Chương 2336: Khí tức thổ tinh hoa. (Thượng)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Bên ngoài Thiên Tài Viên xảy ra nhiều việc như thế, Sở Mộ cũng không biết, cũng không có hứng thú quan tâm tới, hắn đi vào thiên tài giao dịch lâu.
Thiên tài giao dịch hội tổ chức mười năm một lần, khoảng cách mở ra lần này còn nửa năm nữa, nhưng tầng thứ nhất thiên tài giao dịch lâu vẫn mở ra, bất cứ người nào trong Thiên Tài Viên đều có thể đi vào bên trong, bởi vậy tầng thứ nhất thường có thiên tài buôn bán.
Còn thời gian nửa năm, trừ tu luyện ra, Sở Mộ có ý định tới nơi này quan sát một chút, có lẽ không phong phú như thiên tài giao dịch hội mười năm một lần nhưng nói không chừng sẽ có thu hoạch.
Ôm tâm tư như vậy, Sở Mộ đi vào tầng thứ nhất thiên tài nơi giao dịch lâu.
Lúc ở bên ngoài vô cùng yên tĩnh, lúc đi vào thì không giống, hoàn toàn là hai hoàn cảnh khác nhau.
Có người nói chuyện với nhau, còn có tiếng cãi lộn ầm ĩ.
Nhìn sang nơi này người tới người đi như nước, còn có chút người bày quầy bán đồ, trên quầy còn đặt nhiều đồ vật.
Sở Mộ mới phát hiện, thì ra thiên tài giao dịch lâu là thế này.
Trong tầng thứ nhất có vô số quầy hàng, quầy hàng là bàn gỗ hình chữ nhật đặt cách nhau vài mét, từ trong ra ngoài tạo thành vòng tròn, theo thứ tự ra ngoài tăng dần, một vòng lại một vòng, chỉ sợ hơn trăm quầy, nhất là có quây nhiều người đang đứng vây quanh.
Tiếng người ầm ĩ, nơi này có hơn ngàn người đang qua lại, trên thân mỗi người đều mang theo khí tức chấn động khác nhau.
Sắc bén, trầm trọng, mịt mờ, kiên cường... Không ai không có.
Hơi phân biệt khí tức, Sở Mộ đã biết rõ những người này đều là thiên tài, đều là gia hỏa vạn người có một, Thiên Tài Viên không hổ là trụ sở của thiên tài.
Khí tức Sở Mộ chấn động yếu ớt, bởi vậy hắn tới không làm ai chú ý, những người này cũng không biết hắn chính là thiên tài tuyệt thế vừa thông qua khảo hạch thiên tài tuyệt thế gây oanh động gần đây, nếu không tuyệt đối sẽ không lạnh nhạt như hiện tại.
Nơi này người bày quầy hàng rất nhiều, có người đang xem đồ vật và cò kè mặc cả, cũng có người làm việc của mình.
Nghe nói quầy hàng càng âần trung tâm càng trân quý, kỳ thật trước đây thật lâu quầy hàng cũng không phân cao thấp, nhưng tục ngữ nói nơi có người sẽ có giang hồ, sẽ có tranh đấu, sẽ có cạnh tranh, sẽ phân cao thấp, dần dà các quầy hàng cũng phân đủ loại khác biệt.
Rất ít người cướp đoạt quầy hàng bên ngoài, cơ bản tùy thời đều có người đi vòng quanh, nhất là quầy hàng vào bên trong càng quý, càng làm nhiều người chạy tới như vịt.
Nhưng có mười quầy hàng không có bất cứ người nào chiếm cứ, mạnh được yếu thua cũng thể hiện trong Thiên Tài Viên, cùng là thiên tài cũng phân đẳng cấp, đương nhiên nếu như trong tình huống chênh lệch quá lớn, thiên tài Hoàng cấp cũng dám bỏ qua thiên tài tuyệt thế.
Nếu thiên tài Hoàng cấp là cường giả Thánh cấp, mà một thiên tài tuyệt thế chỉ có tu vi Niết Bàn Cảnh, cả hai có chênh lệch về bản chất, cho dù thiên tài tuyệt thế có lợi hại hơn nữa cũng chỉ là Niết Bàn cửu trọng thiên có thể chống lại Thánh cấp nhất tinh mà thôi, lloại tình huống này này làm thiên tài Hoàng cấp không sợ thiên tài tuyệt thế, chỉ kiêng kị tiềm lực đối phương mà thôi, nếu không vạn bất đắc dĩ. Cũng không muốn sinh ra xung đột với đối phương, nhưng nếu như có thiên tài Thiên cấp là cường giả Thánh cấp cũng không đặt thiên tài tuyệt thế Niết Bàn Cảnh vào trong mắt.
Sở Mộ đi tới trước một quầy hàng. Chủ quán là người áo đen, hắn ngồi đó không nhúc nhích, khí tức yếu ớt giống như ngủ đông.
Trên quầy hàng chỉ có mấy món đồ, đặt ở bên ngoài có lẽ không tệ, đặt ở chỗ này lại quá bình thường.
Sở Mộ chỉ liếc qua rồi đi tới quầy hàng khác.
- Vị huynh đệ kia, đến xem, ta có đồ vật tìm được trong di tích thượng cổ. Tuyệt đối là bảo vật thượng cổ, giá trị bất phàm.
Chủ quầy hàng là người mập mạp, ánh mắt tỏa sáng khi nhìn Sở Mộ, hắn lập tức thét to.
Sở Mộ nhìn đồ vật trên quầy hàng sau đó lắc đầu.
Nhìn sang quầy hàng khác, xác định có không ít thứ tốt, đáng tiếc không có tác dụng với Sở Mộ cho nên hắn không quan tâm.
Sở Mộ cũng không cảm thấy uể oải, ngũ hành tinh hoa vô cùng trân quý, thập phần khó được, bằng không hắn cần gì tới đây xin khảo hạch Thiên Tài Viên, chờ đợi thiên tài giao dịch hội mười năm có một lần.
Cho dù là trên thiên tài giao dịch hội, Sở Mộ cũng không có bao nhiêu nắm chắc lấy được thiên địa tinh hoa.
Tu luyện môn bí pháp kinh thế đệ nhất trọng kia cần hơn mười mấy loại, trong đó đại bộ phận còn có thể chuẩn bị, còn kém ba loại ngũ hành tinh hoa, kim hỏa thổ, hắn đã có thủy và mộc, theo thứ tự là bổn nguyên hải chi tinh phách và mộc chi tướng.
Với môn bí thuật kinh thiên kia, Sở Mộ vô cùng chờ mong, một khi luyện thành đệ nhất trọng, lúc thi triển ra thực lực tăng phúc gấp mười lần, thực lực của hắn càng trở nên kinh khủng.
Hắn hêện tại bộc phát toàn lực có thể chém giết Thánh cấp nhị tinh, nếu sau khi tăng phúc lực lượng gấp mười lần, đối kháng tìm Thánh cấp tam tinh bình thường cũng không nói chơi.
Niết Bàn bát trọng thiên có thể chém giết Thánh cấp nhị tinh đã quá dọa nươời, lại muốn chống lại Thánh cấp tam tinh là không có thiên lý.
Hắn tìm kiếm mỗi quầy hàng, trọn vẹn tìm mấy trăm quầy hàng nhưng chỉ có thể tăng trưởng kiến thức, đáng tiếc đều không tìm được thiên địa tinh hoa.
Vừa tìm kiếm, Sở Mộ không ngừng tiến vào bên trong.
Lúc đi đi vào bên trong một lúc liền dừng bước lại, ánh mắt của hắn bị một khối đất hấp dẫn.
Ngoại hình khối đất dường như là bùn đất cứng lại, nhìn nó liền cảm thấy hết sức bình thường, một khi ném ở bên đường cũng chẳng ai thèm nhìn tới, nhưng lại xuất hiện ở chỗ này, lại nằm ở gần phía trong, cho nên có người nhìn nhiều vài lần.
Người có thể nhìn ra ảo diệu trong đó không nhiều, Sở Mộ là một trong số đó.
Thần niệm chi lực bao phủ khối đất này, ánh mắt Sở Mộ vui vẻ, hắn xuất hiện trước mặt chủ hàng.
- Các hạ đúng là có hảo nhãn lực, đây chính là bảo vật thổ hệ, không chỉ trợ giúp tu hành công pháp thổ hệ, càng gia tăng lực lĩnh ngộ thổ hệ, còn có thể gia tăng uy năng thổ thuật...
Hiển nhiên người này giỏi quan sát biểu lộ của người khác, Sở Mộ vui mừng khi tới đây, hắn luôn miệng thao thao bất tuyệt, hắn nói một khối đất hết sức bình thường biến thành bảo vật vô song trên đời, dường như không mua bỏ qua sẽ làm hắn hối hận cả đời.
Không thể không nói, khẩu tài của tên này so với tên mập lúc trước quả thực là gặp dân chơi thứ thiệt ah, nếu không phải Sở Mộ ý chí kiên định, chỉ sợ sẽ bị nói động móc rất nhiều nguyên đan ra mua sắm.
Thiên tài giao dịch hội tổ chức mười năm một lần, khoảng cách mở ra lần này còn nửa năm nữa, nhưng tầng thứ nhất thiên tài giao dịch lâu vẫn mở ra, bất cứ người nào trong Thiên Tài Viên đều có thể đi vào bên trong, bởi vậy tầng thứ nhất thường có thiên tài buôn bán.
Còn thời gian nửa năm, trừ tu luyện ra, Sở Mộ có ý định tới nơi này quan sát một chút, có lẽ không phong phú như thiên tài giao dịch hội mười năm một lần nhưng nói không chừng sẽ có thu hoạch.
Ôm tâm tư như vậy, Sở Mộ đi vào tầng thứ nhất thiên tài nơi giao dịch lâu.
Lúc ở bên ngoài vô cùng yên tĩnh, lúc đi vào thì không giống, hoàn toàn là hai hoàn cảnh khác nhau.
Có người nói chuyện với nhau, còn có tiếng cãi lộn ầm ĩ.
Nhìn sang nơi này người tới người đi như nước, còn có chút người bày quầy bán đồ, trên quầy còn đặt nhiều đồ vật.
Sở Mộ mới phát hiện, thì ra thiên tài giao dịch lâu là thế này.
Trong tầng thứ nhất có vô số quầy hàng, quầy hàng là bàn gỗ hình chữ nhật đặt cách nhau vài mét, từ trong ra ngoài tạo thành vòng tròn, theo thứ tự ra ngoài tăng dần, một vòng lại một vòng, chỉ sợ hơn trăm quầy, nhất là có quây nhiều người đang đứng vây quanh.
Tiếng người ầm ĩ, nơi này có hơn ngàn người đang qua lại, trên thân mỗi người đều mang theo khí tức chấn động khác nhau.
Sắc bén, trầm trọng, mịt mờ, kiên cường... Không ai không có.
Hơi phân biệt khí tức, Sở Mộ đã biết rõ những người này đều là thiên tài, đều là gia hỏa vạn người có một, Thiên Tài Viên không hổ là trụ sở của thiên tài.
Khí tức Sở Mộ chấn động yếu ớt, bởi vậy hắn tới không làm ai chú ý, những người này cũng không biết hắn chính là thiên tài tuyệt thế vừa thông qua khảo hạch thiên tài tuyệt thế gây oanh động gần đây, nếu không tuyệt đối sẽ không lạnh nhạt như hiện tại.
Nơi này người bày quầy hàng rất nhiều, có người đang xem đồ vật và cò kè mặc cả, cũng có người làm việc của mình.
Nghe nói quầy hàng càng âần trung tâm càng trân quý, kỳ thật trước đây thật lâu quầy hàng cũng không phân cao thấp, nhưng tục ngữ nói nơi có người sẽ có giang hồ, sẽ có tranh đấu, sẽ có cạnh tranh, sẽ phân cao thấp, dần dà các quầy hàng cũng phân đủ loại khác biệt.
Rất ít người cướp đoạt quầy hàng bên ngoài, cơ bản tùy thời đều có người đi vòng quanh, nhất là quầy hàng vào bên trong càng quý, càng làm nhiều người chạy tới như vịt.
Nhưng có mười quầy hàng không có bất cứ người nào chiếm cứ, mạnh được yếu thua cũng thể hiện trong Thiên Tài Viên, cùng là thiên tài cũng phân đẳng cấp, đương nhiên nếu như trong tình huống chênh lệch quá lớn, thiên tài Hoàng cấp cũng dám bỏ qua thiên tài tuyệt thế.
Nếu thiên tài Hoàng cấp là cường giả Thánh cấp, mà một thiên tài tuyệt thế chỉ có tu vi Niết Bàn Cảnh, cả hai có chênh lệch về bản chất, cho dù thiên tài tuyệt thế có lợi hại hơn nữa cũng chỉ là Niết Bàn cửu trọng thiên có thể chống lại Thánh cấp nhất tinh mà thôi, lloại tình huống này này làm thiên tài Hoàng cấp không sợ thiên tài tuyệt thế, chỉ kiêng kị tiềm lực đối phương mà thôi, nếu không vạn bất đắc dĩ. Cũng không muốn sinh ra xung đột với đối phương, nhưng nếu như có thiên tài Thiên cấp là cường giả Thánh cấp cũng không đặt thiên tài tuyệt thế Niết Bàn Cảnh vào trong mắt.
Sở Mộ đi tới trước một quầy hàng. Chủ quán là người áo đen, hắn ngồi đó không nhúc nhích, khí tức yếu ớt giống như ngủ đông.
Trên quầy hàng chỉ có mấy món đồ, đặt ở bên ngoài có lẽ không tệ, đặt ở chỗ này lại quá bình thường.
Sở Mộ chỉ liếc qua rồi đi tới quầy hàng khác.
- Vị huynh đệ kia, đến xem, ta có đồ vật tìm được trong di tích thượng cổ. Tuyệt đối là bảo vật thượng cổ, giá trị bất phàm.
Chủ quầy hàng là người mập mạp, ánh mắt tỏa sáng khi nhìn Sở Mộ, hắn lập tức thét to.
Sở Mộ nhìn đồ vật trên quầy hàng sau đó lắc đầu.
Nhìn sang quầy hàng khác, xác định có không ít thứ tốt, đáng tiếc không có tác dụng với Sở Mộ cho nên hắn không quan tâm.
Sở Mộ cũng không cảm thấy uể oải, ngũ hành tinh hoa vô cùng trân quý, thập phần khó được, bằng không hắn cần gì tới đây xin khảo hạch Thiên Tài Viên, chờ đợi thiên tài giao dịch hội mười năm có một lần.
Cho dù là trên thiên tài giao dịch hội, Sở Mộ cũng không có bao nhiêu nắm chắc lấy được thiên địa tinh hoa.
Tu luyện môn bí pháp kinh thế đệ nhất trọng kia cần hơn mười mấy loại, trong đó đại bộ phận còn có thể chuẩn bị, còn kém ba loại ngũ hành tinh hoa, kim hỏa thổ, hắn đã có thủy và mộc, theo thứ tự là bổn nguyên hải chi tinh phách và mộc chi tướng.
Với môn bí thuật kinh thiên kia, Sở Mộ vô cùng chờ mong, một khi luyện thành đệ nhất trọng, lúc thi triển ra thực lực tăng phúc gấp mười lần, thực lực của hắn càng trở nên kinh khủng.
Hắn hêện tại bộc phát toàn lực có thể chém giết Thánh cấp nhị tinh, nếu sau khi tăng phúc lực lượng gấp mười lần, đối kháng tìm Thánh cấp tam tinh bình thường cũng không nói chơi.
Niết Bàn bát trọng thiên có thể chém giết Thánh cấp nhị tinh đã quá dọa nươời, lại muốn chống lại Thánh cấp tam tinh là không có thiên lý.
Hắn tìm kiếm mỗi quầy hàng, trọn vẹn tìm mấy trăm quầy hàng nhưng chỉ có thể tăng trưởng kiến thức, đáng tiếc đều không tìm được thiên địa tinh hoa.
Vừa tìm kiếm, Sở Mộ không ngừng tiến vào bên trong.
Lúc đi đi vào bên trong một lúc liền dừng bước lại, ánh mắt của hắn bị một khối đất hấp dẫn.
Ngoại hình khối đất dường như là bùn đất cứng lại, nhìn nó liền cảm thấy hết sức bình thường, một khi ném ở bên đường cũng chẳng ai thèm nhìn tới, nhưng lại xuất hiện ở chỗ này, lại nằm ở gần phía trong, cho nên có người nhìn nhiều vài lần.
Người có thể nhìn ra ảo diệu trong đó không nhiều, Sở Mộ là một trong số đó.
Thần niệm chi lực bao phủ khối đất này, ánh mắt Sở Mộ vui vẻ, hắn xuất hiện trước mặt chủ hàng.
- Các hạ đúng là có hảo nhãn lực, đây chính là bảo vật thổ hệ, không chỉ trợ giúp tu hành công pháp thổ hệ, càng gia tăng lực lĩnh ngộ thổ hệ, còn có thể gia tăng uy năng thổ thuật...
Hiển nhiên người này giỏi quan sát biểu lộ của người khác, Sở Mộ vui mừng khi tới đây, hắn luôn miệng thao thao bất tuyệt, hắn nói một khối đất hết sức bình thường biến thành bảo vật vô song trên đời, dường như không mua bỏ qua sẽ làm hắn hối hận cả đời.
Không thể không nói, khẩu tài của tên này so với tên mập lúc trước quả thực là gặp dân chơi thứ thiệt ah, nếu không phải Sở Mộ ý chí kiên định, chỉ sợ sẽ bị nói động móc rất nhiều nguyên đan ra mua sắm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.