Chương 3295: Nâng cao trong sự bình tĩnh. (Hạ)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Kiếm pháp Tuyệt Thế Cảnh ngũ cấp, trình độ lại tương đương với cường giả Tuyệt Thế ngũ luyện, vô cùng cao đoạn.
Sở Mộ lấy tu vi Vạn Cổ Cảnh ngũ trọng thiên, thi triển ra kiếm pháp Tuyệt Thế Cảnh ngũ cấp, uy lực của nó vô cùng đáng sợ, lại có thể dễ dàng giết chết rất nhiều cường giả Vạn Cổ Cảnh. Cho dù là Vạn Cổ Cảnh ba đại chiến lực cũng không ngoại lệ.
- Thời gian mình đi tới Kiếm Thành cũng đã hơn một năm. Về trước Hoa Thành thăm một chút.
Sở Mộ đứng dậy thầm nghĩ.
Bất chợt, hắn lấy ra Kiếm Thành, nhận được tin tức Hách Liên Vũ lưu lại. Nếu Hách Liên Vũ đã quay về Thiên Thần Tông, Sở Mộ dĩ nhiên sẽ không cần phải chờ đợi hắn nữa.
Sau khi căn dặn với bí vệ ở lại bên trong Thần Kiếm Tháp một hồi, Sở Mộ liền rời khỏi Thần kiếm tháp, rời khỏi Kiếm Thành, đi về phía Hoa Thành.
Từ lúc rời khỏi Hoa Thành, Sở Mộ và Hách Liên Vũ cưỡi Thũng Đầu Mã, chạy hết tốc lực mười ngày mới đến được Kiếm Thành. Lần này, Sở Mộ lại cưỡi Dực Hổ Thú.
Dực Hổ Thú cũng một loại linh thú, lại cao cấp hơn Thũng Đầu Mã rất nhiều. Đồng thời, nó lại là loài linh thú ăn thịt, có đầy đủ lực lượng cường đại, đủ để đánh một trận với Thánh cấp Vạn Cổ Cảnh.
Dực Hổ Thú sẽ không bay, nhưng nắm giữ đôi cánh nhỏ. Khi đập cánh, làm cho tốc độ chạy của nó lại tăng lên gấp bội.
Dực Hổ Thú này, chính là do Sở Mộ lấy thân phận của Kiếm Vương, nhận được từ trong kiếm tháp.
Một ngày. Chỉ là một ngày, Sở Mộ đã từ Kiếm Thành trở lại Hoa Thành.
Rời đi hơn một năm, thân thể này của Sở Mộ lại lớn lên không ít. Bởi vậy ít nhiều gì cũng phát sinh một ít thay đổi. Rất ít người nhận ra được hắn.
Chỉ có điều, ở bên trong Hoa Thành, Dực Hổ Thú loại linh thú Vạn Cổ Cảnh này cũng không thấy nhiều. Bởi vậy, Sở Mộ một đường chạy vội, vẫn khiến cho rất nhiều người chú ý.
Rất nhanh, hắn đã tiến vào khu thứ tám của thành đông, xuất hiện ở phía trước Sở Môn Kiếm Quán.
- Ừ?
Dừng lại ở phía trước Sở Môn Kiếm Quán, Sở Mộ liếc mắt một cái, chân mày hơi nhíu lại.
Thoạt nhìn, cửa lớn của Sở Môn Kiếm Quán đã từng bị phá hỏng, lại trải qua tu sửa, cũng không có sức sống giống như trước khi hắn rời đi. Nói rõ bên trong kiếm quán, vắng vẻ.
Ý niệm thoáng động, quét ngang qua. Tất cả mọi thứ bên trong Sở Môn Kiếm Quán, đều bị Sở Mộ “nhìn” rõ ràng.
Sở Môn Kiếm Quán lớn như vậy, khắp nơi đều có thể thấy được dấu vết hư hại. Chỉ có một mình Sở Vương Đạo ở bên trong. Đồng thời, khí tức hắn mệt mỏi sắc mặt tái nhợt. Hiển nhiên là bản thân bị trọng thương. Ánh mắt Sở Mộ trở nên lạnh lùng.
- Xem ra, ở trong khoảng thời gian ta rời khỏi nơi này, còn có người lộ liễu ra tay đối phó với kiếm quán.
Sở Mộ thầm nghĩ. Một tia sát ý tràn ngập ở trong lòng.
Hắn không phải Sở Vương Đình. Nhưng bất kể nói thế nào, hắn cũng đã chiếm cứ thân thể của Sở Vương Đình, hơn nữa còn là trực tiếp đoạt nhà. Đây là một phần nhân quả.
Nhân quả không chấm dứt, sẽ lưu lại tai hoạ ngầm. Tai hoạ ngầm hiện tại không tính là gì cả. Nhưng sau đó, sẽ nâng cao trở thành cản trở.
Nếu như đợi đến khi đó, có thể đã mất đi cơ hội chấm dứt. Vậy đồng nghĩa với lưu lại một tiếc nuối vĩnh viễn, trở thành ràng buộc khi Sở Mộ tăng lên tới cảnh giới cao hơn.
- Bất kể là ai, nếu đã ra tay với Sở Môn Kiếm Quán, vậy phải chuẩn bị tốt tinh thần tiếp nhận lửa giận của ta.
Sở Mộ thầm nghĩ. Hắn nhanh chân tiến vào bên trong kiếm quán. Hắn phải hỏi rõ trước, là người nào động thủ.
- Lần này đi Kiếm Thành, tìm Thượng Chí Chân Tháp Chủ Nhân kiếm tháp thứ 18, giao giấy ngọc cho hắn, để cho hắn an bài ngươi tạm thời ngươi ở lại bên trong Kiếm Thành, dưỡng thương thật tốt. Chờ ta trở lại, sẽ xây dựng lại Sở Môn Kiếm Quán.
Sở Mộ vỗ nhẹ vài cái vào vai Sở Vương Đạo, căn dặn một phen.
- Đại ca, vậy còn đại ca?
Sở Vương Đạo hỏi.
Thời gian hơn một năm, không ngừng xử lý sự vụ trên dưới Sở Môn Kiếm Quán, khiến cho Sở Vương Đạo trưởng thành hơn rất nhiều. Trên khuôn mặt vốn vô cùng ngây ngô, cũng xuất hiện thêm vài phần kiên nghị.
- Ta, tất nhiên là giải quyết một vài chuyện trước.
Sở Mộ mỉm cười, nói:
- Đi đi. Dực Hổ Thú có thực lực Vạn Cổ Cảnh, tốc độ cũng rất nhanh. Một ngày có thể đến Kiếm Thành. Cứ yên tâm ở Kiếm Thành chờ ta.
- Đại ca, nhất định phải tới.
Sở Vương Đạo trầm giọng khẽ nói. Hắn biết, lần này đại ca là muốn đi trả thù. Bởi vì thực lực của mình chưa đủ, cho nên bảo mình đi trước, để tránh khỏi lưu lại tai hoạ ngầm. Chưa bao giờ có một khắc nào, Sở Vương Đạo khát vọng lực lượng như vậy.
- Ừ.
Sở Mộ gật đầu.
Sở Mộ nhìn theo Dực Hổ Thú mang theo Sở Vương Đạo rời khỏi Hoa Thành, đi về phía Kiếm Thành. Ước chừng một lát sau, khi cảm thấy không thể truy tìm được tung tích, Sở Mộ xoay người, rời đi. Hắn lại không quay về khu thứ tám ở thành đông, mà đi tới khu thứ tám trong thành.
Không sai, mục tiêu của Sở Mộ chính là võ quán Thiên La.
Nguyên nhân và quá trình của sự việc, Sở Vương Đạo đã nói cho Sở Mộ biết.
Sau khi Sở Mộ rời khỏi Hoa Thành, Sở Môn Kiếm Quán vẫn hoạt động theo lệ thường. Đồng thời, có nhiều người gia nhập trong đó hơn, trở thành môn đồ của kiếm quán. Kiếm quán lấy tốc độ có thể nhìn thấy được, nhanh chóng phát triển.
Mà Sở Vương Đạo đảm nhiệm quán chủ kiếm quán, tất nhiên hết sức cao hứng.
Ước chừng nửa năm sau, phát sinh biến cố.
Một ít môn đồ gia nhập kiếm quán có thực lực không kém. Không ngờ có trình độ Quy Nguyên Cảnh. Kiếm pháp cũng không yếu. Bất kể là tu vi hay kiếm pháp rõ ràng đều thắng được Sở Vương Đạo. Bọn họ mượn danh nghĩa thỉnh giáo khiêu chiến Sở Vương Đạo. Ở trước mắt bao người, bọn họ đánh bại Sở Vương Đạo, khiến hắn bị thương, khiến cho danh vọng của Sở Môn Kiếm Quán bị hao tổn.
Chỉ có điều, hiện tại Sở Môn Kiếm Quán thật sự là cột trụ. Sở Vương Đình có thể vượt cấp chém giết cường địch. Bởi vậy danh vọng bị hao tổn, nhưng cũng không có mang đến cho kiếm quán bao nhiêu đả kích.
Từ đó về sau, có người âm mưu lại bày ra các loại hành động nhằm vào Sở Môn Kiếm Quán, lần lượt đả kích. Danh vọng Sở Môn Kiếm Quán suy yếu từng chút một. Nhưng căn cơ của kiếm quán, lại không có bị dao động. Đó là bởi vì Sở Vương Đình.
Rất nhiều người đều rõ ràng, sự cường đại của thiên tài.
Chỉ có điều, mãi đến hơn mười ngày trước, đột nhiên truyền ra một đạo tin tức, nói Sở Vương Đình đi ra ngoài rèn luyện, trêu chọc cường địch không nên dây vào, bị giết hết. Trong đó còn vạch ra, Sở Vương Đình không biết lượng sức, trêu chọc cường địch Vạn Cổ Cảnh bị giết chết. Tin tức này vừa ra, lại có người cố ý trợ giúp, nhanh chóng khuếch tán ra, khiến rất nhiều người tin tưởng.
Sở Mộ lấy tu vi Vạn Cổ Cảnh ngũ trọng thiên, thi triển ra kiếm pháp Tuyệt Thế Cảnh ngũ cấp, uy lực của nó vô cùng đáng sợ, lại có thể dễ dàng giết chết rất nhiều cường giả Vạn Cổ Cảnh. Cho dù là Vạn Cổ Cảnh ba đại chiến lực cũng không ngoại lệ.
- Thời gian mình đi tới Kiếm Thành cũng đã hơn một năm. Về trước Hoa Thành thăm một chút.
Sở Mộ đứng dậy thầm nghĩ.
Bất chợt, hắn lấy ra Kiếm Thành, nhận được tin tức Hách Liên Vũ lưu lại. Nếu Hách Liên Vũ đã quay về Thiên Thần Tông, Sở Mộ dĩ nhiên sẽ không cần phải chờ đợi hắn nữa.
Sau khi căn dặn với bí vệ ở lại bên trong Thần Kiếm Tháp một hồi, Sở Mộ liền rời khỏi Thần kiếm tháp, rời khỏi Kiếm Thành, đi về phía Hoa Thành.
Từ lúc rời khỏi Hoa Thành, Sở Mộ và Hách Liên Vũ cưỡi Thũng Đầu Mã, chạy hết tốc lực mười ngày mới đến được Kiếm Thành. Lần này, Sở Mộ lại cưỡi Dực Hổ Thú.
Dực Hổ Thú cũng một loại linh thú, lại cao cấp hơn Thũng Đầu Mã rất nhiều. Đồng thời, nó lại là loài linh thú ăn thịt, có đầy đủ lực lượng cường đại, đủ để đánh một trận với Thánh cấp Vạn Cổ Cảnh.
Dực Hổ Thú sẽ không bay, nhưng nắm giữ đôi cánh nhỏ. Khi đập cánh, làm cho tốc độ chạy của nó lại tăng lên gấp bội.
Dực Hổ Thú này, chính là do Sở Mộ lấy thân phận của Kiếm Vương, nhận được từ trong kiếm tháp.
Một ngày. Chỉ là một ngày, Sở Mộ đã từ Kiếm Thành trở lại Hoa Thành.
Rời đi hơn một năm, thân thể này của Sở Mộ lại lớn lên không ít. Bởi vậy ít nhiều gì cũng phát sinh một ít thay đổi. Rất ít người nhận ra được hắn.
Chỉ có điều, ở bên trong Hoa Thành, Dực Hổ Thú loại linh thú Vạn Cổ Cảnh này cũng không thấy nhiều. Bởi vậy, Sở Mộ một đường chạy vội, vẫn khiến cho rất nhiều người chú ý.
Rất nhanh, hắn đã tiến vào khu thứ tám của thành đông, xuất hiện ở phía trước Sở Môn Kiếm Quán.
- Ừ?
Dừng lại ở phía trước Sở Môn Kiếm Quán, Sở Mộ liếc mắt một cái, chân mày hơi nhíu lại.
Thoạt nhìn, cửa lớn của Sở Môn Kiếm Quán đã từng bị phá hỏng, lại trải qua tu sửa, cũng không có sức sống giống như trước khi hắn rời đi. Nói rõ bên trong kiếm quán, vắng vẻ.
Ý niệm thoáng động, quét ngang qua. Tất cả mọi thứ bên trong Sở Môn Kiếm Quán, đều bị Sở Mộ “nhìn” rõ ràng.
Sở Môn Kiếm Quán lớn như vậy, khắp nơi đều có thể thấy được dấu vết hư hại. Chỉ có một mình Sở Vương Đạo ở bên trong. Đồng thời, khí tức hắn mệt mỏi sắc mặt tái nhợt. Hiển nhiên là bản thân bị trọng thương. Ánh mắt Sở Mộ trở nên lạnh lùng.
- Xem ra, ở trong khoảng thời gian ta rời khỏi nơi này, còn có người lộ liễu ra tay đối phó với kiếm quán.
Sở Mộ thầm nghĩ. Một tia sát ý tràn ngập ở trong lòng.
Hắn không phải Sở Vương Đình. Nhưng bất kể nói thế nào, hắn cũng đã chiếm cứ thân thể của Sở Vương Đình, hơn nữa còn là trực tiếp đoạt nhà. Đây là một phần nhân quả.
Nhân quả không chấm dứt, sẽ lưu lại tai hoạ ngầm. Tai hoạ ngầm hiện tại không tính là gì cả. Nhưng sau đó, sẽ nâng cao trở thành cản trở.
Nếu như đợi đến khi đó, có thể đã mất đi cơ hội chấm dứt. Vậy đồng nghĩa với lưu lại một tiếc nuối vĩnh viễn, trở thành ràng buộc khi Sở Mộ tăng lên tới cảnh giới cao hơn.
- Bất kể là ai, nếu đã ra tay với Sở Môn Kiếm Quán, vậy phải chuẩn bị tốt tinh thần tiếp nhận lửa giận của ta.
Sở Mộ thầm nghĩ. Hắn nhanh chân tiến vào bên trong kiếm quán. Hắn phải hỏi rõ trước, là người nào động thủ.
- Lần này đi Kiếm Thành, tìm Thượng Chí Chân Tháp Chủ Nhân kiếm tháp thứ 18, giao giấy ngọc cho hắn, để cho hắn an bài ngươi tạm thời ngươi ở lại bên trong Kiếm Thành, dưỡng thương thật tốt. Chờ ta trở lại, sẽ xây dựng lại Sở Môn Kiếm Quán.
Sở Mộ vỗ nhẹ vài cái vào vai Sở Vương Đạo, căn dặn một phen.
- Đại ca, vậy còn đại ca?
Sở Vương Đạo hỏi.
Thời gian hơn một năm, không ngừng xử lý sự vụ trên dưới Sở Môn Kiếm Quán, khiến cho Sở Vương Đạo trưởng thành hơn rất nhiều. Trên khuôn mặt vốn vô cùng ngây ngô, cũng xuất hiện thêm vài phần kiên nghị.
- Ta, tất nhiên là giải quyết một vài chuyện trước.
Sở Mộ mỉm cười, nói:
- Đi đi. Dực Hổ Thú có thực lực Vạn Cổ Cảnh, tốc độ cũng rất nhanh. Một ngày có thể đến Kiếm Thành. Cứ yên tâm ở Kiếm Thành chờ ta.
- Đại ca, nhất định phải tới.
Sở Vương Đạo trầm giọng khẽ nói. Hắn biết, lần này đại ca là muốn đi trả thù. Bởi vì thực lực của mình chưa đủ, cho nên bảo mình đi trước, để tránh khỏi lưu lại tai hoạ ngầm. Chưa bao giờ có một khắc nào, Sở Vương Đạo khát vọng lực lượng như vậy.
- Ừ.
Sở Mộ gật đầu.
Sở Mộ nhìn theo Dực Hổ Thú mang theo Sở Vương Đạo rời khỏi Hoa Thành, đi về phía Kiếm Thành. Ước chừng một lát sau, khi cảm thấy không thể truy tìm được tung tích, Sở Mộ xoay người, rời đi. Hắn lại không quay về khu thứ tám ở thành đông, mà đi tới khu thứ tám trong thành.
Không sai, mục tiêu của Sở Mộ chính là võ quán Thiên La.
Nguyên nhân và quá trình của sự việc, Sở Vương Đạo đã nói cho Sở Mộ biết.
Sau khi Sở Mộ rời khỏi Hoa Thành, Sở Môn Kiếm Quán vẫn hoạt động theo lệ thường. Đồng thời, có nhiều người gia nhập trong đó hơn, trở thành môn đồ của kiếm quán. Kiếm quán lấy tốc độ có thể nhìn thấy được, nhanh chóng phát triển.
Mà Sở Vương Đạo đảm nhiệm quán chủ kiếm quán, tất nhiên hết sức cao hứng.
Ước chừng nửa năm sau, phát sinh biến cố.
Một ít môn đồ gia nhập kiếm quán có thực lực không kém. Không ngờ có trình độ Quy Nguyên Cảnh. Kiếm pháp cũng không yếu. Bất kể là tu vi hay kiếm pháp rõ ràng đều thắng được Sở Vương Đạo. Bọn họ mượn danh nghĩa thỉnh giáo khiêu chiến Sở Vương Đạo. Ở trước mắt bao người, bọn họ đánh bại Sở Vương Đạo, khiến hắn bị thương, khiến cho danh vọng của Sở Môn Kiếm Quán bị hao tổn.
Chỉ có điều, hiện tại Sở Môn Kiếm Quán thật sự là cột trụ. Sở Vương Đình có thể vượt cấp chém giết cường địch. Bởi vậy danh vọng bị hao tổn, nhưng cũng không có mang đến cho kiếm quán bao nhiêu đả kích.
Từ đó về sau, có người âm mưu lại bày ra các loại hành động nhằm vào Sở Môn Kiếm Quán, lần lượt đả kích. Danh vọng Sở Môn Kiếm Quán suy yếu từng chút một. Nhưng căn cơ của kiếm quán, lại không có bị dao động. Đó là bởi vì Sở Vương Đình.
Rất nhiều người đều rõ ràng, sự cường đại của thiên tài.
Chỉ có điều, mãi đến hơn mười ngày trước, đột nhiên truyền ra một đạo tin tức, nói Sở Vương Đình đi ra ngoài rèn luyện, trêu chọc cường địch không nên dây vào, bị giết hết. Trong đó còn vạch ra, Sở Vương Đình không biết lượng sức, trêu chọc cường địch Vạn Cổ Cảnh bị giết chết. Tin tức này vừa ra, lại có người cố ý trợ giúp, nhanh chóng khuếch tán ra, khiến rất nhiều người tin tưởng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.