Chương 969: Không chi lực... (Thượng)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
- Tốt. . . Tốt. . .
Chân Không Kiếm Vương kích động đến nỗi ngay cả lời nói đều nói cũng không nói rõ.
- Lão Lý, lần này phải chúc mừng ngươi rồi.
Thiên Hà Kiếm Vương cười nói với Chân Không Kiếm Vương.
- Sở tiểu hữu, xin hỏi sư tôn ngươi là?
Chân Không Kiếm Vương bình tĩnh lại, nhìn về phía Sở Mộ rồi hỏi.
- Ân sư không có trên thế giới này.
Sở Mộ đáp.
Ý hắn là sư phụ hắn trên địa cầu, không ở thế giới này. Nhưng Chân Không Kiếm Vương cùng Thiên Hà Kiếm Vương lại hiểu thành sư phụ Sở Mộ đã chết.
- Sở tiểu hữu lĩnh ngộ không chi áo nghĩa, cần biết lực lượng không gian huyền diệu, vượt xa lực lượng khác, rất khó tìm hiểu.
Chân Không Kiếm Vương dung vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Nhưng nếu như trên con đường này có người mở đường chỉ dẫn cho ngươi. Sẽ khiến cho ngươi bớt đi rất nhiều đường tắt. Giống ta, đi trên con đường này đã rất nhiều năm, rất là tinh tường sự gian khổ trong đó.
- Ý tiền bối là?
Mơ hồ hiểu rõ ý tứ của Chân Không Kiếm Vương, nhưng Sở Mộ không có nói rõ ra, ngược lại còn dò hỏi.
- Lão Lý, tới lúc này rồi ngươi còn quanh co lòng vòng làm gì.
Thiên Hà Kiếm Vương chen miệng nói, hắn quá hiểu Chân Không Kiếm Vương. Người này có chút sĩ diện, muốn thu Sở Mộ làm đồ đệ lại nói không nên lời. Cho nên hắn ở bên cạnh gõ, chỉ dẫn cho đối phương. Lại làm cho Sở Mộ chủ động đưa yêu cầu bái sư.
Nhưng mà theo Thiên Hà Kiếm Vương thấy đó là vẽ vời cho thêm chuyện. Đồ đệ tốt không dễ dàng tìm, nếu như sĩ diện mà không trực tiếp nói rõ, như vậy rất cót thể sẽ bỏ qua một lần cơ hội.
- Sở tiểu hữu, hắn truyền thừa Chân Không Kiếm đạo, tinh tu không chi lực. Vẫn muốn muốn tìm một đồ đệ có thể truyền thừa một thân bản lĩnh của hắn. Chỉ là kiếm giả lĩnh ngộ không chi lực quá ít, hơn nữa tuyệt đại đa số cũng đã có sư tôn.
Thiên Hà Kiếm Vương chậm rãi mà nói:
- Vốn là hắn đã bỏ đi tâm tư thuđồ đệ, nhưngngươi xuất hiện, mang lại cho hắn một tia hi vọng. Hiện tại càng là biết rõ sư tôn ngươi đã không còn tại thế. Cho nên, hắn muốn thu ngươi làm đồ đệ, chỉ có điều sĩ diện đến chết cũng không chịu nói thẳng ra.
Chân Không Kiếm Vương bị Thiên Hà Kiếm Vương nói ra tâm tư của bản thân. Hắn lập tức tức giận trừng mắt Thiên Hà Kiếm Vương. Thiên Hà Kiếm Vương lại không thèm để ý một chút nào, Chân Không Kiếm Vương bất đắc dĩ nhìn về phía Sở Mộ. Trong mắt mang theo chờ mong nồng đậm.
Có trời mới biết, muốn tìm một đệ tử thích hợp là chuyện khó khăn tới bao nhiêu.Trên thực tế lại còn là một vị đệ tử có thể truyền thừa một thân sở học của mình.
Chân Không Kiếm đạo của hắn rất cường đại, cũng là một trong những kiếm đạo Đại Thừa. Chỉ là nhất định phải tìm hiểu Không chi lực thì mới có thể truyền thừa. Nếu như cưỡng ép truyền thừa mà nói, sẽ chỉ làm cho thế giới tinh thần sụp đổ, linh hồn bị nghiền nát mà thôi.
Sở Mộ không có trả lời, mà đang suy tư.
Thứ Sở Mộ suy nghĩ cũng không phải là việc có nên trở thành đệ tử của Chân Không Kiếm Vương hay không, từ lúc ban đầu lập tức trường của hắn rất là kiên định, hắn muốn đi con đường kiếm đạo của mình.
Tự nghĩ ra kiếm đạo, không thể truyền thừa bất luận một kiếm đạo nào. Đã như vậy bái sư hay không bái gì, khác biệt kỳ thực không quá lớn. Chỉ là có nhiều thêm cái núi lớn để dựa sau lưng mà thôi.
Nếu như muốn bái sư thì trước đó hắn đã bái Tu La Kiếm Vương làm sư phụ, không cần đợi tới Chân Không Kiếm Vương mới bái.
Thứ Sở Mộ cân nhắc là thái độ của Chân Không Kiếm Vương.
Bất kể thế nào Chân Không Kiếm Vương là một cường giả Kiếm Vương cấp, trên Cổ Kiếm đại lục, có thể nói hắn là tồn tại cao cấp, thực lực đỉnh tiêm. Hơn nữa thái độ mà Chân Không Kiếm Vương biểu hiện ra ngoài, không có chút vênh váo hung hăng nào, khiến cho Sở Mộ cảm nhận được thành ý của đối phương.
Nếu như có thể, quả thực Sở Mộ không muốn cự tuyệt thành ý của một vị tiền bối như vậy.
Nhưng mà hắn có kiên trì và con đường của mình.
Lúc Sở Mộ suy nghĩ, Chân Không Kiếm Vương và Thiên Hà Kiếm Vương không nói gì, nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, nhất là Chân Không Kiếm Vương, nhìn vẫn bình tĩnh. Nhưng mà kỳ thực hai mắt run rẩy đã bán đứng nội tâm của hắn lúc nầy. Rất là kích động.
Một vị đệ tử phù hợp quả thực rất khó tìm, trên thực tế trong lòng hắn đã sớm hi vọng tìm được một đệ tử thích hợp từ lâu. Nhưng mà vẫn không có tìm được. Hoặc là không thích hợp, hoặc là đệ tử thích hợp nhưng đã có sư tôn, đều vô duyên với hắn.
Ngay khi hắn sắp bỏ đi ý định thu đệ tử trong đầu thì Sở Mộ xuất hiện, lại khiến cho hắn nhìn thấy hi vọng...
Chân không Kiếm Vương cũng ý thức được tâm tính của mình lúc này, có chút buồn cười.
Trên thế giới này tuyệt đại đa số Kiếm giả, không ai hi vọng bái một vị cường giả Kiếm Vương làm sư phụ, được truyền thừa kiếm đạo Đại thừa. Đây vốn là chuyện những Kiếm giả muốn làm đệ tử kia sẽ tất cung tất kính, thậm chí là ba đầu chín bái dập đầu cầu khẩn. Nhưng mà ở chỗ này thì lại khác.
- Hai vị tiền bối, từ khi ta tiến vào con đường kiếm đạo. Bắt đầu hiểu ra kiếm đạo, ta luôn có một mộng tưởng, kiên trì của mifnnh.
Lúc Sở Mộ suy nghĩ hoàn tất, sắp xếp ngôn ngữ một chút, mở miệng, chậm rãi nói, khiến cho hai cường giả Kiếm Vương kịp phản ứng.
- Nói ta nghe một chút đi.
Thiên Hà Kiếm Vương nói.
- Ta muốn tự nghĩ ra kiếm đạo.
Sở Mộ nói, vô cùng khí phách nói một câu. Bộ dáng như nói ra không sợ người không chết vậy.
Quả nhiên Thiên Hà Kiếm Vương và Chân Không Kiếm Vương khẽ giật mình, trợn mắt há hốc mồm nhìn Sở Mộ, trong lúc nhất thời hai người chỉ cảm thấy tư duy trì trệ, không kịp phản ứng.
Vẻ mặt hai người không có vượt quá dự kiến của Sở Mộ, tự nghĩ ra kiếm đạo. Chuyện này trên Cổ Kiếm đại lục là một loại suy nghĩ điên cuồng mà kinh người tới nhường nào.
Kỳ thực có không ít Kiếm giả đều mơ đi trên con đường này, chỉ là khi bọn hắn bắt đầu hiểu rõ việc tự nghĩ ra kiếm đạo gian nan tới cỡ nào mới biết được đó chẳng qua chỉ là mộng tưởng, giống như một quả bóng, đâm vào là nổ.
So với việc đau khổ theo đuổi con đường mà không nhìn thấy hi vọng ra, còn không bằng ngoan ngoãn nắm chặt cơ duyên, truyền thừa một môn kiếm đạo Đại thừa, nếu không cũng truyền thừa một môn kiếm đạo Tiểu thừa.
Có câu nói gọi là, hiểu biết càng nhiều, càng biết rõ mình vô tri tới nhường nào.
giống như loại cường giả cấp bậc Thiên Hà Kiếm Vương và Chân Không Kiếm Vương. Bọn hắn nổi danh lừng lẫy, thực lực mạnh mẽ, trên phương diện kiếm đạo đều có tư cách nói chuyện một phen. Đã vượt xa, ném rất nhiều Kiếm giả ra phía sau.
Chân Không Kiếm Vương kích động đến nỗi ngay cả lời nói đều nói cũng không nói rõ.
- Lão Lý, lần này phải chúc mừng ngươi rồi.
Thiên Hà Kiếm Vương cười nói với Chân Không Kiếm Vương.
- Sở tiểu hữu, xin hỏi sư tôn ngươi là?
Chân Không Kiếm Vương bình tĩnh lại, nhìn về phía Sở Mộ rồi hỏi.
- Ân sư không có trên thế giới này.
Sở Mộ đáp.
Ý hắn là sư phụ hắn trên địa cầu, không ở thế giới này. Nhưng Chân Không Kiếm Vương cùng Thiên Hà Kiếm Vương lại hiểu thành sư phụ Sở Mộ đã chết.
- Sở tiểu hữu lĩnh ngộ không chi áo nghĩa, cần biết lực lượng không gian huyền diệu, vượt xa lực lượng khác, rất khó tìm hiểu.
Chân Không Kiếm Vương dung vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Nhưng nếu như trên con đường này có người mở đường chỉ dẫn cho ngươi. Sẽ khiến cho ngươi bớt đi rất nhiều đường tắt. Giống ta, đi trên con đường này đã rất nhiều năm, rất là tinh tường sự gian khổ trong đó.
- Ý tiền bối là?
Mơ hồ hiểu rõ ý tứ của Chân Không Kiếm Vương, nhưng Sở Mộ không có nói rõ ra, ngược lại còn dò hỏi.
- Lão Lý, tới lúc này rồi ngươi còn quanh co lòng vòng làm gì.
Thiên Hà Kiếm Vương chen miệng nói, hắn quá hiểu Chân Không Kiếm Vương. Người này có chút sĩ diện, muốn thu Sở Mộ làm đồ đệ lại nói không nên lời. Cho nên hắn ở bên cạnh gõ, chỉ dẫn cho đối phương. Lại làm cho Sở Mộ chủ động đưa yêu cầu bái sư.
Nhưng mà theo Thiên Hà Kiếm Vương thấy đó là vẽ vời cho thêm chuyện. Đồ đệ tốt không dễ dàng tìm, nếu như sĩ diện mà không trực tiếp nói rõ, như vậy rất cót thể sẽ bỏ qua một lần cơ hội.
- Sở tiểu hữu, hắn truyền thừa Chân Không Kiếm đạo, tinh tu không chi lực. Vẫn muốn muốn tìm một đồ đệ có thể truyền thừa một thân bản lĩnh của hắn. Chỉ là kiếm giả lĩnh ngộ không chi lực quá ít, hơn nữa tuyệt đại đa số cũng đã có sư tôn.
Thiên Hà Kiếm Vương chậm rãi mà nói:
- Vốn là hắn đã bỏ đi tâm tư thuđồ đệ, nhưngngươi xuất hiện, mang lại cho hắn một tia hi vọng. Hiện tại càng là biết rõ sư tôn ngươi đã không còn tại thế. Cho nên, hắn muốn thu ngươi làm đồ đệ, chỉ có điều sĩ diện đến chết cũng không chịu nói thẳng ra.
Chân Không Kiếm Vương bị Thiên Hà Kiếm Vương nói ra tâm tư của bản thân. Hắn lập tức tức giận trừng mắt Thiên Hà Kiếm Vương. Thiên Hà Kiếm Vương lại không thèm để ý một chút nào, Chân Không Kiếm Vương bất đắc dĩ nhìn về phía Sở Mộ. Trong mắt mang theo chờ mong nồng đậm.
Có trời mới biết, muốn tìm một đệ tử thích hợp là chuyện khó khăn tới bao nhiêu.Trên thực tế lại còn là một vị đệ tử có thể truyền thừa một thân sở học của mình.
Chân Không Kiếm đạo của hắn rất cường đại, cũng là một trong những kiếm đạo Đại Thừa. Chỉ là nhất định phải tìm hiểu Không chi lực thì mới có thể truyền thừa. Nếu như cưỡng ép truyền thừa mà nói, sẽ chỉ làm cho thế giới tinh thần sụp đổ, linh hồn bị nghiền nát mà thôi.
Sở Mộ không có trả lời, mà đang suy tư.
Thứ Sở Mộ suy nghĩ cũng không phải là việc có nên trở thành đệ tử của Chân Không Kiếm Vương hay không, từ lúc ban đầu lập tức trường của hắn rất là kiên định, hắn muốn đi con đường kiếm đạo của mình.
Tự nghĩ ra kiếm đạo, không thể truyền thừa bất luận một kiếm đạo nào. Đã như vậy bái sư hay không bái gì, khác biệt kỳ thực không quá lớn. Chỉ là có nhiều thêm cái núi lớn để dựa sau lưng mà thôi.
Nếu như muốn bái sư thì trước đó hắn đã bái Tu La Kiếm Vương làm sư phụ, không cần đợi tới Chân Không Kiếm Vương mới bái.
Thứ Sở Mộ cân nhắc là thái độ của Chân Không Kiếm Vương.
Bất kể thế nào Chân Không Kiếm Vương là một cường giả Kiếm Vương cấp, trên Cổ Kiếm đại lục, có thể nói hắn là tồn tại cao cấp, thực lực đỉnh tiêm. Hơn nữa thái độ mà Chân Không Kiếm Vương biểu hiện ra ngoài, không có chút vênh váo hung hăng nào, khiến cho Sở Mộ cảm nhận được thành ý của đối phương.
Nếu như có thể, quả thực Sở Mộ không muốn cự tuyệt thành ý của một vị tiền bối như vậy.
Nhưng mà hắn có kiên trì và con đường của mình.
Lúc Sở Mộ suy nghĩ, Chân Không Kiếm Vương và Thiên Hà Kiếm Vương không nói gì, nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, nhất là Chân Không Kiếm Vương, nhìn vẫn bình tĩnh. Nhưng mà kỳ thực hai mắt run rẩy đã bán đứng nội tâm của hắn lúc nầy. Rất là kích động.
Một vị đệ tử phù hợp quả thực rất khó tìm, trên thực tế trong lòng hắn đã sớm hi vọng tìm được một đệ tử thích hợp từ lâu. Nhưng mà vẫn không có tìm được. Hoặc là không thích hợp, hoặc là đệ tử thích hợp nhưng đã có sư tôn, đều vô duyên với hắn.
Ngay khi hắn sắp bỏ đi ý định thu đệ tử trong đầu thì Sở Mộ xuất hiện, lại khiến cho hắn nhìn thấy hi vọng...
Chân không Kiếm Vương cũng ý thức được tâm tính của mình lúc này, có chút buồn cười.
Trên thế giới này tuyệt đại đa số Kiếm giả, không ai hi vọng bái một vị cường giả Kiếm Vương làm sư phụ, được truyền thừa kiếm đạo Đại thừa. Đây vốn là chuyện những Kiếm giả muốn làm đệ tử kia sẽ tất cung tất kính, thậm chí là ba đầu chín bái dập đầu cầu khẩn. Nhưng mà ở chỗ này thì lại khác.
- Hai vị tiền bối, từ khi ta tiến vào con đường kiếm đạo. Bắt đầu hiểu ra kiếm đạo, ta luôn có một mộng tưởng, kiên trì của mifnnh.
Lúc Sở Mộ suy nghĩ hoàn tất, sắp xếp ngôn ngữ một chút, mở miệng, chậm rãi nói, khiến cho hai cường giả Kiếm Vương kịp phản ứng.
- Nói ta nghe một chút đi.
Thiên Hà Kiếm Vương nói.
- Ta muốn tự nghĩ ra kiếm đạo.
Sở Mộ nói, vô cùng khí phách nói một câu. Bộ dáng như nói ra không sợ người không chết vậy.
Quả nhiên Thiên Hà Kiếm Vương và Chân Không Kiếm Vương khẽ giật mình, trợn mắt há hốc mồm nhìn Sở Mộ, trong lúc nhất thời hai người chỉ cảm thấy tư duy trì trệ, không kịp phản ứng.
Vẻ mặt hai người không có vượt quá dự kiến của Sở Mộ, tự nghĩ ra kiếm đạo. Chuyện này trên Cổ Kiếm đại lục là một loại suy nghĩ điên cuồng mà kinh người tới nhường nào.
Kỳ thực có không ít Kiếm giả đều mơ đi trên con đường này, chỉ là khi bọn hắn bắt đầu hiểu rõ việc tự nghĩ ra kiếm đạo gian nan tới cỡ nào mới biết được đó chẳng qua chỉ là mộng tưởng, giống như một quả bóng, đâm vào là nổ.
So với việc đau khổ theo đuổi con đường mà không nhìn thấy hi vọng ra, còn không bằng ngoan ngoãn nắm chặt cơ duyên, truyền thừa một môn kiếm đạo Đại thừa, nếu không cũng truyền thừa một môn kiếm đạo Tiểu thừa.
Có câu nói gọi là, hiểu biết càng nhiều, càng biết rõ mình vô tri tới nhường nào.
giống như loại cường giả cấp bậc Thiên Hà Kiếm Vương và Chân Không Kiếm Vương. Bọn hắn nổi danh lừng lẫy, thực lực mạnh mẽ, trên phương diện kiếm đạo đều có tư cách nói chuyện một phen. Đã vượt xa, ném rất nhiều Kiếm giả ra phía sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.