Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1315: Kiếm ý phá phong ấn. (Thượng)

Lục Đạo Trầm Luân

08/06/2020

Mỗi một cánh hoa đều là do từng đạo kiếm quang tổ hợp mà thành, mang theo phong mang đáng sợ, lượn lờ tới.

- Có chút ý tứ.

Cao Vọng khẽ giật mình, chợt cười cười. Nói xong, chân hắn khẽ chuyển động, nhanh chóng né tránh.

Thực lực của hắn không kém, thân pháp, bộ pháp cũng rất cao minh.

Sở Mộ không nói gì mà tiếp tục xuất kiếm, đem các loại lĩnh ngộ kiếm thuật của mình bày ra. Không thể không nói, Cao Vọng là một đối thủ không tệ, thực lực đủ cường đại, có thể đối phó với biến hóa kiếm thuật của Sở Mộ. Lại khiến cho chỗ thiếu hụt trong kiếm thuật của Sở Mộ dần dần thay đổi, tiến bộ hơn.

Sau một lát, kiếm quang ngừng lại.

- Ngươi biểu diễn xong rồi sao?

Cao Vọng nhìn qua Sở Mộ, cười ngả ngớn.

- Thể dục đã xong.

Sở Mộ lạnh nhạt đáp lại một câu.

- Thể dục xong sao?

Nụ cười của Cao Vọng cứng lại, khóe mắt sắc bén như đao. Hắn bị chọc giận, bị thái độ và lời nói của Sở Mộ chọc giận.

Vốn Cao Vọng muốn đánh bại Sở Mộ, nhưng hiện tại hắn không những muốn đánh bại Sở Mộ, mà còn khiến cho Sở Mộ có một ấn tượng khắc sâu, không thể nào quên được.

Nghe được lời nói của Sở Mộ, rất nhiều Kiếm giả cũng liên tục cười cười, lại lắc đầu, ánh mắt nhìn Sở Mộ có chút biến hóa. Thương cảm và khinh thường.

Một ít người tự nhận là am hiểu Sở Mộ lại có chút khó hiểu. Trong nhận thức của bọn hắn, Sở Mộ là một người cực kỳ lý trí, không phải là loại người làm ra hành động bốc đồng nhưng lúc này.

Chẳng lẽ có chỗ dựa gì khác?



Chỉ là coi như Sở Mộ có bí pháp càng thêm cường đại cũng không có khả năng vượt qua chênh lệch khổng lồ như vậy, huống chi càng là bí pháp cường đại càng khó thi triển. Sau khi thi triển cái giá phải trả cực lớn.

- Nhâm sư huynh, đệ tử mà huynh mang trở lại này có chút thiên phú. Nhưng mà tâm tính lại không được tốt cho lắm. Có lẽ sắp bị loại rồi.

Kiếm giả họ Lý cười hắc hắc, bất luận một cơ hội nào có thể đả kích được Nhâm Độc Hành, dù chỉ là một tia hắn cũng không buông tha.

Nhâm Độc Hành dường như không nghe được lời hắn ta nói, nhưng lông mày lại nhíu lại.

Bất kể thế nào Sở Mộ đều là người hắn trực tiếp đưa tới Thiên Hoang địa cung, miễn khảo hạch. Trong lúc vô tình đã có một tia quan hệ với hắn. Khó tránh khỏi bị một ít tiểu nhân dùng làm chuyện để nói.

Từ tậ ntrong lòng Nhâm Độc Hành vẫn hivojng Sở Mộ có thể chiến thắng. Tuy rằng chuyện đó không có khả năng.

Sở Mộ không nói gì, trong ánh mắt bình thản ẩn chứa tự tin vô tận. Hiện tại có lý do gì mà hắn không tự tin cơ chứ?

- Hi vọng ngươi có thể kiên trì một lát.

Cao Vọng nhếc miệng cười cười. Ngay cả hàm răng hắn dường như cũng có hàn mang lập lòe. Dứt lời, kiếm ý xông lên trời, xé rách không trung, cuốn động phong vân. Phong mang kinh người xé rách không khí, vô hình vô sắc chém giết tới Sở Mộ. Sắc bén trước nay chưa từng có.

Nếu như là trước kia, chỉ bằng vào kiếm ý lục chuyển cực hạn này cũng đủ để làm cho Sở Mộ biến sắc. Khiến cho một thân thực lực của hắn không phát huy ra được. Nhưng mà hiện tại Sở Mộ không bị ảnh hưởng một ochust nào. Phong mang của kiếm ý chém tới, lại như không có tác dụng.

khóe miệng Sở Mộ nở nụ cười vui vẻ, trong lòng có sự kích động, hưng phấn, vui vẻ không thôi. Trong nháy mắt này toàn thân hắn run lên, phong mang đáng sợ từ thân thể cao gầy của hắn dâng lên, giống như nhúi lửa lặng lẽ ngàn năm. Một khi tích súc đủ sẽ bộc phát ra năng lượng kinh người, kinh thiên động địa.

Phong mang phun ra nuốt vào, khiến cho người ta chứng kiến giống như là một cỗ khí tức màu bạc, mang theo sắc bén vô tận, từ trên người Sở Mộ phóng lên trời. Không chút khách khí trực tiếp xé rách không khí trong không gian.

Kiếm ý.

Không ngờ lại là kiếm ý.

Thứ từ trên người Sở Mộ dâng lên lại là kiếm ý.

Khiếp sợ, vô cùng khiếp sợ, khiếp sợ không có cách nào che đấu được. Nhất là Tam cung chủ và các vị trưởng lão càng thêm khiếp sợ. Đó là khiếp sợ phát ra từ tận sâu trong lòng bọn họ, khiến cho bọn hắn biến sắc, không có cách nào trấn định được. Đột nhiên đứng dậy.

Khí thế đáng sợ lập tức từ trên người bọn họ bộc phát ra. Làm cho Bán hư cảnh cơ hồ bị nghiền nát. May mà phản ứng của bọn họ nhanh nhẹn, vội vàng thu liễm khí thế của bản thân mới không có tạo thành hậu quả ác liệt.



Nhưng mà hô hấp dồn dập vẫn chứng minh trong lòng bọn họ đang rất không bình tĩnh.

Nhâm Độc Hành và các đệ tử Chân cung cũng biến sắc, đứng lên, hai mắt cơ hồ muốn rớt ra. Gắt gao nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, giống như lần đầu tiên nhìn thấy Sở Mộ vậy.

- Không có khả năng...

Lưu Hưng Thành biến sắc, trực tiếp thất thố, phát ra tiếng kêu sắc bén. Khuôn mặt đỏ bừng, giống như điên cuồng vậy.

Khiếp sợ, mỗi một người đều cảm thấy khiếp sợ từ tận trong lòng. Khiếp sợ không có gì sánh nổi, không có cách nào hình dùng được bằng lời.

Nam Vô đang nhắm mắt lại một lần nữa thoát khỏi trạng thái như ngủ kia, hai mắt bắn ra tinh mang mạnh mẽ khiến cho người ta không dám nhìn thẳng, xuyên thủng qua thời không rơi vào trên mặt Sở Mộ. Lập tức khiến cho Sở Mộ chú ý, hắn cũng nhìn về phía đối phương. Ánh mắt va chạm, phong mang tiếp xúc.

Chợt, phong mang trong mắt Nam Vô tán đi, lại biến thành trạng thái mất đi tiêu cự. Dường như lại nhắm mắt ngủ. Nhưng mà trong lòng hắn không có như vậy, mà là khiếp sợ, thập chí còn có chút chiến ý.

Sở Mộ không có kiếm ý, trong mắt hắn nhiều lắm chỉ là một Kiếm giả có kiếm thuật cực kỳ cao minh. Có chút thực lực nhưng mà không có vốn liếng tranh phong với hắn.

Nhưng mà nếu như Sở Mộ có được kiếm ý, hơn nữa lại thêm kiếm thuật cao minh và kỹ xảo chiến đấu hơn người. Thực lực đột nhiên tăng mạnh, đã khiến cho trong lòng hắn có chút chiến ý.

Xi Tiếu và Bí Hổ khiếp sợ, đồng thời hai mắt cũng bắn ra quang mang mãnh liệt vô cùng, chiến ý dâng trào.

Mỗi một người đều thất thố.

- Tại sao ngươi lại còn có kiếm ý?

Cao Vọng kinh hãi, ngay cả lời nói cũng không có hoàn chỉnh.

Kiếm ý, Sở Mộ có được kiếm ý. Hơn nữa lại là kiếm ý đạt tới cực hạn lục chuyển. Luận cường độ, dường như còn trên hắn, loại phong mang này càng thêm thuần túy, càng hung hiểm hơn, càng thêm kinh người hơn.

Run rẩy, trong lòng Cao Vọng không ngờ lại có chút run rẩy, không có cách nào khống chế được, khiến cho tay cầm kiếm của hắn khẽ run lên.

Sở Mộ không có kiếm ý quả thực không phải là đối thủ của hắn. Nhưng mà chỉ bằng vào kiếm thuật vô cùng tinh xảo cùng với kỹ xảo chiến đấu đáng sợ lại làm cho hắn vô cùng hâm mộ, thậm chí là kiêng kỵ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Đạo Độc Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook