Chương 406: Siêu Tân Tinh Sở Mộ
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
- Mời.
Tô Minh Dương và Lệnh Hồ Tuyệt sau khi nhìn nhau làm kiếm lễ, từng người xuất kiếm. Hai bên triển khai trận đấu kịch liệt.
Tô Minh Dương vừa ra tay, đã lấy ra toàn lực, hoàn toàn không giữ lại chút nào. Bởi vì quá trình Dịch Huyền đánh bại Điền Hạ cũng không thoải mái. Thứ hạng của Lệnh Hồ Tuyệt ở trên Điền Hạ, tất nhiên so với Điền Hạ cũng càng thêm lợi hại. Hắn không có nắm chắc đánh bại đối phương.
Ngươi tới ta đi, kiếm ảnh và kiếm quang lắc lư đan xen, khiến người ta hoa cả mắt.
- Buông tay!
Lệnh Hồ Tuyệt chém ra một kiếm ngang trời. Kiếm của Tô Minh Dương nhất thời tuột tay bay ra. Hắn vội vàng lăn trên mặt đất, lui về phía sau, muốn một lần nữa nhặt kiếm lên. nhưng Lệnh Hồ Tuyệt lại đề phòng chiêu thức ấy của hắn, một kiếm truy kích.
Thời khắc Tô Minh Dương nhặt lên kiếm đang muốn phản kích, kiếm của Lệnh Hồ Tuyệt nhất thời gác ở trên cổ Tô Minh Dương.
- Lệnh Hồ Tuyệt thắng.
Trọng tài tuyên bố.
- Quả nhiên, người mới muốn chiến thắng 100 người đứng đầu ở khóa trên, vẫn tương đối miễn cưỡng. Cho dù là mười Đại Tân Tinh.
- Một phế vật.
Tề Thiếu Phàm hoàn toàn không che giấu sự xem thường của mình. Theo hắn thấy, kiếm thuật của Lệnh Hồ Tuyệt quả thực không tệ, nhưng lại không phải là đối thủ của hắn. Tô Minh Dương không ngờ bị thua. Điều này làm cho hắn cũng là mười Đại Tân Tinh cảm thấy xấu hổ thay.
Cuộc thi đấu cũng không có bởi vì Tô Minh Dương bị thua mà thay đổi. Tất cả vẫn tiến hành theo lệ thường.
Một trận lại tiếp một trận. Mười Đại Tân Tinh cũng lần lượt lên đài đấu kiếm, chiến đấu cùng với các đối được do trọng tài thương nghị an bài ra trước đó.
Cuối cùng, trong mười Đại Tân Tinh, chỉ có năm người chiến thắng đối thủ, năm người bị đánh bại.
Năm người chiến thắng đối thủ theo thứ tự là Hoàng Phủ Phú đứng thứ nhất, Phương Lãnh Ngôn hạng thứ tư, Tề Thiếu Phàm hạng thứ năm và Lôi Hạo hạng thứ sáu cùng với Dịch Huyền hạng thứ mười.
Bởi vì năm người bị thua, mười Đại Tân Tinh lại thay đổi thứ hạng mới.
Xếp hàng thứ nhất vẫn là Hoàng Phủ Phú. Hạng thứ hai là Phương Lãnh Ngôn. Hạng thứ 3 là Tề Thiếu Phàm. Hạng thứ tư là Lôi Hạo. Hạng thứ năm chính là Dịch Huyền. Về phần năm người bị thua kia, Trình Thanh Thanh đứng hàng thứ sáu. Khúc Tương Như đứng hàng thứ bảy. Diệp Tiểu Hoa đứng hàng thứ tám. Hà đứng hàng thứ chín. Tô Minh Dương đứng hàng thứ mười.
Thứ hạng như vậy rốt cuộc có phải xác thực hay không, hiện nay vẫn không có cách nào khẳng định. Chỉ có đợi đến khi những người bọn họ giao đấu với nhau, mới có thể hiểu rõ.
- Vòng thứ 8 trận thứ 67: Sở Mộ viện số 9 đấu với Ninh Nhất Phi viện số 10.
- Đến phiên Sở Mộ.
- Cuối cùng đến phiên hắn ra sân. Không biết hắn có thể đánh bại Ninh Nhất Phi hay không?
- Làm sao có thể? Hắn còn không có tư cách tiến vào trong mười Đại Tân Tinh. Hơn nữa thứ tự của Ninh Nhất Phi càng cao hơn so với những người đấu với mười Đại Tân Tinh. Hắn đứng thứ 90 ở khóa trên.
- Ta tin tưởng các trọng tài sẽ không an bài lung tung. Bọn họ an bài như vậy, khẳng định có suy nghĩ của bọn họ.
- Không sai. Từ khi vừa mới bắt đầu Sở Mộ cũng không nổi bật lắm. Cho dù là hắn và Tăng Bất Phàm chiến đấu, chúng ta cũng cho là hắn thất bại. Nhưng cuối cùng hắn thắng. Hơn nữa còn thắng được rất đẹp. Nói không chừng Sở Mộ thật sự có thể đánh bại Ninh Nhất Phi.
- Nếu như Sở Mộ có thể đánh bại Ninh Nhất Phi, danh hiệu Siêu Tân Tinh này, có thể thuộc về Sở Mộ.
Các học viên đều bàn luận. Trong những tiếng bàn luận này, Sở Mộ đứng dậy, nhanh chóng đi lên đài đấu kiếm.
Cùng lúc đó, ở trong viện số 9 bên trái viện số 10 cũng có một người đứng lên. Thân hình hắn giang rộng ra giống như một con chim lớn bay lượn, nhảy về phía trước. Thoáng cái hắn đã vượt qua Sở Mộ, đến đài đấu kiếm bên cạnh trước tiên.
- Ninh sư huynh nỗ lực lên. Đánh bại hắn, cho hắn biết sự lợi hại của sư huynh.
Một vài học viên trong viện số 10 đều hô lớn.
- Sở Mộ nỗ lực lên, đánh bại hắn.
Lương Hải Sơn chợt đứng lên, hai tay làm loa, không để ý tới hình tượng rống to hơn.
- Mời.
Ninh Nhất Phi nhìn về phía Sở Mộ làm kiếm lễ. Hắn sử dụng kiếm cũng là kiếm khí thông thường.
- Mời.
Sở Mộ cũng nhìn về phía hắn làm kiếm lễ. Không ngờ Ninh Nhất Phi đâm tới một kiếm, đánh bất ngờ.
- Đê tiện. Trọng tài còn chưa có kêu bắt đầu. Không ngờ âm hiểm như thế.
Lương Hải Sơn tức giận bất bình.
- Vừa lên đài đấu kiếm, nghĩa là cuộc thi đấu đã bắt đầu.
Có người phản bác.
Thần sắc Sở Mộ không thay đổi, ánh mắt bình tĩnh.
Ninh Nhất Phi đâm tới một kiếm bị một kiếm của Sở Mộ đón đỡ.
Vút vút vút.
Mấy kiếm giống như vẩy mực. Sở Mộ bắt đầu tập kích đến.
Từng kiếm từng kiếm đón đỡ. Rất nhanh mỗi một kiếm của Ninh Nhất Phi đều bị Sở Mộ ngăn cản. Thân hình Ninh Nhất Phi di chuyển nhanh chóng, bước chân biến đổi, chuyển động quay xung quanh Sở Mộ.
Tuy rằng người khác nhau đối với việc sử dụng kiếm thuật cơ sở cũng có chỗ khác biệt, nhưng người có kiếm thuật cao minh hơn, càng biết cách lợi dụng các loại năng lực của bản thân.
Toàn thân cũng có thể lợi dụng, cùng kiếm thuật cơ sở kết hợp lại với nhau, hình thành phương thức công kích khác nhau, lấy cái này để đạt tới mục đích đánh bại mục tiêu.
Mà phối hợp bước chân là một loại thường gặp nhất, cũng một loại dễ dàng nắm giữ nhất.
Thi đấu kiếm thuật, không thể ngốc tới mức đứng ngay ngắn giống như đấu công lực. Đây chẳng qua là cách làm của người mới học.
Những tiếng leng keng không ngừng vang lên bên tai. Thân hình Sở Mộ vẫn không nhúc nhích, tiện tay vung kiếm, hình như có thể sớm biết trước. Mỗi một kiếm đều ngăn cản kiếm của Ninh Nhất Phi công kích tới, khiến Ninh Nhất Phi không biết ra tay từ đâu.
Ninh Nhất Phi đã sử dụng hơn mười kiếm vẫn không có cách nào đạt được hiệu quả. Đột nhiên hắn thu kiếm, nhanh chóng chuyển bước xung quanh Sở Mộ, chợt trái chợt phải thay đổi vị trí, tìm kiếm sơ hở của Sở Mộ.
Ở trong mắt của hắn, toàn thân Sở Mộ trên dưới đều là sơ hở, nhưng hắn cũng không dám xuất kiếm công kích.
Đối với kiếm giả cao minh mà nói, toàn thân trên dưới là sơ hở lại giống như không có sơ hở. Bởi vì những sơ hở này là do đối phương cố ý thể hiện ra hoặc căn bản cũng không thèm che giấu.
- Chuyện gì xảy ra vậy? Ninh Nhất Phi hình như không biết ra tay từ đâu?
- Năng lực đón đỡ của Sở Mộ quá mạnh mẽ, khiến kiếm của Ninh Nhất Phi không có cách nào đạt được hiệu quả. Chắc hẳn đang tìm sơ hở.
- Sở Mộ này cũng thật là quỷ dị. Nhìn hắn thi đấu rất bình thản, không có chỗ nào đặc biệt. Nhưng bình thường lại có thể chiến thắng đối thủ.
- Thật sự rất bình thường. Nhưng ngươi cẩn thận suy nghĩ một chút xem, thật sự là rất bình thường sao? Những trận thi đấu trước không nhìn ra cái gì. Thời điểm thi đấu với Tăng Bất Phàm, hắn từng sử dụng công kích tương tự với kiếm quang của Tề Thiếu Phàm, cũng làm ra công kích sơ hở tương tự với Phương Lãnh Ngôn. Những điều này rốt cuộc là trùng hợp hay do bản thân Sở Mộ đã nắm giữ.
Tô Minh Dương và Lệnh Hồ Tuyệt sau khi nhìn nhau làm kiếm lễ, từng người xuất kiếm. Hai bên triển khai trận đấu kịch liệt.
Tô Minh Dương vừa ra tay, đã lấy ra toàn lực, hoàn toàn không giữ lại chút nào. Bởi vì quá trình Dịch Huyền đánh bại Điền Hạ cũng không thoải mái. Thứ hạng của Lệnh Hồ Tuyệt ở trên Điền Hạ, tất nhiên so với Điền Hạ cũng càng thêm lợi hại. Hắn không có nắm chắc đánh bại đối phương.
Ngươi tới ta đi, kiếm ảnh và kiếm quang lắc lư đan xen, khiến người ta hoa cả mắt.
- Buông tay!
Lệnh Hồ Tuyệt chém ra một kiếm ngang trời. Kiếm của Tô Minh Dương nhất thời tuột tay bay ra. Hắn vội vàng lăn trên mặt đất, lui về phía sau, muốn một lần nữa nhặt kiếm lên. nhưng Lệnh Hồ Tuyệt lại đề phòng chiêu thức ấy của hắn, một kiếm truy kích.
Thời khắc Tô Minh Dương nhặt lên kiếm đang muốn phản kích, kiếm của Lệnh Hồ Tuyệt nhất thời gác ở trên cổ Tô Minh Dương.
- Lệnh Hồ Tuyệt thắng.
Trọng tài tuyên bố.
- Quả nhiên, người mới muốn chiến thắng 100 người đứng đầu ở khóa trên, vẫn tương đối miễn cưỡng. Cho dù là mười Đại Tân Tinh.
- Một phế vật.
Tề Thiếu Phàm hoàn toàn không che giấu sự xem thường của mình. Theo hắn thấy, kiếm thuật của Lệnh Hồ Tuyệt quả thực không tệ, nhưng lại không phải là đối thủ của hắn. Tô Minh Dương không ngờ bị thua. Điều này làm cho hắn cũng là mười Đại Tân Tinh cảm thấy xấu hổ thay.
Cuộc thi đấu cũng không có bởi vì Tô Minh Dương bị thua mà thay đổi. Tất cả vẫn tiến hành theo lệ thường.
Một trận lại tiếp một trận. Mười Đại Tân Tinh cũng lần lượt lên đài đấu kiếm, chiến đấu cùng với các đối được do trọng tài thương nghị an bài ra trước đó.
Cuối cùng, trong mười Đại Tân Tinh, chỉ có năm người chiến thắng đối thủ, năm người bị đánh bại.
Năm người chiến thắng đối thủ theo thứ tự là Hoàng Phủ Phú đứng thứ nhất, Phương Lãnh Ngôn hạng thứ tư, Tề Thiếu Phàm hạng thứ năm và Lôi Hạo hạng thứ sáu cùng với Dịch Huyền hạng thứ mười.
Bởi vì năm người bị thua, mười Đại Tân Tinh lại thay đổi thứ hạng mới.
Xếp hàng thứ nhất vẫn là Hoàng Phủ Phú. Hạng thứ hai là Phương Lãnh Ngôn. Hạng thứ 3 là Tề Thiếu Phàm. Hạng thứ tư là Lôi Hạo. Hạng thứ năm chính là Dịch Huyền. Về phần năm người bị thua kia, Trình Thanh Thanh đứng hàng thứ sáu. Khúc Tương Như đứng hàng thứ bảy. Diệp Tiểu Hoa đứng hàng thứ tám. Hà đứng hàng thứ chín. Tô Minh Dương đứng hàng thứ mười.
Thứ hạng như vậy rốt cuộc có phải xác thực hay không, hiện nay vẫn không có cách nào khẳng định. Chỉ có đợi đến khi những người bọn họ giao đấu với nhau, mới có thể hiểu rõ.
- Vòng thứ 8 trận thứ 67: Sở Mộ viện số 9 đấu với Ninh Nhất Phi viện số 10.
- Đến phiên Sở Mộ.
- Cuối cùng đến phiên hắn ra sân. Không biết hắn có thể đánh bại Ninh Nhất Phi hay không?
- Làm sao có thể? Hắn còn không có tư cách tiến vào trong mười Đại Tân Tinh. Hơn nữa thứ tự của Ninh Nhất Phi càng cao hơn so với những người đấu với mười Đại Tân Tinh. Hắn đứng thứ 90 ở khóa trên.
- Ta tin tưởng các trọng tài sẽ không an bài lung tung. Bọn họ an bài như vậy, khẳng định có suy nghĩ của bọn họ.
- Không sai. Từ khi vừa mới bắt đầu Sở Mộ cũng không nổi bật lắm. Cho dù là hắn và Tăng Bất Phàm chiến đấu, chúng ta cũng cho là hắn thất bại. Nhưng cuối cùng hắn thắng. Hơn nữa còn thắng được rất đẹp. Nói không chừng Sở Mộ thật sự có thể đánh bại Ninh Nhất Phi.
- Nếu như Sở Mộ có thể đánh bại Ninh Nhất Phi, danh hiệu Siêu Tân Tinh này, có thể thuộc về Sở Mộ.
Các học viên đều bàn luận. Trong những tiếng bàn luận này, Sở Mộ đứng dậy, nhanh chóng đi lên đài đấu kiếm.
Cùng lúc đó, ở trong viện số 9 bên trái viện số 10 cũng có một người đứng lên. Thân hình hắn giang rộng ra giống như một con chim lớn bay lượn, nhảy về phía trước. Thoáng cái hắn đã vượt qua Sở Mộ, đến đài đấu kiếm bên cạnh trước tiên.
- Ninh sư huynh nỗ lực lên. Đánh bại hắn, cho hắn biết sự lợi hại của sư huynh.
Một vài học viên trong viện số 10 đều hô lớn.
- Sở Mộ nỗ lực lên, đánh bại hắn.
Lương Hải Sơn chợt đứng lên, hai tay làm loa, không để ý tới hình tượng rống to hơn.
- Mời.
Ninh Nhất Phi nhìn về phía Sở Mộ làm kiếm lễ. Hắn sử dụng kiếm cũng là kiếm khí thông thường.
- Mời.
Sở Mộ cũng nhìn về phía hắn làm kiếm lễ. Không ngờ Ninh Nhất Phi đâm tới một kiếm, đánh bất ngờ.
- Đê tiện. Trọng tài còn chưa có kêu bắt đầu. Không ngờ âm hiểm như thế.
Lương Hải Sơn tức giận bất bình.
- Vừa lên đài đấu kiếm, nghĩa là cuộc thi đấu đã bắt đầu.
Có người phản bác.
Thần sắc Sở Mộ không thay đổi, ánh mắt bình tĩnh.
Ninh Nhất Phi đâm tới một kiếm bị một kiếm của Sở Mộ đón đỡ.
Vút vút vút.
Mấy kiếm giống như vẩy mực. Sở Mộ bắt đầu tập kích đến.
Từng kiếm từng kiếm đón đỡ. Rất nhanh mỗi một kiếm của Ninh Nhất Phi đều bị Sở Mộ ngăn cản. Thân hình Ninh Nhất Phi di chuyển nhanh chóng, bước chân biến đổi, chuyển động quay xung quanh Sở Mộ.
Tuy rằng người khác nhau đối với việc sử dụng kiếm thuật cơ sở cũng có chỗ khác biệt, nhưng người có kiếm thuật cao minh hơn, càng biết cách lợi dụng các loại năng lực của bản thân.
Toàn thân cũng có thể lợi dụng, cùng kiếm thuật cơ sở kết hợp lại với nhau, hình thành phương thức công kích khác nhau, lấy cái này để đạt tới mục đích đánh bại mục tiêu.
Mà phối hợp bước chân là một loại thường gặp nhất, cũng một loại dễ dàng nắm giữ nhất.
Thi đấu kiếm thuật, không thể ngốc tới mức đứng ngay ngắn giống như đấu công lực. Đây chẳng qua là cách làm của người mới học.
Những tiếng leng keng không ngừng vang lên bên tai. Thân hình Sở Mộ vẫn không nhúc nhích, tiện tay vung kiếm, hình như có thể sớm biết trước. Mỗi một kiếm đều ngăn cản kiếm của Ninh Nhất Phi công kích tới, khiến Ninh Nhất Phi không biết ra tay từ đâu.
Ninh Nhất Phi đã sử dụng hơn mười kiếm vẫn không có cách nào đạt được hiệu quả. Đột nhiên hắn thu kiếm, nhanh chóng chuyển bước xung quanh Sở Mộ, chợt trái chợt phải thay đổi vị trí, tìm kiếm sơ hở của Sở Mộ.
Ở trong mắt của hắn, toàn thân Sở Mộ trên dưới đều là sơ hở, nhưng hắn cũng không dám xuất kiếm công kích.
Đối với kiếm giả cao minh mà nói, toàn thân trên dưới là sơ hở lại giống như không có sơ hở. Bởi vì những sơ hở này là do đối phương cố ý thể hiện ra hoặc căn bản cũng không thèm che giấu.
- Chuyện gì xảy ra vậy? Ninh Nhất Phi hình như không biết ra tay từ đâu?
- Năng lực đón đỡ của Sở Mộ quá mạnh mẽ, khiến kiếm của Ninh Nhất Phi không có cách nào đạt được hiệu quả. Chắc hẳn đang tìm sơ hở.
- Sở Mộ này cũng thật là quỷ dị. Nhìn hắn thi đấu rất bình thản, không có chỗ nào đặc biệt. Nhưng bình thường lại có thể chiến thắng đối thủ.
- Thật sự rất bình thường. Nhưng ngươi cẩn thận suy nghĩ một chút xem, thật sự là rất bình thường sao? Những trận thi đấu trước không nhìn ra cái gì. Thời điểm thi đấu với Tăng Bất Phàm, hắn từng sử dụng công kích tương tự với kiếm quang của Tề Thiếu Phàm, cũng làm ra công kích sơ hở tương tự với Phương Lãnh Ngôn. Những điều này rốt cuộc là trùng hợp hay do bản thân Sở Mộ đã nắm giữ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.