Chương 1818: Tam đại bộ trưởng tranh đoạt Sở Mộ.
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Lấy ra một vạn nguyên đan hạ phẩm rồi đưa cho Thượng Quan Hoa.
- Không, ngươi không thua.
Thượng Quan Hoa cự tuyệt lấy nguyên đan của Sở Mộ. Hắn chiến thắng là bởi vì Cổ Vận kiếm khôi lỗi hết năng lượng, mà không phải hắn thực sự đánh bại Sở Mộ.
- Ngươi gọi là Sở Mộ đúng không? Ta gọi là Thượng Quan Hoa, là đội phó đội thứ tám trong Chiến đội. Hiện tại ta mời ngươi gia nhập, gia nhập đội thứ tám chúng ta.
Trên khuôn mặt khiến cho đại đa số nữ nhân mê mẩn của Thượng Quan Hoa hiện lên vẻ chân thành, nhìn Sở Mộ rồi mở miệng mời chào.
- Sở Mộ sẽ gia nhập Trấn bộ chúng ta, trở thành một thành viên của Trấn bộ.
Một đạo thanh âm vang vọng, mọi người bị thu hút qua. Quay đầu nhìn lại, lúc này phía xa có bốn đạo thân ảnh, trước sau đi tới đấu kiếm đài.
- Bái kiến Lý Phó quân trưởng và ba vị bộ trưởng
Mọi người cả kinh, nhanh chóng kịp phản ứng, vội vàng hạ kiếm lễ.
- Không cần đa lễ.
Lý Đoạn cười nói.
- Ngươi nói sau rồi, Sở Mộ là người Phong bộ chúng ta.
Bộ trưởng Phong Bộ Hách Liên Thành nói.
- Các ngươi đều sai, Sở Mộ đã được phân phó tới Chiến bộ chúng ta.
Lúc này bộ trưởng Chiến bộ Duẫn Phong mở miệng, nói ra một câu nói khiến cho người ta nghẹn họng nhìn trân trối.
Trong lúc nhất thời, ngay cả ba người Lý Đoạn, Hách Liên Thành và Hàn Đương KHông đều không kịp phản ứng.
- Duẫn Phong, trước đó ngươi ghét bỏ tu vi của Sở Mộ quá thấp, chỉ là Tạo Hóa cảnh tứ trọng thiên mà cự tuyệt hắn. Hiện tại Chiến bộ các ngươi đã không còn cơ hội.
Hàn Đương Không lúc này mới kịp phản ứng, không chút do dự nói rõ.
- Đúng vậy, Duẫn Phong, trước đó ngươi đã cự tuyệt Sở Mộ ngoài cửa. Hiện tại Sở Mộ là người của Phong bộ chúng ta.
Hách Liên Thành càng trực tiếp, mỗi một câu nói đều coi Sở Mộ đã là người của Phong bộ.
Lý Đoạn lại cười cười, không nói gì, nhưng trong mắt hiện lên vẻ trêu tức.
Lời nói của bọn hắn mỗi một người trong khu chiến đấu đều nghe thấy.
Bị vạch trần những lời nói trước đó, khuôn mặt Duẫn Phong đỏ bừng lên. Khi đó hắn sao biết Sở Mộ lại yêu nghiệt như vậy chứ.
Coi như là khôi lỗi chiến đấu với nhau không nhìn ra toàn bộ thực lực thế nào. Nhưng mà có thể chống lại kiếm pháp đáng sợ của Thượng Quan Hoa và thiên phú chiến đấu đáng sợ như vậy, đủ để Sở Mộ vượt qua một hai tinh chiến đấu. Đến lúc đó chỉ cần trả một cái giá lớn, giúp tu vi của Sở Mộ này tăng lên tới Tạo Hóa cảnh ngũ trọng thiên, lục trọng thiên. Sở Mộ chưa hẳn đã không có thực lực Kiếm Vương thất tinh.
Tận mắt nhìn thấy khác với nghe thấy, Duẫn Phong lúc này đang hối hận sao lúc đó lại cự tuyệt.
Nhưng mà hiện tại còn có cơ hội.
- Nói láo. Khi đó ta cân nhắc cho Sở Mộ. tu vi của hắn quả thực không cao. Mà Chiến bộ là bộ nguy hiểm nhất. Hiện tại ta nhìn thấy kiếm pháp của Sở Mộ, nhìn thấy thực lực của hắn, nhìn thấy thiên phú của hắn. Ta biết hắn có thể đi tới Chiến bộ chúng ta.
Duẫn Phong đỏ mặt tía tai lớn tiếng phản bác.
- Ngươi mới nói láo. Sở Mộ là người của Phong bộ, không ai có thể thay đổi sự thực này.
Hách Liên Thành lập tức mở miệng phản bác.
Lập tức, bộ trưởng ba bộ vì tranh đoạt Sở Mộ mà cãi lộn, đỏ mặt tía tai. Thậm chí còn vung tay, xắn ống tay áo lên, có ý đồ muốn đánh nhau. Mọi người nhìn thấy vậy trợn mắt há hốc mồm. Cho rằng trước mắt mình là ảo giác, cả đám dùng sức dụi mắt, lại trợn to xem xét.
Cái gì? Bộ trưởng Chiến bộ Duẫn Phong không ngờ lại rút kiếm?
Cái gì? Bộ trưởng Phong Bộ cũng rút kiếm theo. Còn nữa, bộ trưởng Trấn bộ cũng rút kiếm, chẳng lẽ bọn họ định động thủ hay sao?
Sở Mộ cũng rất im lặng, thân là người trong cuộc, hắn còn bị chấn động, không kịp phản ứng.
- Được rồi.
Lý Đoạn quát, thanh âm có uy thế không hiểu, chấn nhiếp mọi người. Nếu như hắn không ngăn cản, chỉ sợ ba bộ trưởng sẽ thực sự xuất kiếm. Đến lúc đó phiền phức lớn.
Vì tranh đoạt Sở Mộ mà bộ trưởng ba bộ lại náo loạn như vậy, khiến cho người khác chế giễu. Lý Đoạn cũng thật không ngờ lại như vậy. Đương nhiên hắn càng không ngờ kiếm pháp và thiên phú chiến đấu của Sở Mộ lại xuất sắc như vậy.
Vốn hắn biết rõ Sở Mộ thu được huy hiệu tân binh tốt nhất, hắn rất xem trọng, nhưng mà không ngờ vẫn đánh giá thấp đối phương.
- Phó quân trưởng, lúc ấy phó quân trưởng phân phó Sở Mộ tới Chiến bộ chúng ta. Cho nên Sở Mộ coi như thuộc về Chiến bộ chúng ta.
Duẫn Phong vẫn không buông tha.
- Ta đã nói rồi, để cho Sở Mộ tự mình lựa chọn.
Lý Đoạn nghiêm túc nói, sau đó quay đầu nhìn qua Sở Mộ.
- Sở Mộ, Kiếm Phong tài quyết quân có ba bộ lớn, Trấn bộ phụ trách thủ vệ, Phong bộ phụ trách tình báo. Chiến bộ phụ trashc tiêu diệt toàn bộ. Ba bộ này Trấn bộ là an toàn nhất, Phong bộ đứng thứ hai. Chiến bộ nguy hiểm nhất. Ta nghĩ, dùng trí tuệ của ngươi cũng có thể hiểu rõ lợi hại trong đó.
Ngừng lại một lát, Lý Đoạn lại tiếp tục nói.
- Bất luận gia nhập một tân binh nào gia nhập Kiếm Phong tài quyết quân đều được đưa về ba bộ này. Mà ngươi thì tương đối đặc thù, cho nên ngươi có thể lựa chọn gia nhập bất kỳ bộ nào.
Lý Đoạn vừa mới nói xong. Ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung vào trên mặt Sở Mộ, khiến cho hắn cảm thấy nặng nền. Nhất là ba vị bộ trưởng ba bộ, đôi mắt tràn ngập chờ mong nhìn vào Sở Mộ. Ánh mắt kia hết sức phức tạp, có hi vọng, có chờ mong, có cầu khẩn.... Khiến cho Sở Mộ vừa mới nhìn thấy ánh mắt bọn họ đã cảm thấy đầu váng mắt hoa.
Hắn không khỏi cười khổ. Ai có thể nghĩ tới có một ngày hắn lại được hoan nghênh như vậy. Hắn thực sự không biết, những người khác lúc này đang rât là hâm mộ hắn.
- Ta lựa chọn....
Sở Mộ mở miệng tức thì khiến cho mọi người càng thêm khẩn trương. Trái tim của ba vị bộ trưởng càng như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
- Chiến bộ.
Không chút do dự nói ra hai chữ này, hai mắt Duẫn Phong sáng lên, bắn ra tinh mang nồng đậm. Mà Hách Liên Thành và Hàn Đương Không thì ảm đạm.
Tính cách của Sở Mộ như vậy, Chiến bộ mới là điểm đến lý tưởng của hắn.
- Lần đầu tiên gặp ngươi ta đã biết Chiến bộ mới là nơi lý tưởng nhất mà ngươi nên tới.
Lý Đoạn không khỏi cảm thấy ngoài ý muốn một chút nào.
- Duẫn Phong, Sở Mộ là người của Chiến Bộ. Ngươi nên sắp xếp hắn thật kỹ, hắn là một khối ngọc thô chưa mài dũa, đừng để hắn bị long đong.
Lý Đoạn dặn dò Duẫn Phong.
- Yên tâm đi Phó quân trưởng.
Duẫn Phong vỗ ngực một cái, dùng lời thề sắt son cam đoan. Chợt lại nhìn về phía Sở Mộ, hai mắt bắn ra tinh mang, giống như lão sắc nang nhìn về phía ngực lớn của một mỹ nữ vậy.
- Không, ngươi không thua.
Thượng Quan Hoa cự tuyệt lấy nguyên đan của Sở Mộ. Hắn chiến thắng là bởi vì Cổ Vận kiếm khôi lỗi hết năng lượng, mà không phải hắn thực sự đánh bại Sở Mộ.
- Ngươi gọi là Sở Mộ đúng không? Ta gọi là Thượng Quan Hoa, là đội phó đội thứ tám trong Chiến đội. Hiện tại ta mời ngươi gia nhập, gia nhập đội thứ tám chúng ta.
Trên khuôn mặt khiến cho đại đa số nữ nhân mê mẩn của Thượng Quan Hoa hiện lên vẻ chân thành, nhìn Sở Mộ rồi mở miệng mời chào.
- Sở Mộ sẽ gia nhập Trấn bộ chúng ta, trở thành một thành viên của Trấn bộ.
Một đạo thanh âm vang vọng, mọi người bị thu hút qua. Quay đầu nhìn lại, lúc này phía xa có bốn đạo thân ảnh, trước sau đi tới đấu kiếm đài.
- Bái kiến Lý Phó quân trưởng và ba vị bộ trưởng
Mọi người cả kinh, nhanh chóng kịp phản ứng, vội vàng hạ kiếm lễ.
- Không cần đa lễ.
Lý Đoạn cười nói.
- Ngươi nói sau rồi, Sở Mộ là người Phong bộ chúng ta.
Bộ trưởng Phong Bộ Hách Liên Thành nói.
- Các ngươi đều sai, Sở Mộ đã được phân phó tới Chiến bộ chúng ta.
Lúc này bộ trưởng Chiến bộ Duẫn Phong mở miệng, nói ra một câu nói khiến cho người ta nghẹn họng nhìn trân trối.
Trong lúc nhất thời, ngay cả ba người Lý Đoạn, Hách Liên Thành và Hàn Đương KHông đều không kịp phản ứng.
- Duẫn Phong, trước đó ngươi ghét bỏ tu vi của Sở Mộ quá thấp, chỉ là Tạo Hóa cảnh tứ trọng thiên mà cự tuyệt hắn. Hiện tại Chiến bộ các ngươi đã không còn cơ hội.
Hàn Đương Không lúc này mới kịp phản ứng, không chút do dự nói rõ.
- Đúng vậy, Duẫn Phong, trước đó ngươi đã cự tuyệt Sở Mộ ngoài cửa. Hiện tại Sở Mộ là người của Phong bộ chúng ta.
Hách Liên Thành càng trực tiếp, mỗi một câu nói đều coi Sở Mộ đã là người của Phong bộ.
Lý Đoạn lại cười cười, không nói gì, nhưng trong mắt hiện lên vẻ trêu tức.
Lời nói của bọn hắn mỗi một người trong khu chiến đấu đều nghe thấy.
Bị vạch trần những lời nói trước đó, khuôn mặt Duẫn Phong đỏ bừng lên. Khi đó hắn sao biết Sở Mộ lại yêu nghiệt như vậy chứ.
Coi như là khôi lỗi chiến đấu với nhau không nhìn ra toàn bộ thực lực thế nào. Nhưng mà có thể chống lại kiếm pháp đáng sợ của Thượng Quan Hoa và thiên phú chiến đấu đáng sợ như vậy, đủ để Sở Mộ vượt qua một hai tinh chiến đấu. Đến lúc đó chỉ cần trả một cái giá lớn, giúp tu vi của Sở Mộ này tăng lên tới Tạo Hóa cảnh ngũ trọng thiên, lục trọng thiên. Sở Mộ chưa hẳn đã không có thực lực Kiếm Vương thất tinh.
Tận mắt nhìn thấy khác với nghe thấy, Duẫn Phong lúc này đang hối hận sao lúc đó lại cự tuyệt.
Nhưng mà hiện tại còn có cơ hội.
- Nói láo. Khi đó ta cân nhắc cho Sở Mộ. tu vi của hắn quả thực không cao. Mà Chiến bộ là bộ nguy hiểm nhất. Hiện tại ta nhìn thấy kiếm pháp của Sở Mộ, nhìn thấy thực lực của hắn, nhìn thấy thiên phú của hắn. Ta biết hắn có thể đi tới Chiến bộ chúng ta.
Duẫn Phong đỏ mặt tía tai lớn tiếng phản bác.
- Ngươi mới nói láo. Sở Mộ là người của Phong bộ, không ai có thể thay đổi sự thực này.
Hách Liên Thành lập tức mở miệng phản bác.
Lập tức, bộ trưởng ba bộ vì tranh đoạt Sở Mộ mà cãi lộn, đỏ mặt tía tai. Thậm chí còn vung tay, xắn ống tay áo lên, có ý đồ muốn đánh nhau. Mọi người nhìn thấy vậy trợn mắt há hốc mồm. Cho rằng trước mắt mình là ảo giác, cả đám dùng sức dụi mắt, lại trợn to xem xét.
Cái gì? Bộ trưởng Chiến bộ Duẫn Phong không ngờ lại rút kiếm?
Cái gì? Bộ trưởng Phong Bộ cũng rút kiếm theo. Còn nữa, bộ trưởng Trấn bộ cũng rút kiếm, chẳng lẽ bọn họ định động thủ hay sao?
Sở Mộ cũng rất im lặng, thân là người trong cuộc, hắn còn bị chấn động, không kịp phản ứng.
- Được rồi.
Lý Đoạn quát, thanh âm có uy thế không hiểu, chấn nhiếp mọi người. Nếu như hắn không ngăn cản, chỉ sợ ba bộ trưởng sẽ thực sự xuất kiếm. Đến lúc đó phiền phức lớn.
Vì tranh đoạt Sở Mộ mà bộ trưởng ba bộ lại náo loạn như vậy, khiến cho người khác chế giễu. Lý Đoạn cũng thật không ngờ lại như vậy. Đương nhiên hắn càng không ngờ kiếm pháp và thiên phú chiến đấu của Sở Mộ lại xuất sắc như vậy.
Vốn hắn biết rõ Sở Mộ thu được huy hiệu tân binh tốt nhất, hắn rất xem trọng, nhưng mà không ngờ vẫn đánh giá thấp đối phương.
- Phó quân trưởng, lúc ấy phó quân trưởng phân phó Sở Mộ tới Chiến bộ chúng ta. Cho nên Sở Mộ coi như thuộc về Chiến bộ chúng ta.
Duẫn Phong vẫn không buông tha.
- Ta đã nói rồi, để cho Sở Mộ tự mình lựa chọn.
Lý Đoạn nghiêm túc nói, sau đó quay đầu nhìn qua Sở Mộ.
- Sở Mộ, Kiếm Phong tài quyết quân có ba bộ lớn, Trấn bộ phụ trách thủ vệ, Phong bộ phụ trách tình báo. Chiến bộ phụ trashc tiêu diệt toàn bộ. Ba bộ này Trấn bộ là an toàn nhất, Phong bộ đứng thứ hai. Chiến bộ nguy hiểm nhất. Ta nghĩ, dùng trí tuệ của ngươi cũng có thể hiểu rõ lợi hại trong đó.
Ngừng lại một lát, Lý Đoạn lại tiếp tục nói.
- Bất luận gia nhập một tân binh nào gia nhập Kiếm Phong tài quyết quân đều được đưa về ba bộ này. Mà ngươi thì tương đối đặc thù, cho nên ngươi có thể lựa chọn gia nhập bất kỳ bộ nào.
Lý Đoạn vừa mới nói xong. Ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung vào trên mặt Sở Mộ, khiến cho hắn cảm thấy nặng nền. Nhất là ba vị bộ trưởng ba bộ, đôi mắt tràn ngập chờ mong nhìn vào Sở Mộ. Ánh mắt kia hết sức phức tạp, có hi vọng, có chờ mong, có cầu khẩn.... Khiến cho Sở Mộ vừa mới nhìn thấy ánh mắt bọn họ đã cảm thấy đầu váng mắt hoa.
Hắn không khỏi cười khổ. Ai có thể nghĩ tới có một ngày hắn lại được hoan nghênh như vậy. Hắn thực sự không biết, những người khác lúc này đang rât là hâm mộ hắn.
- Ta lựa chọn....
Sở Mộ mở miệng tức thì khiến cho mọi người càng thêm khẩn trương. Trái tim của ba vị bộ trưởng càng như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
- Chiến bộ.
Không chút do dự nói ra hai chữ này, hai mắt Duẫn Phong sáng lên, bắn ra tinh mang nồng đậm. Mà Hách Liên Thành và Hàn Đương Không thì ảm đạm.
Tính cách của Sở Mộ như vậy, Chiến bộ mới là điểm đến lý tưởng của hắn.
- Lần đầu tiên gặp ngươi ta đã biết Chiến bộ mới là nơi lý tưởng nhất mà ngươi nên tới.
Lý Đoạn không khỏi cảm thấy ngoài ý muốn một chút nào.
- Duẫn Phong, Sở Mộ là người của Chiến Bộ. Ngươi nên sắp xếp hắn thật kỹ, hắn là một khối ngọc thô chưa mài dũa, đừng để hắn bị long đong.
Lý Đoạn dặn dò Duẫn Phong.
- Yên tâm đi Phó quân trưởng.
Duẫn Phong vỗ ngực một cái, dùng lời thề sắt son cam đoan. Chợt lại nhìn về phía Sở Mộ, hai mắt bắn ra tinh mang, giống như lão sắc nang nhìn về phía ngực lớn của một mỹ nữ vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.