Chương 2904: Pháp tắc diệt vong. (Hạ)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Hiện tại thì tốt rồi, có thể chuyên tâm khống chế lực lượng thần hồn.
Dưới tình huống càng thêm chuyên chú, muống khống chế tự nhiên càng thêm thuận buồm xuôi gió.
Không ngừng né tránh vết nứt không gian, không ngừng hướng lên trên mà đi, tới gần tia chớp màu đen.
Trong nháy mắt khi vừa tiếp xúc, Sở Mộ lập tức cảm giác được có một cỗ lực lượng hủy diệt cực hạn, không có cách nào hình dung nhanh chóng đánh tan đạo lực lượng thần hồn của hắn. Không, không phải là đánh tan, mà là tiêu diệt một cách vô cùng quỷ dị, trong lúc vô hình triệt để tiêu tán.
Trong nháy mắt một cảm giác nguy cơ mãnh liệt hiện lên, loại cảm giác nguy cơ này so với Sở Mộ gặp phải cường địch là Tuyệt thế cường giả còn mãnh liệt hơn.
Không chút do dự, Sở Mộ lập tức chặt đứt liên hệ với đạo lực lượng thần hồn chỉ còn lại một chút này. Còn chưa kịp buông lỏng thì trong nháy mắt tóc gáy hắn đã dựng đứng, sởn hết cả gai ốc, ngay cả linh hồn cũng đang run sợ.
Loại khí tức đáng sợ này không ngờ lại đi theo quỹ tích của lực lượng thần hồn bắn về phía Sở Mộ.
Nhanh, quá nhanh, nhanh tới mức không có cách nào hình dung được. Trong tích tắc này ngay cả Kiếm Thánh Minh Nguyệt cấp cũng không thể nào kịp phản ứng. Một đạo khí tức kia cũng đã theo quỹ tích của lưc lượng thần hồn tiến vào trong thế giới tinh thần của Sở Mộ.
Quá nhanh, Sở Mộ hoàn toàn không phản ứng kịp.
Tốc độ như vậy đừng nói là Sở Mộ, coi như là Kiếm Thánh Minh Nguyệt cấp cũng khó có thể phản ứng kịp. Cho dù là thất vương chỉ vừa mới cảm giác thì đạo khí tức kia đã chui vào trong thế giới tinh thần, không kịp phản ứng.
Cỗ khí tức kia rất là nhỏ, nhỏ tới mức không có cách nào phân biệt được, nhưng mà lại vô cùng khủng bố.
Một tia khí tức rất nhỏ kia tiến vào trong thế giới tinh thần của Sở Mộ. Thế giới tinh thần của Sở Mộ lập tức rung chuyển, gió nổi mây phun.
Từng đạo lực lượng pháp tắc dưới cỗ khí tức rất nhỏ kia nhanh chóng trở nên phai mờ, tan biến trong vô hình.
Năm loại lực lượng pháp tắc Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ sinh sinh bất tức, vận chuyển theo chiều tương sinh, không ngờ lại không ngăn cản được mười tức đã triệt để biến mất.
Sau đó lực lượng Lôi chi pháp tắc dưới cỗ khí tức kia cũng biến mất.
Lực lượng thần hồn của Sở Mộ căn bản không có cách nào tới gần, bởi vì một khi tới gần cỗ khí tức kia sẽ lập tức bị cỗ khí tức kia làm cho phai mờ.
- Tại sao lại có thể như vậy?
Sở Mộ kinh hãi vô cùng.
Khủng bố, thực sự quá là kinh khủng, chỉ là một tia khí tức rất là nhỏ nhoi lại ẩn chứa uy lực khủng bố như vậy. Không ngờ lại đánh tan từng đạo lực lượng pháp tắc của hắn, đánh tan lực lượng quy tắc.
Mặc dù nói lực lượng pháp tắc đến bây giờ đã không còn có tác dụng gì lớn với hắn. Nhưng mà tận mắt nhìn thấy lực lượng pháp tắc trước đó hắn phải khổ luyện bao nhiêu mới thành lại bị đánh tan, hoàn toàn biến mất, không còn một chút dấu vết nào lưu lại. Loại cảm giác này không hề dễ chịu một chút nào.
- Nên làm thế nào đây?
Sở Mộ nhanh chóng suy nghĩ, cũng không có gì vậy mà lâm vào trong hỗn loạn.
Nghĩ biện pháp, phải nghĩ biện pháp giải quyết việc này. Nếu không trong thế giới tinh thần của hắn, tất cả các loại lực lượng có khả năng đều bị một tia lực lượng này phá hủy. Tới lúc đó ngay cả linh hồn sợ rằng cũng không thể may mắn thoát khỏi.
Lực lượng Phong chi pháp tắc ở dưới cỗ khí tức kia bị phai mờ, biến mất không còn bóng dáng. Sau đó Thời gian quy tắc cũng bị phai mờ.
Không bao lâu sau trong thế giới tinh thần của Sở Mộ, đủ loại lực lượng pháp tắc, quy tắc đều biến mất. Chỉ còn lại một đạo lực lượng Không gian pháp tắc vẫn còn tỏa ra quang mang yếu ớt.
Lực lượng pháp tắc không gian không thể bị diệt vong.
Những lực lượng quy tắc, pháp tắc khác biến mất. Tuy rằng Sở Mộ cảm thấy tiếc hận, nhưng mà hiện tại lực lượng pháp tắc, quy tắc đối với hắn mà nói đã không có bao nhiêu tác dụng. Nhưng mà lực lượng pháp tắc không gian lại liên quan tới tiểu không gian tùy thân của hắn, một khi biến mất, không gian tùy thân của hắn cũng biến mất theo.
Mà trong không gian nhỏ tùy thân của hắn có cỗ quan tài thủy tinh chứa Hư Không kiếm linh, đồng thời còn có một ít bảo vật cực kỳ quan trọng.
Một khi lực lượng pháp tắc không gian biến mất, không gian nhỏ tùy thân cũng biến mất theo. Đến lúc đó tất cả những thứ bên trong đều biến mất theo, không biết sẽ lưu lạc tới phương nào.
Nhưng mà rốt cuộc phải làm thế nào mới có thể bảo toàn pháp tắc không gian?
Lúc này một tia khí tức rất nhỏ lại vô cùng khủng bố kia đã lan tràn về phía pháp tắc không gian, Hư không bí điển lắc lư rung động, phóng ra quang mang mạnh mẽ, chiếu sáng cả thế giới tinh thần của Sở Mộ.
Lực lượng của Hư không bí điển trong lúc nhất thời không ngờ lại chống lại được cỗ khí tức rất nhỏ bé kia, khiến cho Sở Mộ nhìn thấy hi vọng.
Nhưng mà lực lượng của Hư không bí điển lại bị tiêu hao, tốc độ tiêu hao cực nhanh. hư không bí điển chấn động càng ngày càng rõ ràng, nhìn qua đã biết căn bản không thể nào kiên trì được bao lâu. Một khi lực lượng của Hư không bí điển khong còn, chỉ sợ ngay cả Hư không bí điển cũng khó có cách nào thoát khỏi được.
Nói cho cùng Hư Không bí điển cũng không phải là thứ gì thực tế, mà chỉ là một tồn tại hư ảo, một loại lực lượng đặc thù ngưng tụ mà thành một đồ vật dùng để truyền thừa mà thôi.
- Lực lượng thần hồn không có cách nào chống cự. Nguyên thần lực cũng không có cách nào chống cự được.
Tư duy không ngừng chuyển động, dùng tốc độ khó có thể tưởng tượng được vận chuyển, Sở Mộ không ngừng suy nghĩ biện pháp.
Nếu như Hư không bí điển biến mất, lực lượng pháp tắc không gian cũng biến mất, đến lúc đó thứ gặp nạn sẽ là cái khác. Ví dụ như nguyên thần của hắn,ví dụ như kiếm hồn và kiếm ý.
Bỗng nhiên trong đầu lóe lên một đạo linh quang.
- Kiếm hồn, kiếm ý ...
Linh quang này lập tức bị Sở Mộ nắm bắt.
- Ta có kiếm ý, ta có Vĩnh Hằng kiếm ý, vĩnh hằng bất diệt, bất tử bất hủ, có lẽ ...
Sở Mộ có cảm giác nhìn thấy được hi vọng.
Mà lúc này quang mang của Hư Không bí điển đã bị ăn mòn, một tia khí tức đáng sợ kia đã chạm tới bản thể của Hư Không bí điển. Hư Không bí điển không ngừng run rẩy chấn động, quang mang chung quanh biến ảo, trở nên rất không ổn định.
Sở Mộ vội vàng điều động Vĩnh Hằng kiếm ý, phân hóa ra một ít lực lượng của Vĩnh Hằng kiếm ý bắn về phía cỗ khí tức rất nhỏ kia.
Dưới tình huống càng thêm chuyên chú, muống khống chế tự nhiên càng thêm thuận buồm xuôi gió.
Không ngừng né tránh vết nứt không gian, không ngừng hướng lên trên mà đi, tới gần tia chớp màu đen.
Trong nháy mắt khi vừa tiếp xúc, Sở Mộ lập tức cảm giác được có một cỗ lực lượng hủy diệt cực hạn, không có cách nào hình dung nhanh chóng đánh tan đạo lực lượng thần hồn của hắn. Không, không phải là đánh tan, mà là tiêu diệt một cách vô cùng quỷ dị, trong lúc vô hình triệt để tiêu tán.
Trong nháy mắt một cảm giác nguy cơ mãnh liệt hiện lên, loại cảm giác nguy cơ này so với Sở Mộ gặp phải cường địch là Tuyệt thế cường giả còn mãnh liệt hơn.
Không chút do dự, Sở Mộ lập tức chặt đứt liên hệ với đạo lực lượng thần hồn chỉ còn lại một chút này. Còn chưa kịp buông lỏng thì trong nháy mắt tóc gáy hắn đã dựng đứng, sởn hết cả gai ốc, ngay cả linh hồn cũng đang run sợ.
Loại khí tức đáng sợ này không ngờ lại đi theo quỹ tích của lực lượng thần hồn bắn về phía Sở Mộ.
Nhanh, quá nhanh, nhanh tới mức không có cách nào hình dung được. Trong tích tắc này ngay cả Kiếm Thánh Minh Nguyệt cấp cũng không thể nào kịp phản ứng. Một đạo khí tức kia cũng đã theo quỹ tích của lưc lượng thần hồn tiến vào trong thế giới tinh thần của Sở Mộ.
Quá nhanh, Sở Mộ hoàn toàn không phản ứng kịp.
Tốc độ như vậy đừng nói là Sở Mộ, coi như là Kiếm Thánh Minh Nguyệt cấp cũng khó có thể phản ứng kịp. Cho dù là thất vương chỉ vừa mới cảm giác thì đạo khí tức kia đã chui vào trong thế giới tinh thần, không kịp phản ứng.
Cỗ khí tức kia rất là nhỏ, nhỏ tới mức không có cách nào phân biệt được, nhưng mà lại vô cùng khủng bố.
Một tia khí tức rất nhỏ kia tiến vào trong thế giới tinh thần của Sở Mộ. Thế giới tinh thần của Sở Mộ lập tức rung chuyển, gió nổi mây phun.
Từng đạo lực lượng pháp tắc dưới cỗ khí tức rất nhỏ kia nhanh chóng trở nên phai mờ, tan biến trong vô hình.
Năm loại lực lượng pháp tắc Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ sinh sinh bất tức, vận chuyển theo chiều tương sinh, không ngờ lại không ngăn cản được mười tức đã triệt để biến mất.
Sau đó lực lượng Lôi chi pháp tắc dưới cỗ khí tức kia cũng biến mất.
Lực lượng thần hồn của Sở Mộ căn bản không có cách nào tới gần, bởi vì một khi tới gần cỗ khí tức kia sẽ lập tức bị cỗ khí tức kia làm cho phai mờ.
- Tại sao lại có thể như vậy?
Sở Mộ kinh hãi vô cùng.
Khủng bố, thực sự quá là kinh khủng, chỉ là một tia khí tức rất là nhỏ nhoi lại ẩn chứa uy lực khủng bố như vậy. Không ngờ lại đánh tan từng đạo lực lượng pháp tắc của hắn, đánh tan lực lượng quy tắc.
Mặc dù nói lực lượng pháp tắc đến bây giờ đã không còn có tác dụng gì lớn với hắn. Nhưng mà tận mắt nhìn thấy lực lượng pháp tắc trước đó hắn phải khổ luyện bao nhiêu mới thành lại bị đánh tan, hoàn toàn biến mất, không còn một chút dấu vết nào lưu lại. Loại cảm giác này không hề dễ chịu một chút nào.
- Nên làm thế nào đây?
Sở Mộ nhanh chóng suy nghĩ, cũng không có gì vậy mà lâm vào trong hỗn loạn.
Nghĩ biện pháp, phải nghĩ biện pháp giải quyết việc này. Nếu không trong thế giới tinh thần của hắn, tất cả các loại lực lượng có khả năng đều bị một tia lực lượng này phá hủy. Tới lúc đó ngay cả linh hồn sợ rằng cũng không thể may mắn thoát khỏi.
Lực lượng Phong chi pháp tắc ở dưới cỗ khí tức kia bị phai mờ, biến mất không còn bóng dáng. Sau đó Thời gian quy tắc cũng bị phai mờ.
Không bao lâu sau trong thế giới tinh thần của Sở Mộ, đủ loại lực lượng pháp tắc, quy tắc đều biến mất. Chỉ còn lại một đạo lực lượng Không gian pháp tắc vẫn còn tỏa ra quang mang yếu ớt.
Lực lượng pháp tắc không gian không thể bị diệt vong.
Những lực lượng quy tắc, pháp tắc khác biến mất. Tuy rằng Sở Mộ cảm thấy tiếc hận, nhưng mà hiện tại lực lượng pháp tắc, quy tắc đối với hắn mà nói đã không có bao nhiêu tác dụng. Nhưng mà lực lượng pháp tắc không gian lại liên quan tới tiểu không gian tùy thân của hắn, một khi biến mất, không gian tùy thân của hắn cũng biến mất theo.
Mà trong không gian nhỏ tùy thân của hắn có cỗ quan tài thủy tinh chứa Hư Không kiếm linh, đồng thời còn có một ít bảo vật cực kỳ quan trọng.
Một khi lực lượng pháp tắc không gian biến mất, không gian nhỏ tùy thân cũng biến mất theo. Đến lúc đó tất cả những thứ bên trong đều biến mất theo, không biết sẽ lưu lạc tới phương nào.
Nhưng mà rốt cuộc phải làm thế nào mới có thể bảo toàn pháp tắc không gian?
Lúc này một tia khí tức rất nhỏ lại vô cùng khủng bố kia đã lan tràn về phía pháp tắc không gian, Hư không bí điển lắc lư rung động, phóng ra quang mang mạnh mẽ, chiếu sáng cả thế giới tinh thần của Sở Mộ.
Lực lượng của Hư không bí điển trong lúc nhất thời không ngờ lại chống lại được cỗ khí tức rất nhỏ bé kia, khiến cho Sở Mộ nhìn thấy hi vọng.
Nhưng mà lực lượng của Hư không bí điển lại bị tiêu hao, tốc độ tiêu hao cực nhanh. hư không bí điển chấn động càng ngày càng rõ ràng, nhìn qua đã biết căn bản không thể nào kiên trì được bao lâu. Một khi lực lượng của Hư không bí điển khong còn, chỉ sợ ngay cả Hư không bí điển cũng khó có cách nào thoát khỏi được.
Nói cho cùng Hư Không bí điển cũng không phải là thứ gì thực tế, mà chỉ là một tồn tại hư ảo, một loại lực lượng đặc thù ngưng tụ mà thành một đồ vật dùng để truyền thừa mà thôi.
- Lực lượng thần hồn không có cách nào chống cự. Nguyên thần lực cũng không có cách nào chống cự được.
Tư duy không ngừng chuyển động, dùng tốc độ khó có thể tưởng tượng được vận chuyển, Sở Mộ không ngừng suy nghĩ biện pháp.
Nếu như Hư không bí điển biến mất, lực lượng pháp tắc không gian cũng biến mất, đến lúc đó thứ gặp nạn sẽ là cái khác. Ví dụ như nguyên thần của hắn,ví dụ như kiếm hồn và kiếm ý.
Bỗng nhiên trong đầu lóe lên một đạo linh quang.
- Kiếm hồn, kiếm ý ...
Linh quang này lập tức bị Sở Mộ nắm bắt.
- Ta có kiếm ý, ta có Vĩnh Hằng kiếm ý, vĩnh hằng bất diệt, bất tử bất hủ, có lẽ ...
Sở Mộ có cảm giác nhìn thấy được hi vọng.
Mà lúc này quang mang của Hư Không bí điển đã bị ăn mòn, một tia khí tức đáng sợ kia đã chạm tới bản thể của Hư Không bí điển. Hư Không bí điển không ngừng run rẩy chấn động, quang mang chung quanh biến ảo, trở nên rất không ổn định.
Sở Mộ vội vàng điều động Vĩnh Hằng kiếm ý, phân hóa ra một ít lực lượng của Vĩnh Hằng kiếm ý bắn về phía cỗ khí tức rất nhỏ kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.