Chương 1782: Người đầu tiên từ cổ chí kim. (Thượng)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Thiên Tương Cư trên bình đài, một khối ngọc bị truyền tống qua.
Bên trong rất nhiều tông môn, kiếm pháp Nhân cấp đều chọn dùng quyển sách lụa để ghi chép. Bởi vì tương đối mà nói, kiếm pháp Nhân cấp không mấy quan trọng. Thậm chí ở bên ngoài, cũng có thể có lưu truyền. Nhưng kiếm pháp Địa cấp lại khác. Rất nhiều tông môn, đều có kiếm pháp Địa cấp độc môn.
Môn kiếm pháp Thu Thủy Trường Thiên này là một vị trưởng lão Ngũ Hành Kiếm Tông trong các thời kỳ trước đã mất vài chục năm sáng chế ra, được tính là kiếm pháp độc môn của Ngũ Hành Kiếm Tông. Bên ngoài căn bản không có. Bởi vậy, nó liền sử dụng ngọc để ghi chép. Ngọc này cũng chỉ có thể sử dụng một lần.
Sở Mộ cầm lấy ngọc, lực thần niệm tràn vào trong đó. Nhất thời, nội dung kiếm pháp ghi lại ở bên trong ngọc đều tràn vào trong đầu Sở Mộ. Nội dung kiếm pháp, còn có một bóng người trong tay cầm lợi kiếm, đang diễn luyện kiếm pháp, giống như in lại dấu vết khó phai.
Răng rắc một tiếng. Miếng ngọc thạch bị vỡ nát. Nó đã hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Sở Mộ thở ra một hơi. Hắn trực tiếp ngồi xuống xếp bằng, bắt đầu tìm hiểu môn kiếm pháp Thu Thủy Trường Thiên này.
Thu Thủy Trường Thiên bốn chữ này cho Sở Mộ một loại cảm giác quen thuộc. Trong trí nhớ, chắc là đã từng nghe qua. Chỉ có điều chắc hẳn không phải là kiếm pháp.
Gió thu tiêu điều, nước thu hiu quạnh. . . .
Mức độ nắm giữ lực quy tắc kim thủy lại đạt được nhập vi, hiểu thấu đáo bản chất của kiếm pháp. Nắm giữ kiếm lực, làm cho Sở Mộ ở trong thời gian một ngày ngắn ngủi, lĩnh ngộ ra nội dung quan trọng của kiếm pháp Thu Thủy Trường Thiên. Ngày thứ hai, hắn bắt đầu tu luyện kiếm chiêu. .
Bởi vì hiểu thấu đáo bản chất của kiếm pháp, hắn tu luyện kiếm chiêu vô cùng thuận lợi. Chỉ thời gian mấy ngày ngắn ngủi, hắn liền đạt tới trình độ tinh thâm. So với các kiếm giả khác tu luyện mấy tháng, còn muốn thành thạo hơn.
Kiếm chiêu thành thạo, dung nhập các loại lực lượng, hai lực quy tắc kim thủy cấp bậc nhập vi, dễ dàng dung nhập vào trong kiếm pháp. Quy tắc phong cũng không có bao nhiêu khó khăn, cũng dung nhập vào trong đó.
Rất nhiều kiếm pháp Địa cấp đều chỉ có vài chiêu. Nhưng kiếm pháp Thu Thủy Trường Thiên lại khác. Chỉ có một chiêu, phân ra trên dưới lại là bốn mươi chín kiếm. Sau khi thi triển ra bốn mươi chín kiếm, kiếm kỹ là một chiêu kiếm chiêu hoàn chỉnh, tên là Thu Thủy Trường Thiên.
Cuồng Phong Khoái Kiếm chỉ có một chiêu, lấy nhanh là chính. Phong Lôi Tam Thập Nhị Kiếm cũng chỉ có một chiêu, lấy nhanh và mạnh là chính. Kiếm pháp Thu Thủy Trường Thiên cũng chỉ có một chiêu, nhưng không nhanh cũng không hung bạo mạnh mẽ, mà là tiêu sát hiu quạnh. Kiếm chiêu ra, giống như gió thu qua cửa, nước thu thủy tới người, lặng lẽ mang đến cái chết. Đây là một chiêu tràn ngập ý nhị.
Liên tiếp mấy ngày, Ninh Trung Thiên đều không có xuất hiện. Nói vậy hắn hiện tại đang dưỡng thương. Sở Mộ cũng ném mói thứ ra sau đầu, chuyên tâm tu luyện.
. . .
- Sở lão đệ, ngươi vội vã tìm ta, có chuyện gì quan trọng sao?
Tại bộ chấp sự Chân Truyền Phong, chấp sự Giang Bắc từ bên ngoài vội vàng trở về. Vừa nhìn thấy Sở Mộ, hắn liền hỏi.
- Chuyện quan trọng.
Sở Mộ mỉm cười, nói.
- Đi theo ta.
Giang Bắc nói.
. . .
- Cái gì? Ngươi nắm giữ kiếm lực?
Giang Bắc nghe được Sở Mộ nói, toàn thân chấn động, sắc mặt đại biến, tràn ngập khiếp sợ và không thể tưởng tượng nổi.
Tuy rằng hắn không nắm giữ kiếm lực, nhưng đã nghe nói qua về kiếm lực. Đó là một loại lực lượng cường đại không thể tưởng tượng nổi. Kiếm giả có thể nắm giữ kiếm lực, mỗi một người đều có tiền đồ vô lượng.
Sở Mộ chỉ mới Kiếm Vương tam tinh mà thôi, không ngờ nắm giữ kiếm lực. Đây. . . Đây là lời nói đùa sao?
Giang Bắc căn bản cũng không dám tin tưởng.
- Sở lão đệ, loại chuyện này không được mang ra vui đùa.
Giang Bắc kịp phản ứng, nghiêm mặt nói.
Sở Mộ mỉm cười, không trả lời, mà rút kiếm ra. Thánh kiếm ra khỏi vỏ, hàn quang lóe lên, giống như một dòng thu thủy sâu rộng chảy xuôi qua, nhè nhẹ hiu quạnh cùng lạnh lùng, khiến cho toàn thân Giang Bắc run lên, cảm giác lạnh lẽo tập kích toàn thân.
Cổ tay chấn động. Trong lúc đó thân kiếm run rẩy. dường như có một tiếng kiếm vang lên, giống như từ trên trời truyền đến. Sau đó, liền có một ánh sáng màu bạc mờ nhạt hiện ra ở trên thân kiếm, chớp hiện chảy xuôi qua, mang đến phong quang thấu tới tận xương. Đồng tử Giang Bắc co lại kịch liệt. Mắt hắn cảm thấy đau đớn giống như bị kiếm phong cắt qua. Hắn không dám nhìn thẳng.
Hàn ý tập kích, toàn thân rét run, trong lòng Giang Bắc vô cùng kinh hãi, sởn tóc gáy. Hắn nhịn không được lui về phía sau vài bước.
- Đây. . . Đây là. . . Kiếm lực. . .
Giang Bắc nói có chút lắp bắp.
Sở Mộ thoáng động ý niệm. Ánh sáng màu bạc mờ nhạt trên thánh kiếm biến mất. lấy khí lực của hắn hiện tại, chỉ có thể liên tục kích phát khoảng chừng bốn năm mươi lần kiếm lực. Nếu như kéo dài, cũng chỉ có thể duy trì liên tục khoảng năm mươi hơi thở.
Bởi vì kiếm lực nhị cấp tiêu hao thể lực, càng sâu hơn so với kiếm lực nhất cấp.
- Ngươi. . . Ngươi thật sự nắm giữ kiếm lực. . .
Hai mắt Giang Bắc nhìn Sở Mộ, tràn ngập không thể tưởng tượng nổi và chấn động.
Sở Mộ gật đầu.
- Ta cần phải tỉnh táo một chút. . .
Giang Bắc chỉ cảm thấy đầu óc mình rất loạn. Hắn bị trùng kích quá lớn, trong lúc nhất thời, trong lòng căn bản là không có cách nào trấn tĩnh được.
Sở Mộ cũng không nóng vội.
Trên thực tế hắn tìm đến Giang Bắc, mục đích chỉ có một. Thông qua Giang Bắc, báo cáo thực tế hắn nắm giữ kiếm lực lên trên. Bởi vì hắn chỉ là đệ tử chân truyền mà thôi. Cho dù là hưởng thụ đãi ngộ của đệ tử thân truyền, cũng không có cách nào trực tiếp liên lạc với cao tầng của kiếm tông, chỉ có thông qua bộ chấp sự.
Chấp sự trong bộ chấp sự Chân Truyền Phong, không chỉ có một mình Giang Bắc. Nhưng Sở Mộ quen thuộc nhất với Giang Bắc. Để báo cáo chuyện như vậy lên trên, Giang Bắc cũng có lợi.
Một lúc lâu sau, Giang Bắc mới tỉnh táo lại. Nhưng nghĩ đến Sở Mộ chỉ Kiếm Vương tam tinh nắm giữ kiếm lực mà rất nhiều Kiếm Vương cửu tinh cũng có không cách nào nắm giữ, trái tim của hắn không nhịn được lại run rẩy một hồi.
- Sở lão đệ, ngươi cho ta biết ngươi nắm giữ kiếm lực, mục đích là. . .
Giang Bắc dùng ánh mắt suy đoán nhìn Sở Mộ, điều tra nói.
- Hi vọng lão ca báo chuyện này lên trên.
Sở Mộ gật đầu, nói.
- Được, chuyện này cứ để ta lo. Tin tưởng sau khi xác nhận ngươi nắm giữ kiếm lực, địa vị của Sở lão đệ ở bên trong kiếm tông nhất định sẽ được nâng cao rất lớn, trình độ được coi trọng cũng sẽ được nâng cao.
Bên trong rất nhiều tông môn, kiếm pháp Nhân cấp đều chọn dùng quyển sách lụa để ghi chép. Bởi vì tương đối mà nói, kiếm pháp Nhân cấp không mấy quan trọng. Thậm chí ở bên ngoài, cũng có thể có lưu truyền. Nhưng kiếm pháp Địa cấp lại khác. Rất nhiều tông môn, đều có kiếm pháp Địa cấp độc môn.
Môn kiếm pháp Thu Thủy Trường Thiên này là một vị trưởng lão Ngũ Hành Kiếm Tông trong các thời kỳ trước đã mất vài chục năm sáng chế ra, được tính là kiếm pháp độc môn của Ngũ Hành Kiếm Tông. Bên ngoài căn bản không có. Bởi vậy, nó liền sử dụng ngọc để ghi chép. Ngọc này cũng chỉ có thể sử dụng một lần.
Sở Mộ cầm lấy ngọc, lực thần niệm tràn vào trong đó. Nhất thời, nội dung kiếm pháp ghi lại ở bên trong ngọc đều tràn vào trong đầu Sở Mộ. Nội dung kiếm pháp, còn có một bóng người trong tay cầm lợi kiếm, đang diễn luyện kiếm pháp, giống như in lại dấu vết khó phai.
Răng rắc một tiếng. Miếng ngọc thạch bị vỡ nát. Nó đã hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Sở Mộ thở ra một hơi. Hắn trực tiếp ngồi xuống xếp bằng, bắt đầu tìm hiểu môn kiếm pháp Thu Thủy Trường Thiên này.
Thu Thủy Trường Thiên bốn chữ này cho Sở Mộ một loại cảm giác quen thuộc. Trong trí nhớ, chắc là đã từng nghe qua. Chỉ có điều chắc hẳn không phải là kiếm pháp.
Gió thu tiêu điều, nước thu hiu quạnh. . . .
Mức độ nắm giữ lực quy tắc kim thủy lại đạt được nhập vi, hiểu thấu đáo bản chất của kiếm pháp. Nắm giữ kiếm lực, làm cho Sở Mộ ở trong thời gian một ngày ngắn ngủi, lĩnh ngộ ra nội dung quan trọng của kiếm pháp Thu Thủy Trường Thiên. Ngày thứ hai, hắn bắt đầu tu luyện kiếm chiêu. .
Bởi vì hiểu thấu đáo bản chất của kiếm pháp, hắn tu luyện kiếm chiêu vô cùng thuận lợi. Chỉ thời gian mấy ngày ngắn ngủi, hắn liền đạt tới trình độ tinh thâm. So với các kiếm giả khác tu luyện mấy tháng, còn muốn thành thạo hơn.
Kiếm chiêu thành thạo, dung nhập các loại lực lượng, hai lực quy tắc kim thủy cấp bậc nhập vi, dễ dàng dung nhập vào trong kiếm pháp. Quy tắc phong cũng không có bao nhiêu khó khăn, cũng dung nhập vào trong đó.
Rất nhiều kiếm pháp Địa cấp đều chỉ có vài chiêu. Nhưng kiếm pháp Thu Thủy Trường Thiên lại khác. Chỉ có một chiêu, phân ra trên dưới lại là bốn mươi chín kiếm. Sau khi thi triển ra bốn mươi chín kiếm, kiếm kỹ là một chiêu kiếm chiêu hoàn chỉnh, tên là Thu Thủy Trường Thiên.
Cuồng Phong Khoái Kiếm chỉ có một chiêu, lấy nhanh là chính. Phong Lôi Tam Thập Nhị Kiếm cũng chỉ có một chiêu, lấy nhanh và mạnh là chính. Kiếm pháp Thu Thủy Trường Thiên cũng chỉ có một chiêu, nhưng không nhanh cũng không hung bạo mạnh mẽ, mà là tiêu sát hiu quạnh. Kiếm chiêu ra, giống như gió thu qua cửa, nước thu thủy tới người, lặng lẽ mang đến cái chết. Đây là một chiêu tràn ngập ý nhị.
Liên tiếp mấy ngày, Ninh Trung Thiên đều không có xuất hiện. Nói vậy hắn hiện tại đang dưỡng thương. Sở Mộ cũng ném mói thứ ra sau đầu, chuyên tâm tu luyện.
. . .
- Sở lão đệ, ngươi vội vã tìm ta, có chuyện gì quan trọng sao?
Tại bộ chấp sự Chân Truyền Phong, chấp sự Giang Bắc từ bên ngoài vội vàng trở về. Vừa nhìn thấy Sở Mộ, hắn liền hỏi.
- Chuyện quan trọng.
Sở Mộ mỉm cười, nói.
- Đi theo ta.
Giang Bắc nói.
. . .
- Cái gì? Ngươi nắm giữ kiếm lực?
Giang Bắc nghe được Sở Mộ nói, toàn thân chấn động, sắc mặt đại biến, tràn ngập khiếp sợ và không thể tưởng tượng nổi.
Tuy rằng hắn không nắm giữ kiếm lực, nhưng đã nghe nói qua về kiếm lực. Đó là một loại lực lượng cường đại không thể tưởng tượng nổi. Kiếm giả có thể nắm giữ kiếm lực, mỗi một người đều có tiền đồ vô lượng.
Sở Mộ chỉ mới Kiếm Vương tam tinh mà thôi, không ngờ nắm giữ kiếm lực. Đây. . . Đây là lời nói đùa sao?
Giang Bắc căn bản cũng không dám tin tưởng.
- Sở lão đệ, loại chuyện này không được mang ra vui đùa.
Giang Bắc kịp phản ứng, nghiêm mặt nói.
Sở Mộ mỉm cười, không trả lời, mà rút kiếm ra. Thánh kiếm ra khỏi vỏ, hàn quang lóe lên, giống như một dòng thu thủy sâu rộng chảy xuôi qua, nhè nhẹ hiu quạnh cùng lạnh lùng, khiến cho toàn thân Giang Bắc run lên, cảm giác lạnh lẽo tập kích toàn thân.
Cổ tay chấn động. Trong lúc đó thân kiếm run rẩy. dường như có một tiếng kiếm vang lên, giống như từ trên trời truyền đến. Sau đó, liền có một ánh sáng màu bạc mờ nhạt hiện ra ở trên thân kiếm, chớp hiện chảy xuôi qua, mang đến phong quang thấu tới tận xương. Đồng tử Giang Bắc co lại kịch liệt. Mắt hắn cảm thấy đau đớn giống như bị kiếm phong cắt qua. Hắn không dám nhìn thẳng.
Hàn ý tập kích, toàn thân rét run, trong lòng Giang Bắc vô cùng kinh hãi, sởn tóc gáy. Hắn nhịn không được lui về phía sau vài bước.
- Đây. . . Đây là. . . Kiếm lực. . .
Giang Bắc nói có chút lắp bắp.
Sở Mộ thoáng động ý niệm. Ánh sáng màu bạc mờ nhạt trên thánh kiếm biến mất. lấy khí lực của hắn hiện tại, chỉ có thể liên tục kích phát khoảng chừng bốn năm mươi lần kiếm lực. Nếu như kéo dài, cũng chỉ có thể duy trì liên tục khoảng năm mươi hơi thở.
Bởi vì kiếm lực nhị cấp tiêu hao thể lực, càng sâu hơn so với kiếm lực nhất cấp.
- Ngươi. . . Ngươi thật sự nắm giữ kiếm lực. . .
Hai mắt Giang Bắc nhìn Sở Mộ, tràn ngập không thể tưởng tượng nổi và chấn động.
Sở Mộ gật đầu.
- Ta cần phải tỉnh táo một chút. . .
Giang Bắc chỉ cảm thấy đầu óc mình rất loạn. Hắn bị trùng kích quá lớn, trong lúc nhất thời, trong lòng căn bản là không có cách nào trấn tĩnh được.
Sở Mộ cũng không nóng vội.
Trên thực tế hắn tìm đến Giang Bắc, mục đích chỉ có một. Thông qua Giang Bắc, báo cáo thực tế hắn nắm giữ kiếm lực lên trên. Bởi vì hắn chỉ là đệ tử chân truyền mà thôi. Cho dù là hưởng thụ đãi ngộ của đệ tử thân truyền, cũng không có cách nào trực tiếp liên lạc với cao tầng của kiếm tông, chỉ có thông qua bộ chấp sự.
Chấp sự trong bộ chấp sự Chân Truyền Phong, không chỉ có một mình Giang Bắc. Nhưng Sở Mộ quen thuộc nhất với Giang Bắc. Để báo cáo chuyện như vậy lên trên, Giang Bắc cũng có lợi.
Một lúc lâu sau, Giang Bắc mới tỉnh táo lại. Nhưng nghĩ đến Sở Mộ chỉ Kiếm Vương tam tinh nắm giữ kiếm lực mà rất nhiều Kiếm Vương cửu tinh cũng có không cách nào nắm giữ, trái tim của hắn không nhịn được lại run rẩy một hồi.
- Sở lão đệ, ngươi cho ta biết ngươi nắm giữ kiếm lực, mục đích là. . .
Giang Bắc dùng ánh mắt suy đoán nhìn Sở Mộ, điều tra nói.
- Hi vọng lão ca báo chuyện này lên trên.
Sở Mộ gật đầu, nói.
- Được, chuyện này cứ để ta lo. Tin tưởng sau khi xác nhận ngươi nắm giữ kiếm lực, địa vị của Sở lão đệ ở bên trong kiếm tông nhất định sẽ được nâng cao rất lớn, trình độ được coi trọng cũng sẽ được nâng cao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.