Chương 731: Một kiếm đánh bại Thường Đông Thần. (Thượng)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Mắt Sở Mộ lóe tia sáng lạnh nhìn người đối diện, lạnh nhạt nói:
- Chu Thiên Chiếu, ngươi không ngờ có ngày này phải không?
Chu Thiên Chiếu nghiến răng, mắt lóe tia sáng hung ác hận thù nói:
- Đúng là không ngờ mạng của ngươi cứng như vậy, liên tiếp không chết còn biến mạnh như thế.
Chu Thiên Chiếu ước gì lột da rút gân Sở Mộ ra.
Bách Lý Giang Hà Vương phủ chủ nói Sở Mộ có thể nêu yêu cầu, hắn đòi quyết đấu sinh tử với Chu Thiên Chiếu, hắn muốn tự tay chém chết gã dưới kiếm của mình.
Bách Lý Giang Hà khá bất ngờ trước lời yêu cầu của Sở Mộ, khi hỏi kỹ đầu đuôi vụ việc thì đã đồng ý yêu cầu đó.
Mặc dù đệ tử Kiếm phủ rất quan trọng nhưng cũng chia ra nặng nhẹ, huống chi Chu Thiên Chiếu liên tiếp tính kế muốn giết Sở Mộ.
Chu Thiên Chiếu xui xẻo, gã mới hoàn thành một nhiệm vụ trở về đã bị Sở Mộ theo dõi, không thể tránh né.
Dù bây giờ Chu Thiên Chiếu đã có tu vi kiếm khí Khí Hải cảnh tiểu thành nhưng không đánh lại Sở Mộ được, gã hiểu rất rõ điều đó. Sở Mộ là Kiếm Hào.
Nhưng Chu Thiên Chiếu cũng kiên cường, gã không năn nỉ xin tha.
Một Kiếm Giả Khí Hải cảnh viên mãn ở bên cạnh lớn tiếng nói:
- Sở Mộ, Chu Thiên Chiếu là người của chúng ta, tuy có mâu thuẫn với ngươi nhưng ngươi vẫn còn sống lành lặn không bị sứt mẻ gì. Chúng ta ra mười vạn khối Linh Thạch trung phẩm để bồi thường, hãy xóa bỏ ân oán giữa ngươi và Chu Thiên Chiếu đi.
Cả nhóm từng là người của Ngạo Kiếm bang, ai nấy đột phá Khí Hải cảnh trở thành đệ tử Vương phủ, tuy có quy định trừ Thiên Vương điện Chưởng Kiếm các, Thiên Âm các ra không được thành lập tổ chức khác nhưng bọn họ vẫn tụ thành nhóm giúp đỡ nhau.
Chu Thiên Chiếu là bang chủ đời tiếp theo của Ngạo Kiếm bang dĩ nhiên cũng thuộc thành viên trong nhóm.
Tức là Sở Mộ giết Chu Thiên Chiếu tương đương với đắc tội hai mươi mấy người. Tiếc rằng Sở Mộ phớt lờ bọn họ, lợi hại nhất mới chỉ có tu vi đỉnh viên mãn Khí Hải cảnh, một kiếm giết là xong.
Sở Mộ nói:
- Nhân ngày xưa, quả ngày nay.
Keng!
Trảm Yêu kiếm ra khỏi vỏ, tia sáng lạnh màu ám kim rạch không trung.
Luồng sáng lạnh như tia chớp, Chu Thiên Chiếu không thể né tránh, gã cũng không muốn né. Chu Thiên Chiếu rút kiếm ra, kiếm khí toàn thân rót vào kiếm khí cực phẩm, toàn bộ lực lượng ý cảnh cũng đưa vào thân kiếm. Chu Thiên Chiếu không tiếc tạo gánh nặng cho thân thể thi triển ra kiếm chiêu mạnh nhất.
Đánh với Sở Mộ chỉ có đường chết, nếu vậy thì trước khi chết ít nhất phải làm hắn bị thương, đây là chấp niệm trong lòng Chu Thiên Chiếu.
Một kiếm thiêu cháy mạng sống bản thân như thiêu thân lao đầu vào lửa giết hướng Sở Mộ, xông thẳng tới trước, khí thế cực kỳ thảm liệt kinh tâm động phách.
Giết giết giết!
Cùng lắm là chết!
Tiếc rằng Chu Thiên Chiếu có chấp niệm mãnh liệt cỡ nào cũng không thể vượt qua lạch trời chênh lệch thực lực gấp mấy chục lần. Chu Thiên Chiếu hóa thành kiếm quang thảm liệt bị kiếm quang màu ám kim đánh trúng. Kiếm quang khựng lại rồi vỡ nát, Chu Thiên Chiếu vẫn theo đà lao lên trước lướt qua cạnh Sở Mộ, té ngã xuống, máu chảy đầy đất.
Trên trán Chu Thiên Chiếu thủng lỗ máu, chất lỏng trắng đỏ dính đặc chảy trào, mắt trợn to tràn ngập tuyệt vọng, tròng mắt trắng xám tràn đầy không cam lòng.
Chu Thiên Chiếu chết, Sở Mộ kết thúc một cuộc ân oán. Còn đám người Ngạo Kiếm bang, nếu có địch ý muốn tấn công hắn thì Sở Mộ sẽ không nương tay, hắn sẽ giết hết.
Tiếc nuối là bọn chúng chỉ dám hung tợn trừng Sở Mộ, cùng lắm buông lời hăm dọa chứ không dám có hành động thực tế nào. Bởi vì thực lực của bọn họ cách biệt quá xa với Sở Mộ, địa vị càng không bằng.
Sóng trước chưa yên sóng sau lại xô.
Trong Vương phủ truyền ra một tin tức nói Sở Mộ ỷ vào thân phận Kiếm Hào mạnh mẽ cướp danh ngạch cuộc chiến tranh giành khí vận thuộc về Thường Đông Thần, nói thực lực của Thường Đông Thần mạnh hơn Kiếm Hào bình thường, gã tự dựa vào sức mình vượt mọi chông gai đánh bại từng cường đại, trải qua khó khăn vất vả mới lấy được danh ngạch.
Dựa vào cái gì là Kiếm Hào thì có thể cao hơn người một bậc? Dựa vào cái gì là Kiếm Hào thì muốn làm gì cũng được? Dựa vào cái gì là Kiếm Hào thì có thể ngang nhiên cướp thành quả của người khác?
Với sự trợ giúp của nhiều Kiếm Giả ôm lòng ganh tỵ Sở Mộ, không chỉ Kiếm Giả Vương phủ biết mà Kiếm Giả của Nội phủ cũng biết.
Dù nhiều Kiếm Giả công nhận địa vị của Kiếm Hào nhưng lúc này nhiều người thúc đẩy tình thế lan rộng hơn, mở rộng ảnh hưởng gây ra mặt trái khá lớn.
Bách Lý Giang Hà không ngờ được điều này, tổng phủ chủ Kiếm phủ cũng bị kinh động, yêu cầu gã nhanh chóng giải quyết việc này.
Bách Lý Giang Hà nói với Sở Mộ:
- Là ta suy nghĩ không chu đáo.
Bách Lý Giang Hà thẳng thắn thừa nhận sai sót của mình khiến Sở Mộ nhìn với cặp mắt khác.
Bách Lý Giang Hà nhìn thẳng vào mắt Sở Mộ, nghiêm túc nói:
- Bây giờ có hai cách giải quyết, một là ngươi rút lui, danh ngạch vẫn của Thường Đông Thần, ta sẽ bồi thường riêng cho ngươi, khiến ngươi vừa lòng.
Sở Mộ hỏi:
- Còn cách thứ hai?
Sở Mộ không thèm suy xét lựa chọn thứ nhất.
Sở Mộ đã biết tầm quan trọng của một danh ngạch, đó là cuộc chiến tranh giành khí vận giữa mười Kiếm phủ trong mười vương triều của Đông Kiếm Vực. Về mặt lý luận thì mỗi Kiếm phủ sẽ đưa ra mười hai Kiếm Hào.
Quan trọng là Kiếm Giả tham gia cuộc chiến tranh giành khí vận đều được chia cho một phần khí vận, dù cuối cùng thua trắng vẫn được chia cho chút xíu khí vận.
Khí vận là thứ mơ hồ nhưng nơi nào cũng có, khí vận thâm sâu thì tiền đồ vô lượng. Tuy mọi người không thể nhìn thấy khí vận của mình nhưng tăng một chút xíu khí vận thậm chí làm Kiếm Tôn thèm thuồng.
Chọn Kiếm Hào tham gia vì Kiếm Giả có thể trở thành Kiếm Hào, khoảnh khắc bọn họ thành Kiếm Hào vô hình trung đã có một chút xíu lực lượng khí vận vào người, nếu tăng thêm chút khí vận nữa thì tác dụng rõ rệt hơn Kiếm Giả bình thường.
Đã có chuyện tốt như vậy làm sao Sở Mộ nhường danh ngạch lại được. Theo quy định vốn có của Kiếm phủ thì danh ngạch nên thuộc về hắn, trường hợp của Thường Đông Thần là khi thiếu Kiếm Hào thì gã dự bị thay thế, chỉ có vậy.
- Lựa chọn thứ hai là ngươi chiến đấu với Thường Đông Thần, miễn ngươi đánh bại Thường Đông Thần thì các tin tức xấu sẽ biến mất, danh ngạch danh chính ngôn thuận thuộc về ngươi.
Bách Lý Giang Hà chậm rãi nói:
- Nhưng thực lực của Thường Đông Thần cực kỳ mạnh, Kiếm Hào bình thường không đánh lại hắn, Thường Đông Thần còn từng được một truyền thừa kiếm đạo. Ngươi thì hai năm trước mới thành Kiếm Hào, nay tu vi kiếm khí chỉ đến đỉnh tiểu thành Khí Hải cảnh, muốn chiến đấu với Thường Đông Thần e rằng hơi . . .
- Chu Thiên Chiếu, ngươi không ngờ có ngày này phải không?
Chu Thiên Chiếu nghiến răng, mắt lóe tia sáng hung ác hận thù nói:
- Đúng là không ngờ mạng của ngươi cứng như vậy, liên tiếp không chết còn biến mạnh như thế.
Chu Thiên Chiếu ước gì lột da rút gân Sở Mộ ra.
Bách Lý Giang Hà Vương phủ chủ nói Sở Mộ có thể nêu yêu cầu, hắn đòi quyết đấu sinh tử với Chu Thiên Chiếu, hắn muốn tự tay chém chết gã dưới kiếm của mình.
Bách Lý Giang Hà khá bất ngờ trước lời yêu cầu của Sở Mộ, khi hỏi kỹ đầu đuôi vụ việc thì đã đồng ý yêu cầu đó.
Mặc dù đệ tử Kiếm phủ rất quan trọng nhưng cũng chia ra nặng nhẹ, huống chi Chu Thiên Chiếu liên tiếp tính kế muốn giết Sở Mộ.
Chu Thiên Chiếu xui xẻo, gã mới hoàn thành một nhiệm vụ trở về đã bị Sở Mộ theo dõi, không thể tránh né.
Dù bây giờ Chu Thiên Chiếu đã có tu vi kiếm khí Khí Hải cảnh tiểu thành nhưng không đánh lại Sở Mộ được, gã hiểu rất rõ điều đó. Sở Mộ là Kiếm Hào.
Nhưng Chu Thiên Chiếu cũng kiên cường, gã không năn nỉ xin tha.
Một Kiếm Giả Khí Hải cảnh viên mãn ở bên cạnh lớn tiếng nói:
- Sở Mộ, Chu Thiên Chiếu là người của chúng ta, tuy có mâu thuẫn với ngươi nhưng ngươi vẫn còn sống lành lặn không bị sứt mẻ gì. Chúng ta ra mười vạn khối Linh Thạch trung phẩm để bồi thường, hãy xóa bỏ ân oán giữa ngươi và Chu Thiên Chiếu đi.
Cả nhóm từng là người của Ngạo Kiếm bang, ai nấy đột phá Khí Hải cảnh trở thành đệ tử Vương phủ, tuy có quy định trừ Thiên Vương điện Chưởng Kiếm các, Thiên Âm các ra không được thành lập tổ chức khác nhưng bọn họ vẫn tụ thành nhóm giúp đỡ nhau.
Chu Thiên Chiếu là bang chủ đời tiếp theo của Ngạo Kiếm bang dĩ nhiên cũng thuộc thành viên trong nhóm.
Tức là Sở Mộ giết Chu Thiên Chiếu tương đương với đắc tội hai mươi mấy người. Tiếc rằng Sở Mộ phớt lờ bọn họ, lợi hại nhất mới chỉ có tu vi đỉnh viên mãn Khí Hải cảnh, một kiếm giết là xong.
Sở Mộ nói:
- Nhân ngày xưa, quả ngày nay.
Keng!
Trảm Yêu kiếm ra khỏi vỏ, tia sáng lạnh màu ám kim rạch không trung.
Luồng sáng lạnh như tia chớp, Chu Thiên Chiếu không thể né tránh, gã cũng không muốn né. Chu Thiên Chiếu rút kiếm ra, kiếm khí toàn thân rót vào kiếm khí cực phẩm, toàn bộ lực lượng ý cảnh cũng đưa vào thân kiếm. Chu Thiên Chiếu không tiếc tạo gánh nặng cho thân thể thi triển ra kiếm chiêu mạnh nhất.
Đánh với Sở Mộ chỉ có đường chết, nếu vậy thì trước khi chết ít nhất phải làm hắn bị thương, đây là chấp niệm trong lòng Chu Thiên Chiếu.
Một kiếm thiêu cháy mạng sống bản thân như thiêu thân lao đầu vào lửa giết hướng Sở Mộ, xông thẳng tới trước, khí thế cực kỳ thảm liệt kinh tâm động phách.
Giết giết giết!
Cùng lắm là chết!
Tiếc rằng Chu Thiên Chiếu có chấp niệm mãnh liệt cỡ nào cũng không thể vượt qua lạch trời chênh lệch thực lực gấp mấy chục lần. Chu Thiên Chiếu hóa thành kiếm quang thảm liệt bị kiếm quang màu ám kim đánh trúng. Kiếm quang khựng lại rồi vỡ nát, Chu Thiên Chiếu vẫn theo đà lao lên trước lướt qua cạnh Sở Mộ, té ngã xuống, máu chảy đầy đất.
Trên trán Chu Thiên Chiếu thủng lỗ máu, chất lỏng trắng đỏ dính đặc chảy trào, mắt trợn to tràn ngập tuyệt vọng, tròng mắt trắng xám tràn đầy không cam lòng.
Chu Thiên Chiếu chết, Sở Mộ kết thúc một cuộc ân oán. Còn đám người Ngạo Kiếm bang, nếu có địch ý muốn tấn công hắn thì Sở Mộ sẽ không nương tay, hắn sẽ giết hết.
Tiếc nuối là bọn chúng chỉ dám hung tợn trừng Sở Mộ, cùng lắm buông lời hăm dọa chứ không dám có hành động thực tế nào. Bởi vì thực lực của bọn họ cách biệt quá xa với Sở Mộ, địa vị càng không bằng.
Sóng trước chưa yên sóng sau lại xô.
Trong Vương phủ truyền ra một tin tức nói Sở Mộ ỷ vào thân phận Kiếm Hào mạnh mẽ cướp danh ngạch cuộc chiến tranh giành khí vận thuộc về Thường Đông Thần, nói thực lực của Thường Đông Thần mạnh hơn Kiếm Hào bình thường, gã tự dựa vào sức mình vượt mọi chông gai đánh bại từng cường đại, trải qua khó khăn vất vả mới lấy được danh ngạch.
Dựa vào cái gì là Kiếm Hào thì có thể cao hơn người một bậc? Dựa vào cái gì là Kiếm Hào thì muốn làm gì cũng được? Dựa vào cái gì là Kiếm Hào thì có thể ngang nhiên cướp thành quả của người khác?
Với sự trợ giúp của nhiều Kiếm Giả ôm lòng ganh tỵ Sở Mộ, không chỉ Kiếm Giả Vương phủ biết mà Kiếm Giả của Nội phủ cũng biết.
Dù nhiều Kiếm Giả công nhận địa vị của Kiếm Hào nhưng lúc này nhiều người thúc đẩy tình thế lan rộng hơn, mở rộng ảnh hưởng gây ra mặt trái khá lớn.
Bách Lý Giang Hà không ngờ được điều này, tổng phủ chủ Kiếm phủ cũng bị kinh động, yêu cầu gã nhanh chóng giải quyết việc này.
Bách Lý Giang Hà nói với Sở Mộ:
- Là ta suy nghĩ không chu đáo.
Bách Lý Giang Hà thẳng thắn thừa nhận sai sót của mình khiến Sở Mộ nhìn với cặp mắt khác.
Bách Lý Giang Hà nhìn thẳng vào mắt Sở Mộ, nghiêm túc nói:
- Bây giờ có hai cách giải quyết, một là ngươi rút lui, danh ngạch vẫn của Thường Đông Thần, ta sẽ bồi thường riêng cho ngươi, khiến ngươi vừa lòng.
Sở Mộ hỏi:
- Còn cách thứ hai?
Sở Mộ không thèm suy xét lựa chọn thứ nhất.
Sở Mộ đã biết tầm quan trọng của một danh ngạch, đó là cuộc chiến tranh giành khí vận giữa mười Kiếm phủ trong mười vương triều của Đông Kiếm Vực. Về mặt lý luận thì mỗi Kiếm phủ sẽ đưa ra mười hai Kiếm Hào.
Quan trọng là Kiếm Giả tham gia cuộc chiến tranh giành khí vận đều được chia cho một phần khí vận, dù cuối cùng thua trắng vẫn được chia cho chút xíu khí vận.
Khí vận là thứ mơ hồ nhưng nơi nào cũng có, khí vận thâm sâu thì tiền đồ vô lượng. Tuy mọi người không thể nhìn thấy khí vận của mình nhưng tăng một chút xíu khí vận thậm chí làm Kiếm Tôn thèm thuồng.
Chọn Kiếm Hào tham gia vì Kiếm Giả có thể trở thành Kiếm Hào, khoảnh khắc bọn họ thành Kiếm Hào vô hình trung đã có một chút xíu lực lượng khí vận vào người, nếu tăng thêm chút khí vận nữa thì tác dụng rõ rệt hơn Kiếm Giả bình thường.
Đã có chuyện tốt như vậy làm sao Sở Mộ nhường danh ngạch lại được. Theo quy định vốn có của Kiếm phủ thì danh ngạch nên thuộc về hắn, trường hợp của Thường Đông Thần là khi thiếu Kiếm Hào thì gã dự bị thay thế, chỉ có vậy.
- Lựa chọn thứ hai là ngươi chiến đấu với Thường Đông Thần, miễn ngươi đánh bại Thường Đông Thần thì các tin tức xấu sẽ biến mất, danh ngạch danh chính ngôn thuận thuộc về ngươi.
Bách Lý Giang Hà chậm rãi nói:
- Nhưng thực lực của Thường Đông Thần cực kỳ mạnh, Kiếm Hào bình thường không đánh lại hắn, Thường Đông Thần còn từng được một truyền thừa kiếm đạo. Ngươi thì hai năm trước mới thành Kiếm Hào, nay tu vi kiếm khí chỉ đến đỉnh tiểu thành Khí Hải cảnh, muốn chiến đấu với Thường Đông Thần e rằng hơi . . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.