Chương 389: Thắng bại chỉ ở một ý niệm. (Hạ)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Nhưng mà một kiếm này của Chung Lập Dương lại lần nữa thất bại, lúc hắn còn chưa kịp phản ứng thì lại lập tức cảm giác được ngực mình bị chém trúng, lực lượng bạo phát, cả người không thể khống chế được mà lui về phía sau, ngực còn cảm thấy nghẹn lại, khó thở.
Đặt mông ngã xuống đất, hít thở còn chưa có thông thuận. Chung Lập Dương cũng cảm giác được trên cổ mình có cảm giác lạnh lẽo như băng, hắn rất rõ ràng, đây là cảm xúc từ kiếm truyền tới.
- Chung Lập Dương này mới được coi là hắc mã của tổ, không, hẳn là thớt hắc mã lớn nhất của bản viện a.
Trong mắt trọng tài hiện lên sự vui vẻ, âm thầm gật đầu không thôi, trong lòng không nhịn được có chút kích động.
Trong Kiếm phủ có vô số cạnh tranh, mười viện nội phủ cũng cạnh tranh tương đối kịch liệt, thi đấu Kiếm thuật vi vương chính là một trong những loại phương thức cạnh tranh đó.
Bổn viện có thêm một ít cao thủ kiếm thuật, đoạt được vị trí cao hơn thì những trưởng lão như bọn họ trên mặt cũng cảm thấy như thơm lây, dính ánh sáng a.
- Sở Mộ thắng.
Thanh âm của vị trọng tài này đặc biệt lớn tuyên bố.
Các học viên thi nhau bỏ tay xuống, mở hai mắt nhìn ra, lại nhìn thấy một kiếm của Sở Mộ lại đặt lên trên cổ Chung Lập Dương, mà vẻ mặt Chung Lập Dương mờ mịt, kinh ngạc đang ngồi trên mặt đất, cảnh tượng này gần giống cảnh tượng trong suy nghĩ của các học viên bên dưới. Chỉ là đổi nhân vật mà thôi. Khiến cho bọn họ trong lúc nhất thời không kịp phản ứng.
- Ta hoa mắt sao?
- Không ngờ Sở Mộ lại thắng.
- Chung Lập Dương sư huynh không ngờ lại thua?
- Hóa ra Sở Mộ mới chính là thớt hắc mã lớn nhất a.
Sở Mộ thu kiếm, liếc mắt nhìn Chung Lập Dương không nói gì, quay người nhảy xuống đấu kiếm đài, đem kiếm khí đặt lại trên giá gỗ.
Sắc mặt Chung Lập Dương thì lúc xanh lúc đỏ một hồi, xấu hổ tới mức hận không thể đào một cái hố dưới đất để chui vào.
- Thắng bại chính là chuyện thường của Kiếm giả, không nên thắng mà tự kiêu ngạo, tự mãn, thua cũng không nên nhụt chí, uể oải, nếu như ngay cả một chút thắng bại như vậy cũng không thừa nhận được thì sao có thể nói đến chuyện đi được bao xa trên con đường kiếm đạo đây?
Sắc mặt trưởng lão làm trọng tài lạnh lẽo, ngữ khí vô cùng nghiêm túc nói, giống như là hồi chuông cảnh tỉnh cho Chung Lập Dương vậy.
Sắc mặt Chung Lập Dương đổi tới đổi lui, sau đó mới khôi phục bình tĩnh, đứng dậy đi xuống đấu kiếm đài rồi thi lễ với trọng tài, đem kiếm khí đặt lên trên giá gỗ. Tuy rằng bị trọng tài nói một phen làm cho hắn tỉnh táo lại, nhưng mà trong lòng vẫn còn có chút khó chịu khó có thể cởi bỏ, bởi vậy hắn trầm mặt đi về phía thua, bước chân còn không vững, thậm chí còn không nói tới một lời.
- Kiếm thuật của ngươi quả nhiên vượt quá tưởng tượng của ta, ta càng ngày càng chờ mong chiến một trận với ngươi.
Lôi Hạo dùng kiếm khí truyền âm nói.
- Chung quy sẽ có cơ hội.
Sở Mộ trả lời.
Kim Hà cũng nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, vẻ mặt cực kỳ hứng thú, đây cũng không phải là cảm thấy hứng thú với bản thân Sở Mộ, mà là cảm thấy hứng thú với kiếm thuật của Sở Mộ.
Trọng tài sau khi liếc mắt nhìn Sở Mộ vài lần, lại tiếp tục cầm lấy danh sách, tiếp tục tuyên bố tên những người tham chiến tiếp theo.
Sau một khoảng thời gian ngắn, thi đấu vòng thứ tư hoàn tất, các học viên lại có thời gian nghỉ ngơi chừng một phút đồng hồ.
Loại chiến đấu kiếm thuật tinh khiết này, dưới tình huống đánh bại đối phương dễ dàng không có chút tiêu hao nào, nhưng mà nếu như trình độ kiếm thuật của hai người tương đương với nhau sẽ là một chuyện cực kỳ tiêu hao thể lực, không khôi phục tốt, sẽ ảnh hưởng tới trận đấu sau đó.
Thời gian một phút đồng hồ nhanh chóng trôi qua, vòng thứ năm bắt đầu.
Vòng thứ năm bắt đầu từ bốn mươi người thua vòng trước, Chung Lập Dương bởi vì bị Sở Mộ đánh bại cho nên cũng thuộc nhóm này.
Vốn bằng vào trình độ kiếm thuật ucra Chung Lập Dương, cho dù đưa về phía thua cũng có thể tiếp tục thi đấu, lại một lần nữa đánh bại đối thủ, nhận được tư cách tiếp tục thi đấu.
Hai mươi trận chiến của bốn mươi người thua ở vòng bốn đã chấm dứt, tới phiên tranh tài của bốn mươi người thắng còn lại.
Có lẽ trọng tài cố ý, trong hai mươi trận tranh tài này, Sở Mộ và Lôi Hạo, Kim Hà không có gặp nhau, mà bọn họ cũng thuận lợi đánh bại đối thủ, thành công tấn cấp.
Trong mắt trong tài ba người Sở Mộ, Lôi Hạo, Kim Hà đều là hắc mã, cho dù có phân cao thấp, nhưng mà nếu như có thể đứng vững top mười trong tổ, tiến vào vòng chung kết kiếm thuật vi vương tất cũng có thể đạt được vị trí rất tốt.
Lại có thời gian một phút đồng hồ nghỉ ngơi
Vòng thứ sáu bắt đầu.
Vòng thứ sáu bắt đầu từ hai mươi người thua bị đám người Sở Mộ đánh bại ở vòng thứ năm. Hai mươi người thắng trong vòng năm, bao gồm cả Chung Lập Dương, tất cả trộn lại với nhau, cho nên trong vòng sáu chỉ có hai mươi trận.
Không hổ là danh nhân đứng thứ mười kiếm thuật cửu viện lần trước, kiếm thuật của Chung Lập Dương không giống bình thường, nhất là sau khi bị Sở Mộ đánh bại, có lẽ hắn đã bình tĩnh lại, Sở Mộ không ngờ lại ngoài ý muốn phát hiện ra kiếm thuật của Chung Lập Dương dường như có tăng tiến.
- Xem ra Chung Lập Dương này cũng không phải là người chỉ biết cuồng vọng tự đại.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Tổ thứ mười hừng hực khí thế tiến hành thi đấu, chín tổ còn lại lúc này cũng tranh đoạt vô cùng kịch liệt.
Trong đó trong tổ ba truyền ra tiếng hoan hô rất lớn, bởi vì hai người trong trận đấu này, một người là Hoàng Bất Câu, mội người thì được xưng là đệ nhất hắc mã của tổ thứ ba - Tần Thiên.
Kiếm thuật của hai người phi phàm.
Nhưng mà vẫn là Hoàng Bất Câu cao minh hơn, kiếm thuật của Hoàng Bất Câu giống như tên hắn vậy, không bám theo một khuôn mẫu nào, biến hóa thất thường, một môn kiếm thuật trụ cột ở trong tay hắn trở nên vô cùng linh hoạt, giống như thiên mã hành không, không thẻ nào tìm ra được tung tích.
Một kiếm xuất ra, ngươi căn bản không thể nào phán đoán được một kiếm tiếp theo hắn sẽ công tới từ nơi nào, không có cách nào phán đoán ra sẽ lâm vào trong bị động, tiến tới bị đối phương nắm giữ tiết tấu, nắm mũi dắt đi, cuối cùng cũng chỉ có con đường thua mà thôi.
Cho nên đệ nhất hắc mà Tần Thiên của tổ thứ ba cuối cùng bị Hoàng Bất Câu đánh bại, khóe miệng Hoàng Bất Câu thủy chung luôn có nụ cười, làm cho người ta không biết hắn mỉm cười là có ý gì, có lẽ đây dường như là chiêu bài của hắn vậy.
Trừ Hoàng Bất Câu của tổ ba ra, tổ một, tổ hai..... trước tổ bảy, những học viên đứng trước bảy trong top mười lần trước đều vô cùng cường đại, vốn không phải là người mà những thớt hắc mã này có thể rung chuyển. Bởi vì bọn họ đều là danh nhân tiến vào top một trăm trên tổng bảng Kiếm thuật vi vương lần trước a.
Vòng thứ sáu chấm dứt, sau thời gian nghỉ ngơi là một phút đồng hồ, thi đấu vòng thứ bảy lại bắt đầu.
Vòng thứ bảy gồm có hai mươi người vẫn bảo trì được thắng lợi ở vòng thứ sáu, và hai mươi người chiến thắng trong đám bị thua ở vòng thứ sáu. Tổng cộng có bốn mươi đệ tử.
Đặt mông ngã xuống đất, hít thở còn chưa có thông thuận. Chung Lập Dương cũng cảm giác được trên cổ mình có cảm giác lạnh lẽo như băng, hắn rất rõ ràng, đây là cảm xúc từ kiếm truyền tới.
- Chung Lập Dương này mới được coi là hắc mã của tổ, không, hẳn là thớt hắc mã lớn nhất của bản viện a.
Trong mắt trọng tài hiện lên sự vui vẻ, âm thầm gật đầu không thôi, trong lòng không nhịn được có chút kích động.
Trong Kiếm phủ có vô số cạnh tranh, mười viện nội phủ cũng cạnh tranh tương đối kịch liệt, thi đấu Kiếm thuật vi vương chính là một trong những loại phương thức cạnh tranh đó.
Bổn viện có thêm một ít cao thủ kiếm thuật, đoạt được vị trí cao hơn thì những trưởng lão như bọn họ trên mặt cũng cảm thấy như thơm lây, dính ánh sáng a.
- Sở Mộ thắng.
Thanh âm của vị trọng tài này đặc biệt lớn tuyên bố.
Các học viên thi nhau bỏ tay xuống, mở hai mắt nhìn ra, lại nhìn thấy một kiếm của Sở Mộ lại đặt lên trên cổ Chung Lập Dương, mà vẻ mặt Chung Lập Dương mờ mịt, kinh ngạc đang ngồi trên mặt đất, cảnh tượng này gần giống cảnh tượng trong suy nghĩ của các học viên bên dưới. Chỉ là đổi nhân vật mà thôi. Khiến cho bọn họ trong lúc nhất thời không kịp phản ứng.
- Ta hoa mắt sao?
- Không ngờ Sở Mộ lại thắng.
- Chung Lập Dương sư huynh không ngờ lại thua?
- Hóa ra Sở Mộ mới chính là thớt hắc mã lớn nhất a.
Sở Mộ thu kiếm, liếc mắt nhìn Chung Lập Dương không nói gì, quay người nhảy xuống đấu kiếm đài, đem kiếm khí đặt lại trên giá gỗ.
Sắc mặt Chung Lập Dương thì lúc xanh lúc đỏ một hồi, xấu hổ tới mức hận không thể đào một cái hố dưới đất để chui vào.
- Thắng bại chính là chuyện thường của Kiếm giả, không nên thắng mà tự kiêu ngạo, tự mãn, thua cũng không nên nhụt chí, uể oải, nếu như ngay cả một chút thắng bại như vậy cũng không thừa nhận được thì sao có thể nói đến chuyện đi được bao xa trên con đường kiếm đạo đây?
Sắc mặt trưởng lão làm trọng tài lạnh lẽo, ngữ khí vô cùng nghiêm túc nói, giống như là hồi chuông cảnh tỉnh cho Chung Lập Dương vậy.
Sắc mặt Chung Lập Dương đổi tới đổi lui, sau đó mới khôi phục bình tĩnh, đứng dậy đi xuống đấu kiếm đài rồi thi lễ với trọng tài, đem kiếm khí đặt lên trên giá gỗ. Tuy rằng bị trọng tài nói một phen làm cho hắn tỉnh táo lại, nhưng mà trong lòng vẫn còn có chút khó chịu khó có thể cởi bỏ, bởi vậy hắn trầm mặt đi về phía thua, bước chân còn không vững, thậm chí còn không nói tới một lời.
- Kiếm thuật của ngươi quả nhiên vượt quá tưởng tượng của ta, ta càng ngày càng chờ mong chiến một trận với ngươi.
Lôi Hạo dùng kiếm khí truyền âm nói.
- Chung quy sẽ có cơ hội.
Sở Mộ trả lời.
Kim Hà cũng nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, vẻ mặt cực kỳ hứng thú, đây cũng không phải là cảm thấy hứng thú với bản thân Sở Mộ, mà là cảm thấy hứng thú với kiếm thuật của Sở Mộ.
Trọng tài sau khi liếc mắt nhìn Sở Mộ vài lần, lại tiếp tục cầm lấy danh sách, tiếp tục tuyên bố tên những người tham chiến tiếp theo.
Sau một khoảng thời gian ngắn, thi đấu vòng thứ tư hoàn tất, các học viên lại có thời gian nghỉ ngơi chừng một phút đồng hồ.
Loại chiến đấu kiếm thuật tinh khiết này, dưới tình huống đánh bại đối phương dễ dàng không có chút tiêu hao nào, nhưng mà nếu như trình độ kiếm thuật của hai người tương đương với nhau sẽ là một chuyện cực kỳ tiêu hao thể lực, không khôi phục tốt, sẽ ảnh hưởng tới trận đấu sau đó.
Thời gian một phút đồng hồ nhanh chóng trôi qua, vòng thứ năm bắt đầu.
Vòng thứ năm bắt đầu từ bốn mươi người thua vòng trước, Chung Lập Dương bởi vì bị Sở Mộ đánh bại cho nên cũng thuộc nhóm này.
Vốn bằng vào trình độ kiếm thuật ucra Chung Lập Dương, cho dù đưa về phía thua cũng có thể tiếp tục thi đấu, lại một lần nữa đánh bại đối thủ, nhận được tư cách tiếp tục thi đấu.
Hai mươi trận chiến của bốn mươi người thua ở vòng bốn đã chấm dứt, tới phiên tranh tài của bốn mươi người thắng còn lại.
Có lẽ trọng tài cố ý, trong hai mươi trận tranh tài này, Sở Mộ và Lôi Hạo, Kim Hà không có gặp nhau, mà bọn họ cũng thuận lợi đánh bại đối thủ, thành công tấn cấp.
Trong mắt trong tài ba người Sở Mộ, Lôi Hạo, Kim Hà đều là hắc mã, cho dù có phân cao thấp, nhưng mà nếu như có thể đứng vững top mười trong tổ, tiến vào vòng chung kết kiếm thuật vi vương tất cũng có thể đạt được vị trí rất tốt.
Lại có thời gian một phút đồng hồ nghỉ ngơi
Vòng thứ sáu bắt đầu.
Vòng thứ sáu bắt đầu từ hai mươi người thua bị đám người Sở Mộ đánh bại ở vòng thứ năm. Hai mươi người thắng trong vòng năm, bao gồm cả Chung Lập Dương, tất cả trộn lại với nhau, cho nên trong vòng sáu chỉ có hai mươi trận.
Không hổ là danh nhân đứng thứ mười kiếm thuật cửu viện lần trước, kiếm thuật của Chung Lập Dương không giống bình thường, nhất là sau khi bị Sở Mộ đánh bại, có lẽ hắn đã bình tĩnh lại, Sở Mộ không ngờ lại ngoài ý muốn phát hiện ra kiếm thuật của Chung Lập Dương dường như có tăng tiến.
- Xem ra Chung Lập Dương này cũng không phải là người chỉ biết cuồng vọng tự đại.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Tổ thứ mười hừng hực khí thế tiến hành thi đấu, chín tổ còn lại lúc này cũng tranh đoạt vô cùng kịch liệt.
Trong đó trong tổ ba truyền ra tiếng hoan hô rất lớn, bởi vì hai người trong trận đấu này, một người là Hoàng Bất Câu, mội người thì được xưng là đệ nhất hắc mã của tổ thứ ba - Tần Thiên.
Kiếm thuật của hai người phi phàm.
Nhưng mà vẫn là Hoàng Bất Câu cao minh hơn, kiếm thuật của Hoàng Bất Câu giống như tên hắn vậy, không bám theo một khuôn mẫu nào, biến hóa thất thường, một môn kiếm thuật trụ cột ở trong tay hắn trở nên vô cùng linh hoạt, giống như thiên mã hành không, không thẻ nào tìm ra được tung tích.
Một kiếm xuất ra, ngươi căn bản không thể nào phán đoán được một kiếm tiếp theo hắn sẽ công tới từ nơi nào, không có cách nào phán đoán ra sẽ lâm vào trong bị động, tiến tới bị đối phương nắm giữ tiết tấu, nắm mũi dắt đi, cuối cùng cũng chỉ có con đường thua mà thôi.
Cho nên đệ nhất hắc mà Tần Thiên của tổ thứ ba cuối cùng bị Hoàng Bất Câu đánh bại, khóe miệng Hoàng Bất Câu thủy chung luôn có nụ cười, làm cho người ta không biết hắn mỉm cười là có ý gì, có lẽ đây dường như là chiêu bài của hắn vậy.
Trừ Hoàng Bất Câu của tổ ba ra, tổ một, tổ hai..... trước tổ bảy, những học viên đứng trước bảy trong top mười lần trước đều vô cùng cường đại, vốn không phải là người mà những thớt hắc mã này có thể rung chuyển. Bởi vì bọn họ đều là danh nhân tiến vào top một trăm trên tổng bảng Kiếm thuật vi vương lần trước a.
Vòng thứ sáu chấm dứt, sau thời gian nghỉ ngơi là một phút đồng hồ, thi đấu vòng thứ bảy lại bắt đầu.
Vòng thứ bảy gồm có hai mươi người vẫn bảo trì được thắng lợi ở vòng thứ sáu, và hai mươi người chiến thắng trong đám bị thua ở vòng thứ sáu. Tổng cộng có bốn mươi đệ tử.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.