Chương 696: Kiếm thuật cấm khu lại xuất hiện
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
- Chúng ta so xem ai giết nhiều hơn.
Sở Mộ nghe được giọng nói bên tai, bóng người như điện xông lên phía trước, là Hung Kiếm Đồ Không.
Sở Mộ mỉm cười, mũi chân đạp mạnh vào tường thành, hắn bay thẳng vào đám yêu thú và rút Trầm Tinh Kiếm ra khỏi vỏ!
Lăng không rút kiếm, Trầm Tinh Kiếm thuận thế chém về phía trước.
XÍU...UU! Một tiếng xé gió bén nhọn vang lên, kiếm khí dài chừng ba mươi mét trong nháy mắt kéo dài vài trăm mét sau đó bay thẳng vào khu vực yêu thú tụ tập.
Tiếng xuy xuy vang lên giống như tiếng dao chặt xương chém lên xương heo, kiếm khí trắng đã chém giết hơn mười con yêu thú, thân thể bị cắt thành hai đoạn máu tươi bay tung tóe.
Bá bá bá, Sở Mộ lại lăng không chém ra ba kiếm, ba đạo kiếm khí trắng xóa dài ba mươi mét lại bay ra, lại một lần nữa cướp đoạt tính mạng của yêu thú.
Đối với kiếm giả Khí Hải Cảnh cường đại như Sở Mộ mà nói, yêu thú cấp thấp không có lực uy hiếp gì, trừ khi thể lực bọn họ tiêu hao hết hoặc kiếm khí không còn, nếu không nhiều yêu thú hơn nữa cũng không làm gì được bọn họ.
Kiếm khí chém liên tục, Sở Mộ lao ra xa hơn, hắn tiến lên mấy ngàn mét, nơi này thuộc phạm vi yêu thú trung cấp.
Hắn lấy đồ yêu kiếm lệnh trong không gian oản luân ra và đặt bên hông, Sở Mộ lại chém một kiếm chém giết mộ con yêu thú trung cấp đê giai, chung quanh không ngừng có yêu thú trung cấp đê giai lao tới, chúng vươn móng vuốt sắc bén oanh kích Sở Mộ..
Thân thể xoay tròn tại chỗ, Trầm Tinh Kiếm kéo một kiếm quang thật dài, kiếm quang còn lan ra chung quanh, kiếm khí Thiên Nguyên hỗn hợp ý cảnh tê liệt hóa thành gợn sóng màu vàng kim nhạt lấy Sở Mộ làm trung tâm càn quét chung quanh, gợn sóng màu vàng kim nhạt giống như mũi kiếm sắc bén, những nơi đi qua yêu thú trung cấp đê giai có thân thể mạnh hơn nữa cũng bị cắt thành hai đoạn.
Đồ yêu kiếm lệnh bên hông hắn đột nhiên xuất hiện tầng hào quang màu đỏ, từng sợi yêu khí thật nhỏ từ trong người yêu thú trung cấp đê giai trở lên bay ra khỏi người chúng và bị đồ yêu kiếm lệnh hấp thu.
Hai chữ đồ yêu trên đồ yêu kiếm lệnh sáng lên, mặt bên kia vốn không có chữ lại xuất hiện hai chữ: mười tám.
Tỏ vẻ Sở Mộ giết chết mười tám đầu yêu thú trung cấp.
Trên tường thành có mấy vạn kiếm giả Khí Hải Cảnh bay ra ngoài, bọn họ nhảy vào đại quân yêu thú chém giết không ngừng.
Giống như hổ vào bầy dê, những yêu thú trung cấp đê giai không có lực chống cự kiếm giả Khí Hải Cảnh, cho dù chúng cuồng bạo hung hãn không sợ chết, lần lượt phát động công kích cũng không làm nên chuyện gì, cuối cùng đều biến thành thi thể.
Giết giết giết!
Đây là thịnh yến chém giết, bất kể kiếm giả nhân loại giết chóc yêu thú hay vẫn là yêu thú giết chóc kiếm giả nhân loại.
Một ngàn kiếm giả Khí Hải Cảnh mà cường giả Nguyên Cực Cảnh chỉ định đang dùng kiếm khí mở đường, đối với bọn họ mà nói. Đối mặt với đại quân yêu thú giết chóc, bản thân cũng là một loại lịch lãm khó có được.
Hơn nữa bọn họ còn có đồ yêu kiếm lệnh, đồ sát yêu thú tiến vào top mười người nhiều nhất sẽ có được phần thẳng, những phần thưởng này bọn họ trông mà thèm.
Một ngàn kiếm giả trên đồ yêu bảng chỉ ban thưởng cho mười người, có thể nói có nhiều hơn nữa cũng thiếu, cạnh tranh vô cùng kịch liệt, bởi vì đạt được bài danh top mười không chỉ liên quan đén ban thưởng, càng quan hệ kết luận mạnh yếu trong lời người khác.
Không phải ai cũng có thể khám phá danh lợi, cho dù là cường giả Nguyên Cực Cảnh cũng xem trọng thanh danh.
Ỷ vào thực lực cường đại bản thân cường đại, hơn nữa còn có cạnh tranh tồn tại, một ngàn kiếm giả Khí Hải Cảnh cường đại nhất bắt đầu xâm nhập vào trong đại quân yêu thú.
Đối với trên trăm vạn đại quân yêu thú mà nói, một ngàn người chẳng qua chỉ là tảng đá ngăn cản sóng biển nên bị dìm ngập mà thôi.
Trong mây đen trên bầu trời thỉnh thoảng có tiếng nổ mạnh vang lên, càng có một kiếm khí chấn động tới cực điểm, là năm cường giả Nguyên Cực Cảnh của thành Hám Yêu đang đại chiến với yêu tộc trong Loạn Yêu Sơn.
Kiếm giả phía dưới không nhìn thấy chiến đấu nhưng thông qua khí tức phán đoán biết rõ chiến đấu cực kỳ kịch liệt, cũng may kiếm giả Nguyên Cực Cảnh đánh nhau với yêu tộc cách mặt đất mấy ngàn mét, tuy dư âm ảnh hưởng cường đại nhưng sau khi vượt qua mấy ngàn mét liền yếu đi rất nhiều, hơn nữa song phương lo lắng ảnh hưởng đến sinh lực đại quân của mình nên tận lực khống chế góc độ công kích, cũng không tạo thành ảnh hưởng lên kiếm giả hay yêu thú bên dưới.
Sở Mộ cầm Trầm Tinh Kiếm thuyết minh ý nghĩa sự tồn tại của nó —— hung khí, giết chóc chi khí!
Sở Mộ không sử dụng Toái Tinh Kiếm Thuật, trong tình huống bốn phương tám hướng đều là yêu thú trung cấ, Toái Tinh Kiếm Thuật chỉ có thể phát huy rất thấp, trừ phi hắn tu luyện chiêu thứ ba Toái Tinh Bạo đến tiểu thành.
Đáng tiếc thời gian quá ngắn, hiện tại Sở Mộ đã tu hành Toái Tinh Kiếm Thuật chiêu thứ nhất tới viên mãn, chiêu thứ ba đến đại thành, mới nhập môn chiêu thứ ba mà thôi.
Vào lúc này kiếm thuật cơ sở phát huy tác dụng cực lớn, Trầm Tinh Kiếm mang theo kiếm quang màu đỏ chém ra một kích đầy uy năng, mỗi một đạo kiếm quang đều chém nát yêu thú trung cấp chung quanh.
Đồ yêu kiếm lệnh chung quanh không ngừng hấp thu yêu khí chung quanh, hai chữ đồ yêu không ngừng tỏa sáng.
Máu tươi nhuộm đỏ đại địa, dưới tường thành thành Hám Yêu có vô số thi thể chồng chất như núi, có yêu thú cũng có kiếm giả nhân loại.
Khai chiến đến bây giờ vẫn chưa qua nửa canh giờ nhưng yêu thú tử vong đã vượt qua hai mươi vạn, kiếm giả cũng tử vong mấy vạn.
Trong thành Hám Yêu, kiếm giả Kiếm Khí Cảnh liên tục xuất kiếm, bọn họ gian nan đứng trên cửa thành, nội tâm bọn họ thập phần sợ hãi, sợ hãi biểu hiện từ đôi mắt của bọn họ, đồng thời dưới sợ hãi còn có một tia kiên định.
Có thể tin tưởng, một khi yêu thú công phá tường thành thành Hám Yêu, những kiếm giả Kiếm Khí Cảnh này sẽ rút kiếm chiến đấu với yêu thú, cho dù trong nháy mắt chết dưới móng vuốt yêu thú cũng không sợ.
Đối với bọn họ mà nói, thành Hám Yêu chính là nhà của họ, đây là chiến đấu bảo vệ nhà. Đương nhiên, trong đó cũng không ít người chạy trốn nhưng chẳng qua chỉ ít đi một phần mà thôi.
Nhìn chung quanh toàn là yêu thú, yêu khí đậm đặc làm người ta hít thở không thông bao phủ các nơi, Sở Mộ đưa thân vào biển yêu thú, bốn phương tám hướng đều là yêu khí, hắn không cảm nhận được chút linh khí nào.
Trong tình huống chiến đấu như vậy, kiếm khí trong người kiếm giả sẽ tiêu hao cực nhanh, nhưng không cách nào hấp thu linh khí chung quanh khôi phục, hơn nữa kiếm giả Khí Hải Cảnh cũng không thể điều động thiên địa linh khí tăng cường công kích hoặc phòng ngự, trái lại yêu thú được bỏ sung yêu khí liên tục, sức chiến đấu cường đại hơn lúc bình thường rất nhiều.
Sở Mộ nghe được giọng nói bên tai, bóng người như điện xông lên phía trước, là Hung Kiếm Đồ Không.
Sở Mộ mỉm cười, mũi chân đạp mạnh vào tường thành, hắn bay thẳng vào đám yêu thú và rút Trầm Tinh Kiếm ra khỏi vỏ!
Lăng không rút kiếm, Trầm Tinh Kiếm thuận thế chém về phía trước.
XÍU...UU! Một tiếng xé gió bén nhọn vang lên, kiếm khí dài chừng ba mươi mét trong nháy mắt kéo dài vài trăm mét sau đó bay thẳng vào khu vực yêu thú tụ tập.
Tiếng xuy xuy vang lên giống như tiếng dao chặt xương chém lên xương heo, kiếm khí trắng đã chém giết hơn mười con yêu thú, thân thể bị cắt thành hai đoạn máu tươi bay tung tóe.
Bá bá bá, Sở Mộ lại lăng không chém ra ba kiếm, ba đạo kiếm khí trắng xóa dài ba mươi mét lại bay ra, lại một lần nữa cướp đoạt tính mạng của yêu thú.
Đối với kiếm giả Khí Hải Cảnh cường đại như Sở Mộ mà nói, yêu thú cấp thấp không có lực uy hiếp gì, trừ khi thể lực bọn họ tiêu hao hết hoặc kiếm khí không còn, nếu không nhiều yêu thú hơn nữa cũng không làm gì được bọn họ.
Kiếm khí chém liên tục, Sở Mộ lao ra xa hơn, hắn tiến lên mấy ngàn mét, nơi này thuộc phạm vi yêu thú trung cấp.
Hắn lấy đồ yêu kiếm lệnh trong không gian oản luân ra và đặt bên hông, Sở Mộ lại chém một kiếm chém giết mộ con yêu thú trung cấp đê giai, chung quanh không ngừng có yêu thú trung cấp đê giai lao tới, chúng vươn móng vuốt sắc bén oanh kích Sở Mộ..
Thân thể xoay tròn tại chỗ, Trầm Tinh Kiếm kéo một kiếm quang thật dài, kiếm quang còn lan ra chung quanh, kiếm khí Thiên Nguyên hỗn hợp ý cảnh tê liệt hóa thành gợn sóng màu vàng kim nhạt lấy Sở Mộ làm trung tâm càn quét chung quanh, gợn sóng màu vàng kim nhạt giống như mũi kiếm sắc bén, những nơi đi qua yêu thú trung cấp đê giai có thân thể mạnh hơn nữa cũng bị cắt thành hai đoạn.
Đồ yêu kiếm lệnh bên hông hắn đột nhiên xuất hiện tầng hào quang màu đỏ, từng sợi yêu khí thật nhỏ từ trong người yêu thú trung cấp đê giai trở lên bay ra khỏi người chúng và bị đồ yêu kiếm lệnh hấp thu.
Hai chữ đồ yêu trên đồ yêu kiếm lệnh sáng lên, mặt bên kia vốn không có chữ lại xuất hiện hai chữ: mười tám.
Tỏ vẻ Sở Mộ giết chết mười tám đầu yêu thú trung cấp.
Trên tường thành có mấy vạn kiếm giả Khí Hải Cảnh bay ra ngoài, bọn họ nhảy vào đại quân yêu thú chém giết không ngừng.
Giống như hổ vào bầy dê, những yêu thú trung cấp đê giai không có lực chống cự kiếm giả Khí Hải Cảnh, cho dù chúng cuồng bạo hung hãn không sợ chết, lần lượt phát động công kích cũng không làm nên chuyện gì, cuối cùng đều biến thành thi thể.
Giết giết giết!
Đây là thịnh yến chém giết, bất kể kiếm giả nhân loại giết chóc yêu thú hay vẫn là yêu thú giết chóc kiếm giả nhân loại.
Một ngàn kiếm giả Khí Hải Cảnh mà cường giả Nguyên Cực Cảnh chỉ định đang dùng kiếm khí mở đường, đối với bọn họ mà nói. Đối mặt với đại quân yêu thú giết chóc, bản thân cũng là một loại lịch lãm khó có được.
Hơn nữa bọn họ còn có đồ yêu kiếm lệnh, đồ sát yêu thú tiến vào top mười người nhiều nhất sẽ có được phần thẳng, những phần thưởng này bọn họ trông mà thèm.
Một ngàn kiếm giả trên đồ yêu bảng chỉ ban thưởng cho mười người, có thể nói có nhiều hơn nữa cũng thiếu, cạnh tranh vô cùng kịch liệt, bởi vì đạt được bài danh top mười không chỉ liên quan đén ban thưởng, càng quan hệ kết luận mạnh yếu trong lời người khác.
Không phải ai cũng có thể khám phá danh lợi, cho dù là cường giả Nguyên Cực Cảnh cũng xem trọng thanh danh.
Ỷ vào thực lực cường đại bản thân cường đại, hơn nữa còn có cạnh tranh tồn tại, một ngàn kiếm giả Khí Hải Cảnh cường đại nhất bắt đầu xâm nhập vào trong đại quân yêu thú.
Đối với trên trăm vạn đại quân yêu thú mà nói, một ngàn người chẳng qua chỉ là tảng đá ngăn cản sóng biển nên bị dìm ngập mà thôi.
Trong mây đen trên bầu trời thỉnh thoảng có tiếng nổ mạnh vang lên, càng có một kiếm khí chấn động tới cực điểm, là năm cường giả Nguyên Cực Cảnh của thành Hám Yêu đang đại chiến với yêu tộc trong Loạn Yêu Sơn.
Kiếm giả phía dưới không nhìn thấy chiến đấu nhưng thông qua khí tức phán đoán biết rõ chiến đấu cực kỳ kịch liệt, cũng may kiếm giả Nguyên Cực Cảnh đánh nhau với yêu tộc cách mặt đất mấy ngàn mét, tuy dư âm ảnh hưởng cường đại nhưng sau khi vượt qua mấy ngàn mét liền yếu đi rất nhiều, hơn nữa song phương lo lắng ảnh hưởng đến sinh lực đại quân của mình nên tận lực khống chế góc độ công kích, cũng không tạo thành ảnh hưởng lên kiếm giả hay yêu thú bên dưới.
Sở Mộ cầm Trầm Tinh Kiếm thuyết minh ý nghĩa sự tồn tại của nó —— hung khí, giết chóc chi khí!
Sở Mộ không sử dụng Toái Tinh Kiếm Thuật, trong tình huống bốn phương tám hướng đều là yêu thú trung cấ, Toái Tinh Kiếm Thuật chỉ có thể phát huy rất thấp, trừ phi hắn tu luyện chiêu thứ ba Toái Tinh Bạo đến tiểu thành.
Đáng tiếc thời gian quá ngắn, hiện tại Sở Mộ đã tu hành Toái Tinh Kiếm Thuật chiêu thứ nhất tới viên mãn, chiêu thứ ba đến đại thành, mới nhập môn chiêu thứ ba mà thôi.
Vào lúc này kiếm thuật cơ sở phát huy tác dụng cực lớn, Trầm Tinh Kiếm mang theo kiếm quang màu đỏ chém ra một kích đầy uy năng, mỗi một đạo kiếm quang đều chém nát yêu thú trung cấp chung quanh.
Đồ yêu kiếm lệnh chung quanh không ngừng hấp thu yêu khí chung quanh, hai chữ đồ yêu không ngừng tỏa sáng.
Máu tươi nhuộm đỏ đại địa, dưới tường thành thành Hám Yêu có vô số thi thể chồng chất như núi, có yêu thú cũng có kiếm giả nhân loại.
Khai chiến đến bây giờ vẫn chưa qua nửa canh giờ nhưng yêu thú tử vong đã vượt qua hai mươi vạn, kiếm giả cũng tử vong mấy vạn.
Trong thành Hám Yêu, kiếm giả Kiếm Khí Cảnh liên tục xuất kiếm, bọn họ gian nan đứng trên cửa thành, nội tâm bọn họ thập phần sợ hãi, sợ hãi biểu hiện từ đôi mắt của bọn họ, đồng thời dưới sợ hãi còn có một tia kiên định.
Có thể tin tưởng, một khi yêu thú công phá tường thành thành Hám Yêu, những kiếm giả Kiếm Khí Cảnh này sẽ rút kiếm chiến đấu với yêu thú, cho dù trong nháy mắt chết dưới móng vuốt yêu thú cũng không sợ.
Đối với bọn họ mà nói, thành Hám Yêu chính là nhà của họ, đây là chiến đấu bảo vệ nhà. Đương nhiên, trong đó cũng không ít người chạy trốn nhưng chẳng qua chỉ ít đi một phần mà thôi.
Nhìn chung quanh toàn là yêu thú, yêu khí đậm đặc làm người ta hít thở không thông bao phủ các nơi, Sở Mộ đưa thân vào biển yêu thú, bốn phương tám hướng đều là yêu khí, hắn không cảm nhận được chút linh khí nào.
Trong tình huống chiến đấu như vậy, kiếm khí trong người kiếm giả sẽ tiêu hao cực nhanh, nhưng không cách nào hấp thu linh khí chung quanh khôi phục, hơn nữa kiếm giả Khí Hải Cảnh cũng không thể điều động thiên địa linh khí tăng cường công kích hoặc phòng ngự, trái lại yêu thú được bỏ sung yêu khí liên tục, sức chiến đấu cường đại hơn lúc bình thường rất nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.