Chương 489: Tham lam.
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Tuy rằng rất nghi hoặc, nhưng mà cuối cùng Sở Mộ cũng không có truy tìm ngọn ngành bên trong chuyện này. Chỉ là hắn cảm thấy, Nghiêm Khai Minh và Triệu Hoành Chí làm như vậy đối với hắn, chỉ sợ có âm mưu gì đó. Hoặc là nói có độc thủ nào đó đứng sau màn thôi động.
- Đã không nghĩ ra được vậy thì tu luyện. Nếu như thực sự có âm mưu gì đó, bọn chúng nhất định sẽ liên tục ra tay, khi đó sẽ có lúc lộ ra manh mối cho ta.
Âm thầm nói, Sở Mộ ngồi trên giường, bắt đầu tu luyện Thiên Nguyên kiếm khí.
Một khi tu luyện lập tức có linh khí tinh thuần từ bốn phương tám hướng chui vào trong thân thể hắn.
Số lượng linh khí tinh thuần như vậy tuy rằng không có cách nào so với kiếm lâu Thiên cấp tỏng kiếm phủ, nhưng mà so với kiếm lâu Huyền cấp lại không kém là bao. Hơn nữa ở phương diện tinh thuần còn có thể so với linh khí trong kiếm lâu Thiên cấp.
Ngẫm lại những kiếm vệ kia quanh năm suốt tháng ở trong hoàn cảnh này tu luyện, cũng khó trách Triệu Hoành Chí lại có tu vi Hóa Khí cảnh đỉnh phong. Nhưng mà trình độ tinh thuần của kiếm khí lại gần vô hạn với Kiếm giả Hóa Khí cảnh viên mãn bình thường.
Đáng tiếc Kiếm giả ở chỗ này đại đa số thiên phú chỉ là bát phẩm cửu phẩm. Thậm chí có rất nhiều người đều là thập phẩm. Có thể đạt tới thất phẩm rất ít. Vượt qua thất phẩm căn bản không có.
Sau khi tu luyện một phen, Sở Mộ không cảm nhận được tu vi kiếm khí của bản thân có tiến bộ. Đến tầng thứ này muốn tăng lên, rất khó, trọng điểm là ở chỗ kiên trì, bền bỉ.
Sau khi xuống giường, Sở Mộ lại rút kiếm luyện mấy lần kiếm thuật trụ cột. Về sau lại khống chế uy lực tu luyện mấy lần Kinh Phong kiếm thuật .... Sau khi tu luyện xong tất cả. Hắn suy nghĩ một chút, lại cất bước rời khỏi động phủ.
Đã tới mỏ linh thạch biên hoang này, không tới khu vực khai thác linh thạch một chút thì khó mà ăn nói được. Huống chi Sở Mộ đối với việc khai thác linh thạch vẫn còn có chút hiếu kỳ.
Chuyện đánh bại Triệu Hoành Chí đã sớm truyền đi. Hiện tại đại bộ phận kiếm vệ ở trong mỏ linh thạch biên hoang này cũng đều nghe được tên tuổi của Sở Mộ. Chỉ có những kiếm vệ ra ngoài tuần tra, hoặc là đang tuần tra trong mỏ là chưa nhận được tin tức mà thôi.
Bởi vậy Sở Mộ rất nhanh đã hỏi thăm được cửa vào trong mỏ khai thác. Không phải mỗi một kiếm vệ đều như Nghiêm Khai Minh, Triệu Hoành Chí, ôm thái độ địch ý với Sở Mộ.
Cửa vào mỏ khai thác không giống như trong ấn tượng của Sở Mộ, tối đen như mực. Mà có giắt rất nhiều Minh Quang châu, thoạt nhìn giống như ban ngày. Mà ở hai bên cửa vào đều có một kiếm vệ đứng đó. Nhìn thấy Sở Mộ tới, hai người lập tức chặn đường.
Sở Mộ không nói gì, trực tiếp lấy ra kiếm lệnh trấn thủ khu vực khai thác mỏ ra.
Là kiếm vệ, ngay từ đầu đều biết được chuyện kiếm lệnh trấn thủ khu mỏ này. Cho nên vừa nhìn thấy Sở Mộ lấy ra kiếm lệnh trấn thủ, hai người bọn họ suy nghĩ một chút, vội vàng lui ra, nhường đường cho Sở Mộ tiến vào trong quặng mỏ.
- Đại nhân, ngài phải cẩn thận. Nếu như gặp phải Thực Linh thú trưởng thành, tốt nhất nên lập tức rời khỏi.
Trong đó có một kiếm về nhìn bóng lưng Sở Mộ rời đi, hảo tâm nhắc nhở một câu.
Sở Mộ dừng bước, quay người nhìn về phía hắn, mở miệng hỏi:
- Thực Linh thú là gì?
- Đại nhân, Thực Linh thú chính là một loại dị thú nuốt linh thạch. Thực lực ấu thú tương đương với Kiếm giả tại Kiếm Khí cảnh. Thực lực của Thực Linh thú trưởng thành tương đương Hóa Khí cảnh, thập phần cường đại.
Kiếm vệ kia nhanh chóng giải thích.
- Đa tạ.
mang theo chút nghi hoặc, Sở Mộ quay người bước vào trong quặng mỏ.
Mỏ linh thạch này có chút giống như mỏ than, đương nhiên so với mỏ than, tùy thời có thể sụp đổ tạo thành nguy hiểm. Mỏ linh thạch này càng thêm vững chắc, tối thiểu nhất là mỏ linh thạch biên hoang này còn chưa từng xuất hiện qua chuyện sập.
Hai bên trái phải, và bên trên thậm chí mặt đất dưới chân, toàn bộ đều có dấu vết nhân công mở ra, khiến cho thông đạo này rất rộng. Ước chừng rộng ba mét, cao ba mét.
Sở Mộ đại khái đi đuộc hơn ngàn mét, hăn cảm giác được mình đang không ngừng đi xuống. Giống như là tiến vào trong lòng đất vậy.
Điểm này hắn cũng không quá để ý lắm. Bởi vì mỏ linh thạch bình thường sinh trưởng từ trong lòng đất lên trên. Mỏ linh thạch biên hoang khai thác nhiều năm như vậy còn chưa khai thác xong. Hiện tại đương nhiên là phải khai thác xuống dưới.
Không ngừng đi xuống dưới, bắt đầu xuất hiện ba con đường rẽ, Sở Mộ tùy ý lựa chọn một con đường trong đó rồi bước đi.
Đường rẽ trong mỏ quặng có rất nhiều, giăng khắp nơi. Cũng may trên mỗi vách tường cạnh đường rẽ đều có một mũi tên chỉ phương hướng rõ ràng. Làm cho người ta có thể tham khảo một chút, không tới mức đi loạn trong quặng mỏ rộng lớn.
Không bao lâu sau, bên tai Sở Mộ truyền tới tiếng leng keng, lại đi một đoạn Sở Mộ nhìn thấy có hơn chục công nhân đang dùng cuốc khai thác linh thạch.
Cũng không phải nói bọn họ cuốc loạn là có thể lấy được linh thạch. Dùng cuốc đào mỏ, thường thường là đào bới đất đá chung quanh. Độ cứng của linh thạch cực cao, chỉ bằng vào cuốc bình thường căn bản không có cách nào làm ảnh hưởng tới nó.
Cho nên một khi cuốc bọn họ đụng phải vật cứng bên dưới, thường thường đó sẽ là linh thạch.
Sở Mộ liếc mắt đảo qua, làm cho hắn kinh ngạc là những nhân công khai thác linh thạch này đều có tu vi Kiếm Khí cảnh, ít nhất cũng là Kiếm Khí cảnh tứ đoạn, cao nhất còn có Kiếm Khí cảnh thập đoạn.
Hắn không khỏi cảm khái một chút, trong Khai Dương thành, Kiếm giả Kiếm Khí cảnh thập đoạn có địa vị rất cao. Nhưng mà ở đây lại chỉ có thể là nhân công khai thác mỏ mà thôi.
Sở Mộ tới đây cũng không khiến cho bất kỳ ai chú ý. Đối với những nhân công khai thác mỏ này mà nói. Khai thác càng nhiều linh thạch, tiền lời bọn họ cũng sẽ càng nhiều.
Chúng sinh, Kiếm giả vô số, bọn họ bất quá chỉ là tầng kế cuối mà thôi.
Hơn mười nhân công khai thác mỏ đều là nam, tuổi nhỏ nhất chừng hai mươi. Lớn thì có bốn mươi tuổi. Tất cả đều cố gắng ra sức, vô cùng nhiệt tình, tiếng leng keng không ngừng vang lên.
Nhìn chốc lát, lúc Sở Mộ định rời khỏi, đột nhiên nghe được một tiếng ầm vang, giống như vách tường sụp xuống.
Vô số khói bụi cuồn cuộn, hơn mười nhân công khai thác mỏ lui về phía sau. Nhanh chóng nhìn vào chỗ khói bụi cuồn cuộn kia. Sở Mộ cũng nhìn một chút, nhìn xuyên qua khói bụi, hắn chấn động.
Hóa ra là đám nhân công khai thác linh thạch đả thông đường, liên thông với một mặt khác.
Đợi cho khói bụi yên lặng xuống, hơn mười nhân công nhìn lẫn nhau. Đột nhiên có một thanh niên hưng phân nói:
- Là linh thạch, mọi người nhìn xem, trong này có rất nhiều linh thạch nha.
Vừa nói hắn vừa phóng về phía trước. Những linh thạch kia nếu như khai thác toàn bộ. Nộp lên trên bọn họ có thể nhận được không ít tiền.
- Đợi một chút.
Nhân công nhiều tuổi nhất vội vàng nắm lấy cánh tay người thanh niên này, nói:
- Trong này không giống như bên ngoài. Không có dấu vết khai thác của nhân loại. Nhìn qua giống như bị răng tạo thành, không thể đi vào.
- Đã không nghĩ ra được vậy thì tu luyện. Nếu như thực sự có âm mưu gì đó, bọn chúng nhất định sẽ liên tục ra tay, khi đó sẽ có lúc lộ ra manh mối cho ta.
Âm thầm nói, Sở Mộ ngồi trên giường, bắt đầu tu luyện Thiên Nguyên kiếm khí.
Một khi tu luyện lập tức có linh khí tinh thuần từ bốn phương tám hướng chui vào trong thân thể hắn.
Số lượng linh khí tinh thuần như vậy tuy rằng không có cách nào so với kiếm lâu Thiên cấp tỏng kiếm phủ, nhưng mà so với kiếm lâu Huyền cấp lại không kém là bao. Hơn nữa ở phương diện tinh thuần còn có thể so với linh khí trong kiếm lâu Thiên cấp.
Ngẫm lại những kiếm vệ kia quanh năm suốt tháng ở trong hoàn cảnh này tu luyện, cũng khó trách Triệu Hoành Chí lại có tu vi Hóa Khí cảnh đỉnh phong. Nhưng mà trình độ tinh thuần của kiếm khí lại gần vô hạn với Kiếm giả Hóa Khí cảnh viên mãn bình thường.
Đáng tiếc Kiếm giả ở chỗ này đại đa số thiên phú chỉ là bát phẩm cửu phẩm. Thậm chí có rất nhiều người đều là thập phẩm. Có thể đạt tới thất phẩm rất ít. Vượt qua thất phẩm căn bản không có.
Sau khi tu luyện một phen, Sở Mộ không cảm nhận được tu vi kiếm khí của bản thân có tiến bộ. Đến tầng thứ này muốn tăng lên, rất khó, trọng điểm là ở chỗ kiên trì, bền bỉ.
Sau khi xuống giường, Sở Mộ lại rút kiếm luyện mấy lần kiếm thuật trụ cột. Về sau lại khống chế uy lực tu luyện mấy lần Kinh Phong kiếm thuật .... Sau khi tu luyện xong tất cả. Hắn suy nghĩ một chút, lại cất bước rời khỏi động phủ.
Đã tới mỏ linh thạch biên hoang này, không tới khu vực khai thác linh thạch một chút thì khó mà ăn nói được. Huống chi Sở Mộ đối với việc khai thác linh thạch vẫn còn có chút hiếu kỳ.
Chuyện đánh bại Triệu Hoành Chí đã sớm truyền đi. Hiện tại đại bộ phận kiếm vệ ở trong mỏ linh thạch biên hoang này cũng đều nghe được tên tuổi của Sở Mộ. Chỉ có những kiếm vệ ra ngoài tuần tra, hoặc là đang tuần tra trong mỏ là chưa nhận được tin tức mà thôi.
Bởi vậy Sở Mộ rất nhanh đã hỏi thăm được cửa vào trong mỏ khai thác. Không phải mỗi một kiếm vệ đều như Nghiêm Khai Minh, Triệu Hoành Chí, ôm thái độ địch ý với Sở Mộ.
Cửa vào mỏ khai thác không giống như trong ấn tượng của Sở Mộ, tối đen như mực. Mà có giắt rất nhiều Minh Quang châu, thoạt nhìn giống như ban ngày. Mà ở hai bên cửa vào đều có một kiếm vệ đứng đó. Nhìn thấy Sở Mộ tới, hai người lập tức chặn đường.
Sở Mộ không nói gì, trực tiếp lấy ra kiếm lệnh trấn thủ khu vực khai thác mỏ ra.
Là kiếm vệ, ngay từ đầu đều biết được chuyện kiếm lệnh trấn thủ khu mỏ này. Cho nên vừa nhìn thấy Sở Mộ lấy ra kiếm lệnh trấn thủ, hai người bọn họ suy nghĩ một chút, vội vàng lui ra, nhường đường cho Sở Mộ tiến vào trong quặng mỏ.
- Đại nhân, ngài phải cẩn thận. Nếu như gặp phải Thực Linh thú trưởng thành, tốt nhất nên lập tức rời khỏi.
Trong đó có một kiếm về nhìn bóng lưng Sở Mộ rời đi, hảo tâm nhắc nhở một câu.
Sở Mộ dừng bước, quay người nhìn về phía hắn, mở miệng hỏi:
- Thực Linh thú là gì?
- Đại nhân, Thực Linh thú chính là một loại dị thú nuốt linh thạch. Thực lực ấu thú tương đương với Kiếm giả tại Kiếm Khí cảnh. Thực lực của Thực Linh thú trưởng thành tương đương Hóa Khí cảnh, thập phần cường đại.
Kiếm vệ kia nhanh chóng giải thích.
- Đa tạ.
mang theo chút nghi hoặc, Sở Mộ quay người bước vào trong quặng mỏ.
Mỏ linh thạch này có chút giống như mỏ than, đương nhiên so với mỏ than, tùy thời có thể sụp đổ tạo thành nguy hiểm. Mỏ linh thạch này càng thêm vững chắc, tối thiểu nhất là mỏ linh thạch biên hoang này còn chưa từng xuất hiện qua chuyện sập.
Hai bên trái phải, và bên trên thậm chí mặt đất dưới chân, toàn bộ đều có dấu vết nhân công mở ra, khiến cho thông đạo này rất rộng. Ước chừng rộng ba mét, cao ba mét.
Sở Mộ đại khái đi đuộc hơn ngàn mét, hăn cảm giác được mình đang không ngừng đi xuống. Giống như là tiến vào trong lòng đất vậy.
Điểm này hắn cũng không quá để ý lắm. Bởi vì mỏ linh thạch bình thường sinh trưởng từ trong lòng đất lên trên. Mỏ linh thạch biên hoang khai thác nhiều năm như vậy còn chưa khai thác xong. Hiện tại đương nhiên là phải khai thác xuống dưới.
Không ngừng đi xuống dưới, bắt đầu xuất hiện ba con đường rẽ, Sở Mộ tùy ý lựa chọn một con đường trong đó rồi bước đi.
Đường rẽ trong mỏ quặng có rất nhiều, giăng khắp nơi. Cũng may trên mỗi vách tường cạnh đường rẽ đều có một mũi tên chỉ phương hướng rõ ràng. Làm cho người ta có thể tham khảo một chút, không tới mức đi loạn trong quặng mỏ rộng lớn.
Không bao lâu sau, bên tai Sở Mộ truyền tới tiếng leng keng, lại đi một đoạn Sở Mộ nhìn thấy có hơn chục công nhân đang dùng cuốc khai thác linh thạch.
Cũng không phải nói bọn họ cuốc loạn là có thể lấy được linh thạch. Dùng cuốc đào mỏ, thường thường là đào bới đất đá chung quanh. Độ cứng của linh thạch cực cao, chỉ bằng vào cuốc bình thường căn bản không có cách nào làm ảnh hưởng tới nó.
Cho nên một khi cuốc bọn họ đụng phải vật cứng bên dưới, thường thường đó sẽ là linh thạch.
Sở Mộ liếc mắt đảo qua, làm cho hắn kinh ngạc là những nhân công khai thác linh thạch này đều có tu vi Kiếm Khí cảnh, ít nhất cũng là Kiếm Khí cảnh tứ đoạn, cao nhất còn có Kiếm Khí cảnh thập đoạn.
Hắn không khỏi cảm khái một chút, trong Khai Dương thành, Kiếm giả Kiếm Khí cảnh thập đoạn có địa vị rất cao. Nhưng mà ở đây lại chỉ có thể là nhân công khai thác mỏ mà thôi.
Sở Mộ tới đây cũng không khiến cho bất kỳ ai chú ý. Đối với những nhân công khai thác mỏ này mà nói. Khai thác càng nhiều linh thạch, tiền lời bọn họ cũng sẽ càng nhiều.
Chúng sinh, Kiếm giả vô số, bọn họ bất quá chỉ là tầng kế cuối mà thôi.
Hơn mười nhân công khai thác mỏ đều là nam, tuổi nhỏ nhất chừng hai mươi. Lớn thì có bốn mươi tuổi. Tất cả đều cố gắng ra sức, vô cùng nhiệt tình, tiếng leng keng không ngừng vang lên.
Nhìn chốc lát, lúc Sở Mộ định rời khỏi, đột nhiên nghe được một tiếng ầm vang, giống như vách tường sụp xuống.
Vô số khói bụi cuồn cuộn, hơn mười nhân công khai thác mỏ lui về phía sau. Nhanh chóng nhìn vào chỗ khói bụi cuồn cuộn kia. Sở Mộ cũng nhìn một chút, nhìn xuyên qua khói bụi, hắn chấn động.
Hóa ra là đám nhân công khai thác linh thạch đả thông đường, liên thông với một mặt khác.
Đợi cho khói bụi yên lặng xuống, hơn mười nhân công nhìn lẫn nhau. Đột nhiên có một thanh niên hưng phân nói:
- Là linh thạch, mọi người nhìn xem, trong này có rất nhiều linh thạch nha.
Vừa nói hắn vừa phóng về phía trước. Những linh thạch kia nếu như khai thác toàn bộ. Nộp lên trên bọn họ có thể nhận được không ít tiền.
- Đợi một chút.
Nhân công nhiều tuổi nhất vội vàng nắm lấy cánh tay người thanh niên này, nói:
- Trong này không giống như bên ngoài. Không có dấu vết khai thác của nhân loại. Nhìn qua giống như bị răng tạo thành, không thể đi vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.