Chương 1530: Không người địch nổi. (Hạ)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Vương Uy cực kỳ cảnh giác giữ tư thế bảo thủ đối diện Sở Mộ, dù vậy cũng vô ích, hắn lắc người trực tiếp tấn công.
Sở Mộ không thi triển ra kiếm kỹ tứ phẩm, Vô Hồi kiếm chém ra một chiêu kiếm kỹ nhất phẩm, xong lại tung ra các chiêu kiếm kỹ nhị phẩm, tiếp theo là kiếm kỹ tam phẩm.
Từng chiêu kiếm kỹ liên tục không ngớt chém ra, uy lực bộc phát hình thành cơn lũ kiếm kỹ to lớn như muốn cuốn trôi tất cả, ầm ầm trùng kích, lực lượng từ yếu đến mạnh không ngừng tăng lên.
Lại một chiêu Lôi Vân Phong Bạo, ngay sau đó là chiêu Phá Vân Kiến Thanh Thiên.
Công kích vô cùng cuồng bạo liên tục trùng kích không ngớt, trong cơn lũ kiếm kỹ làm Vương Uy tái mặt, miễn cưỡng đón đỡ sau đó bị đánh trúng, năng lượng phòng hộ vô hình trên người gã tán loạn, lại thua.
Thật ra ngay từ đầu nếu Vương Uy không kiêng dè gì đánh một trận với Sở Mộ thì còn câu giờ được vài chiêu. Tiếc rằng Vương Uy thấy Tôn Nguyên bị Sở Mộ hạ gục quá dễ dàng, trong lòng cho rằng mình không bằng hắn, về khí thế đã yếu đi vài phần, ngay từ đầu đã dùng thế phòng ngự bảo thủ, các loại kết hợp lại. Sở Mộ công kích thì đột nhiên sắc bén và cuồng bạo, Vương Uy bị đánh bại ngay cũng là lẽ thường.
Vương Uy bất đắc dĩ lấy ra một vạn thượng phẩm Nguyên Tinh, một trăm Phi Thiên Trị đưa cho Sở Mộ. Phi Thiên Trị của Sở Mộ đến bảy trăm ba mươi điểm.
- Vương Uy cũng thua rồi.
- Làm sao bây giờ?
- Không ai đánh lại Sở Mộ.
- Chúng ta còn Liễu Dạ sư huynh và thủ tịch sư huynh!
- Hiện tại chỉ có thể trông nhờ vào Liễu Dạ Liễu sư huynh.
Trong đám người, Huyền Cơ Vô Nguyệt biểu tình cực kỳ khó xem. Nàng không bao giờ ngờ Sở Mộ dám đến Phi Thiên viện khiêu chiến. lúc trước Huyền Cơ Vô Nguyệt cứ nghĩ Sở Mộ nói cho sướng miệng, không ngờ hắn tìm đến thật.
Một tháng trước Liễu Dạ quay về Phi Thiên viện với khuôn mặt không chút máu, Huyền Cơ Vô Nguyệt thấy tận mắt, sau đó biết gã chiến đấu với Sở Mộ và bị thương.
Huyền Cơ Vô Nguyệt thầm nghĩ:
- Chết tiệt, hiện tại thủ tịch sư huynh không có trong viện, không ai đấu lại Sở Mộ rồi!
- Mau đi mời Liễu Dạ sư huynh!
- Đúng rồi, nhanh đi mời Liễu Dạ sư huynh đi!
- Huyền Cơ sư muội ở đây thì để sư muội đi mời Liễu Dạ sư huynh là tốt nhất.
Huyền Cơ Vô Nguyệt nói ngay:
- Liễu sư huynh đang bế quan tu luyện rất quan trọng.
Chuyện Liễu Dạ bị Sở Mộ đánh bại làm gây vết thương trừ gã ra chỉ có Huyền Cơ Vô Nguyệt biết, tuy nàng rất muốn xử đẹp Sở Mộ nhưng cũng lo Liễu Dạ lại bị hắn đánh bại không còn mặt mũi nào. Vì vậy Huyền Cơ Vô Nguyệt nói dối là Liễu Dạ đang bế quan tu luyện.
Huyền Cơ Vô Nguyệt tính tới tính lui không ngờ có người khác đi tìm Liễu Dạ.
Thấy Liễu Dạ vlàm Huyền Cơ Vô Nguyệt cứng người lại, chạy vội đến:
- Liễu sư huynh.
Thấy Huyền Cơ Vô Nguyệt, khuôn mặt lạnh lùng của Liễu Dạ nở nụ cười từ tận đáy lòng:
- Sư muội.
Huyền Cơ Vô Nguyệt đá lông nheo với Liễu Dạ?
- Chẳng phải sư huynh đang bế quan tu luyện quan trọng sao? Không thích hợp ra tay.
Liễu Dạ hiểu ý Huyền Cơ Vô Nguyệt ngay, nhưng gã muốn trả mối thù thua một tháng trước nên vừa nhận được tin liền chạy tới.
Liễu Dạ cười nói:
- Không sao, đã tu luyện xong rồi.
Liễu Dạ nhìn sang Sở Mộ thì khuôn mặt lạnh băng, mắt âm u sâu thẳm.
Liễu Dạ lắc người lên trên Bách Chiến đài.
Sở Mộ hỏi:
- Ngươi đã lành vết thương?
Các đệ tử Phi Thiên viện ngây người, cho rằng mình lại bị nghễnh ngãng.
Liễu Dạ chỉ hừ mũi:
- Hừ!
Lúc này Liễu Dạ mà trả lời thì khí thế sẽ bị giảm xuống.
Liễu Dạ tấn công ngay, đầu tiên là thuật ngự kiếm, kiếm quang màu đen tỏa ra khí lạnh khiến người hoảng loạn, một kiếm phá không bắn về phía Sở Mộ. Tốc đố đó nhanh hơn một tháng trước một chút, uy lực càng mạnh hơn.
Giết!
Tay trái thi triển thuật ngự kiếm, tay phải cầm kiếm phát ra từng chiêu kiếm kỹ hình thành cơn lũ đánh hướng Sở Mộ.
So với một tháng trước thì thực lực của Liễu Dạ đã tiến bộ rõ rệt, quả nhiên không có áp lực thì không đủ động lực.
Nhưng Sở Mộ cũng tiến bộ hơn một tháng trước, càng mạnh hơn.
Kiếm chỉ tay trái nhanh chóng vạch trước mặt, Sở Mộ thầm đọc khẩu quyết, Vô Hồi kiếm ra khỏi vỏ hóa thành luồng kiếm quang màu xanh vàng vèo một tiếng bắn ra va chạm với kiếm quang màu đen.
Tay phải Sở Mộ cầm kiếm cũng thi triển lũ kiếm kỹ, từng chiêu chém ra.
Sở Mộ lĩnh ngộ kiếm kỹ nhiều hơn Liễu Dạ, cơn lũ kiếm kỹ trùng kích nổ tung, năng lượng đáng sợ như những thanh kiếm bén cắt xoáy nguyên Bách Chiến đài.
Lôi Vân Phong Bạo, Phá Vân Kiến Thanh Thiên!
Kiếm kỹ phòng ngự Bất Động Như Sơn.
Kiếm kỹ thân pháp Kinh Hồng, kiếm kỹ cận chiến Trảm Phong, kim chi áo nghĩa, phong chi áo nghĩa dung hợp kiếm ý, kiếm thuật ngũ hành đánh, kiếm thuật vân biến ảo, kiếm thuật phong lôi xâm nhập.
Đường kiếm cuối cùng đánh tan năng lượng phòng hộ vô hình trên người Liễu Dạ.
Đệ tử Phi Thiên viện trừng mắt Sở Mộ:
- Thủ tịch sư huynh không có đây, nếu không thì ngươi đừng hòng đắc ý!
Sở Mộ nghe vậy thất vọng:
- Đi vắng sao?
Mục đích của Sở Mộ là đến vì thủ tịch Phi Thiên viện.
- Nghe giọng điệu của ngươi dường như đặc biệt tới khiêu chiến Thương sư huynh?
Khuôn mặt lạnh lùng của Liễu Dạ lộ vẻ châm biếm:
- Ta thừa nhận thực lực của ngươi mạnh hơn ta, nhưng muốn khiêu chiến Thương sư huynh thì còn hơi sớm, không, nên nói là ngươi vĩnh viễn không có cơ hội đuổi theo bước chân của Thương sư huynh chứ đừng nói là khiêu chiến.
Nghe ý của Liễu Dạ thì thủ tịch sư huynh của Phi Thiên viện Thương Mạc cực kỳ mạnh, siêu mạnh.
Tóm lại Thương Mạc không có trong Phi Thiên viện, nhưng Sở Mộ đến đây không uổng công, ít nhất khiến Phi Thiên viện biết hắn không dễ chọc. Quan trọng nhất là được nhiều thượng phẩm Nguyên Tinh và Phi Thiên Trị.
Tám vạn thượng phẩm Nguyên Tinh, tám trăm điểm Phi Thiên Trị.
Hiện tại trong kiếm lệnh đệ tử Phi Thiên các của Sở Mộ có một ngàn chín trăm ba mươi điểm Phi Thiên Trị, thêm một trăm điểm nữa là có thể tham ngộ Phi Thiên bích họa bốn lần.
Đáng tiếc Thương Mạc không có trong Phi Thiên viện, không người đánh lại Sở Mộ, hắn không muốn khiêu chiến nữa, chán chết.
Sở Mộ lắc đầu, hắn thi triển thuật ngự kiếm, người kiếm hợp nhất hóa thành kiếm quang bắn ra, rời khỏi Bách Chiến lâu, đi khỏi Phi Thiên viện.
Các đệ tử Phi Thiên viện biểu tình cực kỳ khó xem.
Bị đệ tử Trùng Thiên viện khiêu chiến, không ai đánh lại hắn, mất hết mặt mũi.
Sở Mộ vừa quay về Trùng Thiên viện vừa nhớ lại khiêu chiến trong Phi Thiên viện, thầm nghĩ:
- Dùng nhiều kiếm kỹ liên tục bạo phát ra nước lũ, uy lực đúng là kinh người. Lôi Vân Phong Bạo và Phá Vân Kiến Thanh Thiên phối hợp cũng khá tốt.
Sở Mộ không thi triển ra kiếm kỹ tứ phẩm, Vô Hồi kiếm chém ra một chiêu kiếm kỹ nhất phẩm, xong lại tung ra các chiêu kiếm kỹ nhị phẩm, tiếp theo là kiếm kỹ tam phẩm.
Từng chiêu kiếm kỹ liên tục không ngớt chém ra, uy lực bộc phát hình thành cơn lũ kiếm kỹ to lớn như muốn cuốn trôi tất cả, ầm ầm trùng kích, lực lượng từ yếu đến mạnh không ngừng tăng lên.
Lại một chiêu Lôi Vân Phong Bạo, ngay sau đó là chiêu Phá Vân Kiến Thanh Thiên.
Công kích vô cùng cuồng bạo liên tục trùng kích không ngớt, trong cơn lũ kiếm kỹ làm Vương Uy tái mặt, miễn cưỡng đón đỡ sau đó bị đánh trúng, năng lượng phòng hộ vô hình trên người gã tán loạn, lại thua.
Thật ra ngay từ đầu nếu Vương Uy không kiêng dè gì đánh một trận với Sở Mộ thì còn câu giờ được vài chiêu. Tiếc rằng Vương Uy thấy Tôn Nguyên bị Sở Mộ hạ gục quá dễ dàng, trong lòng cho rằng mình không bằng hắn, về khí thế đã yếu đi vài phần, ngay từ đầu đã dùng thế phòng ngự bảo thủ, các loại kết hợp lại. Sở Mộ công kích thì đột nhiên sắc bén và cuồng bạo, Vương Uy bị đánh bại ngay cũng là lẽ thường.
Vương Uy bất đắc dĩ lấy ra một vạn thượng phẩm Nguyên Tinh, một trăm Phi Thiên Trị đưa cho Sở Mộ. Phi Thiên Trị của Sở Mộ đến bảy trăm ba mươi điểm.
- Vương Uy cũng thua rồi.
- Làm sao bây giờ?
- Không ai đánh lại Sở Mộ.
- Chúng ta còn Liễu Dạ sư huynh và thủ tịch sư huynh!
- Hiện tại chỉ có thể trông nhờ vào Liễu Dạ Liễu sư huynh.
Trong đám người, Huyền Cơ Vô Nguyệt biểu tình cực kỳ khó xem. Nàng không bao giờ ngờ Sở Mộ dám đến Phi Thiên viện khiêu chiến. lúc trước Huyền Cơ Vô Nguyệt cứ nghĩ Sở Mộ nói cho sướng miệng, không ngờ hắn tìm đến thật.
Một tháng trước Liễu Dạ quay về Phi Thiên viện với khuôn mặt không chút máu, Huyền Cơ Vô Nguyệt thấy tận mắt, sau đó biết gã chiến đấu với Sở Mộ và bị thương.
Huyền Cơ Vô Nguyệt thầm nghĩ:
- Chết tiệt, hiện tại thủ tịch sư huynh không có trong viện, không ai đấu lại Sở Mộ rồi!
- Mau đi mời Liễu Dạ sư huynh!
- Đúng rồi, nhanh đi mời Liễu Dạ sư huynh đi!
- Huyền Cơ sư muội ở đây thì để sư muội đi mời Liễu Dạ sư huynh là tốt nhất.
Huyền Cơ Vô Nguyệt nói ngay:
- Liễu sư huynh đang bế quan tu luyện rất quan trọng.
Chuyện Liễu Dạ bị Sở Mộ đánh bại làm gây vết thương trừ gã ra chỉ có Huyền Cơ Vô Nguyệt biết, tuy nàng rất muốn xử đẹp Sở Mộ nhưng cũng lo Liễu Dạ lại bị hắn đánh bại không còn mặt mũi nào. Vì vậy Huyền Cơ Vô Nguyệt nói dối là Liễu Dạ đang bế quan tu luyện.
Huyền Cơ Vô Nguyệt tính tới tính lui không ngờ có người khác đi tìm Liễu Dạ.
Thấy Liễu Dạ vlàm Huyền Cơ Vô Nguyệt cứng người lại, chạy vội đến:
- Liễu sư huynh.
Thấy Huyền Cơ Vô Nguyệt, khuôn mặt lạnh lùng của Liễu Dạ nở nụ cười từ tận đáy lòng:
- Sư muội.
Huyền Cơ Vô Nguyệt đá lông nheo với Liễu Dạ?
- Chẳng phải sư huynh đang bế quan tu luyện quan trọng sao? Không thích hợp ra tay.
Liễu Dạ hiểu ý Huyền Cơ Vô Nguyệt ngay, nhưng gã muốn trả mối thù thua một tháng trước nên vừa nhận được tin liền chạy tới.
Liễu Dạ cười nói:
- Không sao, đã tu luyện xong rồi.
Liễu Dạ nhìn sang Sở Mộ thì khuôn mặt lạnh băng, mắt âm u sâu thẳm.
Liễu Dạ lắc người lên trên Bách Chiến đài.
Sở Mộ hỏi:
- Ngươi đã lành vết thương?
Các đệ tử Phi Thiên viện ngây người, cho rằng mình lại bị nghễnh ngãng.
Liễu Dạ chỉ hừ mũi:
- Hừ!
Lúc này Liễu Dạ mà trả lời thì khí thế sẽ bị giảm xuống.
Liễu Dạ tấn công ngay, đầu tiên là thuật ngự kiếm, kiếm quang màu đen tỏa ra khí lạnh khiến người hoảng loạn, một kiếm phá không bắn về phía Sở Mộ. Tốc đố đó nhanh hơn một tháng trước một chút, uy lực càng mạnh hơn.
Giết!
Tay trái thi triển thuật ngự kiếm, tay phải cầm kiếm phát ra từng chiêu kiếm kỹ hình thành cơn lũ đánh hướng Sở Mộ.
So với một tháng trước thì thực lực của Liễu Dạ đã tiến bộ rõ rệt, quả nhiên không có áp lực thì không đủ động lực.
Nhưng Sở Mộ cũng tiến bộ hơn một tháng trước, càng mạnh hơn.
Kiếm chỉ tay trái nhanh chóng vạch trước mặt, Sở Mộ thầm đọc khẩu quyết, Vô Hồi kiếm ra khỏi vỏ hóa thành luồng kiếm quang màu xanh vàng vèo một tiếng bắn ra va chạm với kiếm quang màu đen.
Tay phải Sở Mộ cầm kiếm cũng thi triển lũ kiếm kỹ, từng chiêu chém ra.
Sở Mộ lĩnh ngộ kiếm kỹ nhiều hơn Liễu Dạ, cơn lũ kiếm kỹ trùng kích nổ tung, năng lượng đáng sợ như những thanh kiếm bén cắt xoáy nguyên Bách Chiến đài.
Lôi Vân Phong Bạo, Phá Vân Kiến Thanh Thiên!
Kiếm kỹ phòng ngự Bất Động Như Sơn.
Kiếm kỹ thân pháp Kinh Hồng, kiếm kỹ cận chiến Trảm Phong, kim chi áo nghĩa, phong chi áo nghĩa dung hợp kiếm ý, kiếm thuật ngũ hành đánh, kiếm thuật vân biến ảo, kiếm thuật phong lôi xâm nhập.
Đường kiếm cuối cùng đánh tan năng lượng phòng hộ vô hình trên người Liễu Dạ.
Đệ tử Phi Thiên viện trừng mắt Sở Mộ:
- Thủ tịch sư huynh không có đây, nếu không thì ngươi đừng hòng đắc ý!
Sở Mộ nghe vậy thất vọng:
- Đi vắng sao?
Mục đích của Sở Mộ là đến vì thủ tịch Phi Thiên viện.
- Nghe giọng điệu của ngươi dường như đặc biệt tới khiêu chiến Thương sư huynh?
Khuôn mặt lạnh lùng của Liễu Dạ lộ vẻ châm biếm:
- Ta thừa nhận thực lực của ngươi mạnh hơn ta, nhưng muốn khiêu chiến Thương sư huynh thì còn hơi sớm, không, nên nói là ngươi vĩnh viễn không có cơ hội đuổi theo bước chân của Thương sư huynh chứ đừng nói là khiêu chiến.
Nghe ý của Liễu Dạ thì thủ tịch sư huynh của Phi Thiên viện Thương Mạc cực kỳ mạnh, siêu mạnh.
Tóm lại Thương Mạc không có trong Phi Thiên viện, nhưng Sở Mộ đến đây không uổng công, ít nhất khiến Phi Thiên viện biết hắn không dễ chọc. Quan trọng nhất là được nhiều thượng phẩm Nguyên Tinh và Phi Thiên Trị.
Tám vạn thượng phẩm Nguyên Tinh, tám trăm điểm Phi Thiên Trị.
Hiện tại trong kiếm lệnh đệ tử Phi Thiên các của Sở Mộ có một ngàn chín trăm ba mươi điểm Phi Thiên Trị, thêm một trăm điểm nữa là có thể tham ngộ Phi Thiên bích họa bốn lần.
Đáng tiếc Thương Mạc không có trong Phi Thiên viện, không người đánh lại Sở Mộ, hắn không muốn khiêu chiến nữa, chán chết.
Sở Mộ lắc đầu, hắn thi triển thuật ngự kiếm, người kiếm hợp nhất hóa thành kiếm quang bắn ra, rời khỏi Bách Chiến lâu, đi khỏi Phi Thiên viện.
Các đệ tử Phi Thiên viện biểu tình cực kỳ khó xem.
Bị đệ tử Trùng Thiên viện khiêu chiến, không ai đánh lại hắn, mất hết mặt mũi.
Sở Mộ vừa quay về Trùng Thiên viện vừa nhớ lại khiêu chiến trong Phi Thiên viện, thầm nghĩ:
- Dùng nhiều kiếm kỹ liên tục bạo phát ra nước lũ, uy lực đúng là kinh người. Lôi Vân Phong Bạo và Phá Vân Kiến Thanh Thiên phối hợp cũng khá tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.