Chương 3367: Kiếm Nhai nguy nga. (Hạ)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Đầu tiên, Kiếm Nhai nhất định là có lực lượng đặc biệt, sẽ áp chế người dự định lưu danh. Cường độ lực lượng áp chế hình như liên quan mật thiết với tu vi của mỗi người. Nói cách khác, lực lượng áp chế của Kiếm Nhai không phải cố định, mà là căn cứ vào mỗi người khác nhau để tiến hành điều chỉnh.
Thứ hai, lúc ra tay cũng cần có đủ lực, đồng thời cũng đủ nhanh chóng. Còn phải nắm giữ được tiết tấu. Bằng không cho dù là xông đến cao tới đâu, cũng khó có thể khắc được tên họ của mình ở trên Kiếm Nhai.
Lại nữa, phải có đủ thực lực, cũng phải biết lượng sức mình.
Căn cứ vào phân tích, ở trên Kiếm Nhai lưu lại tên họ của mình cuối cùng được phần thưởng có liên quan mật thiết với việc lưu danh cao thấp.
Sở Mộ có thể thấy rõ ràng trên chín mươi chín trượng Kiếm Nhai, bắt đầu từ thấp nhất đến cao nhất, tổng cộng có mấy ngàn tên. Nhưng đứng hàng cao nhất lại chỉ là chỗ tám mươi chín trượng. Tên kia phát ra ánh sáng màu vàng lóng lánh vô cùng chói mắt.
Sở Hoàng Cực!
- Sở huynh ngươi xem, tên người hàng đầu tiên, không ngờ là nhà các ngươi.
Minh Kính cười hì hì nói.
Sở Mộ có chút kinh ngạc, nhưng cũng không có cảm thấy thế nào. Chẳng qua là một người có cùng họ mà thôi. Chỉ có điều hắn cảm thấy hết sức hứng thú đối với Sở Hoàng Cực này. Không ngờ tên người nào có thể ở hàng trên cùng của Kiếm Nhai. Điều này đại biểu hắn chính là một loại tiềm lực siêu cường.
Lưu danh Kiếm Nhai, mỗi người phải lấy ra thực lực chân chính của bản thân mới làm được. Bằng không, cho dù muốn đầu cơ trục lợi trực tiếp đứng ở dưới Kiếm Nhai ra tay khắc tên cũng có không cách nào làm được. Kiếm Nhai hình như có đầy đủ linh tính, sẽ trực tiếp áp chế người đầu cơ trục lợi thành chó, chật vật mất mặt.
- Minh Kính, các ngươi không ngờ không chết ở trên đường.
Nam tử họ Diệp lại xuất hiện.
- Ngươi chết ta cũng sẽ không chết.
Thần sắc Minh Kính hiện lên một tia lạnh lùng.
- Như thế nào? Có hứng thú đánh cược một lần hay không? Xem vị trí ai lưu lại tên trên Kiếm Nhai cao hơn.
Thanh niên họ Diệp cười lạnh lùng, ánh mắt lợi hại dời khỏi trên mặt Sở Mộ, rơi vào trên mặt Minh Kính, cười mà như không cười nói.
- Được. Người nào thua, người đó lập tức tự vận tại đây.
Minh Kính không chút do dự nói.
- Ha hả, ta và ngươi đều là người có thân phận, chơi loại trò xiếc này cũng không có ý nghĩa gì.
Bộ dạng nam tử họ Diệp lại không kinh ngạc chút nào:
- Theo ta suy nghĩ, sau khi lưu danh Kiếm Nhai nhận được phần thưởng, có thể là phù văn trưởng thành hiếm có. Khi đó lại cần rất nhiều bí văn Sát Lục tới nuôi dưỡng nâng cao. Như vậy đi, ngươi thua, đưa cho ta một nghìn bí văn Sát Lục cấp Thanh Đồng. Ta thua cũng đưa cho ngươi một nghìn bí văn Sát Lục cấp Thanh Đồng.
Cuối cùng, hình như muốn biểu hiện mình rộng lượng hay gì đó, hắn liếc mắt nhìn sang Sở Mộ:
- Người bạn đồng hành này của ngươi cũng có thể tham gia. Chỉ cần trong hai người các ngươi có một người lưu danh ở trên Kiếm Nhai có thể thắng được ta, xem như ta thua.
- Ngươi chuẩn bị ngoan ngoãn dâng lên một nghìn bí văn Sát Lục Thanh Đồng đi.
Sở Mộ tiếp lời nói.
Hắn nhìn ra được, mỗi lần Minh Kính gặp phải nam tử họ Diệp này, tâm tình lại sẽ phát sinh một ít biến hóa, trở nên có chút không ổn định.
- Ta đi trước.
Minh Kính nói đến, giọng điệu cảm giác có vài phần lạnh lẽo.
Minh Kính từng bước một đi về phía dưới Kiếm Nhai. Hắn từng bước tiến về phía trước. Lực lượng của bản thân đều vận chuyển, đều được điều động. Khí tức không ngừng ngưng tụ, đè ép cường đại tràn ngập ở toàn thân.
Thời điểm đi tới phía dưới Kiếm Nhai, Minh Kính không dừng lại chút nào. Một tiếng động phát ra. Toàn thân phóng thẳng lên khoảng không. Chỉ thấy hai chân hắn liên tục bước ra. Không khí giống như bậc thang, khiến cho thân thể của hắn không ngừng đi lên phía trên.
Càng đi lên, áp lực hình như càng lớn. Tốc độ của Minh Kính cũng đang không ngừng giảm xuống.
Thời điểm cảm giác đã được, Minh Kính xuất kiếm.
Kiếm quang sắc bén vô cùng, xé rách trời cao, trực tiếp công kích Kiếm Nhai.
Bá bá bá!
Minh Kính giống như đang thi triển kiếm pháp, lấy kiếm pháp khắc xuống tên họ của mình ở trên Kiếm Nhai.
Cuối cùng, thời điểm hoàn thành viết tên xong, thân thể Minh Kính cũng hạ xuống. Rất nguy hiểm.
Thời khắc hạ xuống, Minh Kính cũng ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào tên họ của mình trên Kiếm Nhai, trong lòng không khỏi có vài phần lo lắng không yên. Tên viết trên Kiếm Nhai đã hoàn thành. Nhưng độ cao của hàng tên đó là thế nào, lại khó mà nói được.
Không chỉ có Minh Kính khẩn trương, nam tử họ Diệp thật ra cũng rất khẩn trương. Chỉ có điều lòng dạ hắn thâm sâu. Hắn không biểu hiện ra ngoài mà thôi. Hắn biết rõ, Minh Kính là một thiên tài không hề thua kém với hắn chút nào.
Hai chữ Minh Kính ở trên Kiếm Nhai đột ngột phát ra ánh sáng, trực tiếp thu hút tầm mắt của mọi người lên đó. Ngay sau đó, chỉ thấy hai chữ Minh Kính di chuyển đến độ cao giữa tám mươi trượng đến tám mươi chín trượng.
Lưu danh Kiếm Nhai, thử thách thật ra chính là tiềm lực.
Loại tiềm lực này thể hiện như thế nào?
Dộ cao nhảy lên, độ mạnh yếu và ổn định khi ra tay, nắm chặt tiết tấu cùng thời cơ, chiều sâu lưu lại tên họ v.v tổng hợp lại.
Ở dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, ở dưới sự khẩn trương của Minh Kính cùng thanh niên họ Diệp, cái tên Minh Kính này, cuối cùng rơi vào chỗ tám mươi lăm trượng. Ở trên tên của hắn, còn có tên của mười lăm người khác.
Nói cách khác, trong tất cả những người lưu danh ở trên Kiếm Nhai từ cổ chí kim, tổng cộng có mười lăm người người tiềm lực vượt quá Minh Kính. Đương nhiên, cũng không có nghĩa là toàn bộ Bản Nguyên Nguyên Giới chỉ có mười lăm người tiềm lực vượt qua Minh Kính. Dù sao thiên tài tiến vào giới Sát Lục chỉ là một phần nhất nhỏ trong Nhân tộc mà thôi.
Nhưng tên có thể ở vị trí độ cao thứ mười sáu, cũng đủ để thể hiện ra tiềm lực kinh người của Minh Kính này.
Sở Mộ lại nhìn ra được, kém một ít. Đúng vậy, trạng thái của Minh Kính lúc đó kém một chút. Có thể là bị thanh niên họ Diệp ảnh hưởng. Nếu không hắn co thể phát huy được càng tốt hơn. Thứ tự rất có khả năng sẽ tăng lên một hàng nữa.
Kém một thứ tự, có đôi khi ảnh hưởng rất lớn. Nhưng đã lưu danh, chính là sự thực. Trừ khi một tháng sau lại tiến hành một lần nữa.
- Minh Kính, nhìn cho thật kỹ. Xem ta áp chế ngươi như thế nào.
Khóe miệng thanh niên họ Diệp treo lên một nụ cười lạnh. Hắn bước nhanh ra, thân hình giống như gió lại giống như tia chớp, tốc độ cực nhanh. Khí tức toàn thân cũng liên tục tăng lên. Thời điểm đặt chân tới phía dưới Kiếm Nhai, khí thế toàn thân hắn đã đạt tới mức cường thịnh nhất.
Thứ hai, lúc ra tay cũng cần có đủ lực, đồng thời cũng đủ nhanh chóng. Còn phải nắm giữ được tiết tấu. Bằng không cho dù là xông đến cao tới đâu, cũng khó có thể khắc được tên họ của mình ở trên Kiếm Nhai.
Lại nữa, phải có đủ thực lực, cũng phải biết lượng sức mình.
Căn cứ vào phân tích, ở trên Kiếm Nhai lưu lại tên họ của mình cuối cùng được phần thưởng có liên quan mật thiết với việc lưu danh cao thấp.
Sở Mộ có thể thấy rõ ràng trên chín mươi chín trượng Kiếm Nhai, bắt đầu từ thấp nhất đến cao nhất, tổng cộng có mấy ngàn tên. Nhưng đứng hàng cao nhất lại chỉ là chỗ tám mươi chín trượng. Tên kia phát ra ánh sáng màu vàng lóng lánh vô cùng chói mắt.
Sở Hoàng Cực!
- Sở huynh ngươi xem, tên người hàng đầu tiên, không ngờ là nhà các ngươi.
Minh Kính cười hì hì nói.
Sở Mộ có chút kinh ngạc, nhưng cũng không có cảm thấy thế nào. Chẳng qua là một người có cùng họ mà thôi. Chỉ có điều hắn cảm thấy hết sức hứng thú đối với Sở Hoàng Cực này. Không ngờ tên người nào có thể ở hàng trên cùng của Kiếm Nhai. Điều này đại biểu hắn chính là một loại tiềm lực siêu cường.
Lưu danh Kiếm Nhai, mỗi người phải lấy ra thực lực chân chính của bản thân mới làm được. Bằng không, cho dù muốn đầu cơ trục lợi trực tiếp đứng ở dưới Kiếm Nhai ra tay khắc tên cũng có không cách nào làm được. Kiếm Nhai hình như có đầy đủ linh tính, sẽ trực tiếp áp chế người đầu cơ trục lợi thành chó, chật vật mất mặt.
- Minh Kính, các ngươi không ngờ không chết ở trên đường.
Nam tử họ Diệp lại xuất hiện.
- Ngươi chết ta cũng sẽ không chết.
Thần sắc Minh Kính hiện lên một tia lạnh lùng.
- Như thế nào? Có hứng thú đánh cược một lần hay không? Xem vị trí ai lưu lại tên trên Kiếm Nhai cao hơn.
Thanh niên họ Diệp cười lạnh lùng, ánh mắt lợi hại dời khỏi trên mặt Sở Mộ, rơi vào trên mặt Minh Kính, cười mà như không cười nói.
- Được. Người nào thua, người đó lập tức tự vận tại đây.
Minh Kính không chút do dự nói.
- Ha hả, ta và ngươi đều là người có thân phận, chơi loại trò xiếc này cũng không có ý nghĩa gì.
Bộ dạng nam tử họ Diệp lại không kinh ngạc chút nào:
- Theo ta suy nghĩ, sau khi lưu danh Kiếm Nhai nhận được phần thưởng, có thể là phù văn trưởng thành hiếm có. Khi đó lại cần rất nhiều bí văn Sát Lục tới nuôi dưỡng nâng cao. Như vậy đi, ngươi thua, đưa cho ta một nghìn bí văn Sát Lục cấp Thanh Đồng. Ta thua cũng đưa cho ngươi một nghìn bí văn Sát Lục cấp Thanh Đồng.
Cuối cùng, hình như muốn biểu hiện mình rộng lượng hay gì đó, hắn liếc mắt nhìn sang Sở Mộ:
- Người bạn đồng hành này của ngươi cũng có thể tham gia. Chỉ cần trong hai người các ngươi có một người lưu danh ở trên Kiếm Nhai có thể thắng được ta, xem như ta thua.
- Ngươi chuẩn bị ngoan ngoãn dâng lên một nghìn bí văn Sát Lục Thanh Đồng đi.
Sở Mộ tiếp lời nói.
Hắn nhìn ra được, mỗi lần Minh Kính gặp phải nam tử họ Diệp này, tâm tình lại sẽ phát sinh một ít biến hóa, trở nên có chút không ổn định.
- Ta đi trước.
Minh Kính nói đến, giọng điệu cảm giác có vài phần lạnh lẽo.
Minh Kính từng bước một đi về phía dưới Kiếm Nhai. Hắn từng bước tiến về phía trước. Lực lượng của bản thân đều vận chuyển, đều được điều động. Khí tức không ngừng ngưng tụ, đè ép cường đại tràn ngập ở toàn thân.
Thời điểm đi tới phía dưới Kiếm Nhai, Minh Kính không dừng lại chút nào. Một tiếng động phát ra. Toàn thân phóng thẳng lên khoảng không. Chỉ thấy hai chân hắn liên tục bước ra. Không khí giống như bậc thang, khiến cho thân thể của hắn không ngừng đi lên phía trên.
Càng đi lên, áp lực hình như càng lớn. Tốc độ của Minh Kính cũng đang không ngừng giảm xuống.
Thời điểm cảm giác đã được, Minh Kính xuất kiếm.
Kiếm quang sắc bén vô cùng, xé rách trời cao, trực tiếp công kích Kiếm Nhai.
Bá bá bá!
Minh Kính giống như đang thi triển kiếm pháp, lấy kiếm pháp khắc xuống tên họ của mình ở trên Kiếm Nhai.
Cuối cùng, thời điểm hoàn thành viết tên xong, thân thể Minh Kính cũng hạ xuống. Rất nguy hiểm.
Thời khắc hạ xuống, Minh Kính cũng ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào tên họ của mình trên Kiếm Nhai, trong lòng không khỏi có vài phần lo lắng không yên. Tên viết trên Kiếm Nhai đã hoàn thành. Nhưng độ cao của hàng tên đó là thế nào, lại khó mà nói được.
Không chỉ có Minh Kính khẩn trương, nam tử họ Diệp thật ra cũng rất khẩn trương. Chỉ có điều lòng dạ hắn thâm sâu. Hắn không biểu hiện ra ngoài mà thôi. Hắn biết rõ, Minh Kính là một thiên tài không hề thua kém với hắn chút nào.
Hai chữ Minh Kính ở trên Kiếm Nhai đột ngột phát ra ánh sáng, trực tiếp thu hút tầm mắt của mọi người lên đó. Ngay sau đó, chỉ thấy hai chữ Minh Kính di chuyển đến độ cao giữa tám mươi trượng đến tám mươi chín trượng.
Lưu danh Kiếm Nhai, thử thách thật ra chính là tiềm lực.
Loại tiềm lực này thể hiện như thế nào?
Dộ cao nhảy lên, độ mạnh yếu và ổn định khi ra tay, nắm chặt tiết tấu cùng thời cơ, chiều sâu lưu lại tên họ v.v tổng hợp lại.
Ở dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, ở dưới sự khẩn trương của Minh Kính cùng thanh niên họ Diệp, cái tên Minh Kính này, cuối cùng rơi vào chỗ tám mươi lăm trượng. Ở trên tên của hắn, còn có tên của mười lăm người khác.
Nói cách khác, trong tất cả những người lưu danh ở trên Kiếm Nhai từ cổ chí kim, tổng cộng có mười lăm người người tiềm lực vượt quá Minh Kính. Đương nhiên, cũng không có nghĩa là toàn bộ Bản Nguyên Nguyên Giới chỉ có mười lăm người tiềm lực vượt qua Minh Kính. Dù sao thiên tài tiến vào giới Sát Lục chỉ là một phần nhất nhỏ trong Nhân tộc mà thôi.
Nhưng tên có thể ở vị trí độ cao thứ mười sáu, cũng đủ để thể hiện ra tiềm lực kinh người của Minh Kính này.
Sở Mộ lại nhìn ra được, kém một ít. Đúng vậy, trạng thái của Minh Kính lúc đó kém một chút. Có thể là bị thanh niên họ Diệp ảnh hưởng. Nếu không hắn co thể phát huy được càng tốt hơn. Thứ tự rất có khả năng sẽ tăng lên một hàng nữa.
Kém một thứ tự, có đôi khi ảnh hưởng rất lớn. Nhưng đã lưu danh, chính là sự thực. Trừ khi một tháng sau lại tiến hành một lần nữa.
- Minh Kính, nhìn cho thật kỹ. Xem ta áp chế ngươi như thế nào.
Khóe miệng thanh niên họ Diệp treo lên một nụ cười lạnh. Hắn bước nhanh ra, thân hình giống như gió lại giống như tia chớp, tốc độ cực nhanh. Khí tức toàn thân cũng liên tục tăng lên. Thời điểm đặt chân tới phía dưới Kiếm Nhai, khí thế toàn thân hắn đã đạt tới mức cường thịnh nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.