Chương 34: Ta chỉ cần một kiếm! Bại ngươi (1)
Lục Đạo Trầm Luân
01/12/2016
Sở Mộ cũng không thèm nhìn, hai ngón tay phải khép lại như kiếm, kiếm
khí chung quanh hội tụ, ngón tay khẽ vung chém ra một đạo kiếm khí trong suốt bắn vào trong miệng hung nha lang. Hung nha lang kêu thảm một
tiếng bay ngược trở lại đâm sầm vào một tảng đá lớn rơi xuống, phum ra
mấy ngụm máu, hung tàn trong mắt biến mất chuyển thành sợ hãi. Hung nha
lang vội vàng đứng dậy chạy thục mạng.
Sở Mộ cũng không có đuổi giết, chỉ là một thớt hung nha lang mà thôi. Đối với hắn lúc này muốn giết lúc nào cũng được.
......
- Đệ tử ngoại môn Thanh Phong kiếm phái thật sự để cho ta quá thất vọng, mấy trăm đệ tử ngoại môn, vậy mà tìm không ra một người có thể chiến với ta một trận. Ngay cả người gọi là Đệ Nhị Nhân đệ tử ngoại môn cũng chỉ có thể tiếp ba kiếm của ta mà thôi.
Sở Mộ vừa mang bao vải trở về kiếm phái. Lúc đi qua khu Bắc của đệ tử ngoại môn, đột nhiên nghe được một câu tràn ngập ngạo nghễ và khinh thường như vậy liền giật mình nhìn sang. Hắn thấy rất nhiều người đang tụ tập một chỗ liền hiếu kì đi qua.
Cả một đám người đang vây quanh một khoảnh đất trông chừng trăm mét vuông. Bên trong là một kiếm giả thiếu niên y phục màu nâu, tinh cương kiếm trong tay trực chỉ phía trước. Mà mũi kiếm chỉ về phía một kiếm giả trẻ tuổi y phục màu xám, niên kỉ so với đối phương còn lớn hơn một hai tuổi, hiện giờ đang nửa ngã xuống mặt đất, hai tay chèo chống. Tinh cương kiếm của hắn rơi ở bên cạnh, cổ họng lại bị đối phương dùng kiếm chỉ vào, không dám động chút nào. Nhưng trong mắt hắn có phẫn nộ cùng một tia sợ hãi.
- Nghe nói Thanh Phong kiếm phái các ngươi có người gọi là Lý Dương, là đệ nhất nhân đệ tử ngoại môn, gọi hắn xuất hiện đi.
Lúc này, một giọng nói khác vang lên, cũng tràn ngập ngạo nghễ cao cao tại thượng. Sở Mộ nhìn qua, là một kiếm giả trẻ tuổi mặc y phục màu nâu, tay trái cầm kiếm khoanh trước ngực, nét mặt ngạo khí nghiêm nghị.
- Hai tên đệ tử ngoại môn Thanh Lan kiếm phái này quá kiêu ngạo!
- Vậy mà chạy đến Thanh Phong kiếm phái chúng ta giương oai!
Đệ tử ngoại môn Thanh Phong kiếm phái nghị luận liên tục, ngữ khí cực kỳ bất mãn.
- Thế nhưng kiếm thuật của hắn rất mạnh. Ngay cả sư huynh Dương Dịch cũng không tiếp được một kiếm.
Thì ra kiếm giả bị đối phương chỉ kiếm vào cổ họng là Dương Dịch, tu vi Kiếm Khí Cảnh lục đoạn trung kỳ. Bên trong đệ tử ngoại môn cũng có phần danh tiếng. Không nghĩ tới, lại bị đối phương dùng một kiếm đánh bay tinh cương kiếm, một kiếm kích ngã xuống đất, bị đối phương kề kiếm vào cổ họng. Ngay cả một kiếm cũng không kịp thi triển.
Mà trước Dương Dịch cũng có hơn mười đệ tử Kiếm Khí Cảnh lục đoạn tới giao thủ, tất cả đều thua dưới một kiếm.
- Chỉ có sư huynh Lý Dương mới có thể đả bại hắn.
- Tránh đường, tránh đường, Lý Dương đến. Đệ tử Thanh Lan kiếm phái, các ngươi không còn đắc ý được nữa.
Âm thanh này vừa vang lên, đệ tử ngoại môn Thanh Phong kiếm phái liên tục kích động, tự giác nhượng xuất một con đường. Một kiếm giả trẻ tuổi y phục màu xám đi vào. Nhìn qua hắn chỉ có mười bảy mười tám tuổi, thân hình cao lớn thẳng tắp như kiếm, trong mắt chứa tinh mang, bước đi tự nhiên vậy mà tản mát ra một cỗ khí thế lăng lệ ác liệt.
- Ngươi chính là Lý Dương? Nhìn qua thật có điểm bổn sự, hi vọng ngươi không để ta thất vọng, có thể tiếp nhiều hơn một kiếm, để cho ta tận hứng.
Đệ tử ngoại môn Thanh Lan kiếm phái lộ ra kinh ngạc, chợt khẽ cười một tiếng, tinh cương kiếm trực chỉ Lý Dương, ngữ khí bức người.
- Như ngươi mong muốn!
Lý Dương mở miệng, thanh âm có chút hùng hậu, chậm rãi rút ra tinh cương kiếm, trực chỉ đối phương, khí thế lăng lệ ác liệt.
Một hồi đại, sắp diễn ra.Mũi kiếm tương đối, lăng lệ ác liệt bức người, một trận gió lăng không thổi tới, xoáy lên cát bụi, gào thét tản ra nhưng không cách nào tới gần quanh thân Lý Dương cùng đệ tử Thanh Lan kiếm phái 2m.
- Hảo cường khí thế ah.
- Đây chính là thực lực bọn họ sao? Thật đáng sợ.
- Đệ tử ngoại môn Thanh Lan kiếm phái rất lợi hại, sư huynh Lý Dương cũng không chút thua kém ah, đối mặt với bọn họ, ta ngay cả dũng khí xuất kiếm đều không có.
Dương Dịch lui qua một bên, thần sắc vô cùng phức tạp.
Trong số đệ tử ngoại môn Thanh Phong kiếm phái, Lý Dương hoàn toàn xứng đáng thứ nhất, mà Dương Dịch thứ hai, nhưng Dương Dịch cũng không cam lòng, cố gắng khổ luyện, thề phải đả bại Lý Dương tranh giành đệ nhất.
Chỉ là, ba lượt khiêu chiến Lý Dương, ba lượt đều bị đánh bại, mỗi một lần, đều không thể đỡ quá mười kiếm.
Nghe nói Lý Dương ra ngoài lịch lãm rèn luyện, Dương Dịch cũng ra ngoài lịch lãm rèn luyện, lần này phản hồi nghe nói trong đệ tử ngoại môn xuất hiện một nhân vật tên là Sở Mộ, dễ dàng đánh bại Vương Lỗi, còn cùng thiên tài kiếm thuật danh xưng kiếm thuật cuồng nhân đệ tử nội môn Sư huynh Tiêu Thiên Phong giao phong mấy kiếm mà không rơi xuống hạ phong, thậm chí có thể chính diện đối kháng sư huynh Vương Phong Kiếm Khí Cảnh bát đoạn.
Nhất là nghe nói xưng hô kiếm thuật đệ nhất Đệ tử ngoại môn, Dương Dịch sinh ra ý muốn được gặp mặt Sở Mộ một lần. Hắn muốn cho Sở Mộ biết rõ, hắn không có tư cách đảm đương danh xưng kiếm thuật đệ nhất Đệ tử ngoại môn.
Bởi vì, Dương Dịch đối với kiếm thuật của mình gần đây rất có tự tin, nhất là sau khi ra ngoài lịch lãm rèn luyện, tạo nghệ kiếm thuật tăng lên không ít, mà hiện tại Sở Mộ lại ra ngoài lịch lãm rèn luyện, hắn đành phải đứng ở khu Bắc chờ đợi.
Nghe nói Lý Dương trở lại, ý niệm đầu tiên trong đầu Dương Dịch là lần nữa khiêu chiến Lý Dương. Không nghĩ tới, vậy mà xuất hiện hai tên đệ tử ngoại môn Thanh Lan kiếm phái, khẩu xuất cuồng ngôn, bọn hắn đã chọn ngoại môn Thanh Thủy kiếm phái, hiện tại đến phiên Thanh Phong kiếm phái.
Sau khi hơn mười đệ tử ngoại môn Kiếm Khí Cảnh lục đoạn bị một kiếm đánh bại, Dương Dịch tựu ra tay, vốn cho là có thể đả bại đối phương, không nghĩ tới, lại bị đối phương ba kiếm đánh bại.
Hiện tại, vừa nhìn thấy Lý Dương cùng đối phương đối nghịch, cái loại khí tức lăng lệ ác liệt tán phát ra này, Dương Dịch đã biết rõ, hắn cùng với Lý Dương chênh lệch càng thêm rõ ràng.
- Hai người này, khí thế xác thực phi phàm.
Trong đám người, Sở Mộ âm thầm nói ra:
- Nếu bọn họ có bách luyện kiếm trong tay, có thể đối kháng Kiếm Khí Cảnh thất đoạn.
- Nhớ kỹ, ta gọi là Tô Hóa Long, miễn cho ngươi không biết thua trong tay ai.
Đệ tử ngoại môn Thanh Lan kiếm phái, ngạo nghễ nói.
- Tô Hóa Long, ta sẽ nhớ kỹ danh tự này. Bởi vì ngươi sẽ là đệ tử Thanh Lan kiếm phái đầu tiên thua dưới kiếm của ta.
Lý Dương không chút nào yếu thế, khí thế bức người nói.
- Rất tốt, hi vọng tiếp theo ngươi còn có thể mạnh miệng như vậy.
Tô Hóa Long cười lạnh một tiếng, thủ đoạn run lên, một kiếm vãn hoa giết ra, kiếm quang lăng lệ ác liệt, Lý Dương khẽ quát một tiếng, cũng đâm ra một kiếm, song kiếm giao phong, thanh âm âm vang chói tai, Hỏa Tinh vẩy ra.
Sở Mộ cũng không có đuổi giết, chỉ là một thớt hung nha lang mà thôi. Đối với hắn lúc này muốn giết lúc nào cũng được.
......
- Đệ tử ngoại môn Thanh Phong kiếm phái thật sự để cho ta quá thất vọng, mấy trăm đệ tử ngoại môn, vậy mà tìm không ra một người có thể chiến với ta một trận. Ngay cả người gọi là Đệ Nhị Nhân đệ tử ngoại môn cũng chỉ có thể tiếp ba kiếm của ta mà thôi.
Sở Mộ vừa mang bao vải trở về kiếm phái. Lúc đi qua khu Bắc của đệ tử ngoại môn, đột nhiên nghe được một câu tràn ngập ngạo nghễ và khinh thường như vậy liền giật mình nhìn sang. Hắn thấy rất nhiều người đang tụ tập một chỗ liền hiếu kì đi qua.
Cả một đám người đang vây quanh một khoảnh đất trông chừng trăm mét vuông. Bên trong là một kiếm giả thiếu niên y phục màu nâu, tinh cương kiếm trong tay trực chỉ phía trước. Mà mũi kiếm chỉ về phía một kiếm giả trẻ tuổi y phục màu xám, niên kỉ so với đối phương còn lớn hơn một hai tuổi, hiện giờ đang nửa ngã xuống mặt đất, hai tay chèo chống. Tinh cương kiếm của hắn rơi ở bên cạnh, cổ họng lại bị đối phương dùng kiếm chỉ vào, không dám động chút nào. Nhưng trong mắt hắn có phẫn nộ cùng một tia sợ hãi.
- Nghe nói Thanh Phong kiếm phái các ngươi có người gọi là Lý Dương, là đệ nhất nhân đệ tử ngoại môn, gọi hắn xuất hiện đi.
Lúc này, một giọng nói khác vang lên, cũng tràn ngập ngạo nghễ cao cao tại thượng. Sở Mộ nhìn qua, là một kiếm giả trẻ tuổi mặc y phục màu nâu, tay trái cầm kiếm khoanh trước ngực, nét mặt ngạo khí nghiêm nghị.
- Hai tên đệ tử ngoại môn Thanh Lan kiếm phái này quá kiêu ngạo!
- Vậy mà chạy đến Thanh Phong kiếm phái chúng ta giương oai!
Đệ tử ngoại môn Thanh Phong kiếm phái nghị luận liên tục, ngữ khí cực kỳ bất mãn.
- Thế nhưng kiếm thuật của hắn rất mạnh. Ngay cả sư huynh Dương Dịch cũng không tiếp được một kiếm.
Thì ra kiếm giả bị đối phương chỉ kiếm vào cổ họng là Dương Dịch, tu vi Kiếm Khí Cảnh lục đoạn trung kỳ. Bên trong đệ tử ngoại môn cũng có phần danh tiếng. Không nghĩ tới, lại bị đối phương dùng một kiếm đánh bay tinh cương kiếm, một kiếm kích ngã xuống đất, bị đối phương kề kiếm vào cổ họng. Ngay cả một kiếm cũng không kịp thi triển.
Mà trước Dương Dịch cũng có hơn mười đệ tử Kiếm Khí Cảnh lục đoạn tới giao thủ, tất cả đều thua dưới một kiếm.
- Chỉ có sư huynh Lý Dương mới có thể đả bại hắn.
- Tránh đường, tránh đường, Lý Dương đến. Đệ tử Thanh Lan kiếm phái, các ngươi không còn đắc ý được nữa.
Âm thanh này vừa vang lên, đệ tử ngoại môn Thanh Phong kiếm phái liên tục kích động, tự giác nhượng xuất một con đường. Một kiếm giả trẻ tuổi y phục màu xám đi vào. Nhìn qua hắn chỉ có mười bảy mười tám tuổi, thân hình cao lớn thẳng tắp như kiếm, trong mắt chứa tinh mang, bước đi tự nhiên vậy mà tản mát ra một cỗ khí thế lăng lệ ác liệt.
- Ngươi chính là Lý Dương? Nhìn qua thật có điểm bổn sự, hi vọng ngươi không để ta thất vọng, có thể tiếp nhiều hơn một kiếm, để cho ta tận hứng.
Đệ tử ngoại môn Thanh Lan kiếm phái lộ ra kinh ngạc, chợt khẽ cười một tiếng, tinh cương kiếm trực chỉ Lý Dương, ngữ khí bức người.
- Như ngươi mong muốn!
Lý Dương mở miệng, thanh âm có chút hùng hậu, chậm rãi rút ra tinh cương kiếm, trực chỉ đối phương, khí thế lăng lệ ác liệt.
Một hồi đại, sắp diễn ra.Mũi kiếm tương đối, lăng lệ ác liệt bức người, một trận gió lăng không thổi tới, xoáy lên cát bụi, gào thét tản ra nhưng không cách nào tới gần quanh thân Lý Dương cùng đệ tử Thanh Lan kiếm phái 2m.
- Hảo cường khí thế ah.
- Đây chính là thực lực bọn họ sao? Thật đáng sợ.
- Đệ tử ngoại môn Thanh Lan kiếm phái rất lợi hại, sư huynh Lý Dương cũng không chút thua kém ah, đối mặt với bọn họ, ta ngay cả dũng khí xuất kiếm đều không có.
Dương Dịch lui qua một bên, thần sắc vô cùng phức tạp.
Trong số đệ tử ngoại môn Thanh Phong kiếm phái, Lý Dương hoàn toàn xứng đáng thứ nhất, mà Dương Dịch thứ hai, nhưng Dương Dịch cũng không cam lòng, cố gắng khổ luyện, thề phải đả bại Lý Dương tranh giành đệ nhất.
Chỉ là, ba lượt khiêu chiến Lý Dương, ba lượt đều bị đánh bại, mỗi một lần, đều không thể đỡ quá mười kiếm.
Nghe nói Lý Dương ra ngoài lịch lãm rèn luyện, Dương Dịch cũng ra ngoài lịch lãm rèn luyện, lần này phản hồi nghe nói trong đệ tử ngoại môn xuất hiện một nhân vật tên là Sở Mộ, dễ dàng đánh bại Vương Lỗi, còn cùng thiên tài kiếm thuật danh xưng kiếm thuật cuồng nhân đệ tử nội môn Sư huynh Tiêu Thiên Phong giao phong mấy kiếm mà không rơi xuống hạ phong, thậm chí có thể chính diện đối kháng sư huynh Vương Phong Kiếm Khí Cảnh bát đoạn.
Nhất là nghe nói xưng hô kiếm thuật đệ nhất Đệ tử ngoại môn, Dương Dịch sinh ra ý muốn được gặp mặt Sở Mộ một lần. Hắn muốn cho Sở Mộ biết rõ, hắn không có tư cách đảm đương danh xưng kiếm thuật đệ nhất Đệ tử ngoại môn.
Bởi vì, Dương Dịch đối với kiếm thuật của mình gần đây rất có tự tin, nhất là sau khi ra ngoài lịch lãm rèn luyện, tạo nghệ kiếm thuật tăng lên không ít, mà hiện tại Sở Mộ lại ra ngoài lịch lãm rèn luyện, hắn đành phải đứng ở khu Bắc chờ đợi.
Nghe nói Lý Dương trở lại, ý niệm đầu tiên trong đầu Dương Dịch là lần nữa khiêu chiến Lý Dương. Không nghĩ tới, vậy mà xuất hiện hai tên đệ tử ngoại môn Thanh Lan kiếm phái, khẩu xuất cuồng ngôn, bọn hắn đã chọn ngoại môn Thanh Thủy kiếm phái, hiện tại đến phiên Thanh Phong kiếm phái.
Sau khi hơn mười đệ tử ngoại môn Kiếm Khí Cảnh lục đoạn bị một kiếm đánh bại, Dương Dịch tựu ra tay, vốn cho là có thể đả bại đối phương, không nghĩ tới, lại bị đối phương ba kiếm đánh bại.
Hiện tại, vừa nhìn thấy Lý Dương cùng đối phương đối nghịch, cái loại khí tức lăng lệ ác liệt tán phát ra này, Dương Dịch đã biết rõ, hắn cùng với Lý Dương chênh lệch càng thêm rõ ràng.
- Hai người này, khí thế xác thực phi phàm.
Trong đám người, Sở Mộ âm thầm nói ra:
- Nếu bọn họ có bách luyện kiếm trong tay, có thể đối kháng Kiếm Khí Cảnh thất đoạn.
- Nhớ kỹ, ta gọi là Tô Hóa Long, miễn cho ngươi không biết thua trong tay ai.
Đệ tử ngoại môn Thanh Lan kiếm phái, ngạo nghễ nói.
- Tô Hóa Long, ta sẽ nhớ kỹ danh tự này. Bởi vì ngươi sẽ là đệ tử Thanh Lan kiếm phái đầu tiên thua dưới kiếm của ta.
Lý Dương không chút nào yếu thế, khí thế bức người nói.
- Rất tốt, hi vọng tiếp theo ngươi còn có thể mạnh miệng như vậy.
Tô Hóa Long cười lạnh một tiếng, thủ đoạn run lên, một kiếm vãn hoa giết ra, kiếm quang lăng lệ ác liệt, Lý Dương khẽ quát một tiếng, cũng đâm ra một kiếm, song kiếm giao phong, thanh âm âm vang chói tai, Hỏa Tinh vẩy ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.