Chương 800: Lại lên một hạng. (Hạ)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Đỉnh Thông Thiên sơn là nơi rất đặc biệt, nó tụ tập Kiếm Giả đến từ khắp nơi. Có mạnh có yếu, có người không chỗ nương tựa, có người thế lực kinh khủng. Tóm lại đỉnh Thông Thiên sơn là nơi cực kỳ hỗn tạp, nhưng nó không lộn xộn.
Nơi này có văn bản quy định rõ ràng, không được ỷ mạnh hiếp yếu.
Nghe khá buồn cười nhưng từng xảy ra một chuyện, hậu nhân của một trưởng lão địa vị cao quyền trọng nằm trong mười tông môn kiếm đạo đã bị một Kiếm Giả cao hơn mình một cảnh giới giết, còn lan đến người vô tội, chọc giận trưởng lão và trưởng bối của người vô tội đó trực tiếp diệt hung thủ và thế lực sau lưng người đó tận gốc.
Về sau mười tông môn kiếm đạo cùng ra một quy định là không được đánh nhau trên đỉnh Thông Thiên sơn, không thì giết không tha. Nhưng về sau quy định này không hữu dụng, dù gì là thế giới Kiếm Giả, sao có thể thiếu chiến đấu được?
Quy định sửa lại thành Kiếm Giả cảnh giới cao không được xuống tay với cảnh giới thấp, dù bị Kiếm Giả cảnh giới thấp khiêu khích cũng không được, trừ phi Kiếm Giả cảnh giới thấp tấn công trước. Nhưng không có Kiếm Giả cảnh giới thấp nào đi chủ động khiêu khích Kiếm Giả cảnh giới cao, vì quy định chỉ áp dụng ở đỉnh Thông Thiên sơn, rời khỏi phạm vi đỉnh núi thì hết bị ràng buộc, có thể tưởng tượng hậu quả.
Nếu Kiếm Giả cùng cảnh giới thì không bị quy định hạn chế, nhưng với điều kiện là ngươi chịu nổi lửa giận từ các Kiếm Giả có mặt.
Dù sao đánh nhau tại đây người khác sẽ bị văng miểng, nếu ngươi không có đủ sức uy hiếp thì làm vậy là tăng giá trị thù hận cho mình.
Nên mặc dù Bát trưởng lão hận không thể bắt giữ Tiêu Thiên Phong ngay nhưng buộc phải dằn lòng xuống, gã không muốn làm trái quy định rồi bị giết.
Tuy Bát trưởng lão chỉ là con kiến nhỏ nhoi so với mười tông môn kiếm đạo nhưng bọn họ sẽ vì bảo vệ quy định mà xử gã.
Bát trưởng lão của Táng Thiên Kiếm Môn truyền âm uy hiếp:
- Tiêu Thiên Phong, ta sẽ luôn đợi tại đây, trừ phi ngươi vĩnh viễn không rời khỏi đỉnh Thông Thiên sơn!
Tiêu Thiên Phong như không nghe thấy, chẳng thèm để ý làm Bát trưởng lão biểu tình cực kỳ khó xem.
Rất nhanh tầng thứ mười Thông Thiên Kiếm tháp sáng lên biểu thị Sở Mộ đã đến tầng này, tốc độ nhanh hơn lần trước, mau đến nỗi khiến người giật mình.
Bắt đầu từ tầng hai đến tầng thứ sáu, mỗi tầng Sở Mộ đều dùng Trảm Thiết hoặc Điểm Sát một lần, nhưng đúng là Kiếm Giả ảo không sử dụng kiếm kỹ tuyệt sát cùng loại. Sở Mộ rất thất vọng, cũng nảy ra một ý nghĩ.
Đó là dùng hai chiêu kiếm kỹ tuyệt sát Trảm Thiết, Điểm Sát thật nhiều vào, Nghịch Không Bộ mới biết sơ cũng cần dùng nhiều, tuy tiêu hao rất lớn nhưng miễn vượt ải được là sẽ phục hồi đến trạng thái cao nhất, cơ hội như vậy không nhiều.
Cái gọi là quen tay hay việc, dùng nhiều mới tìm ra khiếm khuyết tốt hơn, để cải tiến rồi hoàn thiện nâng cấp.
Sau khi vượt qua tầng thứ mười thì Sở Mộ có điều lĩnh ngộ, tiêu hao Trảm Thiết, Điểm Sát bớt lại một chút, hơi tiến bộ Nghịch Không Bộ.
Đẳng cấp Nghịch Không Bộ cao hơn Phi Hồng Huyễn Không Bộ đệ nhị trọng, dính đến lĩnh vực cũng thâm sâu hơn, có thể sáng tạo ra một phần cơ bản là nằm ngoài dự đoán của Sở Mộ.
Nghịch Không Bộ tăng lên một chút xíu cần mất tinh lực rất lớn để thôi diễn, bây giờ lên được chút ít đã là việc tốt đáng mừng vui.
Vào tầng thứ mười!
Trảm Thiết, Điểm Sát, Nghịch Không Bộ.
Sở Mộ biến mất, hắn xuất hiện sau lưng một Kiếm Giả ảo, một kiếm diệt ngay.
Nghịch Không Bộ đã vượt qua lẽ thường, dính líu đến lĩnh vực không gian cực kỳ cao sâu.
Tầng thứ mười hai!
Tầng thứ mười ba!
Tầng thứ mười bốn!
***
Kiếm Giả bên ngoài Thông Thiên Kiếm tháp hết sức giật mình.
Kiếm Giả mấy hôm trước thấy tận mắt Sở Mộ khiêu chiến không tin nổi dụi mắt, cho rằng mình thấy ảo giác:
- Tại sao mau vậy được?
- Tình huống gì đây?
Đám Kiếm Giả không hiểu, Sở Mộ xông tháp quá nhanh, mau không thua gì Tuyệt Vô Đạo lúc trước. Một số Kiếm Giả cảm giác nhạy bén phát hiện tốc độ xông tháp của Sở Mộ nhanh hơn Tuyệt Vô Đạo một chút.
Tiêu Thiên Phong nhìn chằm chằm từng tầng tháp tối rồi lại sáng, mắt lấp lánh tia sáng.
Sở Mộ là sư đệ của gã, hắn có thành tựu như thế Tiêu Thiên Phong chẳng những không ghen ghét ngược lại thấy vui mừng, đương nhiên cũng dấy lên đấu chí hừng hực.
Rất nhanh Sở Mộ vượt qua tầng hai mươi đi vào tầng thứ hai mươi mốt.
Hạ Du há hốc mồm, giật mình kêu lên:
- Sở lão đại . . . lợi hại quá!
Tầng hai mươi mốt có hai mươi mốt Kiếm Giả ảo cường đại, khi chúng nó hợp sức thì uy lực siêu mạnh. Lần trước Sở Mộ mất một lúc lâu mới tìm ra thời cơ giết đối phương tốt nhất.
Nhưng lần này chỉ chốc lát Sở Mộ đã tìm được thời cơ tốt nhất, tung Điểm Sát ra, diệt gọn.
Tiếp theo là thời gian Sở Mộ biểu diễn. Nghịch Không Bộ, Trảm Thiết, Điểm Sát. Chốc lát sau hai mươi mốt Kiếm Giả ảo cường đại đều chết.
Với Sở Mộ thì những Kiếm Giả ảo mà hắn từng khiêu chiến thì dù nó có biến ảo cỡ nào cũng bị giới hạn, chẳng có gì khó khăn. Giống như dùng cùng một chiêu thì lần thứ hai sẽ mất hiệu lực.
Rất nhanh Sở Mộ lại xông lên tầng thứ hai mươi chín.
Lần trước Sở Mộ lên tầng thứ hai mươi chín giết ba Kiếm Giả ảo sau đó bị giết, lần này hắn muốn lấy thành tích tốt hơn. Nếu có thể thì tốt nhất là qua tầng thứ hai mươi chín vào tầng thứ ba mươi.
Xông đến ngưỡng này thì độ khó mỗi tầng nâng lên gấp mấy lần, tay trái Sở Mộ cầm thanh kiếm khí cực phẩm khác.
Song kiếm thuật đại thành!
Qua nhiều năm song kiếm thuật đã tới đại thành, có thể thi triển kiếm kỹ kiếm chiêu khác nhau, uy lực càng mạnh.
Sở Mộ cầm hai thanh kiếm khí thế bỗng thay đổi, thi triển Phi Hồng Huyễn Không Bộ nhanh chóng lượn lờ né tránh tìm ra thời cơ ra tay tốt nhất.
Sở Mộ có song kiếm thì năng lực đón đỡ càng mạnh, năng lực sinh tồn tăng gấp đôi.
Né tránh, ngăn chặn!
Sở Mộ bắt lấy cơ hội thi triển Nghịch Không Bộ, bước ra một bước đột nhiên như thuấn di xuất hiện sau lưng một Kiếm Giả ảo. Tuyệt sát Trảm Thiết, Điểm Sát đâm hướng bên kia, chém giết.
Kiếm Giả ảo tầng hai mươi chín mang đến áp lực lớn cho Sở Mộ, hắn chiến đấu rất vất vả, bởi vì thi triển kiếm kỹ tuyệt sát và Nghịch Không Bộ nên Thiên Hoang kiếm khí nhanh chóng tiêu hao.
Xoẹt!
Lưng Sở Mộ bị rạch một vết thương, máu phun ra. Sở Mộ nhanh chóng chém kiếm vào đối phương.
Cuối cùng Sở Mộ trả giá bị thương ba lần giết hai mươi chín Kiếm Giả ảo thành công xông qua tầng hai mươi chín đi vào tầng thứ ba mươi.
Ba vết thương đều bị Sở Mộ tránh khỏi chỗ hiểm.
- Sáng, sáng! Tầng ba mươi sáng!
Nơi này có văn bản quy định rõ ràng, không được ỷ mạnh hiếp yếu.
Nghe khá buồn cười nhưng từng xảy ra một chuyện, hậu nhân của một trưởng lão địa vị cao quyền trọng nằm trong mười tông môn kiếm đạo đã bị một Kiếm Giả cao hơn mình một cảnh giới giết, còn lan đến người vô tội, chọc giận trưởng lão và trưởng bối của người vô tội đó trực tiếp diệt hung thủ và thế lực sau lưng người đó tận gốc.
Về sau mười tông môn kiếm đạo cùng ra một quy định là không được đánh nhau trên đỉnh Thông Thiên sơn, không thì giết không tha. Nhưng về sau quy định này không hữu dụng, dù gì là thế giới Kiếm Giả, sao có thể thiếu chiến đấu được?
Quy định sửa lại thành Kiếm Giả cảnh giới cao không được xuống tay với cảnh giới thấp, dù bị Kiếm Giả cảnh giới thấp khiêu khích cũng không được, trừ phi Kiếm Giả cảnh giới thấp tấn công trước. Nhưng không có Kiếm Giả cảnh giới thấp nào đi chủ động khiêu khích Kiếm Giả cảnh giới cao, vì quy định chỉ áp dụng ở đỉnh Thông Thiên sơn, rời khỏi phạm vi đỉnh núi thì hết bị ràng buộc, có thể tưởng tượng hậu quả.
Nếu Kiếm Giả cùng cảnh giới thì không bị quy định hạn chế, nhưng với điều kiện là ngươi chịu nổi lửa giận từ các Kiếm Giả có mặt.
Dù sao đánh nhau tại đây người khác sẽ bị văng miểng, nếu ngươi không có đủ sức uy hiếp thì làm vậy là tăng giá trị thù hận cho mình.
Nên mặc dù Bát trưởng lão hận không thể bắt giữ Tiêu Thiên Phong ngay nhưng buộc phải dằn lòng xuống, gã không muốn làm trái quy định rồi bị giết.
Tuy Bát trưởng lão chỉ là con kiến nhỏ nhoi so với mười tông môn kiếm đạo nhưng bọn họ sẽ vì bảo vệ quy định mà xử gã.
Bát trưởng lão của Táng Thiên Kiếm Môn truyền âm uy hiếp:
- Tiêu Thiên Phong, ta sẽ luôn đợi tại đây, trừ phi ngươi vĩnh viễn không rời khỏi đỉnh Thông Thiên sơn!
Tiêu Thiên Phong như không nghe thấy, chẳng thèm để ý làm Bát trưởng lão biểu tình cực kỳ khó xem.
Rất nhanh tầng thứ mười Thông Thiên Kiếm tháp sáng lên biểu thị Sở Mộ đã đến tầng này, tốc độ nhanh hơn lần trước, mau đến nỗi khiến người giật mình.
Bắt đầu từ tầng hai đến tầng thứ sáu, mỗi tầng Sở Mộ đều dùng Trảm Thiết hoặc Điểm Sát một lần, nhưng đúng là Kiếm Giả ảo không sử dụng kiếm kỹ tuyệt sát cùng loại. Sở Mộ rất thất vọng, cũng nảy ra một ý nghĩ.
Đó là dùng hai chiêu kiếm kỹ tuyệt sát Trảm Thiết, Điểm Sát thật nhiều vào, Nghịch Không Bộ mới biết sơ cũng cần dùng nhiều, tuy tiêu hao rất lớn nhưng miễn vượt ải được là sẽ phục hồi đến trạng thái cao nhất, cơ hội như vậy không nhiều.
Cái gọi là quen tay hay việc, dùng nhiều mới tìm ra khiếm khuyết tốt hơn, để cải tiến rồi hoàn thiện nâng cấp.
Sau khi vượt qua tầng thứ mười thì Sở Mộ có điều lĩnh ngộ, tiêu hao Trảm Thiết, Điểm Sát bớt lại một chút, hơi tiến bộ Nghịch Không Bộ.
Đẳng cấp Nghịch Không Bộ cao hơn Phi Hồng Huyễn Không Bộ đệ nhị trọng, dính đến lĩnh vực cũng thâm sâu hơn, có thể sáng tạo ra một phần cơ bản là nằm ngoài dự đoán của Sở Mộ.
Nghịch Không Bộ tăng lên một chút xíu cần mất tinh lực rất lớn để thôi diễn, bây giờ lên được chút ít đã là việc tốt đáng mừng vui.
Vào tầng thứ mười!
Trảm Thiết, Điểm Sát, Nghịch Không Bộ.
Sở Mộ biến mất, hắn xuất hiện sau lưng một Kiếm Giả ảo, một kiếm diệt ngay.
Nghịch Không Bộ đã vượt qua lẽ thường, dính líu đến lĩnh vực không gian cực kỳ cao sâu.
Tầng thứ mười hai!
Tầng thứ mười ba!
Tầng thứ mười bốn!
***
Kiếm Giả bên ngoài Thông Thiên Kiếm tháp hết sức giật mình.
Kiếm Giả mấy hôm trước thấy tận mắt Sở Mộ khiêu chiến không tin nổi dụi mắt, cho rằng mình thấy ảo giác:
- Tại sao mau vậy được?
- Tình huống gì đây?
Đám Kiếm Giả không hiểu, Sở Mộ xông tháp quá nhanh, mau không thua gì Tuyệt Vô Đạo lúc trước. Một số Kiếm Giả cảm giác nhạy bén phát hiện tốc độ xông tháp của Sở Mộ nhanh hơn Tuyệt Vô Đạo một chút.
Tiêu Thiên Phong nhìn chằm chằm từng tầng tháp tối rồi lại sáng, mắt lấp lánh tia sáng.
Sở Mộ là sư đệ của gã, hắn có thành tựu như thế Tiêu Thiên Phong chẳng những không ghen ghét ngược lại thấy vui mừng, đương nhiên cũng dấy lên đấu chí hừng hực.
Rất nhanh Sở Mộ vượt qua tầng hai mươi đi vào tầng thứ hai mươi mốt.
Hạ Du há hốc mồm, giật mình kêu lên:
- Sở lão đại . . . lợi hại quá!
Tầng hai mươi mốt có hai mươi mốt Kiếm Giả ảo cường đại, khi chúng nó hợp sức thì uy lực siêu mạnh. Lần trước Sở Mộ mất một lúc lâu mới tìm ra thời cơ giết đối phương tốt nhất.
Nhưng lần này chỉ chốc lát Sở Mộ đã tìm được thời cơ tốt nhất, tung Điểm Sát ra, diệt gọn.
Tiếp theo là thời gian Sở Mộ biểu diễn. Nghịch Không Bộ, Trảm Thiết, Điểm Sát. Chốc lát sau hai mươi mốt Kiếm Giả ảo cường đại đều chết.
Với Sở Mộ thì những Kiếm Giả ảo mà hắn từng khiêu chiến thì dù nó có biến ảo cỡ nào cũng bị giới hạn, chẳng có gì khó khăn. Giống như dùng cùng một chiêu thì lần thứ hai sẽ mất hiệu lực.
Rất nhanh Sở Mộ lại xông lên tầng thứ hai mươi chín.
Lần trước Sở Mộ lên tầng thứ hai mươi chín giết ba Kiếm Giả ảo sau đó bị giết, lần này hắn muốn lấy thành tích tốt hơn. Nếu có thể thì tốt nhất là qua tầng thứ hai mươi chín vào tầng thứ ba mươi.
Xông đến ngưỡng này thì độ khó mỗi tầng nâng lên gấp mấy lần, tay trái Sở Mộ cầm thanh kiếm khí cực phẩm khác.
Song kiếm thuật đại thành!
Qua nhiều năm song kiếm thuật đã tới đại thành, có thể thi triển kiếm kỹ kiếm chiêu khác nhau, uy lực càng mạnh.
Sở Mộ cầm hai thanh kiếm khí thế bỗng thay đổi, thi triển Phi Hồng Huyễn Không Bộ nhanh chóng lượn lờ né tránh tìm ra thời cơ ra tay tốt nhất.
Sở Mộ có song kiếm thì năng lực đón đỡ càng mạnh, năng lực sinh tồn tăng gấp đôi.
Né tránh, ngăn chặn!
Sở Mộ bắt lấy cơ hội thi triển Nghịch Không Bộ, bước ra một bước đột nhiên như thuấn di xuất hiện sau lưng một Kiếm Giả ảo. Tuyệt sát Trảm Thiết, Điểm Sát đâm hướng bên kia, chém giết.
Kiếm Giả ảo tầng hai mươi chín mang đến áp lực lớn cho Sở Mộ, hắn chiến đấu rất vất vả, bởi vì thi triển kiếm kỹ tuyệt sát và Nghịch Không Bộ nên Thiên Hoang kiếm khí nhanh chóng tiêu hao.
Xoẹt!
Lưng Sở Mộ bị rạch một vết thương, máu phun ra. Sở Mộ nhanh chóng chém kiếm vào đối phương.
Cuối cùng Sở Mộ trả giá bị thương ba lần giết hai mươi chín Kiếm Giả ảo thành công xông qua tầng hai mươi chín đi vào tầng thứ ba mươi.
Ba vết thương đều bị Sở Mộ tránh khỏi chỗ hiểm.
- Sáng, sáng! Tầng ba mươi sáng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.