Chương 291: Lại đánh bại Tạ Đông Hoa.
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Thứ hạng 31 nắm giữ thời gian 79 canh giờ sử dụng Thánh Địa Tu Luyện. Thứ hạng 30 lại rõ ràng tăng lên, đạt được 90 canh giờ.
Đồng thời đến thứ hạng 11 và thứ hạng 10, lại một lần nữa xuất hiện sự khác biệt.
Cho nên, ở trên Thiết Kiếm Bảng, thứ hạng số 1 đến thứ hạng 10 tên là màu vàng. Thứ hạng 11 đến thứ hạng 30 tên là màu bạc. Thứ hạng 31 đến thứ hạng 100 tên là màu đỏ.
Từ sau lần đầu tiên tiến vào Bạch Vân Độ cảm ngộ Vân Chi Ý Cảnh, Sở Mộ cơ bản mỗi ngày đều sẽ tiến vào Bạch Vân Độ một chuyến. Có đôi khi sẽ cách một ngày thì tiến vào.
Bốn mươi lăm canh giờ, nói dài thật ra một chút cũng không dài. Thậm chí rất ngắn. Chỉ có điều học viên ngoại phủ có hơn bốn ngàn người. Mỗi người đều có cơ hội tiến vào Thánh Địa Tu Luyện. Bình quân tính ra, người tiến vào Bạch Vân Độ tối thiểu cũng có hơn mấy trăm.
Cuối cùng, lại là một tháng trôi qua. Ở trong vòng một tháng này, Sở Mộ đã dùng hết 45 canh giờ. Nếu muốn đi vào Thánh Địa Tu Luyện, vậy cũng chỉ có thể đợi đến sau vòng chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp kế tiếp.
- Hiệu quả của Thánh Địa Tu Luyện thật sự quá tốt. Ta đã lĩnh ngộ Vân Chi Ý Cảnh được hai thành chín. Đáng tiếc. Nếu lại có thêm mấy canh giờ nữa, ta tất nhiên có thể lĩnh ngộ được ba thành.
Sau khi dùng hết thời gian vào Bạch Vân Độ, Sở Mộ âm thầm nói. Hắn từ biệt trưởng lão trấn thủ Thánh Địa Tu Luyện, sau đó quay về Kiếm Lâu số 65.
- Xem ra có thể xác định, Sở Mộ này thật sự nắm giữ hai ý cảnh.
Trưởng lão trấn thủ nhìn theo bóng lưng Sở Mộ rời đi, âm thầm khẳng định nói.
Vừa rời khỏi Bạch Vân Độ, Sở Mộ chấn động Vân Chi Ý Cảnh vẫn chưa hoàn toàn yên tĩnh. Kiếm giả bình thường có khả năng không cảm giác được, nhưng trưởng lão trấn thủ có tu vi cao thâm, bản thân ý cảnh cũng đạt được tiểu thành, tất nhiên có thể phân biệt ra được.
Chỉ có điều hắn lại không cách nào phân biệt ra được Sở Mộ rốt cuộc lĩnh ngộ Vân Chi Ý Cảnh được đến mức độ nào. Trừ khi Sở Mộ nguyện ý thể hiện ra.
Vừa quay về Kiếm Lâu số 65, đúng lúc thấy một chấp sự Bách Sự Đường đang xoay người đi tới. Vừa nhìn thấy Sở Mộ, ánh mắt hắn sáng lên.
- Sở Mộ, Tạ Đông Hoa xin khiêu chiến. Ta tới thông báo với ngươi, chiều nay, ngoại đài đấu kiếm của Bách Sự Đường, ngươi và Tạ Đông Hoa chia ra cao thấp.
Chấp sự đi thẳng vào vấn đề nói.
- Được.
Sở Mộ tuyệt đối không kinh ngạc, gật đầu:
- Làm phiền chấp sự.
- Đây là công việc của ta thôi.
Chấp sự cười nói:
- Được rồi, không quấy rầy ngươi nữa. Hi vọng ngươi ngày mai vẫn có thể giành được thắng lợi.
- Sẽ như vậy.
Sở Mộ gật đầu, nhưng không có để ý tới sự khiêu chiến của Tạ Đông Hoa. Sau khi lĩnh ngộ Phong Chi Ý Cảnh, trừ khi cũng có thể đạt được bốn thành, bằng không, hắn nhất định phải thua.
- Vân Chi Ý Cảnh hai thành chín, ở bên ngoài mình tìm hiểu tiến bước càng thêm khó khăn. Xem ra chỉ có thể đợi đến vòng chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp kế tiếp, thu được càng nhiều canh giờ hơn.
Tiến vào bên trong Kiếm Lâu, lên lầu hai, buông Ngụy Kiếm Khí ra, Sở Mộ tìm một tư thế thoải mái, tiện tay rút một quyển sách đặt ở trên giá sách bên cạnh, mở ra.
Những sách này đều là của Kiếm Phủ, không phải là công pháp bí tịch gì. Cũng một số phương diện về nhân văn địa lý phong tình các loại. Bình thường cũng có thể xem một chút, tăng thêm phương diện tri thức.
- Đúng rồi.
Sở Mộ xem một chút, trong đầu đột nhiên hiện lên một tia linh quang. Hắn nhanh chóng khép sách lại, cẩn thận hồi tưởng lại lời Chư Cát Minh đã nói qua:
- Hình như. . . Ngày mai chỉ cần lại đánh bại Tạ Đông Hoa, là có thể thu được một ít thời gian sử dụng Thánh Địa Tu Luyện. . . Hi vọng Tạ Đông Hoa còn chưa dùng hết thời gian.
Đảo mắt một ngày trôi qua. Ngày hôm sau đã đến. Vừa đến buổi chiều, lập tức liền có rất nhiều người tập trung ở chỗ đài đấu kiếm.
Mười người đứng đầu Thiết Kiếm Bảng, vẫn không có người nào xuất hiện. Trong số 30 người đứng đầu ngược lại có một người tới. Hắn là Hàn Ngạo, hạng thứ 29, vẻ mặt cao cao tại thượng, mũi ưng bắt mắt càng tăng thêm ngạo khí sẵn có của hắn.
Ngoại trừ Hàn Ngạo ra, cũng có rất nhiều người khác có tên trên Thiết Kiếm Bảng xuất hiện. Hơn hai mươi mấy người đứng chung một chỗ. Tất cả đều nói chuyện với nhau.
Trên đài đấu kiếm, Tạ Đông Hoa sớm đã tới. Hắn nhắm hai mắt lẳng lặng đợi Sở Mộ đến, căn bản cũng không bị những tiếng bàn tán xung quanh ảnh hưởng.
Sở Mộ đến. Có người tinh mắt phát hiện ra, lập tức nhường đường cho Sở Mộ đi qua. Sau khi nhảy vọt lên vài lần, Sở Mộ thả người lên đài, đối mặt với Tạ Đông Hoa.
- Trận chiến này ngươi tất sẽ bại!
Hai mắt Tạ Đông Hoa mở ra có luồng khí xoáy màu xanh xoay tròn. Hắn dùng giọng điệu vô cùng khẳng định nói.
- Nếu như ngươi có tu vi Hóa Khí Cảnh, những lời này mới có thể thực hiện được.
Sở Mộ phản bác.
- Dùng kiếm chứng minh sự thật.
Tạ Đông Hoa hét dài một tiếng, như cuồng phong dao động, rút kiếm ra khỏi vỏ. Hắn cúi người cầm kiếm dường như cùng kiếm trong tay hóa thành một trận gió lớn xông ra, nhanh hơn so với lần trước.
Sở Mộ tập trung. Tạ Đông Hoa chưa đến, hắn trực tiếp thi triển ra sát chiêu Phá Phong Bách Ảnh. Uy lực của một thức sát chiêu này so với lần trước lại càng cường đại hơn, tốc độ cũng nhanh hơn.
- Lợi hại hơn.
- Không sai. Xem ra có áp lực mới có động lực.
Hai học viên có tên trên Thiết Kiếm Bảng nghị luận.
Huyễn Ảnh Bộ, chín thân ảnh thay thế biến đổi mê hoặc hai mắt.
- Cái gì? Tháng trước mới tám huyễn ảnh, bây giờ lại tu luyện tới chín huyễn ảnh. Đó không phải là sắp viên mãn sao?
- Viên mãn, làm gì có chuyện dễ dàng như vậy được.
Năm huyễn ảnh nhất thời bị Phá Phong Bách Ảnh đánh tan. Nhưng Sở Mộ cũng quỷ dị xuất hiện ở sau lưng Tạ Đông Hoa, một kiếm phát ra gió lớn cuồn cuộn chém tới.
Thân hình Tạ Đông Hoa thoáng động, bay sang bên cạnh. Hắn xoay người lại một kiếm chém ra. Kiếm khí xé trời.
Mũi kiếm đánh nát kiếm khí, Sở Mộ mượn thế lui lại, đồng thời thi triển ra Phong Trung Du, xẹt qua một đường vòng cung rơi xuống đất, lần thứ hai thi triển Huyễn Ảnh Bộ, chín huyễn ảnh trùng điệp, lại một lần nữa mê hoặc Tạ Đông Hoa.
Tốc độ nhanh, ứng biến nhanh hơn, Tạ Đông Hoa vung kiếm chém ra hơn mười đạo kiếm khí, trải rộng khắp đài đấu kiếm.
Sở Mộ lại giống như cá lội trong nước, lướt qua từng đạo kiếm khí, một kiếm nhanh như tia chớp đâm về phía Tạ Đông Hoa. Một tia hàn tinh nhanh chóng phóng đại ở trong mắt Tạ Đông Hoa.
Leng keng.
Một tiếng động phát ra. Tia lửa bắn ra. Một kiếm này của Sở Mộ đánh trúng Tạ Đông Hoa, đúng lúc ngăn cản mũi kiếm, đẩy ra sóng gợn nho nhỏ. Kiếm khí bạo phát. Tạ Đông Hoa nhanh chóng bay ngược lại.
Nhưng chỉ thấy một kiếm của Sở Mộ ép thẳng tới, cổ tay nhẹ nhàng rung lên. Thân kiếm chấn động. Một lực chấn động rất nhỏ xuyên thẳng qua mũi kiếm. Kiếm khí bạo phát, đánh văng kiếm của Tạ Đông Hoa lệch đi.
Đồng thời đến thứ hạng 11 và thứ hạng 10, lại một lần nữa xuất hiện sự khác biệt.
Cho nên, ở trên Thiết Kiếm Bảng, thứ hạng số 1 đến thứ hạng 10 tên là màu vàng. Thứ hạng 11 đến thứ hạng 30 tên là màu bạc. Thứ hạng 31 đến thứ hạng 100 tên là màu đỏ.
Từ sau lần đầu tiên tiến vào Bạch Vân Độ cảm ngộ Vân Chi Ý Cảnh, Sở Mộ cơ bản mỗi ngày đều sẽ tiến vào Bạch Vân Độ một chuyến. Có đôi khi sẽ cách một ngày thì tiến vào.
Bốn mươi lăm canh giờ, nói dài thật ra một chút cũng không dài. Thậm chí rất ngắn. Chỉ có điều học viên ngoại phủ có hơn bốn ngàn người. Mỗi người đều có cơ hội tiến vào Thánh Địa Tu Luyện. Bình quân tính ra, người tiến vào Bạch Vân Độ tối thiểu cũng có hơn mấy trăm.
Cuối cùng, lại là một tháng trôi qua. Ở trong vòng một tháng này, Sở Mộ đã dùng hết 45 canh giờ. Nếu muốn đi vào Thánh Địa Tu Luyện, vậy cũng chỉ có thể đợi đến sau vòng chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp kế tiếp.
- Hiệu quả của Thánh Địa Tu Luyện thật sự quá tốt. Ta đã lĩnh ngộ Vân Chi Ý Cảnh được hai thành chín. Đáng tiếc. Nếu lại có thêm mấy canh giờ nữa, ta tất nhiên có thể lĩnh ngộ được ba thành.
Sau khi dùng hết thời gian vào Bạch Vân Độ, Sở Mộ âm thầm nói. Hắn từ biệt trưởng lão trấn thủ Thánh Địa Tu Luyện, sau đó quay về Kiếm Lâu số 65.
- Xem ra có thể xác định, Sở Mộ này thật sự nắm giữ hai ý cảnh.
Trưởng lão trấn thủ nhìn theo bóng lưng Sở Mộ rời đi, âm thầm khẳng định nói.
Vừa rời khỏi Bạch Vân Độ, Sở Mộ chấn động Vân Chi Ý Cảnh vẫn chưa hoàn toàn yên tĩnh. Kiếm giả bình thường có khả năng không cảm giác được, nhưng trưởng lão trấn thủ có tu vi cao thâm, bản thân ý cảnh cũng đạt được tiểu thành, tất nhiên có thể phân biệt ra được.
Chỉ có điều hắn lại không cách nào phân biệt ra được Sở Mộ rốt cuộc lĩnh ngộ Vân Chi Ý Cảnh được đến mức độ nào. Trừ khi Sở Mộ nguyện ý thể hiện ra.
Vừa quay về Kiếm Lâu số 65, đúng lúc thấy một chấp sự Bách Sự Đường đang xoay người đi tới. Vừa nhìn thấy Sở Mộ, ánh mắt hắn sáng lên.
- Sở Mộ, Tạ Đông Hoa xin khiêu chiến. Ta tới thông báo với ngươi, chiều nay, ngoại đài đấu kiếm của Bách Sự Đường, ngươi và Tạ Đông Hoa chia ra cao thấp.
Chấp sự đi thẳng vào vấn đề nói.
- Được.
Sở Mộ tuyệt đối không kinh ngạc, gật đầu:
- Làm phiền chấp sự.
- Đây là công việc của ta thôi.
Chấp sự cười nói:
- Được rồi, không quấy rầy ngươi nữa. Hi vọng ngươi ngày mai vẫn có thể giành được thắng lợi.
- Sẽ như vậy.
Sở Mộ gật đầu, nhưng không có để ý tới sự khiêu chiến của Tạ Đông Hoa. Sau khi lĩnh ngộ Phong Chi Ý Cảnh, trừ khi cũng có thể đạt được bốn thành, bằng không, hắn nhất định phải thua.
- Vân Chi Ý Cảnh hai thành chín, ở bên ngoài mình tìm hiểu tiến bước càng thêm khó khăn. Xem ra chỉ có thể đợi đến vòng chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp kế tiếp, thu được càng nhiều canh giờ hơn.
Tiến vào bên trong Kiếm Lâu, lên lầu hai, buông Ngụy Kiếm Khí ra, Sở Mộ tìm một tư thế thoải mái, tiện tay rút một quyển sách đặt ở trên giá sách bên cạnh, mở ra.
Những sách này đều là của Kiếm Phủ, không phải là công pháp bí tịch gì. Cũng một số phương diện về nhân văn địa lý phong tình các loại. Bình thường cũng có thể xem một chút, tăng thêm phương diện tri thức.
- Đúng rồi.
Sở Mộ xem một chút, trong đầu đột nhiên hiện lên một tia linh quang. Hắn nhanh chóng khép sách lại, cẩn thận hồi tưởng lại lời Chư Cát Minh đã nói qua:
- Hình như. . . Ngày mai chỉ cần lại đánh bại Tạ Đông Hoa, là có thể thu được một ít thời gian sử dụng Thánh Địa Tu Luyện. . . Hi vọng Tạ Đông Hoa còn chưa dùng hết thời gian.
Đảo mắt một ngày trôi qua. Ngày hôm sau đã đến. Vừa đến buổi chiều, lập tức liền có rất nhiều người tập trung ở chỗ đài đấu kiếm.
Mười người đứng đầu Thiết Kiếm Bảng, vẫn không có người nào xuất hiện. Trong số 30 người đứng đầu ngược lại có một người tới. Hắn là Hàn Ngạo, hạng thứ 29, vẻ mặt cao cao tại thượng, mũi ưng bắt mắt càng tăng thêm ngạo khí sẵn có của hắn.
Ngoại trừ Hàn Ngạo ra, cũng có rất nhiều người khác có tên trên Thiết Kiếm Bảng xuất hiện. Hơn hai mươi mấy người đứng chung một chỗ. Tất cả đều nói chuyện với nhau.
Trên đài đấu kiếm, Tạ Đông Hoa sớm đã tới. Hắn nhắm hai mắt lẳng lặng đợi Sở Mộ đến, căn bản cũng không bị những tiếng bàn tán xung quanh ảnh hưởng.
Sở Mộ đến. Có người tinh mắt phát hiện ra, lập tức nhường đường cho Sở Mộ đi qua. Sau khi nhảy vọt lên vài lần, Sở Mộ thả người lên đài, đối mặt với Tạ Đông Hoa.
- Trận chiến này ngươi tất sẽ bại!
Hai mắt Tạ Đông Hoa mở ra có luồng khí xoáy màu xanh xoay tròn. Hắn dùng giọng điệu vô cùng khẳng định nói.
- Nếu như ngươi có tu vi Hóa Khí Cảnh, những lời này mới có thể thực hiện được.
Sở Mộ phản bác.
- Dùng kiếm chứng minh sự thật.
Tạ Đông Hoa hét dài một tiếng, như cuồng phong dao động, rút kiếm ra khỏi vỏ. Hắn cúi người cầm kiếm dường như cùng kiếm trong tay hóa thành một trận gió lớn xông ra, nhanh hơn so với lần trước.
Sở Mộ tập trung. Tạ Đông Hoa chưa đến, hắn trực tiếp thi triển ra sát chiêu Phá Phong Bách Ảnh. Uy lực của một thức sát chiêu này so với lần trước lại càng cường đại hơn, tốc độ cũng nhanh hơn.
- Lợi hại hơn.
- Không sai. Xem ra có áp lực mới có động lực.
Hai học viên có tên trên Thiết Kiếm Bảng nghị luận.
Huyễn Ảnh Bộ, chín thân ảnh thay thế biến đổi mê hoặc hai mắt.
- Cái gì? Tháng trước mới tám huyễn ảnh, bây giờ lại tu luyện tới chín huyễn ảnh. Đó không phải là sắp viên mãn sao?
- Viên mãn, làm gì có chuyện dễ dàng như vậy được.
Năm huyễn ảnh nhất thời bị Phá Phong Bách Ảnh đánh tan. Nhưng Sở Mộ cũng quỷ dị xuất hiện ở sau lưng Tạ Đông Hoa, một kiếm phát ra gió lớn cuồn cuộn chém tới.
Thân hình Tạ Đông Hoa thoáng động, bay sang bên cạnh. Hắn xoay người lại một kiếm chém ra. Kiếm khí xé trời.
Mũi kiếm đánh nát kiếm khí, Sở Mộ mượn thế lui lại, đồng thời thi triển ra Phong Trung Du, xẹt qua một đường vòng cung rơi xuống đất, lần thứ hai thi triển Huyễn Ảnh Bộ, chín huyễn ảnh trùng điệp, lại một lần nữa mê hoặc Tạ Đông Hoa.
Tốc độ nhanh, ứng biến nhanh hơn, Tạ Đông Hoa vung kiếm chém ra hơn mười đạo kiếm khí, trải rộng khắp đài đấu kiếm.
Sở Mộ lại giống như cá lội trong nước, lướt qua từng đạo kiếm khí, một kiếm nhanh như tia chớp đâm về phía Tạ Đông Hoa. Một tia hàn tinh nhanh chóng phóng đại ở trong mắt Tạ Đông Hoa.
Leng keng.
Một tiếng động phát ra. Tia lửa bắn ra. Một kiếm này của Sở Mộ đánh trúng Tạ Đông Hoa, đúng lúc ngăn cản mũi kiếm, đẩy ra sóng gợn nho nhỏ. Kiếm khí bạo phát. Tạ Đông Hoa nhanh chóng bay ngược lại.
Nhưng chỉ thấy một kiếm của Sở Mộ ép thẳng tới, cổ tay nhẹ nhàng rung lên. Thân kiếm chấn động. Một lực chấn động rất nhỏ xuyên thẳng qua mũi kiếm. Kiếm khí bạo phát, đánh văng kiếm của Tạ Đông Hoa lệch đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.