Chương 3256: Thần thoại. (Hạ)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Trường Không Bài Vân!
Kiếm quang ầm vang khắp thiên địa.
Một kiếm này làm người Thiên La võ quán biến sắc mặt, vội thụt lùi né tránh.
Cùng lúc đó, giám thị đài sinh tử phản ứng lại, mặt lộ né tức giận vỗ mạnh một chưởng.
Chưởng ấn to lớn, trong lòng bàn tay ẩn giấu ánh sao, uy lực đáng sợ phát huy đầy đủ thực lực Niết Bàn cảnh.
Một chưởng khiến người Thiên La võ quán không thể né tránh bị đánh bay ra, hộc máu, mặt tái nhợt hấp hối.
Giám thị tức giận quát:
- Đài sinh tử phân sinh tử, đã ký giấy sinh tử dù hậu quả như thế nào thì không cho phép người khác can thiệp hay trả thù về sau. Các ngươi quá to gan!
Việc này xảy ra ngay trước mắt giám thị, nếu Sở Vương Đình bị trả thù giết chết tức là lão thất trách.
Người Thiên La võ quán tỉnh táo lại, bất chấp vết thương trên người vội bò dậy ngoan ngoãn xin tha:
- Xin giám thị đại nhân tha mạng, chúng ta thấy quán chủ bị giết chết nên tức giận quá mới ra tay. Nghĩ tình chúng ta chưa thành công, xin giám thị đại nhân tha thứ cho chúng ta.
Giám thị nói:
- Xin ta làm gì? Là các ngươi tấn công Sở Vương Đình.
Đài sinh tử có quy định của nó, nếu bọn họ tấn công Sở Mộ thì sống chết của họ do hắn quyết định.
Nhóm người Thiên La võ quán chuyển sang van xin Sở Mộ:
- Sở quán chủ, chúng ta . . .
Chợt kiếm quang vụt qua khiến bọn họ không thể nói tiếp được, vì kiếm phong của Trường Không kiếm cắt qua cổ họng, chém đứt nửa cần cổ.
Tu luyện giả không tu thành nguyên thần thì cổ họng, óc, trái tim, các phần trí mạng nếu bị thương sẽ chết ngay.
Người Thiên La võ quán bị giám thị một chưởng đánh bị thương nặng, tuyệt đối không ngờ Sở Mộ là người tàn nhẫn dứt khoát như vậy, một kiếm giết chết hoàn toàn không cho bọn họ cơ hội.
Giám thị và những người quanh đài sinh tử giật nảy mình, một lần nữa hiểu Sở Mộ sâu hơn. Đây là loại người tâm ngoan thủ lạt, nếu không thể một lần giết chết hắn thì tuyệt đối đừng bao giờ đối đầu với hắn, vì hắn có thiên phú chiến đấu không thể tưởng tượng.
Công tử ca nhỏ giọng nói chỉ mình gã nghe được:
- Nghe đồn trong Thiên Thần tông người thiên tài nhất chỉ mới khiêu chiến vượt hai cảnh giới.
Cái gọi là hai cảnh giới ý chỉ Căn Nguyên Nguyên Giới nhập môn có thể khiêu chiến với Quy Nguyên cảnh đại thành. Chú ý, là khiêu chiến chứ không phải giết chết. Công tử ca cảm thấy đó là truyền thuyết, giờ nhìn tận mắt một Luyện Khí cảnh thập nhị giai chỉ vài kiếm đã giết địa cao thủ Quy Nguyên cảnh cửu giai.
Đây là thần thoại.
Đương nhiên vài kiếm giết hay mấy chục kiếm giết không khác biệt bao nhiêu trong mắt công tử ca. Dù sao kiếm là binh khí công kích kinh người, người luyện kiếm trừ phi thực lực ngang nhau, nếu cách biệt lớn rất nhanh sẽ phân ra sống chết. Còn tình huống thực lực cách biệt lớn nhưng khi chiến đấu phải vờn nhau hồi lâu mới phân ra thắng thua thường sẽ không xảy ra với Kiếm Giả.
Sở Mộ nói:
- Vương Đạo, đi lên tháo không gian giới chỉ của họ xuống.
- Vâng!
Đầu óc Sở Vương Đạo ù đặc, không biết đại ca của mình từ khi nào trở nên lợi hại như vậy. Sở Vương Đạo nghe Sở Mộ nói bản năng dạ, nhảy lên đài sinh tử chạy nhanh tới nhóm người Hạ Hầu Nguyên, tháo không gian giới chỉ đeo trên tay bọn họ.
Sở Môn kiếm quán cũng có không gian giới chỉ, đeo trên tay phụ thân của họ, khi phụ thân bị giết thì không gian giới chỉ cũng bị người cướp đi, về mặt lý luận đó xem như chiến lợi phẩm.
Giá trị của không gian giới chỉ nói cao không tính cao, nói thấp không thấp, ít ra đa số tu luyện giả Luyện Khí cảnh không có, phần lớn Quy Nguyên cảnh cũng không có. Nên đám người Thiên La võ quán chỉ có hai không gian giới chỉ, bị Sở Vương Đạo tháo xuống giao cho Sở Mộ.
Người đã chết, dấu ấn cũng tan biến, Sở Mộ dễ dàng nhận chủ một không gian giới chỉ.
Sở Mộ nói:
- Giám thị đại nhân, mới rồi đa tạ đại nhân giúp đỡ.
Giám thị cười nói:
- Đó là chức trách của lão phu.
Giám thị muốn làm quen với Sở Mộ nên nói chuyện chân thành hơn:
- Đây là khế đất của tiểu hữu, cái này là của một ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm.
Sở Mộ thu lấy khế đất và mười rương Nguyên Thạch.
Sở Mộ lấy ngân phiếu ra đưa cho Sở Vương Đạo:
- Vương Đạo, đi lấy tiền cược về.
Sở Vương Đạo còn mơ hồ, Sở Mộ kêu gì gã làm nấy:
- Vâng!
Tuy Hùng Lang bang hoành hành đông khu, là thế lực ngầm số một nhưng không dám tham ô ván cược như vậy. Huống chi Sở Mộ bày ra thiên phú qua kinh người, bọn họ không dám đắc tội.
Năm khối Nguyên Thạch hạ phẩm đổi lấy năm mươi khối Nguyên Thạch Thượng Phẩm, càng làm Sở Vương Đạo choáng váng hơn.
Lần này người Hùng Lang bang cho rằng mình sẽ hốt mẻ lớn ai ngờ chẳng những không lời còn lỗ rất nhiều, vì công tử ca cược mười khối Nguyên Thạch thượng phẩm, cược Sở Vương Đình thắng.
Một so một ngàn!
Đền một vạn khối Nguyên Thạch thượng phẩm. Những người khác cược tính ra mới hơn hai ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm.
Người Hùng Lang bang muốn khóc, bọn họ không mang theo nhiều Nguyên Thạch như vậy, may mắn tổng bộ Hùng Lang bang trong khu thứ nhất, có thể đi lấy.
Sở Mộ kêu lên:
- Vương Đạo, về thôi.
Đầu óc Sở Vương Đạo đã hơi tỉnh táo, đáp nhanh:
- Vâng thưa đại ca!
Vì từ nhỏ đến lớn Sở Vương Đạo luôn nghe lời đại ca, đặc biệt sau khi phụ thân bị người giết. Mấy năm nay uy tín của đại ca ngày càng nặng trong lòng Sở Vương Đạo.
Sở Mộ và Sở Vương Đạo đi xuống đài sinh tử, đám đông tự động tách ra một con đường như nhường đường cho vương giả.
Đến lúc này bọn họ còn trong rung động, nỗi lòng không thể bình ổn .
Khi đến là đi bộ, lúc về kêu chiếc xe ngựa, tốc độ vừa nhanh vừa vững rời khỏi khu thứ nhất đi hướng khu thứ tám, trở về Sở Môn kiếm quán.
Mãi khi Sở Mộ rời đi năm phút mọi người mới phản ứng lại, nhìn chằm chằm xác chết trên đài sinh tử, tim đập nhanh hơn bình thường nhiều.
Bọn họ giật mình, mơ hồ như thấy một ngôi sao sáng rực đang dâng lên, sẽ tựa như mặt trời chiếu sáng cả bầu trời, mọi người đều sống dưới ánh sáng của hắn.
Mọi người không chút nghi ngờ điều này, vì thiên phú chiến đấu kinh người như thế chắc chắn sẽ được Thiên Thần tông nhìn trúng, phá cách tuyển nhận, được Thiên Thần tông chú trọng bồi dưỡng.
Sở Mộ và Sở Vương Đạo đang trên đường về Sở Môn kiếm quán. Tin Sở Mộ chiến đấu sống chết với Hạ Hầu Nguyên quán chủ Thiên La võ quán chi nhánh đã truyền khắp khu đông thành, tới khu giữa thành.
Khu thứ tám trong thành là nơi tổng quán Thiên La võ quán đóng đô. Giờ phút này tổng quán chủ Thiên La võ quán đang tiếp đãi một vị khách quý, vị quý khách mà gã phải hết sức nịnh bợ.
Kiếm quang ầm vang khắp thiên địa.
Một kiếm này làm người Thiên La võ quán biến sắc mặt, vội thụt lùi né tránh.
Cùng lúc đó, giám thị đài sinh tử phản ứng lại, mặt lộ né tức giận vỗ mạnh một chưởng.
Chưởng ấn to lớn, trong lòng bàn tay ẩn giấu ánh sao, uy lực đáng sợ phát huy đầy đủ thực lực Niết Bàn cảnh.
Một chưởng khiến người Thiên La võ quán không thể né tránh bị đánh bay ra, hộc máu, mặt tái nhợt hấp hối.
Giám thị tức giận quát:
- Đài sinh tử phân sinh tử, đã ký giấy sinh tử dù hậu quả như thế nào thì không cho phép người khác can thiệp hay trả thù về sau. Các ngươi quá to gan!
Việc này xảy ra ngay trước mắt giám thị, nếu Sở Vương Đình bị trả thù giết chết tức là lão thất trách.
Người Thiên La võ quán tỉnh táo lại, bất chấp vết thương trên người vội bò dậy ngoan ngoãn xin tha:
- Xin giám thị đại nhân tha mạng, chúng ta thấy quán chủ bị giết chết nên tức giận quá mới ra tay. Nghĩ tình chúng ta chưa thành công, xin giám thị đại nhân tha thứ cho chúng ta.
Giám thị nói:
- Xin ta làm gì? Là các ngươi tấn công Sở Vương Đình.
Đài sinh tử có quy định của nó, nếu bọn họ tấn công Sở Mộ thì sống chết của họ do hắn quyết định.
Nhóm người Thiên La võ quán chuyển sang van xin Sở Mộ:
- Sở quán chủ, chúng ta . . .
Chợt kiếm quang vụt qua khiến bọn họ không thể nói tiếp được, vì kiếm phong của Trường Không kiếm cắt qua cổ họng, chém đứt nửa cần cổ.
Tu luyện giả không tu thành nguyên thần thì cổ họng, óc, trái tim, các phần trí mạng nếu bị thương sẽ chết ngay.
Người Thiên La võ quán bị giám thị một chưởng đánh bị thương nặng, tuyệt đối không ngờ Sở Mộ là người tàn nhẫn dứt khoát như vậy, một kiếm giết chết hoàn toàn không cho bọn họ cơ hội.
Giám thị và những người quanh đài sinh tử giật nảy mình, một lần nữa hiểu Sở Mộ sâu hơn. Đây là loại người tâm ngoan thủ lạt, nếu không thể một lần giết chết hắn thì tuyệt đối đừng bao giờ đối đầu với hắn, vì hắn có thiên phú chiến đấu không thể tưởng tượng.
Công tử ca nhỏ giọng nói chỉ mình gã nghe được:
- Nghe đồn trong Thiên Thần tông người thiên tài nhất chỉ mới khiêu chiến vượt hai cảnh giới.
Cái gọi là hai cảnh giới ý chỉ Căn Nguyên Nguyên Giới nhập môn có thể khiêu chiến với Quy Nguyên cảnh đại thành. Chú ý, là khiêu chiến chứ không phải giết chết. Công tử ca cảm thấy đó là truyền thuyết, giờ nhìn tận mắt một Luyện Khí cảnh thập nhị giai chỉ vài kiếm đã giết địa cao thủ Quy Nguyên cảnh cửu giai.
Đây là thần thoại.
Đương nhiên vài kiếm giết hay mấy chục kiếm giết không khác biệt bao nhiêu trong mắt công tử ca. Dù sao kiếm là binh khí công kích kinh người, người luyện kiếm trừ phi thực lực ngang nhau, nếu cách biệt lớn rất nhanh sẽ phân ra sống chết. Còn tình huống thực lực cách biệt lớn nhưng khi chiến đấu phải vờn nhau hồi lâu mới phân ra thắng thua thường sẽ không xảy ra với Kiếm Giả.
Sở Mộ nói:
- Vương Đạo, đi lên tháo không gian giới chỉ của họ xuống.
- Vâng!
Đầu óc Sở Vương Đạo ù đặc, không biết đại ca của mình từ khi nào trở nên lợi hại như vậy. Sở Vương Đạo nghe Sở Mộ nói bản năng dạ, nhảy lên đài sinh tử chạy nhanh tới nhóm người Hạ Hầu Nguyên, tháo không gian giới chỉ đeo trên tay bọn họ.
Sở Môn kiếm quán cũng có không gian giới chỉ, đeo trên tay phụ thân của họ, khi phụ thân bị giết thì không gian giới chỉ cũng bị người cướp đi, về mặt lý luận đó xem như chiến lợi phẩm.
Giá trị của không gian giới chỉ nói cao không tính cao, nói thấp không thấp, ít ra đa số tu luyện giả Luyện Khí cảnh không có, phần lớn Quy Nguyên cảnh cũng không có. Nên đám người Thiên La võ quán chỉ có hai không gian giới chỉ, bị Sở Vương Đạo tháo xuống giao cho Sở Mộ.
Người đã chết, dấu ấn cũng tan biến, Sở Mộ dễ dàng nhận chủ một không gian giới chỉ.
Sở Mộ nói:
- Giám thị đại nhân, mới rồi đa tạ đại nhân giúp đỡ.
Giám thị cười nói:
- Đó là chức trách của lão phu.
Giám thị muốn làm quen với Sở Mộ nên nói chuyện chân thành hơn:
- Đây là khế đất của tiểu hữu, cái này là của một ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm.
Sở Mộ thu lấy khế đất và mười rương Nguyên Thạch.
Sở Mộ lấy ngân phiếu ra đưa cho Sở Vương Đạo:
- Vương Đạo, đi lấy tiền cược về.
Sở Vương Đạo còn mơ hồ, Sở Mộ kêu gì gã làm nấy:
- Vâng!
Tuy Hùng Lang bang hoành hành đông khu, là thế lực ngầm số một nhưng không dám tham ô ván cược như vậy. Huống chi Sở Mộ bày ra thiên phú qua kinh người, bọn họ không dám đắc tội.
Năm khối Nguyên Thạch hạ phẩm đổi lấy năm mươi khối Nguyên Thạch Thượng Phẩm, càng làm Sở Vương Đạo choáng váng hơn.
Lần này người Hùng Lang bang cho rằng mình sẽ hốt mẻ lớn ai ngờ chẳng những không lời còn lỗ rất nhiều, vì công tử ca cược mười khối Nguyên Thạch thượng phẩm, cược Sở Vương Đình thắng.
Một so một ngàn!
Đền một vạn khối Nguyên Thạch thượng phẩm. Những người khác cược tính ra mới hơn hai ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm.
Người Hùng Lang bang muốn khóc, bọn họ không mang theo nhiều Nguyên Thạch như vậy, may mắn tổng bộ Hùng Lang bang trong khu thứ nhất, có thể đi lấy.
Sở Mộ kêu lên:
- Vương Đạo, về thôi.
Đầu óc Sở Vương Đạo đã hơi tỉnh táo, đáp nhanh:
- Vâng thưa đại ca!
Vì từ nhỏ đến lớn Sở Vương Đạo luôn nghe lời đại ca, đặc biệt sau khi phụ thân bị người giết. Mấy năm nay uy tín của đại ca ngày càng nặng trong lòng Sở Vương Đạo.
Sở Mộ và Sở Vương Đạo đi xuống đài sinh tử, đám đông tự động tách ra một con đường như nhường đường cho vương giả.
Đến lúc này bọn họ còn trong rung động, nỗi lòng không thể bình ổn .
Khi đến là đi bộ, lúc về kêu chiếc xe ngựa, tốc độ vừa nhanh vừa vững rời khỏi khu thứ nhất đi hướng khu thứ tám, trở về Sở Môn kiếm quán.
Mãi khi Sở Mộ rời đi năm phút mọi người mới phản ứng lại, nhìn chằm chằm xác chết trên đài sinh tử, tim đập nhanh hơn bình thường nhiều.
Bọn họ giật mình, mơ hồ như thấy một ngôi sao sáng rực đang dâng lên, sẽ tựa như mặt trời chiếu sáng cả bầu trời, mọi người đều sống dưới ánh sáng của hắn.
Mọi người không chút nghi ngờ điều này, vì thiên phú chiến đấu kinh người như thế chắc chắn sẽ được Thiên Thần tông nhìn trúng, phá cách tuyển nhận, được Thiên Thần tông chú trọng bồi dưỡng.
Sở Mộ và Sở Vương Đạo đang trên đường về Sở Môn kiếm quán. Tin Sở Mộ chiến đấu sống chết với Hạ Hầu Nguyên quán chủ Thiên La võ quán chi nhánh đã truyền khắp khu đông thành, tới khu giữa thành.
Khu thứ tám trong thành là nơi tổng quán Thiên La võ quán đóng đô. Giờ phút này tổng quán chủ Thiên La võ quán đang tiếp đãi một vị khách quý, vị quý khách mà gã phải hết sức nịnh bợ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.