Chương 778: Nổi tiếng lừng lẫy, lại chém Nguyên Cực. (Thượng)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Trăm đường kiếm qua đi Lãnh Vô Phong biết Vô Phong kiếm đạo của gã không làm gì Sở Mộ được. Lãnh Vô Phong chém nhát kiếm như bão tố tàn phá, tiếng vù vù vang lên, cát bay đá chạy, dùng lực lượng mạnh mẽ đẩy lùi Sở Mộ.
Lãnh Vô Phong thuận thế xoay cổ tay, bão tố như giao long quấn quanh toàn thân, xoay một vòng rồi bỗng tăng vọt hóa thành con giao long dài mười trượng.
Kiếm đâm ra, một thành bốn kiếm ý ngưng tụ trong giao long bão tố phát ra tiếng gầm rung trời, tiếng nổ vang vọng bốn phía, cát bay đá chạy không khí chấn động như ngày tận thế, hủy thiên diệt địa.
Sở Mộ quát to:
- Trảm Nguyệt!
Trảm Yêu kiếm giơ lên rồi chém xuống.
Một thành hai kiếm ý kèm Trảm Nguyệt, trăng khuyết ám kim dài mấy thước phá không chém tới.
Phập!
Bão tố giao long dài mười trượng bị trăng khuyết ám kim chém trúng, nó rít gào bị chém đứt đôi. Trăng khuyết ám kim còn một phần ba chém vào Lãnh Vô Phong.
Lãnh Vô Phong giật nảy mình vội huơ kiếm, bão tố dấy lên vần vũ quanh người gã.
Trảm Nguyệt chặt chém, bão tố vỡ nát, trăng khuyết ám kim tan vỡ, lực lượng mạnh mẽ va chạm. Lãnh Vô Phong bay ngược ra, ngực khó chịu, khóe miệng chảy máu.
Sở Mộ thu kiếm vào vỏ, hắn liếc Lãnh Vô Phong một cái rồi xoay người đi nhanh.
- Khoan đã!
Lãnh Vô Phong che ngực quát hỏi Sở Mộ:
- Mới rồi là hết sức của ngươi?
Sở Mộ không quay đầu lại, không dừng bước chân, chỉ để lại một câu bay theo gió chui vào lỗ tai mỗi người:
- Ngươi chưa đáng để ta dốc hết sức.
Mặt Lãnh Vô Phong trướng đỏ, mắt rực cháy lửa giận, gã nhìn Sở Mộ chằm chằm như muốn khắc ghi hắn.
Một trong ba phủ liền kề với phủ Thiên Xuyên là phủ Tây Thành, Trình gia là đệ nhất thế gia trong phủ Tây Thành.
Trình gia chủ râu tóc không gió tự dựng đứng:
- Nguyên Xuyên, lần này là sai sót của ngươi, theo gia quy Trình gia phải bị xử cực hình vạn kiếm xuyên thân. Nhưng ngươi trung thành hết lòng với gia tộc nhiều năm, không có công lao cũng có khổ lao nên bổn tọa ngoại lệ cho ngươi một cơ hội, hãy bắt sống tiểu súc sinh đó trở về để lập công chuộc tội.
Kiếm áp khủng bố phát ra tràn ngập bốn phía, tất cả như đông lại, không khí cũng hóa thành hư vô.
Trung niên kiếm vệ quỳ dưới đất mặt tái nhợt ướt đẫm mồ hôi, lòng cực kỳ hãi hùng. Tu vi Nguyên Cực đại thành mà không có chút cơ hội chống cự trước kiếm áp này, chỉ riêng kiếm áp đã làm trung niên kiếm vệ sắp tắt thở.
Trình gia chủ thu lại kiếm áp khủng bố, lạnh lùng nói:
- Đi đi.
Trình Nguyên Xuyên nói:
- Tuân lệnh! Thưa gia chủ, ta dùng mạng sống của mình bảo đảm nhất định bắt sống tiểu súc sinh chết tiệt đó về để thiếu gia loại trừ tâm ma.
Trình Nguyên Xuyên đứng dậy, xoay người đi nhanh.
***
Trình Nguyên Xuyên vọt lên trời nhanh chóng rời khỏi Trình gia, bực tức thầm nghĩ:
- Đồ chết tiệt, không ngờ ngươi còn dám vào Trung Ương Chủ Kiếm Vực, dám một đường khiêu chiến! Tốt lắm, ta đỡ khỏi phải tốn công điều tra hành tung của ngươi!
Mắt Trình Nguyên Xuyên lấp lóe tia sáng tràn ngập sát khí.
Trình Nguyên Xuyên là hộ vệ của Phong Ba Kiếm Hào Trình Thiên Lam. Vì Trình Thiên Lam quá ngông cuồng nên ở bến Thông Minh hà Đông Kiếm Vực bị Sở Mộ một kiếm đánh bại để lại tâm ma. Trình Nguyên Xuyên vốn định giết Sở Mộ tại chỗ để bỏ tâm ma cho Trình Thiên Lam, nhưng bị sáu Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh Đông Kiếm Vực ngăn cản đánh mất cơ hội.
Sau khi mang Trình Thiên Lam trở về Trình gia thì Trình Nguyên Xuyên bị trách phạt, nếu không nghĩ tình gã trung thành tận tâm nhiều năm có lẽ đã bị Trình gia xử chết vì tội thất trách.
Bây giờ Trình Nguyên Xuyên có một cơ hội lập công chuộc tội đó là bắt sống Sở Mộ.
Nếu có thể thì Trình Nguyên Xuyên càng muốn giết Sở Mộ hơn, nhưng gã không dám làm trái lệnh của gia chủ. Bắt sống Sở Mộ mang về Trình gia, đánh hắn bị thương nặng rồi để Trình Thiên Lam thiếu gia tự mình ra tay giết chết, làm vậy là có thể trừ bỏ tâm ma cho thiếu gia.
Không mang theo người khác vì Trình gia chủ hay Trình Nguyên Xuyên đều cho rằng chỉ là Kiếm Hào tầm thường, dù mạnh đến mấy cũng không đấu lại Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh đại thành được, một kiếm đủ diệt hắn rồi.
Nguyên Cực đại thành có tốc độ siêu nhanh, cộng thêm trong lòng Trình Nguyên Xuyên đầy nỗi hận với Sở Mộ, gã ước gì lập tức đến trước mặt hắn, bị thương nặng hắn rồi mang về Trình gia hoàn thành nhiệm vụ, lấy công chuộc tội.
***
Khóe môi Sở Mộ cong lên:
- Đệ nhất phủ Thiên Xuyên . . .
Sở Mộ nhảy lên cao vút xuyên qua núi rừng, tốc độ nhanh như tia chớp, thoáng chốc đã trăm thước.
Tiếng xé gió nhẹ nhàng vừa vang lên thì bóng trăng bạc đã xuất hiện cách bên ngoài trăm thước rồi mất hút, chỉ để lại từng luồng gió đảo quanh.
Từ khi đánh bại Lãnh Vô Phong trong quận Thiên Hà thì Sở Mộ bước vào khiêu chiến quận tiếp theo.
Càng khiêu chiến Sở Mộ càng nổi tiếng như cồn. Sở Mộ mới vào một quận, chưa xin khiêu chiến đã có người khiêu chiến với hắn trước, tất nhiên bị Sở Mộ đánh bại, chỉ trong một kiếm.
Cho đến bây giờ Sở Mộ chiến đấu mấy chục trận, mỗi trận đều kịch chiến kiếm thuật với đối phương một phen, thấy rõ đặc điểm, hấp thu ưu điểm của đối phương rồi dùng một kiếm tiêu hao ít nhất đánh bại đối thủ.
Sở Mộ bây giờ tựa như miếng bọt biển lớn không ngừng hấp thu tất cả mọi thứ có thể, sau đó nhanh chóng chuyển hóa thành năng lực của mình, khiến hắn không ngừng hoàn thiện, nâng cao các mặt.
Kiếm thuật . . . kiếm kỹ . . .
Sở Mộ trước khi vào Trung Ương Chủ Kiếm Vực và bây giờ đã chênh lệch thực lực rõ rệt.
Dù sử dụng lực lượng cùng đẳng cấp thì Sở Mộ tự tin hắn có thể đánh bại bản thân trước kia chỉ trong mười kiếm, nâng cao rất rõ ràng.
Nửa ngày trước Sở Mộ đánh bại đệ nhất cao thủ Khí Hải cảnh phủ Thiên Xuyên. Người này cực kỳ lợi hại, lĩnh ngộ một thành chín kiếm ý, truyền thừa Sơn Nhạc kiếm đạo, mỗi kiếm ẩn chứa lực lượng núi cao, siêu mạnh. Khi vung kiếm thì không khí xung quanh bị trấn áp như có núi cao giáng xuống.
Kiếm Giả thực lực không bằng người đó thì khi đối diện nhát kiếm kia sẽ cảm giác bị trấn áp khó di chuyển thoải mái, sẽ bị đánh bại dễ dàng.
Nhưng Sở Mộ mạnh hơn người đó.
Kịch chiến kiếm thuật, Sở Mộ lĩnh ngộ đầy đủ tinh túy của Sơn Nhạc kiếm đạo, cảm nhận bốn phía nặng nề như bị núi đè. Các ảo ảnh núi cao ngưng tụ xung quanh như muốn nghiền nát người Sở Mộ ra.
Sức mạnh của Thiên Hoang kiếm thể lại bày ra, trước áp lực đó kiếm thuật của Sở Mộ đột phá, còn hấp thu chút tinh túy trong đó khiến kiếm thuật tăng phần uy áp.
Lãnh Vô Phong thuận thế xoay cổ tay, bão tố như giao long quấn quanh toàn thân, xoay một vòng rồi bỗng tăng vọt hóa thành con giao long dài mười trượng.
Kiếm đâm ra, một thành bốn kiếm ý ngưng tụ trong giao long bão tố phát ra tiếng gầm rung trời, tiếng nổ vang vọng bốn phía, cát bay đá chạy không khí chấn động như ngày tận thế, hủy thiên diệt địa.
Sở Mộ quát to:
- Trảm Nguyệt!
Trảm Yêu kiếm giơ lên rồi chém xuống.
Một thành hai kiếm ý kèm Trảm Nguyệt, trăng khuyết ám kim dài mấy thước phá không chém tới.
Phập!
Bão tố giao long dài mười trượng bị trăng khuyết ám kim chém trúng, nó rít gào bị chém đứt đôi. Trăng khuyết ám kim còn một phần ba chém vào Lãnh Vô Phong.
Lãnh Vô Phong giật nảy mình vội huơ kiếm, bão tố dấy lên vần vũ quanh người gã.
Trảm Nguyệt chặt chém, bão tố vỡ nát, trăng khuyết ám kim tan vỡ, lực lượng mạnh mẽ va chạm. Lãnh Vô Phong bay ngược ra, ngực khó chịu, khóe miệng chảy máu.
Sở Mộ thu kiếm vào vỏ, hắn liếc Lãnh Vô Phong một cái rồi xoay người đi nhanh.
- Khoan đã!
Lãnh Vô Phong che ngực quát hỏi Sở Mộ:
- Mới rồi là hết sức của ngươi?
Sở Mộ không quay đầu lại, không dừng bước chân, chỉ để lại một câu bay theo gió chui vào lỗ tai mỗi người:
- Ngươi chưa đáng để ta dốc hết sức.
Mặt Lãnh Vô Phong trướng đỏ, mắt rực cháy lửa giận, gã nhìn Sở Mộ chằm chằm như muốn khắc ghi hắn.
Một trong ba phủ liền kề với phủ Thiên Xuyên là phủ Tây Thành, Trình gia là đệ nhất thế gia trong phủ Tây Thành.
Trình gia chủ râu tóc không gió tự dựng đứng:
- Nguyên Xuyên, lần này là sai sót của ngươi, theo gia quy Trình gia phải bị xử cực hình vạn kiếm xuyên thân. Nhưng ngươi trung thành hết lòng với gia tộc nhiều năm, không có công lao cũng có khổ lao nên bổn tọa ngoại lệ cho ngươi một cơ hội, hãy bắt sống tiểu súc sinh đó trở về để lập công chuộc tội.
Kiếm áp khủng bố phát ra tràn ngập bốn phía, tất cả như đông lại, không khí cũng hóa thành hư vô.
Trung niên kiếm vệ quỳ dưới đất mặt tái nhợt ướt đẫm mồ hôi, lòng cực kỳ hãi hùng. Tu vi Nguyên Cực đại thành mà không có chút cơ hội chống cự trước kiếm áp này, chỉ riêng kiếm áp đã làm trung niên kiếm vệ sắp tắt thở.
Trình gia chủ thu lại kiếm áp khủng bố, lạnh lùng nói:
- Đi đi.
Trình Nguyên Xuyên nói:
- Tuân lệnh! Thưa gia chủ, ta dùng mạng sống của mình bảo đảm nhất định bắt sống tiểu súc sinh chết tiệt đó về để thiếu gia loại trừ tâm ma.
Trình Nguyên Xuyên đứng dậy, xoay người đi nhanh.
***
Trình Nguyên Xuyên vọt lên trời nhanh chóng rời khỏi Trình gia, bực tức thầm nghĩ:
- Đồ chết tiệt, không ngờ ngươi còn dám vào Trung Ương Chủ Kiếm Vực, dám một đường khiêu chiến! Tốt lắm, ta đỡ khỏi phải tốn công điều tra hành tung của ngươi!
Mắt Trình Nguyên Xuyên lấp lóe tia sáng tràn ngập sát khí.
Trình Nguyên Xuyên là hộ vệ của Phong Ba Kiếm Hào Trình Thiên Lam. Vì Trình Thiên Lam quá ngông cuồng nên ở bến Thông Minh hà Đông Kiếm Vực bị Sở Mộ một kiếm đánh bại để lại tâm ma. Trình Nguyên Xuyên vốn định giết Sở Mộ tại chỗ để bỏ tâm ma cho Trình Thiên Lam, nhưng bị sáu Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh Đông Kiếm Vực ngăn cản đánh mất cơ hội.
Sau khi mang Trình Thiên Lam trở về Trình gia thì Trình Nguyên Xuyên bị trách phạt, nếu không nghĩ tình gã trung thành tận tâm nhiều năm có lẽ đã bị Trình gia xử chết vì tội thất trách.
Bây giờ Trình Nguyên Xuyên có một cơ hội lập công chuộc tội đó là bắt sống Sở Mộ.
Nếu có thể thì Trình Nguyên Xuyên càng muốn giết Sở Mộ hơn, nhưng gã không dám làm trái lệnh của gia chủ. Bắt sống Sở Mộ mang về Trình gia, đánh hắn bị thương nặng rồi để Trình Thiên Lam thiếu gia tự mình ra tay giết chết, làm vậy là có thể trừ bỏ tâm ma cho thiếu gia.
Không mang theo người khác vì Trình gia chủ hay Trình Nguyên Xuyên đều cho rằng chỉ là Kiếm Hào tầm thường, dù mạnh đến mấy cũng không đấu lại Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh đại thành được, một kiếm đủ diệt hắn rồi.
Nguyên Cực đại thành có tốc độ siêu nhanh, cộng thêm trong lòng Trình Nguyên Xuyên đầy nỗi hận với Sở Mộ, gã ước gì lập tức đến trước mặt hắn, bị thương nặng hắn rồi mang về Trình gia hoàn thành nhiệm vụ, lấy công chuộc tội.
***
Khóe môi Sở Mộ cong lên:
- Đệ nhất phủ Thiên Xuyên . . .
Sở Mộ nhảy lên cao vút xuyên qua núi rừng, tốc độ nhanh như tia chớp, thoáng chốc đã trăm thước.
Tiếng xé gió nhẹ nhàng vừa vang lên thì bóng trăng bạc đã xuất hiện cách bên ngoài trăm thước rồi mất hút, chỉ để lại từng luồng gió đảo quanh.
Từ khi đánh bại Lãnh Vô Phong trong quận Thiên Hà thì Sở Mộ bước vào khiêu chiến quận tiếp theo.
Càng khiêu chiến Sở Mộ càng nổi tiếng như cồn. Sở Mộ mới vào một quận, chưa xin khiêu chiến đã có người khiêu chiến với hắn trước, tất nhiên bị Sở Mộ đánh bại, chỉ trong một kiếm.
Cho đến bây giờ Sở Mộ chiến đấu mấy chục trận, mỗi trận đều kịch chiến kiếm thuật với đối phương một phen, thấy rõ đặc điểm, hấp thu ưu điểm của đối phương rồi dùng một kiếm tiêu hao ít nhất đánh bại đối thủ.
Sở Mộ bây giờ tựa như miếng bọt biển lớn không ngừng hấp thu tất cả mọi thứ có thể, sau đó nhanh chóng chuyển hóa thành năng lực của mình, khiến hắn không ngừng hoàn thiện, nâng cao các mặt.
Kiếm thuật . . . kiếm kỹ . . .
Sở Mộ trước khi vào Trung Ương Chủ Kiếm Vực và bây giờ đã chênh lệch thực lực rõ rệt.
Dù sử dụng lực lượng cùng đẳng cấp thì Sở Mộ tự tin hắn có thể đánh bại bản thân trước kia chỉ trong mười kiếm, nâng cao rất rõ ràng.
Nửa ngày trước Sở Mộ đánh bại đệ nhất cao thủ Khí Hải cảnh phủ Thiên Xuyên. Người này cực kỳ lợi hại, lĩnh ngộ một thành chín kiếm ý, truyền thừa Sơn Nhạc kiếm đạo, mỗi kiếm ẩn chứa lực lượng núi cao, siêu mạnh. Khi vung kiếm thì không khí xung quanh bị trấn áp như có núi cao giáng xuống.
Kiếm Giả thực lực không bằng người đó thì khi đối diện nhát kiếm kia sẽ cảm giác bị trấn áp khó di chuyển thoải mái, sẽ bị đánh bại dễ dàng.
Nhưng Sở Mộ mạnh hơn người đó.
Kịch chiến kiếm thuật, Sở Mộ lĩnh ngộ đầy đủ tinh túy của Sơn Nhạc kiếm đạo, cảm nhận bốn phía nặng nề như bị núi đè. Các ảo ảnh núi cao ngưng tụ xung quanh như muốn nghiền nát người Sở Mộ ra.
Sức mạnh của Thiên Hoang kiếm thể lại bày ra, trước áp lực đó kiếm thuật của Sở Mộ đột phá, còn hấp thu chút tinh túy trong đó khiến kiếm thuật tăng phần uy áp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.