Chương 3042: Thần thủy chân dịch. (Hạ)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Ngữ khí của trưởng lão Thần Thủy cung cũng mang theo vẻ khiếp sợ. Yêu nghiệt như Sở Mộ, cho dù là thời kỳ toàn thịnh của Thần Thủy cung cũng chưa từng xuất hiện qua.
- Đã tới đây cũng coi như có duyên. Bất quá công pháp ngươi tu luyện hoàn toàn khác với Thần Thủy cung chúng ta. Mà truyền thừa của ta cũng chỉ có thể cho một người mà thôi. Như vậy Thần Thủy chân dịch này ta tặng cho ngươi.
- Thần Thủy chân dịch?
Sở Mộ cảm thấy khó hiểu, nghe qua hẳn là một loại bảo vật, nhưng mà lại không biết dùng làm gì.
- Thần thủy chân dịch là bảo vật của Thần Thủy cung ta, có thể rèn luyện nguyên lực, khiến cho nó càng thêm tinh thuần. Cũng có thể làm cho Thánh thể tốt hơn, càng thêm tinh khiết hơn, càng có lợi cho rèn luyện Thánh thể.
Trưởng lão Thần Thủy cung chỉ giải thích hai câu ngắn gọn đã khiến cho hai mắt Sở Mộ sáng ngời.
Mục đích lần này của hắn chính là muốn đạt được Thủy tinh hoa và Thổ chi tinh hoa, còn phải tìm được bảo vật có thể trợ giúp rèn luyện nguyên lực, tiết kiệm một lượng lớn thời gian cho hắn. Đồng thời cũng phải tìm bảo vật có thể rèn luyện Thánh thể, làm Thánh thể tăng lên tới mức tận cùng, làm tăng thực lực bản thân lên.
Hiện tại Thủy chi tinh hoa sắp đạt được, lại còn có thể nhận được Thần Thủy chân dịch, có thể phụ trợ rèn luyện nguyên lực, còn có thể làm cho Thánh thể tinh khiết hơn, khiến cho rèn luyện Thánh thể càng thêm thông thuận, nhất cử lưỡng tiện.
Sở Mộ không khỏi cảm thấy may mắn khi mình đi tới Lạc Thủy chân cung. Cũng may mà hắn không có động thủ luôn, đại sát tứ phương. Nếu không sẽ bỏ qua cơ duyên này.
Đúng vậy, trong mắt Sở Mộ mà nói, đây là cơ duyên thuộc về hắn. Đương nhiên cũng là cơ duyên thuộc về Lạc Chân Ngưng, nếu không có Sở Mộ, Lạc Chân Ngưng cũng không biết phải bao lâu mới có thể tiến vào trong đại điện Thần Thủy cung.
Lúc này một bình ngọc bay ra, bắn về phía Sở Mộ, toàn thân màu trắng, tinh khiết không tạp chất, vô cùng ôn nhuận.
Sở Mộ nắm bình ngọc, khí tức bên trên bình ngọc mịt mờ. Lực lượng thần hồn của hắn tràn ra, rót vào trong bình ngọc, lập tức nhìn thấy một đám chất lỏng bên trong. Đây là một đám chất lỏng gần như trong suốt lại mang theo chút quang mang. Khí tức mà chất lỏng này tản ra mát lạnh như nước đen, lại thấm vào ruột gan.
Nhìn qua chỉ là một cái bình ngọc lớn bằng nửa lòng bàn tay, nhưng mà bên trong lại giống như tự thành thiên địa, rất là lớn.
- Đa tạ tiền bối.
Sở Mộ chắp tay nói.
- Tiếp nhận truyền thừa của ta cần thời gian nhất định. Nếu như các ngươi còn có chuyện gì thì xử lý trước đi.
Trưởng lão Thần Thủy cung nói.
- Vâng tiền bối.
Lạc Chân Ngưng cung kính đáp lại một câu, chợt nhìn về phía Sở Mộ.
- Pháp tắc kết tinh chia ngươi một nửa. Tiên thiên thủy linh ta sẽ giao cho ngươi.
Dứt lời, hơi nước chấn động trên người nàng ngày càng mãnh liệt. Tay phải nàng giơ lên, có một đám quang mang màu lam nhạt nhanh chóng ngưng tụ trong lòng bàn tay nàng, cuối cùng thành hình, hóa thành một linh vật giống như là một con rắn nước vậy.
Tiên thiên thủy linh.
Thứ này giống như Duệ kim chi linh, dung nhập vào trong cơ thể là có thể khiến cho năng lực của bản thân tăng lên.
Đối với Lạc Chân Ngưng mà nói, Tiên thiên thủy linh quả thực có thể tăng cường thủy thuật của nàng trên trình độ nhất định. Giao cho Sở Mộ chẳng khác nào là làm suy yếu thực lực của bản thân. Bất quá đây là giao dịch lúc ấy, nàng không thể đổi ý. May mà có truyền thừa của trưởng lão Thần Thủy cung, đến lúc đó thực lực bản thân sẽ có tăng lên, cũng coi như có mất mới có được.
Sở Mộ thu Tiên thiên thủy linh, trực tiếp thu nó vào trong cơ thể. Sau khi tới gần Duệ kim chi linh, không ngờ cả hai lại quấn quanh, chơi đùa, truy đuổi.
Trong ngũ hành, Kim sinh Thủy, Duệ kim chi linh đối với Tiên thiên thủy linh có tác dụng xúc tiến, tẩm bổ.
Sau khi thống kê qua, Hỏa chi kết tinh và Kim chi kết tinhh, số lượng tương đồng với nhau. Mà số lượng của Thủy chi kết tinh lại tương đương với tám phần của Hỏa chi kết tinh và Kim chi kết tinh cộng lại.
Chia đều.
- Kim chi kết tinh là của ta, Hỏa chi kết tinh là của ngươi, Thủy chi kết tinh chia đều.
Lạc Chân Ngưng nói.
- Ta cũng cần Kim chi kết tinh.
Sở Mộ cười nói.
- Vậy thì chia đều thôi.
Lạc Chân Ngưng rất bất đắc dĩ.
Cuối cùng Hỏa chi kết tinh chia đều, Thủy chi kết tinh chia đều, Kim chi kết tinh cũng chia đều.
- Tiền bối, cáo từ.
Sở Mộ hành lễ với trưởng lão Thần Thủy cung, lại gật đầu với Lạc Chân Ngưng, sau đó mang theo pháp tắc kết tinh nhanh chóng rời đi.
Nhìn thân ảnh Sở Mộ biến mất không thấy gì nữa, Lạc Chân Ngưng mới thu hồi mắt phượng, nhìn về phía trưởng lão Thần Thủy cung.
- Chuẩn bị cho tốt, tiếp nhận truyền thừa của ta.
Trưởng lão Thần Thủy cung nói xong, chợt hư ảnh hóa thành một đạo quang mang màu lam nhạt, trong nháy mắt nhảy vào trong đầu Lạc Chân Ngưng.
Động tác của trưởng lão Thần Thủy cung quá nhanh, nhanh tới mức trong lúc nhất thời Lạc Chân Ngưng không có phản ứng kịp, lập tức toàn thân chấn động, sắc mặt biến ảo, hai mắt có quang mang màu lam lập lòe bất định.
- Tiền bối, người làm gì vậy?
Tiếng thét chói tai từ trong miệng Lạc Chân Ngưng vang vọng, truyền ra, dường như biểu thị có chuyện không tốt sắp xảy a.
Trong lúc Lạc Chân Ngưng hét lớn, suy nghĩ trong đầu cũng đổi tới đổi lui, toàn thân run rẩy, một thân khí tức trở nên hỗn loạn vô cùng.
Sau nửa canh giờ mới yên lặng lại, sắc mặt cũng khôi phục như thường. Chỉ là so với trước kia dường như có chỗ khác biệt.
- Không ngờ Thần Thủy Tú ta lại có ngày trở lại thế gian.
Thanh âm hoàn toàn khác với Lạc Chân Ngưng vang lên, thanh âm này có thêm vài phần kinh hỉ lại có vài phần lạnh nhạt.
- Chuyện năm đó chưa xong, kiếp này cũng nên hoàn thành thôi.
Ý niệm khẽ đọng, cung điện Thần Thủy cung run rẩy, quang mang bắn ra bốn phía. Một viên ngọc từ dưới đất chui lên, rơi vào trong tay Lạc Chân Ngưng, không, phải nói là Thần Thủy Tú. Viên ngọc này màu xanh da trời, hoàn mỹ không tỳ vết, bên trong dường như có tinh quang lập lòe, thập phần mê người. Đây chính là Thâm Lam thần châu.
Sau đó Thần Thủy Tú cũng rời khỏi bí cảnh di chỉ của Thần Thủy cung, trở về Lạc Thủy Chân cung, tiến vào cấm địa bế quan tu luyện.
Sở Mộ cũng không biết sau khi hắn quay người rời khỏi Thần thủy bí cảnh, Tuyệt Thế cường giả nhất luyện như Lạc Chân Ngưng lại bị đoạt xá. Không chỉ nói bản thân Lạc Chân Ngưng không hề có phòng bị, coi như là Sở Mộ dưới tình huống như vậy cũng không phòng bị. Dù sao theo như lời của trưởng lão Thần Thủy cung kia cùng với hành động trước đó của nàng ta đều khiến cho người ta có cảm giác thành ý mười phần.
- Đã tới đây cũng coi như có duyên. Bất quá công pháp ngươi tu luyện hoàn toàn khác với Thần Thủy cung chúng ta. Mà truyền thừa của ta cũng chỉ có thể cho một người mà thôi. Như vậy Thần Thủy chân dịch này ta tặng cho ngươi.
- Thần Thủy chân dịch?
Sở Mộ cảm thấy khó hiểu, nghe qua hẳn là một loại bảo vật, nhưng mà lại không biết dùng làm gì.
- Thần thủy chân dịch là bảo vật của Thần Thủy cung ta, có thể rèn luyện nguyên lực, khiến cho nó càng thêm tinh thuần. Cũng có thể làm cho Thánh thể tốt hơn, càng thêm tinh khiết hơn, càng có lợi cho rèn luyện Thánh thể.
Trưởng lão Thần Thủy cung chỉ giải thích hai câu ngắn gọn đã khiến cho hai mắt Sở Mộ sáng ngời.
Mục đích lần này của hắn chính là muốn đạt được Thủy tinh hoa và Thổ chi tinh hoa, còn phải tìm được bảo vật có thể trợ giúp rèn luyện nguyên lực, tiết kiệm một lượng lớn thời gian cho hắn. Đồng thời cũng phải tìm bảo vật có thể rèn luyện Thánh thể, làm Thánh thể tăng lên tới mức tận cùng, làm tăng thực lực bản thân lên.
Hiện tại Thủy chi tinh hoa sắp đạt được, lại còn có thể nhận được Thần Thủy chân dịch, có thể phụ trợ rèn luyện nguyên lực, còn có thể làm cho Thánh thể tinh khiết hơn, khiến cho rèn luyện Thánh thể càng thêm thông thuận, nhất cử lưỡng tiện.
Sở Mộ không khỏi cảm thấy may mắn khi mình đi tới Lạc Thủy chân cung. Cũng may mà hắn không có động thủ luôn, đại sát tứ phương. Nếu không sẽ bỏ qua cơ duyên này.
Đúng vậy, trong mắt Sở Mộ mà nói, đây là cơ duyên thuộc về hắn. Đương nhiên cũng là cơ duyên thuộc về Lạc Chân Ngưng, nếu không có Sở Mộ, Lạc Chân Ngưng cũng không biết phải bao lâu mới có thể tiến vào trong đại điện Thần Thủy cung.
Lúc này một bình ngọc bay ra, bắn về phía Sở Mộ, toàn thân màu trắng, tinh khiết không tạp chất, vô cùng ôn nhuận.
Sở Mộ nắm bình ngọc, khí tức bên trên bình ngọc mịt mờ. Lực lượng thần hồn của hắn tràn ra, rót vào trong bình ngọc, lập tức nhìn thấy một đám chất lỏng bên trong. Đây là một đám chất lỏng gần như trong suốt lại mang theo chút quang mang. Khí tức mà chất lỏng này tản ra mát lạnh như nước đen, lại thấm vào ruột gan.
Nhìn qua chỉ là một cái bình ngọc lớn bằng nửa lòng bàn tay, nhưng mà bên trong lại giống như tự thành thiên địa, rất là lớn.
- Đa tạ tiền bối.
Sở Mộ chắp tay nói.
- Tiếp nhận truyền thừa của ta cần thời gian nhất định. Nếu như các ngươi còn có chuyện gì thì xử lý trước đi.
Trưởng lão Thần Thủy cung nói.
- Vâng tiền bối.
Lạc Chân Ngưng cung kính đáp lại một câu, chợt nhìn về phía Sở Mộ.
- Pháp tắc kết tinh chia ngươi một nửa. Tiên thiên thủy linh ta sẽ giao cho ngươi.
Dứt lời, hơi nước chấn động trên người nàng ngày càng mãnh liệt. Tay phải nàng giơ lên, có một đám quang mang màu lam nhạt nhanh chóng ngưng tụ trong lòng bàn tay nàng, cuối cùng thành hình, hóa thành một linh vật giống như là một con rắn nước vậy.
Tiên thiên thủy linh.
Thứ này giống như Duệ kim chi linh, dung nhập vào trong cơ thể là có thể khiến cho năng lực của bản thân tăng lên.
Đối với Lạc Chân Ngưng mà nói, Tiên thiên thủy linh quả thực có thể tăng cường thủy thuật của nàng trên trình độ nhất định. Giao cho Sở Mộ chẳng khác nào là làm suy yếu thực lực của bản thân. Bất quá đây là giao dịch lúc ấy, nàng không thể đổi ý. May mà có truyền thừa của trưởng lão Thần Thủy cung, đến lúc đó thực lực bản thân sẽ có tăng lên, cũng coi như có mất mới có được.
Sở Mộ thu Tiên thiên thủy linh, trực tiếp thu nó vào trong cơ thể. Sau khi tới gần Duệ kim chi linh, không ngờ cả hai lại quấn quanh, chơi đùa, truy đuổi.
Trong ngũ hành, Kim sinh Thủy, Duệ kim chi linh đối với Tiên thiên thủy linh có tác dụng xúc tiến, tẩm bổ.
Sau khi thống kê qua, Hỏa chi kết tinh và Kim chi kết tinhh, số lượng tương đồng với nhau. Mà số lượng của Thủy chi kết tinh lại tương đương với tám phần của Hỏa chi kết tinh và Kim chi kết tinh cộng lại.
Chia đều.
- Kim chi kết tinh là của ta, Hỏa chi kết tinh là của ngươi, Thủy chi kết tinh chia đều.
Lạc Chân Ngưng nói.
- Ta cũng cần Kim chi kết tinh.
Sở Mộ cười nói.
- Vậy thì chia đều thôi.
Lạc Chân Ngưng rất bất đắc dĩ.
Cuối cùng Hỏa chi kết tinh chia đều, Thủy chi kết tinh chia đều, Kim chi kết tinh cũng chia đều.
- Tiền bối, cáo từ.
Sở Mộ hành lễ với trưởng lão Thần Thủy cung, lại gật đầu với Lạc Chân Ngưng, sau đó mang theo pháp tắc kết tinh nhanh chóng rời đi.
Nhìn thân ảnh Sở Mộ biến mất không thấy gì nữa, Lạc Chân Ngưng mới thu hồi mắt phượng, nhìn về phía trưởng lão Thần Thủy cung.
- Chuẩn bị cho tốt, tiếp nhận truyền thừa của ta.
Trưởng lão Thần Thủy cung nói xong, chợt hư ảnh hóa thành một đạo quang mang màu lam nhạt, trong nháy mắt nhảy vào trong đầu Lạc Chân Ngưng.
Động tác của trưởng lão Thần Thủy cung quá nhanh, nhanh tới mức trong lúc nhất thời Lạc Chân Ngưng không có phản ứng kịp, lập tức toàn thân chấn động, sắc mặt biến ảo, hai mắt có quang mang màu lam lập lòe bất định.
- Tiền bối, người làm gì vậy?
Tiếng thét chói tai từ trong miệng Lạc Chân Ngưng vang vọng, truyền ra, dường như biểu thị có chuyện không tốt sắp xảy a.
Trong lúc Lạc Chân Ngưng hét lớn, suy nghĩ trong đầu cũng đổi tới đổi lui, toàn thân run rẩy, một thân khí tức trở nên hỗn loạn vô cùng.
Sau nửa canh giờ mới yên lặng lại, sắc mặt cũng khôi phục như thường. Chỉ là so với trước kia dường như có chỗ khác biệt.
- Không ngờ Thần Thủy Tú ta lại có ngày trở lại thế gian.
Thanh âm hoàn toàn khác với Lạc Chân Ngưng vang lên, thanh âm này có thêm vài phần kinh hỉ lại có vài phần lạnh nhạt.
- Chuyện năm đó chưa xong, kiếp này cũng nên hoàn thành thôi.
Ý niệm khẽ đọng, cung điện Thần Thủy cung run rẩy, quang mang bắn ra bốn phía. Một viên ngọc từ dưới đất chui lên, rơi vào trong tay Lạc Chân Ngưng, không, phải nói là Thần Thủy Tú. Viên ngọc này màu xanh da trời, hoàn mỹ không tỳ vết, bên trong dường như có tinh quang lập lòe, thập phần mê người. Đây chính là Thâm Lam thần châu.
Sau đó Thần Thủy Tú cũng rời khỏi bí cảnh di chỉ của Thần Thủy cung, trở về Lạc Thủy Chân cung, tiến vào cấm địa bế quan tu luyện.
Sở Mộ cũng không biết sau khi hắn quay người rời khỏi Thần thủy bí cảnh, Tuyệt Thế cường giả nhất luyện như Lạc Chân Ngưng lại bị đoạt xá. Không chỉ nói bản thân Lạc Chân Ngưng không hề có phòng bị, coi như là Sở Mộ dưới tình huống như vậy cũng không phòng bị. Dù sao theo như lời của trưởng lão Thần Thủy cung kia cùng với hành động trước đó của nàng ta đều khiến cho người ta có cảm giác thành ý mười phần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.