Chương 762: Ta là vương giả, ai cùng tranh phong! (Hạ)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Người Đại Khôn Kiếm phủ đều thở ra, sau đó cả người căng cứng, máu nóng dồn lên não, nếu không phải kiêng dè trường hợp thì bọn họ đã hét to hò reo.
Thật lâu sau Bách Lý Giang Hà thốt lời:
- Một thành hai kiếm ý, chắc Sở Mộ sẽ không thua.
Trong lòng Bách Lý Giang Hà quanh quẩn chữ thắng suýt bật thốt khỏi môi.
Một thành hai kiếm ý và một thành kiếm ý chênh lệch rất rõ ràng.
Sở Mộ vốn định giữ sức nhưng Liệt Không Dương quá mạnh làm hắn không thể giấu được.
Một thành hai Trảm Nguyệt có thể phá ảo ảnh phượng hoàng xanh rồi dư sức ngăn cản lửa xanh trùng kích, không để Sở Mộ bị ảnh hưởng gì.
Sở Mộ vung Trảm Yêu kiếm chỉ thẳng vào Liệt Không Dương, dõng dạc nói:
- Liệt Không Dương, ta sẽ đánh bại ngươi ở trạng thái mạnh nhất của ngươi, cho ngươi thua tâm phục khẩu phục!
Liệt Không Dương quát to:
- Chờ xem ngươi làm sao đánh bại ta!
Lửa xanh gần tắt ngấm trên người Liệt Không Dương bỗng phực cháy như được đổ dầu, nó cháy hừng hực như muốn đốt cháy bầu trời.
Liệt Không Dương biết rõ lửa xanh quanh thân mình, nhiệt độ cao ẩn giấu đó không chỉ có uy lực đáng sợ còn là phòng hộ tuyệt vời, dù bị Trảm Nguyệt đánh trúng thì Phần Thiên Thanh Diễm sẽ đốt cháy phá hỏng nó, Trảm Nguyệt khó thể tổn thương Liệt Không Dương thật sự.
Dù là kiếm khí cực phẩm cũng sẽ bị nhiệt độ cao khủng bố nung mềm, lâu chút có thể chảy thành sắt đỏ. Khi Phần Thiên Tam Trọng Tấu đến đệ tam trọng thì ngọn lửa có thể nung chảy kiếm khí cực phẩm thành nước thép ngay.
Vèo!
Trông như Sở Mộ lùi lại nhưng thật ra là nhẹ nhàng xông hướng Liệt Không Dương, tựa áng mây trắng biến hóa khó lường, khiến người không thể dự đoán được.
Chớp mắt Sở Mộ đã xuất hiện trước mặt Liệt Không Dương.
Liệt Không Dương nhìn Sở Mộ chằm chằm, bây giờ gã đang dốc hết sức vận chuyển bí pháp Phần Thiên Tam Trọng Tấu nên không có sức phản kích, khó thể né tránh, đành bị động chịu dựng công kích sắp ập đến.
Nhưng Liệt Không Dương tin tưởng có Phần Thiên Thanh Diễm thì đòn công kích của Sở Mộ khó có hiệu quả, nếu kiếm của hắn đâm vào lửa xanh, tạm không nói kiếm có mềm không nhưng chỉ tính nhiệt độ cao khủng bố đủ làm Sở Mộ không cầm chắc kiếm khí.
Sở Mộ trầm giọng quát:
- Liệt Không Dương, hãy nhận lấy thất bại của ngươi!
Trảm Yêu kiếm đâm tới trước.
Cú đâm bình thường không có gì lạ, dường như không có chút lực lượng dao động. Liệt Không Dương thầm nghi hoặc, khán giả cũng khó hiểu. Chỉ có Long trưởng lão ở trên trời đầu tiên là ngây người sau đó biến sắc mặt. Vì Long trưởng lão mơ hồ cảm giác trong nhát kiếm Sở Mộ đâm ra ẩn chứa lực lượng khủng bố.
Đây là một loại lực lượng áp súc, ngưng tụ đến tột độ, toàn bộ áp súc trong kiếm khí như lúc rèn thì đã hòa thành một với kiếm khí.
Long trưởng lão tin khi lực lượng này bộc phát ra thì uy lực đó chỉ có thể hình dung bằng hai chữ khủng bố.
Một kiếm đâm ra ngừng ngay bên ngoài Phần Thiên Thanh Diễm, mũi kiếm hơi tiếp xúc đã làm Sở Mộ cảm nhận được nhiệt độ cao đáng sợ dọc theo mũi kiếm lan nhanh ra thân kiếm.
Cùng lúc đó, lực lượng khó tả xuyên thấu Phần Thiên Thanh Diễm đâm thủng kiếm khí hộ thể của Liệt Không Dương, đánh trúng bảo giáp cực phẩm trên người gã, vị trí ngay trái tim.
Tiến rên rỉ không thể ức chế thoát khỏi môi, Liệt Không Dương cảm giác trái tim như bị kiếm bén đâm vào, đau đớn lan tràn toàn thân. Liệt Không Dương lảo đảo, trước mắt tối sầm sắp mất ý thức. Phần Thiên Thanh Diễm trên người Liệt Không Dương vì mất khống chế nên dập tắt ngay.
Khóe môi chảy máu, Liệt Không Dương liên tục thụt lùi mấy bước mới miễn cưỡng đứng vững, gã cố gượng mở to mắt, tầm mắt mơ hồ. một hồi lâu sau cảm giác siêu khó chịu mới mất, nhưng ngực đau nhói từng cơn, hít thở khó khăn.
Liệt Không Dương khàn giọng hỏi:
- Chiêu kiếm kỹ này tên là gì?
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
- Điểm Sát.
Giọng Liệt Không Dương khào khào:
- Điểm Sát . . . Đa tạ ngươi nương kiếm.
Một tay Liệt Không Dương che ngực không dám thở mạnh:
- Ngươi thắng, ngươi là vương giả Kiếm Hào thế hệ mới.
Biểu tình và giọng nói của Liệt Không Dương tràn đầy cô đơn.
Liệt Không Dương dứt lời, rồng khí vận lao ra khỏi người Sở Mộ xông hướng gã, khi bay trở ra thì chiều dài tới gần năm trượng.
Rồng khí vận dài gần năm trượng trở lại bên cạnh Sở Mộ, nó không vào người hắn mà xoay quanh, từng vòng từng vòng vọt lên trời, mãi lên trên trời cao nhất con rồng khí vận ngửa đầu phát ra tiếng rồng ngâm vang vọng Quyết Thiên kiếm trường.
Chín mươi chín vị Kiếm Hào ngưng tụ từng con rồng khí vận, những Kiếm Hào có khí vận quá ít thì rồng khí vận vừa nhỏ vừa mơ hồ như thể gió thổi qua sẽ tan biến.
Như hiệu lệnh của vương giả, chín mươi chín con rồng khí vận tự phun ra một lực lượng khí vận, đều là một phần trăm tập trung vào rồng khí vận trên bầu trời đấu kiếm đài.
Rồng khí vận của Sở Mộ lượn nhanh nuốt hết chín mươi chín lực lượng khí vận, thân hình nhanh chóng trướng to kéo dài ra, nháy mắt hơn năm trượng, càng lúc càng dài.
Cuối cùng rồng khí vận của Sở Mộ dài gần sáu trượng, xoay quanh một vòng trên trời rồi lao xuống nhập vào người hắn.
Liệt Không Dương chậm rãi bước xuống đấu kiếm đài, bóng lưng tiêu điều. Quyết Thiên kiếm trường lặng thinh, đa số người nhìn bóng dáng Liệt Không Dương rồi chuyển sang ngó Sở Mộ, ánh mắt tràn đầy kính sợ. Bọn họ biết từ nay vương giả Kiếm Hào của Đông Kiếm Vực không phải Liệt Không Dương mà là Sở Mộ.
Mười thanh khí vận thiên kiếm lơ lửng trên bầu trời, lặng yên không nhúc nhích. Người một trăm vị Kiếm Hào đều có rồng khí vận hoặc rõ ràng hoặc mơ hồ xoay quanh vọt lên trời, nhanh chóng lao hướng mười khí vận thiên kiếm.
Lực lượng khí vận trên người Kiếm Hào Kiếm phủ khác nhau lao hướng khí vận thiên kiếm của Kiếm phủ phe mình, chớp mắt mười thanh khí vận thiên kiếm hóa thành mười con rồng khí vận.
Bách Lý Giang Hà trợn to mắt, người run lẩy bẩy lắp bắp:
- Mười . . . mười . . . mười một trượng . . .
Các trưởng lão không nói nổi một câu, cổ họng khó khăn mấp máy.
Đôi mắt luôn híp của Trần Bất Nhị bỗng trợn to, mắt bắn ra tia sáng.
Mười một trượng, không nói chính xác hơn là rồng khí vận khoảng mười một trượng đang bay lượn trên bầu trời đấu kiếm đài phát ra tiếng rồng ngâm chấn nhiếp tâm hồn.
Sở Mộ nhoẻn miệng cười:
- Mười một trượng . . .
Lực lượng khí vận khổng lồ thoát khỏi thân thể làm Sở Mộ cảm thấy hụt hẫng, như bị đào rỗng. May mà năng lực thích ứng của Sở Mộ siêu mạnh, rất nhanh thích ứng lại, linh hồn cường đại sinh ra tinh thần lực khổng lồ khiến hắn cảm giác lực lượng khí vận của riêng mình dường như tăng lên.
Thật lâu sau Bách Lý Giang Hà thốt lời:
- Một thành hai kiếm ý, chắc Sở Mộ sẽ không thua.
Trong lòng Bách Lý Giang Hà quanh quẩn chữ thắng suýt bật thốt khỏi môi.
Một thành hai kiếm ý và một thành kiếm ý chênh lệch rất rõ ràng.
Sở Mộ vốn định giữ sức nhưng Liệt Không Dương quá mạnh làm hắn không thể giấu được.
Một thành hai Trảm Nguyệt có thể phá ảo ảnh phượng hoàng xanh rồi dư sức ngăn cản lửa xanh trùng kích, không để Sở Mộ bị ảnh hưởng gì.
Sở Mộ vung Trảm Yêu kiếm chỉ thẳng vào Liệt Không Dương, dõng dạc nói:
- Liệt Không Dương, ta sẽ đánh bại ngươi ở trạng thái mạnh nhất của ngươi, cho ngươi thua tâm phục khẩu phục!
Liệt Không Dương quát to:
- Chờ xem ngươi làm sao đánh bại ta!
Lửa xanh gần tắt ngấm trên người Liệt Không Dương bỗng phực cháy như được đổ dầu, nó cháy hừng hực như muốn đốt cháy bầu trời.
Liệt Không Dương biết rõ lửa xanh quanh thân mình, nhiệt độ cao ẩn giấu đó không chỉ có uy lực đáng sợ còn là phòng hộ tuyệt vời, dù bị Trảm Nguyệt đánh trúng thì Phần Thiên Thanh Diễm sẽ đốt cháy phá hỏng nó, Trảm Nguyệt khó thể tổn thương Liệt Không Dương thật sự.
Dù là kiếm khí cực phẩm cũng sẽ bị nhiệt độ cao khủng bố nung mềm, lâu chút có thể chảy thành sắt đỏ. Khi Phần Thiên Tam Trọng Tấu đến đệ tam trọng thì ngọn lửa có thể nung chảy kiếm khí cực phẩm thành nước thép ngay.
Vèo!
Trông như Sở Mộ lùi lại nhưng thật ra là nhẹ nhàng xông hướng Liệt Không Dương, tựa áng mây trắng biến hóa khó lường, khiến người không thể dự đoán được.
Chớp mắt Sở Mộ đã xuất hiện trước mặt Liệt Không Dương.
Liệt Không Dương nhìn Sở Mộ chằm chằm, bây giờ gã đang dốc hết sức vận chuyển bí pháp Phần Thiên Tam Trọng Tấu nên không có sức phản kích, khó thể né tránh, đành bị động chịu dựng công kích sắp ập đến.
Nhưng Liệt Không Dương tin tưởng có Phần Thiên Thanh Diễm thì đòn công kích của Sở Mộ khó có hiệu quả, nếu kiếm của hắn đâm vào lửa xanh, tạm không nói kiếm có mềm không nhưng chỉ tính nhiệt độ cao khủng bố đủ làm Sở Mộ không cầm chắc kiếm khí.
Sở Mộ trầm giọng quát:
- Liệt Không Dương, hãy nhận lấy thất bại của ngươi!
Trảm Yêu kiếm đâm tới trước.
Cú đâm bình thường không có gì lạ, dường như không có chút lực lượng dao động. Liệt Không Dương thầm nghi hoặc, khán giả cũng khó hiểu. Chỉ có Long trưởng lão ở trên trời đầu tiên là ngây người sau đó biến sắc mặt. Vì Long trưởng lão mơ hồ cảm giác trong nhát kiếm Sở Mộ đâm ra ẩn chứa lực lượng khủng bố.
Đây là một loại lực lượng áp súc, ngưng tụ đến tột độ, toàn bộ áp súc trong kiếm khí như lúc rèn thì đã hòa thành một với kiếm khí.
Long trưởng lão tin khi lực lượng này bộc phát ra thì uy lực đó chỉ có thể hình dung bằng hai chữ khủng bố.
Một kiếm đâm ra ngừng ngay bên ngoài Phần Thiên Thanh Diễm, mũi kiếm hơi tiếp xúc đã làm Sở Mộ cảm nhận được nhiệt độ cao đáng sợ dọc theo mũi kiếm lan nhanh ra thân kiếm.
Cùng lúc đó, lực lượng khó tả xuyên thấu Phần Thiên Thanh Diễm đâm thủng kiếm khí hộ thể của Liệt Không Dương, đánh trúng bảo giáp cực phẩm trên người gã, vị trí ngay trái tim.
Tiến rên rỉ không thể ức chế thoát khỏi môi, Liệt Không Dương cảm giác trái tim như bị kiếm bén đâm vào, đau đớn lan tràn toàn thân. Liệt Không Dương lảo đảo, trước mắt tối sầm sắp mất ý thức. Phần Thiên Thanh Diễm trên người Liệt Không Dương vì mất khống chế nên dập tắt ngay.
Khóe môi chảy máu, Liệt Không Dương liên tục thụt lùi mấy bước mới miễn cưỡng đứng vững, gã cố gượng mở to mắt, tầm mắt mơ hồ. một hồi lâu sau cảm giác siêu khó chịu mới mất, nhưng ngực đau nhói từng cơn, hít thở khó khăn.
Liệt Không Dương khàn giọng hỏi:
- Chiêu kiếm kỹ này tên là gì?
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
- Điểm Sát.
Giọng Liệt Không Dương khào khào:
- Điểm Sát . . . Đa tạ ngươi nương kiếm.
Một tay Liệt Không Dương che ngực không dám thở mạnh:
- Ngươi thắng, ngươi là vương giả Kiếm Hào thế hệ mới.
Biểu tình và giọng nói của Liệt Không Dương tràn đầy cô đơn.
Liệt Không Dương dứt lời, rồng khí vận lao ra khỏi người Sở Mộ xông hướng gã, khi bay trở ra thì chiều dài tới gần năm trượng.
Rồng khí vận dài gần năm trượng trở lại bên cạnh Sở Mộ, nó không vào người hắn mà xoay quanh, từng vòng từng vòng vọt lên trời, mãi lên trên trời cao nhất con rồng khí vận ngửa đầu phát ra tiếng rồng ngâm vang vọng Quyết Thiên kiếm trường.
Chín mươi chín vị Kiếm Hào ngưng tụ từng con rồng khí vận, những Kiếm Hào có khí vận quá ít thì rồng khí vận vừa nhỏ vừa mơ hồ như thể gió thổi qua sẽ tan biến.
Như hiệu lệnh của vương giả, chín mươi chín con rồng khí vận tự phun ra một lực lượng khí vận, đều là một phần trăm tập trung vào rồng khí vận trên bầu trời đấu kiếm đài.
Rồng khí vận của Sở Mộ lượn nhanh nuốt hết chín mươi chín lực lượng khí vận, thân hình nhanh chóng trướng to kéo dài ra, nháy mắt hơn năm trượng, càng lúc càng dài.
Cuối cùng rồng khí vận của Sở Mộ dài gần sáu trượng, xoay quanh một vòng trên trời rồi lao xuống nhập vào người hắn.
Liệt Không Dương chậm rãi bước xuống đấu kiếm đài, bóng lưng tiêu điều. Quyết Thiên kiếm trường lặng thinh, đa số người nhìn bóng dáng Liệt Không Dương rồi chuyển sang ngó Sở Mộ, ánh mắt tràn đầy kính sợ. Bọn họ biết từ nay vương giả Kiếm Hào của Đông Kiếm Vực không phải Liệt Không Dương mà là Sở Mộ.
Mười thanh khí vận thiên kiếm lơ lửng trên bầu trời, lặng yên không nhúc nhích. Người một trăm vị Kiếm Hào đều có rồng khí vận hoặc rõ ràng hoặc mơ hồ xoay quanh vọt lên trời, nhanh chóng lao hướng mười khí vận thiên kiếm.
Lực lượng khí vận trên người Kiếm Hào Kiếm phủ khác nhau lao hướng khí vận thiên kiếm của Kiếm phủ phe mình, chớp mắt mười thanh khí vận thiên kiếm hóa thành mười con rồng khí vận.
Bách Lý Giang Hà trợn to mắt, người run lẩy bẩy lắp bắp:
- Mười . . . mười . . . mười một trượng . . .
Các trưởng lão không nói nổi một câu, cổ họng khó khăn mấp máy.
Đôi mắt luôn híp của Trần Bất Nhị bỗng trợn to, mắt bắn ra tia sáng.
Mười một trượng, không nói chính xác hơn là rồng khí vận khoảng mười một trượng đang bay lượn trên bầu trời đấu kiếm đài phát ra tiếng rồng ngâm chấn nhiếp tâm hồn.
Sở Mộ nhoẻn miệng cười:
- Mười một trượng . . .
Lực lượng khí vận khổng lồ thoát khỏi thân thể làm Sở Mộ cảm thấy hụt hẫng, như bị đào rỗng. May mà năng lực thích ứng của Sở Mộ siêu mạnh, rất nhanh thích ứng lại, linh hồn cường đại sinh ra tinh thần lực khổng lồ khiến hắn cảm giác lực lượng khí vận của riêng mình dường như tăng lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.