Chương 3264: Hoa thành đệ nhất kiếm. (Thượng)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Thiếu chủ phủ thành chủ Hách Liên Vũ mỉm cười chắp tay chào Sở Mộ:
- Xin chào Sở huynh.
Hách Liên Vũ còn đưa một ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm làm quà.
Sở Mộ đáp lễ:
- Thiếu thành chủ khách sáo.
Sở Mộ biết thân phận của đối phương vì đã tự giới thiệu rồi:
- Không biết thiếu thành chủ quang lâm nhà tranh có gì chỉ giáo?
Sở Mộ không thích qua khách sáo, hắn nói chuyện rất trực tiếp.
- Nghe nói Sở huynh là Luyện Khí thập nhị giai giết Quy Nguyên cảnh cửu giai, không lâu trước đánh bại Quy Nguyên cảnh thập giai, kiếm pháp cao siêu vô cùng kinh người. Tiểu đệ thấy người giỏi thì mừng, đặc biệt đến xin được chỉ giáo.
Hách Liên Vũ cũng luyện kiếm, thấy người giỏi muốn so tài là một chuyện, thứ hai là thăm dò hư thực của Sở Mộ.
Tuổi của Hách Liên Vũ cỡ Sở Vương Đình nhưng vì là thiếu thành chủ, từ nhỏ tu luyện công pháp Vạn Cổ cảnh, có Nguyên Thạch trung phẩm, thượng phẩm, các đan dược phụ trợ tu luyện nên thiên phú hơn người. Bởi vì Hách Liên Vũ mười tám tuổi đã có tu vi Quy Nguyên cảnh cửu giai, cộng thêm kiếm pháp thiên phú cao siêu, đa số Quy Nguyên cảnh cửu giai khác không đánh lại gã. Hách Liên Vũ từng có chiến tích đấu với Nhất Luyện thập giai hơn mười chiêu không thua.
Quy Nguyên cảnh cửu giai và thập giai là hai loại khái niệm.
Đối phương đưa tới một ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm, xin được chỉ dạy đương nhiên Sở Mộ không từ chối.
- Mời.
Tiền viện có Sở Vương Đạo dạy các môn đồ kiếm pháp cơ bản, Sở Mộ và Hách Liên Vũ đi hậu viện.
Hách Liên Vũ rút kiếm ra:
- Sở huynh, kiếm của ta là bảo khí thượng phẩm, tên Thanh Vi. Dài hai thức bảy tấc, nặng một cân bảy lượng, raát nhẹ và bén.
Thân kiếm như nước, ánh sáng nhạt lăn tăn, kiếm ra khỏi vỏ, thân kiếm rung rung, đây là kiếm tốt cứng mềm vừa phải.
Trong hậu viện chỉ có Sở Mộ và Hách Liên Vũ, hai người cách nhau mười thước.
Trường Không kiếm trong tay Sở Mộ, Thanh Vi kiếm dao động.
Đây là quyết đấu giữa kiếm pháp, vì Sở Mộ và Hách Liên Vũ không sử dụng kiếm khí, kiếm nguyên hay lực lượng khác.
Hách Liên Vũ quát:
- Sở huynh cẩn thận, ta sắp rút kiếm! Khinh Phong Phất Khách Y!
Cổ tay Hách Liên Vũ rung nhẹ, thân kiếm mềm dẻo rung nhanh, tiếng ù ù như có đàn ong bay bên tai, có tác dụng quấy nhiễu nhất định. Nhưng nó vô dụng với Sở Mộ.
Sở Mộ nhìn ra ngay Hách Liên Vũ vận dụng cách giống với chấn động, đương nhiên không thuần túy. Nếu Thanh Vi kiếm là kiếm cứng thì Hách Liên Vũ khó thể làm được.
Kiếm phong của Thanh Vi kiếm bài xích không khí, hình thành chân không trong khoảnh khắc. Cánh tay Hách Liên Vũ đẩy tới trước, kiếm kéo theo người, bước chân tăng tốc đâm nhanh vào Sở Mộ.
Sở Mộ có cảm giác toàn thân đều bị đâm trúng, gió sắc bén.
Nhưng với cảnh giới kiếm pháp của Sở Mộ nhìn thấu hư thực ngay, hắn không tránh né, Trường Không kiếm hất nhẹ phá kiếm Hách Liên Vũ đâm tới. Khi Hách Liên Vũ chưa phản ứng lại thì Trường Không kiếm nhẹ nhàng điểm vào vị trí trái tim của gã rồi lùi nhanh.
Hách Liên Vũ ngẩn ngơ, như khúc gỗ đứng ngây ngẩn, sắc mặt liên tục biến đổi, mắt lóe tia ủ rũ sau đó bị hưng phấn thay thế.
Chỉ vài giây trong lòng Hách Liên Vũ trải qua nhiều biến đổi.
Hách Liên Vũ thu kiếm vào vỏ, hai tay hành kiếm lễ:
- Sở huynh.
Biểu tình Hách Liên Vũ nghiêm nghị, ngữ điệu chân thành cầu xin:
- Ta muốn ở lại đây một thời gian xin Sở huynh chỉ điểm kiếm pháp cho ta, dù bao nhiêu Nguyên Thạch ta cũng chịu trả.
- Ngươi muốn ở lại thì cứ ở.
Sở Mộ nói:
- Nguyên Thạch thì ngươi đưa một ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm đã đủ.
Hách Liên Vũ cố chấp nói:
- Không, Sở huynh, một ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm là quà, không thể nhập hai thứ làm một được.
Sở Mộ cười nói:
- Được rồi.
Có thể kiếm nhiều Nguyên Thạch đương nhiên là việc tốt.
Hách Liên Vũ mở miệng hỏi:
- Sở huynh rất cần Nguyên Thạch sao?
Sở Mộ gật đầu nói:
- Ừm!
Hách Liên Vũ ngẫm nghĩ, nói:
- Ta biết một cách kiếm Nguyên Thạch nhưng hiện tại không có thời gian đi, đành chờ mười, hai mươi ngày sau.
- Chờ tới lúc rồi đi cũng được.
Sở Mộ nói:
- Trong thời gian này tăng tiến kiếm pháp của ngươi đi.
Một Luyện Khí thập nhị giai nói Quy Nguyên cảnh cửu giai lo tăng tiến kiếm pháp của ngươi đi, thấy sao cũng kỳ cục, nhưng Sở Mộ và Hách Liên Vũ cảm giác bình thường.
Độ cao cấp Chúa Tể, cảnh giới Thiên Địa Chi Kiếm khiến Sở Mộ có tư cách nói ra câu đó.
- Sở huynh, thật ra một mục đích ta đến đây là thỉnh giáo kiếm pháp, thứ hai là thăm dò hư thực, báo cáo tình huống của Sở huynh lên trên Thiên Thần tông. Thiên Thần tông sẽ phái người đến phá cách tuyển nhận Sở huynh, với thiên phú của Sở huynh khi nào vào Thiên Thần tông chắc chắn sẽ được chú trọng bồi dưỡng, hưởng thụ tài nguyên vô tận.
Hách Liên Vũ nói với giọng điệu hâm mộ:
- Khi đó ta phải kêu Sở huynh là Sở sư huynh rồi.
Thì ra Hách Liên Vũ vốn là đệ tử của Thiên Thần tông, chuyện này bình thường, dù sao thành chủ ba mươi sáu tòa thành thị là Thiên Thần tông phong cho.
Sở Mộ nói:
- Hách Liên huynh, làm ơn đừng báo tin lên Thiên Thần tông, ta không muốn trở thành đệ tử của Thiên Thần tông.
Biểu tình Hách Liên Vũ ngạc nhiên.
Lúc trước Sở Mộ định trở thành đệ tử của Thiên Thần tông, dù sao đó là tông môn cấp Đại Đế, tài nguyên sẽ rất phong phú. Với tiềm lực của Sở Mộ chắc chắn được xem trọng, được Thiên Thần tông bồi dưỡng nhiều. Nhưng gặp lão nhân Tuyệt Thế cảnh kia rồi Sở Mộ đổi ý.
Sở Mộ không biết lai lịch của lão nhân đó, nhưng hắn cảm thấy hiện tại thực lực của mình không đủ mạnh, dù cảnh giới tu vi là cấp Chúa Tể, dù cảnh giới kiếm pháp là Thiên cảnh, có tăng phúc thực lực đến mấy cũng không thể khiến Sở Mộ ở tầng thấp có tư cách đối kháng tầng cao. Sở Mộ bây giờ đối diện Vạn Cổ cảnh hoàn toàn không đánh lại chứ nói gì đến Tuyệt Thế cảnh.
Nếu trở thành đệ tử Thiên Thần tông sẽ bị người chú ý, dù sao tình huống như hắn đúng là khiến người bất ngờ, sẽ dẫn đến nhiều người hứng thú. Trước khi chưa có đủ thực lực Sở Mộ như miếng thịt mỡ ngon lành.
Ngoài ra trở thành đệ tử Thiên Thần tông tức là bị đóng dấu Thiên Thần tông, làm việc khó tránh khỏi bị quy tắc hạn chế, Sở Mộ không muốn như vậy.
Sở Mộ hiểu tại sao Hách Liên Vũ ngạc nhiên, hắn không giải thích.
Hách Liên Vũ cười khổ nói:
- Sở huynh, dù ta không báo lên sớm muộn gì Thiên Thần tông sẽ biết, chắc chắn sẽ phái người đến và cưỡng ép mang Sở huynh đi.
Hách Liên Vũ là đệ tử của Thiên Thần tông, biết rõ phong cách hành động bá đạo của tông môn.
- Xin chào Sở huynh.
Hách Liên Vũ còn đưa một ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm làm quà.
Sở Mộ đáp lễ:
- Thiếu thành chủ khách sáo.
Sở Mộ biết thân phận của đối phương vì đã tự giới thiệu rồi:
- Không biết thiếu thành chủ quang lâm nhà tranh có gì chỉ giáo?
Sở Mộ không thích qua khách sáo, hắn nói chuyện rất trực tiếp.
- Nghe nói Sở huynh là Luyện Khí thập nhị giai giết Quy Nguyên cảnh cửu giai, không lâu trước đánh bại Quy Nguyên cảnh thập giai, kiếm pháp cao siêu vô cùng kinh người. Tiểu đệ thấy người giỏi thì mừng, đặc biệt đến xin được chỉ giáo.
Hách Liên Vũ cũng luyện kiếm, thấy người giỏi muốn so tài là một chuyện, thứ hai là thăm dò hư thực của Sở Mộ.
Tuổi của Hách Liên Vũ cỡ Sở Vương Đình nhưng vì là thiếu thành chủ, từ nhỏ tu luyện công pháp Vạn Cổ cảnh, có Nguyên Thạch trung phẩm, thượng phẩm, các đan dược phụ trợ tu luyện nên thiên phú hơn người. Bởi vì Hách Liên Vũ mười tám tuổi đã có tu vi Quy Nguyên cảnh cửu giai, cộng thêm kiếm pháp thiên phú cao siêu, đa số Quy Nguyên cảnh cửu giai khác không đánh lại gã. Hách Liên Vũ từng có chiến tích đấu với Nhất Luyện thập giai hơn mười chiêu không thua.
Quy Nguyên cảnh cửu giai và thập giai là hai loại khái niệm.
Đối phương đưa tới một ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm, xin được chỉ dạy đương nhiên Sở Mộ không từ chối.
- Mời.
Tiền viện có Sở Vương Đạo dạy các môn đồ kiếm pháp cơ bản, Sở Mộ và Hách Liên Vũ đi hậu viện.
Hách Liên Vũ rút kiếm ra:
- Sở huynh, kiếm của ta là bảo khí thượng phẩm, tên Thanh Vi. Dài hai thức bảy tấc, nặng một cân bảy lượng, raát nhẹ và bén.
Thân kiếm như nước, ánh sáng nhạt lăn tăn, kiếm ra khỏi vỏ, thân kiếm rung rung, đây là kiếm tốt cứng mềm vừa phải.
Trong hậu viện chỉ có Sở Mộ và Hách Liên Vũ, hai người cách nhau mười thước.
Trường Không kiếm trong tay Sở Mộ, Thanh Vi kiếm dao động.
Đây là quyết đấu giữa kiếm pháp, vì Sở Mộ và Hách Liên Vũ không sử dụng kiếm khí, kiếm nguyên hay lực lượng khác.
Hách Liên Vũ quát:
- Sở huynh cẩn thận, ta sắp rút kiếm! Khinh Phong Phất Khách Y!
Cổ tay Hách Liên Vũ rung nhẹ, thân kiếm mềm dẻo rung nhanh, tiếng ù ù như có đàn ong bay bên tai, có tác dụng quấy nhiễu nhất định. Nhưng nó vô dụng với Sở Mộ.
Sở Mộ nhìn ra ngay Hách Liên Vũ vận dụng cách giống với chấn động, đương nhiên không thuần túy. Nếu Thanh Vi kiếm là kiếm cứng thì Hách Liên Vũ khó thể làm được.
Kiếm phong của Thanh Vi kiếm bài xích không khí, hình thành chân không trong khoảnh khắc. Cánh tay Hách Liên Vũ đẩy tới trước, kiếm kéo theo người, bước chân tăng tốc đâm nhanh vào Sở Mộ.
Sở Mộ có cảm giác toàn thân đều bị đâm trúng, gió sắc bén.
Nhưng với cảnh giới kiếm pháp của Sở Mộ nhìn thấu hư thực ngay, hắn không tránh né, Trường Không kiếm hất nhẹ phá kiếm Hách Liên Vũ đâm tới. Khi Hách Liên Vũ chưa phản ứng lại thì Trường Không kiếm nhẹ nhàng điểm vào vị trí trái tim của gã rồi lùi nhanh.
Hách Liên Vũ ngẩn ngơ, như khúc gỗ đứng ngây ngẩn, sắc mặt liên tục biến đổi, mắt lóe tia ủ rũ sau đó bị hưng phấn thay thế.
Chỉ vài giây trong lòng Hách Liên Vũ trải qua nhiều biến đổi.
Hách Liên Vũ thu kiếm vào vỏ, hai tay hành kiếm lễ:
- Sở huynh.
Biểu tình Hách Liên Vũ nghiêm nghị, ngữ điệu chân thành cầu xin:
- Ta muốn ở lại đây một thời gian xin Sở huynh chỉ điểm kiếm pháp cho ta, dù bao nhiêu Nguyên Thạch ta cũng chịu trả.
- Ngươi muốn ở lại thì cứ ở.
Sở Mộ nói:
- Nguyên Thạch thì ngươi đưa một ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm đã đủ.
Hách Liên Vũ cố chấp nói:
- Không, Sở huynh, một ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm là quà, không thể nhập hai thứ làm một được.
Sở Mộ cười nói:
- Được rồi.
Có thể kiếm nhiều Nguyên Thạch đương nhiên là việc tốt.
Hách Liên Vũ mở miệng hỏi:
- Sở huynh rất cần Nguyên Thạch sao?
Sở Mộ gật đầu nói:
- Ừm!
Hách Liên Vũ ngẫm nghĩ, nói:
- Ta biết một cách kiếm Nguyên Thạch nhưng hiện tại không có thời gian đi, đành chờ mười, hai mươi ngày sau.
- Chờ tới lúc rồi đi cũng được.
Sở Mộ nói:
- Trong thời gian này tăng tiến kiếm pháp của ngươi đi.
Một Luyện Khí thập nhị giai nói Quy Nguyên cảnh cửu giai lo tăng tiến kiếm pháp của ngươi đi, thấy sao cũng kỳ cục, nhưng Sở Mộ và Hách Liên Vũ cảm giác bình thường.
Độ cao cấp Chúa Tể, cảnh giới Thiên Địa Chi Kiếm khiến Sở Mộ có tư cách nói ra câu đó.
- Sở huynh, thật ra một mục đích ta đến đây là thỉnh giáo kiếm pháp, thứ hai là thăm dò hư thực, báo cáo tình huống của Sở huynh lên trên Thiên Thần tông. Thiên Thần tông sẽ phái người đến phá cách tuyển nhận Sở huynh, với thiên phú của Sở huynh khi nào vào Thiên Thần tông chắc chắn sẽ được chú trọng bồi dưỡng, hưởng thụ tài nguyên vô tận.
Hách Liên Vũ nói với giọng điệu hâm mộ:
- Khi đó ta phải kêu Sở huynh là Sở sư huynh rồi.
Thì ra Hách Liên Vũ vốn là đệ tử của Thiên Thần tông, chuyện này bình thường, dù sao thành chủ ba mươi sáu tòa thành thị là Thiên Thần tông phong cho.
Sở Mộ nói:
- Hách Liên huynh, làm ơn đừng báo tin lên Thiên Thần tông, ta không muốn trở thành đệ tử của Thiên Thần tông.
Biểu tình Hách Liên Vũ ngạc nhiên.
Lúc trước Sở Mộ định trở thành đệ tử của Thiên Thần tông, dù sao đó là tông môn cấp Đại Đế, tài nguyên sẽ rất phong phú. Với tiềm lực của Sở Mộ chắc chắn được xem trọng, được Thiên Thần tông bồi dưỡng nhiều. Nhưng gặp lão nhân Tuyệt Thế cảnh kia rồi Sở Mộ đổi ý.
Sở Mộ không biết lai lịch của lão nhân đó, nhưng hắn cảm thấy hiện tại thực lực của mình không đủ mạnh, dù cảnh giới tu vi là cấp Chúa Tể, dù cảnh giới kiếm pháp là Thiên cảnh, có tăng phúc thực lực đến mấy cũng không thể khiến Sở Mộ ở tầng thấp có tư cách đối kháng tầng cao. Sở Mộ bây giờ đối diện Vạn Cổ cảnh hoàn toàn không đánh lại chứ nói gì đến Tuyệt Thế cảnh.
Nếu trở thành đệ tử Thiên Thần tông sẽ bị người chú ý, dù sao tình huống như hắn đúng là khiến người bất ngờ, sẽ dẫn đến nhiều người hứng thú. Trước khi chưa có đủ thực lực Sở Mộ như miếng thịt mỡ ngon lành.
Ngoài ra trở thành đệ tử Thiên Thần tông tức là bị đóng dấu Thiên Thần tông, làm việc khó tránh khỏi bị quy tắc hạn chế, Sở Mộ không muốn như vậy.
Sở Mộ hiểu tại sao Hách Liên Vũ ngạc nhiên, hắn không giải thích.
Hách Liên Vũ cười khổ nói:
- Sở huynh, dù ta không báo lên sớm muộn gì Thiên Thần tông sẽ biết, chắc chắn sẽ phái người đến và cưỡng ép mang Sở huynh đi.
Hách Liên Vũ là đệ tử của Thiên Thần tông, biết rõ phong cách hành động bá đạo của tông môn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.