Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2508: Phân chia bảo vật. (1)

Lục Đạo Trầm Luân

08/06/2020

Hắn thực sự muốn có được càng nhiều bảo vật hơn. Nhưng điều này phải được thành lập ở dưới tình huống mình an toàn.

Sở Mộ lại không để ý chút nào, dẫn theo nhóm ba người Cổ Loạn Không tạo thành Chân Bí Tứ Tượng Kiếm Trận, xông qua. Song kiếm lại một lần nữa triển khai công kích.

- Đáng chết. Ngươi điên rồi sao? Ta với ngươi không thù không oán. . .

Sắc mặt cường giả Thánh cấp cửu tinh sơ cấp này đại biến. Hắn không ngồi chờ chết, mà né tránh, phản kích.

Thánh cấp cửu tinh sơ cấp quả thực cường đại. Nhưng ở trước mặt Chân Bí Tứ Tượng Kiếm Trận do bốn người Sở Mộ tạo thành, lại còn chưa đủ nhìn.

Vừa lúc đó, trời đất bỗng nhiên chấn động một hồi. Sau đó mỗi toà nhà hình tháp đều chấn động, phát ra tiếng vù vù, kinh động mọi người.

Mỗi người nhìn ra bốn phía xung quanh. Bất chợt, bọn họ chỉ cảm thấy mình bị một lực lượng không có cách nào kháng cự bao quanh. Dưới thời không điên đảo dưới, cảnh sắc trước mắt không ngừng biến đổi. Ngay sau đó, bọn họ liền nhìn thấy một tòa thành thị lớn vô cùng bay lên trời, trong chớp mắt tiến vào bên trong vết nứt trên không trung biến mất.

- Vạn Cổ Thánh Thành đã rời khỏi.

Có người kinh ngạc lớn tiếng hô lên, thức tỉnh người khác.

Vạn Cổ Thánh Thành đã rời đi.

Có bắt đầu, nhất định sẽ có kết thúc. Từ khi Vạn Cổ Thánh Thành hạ xuống đến nay, đã khoảng chừng hai ba tháng. Ở trong Vạn Cổ Thánh Thành, cũng có người đã tới chỗ trung tâm, thu được bảo vật trong rừng tòa nhà hình tháp ở chỗ trung tâm.

Đây là một kết thúc. Nếu như đã kết thúc, Vạn Cổ Thánh Thành sẽ không tiếp tục tồn tại ở đây nữa. Đây là quy luật trước kia, sau mỗi lần Vạn Cổ Thánh Thành hạ xuống.

Vạn Cổ Thánh Thành rời khỏi, khiến cho vô số người cảm thấy tiếc hận.

Vạn Cổ Thánh Thành lớn như vậy, che giấu vô số cơ duyên, vô số bảo vật. Từ cổ chí kim mỗi lần nó hạ xuống, đều sẽ bị người tiến vào lấy đi một phần. Nhưng đó chỉ là một phần nhỏ mà thôi.



Dù sao, hai ba tháng, nghe không ngắn. Một tháng ba mươi ngày. Ba tháng chính là chín mươi ngày. Nhưng đối với cường giả Thánh cấp mà nói, chung quy tương đối ngắn. Có đôi khi một lần bế quan, thoáng một cái đã trôi qua.

Bởi vậy, ở bên trong Vạn Cổ Thánh Thành, rất nhiều các cường giả căn bản cũng không dám đi bế quan đi tu luyện. Cho dù là nhận được bảo vật, cũng sẽ không đi thăm dò thử luyện hóa v.v. Làm vậy cần có thời gian. Thậm chí kcó hả năng một lần luyện hóa, thời gian sẽ trôi qua rất lâu, không chờ được tới lần thu hoạch tiếp sau.

Hơn một nghìn vạn cường giả các tộc tiến vào Vạn Cổ Thánh Thành. Gần như phần lớn mọi người thu được cơ duyên. Chỉ có điều có mức độ cao thấp khác nhau.

Với số lượng người khổng lồ như vậy, cuối cùng đạt được cơ duyên, lại chỉ là một phần nhỏ bên trong Vạn Cổ Thánh Thành mà thôi. Khó có thể tưởng tượng được, bảo vật cơ duyên bên trong toàn bộ Vạn Cổ Thánh Thành rốt cuộc kinh người tới mức nào.

Một điểm khác, cho dù là bảo vật cơ duyên ở bên trong Vạn Cổ Thánh Thành bị tìm sạch, rất nhiều người vẫn nguyện ý đợi ở trong đó. Bởi vì trong Vạn Cổ Thánh Thành, nguyên khí thiên địa vô cùng nồng đậm tinh thuần. Đó hoàn toàn là một chỗ Thánh Địa Tu Luyện. Trong đó ẩn chứa khí tức huyết sát, ứng dụng thật tốt, vẫn có thể đưa đến công hiệu rèn luyện nguyên thần tâm thần.

Đáng tiếc. Vạn Cổ Thánh Thành đi hay ở, bọn họ lại không có khả năng quyết định.

Mọi người nhìn chằm chằm vào Vạn Cổ Thánh Thành đang rời đi, nhìn chằm chằm vào vết nứt cực lớn trên không trung đang khép kín. Trên bầu trời, khôi phục lại trạng thái ban đầu. Tất cả giống như ảo giác.

Không còn Vạn Cổ Thánh Thành và vết nứt trên không trung áp chế, tất cả mọi người có thể bay được. Từng bóng người trôi lơ lửng ở giữa không trung. Đợi cho tới khi Vạn Cổ Thánh Thành hoàn toàn rời khỏi, vết nứt trên không trung khép kín, bọn họ mới nhìn ra bốn phía xung quanh. Vừa nhìn xuống, bọn họ nhất thời kinh hãi.

Có hơn một nghìn vạn người tiến vào Vạn Cổ Thánh Thành. Thoạt nhìn, không phải chỉ là những người này.

- Giết.

Sở Mộ phục hồi lại tinh thần, nói với ba người Cổ Loạn Không một tiếng. Hắn lại một lần nữa xông về phía Thánh cấp cửu tinh sơ cấp kia.

Bởi vì Vạn Cổ Thánh Thành rời đi, cường giả Thánh cấp cửu tinh sơ cấp kia còn đang ngẩn người.

Song kiếm chém tới. Ngay cả khi Sở Mộ hết sức thu lại khí tức, nhưng cảm ứng của cường giả Thánh cấp cửu tinh đối với khí tức và nguy hiểm lại vô cùng nhạy cảm. Hắn lập tức kịp phản ứng, vội vàng né tránh, đồng thời nhanh chóng chui vào trong đám người.

Đám người phân bố xung quanh. Đỡ hơn một chút là cường giả Thánh cấp cửu tinh. Còn có cường giả Thánh cấp bát tinh cùng với cường giả Thánh cấp thất tinh.

Nếu quyết định trả thù, Sở Mộ sẽ không bỏ qua như vậy. Lúc này bốn người chui vào trong đám người truy sát.



Chỉ là, tai hại rất nhanh đã hiện ra.

Đối phương chỉ là một mình, có thực lực Thánh cấp cửu tinh sơ cấp cường đại, tốc độ cực nhanh, vô cùng linh hoạt. Hắn còn cố ý lựa chọn nơi đông người nhất. Phía bên Sở Mộ lại là bốn người. Thực lực Thiên Lỗi là Thánh cấp thất tinh đỉnh phong. Phải duy trì Chân Bí Tứ Tượng Kiếm Trận không tiêu tan mới có thể có được tốc độ của Thánh cấp cửu tinh.

Bốn người phối hợp lại ăn ý lại, thậm chí có thể sánh ngang với sự linh hoạt của một người, nhưng có hạn chế. Ví dụ như ở nơi đông người như thế, ở dưới tình huống phải giữ vững Chân Bí Tứ Tượng Kiếm Trận, lại phải giữ sự linh hoạt cao độ, rất khó.

Khi bốn người Sở Mộ lao ra khỏi đoàn người, cường giả Thánh cấp cửu tinh sơ cấp kia đã rời đi xa.

- Thôi đi.

Sở Mộ dừng lại, nói.

Dưới tình huống thực lực bản thân không đủ cường đại, hạn chế quá nhiều. Lấy trạng thái tổ hợp trận pháp truy sát với khoảng cách xa như vậy, không có khả năng đuổi kịp. Chỉ có điều, Sở Mộ đã nhớ kỹ khí thức của đối phương.

Ba người Cổ Loạn Không cũng hiểu rõ điểm này. Không có người nào nói ra ý kiến phản đối.

- Đi thôi. Tìm một chỗ nghỉ ngơi một chút. Thuận tiện, kiểm tra thu hoạch.

Sở Mộ nói, tạm thời bỏ qua chuyện này.

Nói đến thu hoạch, ánh mắt ba người Cổ Loạn Không nhất thời liền sáng lên. Đây mới là chờ mong lớn nhất trong lòng bọn họ.

Tiến vào Vạn Cổ Thánh Thành, ngoài nâng cao thực lực ra, còn không phải vì một khác kích động lòng người này hay sao?

Giống như đám người Sở Mộ, những người còn sống rời khỏi Vạn Cổ Thánh Thành khác cơ bản đều ôm ý nghĩ như vậy. Giờ phút này, cái gì cũng không có cách nào ngăn cản được khát vọng trong lòng bọn họ.

Rất nhanh, các cường giả đều tản đi, rời khỏi đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Đạo Độc Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook