Chương 1507: Tần Thiên Dật tặng. (Hạ)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Tần Thiên Dật cười nói:
- Tuy thiên phú tu luyện của ngươi là ngũ phẩm cấp thấp, nhưng chỉ cần ngươi có thể tăng lên tới tứ phẩm, ta tin tưởng với thiên phú của ngươi sẽ là người mạnh nhất trong Vương cấp.
- Tăng thiên phú tu luyện không dễ dàng.
Sở Mộ nói.
Hắn không lo lắng thiên phú tu luyện không thể tăng lên, bởi vì hắn có Đoạt Thiên Đại Pháp, cho dù tiến triển rất chậm nhưng vẫn có thể tu luyện bình thường, hiện tại hắn chỉ có thiên phú ngũ phẩm cấp thaoas, trừ phi đi cướp đoạt thiên phú tu luyện của người khác, nhưng phải cướp đoạt không ít mới được.
Đương nhiên có thể dùng thiên tài địa bảo tăng thiên phú tu luyện, đáng tiếc phải phù hợp mới được.
Thiên tài địa bảo tăng thiên phú tu luyện có xưng hô không rõ ràng, có phân chia cao thấp, đẳng cấp càng cao càng hiếm thấy.
Như bảo vật tăng thiên phú lên tam phẩm dù trân quý nhưng vẫn tìm được, đáng tiếc bảo vật như vậy vô cùng thưa thớt, có thể đạt được hay không còn khó nói.
Cũng may có Đoạt Thiên Đại Pháp, Sở Mộ lại cảm khái lần nữa.
Chờ thực lực của hắn mạnh hơn một ít, hắn sẽ xin rời khỏi tiểu thế giới Phi Thiên Các ra ngoài lịch lãm rèn luyện, chém giết tất cả cường địch, cướp đoạt thiên phú của bọn họ tăng cường bản thân.
- Sư đệ, tương kiến tức hữu duyên, ta tặng ngươi lễ vật.
Tần Thiên Dật cười cười, bỗng nhiên nói xong liền phất tay.
- Tu luyện không chừng mực, hi vọng một ngày kia có thể nhìn thấy ngươi vượt qua ta.
Vừa nói xong, thân thể Tần Thiên Dật như đại bằng giương cánh, kiếm quang lóe lên sau đó biến mất phía chân tơời.
Sở Mộ xác định mình không nhìn lầm, Tần Thiên Dật rời đi là ngự kiếm rời đi.
Sau khi Tần Thiên Dật rời đi, Sở Mộ nhìn đồ vật trong tay mình, đó là đồ vật hình rễ cây, vẻ ngoài có phần giống củ gừng.
Đây là gừng sao?
Đương nhiên không phải, từ ngoại hình có phần hơi giống mà thô
- Đây là cái gì?
Trong lúc nghi ngờ, Sở Mộ tĩnh tâm tìm hiểu trí nhớ đan đạo của bản thân, hắn muốn xem có thể tìm được tin tức tương quan hay không.
Tần Thiên Dật là kiếm giả bất phàm, là một trong Tây Hổ ngũ tuyệt, là đệ tử kinh diễm nhất Phi Thiên Các, đồ hắn cất chứa không phải là phàm vật, còn có thể là bảo vật trong bảo vật.
Hắn không ngừng đối chiếu tin tức mình có được.
Đột nhiên qua nửa canh giờ, Sở Mộ cẩn thận đối chiếu với tin tức mình có, nội tâm rung động mạnh, hắn vui mừng như điên.
Thiên Khương, đây là tên của củ gừng trong tay.
Cái tên rất bình thường, tác dụng của nó cực kỳ trân quý.
Thiên Khương là một loại dược liệu, tác dụng của nó không tầm thường, khả năng có hai tới ba chủng công hiệu, nhưng công hiệu chỉ có một, từ đó giúp nó biến thành cực kỳ trân quý.
Tăng thiên phú tu luyện.
Căn cứ trí nhớ trong đầu, Sở Mộ nhìn Thiên Khương và xem tin tức chú thích trong đó.
Thiên Khương dưới ngàn năm không có công hiệu tăng thiên phú tu luyện, một câu không dùng được, nếu Thiên Khương đạt tới ngàn năm, dược lực trong đó tích lũy tới mức kinh người, dẫn phát biến chất, có tác dụng tăng thiên phú tu luyện.
Thiên Khương ngàn năm chỉ có thể tăng thiên phú lên lục phẩm.
Số năm càng nhiều dược lực càng mạnh
Thiên Khương hai ngàn năm có thể tăng thiên phú lên ngũ phẩm, Thiên Khương ba ngàn năm có thể tăng thiên phú lên tứ phẩm.
Thiên Khương không phải năm càng lâu sẽ càng lớn, có một phương pháp phân biệt Thiên Khương, đó là nhìn đường vân trên Thiên Khương.
Đường vân sẽ vờn quanh Thiên Khương, một vòng là một ngàn năm, hai là hai ngàn năm, ba là ba ngàn năm.
Sở Mộ cẩn thận phân biệt đường vân trong tay mình, ngạc nhiên phát hiện có hai đường vân rõ ràng, đường vân thứ ba rất nhạt, nếu không cẩn thận quan sát sẽ khó phát hiện ra.
- Khối Thiên Khương này đạt tới hai ngàn năm đỉnh.
Sở Mộ nói thầm.
Dù kôối Thiên Khương trong tay chỉ đạt hai ngàn chín trăm chín mươi chín năm, cách ba ngàn năm còn một năm, nó vẫn không thể là Thiên Khương ba ngàn năm, bởi vì đó là một loại biến chất.
- Đáng tiếc.
Sở Mộ thở dài.
Nếu là Thiên Khương ba ngàn năm, bản thân hắn có thể dùng thứ này tăng thiên phú lên tứ phẩm cấp thấp, đến lúc đó tu vi cũng đạt tới hạn mức cao nhất, hắn có thể đạt tới Tạo Hóa Cảnh cực hạn, sau một thời gian ngắn không cần phiền não vì thiên phú tu luyện, hắn có thể tu luyện Đoạt Thiên Đại Pháp, cũng có nhiều thời gian tìm kiếm thiên tài địa bảo.
- Cho dù không thể tăng thiên phú lên tứ phẩm...
Vừa mới nói xong, Sở Mộ ngơ ngẩn, bởi vì hắn phát hiện một loại đan phương trong trí nhớ...
Đại Diễn Đan, đan dược này dùng Thiên Khương làm chủ dược, các loại phụ dược cũng là dược liệu vô cùng trân quý, tác dụng duy nhất của nó là tăng thiên phú tu luyện.
Dựa theo đan phương kia ghi lại, Thiên Khương hai ngàn năm làm chủ dược, dược liệu phụ vô cùng trân quý, từ đó luyện chế thành Đại Diễn Đan, có thể tăng hiệu quả Thiên Khương lên ba ngàn năm.
Nói cách khác, cầm khối Thiên Khương trong tay luyện thành Đại Diễn Đan, Sở Mộ phục dụng sẽ tăng thiên phú từ ngũ phẩm cấp thấp lên tứ phẩm cấp thấp.
- Nếu là như vậy, ta sẽ giảm bớt thời gan tu hành Đoạt Thiên Đại Pháp.
- Đáng tiếc luyện chế Đại Diễn Đan cần tạo nghệ luyện đan đại tông sư mới được, ta chỉ là đạt tới tông sư, còn chưa phải đại tông sư.
- Hơn nữa trừ Thiên Khương còn cần vài loại dược liệu trân quý khác, trong cất chứa của ta không có.
Vừa nghĩ tới điểm này, Sở Mộ ý định đi Phi Thiên Các tìm xem, xem có thể đạt dược vài loại dược liệu này hay không, sau đó tìm chút thời gian tiến hành luyện chế đan dược.
Cũng may truyền thừa của hắn là đan đạo đại tông sư, hơn nữa còn là đại tông sư đỉnh phong, chỉ cần cho mình thời gian và một ít dược liệu là có thể đề thăng, về phần đạt tới cực hạn đan đạo, thậm chí đạt tới tầng thứ cao hơn hay không còn khó nói trước.
Sở Mộ phát hiện mình đang tìm việc, hắn còn không đủ thời gian tu hành, bây giờ lại tu luyện đan dược, hắn ước gì mình có thuật phân thân, hoặc một ngày biến thành mười ngày.
- May mắn ta còn có Thì Chi Sa trung cấp.
Sở Mộ nói thầm.
Đại bộ phận Thì Chi Sa trung cấp đều dùng trong Thì Chi La Bàn, hắn chỉ còn lại tám hạt cho nên không thể dùng trên Thì Chi La Bàn, Sở Mộ vẫn giữ lấy, lúc trước tu hành Ngũ Hành Kiếm Thuật Phong Lôi Kiếm Thuật và Vân Chi Kiếm thuật đã dùng bốn hạt.
Bốn hạt Thì Chi Sa trung cấp có thể dùng trong bốn tháng biến thành mười sáu tháng, từ đó kéo dài thời gian tu luyện của Sở Mộ, cũng lĩnh ngộ ra chiêu thứ tám của các kiếm thuật, từ đó sáng tạo ra vài môn kiếm kỹ tứ phẩm tiếp theo.
- Tuy thiên phú tu luyện của ngươi là ngũ phẩm cấp thấp, nhưng chỉ cần ngươi có thể tăng lên tới tứ phẩm, ta tin tưởng với thiên phú của ngươi sẽ là người mạnh nhất trong Vương cấp.
- Tăng thiên phú tu luyện không dễ dàng.
Sở Mộ nói.
Hắn không lo lắng thiên phú tu luyện không thể tăng lên, bởi vì hắn có Đoạt Thiên Đại Pháp, cho dù tiến triển rất chậm nhưng vẫn có thể tu luyện bình thường, hiện tại hắn chỉ có thiên phú ngũ phẩm cấp thaoas, trừ phi đi cướp đoạt thiên phú tu luyện của người khác, nhưng phải cướp đoạt không ít mới được.
Đương nhiên có thể dùng thiên tài địa bảo tăng thiên phú tu luyện, đáng tiếc phải phù hợp mới được.
Thiên tài địa bảo tăng thiên phú tu luyện có xưng hô không rõ ràng, có phân chia cao thấp, đẳng cấp càng cao càng hiếm thấy.
Như bảo vật tăng thiên phú lên tam phẩm dù trân quý nhưng vẫn tìm được, đáng tiếc bảo vật như vậy vô cùng thưa thớt, có thể đạt được hay không còn khó nói.
Cũng may có Đoạt Thiên Đại Pháp, Sở Mộ lại cảm khái lần nữa.
Chờ thực lực của hắn mạnh hơn một ít, hắn sẽ xin rời khỏi tiểu thế giới Phi Thiên Các ra ngoài lịch lãm rèn luyện, chém giết tất cả cường địch, cướp đoạt thiên phú của bọn họ tăng cường bản thân.
- Sư đệ, tương kiến tức hữu duyên, ta tặng ngươi lễ vật.
Tần Thiên Dật cười cười, bỗng nhiên nói xong liền phất tay.
- Tu luyện không chừng mực, hi vọng một ngày kia có thể nhìn thấy ngươi vượt qua ta.
Vừa nói xong, thân thể Tần Thiên Dật như đại bằng giương cánh, kiếm quang lóe lên sau đó biến mất phía chân tơời.
Sở Mộ xác định mình không nhìn lầm, Tần Thiên Dật rời đi là ngự kiếm rời đi.
Sau khi Tần Thiên Dật rời đi, Sở Mộ nhìn đồ vật trong tay mình, đó là đồ vật hình rễ cây, vẻ ngoài có phần giống củ gừng.
Đây là gừng sao?
Đương nhiên không phải, từ ngoại hình có phần hơi giống mà thô
- Đây là cái gì?
Trong lúc nghi ngờ, Sở Mộ tĩnh tâm tìm hiểu trí nhớ đan đạo của bản thân, hắn muốn xem có thể tìm được tin tức tương quan hay không.
Tần Thiên Dật là kiếm giả bất phàm, là một trong Tây Hổ ngũ tuyệt, là đệ tử kinh diễm nhất Phi Thiên Các, đồ hắn cất chứa không phải là phàm vật, còn có thể là bảo vật trong bảo vật.
Hắn không ngừng đối chiếu tin tức mình có được.
Đột nhiên qua nửa canh giờ, Sở Mộ cẩn thận đối chiếu với tin tức mình có, nội tâm rung động mạnh, hắn vui mừng như điên.
Thiên Khương, đây là tên của củ gừng trong tay.
Cái tên rất bình thường, tác dụng của nó cực kỳ trân quý.
Thiên Khương là một loại dược liệu, tác dụng của nó không tầm thường, khả năng có hai tới ba chủng công hiệu, nhưng công hiệu chỉ có một, từ đó giúp nó biến thành cực kỳ trân quý.
Tăng thiên phú tu luyện.
Căn cứ trí nhớ trong đầu, Sở Mộ nhìn Thiên Khương và xem tin tức chú thích trong đó.
Thiên Khương dưới ngàn năm không có công hiệu tăng thiên phú tu luyện, một câu không dùng được, nếu Thiên Khương đạt tới ngàn năm, dược lực trong đó tích lũy tới mức kinh người, dẫn phát biến chất, có tác dụng tăng thiên phú tu luyện.
Thiên Khương ngàn năm chỉ có thể tăng thiên phú lên lục phẩm.
Số năm càng nhiều dược lực càng mạnh
Thiên Khương hai ngàn năm có thể tăng thiên phú lên ngũ phẩm, Thiên Khương ba ngàn năm có thể tăng thiên phú lên tứ phẩm.
Thiên Khương không phải năm càng lâu sẽ càng lớn, có một phương pháp phân biệt Thiên Khương, đó là nhìn đường vân trên Thiên Khương.
Đường vân sẽ vờn quanh Thiên Khương, một vòng là một ngàn năm, hai là hai ngàn năm, ba là ba ngàn năm.
Sở Mộ cẩn thận phân biệt đường vân trong tay mình, ngạc nhiên phát hiện có hai đường vân rõ ràng, đường vân thứ ba rất nhạt, nếu không cẩn thận quan sát sẽ khó phát hiện ra.
- Khối Thiên Khương này đạt tới hai ngàn năm đỉnh.
Sở Mộ nói thầm.
Dù kôối Thiên Khương trong tay chỉ đạt hai ngàn chín trăm chín mươi chín năm, cách ba ngàn năm còn một năm, nó vẫn không thể là Thiên Khương ba ngàn năm, bởi vì đó là một loại biến chất.
- Đáng tiếc.
Sở Mộ thở dài.
Nếu là Thiên Khương ba ngàn năm, bản thân hắn có thể dùng thứ này tăng thiên phú lên tứ phẩm cấp thấp, đến lúc đó tu vi cũng đạt tới hạn mức cao nhất, hắn có thể đạt tới Tạo Hóa Cảnh cực hạn, sau một thời gian ngắn không cần phiền não vì thiên phú tu luyện, hắn có thể tu luyện Đoạt Thiên Đại Pháp, cũng có nhiều thời gian tìm kiếm thiên tài địa bảo.
- Cho dù không thể tăng thiên phú lên tứ phẩm...
Vừa mới nói xong, Sở Mộ ngơ ngẩn, bởi vì hắn phát hiện một loại đan phương trong trí nhớ...
Đại Diễn Đan, đan dược này dùng Thiên Khương làm chủ dược, các loại phụ dược cũng là dược liệu vô cùng trân quý, tác dụng duy nhất của nó là tăng thiên phú tu luyện.
Dựa theo đan phương kia ghi lại, Thiên Khương hai ngàn năm làm chủ dược, dược liệu phụ vô cùng trân quý, từ đó luyện chế thành Đại Diễn Đan, có thể tăng hiệu quả Thiên Khương lên ba ngàn năm.
Nói cách khác, cầm khối Thiên Khương trong tay luyện thành Đại Diễn Đan, Sở Mộ phục dụng sẽ tăng thiên phú từ ngũ phẩm cấp thấp lên tứ phẩm cấp thấp.
- Nếu là như vậy, ta sẽ giảm bớt thời gan tu hành Đoạt Thiên Đại Pháp.
- Đáng tiếc luyện chế Đại Diễn Đan cần tạo nghệ luyện đan đại tông sư mới được, ta chỉ là đạt tới tông sư, còn chưa phải đại tông sư.
- Hơn nữa trừ Thiên Khương còn cần vài loại dược liệu trân quý khác, trong cất chứa của ta không có.
Vừa nghĩ tới điểm này, Sở Mộ ý định đi Phi Thiên Các tìm xem, xem có thể đạt dược vài loại dược liệu này hay không, sau đó tìm chút thời gian tiến hành luyện chế đan dược.
Cũng may truyền thừa của hắn là đan đạo đại tông sư, hơn nữa còn là đại tông sư đỉnh phong, chỉ cần cho mình thời gian và một ít dược liệu là có thể đề thăng, về phần đạt tới cực hạn đan đạo, thậm chí đạt tới tầng thứ cao hơn hay không còn khó nói trước.
Sở Mộ phát hiện mình đang tìm việc, hắn còn không đủ thời gian tu hành, bây giờ lại tu luyện đan dược, hắn ước gì mình có thuật phân thân, hoặc một ngày biến thành mười ngày.
- May mắn ta còn có Thì Chi Sa trung cấp.
Sở Mộ nói thầm.
Đại bộ phận Thì Chi Sa trung cấp đều dùng trong Thì Chi La Bàn, hắn chỉ còn lại tám hạt cho nên không thể dùng trên Thì Chi La Bàn, Sở Mộ vẫn giữ lấy, lúc trước tu hành Ngũ Hành Kiếm Thuật Phong Lôi Kiếm Thuật và Vân Chi Kiếm thuật đã dùng bốn hạt.
Bốn hạt Thì Chi Sa trung cấp có thể dùng trong bốn tháng biến thành mười sáu tháng, từ đó kéo dài thời gian tu luyện của Sở Mộ, cũng lĩnh ngộ ra chiêu thứ tám của các kiếm thuật, từ đó sáng tạo ra vài môn kiếm kỹ tứ phẩm tiếp theo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.