Chương 992: Phủ Đồ cung. (Thượng)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Trong tích tắc, Kiếm giả không có cách nào hình dung chợt lóe lên, thân ảnh Đào Phương và Sở Mộ giao thoa.
Thu kiếm vào vỏ, cũng không thèm nhìn Đào Phương, Sở Mộ đi xuống đấu kiếm đài, cũng không quay đầu nhìn lại. Đào Phương đang đứng trên đấu kiếm đài, tay cầm kiếm run run, trên bả vai có một lỗ kiếm, máu tươi đầm đìa chảy ra, từ cánh tay chảy xuống kiếm khí, nhỏ xuống mặt đất.
- Một kiếm.
- Chỉ một kiếm đã đánh bại Đào Phương.
Đám Kiếm Tôn bên dưới liên tục hít sâu một hơi.
Trong mắt bọn hắn, kiếm thuật Đào Phương đã rất đáng sợ, cho dù là Kiếm Tôn thập đại cường giả được mọi người công nhận thì lúc này vẻ mặt cũng rất là ngưng trọng. Tự nhận không có biện pháp so sánh. Nhưng mà kiếm thuật mà Sở Mộ biểu hiện ra lại khiến cho bọn hắn kinh hãi, không có một tia khả năng chống cự.
Nếu như dưới tình huống chỉ được vận dụng kiếm thuật, gặp phải Sở Mộ thì bọn hắn chỉ có một con đường chết.
- Không hổ là vinh quang kiếm thuật vô song.
Sắc mặt Đào Phương tái nhợt, mồ hôi từ trên trán chảy xuống. Hai mắt một mảnh xám trắng, mang theo vài phần tuyệt vọng.
So với việc bả vai bị thương, bị một kiếm của Sở Mộ đánh bại còn khiến cho hắn bị đả kích lớn hơn. Hóa ra, kiếm thuật mà hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo, ở trước mặt Sở Mộ hoàn toàn không đủ dùng. Hoàn toàn là hai loại cấp bậc tồn tại, chênh lệch giống như trời và đất vậy.
Không ai để ý tới Đào Phương, cũng không ai cảm thấy hắn đáng thương.
Tất cả mọi người nhìn ra được, một kiếm kia nếu như Sở Mộ không ngăn được hoặc không né được, cũng giống vậy, sẽ bị một kiếm của Đào Phương xuyên thủng vai. Bởi vậy Đào Phương bị thương chỉ là Sở Mộ báo đáp hắn mà thôi.
May mà không có sử dụng kiếm ý và kiếm nguyên, loại thương thế này có đan dược tương trợ, chỉ cần thời gian mấy ngày là có thể khép lại.
- Thực sự rất mạnh.
Tô Hạo Sa thở dài một hơi.
Một vinh quang kiếm thuật vô song không đủ để nói rõ rốt cuộc kiếm thuật của Sở Mộ thế nào. Chỉ có tận mắt nhìn thấy mới hiểu rõ, đó là kiếm thuật đáng sợ cỡ nào, quỷ dị khó lường ra sao.
- Đáng tiếc nếu như hắn có được thực lực Kiếm Tôn cực hạn, thực là tốt biết bao.
Một cuồng nhân chiến đấu có thực lực Kiếm Tôn cực hạn liên tục thầm nghĩ, nếu như vậy mà nói, bọn hắn sẽ có thêm một đối thủ cường hãn, đáng sợ. Không có chuyện gì đáng hưng phấn hơn chuyện này.
- Loại kiếm thuật này ngay cả ta cũng cảm thấy kinh hãi.
Một Kiếm Thánh âm thầm nói.
Một kiếm đánh bại Đào Phương, thanh danh của Sở Mộ càng thêm vang dội.
Vinh quang kiếm thuật vô song, tên xứng với thực, không có ai hoài nghi, cũng không có ai không phục.
Bình an vô sự vượt qua một tháng, trong một tháng này tạo nghệ kiếm thuật của Sở Mộ lại có tăng trưởng. Khoảng cách tới tầng thứ hai kiếm thuật lĩnh vực lại càng gần. Tu vi vẫn kẹt lại ở Nguyên cực cảnh đại thành đỉnh phong, đụng chạm tới bình cảnh, Kiếm ý, áo nghĩa... Các mặt đều có tăng trưởng.
Giai đoạn thứ hai Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội bắt đầu.
Trước mặt một vạn Kiếm Tôn là một tòa cung điện, hiện lên rõ ràng trước mắt mọi người. Trên cửa lớn khép kín của cung điện có một khối bảng hiệu, bên trên viết ba chữ: Phù Đồ cung.
- Trong Phù Đồ cung có Phù Đồ cung cấp cho bọn ngươi tìm hiểu. Tìm hiểu càng nhiều, ngườih tứ nhất có thể đạt được vinh quang ngộ tính vô song.
Quản lý Phù Đồ cung cũng là một Kiếm Thánh, hắn vừa nói, ánh mắt lại đảo qua một vạ Kiếm Tôn, hạ xuống mặt Sở Mộ.
Vinh quang kiếm thuật vô song, đám Kiếm Thánh trong Bách Thánh minh đều biết tới Sở Mộ.
- Hóa ra giai đoạn thứ hai là so ngộ tính...
Đám Kiếm Tôn giật mình.
- Hỏng bét, ngộ tính của ta không xuất chúng, lần này lại vô duyên với vị trí thứ nhất rồi.
Có một ít Kiếm Tôn tự mình biết mình thầm nghĩ, vẻ mặt uể oải.
- Vinh quang ngộ tính vô song lần này là của ta.
Có một ít Kiếm Tôn đối với ngộ tính của bản thân mình tin tưởng mười phần, trên mặt như tỏa sáng.
Chỉ là trong một vạn Kiếm Tôn, Kiếm Tôn tự nhận mình ngộ tính hơn người cũng không thiếu, cuối cùng ai có thể lấy được vinh quang ngộ tính vô song chứ?
Kiếm Tôn phụ trách Phù Đồ cung vung ống tay áo lên, cửa lớn của Phù Đồ cung mở ra, khí tức thần bí từ bên trong tràn ra.
- Vào đi.
Kiếm Thánh phụ trách Phù Đồ cung lạnh nhạt nói.
Một vạn Kiếm Tôn khởi hành, nhanh chóng tiến vào trong cửa lớn.
Trong Phù Đồ cung vô cùng lớn, trước mặt một vạn Kiếm Tôn đều có một tòa Phù Đồ, ở bên cạnh Phù đò thì có một cái đồng hồ cát, cát bên trong đang chảy xuống.
- Ngộ tính... Tìm hiểu.
- hẳn là tìm hiểu phù đồ trước mắt.
Nếu như đoán không sai, như vậy cái đồng hồ cát bên cạnh chính là đạo cụ tính hạn định.
Một khi cát bên trên chảy xuống hết, còn chưa có tìm hiểu được ảo diệu của bức phù đồ trước mắt thì coi như thất bjai.
Cát từ từ chảy xuống, không nhanh không chậm, ước chừng sau khi cát chảy được một phần mười, có mấy Kiếm Tôn thân thể tản mát ra quang mang màu trắng, tiếp đó lập tức biến mất không thấy gì nữa.
Lúc mấy trăm Kiếm Tôn vừa mới biến mất, lại có Kiếm Tôn thân thể toát ra quang mang màu trắng, cũng theo đó biết mất không thấy gì nữa.
Trong vòng ba tức ngắn ngủi đã có năm trăm Kiếm Tôn biến mất không thấy gì nữa. Những Kiếm Tôn khác thì toàn lực tìm hiểu, liên tục có người biến mất.
Khi cát chảy xuống một nửa, trong tầng thứ nhất Phù Đồ cung không có bất kỳ một Kiếm Tôn nào, toàn bộ đều tiến vào tầng thứ hai.
Ngộ tính cao thấp cũng là tương đối mà thôi.
Một vạn Kiếm Tôn này là một vạn Kiếm Tôn trong hơn chục vạn Kiếm giả trổ hết tài năng, tuyệt đối là những Kiếm Tôn đứng trên đỉnh Kiếm Tôn của Cổ Kiếm đại lục. Thực lực bọn hắn không tầm thường, mà có thể có được tu vi, thực lực như hiện tại, trừ kỳ ngộ và khổ tu ra cũng có ngộ tính hơn người.
Chỉ là so sánh trong một vạn Kiếm Tôn với nhau, có một ít Kiếm Tôn ngộ tính tương đối cao, có một ít Kiếm Tôn thì ngộ tính khá thấp. Tự nhiên ngộ tính cao thì tốc độ tìm hiểu nhanh, ngộ tính thấp thì tốc độ tìm hiểu chậm chạp.
Phù đồ ở tầng thứ nhất Phù Đồ cung muốn tìm hiểu cũng không khó.
Tầng thứ hai Phù Đồ cung cũng có một vạn Phù đồ và một vạn cái đồng hồ cát. Một vạn Kiếm Tôn hoặc là ngồi, hoặc là đứng trước Phù đồ, tiếp tục tham ngộ.
Lúc vừa mới tiến vào tầng thứ nhất tìm hiểu, đám Kiếm Tôn còn chưa hoàn toàn tiến vào trạng thái tìm hiểu. Sau khi trải qua tầng thứ nhất coi như giai đoạn giảm xóc, đám Kiếm Tôn vừa mới tiến vào tầng thứ hai lập tức tiến vào trạng thái tìm hiểu.
Thu kiếm vào vỏ, cũng không thèm nhìn Đào Phương, Sở Mộ đi xuống đấu kiếm đài, cũng không quay đầu nhìn lại. Đào Phương đang đứng trên đấu kiếm đài, tay cầm kiếm run run, trên bả vai có một lỗ kiếm, máu tươi đầm đìa chảy ra, từ cánh tay chảy xuống kiếm khí, nhỏ xuống mặt đất.
- Một kiếm.
- Chỉ một kiếm đã đánh bại Đào Phương.
Đám Kiếm Tôn bên dưới liên tục hít sâu một hơi.
Trong mắt bọn hắn, kiếm thuật Đào Phương đã rất đáng sợ, cho dù là Kiếm Tôn thập đại cường giả được mọi người công nhận thì lúc này vẻ mặt cũng rất là ngưng trọng. Tự nhận không có biện pháp so sánh. Nhưng mà kiếm thuật mà Sở Mộ biểu hiện ra lại khiến cho bọn hắn kinh hãi, không có một tia khả năng chống cự.
Nếu như dưới tình huống chỉ được vận dụng kiếm thuật, gặp phải Sở Mộ thì bọn hắn chỉ có một con đường chết.
- Không hổ là vinh quang kiếm thuật vô song.
Sắc mặt Đào Phương tái nhợt, mồ hôi từ trên trán chảy xuống. Hai mắt một mảnh xám trắng, mang theo vài phần tuyệt vọng.
So với việc bả vai bị thương, bị một kiếm của Sở Mộ đánh bại còn khiến cho hắn bị đả kích lớn hơn. Hóa ra, kiếm thuật mà hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo, ở trước mặt Sở Mộ hoàn toàn không đủ dùng. Hoàn toàn là hai loại cấp bậc tồn tại, chênh lệch giống như trời và đất vậy.
Không ai để ý tới Đào Phương, cũng không ai cảm thấy hắn đáng thương.
Tất cả mọi người nhìn ra được, một kiếm kia nếu như Sở Mộ không ngăn được hoặc không né được, cũng giống vậy, sẽ bị một kiếm của Đào Phương xuyên thủng vai. Bởi vậy Đào Phương bị thương chỉ là Sở Mộ báo đáp hắn mà thôi.
May mà không có sử dụng kiếm ý và kiếm nguyên, loại thương thế này có đan dược tương trợ, chỉ cần thời gian mấy ngày là có thể khép lại.
- Thực sự rất mạnh.
Tô Hạo Sa thở dài một hơi.
Một vinh quang kiếm thuật vô song không đủ để nói rõ rốt cuộc kiếm thuật của Sở Mộ thế nào. Chỉ có tận mắt nhìn thấy mới hiểu rõ, đó là kiếm thuật đáng sợ cỡ nào, quỷ dị khó lường ra sao.
- Đáng tiếc nếu như hắn có được thực lực Kiếm Tôn cực hạn, thực là tốt biết bao.
Một cuồng nhân chiến đấu có thực lực Kiếm Tôn cực hạn liên tục thầm nghĩ, nếu như vậy mà nói, bọn hắn sẽ có thêm một đối thủ cường hãn, đáng sợ. Không có chuyện gì đáng hưng phấn hơn chuyện này.
- Loại kiếm thuật này ngay cả ta cũng cảm thấy kinh hãi.
Một Kiếm Thánh âm thầm nói.
Một kiếm đánh bại Đào Phương, thanh danh của Sở Mộ càng thêm vang dội.
Vinh quang kiếm thuật vô song, tên xứng với thực, không có ai hoài nghi, cũng không có ai không phục.
Bình an vô sự vượt qua một tháng, trong một tháng này tạo nghệ kiếm thuật của Sở Mộ lại có tăng trưởng. Khoảng cách tới tầng thứ hai kiếm thuật lĩnh vực lại càng gần. Tu vi vẫn kẹt lại ở Nguyên cực cảnh đại thành đỉnh phong, đụng chạm tới bình cảnh, Kiếm ý, áo nghĩa... Các mặt đều có tăng trưởng.
Giai đoạn thứ hai Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội bắt đầu.
Trước mặt một vạn Kiếm Tôn là một tòa cung điện, hiện lên rõ ràng trước mắt mọi người. Trên cửa lớn khép kín của cung điện có một khối bảng hiệu, bên trên viết ba chữ: Phù Đồ cung.
- Trong Phù Đồ cung có Phù Đồ cung cấp cho bọn ngươi tìm hiểu. Tìm hiểu càng nhiều, ngườih tứ nhất có thể đạt được vinh quang ngộ tính vô song.
Quản lý Phù Đồ cung cũng là một Kiếm Thánh, hắn vừa nói, ánh mắt lại đảo qua một vạ Kiếm Tôn, hạ xuống mặt Sở Mộ.
Vinh quang kiếm thuật vô song, đám Kiếm Thánh trong Bách Thánh minh đều biết tới Sở Mộ.
- Hóa ra giai đoạn thứ hai là so ngộ tính...
Đám Kiếm Tôn giật mình.
- Hỏng bét, ngộ tính của ta không xuất chúng, lần này lại vô duyên với vị trí thứ nhất rồi.
Có một ít Kiếm Tôn tự mình biết mình thầm nghĩ, vẻ mặt uể oải.
- Vinh quang ngộ tính vô song lần này là của ta.
Có một ít Kiếm Tôn đối với ngộ tính của bản thân mình tin tưởng mười phần, trên mặt như tỏa sáng.
Chỉ là trong một vạn Kiếm Tôn, Kiếm Tôn tự nhận mình ngộ tính hơn người cũng không thiếu, cuối cùng ai có thể lấy được vinh quang ngộ tính vô song chứ?
Kiếm Tôn phụ trách Phù Đồ cung vung ống tay áo lên, cửa lớn của Phù Đồ cung mở ra, khí tức thần bí từ bên trong tràn ra.
- Vào đi.
Kiếm Thánh phụ trách Phù Đồ cung lạnh nhạt nói.
Một vạn Kiếm Tôn khởi hành, nhanh chóng tiến vào trong cửa lớn.
Trong Phù Đồ cung vô cùng lớn, trước mặt một vạn Kiếm Tôn đều có một tòa Phù Đồ, ở bên cạnh Phù đò thì có một cái đồng hồ cát, cát bên trong đang chảy xuống.
- Ngộ tính... Tìm hiểu.
- hẳn là tìm hiểu phù đồ trước mắt.
Nếu như đoán không sai, như vậy cái đồng hồ cát bên cạnh chính là đạo cụ tính hạn định.
Một khi cát bên trên chảy xuống hết, còn chưa có tìm hiểu được ảo diệu của bức phù đồ trước mắt thì coi như thất bjai.
Cát từ từ chảy xuống, không nhanh không chậm, ước chừng sau khi cát chảy được một phần mười, có mấy Kiếm Tôn thân thể tản mát ra quang mang màu trắng, tiếp đó lập tức biến mất không thấy gì nữa.
Lúc mấy trăm Kiếm Tôn vừa mới biến mất, lại có Kiếm Tôn thân thể toát ra quang mang màu trắng, cũng theo đó biết mất không thấy gì nữa.
Trong vòng ba tức ngắn ngủi đã có năm trăm Kiếm Tôn biến mất không thấy gì nữa. Những Kiếm Tôn khác thì toàn lực tìm hiểu, liên tục có người biến mất.
Khi cát chảy xuống một nửa, trong tầng thứ nhất Phù Đồ cung không có bất kỳ một Kiếm Tôn nào, toàn bộ đều tiến vào tầng thứ hai.
Ngộ tính cao thấp cũng là tương đối mà thôi.
Một vạn Kiếm Tôn này là một vạn Kiếm Tôn trong hơn chục vạn Kiếm giả trổ hết tài năng, tuyệt đối là những Kiếm Tôn đứng trên đỉnh Kiếm Tôn của Cổ Kiếm đại lục. Thực lực bọn hắn không tầm thường, mà có thể có được tu vi, thực lực như hiện tại, trừ kỳ ngộ và khổ tu ra cũng có ngộ tính hơn người.
Chỉ là so sánh trong một vạn Kiếm Tôn với nhau, có một ít Kiếm Tôn ngộ tính tương đối cao, có một ít Kiếm Tôn thì ngộ tính khá thấp. Tự nhiên ngộ tính cao thì tốc độ tìm hiểu nhanh, ngộ tính thấp thì tốc độ tìm hiểu chậm chạp.
Phù đồ ở tầng thứ nhất Phù Đồ cung muốn tìm hiểu cũng không khó.
Tầng thứ hai Phù Đồ cung cũng có một vạn Phù đồ và một vạn cái đồng hồ cát. Một vạn Kiếm Tôn hoặc là ngồi, hoặc là đứng trước Phù đồ, tiếp tục tham ngộ.
Lúc vừa mới tiến vào tầng thứ nhất tìm hiểu, đám Kiếm Tôn còn chưa hoàn toàn tiến vào trạng thái tìm hiểu. Sau khi trải qua tầng thứ nhất coi như giai đoạn giảm xóc, đám Kiếm Tôn vừa mới tiến vào tầng thứ hai lập tức tiến vào trạng thái tìm hiểu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.