Chương 3086: Ngụy thiên đạo chi lực
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
- Đại huynh đệ, chúng ta đi thôi.
Sơn nông mời Sở Mộ.
- Đi.
Sở Mộ gật gật đầu.
Hiện tại thương thế của hắn khôi phục một phần nhỏ nhưng lực lượng cường đại vượt xa người thường, đối với hắn mà nói bước đi dễ dàng như bay, điểm này làm sơn nông ngạc nhiên không thôi.
Trên đường đi, sơn nông nói với Sở Mộ một ít kiến thức, Sở Mộ cũng cười trả lời, hai người đi tới vách núi mà sơn nông chỉ, qua chừng hai canh giờ sau đã tới bờ vực.
- Đại huynh đệ, ngày mai ta lại tới, ngươi cẩn thận một chút.
Sơn nông nói xong quay người rời đi.
Sau khi sơn nông rời đi, Sở Mộ thu hồi ánh mắt, hắn đứng trên bờ vực nhìn xuống, thị lực hơn người cho nên hắn nhìn thấy có hơn mười gốc cây xanh tươi, chính là cây có quả mà hắn ăn.
Thanh Ý Quả!
Một loại linh quả.
Thanh Ý Quả là một loại linh quả, cũng là một loại linh dược, phàm là linh dược thường thường đều có chỗ không tầm thường, cho dù là người bình thường cũng cảm thấy nó bất phàm, nhưng Thanh Ý Quả lại khác với linh dược khác, cũng không có thiên địa nguyên khí chấn động, càng không có linh lực chấn động, cho dù một ít tu luyện giả tu vi cao thâm, nếu không biết cũn chỉ xem Thanh Ý Quả như trái cây bình thường, huống chi là người bình thường.
Sở Mộ từng đạt được luyện dược đại tông sư truyền thừa, tính cả điển tịch hắn đọc, hắn có nhận thức kinh người về các loại linh dược, mới biết được Thanh Ý Quả khác với linh quả khác.
Thanh Ý Quả nghiêm khắc tính toán không phải linh dược đẳng cấp cao, nó rất bình thường, nó chỉ có một tác dụng chính là khôi phục tinh thần bị thương, hơn nữa hiệu quả yếu kém.
Thế giới tinh thần của Sở Mộ bị thương, từ mức độ nào đó cũng có thể xem là bị thương tinh thần, Thanh Ý Quả có một ít hiệu quả, đây chính là nguyên nhân hắn mừng rỡ.
Hơn mười gốc cây Thanh Ý Quả sinh trưởng hướng xuống vách núi, khoảng cách vách núi chừng mấy mét. Phía dưới cùng cách hơn mười mét, đối với sơn nông người bình thường mà nói, tự nhiên rất khó hái được, cho dù hắn có một ít biện pháp nhưng sau khi nếm qua trái cây, cảm thấy chua xót, vị không tốt, chỉ có một ít tác dụng thanh thần khí sảng, đối với bọn họ mà nói không có trợ giúp gì, cho nên không cần mạo hiểm.
Đối với Sở Mộ mà nói việc này không khó khăn gì, hắn đi hai ba bước đã tới gốc cây Thanh Ý Quả, tiện tay hái trái cây cho vào miệng.
Rất nhanh, trái cây hơn mười gốc Thanh Ý Quả đều chui vào miệng Sở Mộ, tất cả hóa thành dòng nước chui vào thế giới tinh thần của Sở Mộ, không ngừng chữa trị thế giới tinh thần bị thương, dù sao đẳng cấp Thanh Ý Quả không cao, cũng không phải chân chính nhắm vào thế giới tinh thần, nó có hiệu quả về mặt tinh thần không rõ ràng.
Sau khi ăn xong, Sở Mộ lại có thể cảm giác được đau đớn trong thế giới tinh thần yếu đi không ít.
- Đáng tiếc, nếu có mấy trăm quả Thanh Ý Quả, có lẽ thế giới tinh thần sẽ khép lại, cũng có thể sử dụng thần hồn chi lực.
Sở Mộ nói thầm.
Nhìn xuống phía dưới đen kịt Sở Mộ do dự, tiếp tục leo xuống, không tại sao, chỉ là cảm giác mà thôi.
Sau khi xuống dưới hơn mười mét, Sở Mộ lại phát hiện Thanh Ý Quả, chỉ có điều trước có một ít hòn đá ngăn cản nên Sở Mộ không nhìn thấy.
Màu sắc của Thanh Ý Quả đậm hơn một ít, không phải màu xanh thuần túy, mà là xanh đậm.
- Dược hiệu của Thanh Ý Quả màu xanh đậm có lẽ mạnh hơn những quả trước.
Nói thầm một câu, Sở Mộ hái phục dụng, hắn cảm nhận quả nhiên mạnh hơn trước.
Có thu hoạch này, Sở Mộ càng kiên định leo xuống.
Một đường hướng xuống có thu hoạch không ngừng, không ngừng ăn Thanh Ý Quả, trong thời gian ngắn, Sở Mộ lại phục dụng hơn mười Thanh Ý Quả xanh đậm, hiệu quả còn gấp hai ba lần các Thanh Ý Quả khác.
- Đây là...
Sở Mộ kinh ngạc nhìn gốc cây trước mặt, trái cây màu đen chứ không phải màu xanh, chỉ có điều màu sắc thâm thúy nên biến thành màu đen.
Nó vẫn là Thanh Ý Quả nhưng dược hiệu còn mạnh hơn Thanh Ý Quả.
Phục dụng một quả, quả nhiên Thanh Ý Quả màu xanh đen có dược hiệu gấp mười lần Thanh Ý Quả trước.
- Có lẽ thế giới tinh thần của ta sẽ khôi phục.
Nội tâm Sở Mộ mừng rỡ.
Số lượng Thanh Ý Quả xanh đen không nhiều, Sở Mộ không ngừng đi xuống, vẫn có thu hoạch, không ngừng hái và phục dụng, tinh thần mát lạnh dễ chịu, cảm giác đau đớn giảm nhiều, hắn cũng có thể tập trung tinh thần.
Đi xuống vách núi, hai chân chạm đất, trước mặt chỉ còn một Thanh Ý Quả mà thôi, Thanh Ý Quả này có màu đen thuần túy.
- Một quả cuối cùng sao?
Nói thầm một câu, bài trừ tạp niệm, Sở Mộ phục dụng quả cuối cùng, dược lực hóa thành dòng sông lao vào thế giới tinh thần.
Bỗng nhiên thế giới tinh thần rung mạnh, nó vốn phong bế đã xuất hiện khe hở.
- Khai mở!
Dựa vào ý chí cường đại, mượn nhờ dược lực Thanh Ý Quả chưa biến mất, Sở Mộ oanh kích khe hở thành cánh cửa lớn.
Cảm giác đã lâu không gặp, Sở Mộ kích động không thôi, cảm thấy tâm thần bất định.
Thế giới tinh thần thế nào rồi?
Phải chăng tàn phá không chịu nổi?
Khi ý thức Sở Mộ tiến vào thế giới tinh thần liền sững sốt.
Thế giới tinh thần vậy mà không có tàn phá không chịu nổi, nó chỉ tổn thương lớn mà thôi, có thể khôi phục.
Hắn cho rằng yên diệt kiếm ý sẽ tán loạn lại khôi phục đến nguyên trạng, vĩnh hằng kiếm ý vẫn trấn áp, giống như hắn chưa từng vận dụng nó bao giờ, chỉ có điều trong thế giới tinh thần xuất hiện một loại lực lượng lạ lẫm.
Lực lượng này như sương như khói, mang theo một loại khí tức cực hạn cao cao tại thượng, uy nghiêm vô tận giống như đại biểu ý chí cả bầu trời.
Tuy lạ lẫm nhưng Sở Mộ thực sự nhận ra lực lượng này chính là Thiên Đạo Tài Quyết đánh vào thế giới tinh thần của mình, cũng là lực lượng làm thế giới tinh thần bị thương và phong bế.
Hiện tại xem ra, không biết vì sao, lực lượng này im lặng dừng lại trong thế giới tinh thần của hắn.
Ý thức điều động thần hồn chi lực tới gần lực lượng như sương khói kia, rất nhu hòa, cũng không có bắn ngược, Sở Mộ cẩn thận cảm, hắn cảm giác được bên trong ẩn chứa thiên uy vô tận.
- Thiên đạo có lực, thẩm phám thiên hạ vạn vật, người Thiên Tộc tự xưng là hậu đại thiên thần, tự cho mình quyền thay trời hành đạo, tuy càn rỡ nhưng cũng có bổn sự.
Sở Mộ nói thầm.
- Loại lực lượng này không thể tính toán là thiên đạo chi lực chân chính, nó có ẩn chứa lực lượng của thiên đạo, tuy yếu ớt nhưng thật sự là thiên đạo chi lực.
Thiên đạo chi lực rất cường đại, cho dù là Thánh Hoàng cũng chưa chắc có thể thừa nhận, huống chi là cường giả tuyệt thế.
Sơn nông mời Sở Mộ.
- Đi.
Sở Mộ gật gật đầu.
Hiện tại thương thế của hắn khôi phục một phần nhỏ nhưng lực lượng cường đại vượt xa người thường, đối với hắn mà nói bước đi dễ dàng như bay, điểm này làm sơn nông ngạc nhiên không thôi.
Trên đường đi, sơn nông nói với Sở Mộ một ít kiến thức, Sở Mộ cũng cười trả lời, hai người đi tới vách núi mà sơn nông chỉ, qua chừng hai canh giờ sau đã tới bờ vực.
- Đại huynh đệ, ngày mai ta lại tới, ngươi cẩn thận một chút.
Sơn nông nói xong quay người rời đi.
Sau khi sơn nông rời đi, Sở Mộ thu hồi ánh mắt, hắn đứng trên bờ vực nhìn xuống, thị lực hơn người cho nên hắn nhìn thấy có hơn mười gốc cây xanh tươi, chính là cây có quả mà hắn ăn.
Thanh Ý Quả!
Một loại linh quả.
Thanh Ý Quả là một loại linh quả, cũng là một loại linh dược, phàm là linh dược thường thường đều có chỗ không tầm thường, cho dù là người bình thường cũng cảm thấy nó bất phàm, nhưng Thanh Ý Quả lại khác với linh dược khác, cũng không có thiên địa nguyên khí chấn động, càng không có linh lực chấn động, cho dù một ít tu luyện giả tu vi cao thâm, nếu không biết cũn chỉ xem Thanh Ý Quả như trái cây bình thường, huống chi là người bình thường.
Sở Mộ từng đạt được luyện dược đại tông sư truyền thừa, tính cả điển tịch hắn đọc, hắn có nhận thức kinh người về các loại linh dược, mới biết được Thanh Ý Quả khác với linh quả khác.
Thanh Ý Quả nghiêm khắc tính toán không phải linh dược đẳng cấp cao, nó rất bình thường, nó chỉ có một tác dụng chính là khôi phục tinh thần bị thương, hơn nữa hiệu quả yếu kém.
Thế giới tinh thần của Sở Mộ bị thương, từ mức độ nào đó cũng có thể xem là bị thương tinh thần, Thanh Ý Quả có một ít hiệu quả, đây chính là nguyên nhân hắn mừng rỡ.
Hơn mười gốc cây Thanh Ý Quả sinh trưởng hướng xuống vách núi, khoảng cách vách núi chừng mấy mét. Phía dưới cùng cách hơn mười mét, đối với sơn nông người bình thường mà nói, tự nhiên rất khó hái được, cho dù hắn có một ít biện pháp nhưng sau khi nếm qua trái cây, cảm thấy chua xót, vị không tốt, chỉ có một ít tác dụng thanh thần khí sảng, đối với bọn họ mà nói không có trợ giúp gì, cho nên không cần mạo hiểm.
Đối với Sở Mộ mà nói việc này không khó khăn gì, hắn đi hai ba bước đã tới gốc cây Thanh Ý Quả, tiện tay hái trái cây cho vào miệng.
Rất nhanh, trái cây hơn mười gốc Thanh Ý Quả đều chui vào miệng Sở Mộ, tất cả hóa thành dòng nước chui vào thế giới tinh thần của Sở Mộ, không ngừng chữa trị thế giới tinh thần bị thương, dù sao đẳng cấp Thanh Ý Quả không cao, cũng không phải chân chính nhắm vào thế giới tinh thần, nó có hiệu quả về mặt tinh thần không rõ ràng.
Sau khi ăn xong, Sở Mộ lại có thể cảm giác được đau đớn trong thế giới tinh thần yếu đi không ít.
- Đáng tiếc, nếu có mấy trăm quả Thanh Ý Quả, có lẽ thế giới tinh thần sẽ khép lại, cũng có thể sử dụng thần hồn chi lực.
Sở Mộ nói thầm.
Nhìn xuống phía dưới đen kịt Sở Mộ do dự, tiếp tục leo xuống, không tại sao, chỉ là cảm giác mà thôi.
Sau khi xuống dưới hơn mười mét, Sở Mộ lại phát hiện Thanh Ý Quả, chỉ có điều trước có một ít hòn đá ngăn cản nên Sở Mộ không nhìn thấy.
Màu sắc của Thanh Ý Quả đậm hơn một ít, không phải màu xanh thuần túy, mà là xanh đậm.
- Dược hiệu của Thanh Ý Quả màu xanh đậm có lẽ mạnh hơn những quả trước.
Nói thầm một câu, Sở Mộ hái phục dụng, hắn cảm nhận quả nhiên mạnh hơn trước.
Có thu hoạch này, Sở Mộ càng kiên định leo xuống.
Một đường hướng xuống có thu hoạch không ngừng, không ngừng ăn Thanh Ý Quả, trong thời gian ngắn, Sở Mộ lại phục dụng hơn mười Thanh Ý Quả xanh đậm, hiệu quả còn gấp hai ba lần các Thanh Ý Quả khác.
- Đây là...
Sở Mộ kinh ngạc nhìn gốc cây trước mặt, trái cây màu đen chứ không phải màu xanh, chỉ có điều màu sắc thâm thúy nên biến thành màu đen.
Nó vẫn là Thanh Ý Quả nhưng dược hiệu còn mạnh hơn Thanh Ý Quả.
Phục dụng một quả, quả nhiên Thanh Ý Quả màu xanh đen có dược hiệu gấp mười lần Thanh Ý Quả trước.
- Có lẽ thế giới tinh thần của ta sẽ khôi phục.
Nội tâm Sở Mộ mừng rỡ.
Số lượng Thanh Ý Quả xanh đen không nhiều, Sở Mộ không ngừng đi xuống, vẫn có thu hoạch, không ngừng hái và phục dụng, tinh thần mát lạnh dễ chịu, cảm giác đau đớn giảm nhiều, hắn cũng có thể tập trung tinh thần.
Đi xuống vách núi, hai chân chạm đất, trước mặt chỉ còn một Thanh Ý Quả mà thôi, Thanh Ý Quả này có màu đen thuần túy.
- Một quả cuối cùng sao?
Nói thầm một câu, bài trừ tạp niệm, Sở Mộ phục dụng quả cuối cùng, dược lực hóa thành dòng sông lao vào thế giới tinh thần.
Bỗng nhiên thế giới tinh thần rung mạnh, nó vốn phong bế đã xuất hiện khe hở.
- Khai mở!
Dựa vào ý chí cường đại, mượn nhờ dược lực Thanh Ý Quả chưa biến mất, Sở Mộ oanh kích khe hở thành cánh cửa lớn.
Cảm giác đã lâu không gặp, Sở Mộ kích động không thôi, cảm thấy tâm thần bất định.
Thế giới tinh thần thế nào rồi?
Phải chăng tàn phá không chịu nổi?
Khi ý thức Sở Mộ tiến vào thế giới tinh thần liền sững sốt.
Thế giới tinh thần vậy mà không có tàn phá không chịu nổi, nó chỉ tổn thương lớn mà thôi, có thể khôi phục.
Hắn cho rằng yên diệt kiếm ý sẽ tán loạn lại khôi phục đến nguyên trạng, vĩnh hằng kiếm ý vẫn trấn áp, giống như hắn chưa từng vận dụng nó bao giờ, chỉ có điều trong thế giới tinh thần xuất hiện một loại lực lượng lạ lẫm.
Lực lượng này như sương như khói, mang theo một loại khí tức cực hạn cao cao tại thượng, uy nghiêm vô tận giống như đại biểu ý chí cả bầu trời.
Tuy lạ lẫm nhưng Sở Mộ thực sự nhận ra lực lượng này chính là Thiên Đạo Tài Quyết đánh vào thế giới tinh thần của mình, cũng là lực lượng làm thế giới tinh thần bị thương và phong bế.
Hiện tại xem ra, không biết vì sao, lực lượng này im lặng dừng lại trong thế giới tinh thần của hắn.
Ý thức điều động thần hồn chi lực tới gần lực lượng như sương khói kia, rất nhu hòa, cũng không có bắn ngược, Sở Mộ cẩn thận cảm, hắn cảm giác được bên trong ẩn chứa thiên uy vô tận.
- Thiên đạo có lực, thẩm phám thiên hạ vạn vật, người Thiên Tộc tự xưng là hậu đại thiên thần, tự cho mình quyền thay trời hành đạo, tuy càn rỡ nhưng cũng có bổn sự.
Sở Mộ nói thầm.
- Loại lực lượng này không thể tính toán là thiên đạo chi lực chân chính, nó có ẩn chứa lực lượng của thiên đạo, tuy yếu ớt nhưng thật sự là thiên đạo chi lực.
Thiên đạo chi lực rất cường đại, cho dù là Thánh Hoàng cũng chưa chắc có thể thừa nhận, huống chi là cường giả tuyệt thế.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.