Chương 3477: Thắng liên tiếp bắt đầu. (Thượng)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
- Nói không chừng hắn là tới nơi này khiêu chiến, ma luyện bản thân.
- Người trẻ tuổi thú vị, ta từ trên người của hắn, thấy được một loại không giống bình thường.
Một Nhân tộc Đại Đế ngồi ở trong một tháp lâu, híp hai mắt thuận miệng nói.
Cường giả Đại Đế cấp, ở trên cảnh giới là hơn xa Tuyệt Thế cảnh, bởi vậy, thường thường có thể thấy được càng nhiều ảo diệu, đương nhiên, bọn hắn cũng không cách nào nhìn ra ảo diệu của bản thân Sở Mộ, chỉ là một loại cảm giác thuần túy mà thôi.
- Tuy ta bị thương, lực lượng cũng tiêu hao không ít, nhưng cũng không phải ngươi một Tuyệt Thế cảnh Tam luyện cao giai nho nhỏ có thể đối kháng, đi xuống cho ta.
Đại Sơn Vương lộ ra rất phẫn nộ, hắn cảm giác mình bị coi thường.
Ở trong Sát Lục giới, thiên tài quá thông thường. Dù sao dám vào Sát Lục giới lịch lãm rèn luyện, đều là Tu Luyện giả có bản lĩnh, nhưng ở bên ngoài, thiên tài lại tương đối ít thấy, đây cũng không phải là nói thiên tài ít. Mà là vì số lượng Tu Luyện giả ở ngoại giới quá lớn quá lớn, dưới tỉ lệ như vậy, thiên tài dĩ nhiên là tương đối hiếm thấy rồi.
Huống chi, dùng tu vi Tuyệt Thế cảnh Tam luyện đi đối kháng Tiểu Thánh Tôn, vượt qua như vậy, kia chỉ có tuyệt thế thiên tài mới có thể làm được.
Đại Sơn Vương không cho rằng Nhân tộc tùy tiện xuất hiện kia sẽ là một tuyệt thế thiên tài.
Nắm đấm của Đại Sơn Vương phá không, oanh kích tới, quyền kình kim sắc uy lực cường hoành kinh người, xé rách trường không, mang theo uy năng đáng sợ bá đạo oanh tới Sở Mộ. Phảng phất muốn một quyền nổ nát.
Mọi người thấy, Nhân tộc Tuyệt Thế cấp Tam luyện cao giai kia, vậy mà không có bất kỳ né tránh, hoặc là nói, đối mặt một quyền này của Đại Sơn Vương, hắn không cách nào né tránh.
- Thảm rồi.
- Chọc giận Đại Sơn Vương, một quyền này bất tử cũng bị giày vò.
Tiếp theo, trước mắt mọi người, một đạo quang mang chợt lóe lên, hào quang kia sắc bén mà nhanh chóng, phảng phất như mở ra hư không.
Cái kia, là một đạo kiếm quang.
Không biết lúc nào, Nhân tộc Tuyệt Thế cảnh Tam luyện cao giai kia xuất kiếm rồi, tựa hồ không có thi triển kiếm pháp đặc biệt gì, chỉ là một kiếm kéo lê, kiếm quang phá không, như cắt đậu hủ mở ra quyền kình kim sắc của Đại Sơn Vương. Thế như chẻ tre bổ về phía Đại Sơn Vương, dùng tư thái không thể né tránh cùng chống cự, trực tiếp vẽ lên ngực của Đại Sơn Vương, lực lượng cường hoành bộc phát, lập tức đánh bay hắn ra vài trăm mét.
Từ Đại Sơn Vương phẫn nộ ra quyền, Sở Mộ xuất kiếm phản kích, đến Đại Sơn Vương bị một kiếm đánh bay vài trăm mét, chỉ phát sinh ở trong một hơi ngắn ngủn, quá nhanh, hơn nữa còn hoàn toàn phá vỡ cách nghĩ chủ quan của mọi người, để cho bọn hắn ngây ngẩn, trong lúc nhất thời sững sờ nhìn Đại Sơn Vương muốn giãy dụa đứng dậy, trong đầu một mảnh bột nhão.
Vẻ mặt của Đại Sơn Vương cũng mờ mịt, hắn đến bây giờ, còn không có kịp phản ứng, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, về phần giãy dụa đứng dậy hoàn toàn là bản năng của thân thể.
Chỉ là, một kiếm kia để cho hắn thương càng thêm thương, sau khi giãy dụa đứng dậy, chỉ cảm thấy toàn thân đau đớn, nhấc tay cũng cảm thấy khó khăn, căn bản không có lực tái chiến.
Mấy hơi sau, Đại Sơn Vương mới tỉnh ngộ, mình bị đánh bại rồi, mà người xem cũng kịp phản ứng, Đại Sơn Vương bị đánh bại, bị một Nhân tộc Tuyệt Thế cảnh Tam luyện cao giai mà bọn hắn nhìn không tốt đánh bại.
- Ta không có nằm mơ chứ, Đại Sơn Vương lại bị đánh bại.
Có người nhịn không được thét to.
- Một kiếm, chỉ một kiếm đánh bại.
- Không thể tưởng tượng nổi, Tuyệt Thế cảnh Tam luyện cao giai vậy mà xuất ra một kiếm đánh bại Tiểu Thánh Tôn Đại Sơn Vương, mặc dù Đại Sơn Vương bị thương, lực lượng cũng không bằng một nửa thời kỳ toàn thịnh, thế nhưng mà, Tuyệt Thế cảnh Tam luyện cao giai kia, chỉ tiện tay một kiếm liền đánh bại hắn.
Tiếng thét chói tai không ngừng.
- Thiên tài.
- Không, tuyệt thế thiên tài, đây là một tuyệt thế thiên tài.
Bên Nhân tộc, lập tức đều kích động lên, bởi vì tuyệt thế thiên tài mới xuất hiện này, là của Nhân tộc.
Đối với Nhân tộc vui mừng, chủng tộc khác không khỏi có chút khó chịu.
- Bất quá là một hồi thắng lợi mà thôi, may mắn thắng được Đại Sơn Vương bị thương, căn bản không coi vào đâu.
Một Tiểu Thánh Tôn của Kim Cương tộc lập tức nhảy xuống, trực diện Sở Mộ.
Hắn như Đại Sơn Vương, đã lấy được hai mươi thắng liên tiếp, chỉ có điều sau hai mươi thắng liên tiếp hắn nghỉ ngơi, cho nên không có thương tổn, lực lượng cũng rất tràn đầy, nói ngắn lại, là ở vào thời kỳ toàn thịnh.
Tất cả mọi người nhìn ra được, mục đích của người này, là vì tranh một hơi, vì Kim Cương tộc tranh một hơi.
Sở Mộ không mở miệng, Ly Thương Kiếm nhẹ nhàng chấn động, kiếm quang phá không giết ra, ngay lập tức tới.
- Toái!
Kim Cương tộc Tiểu Thánh Tôn này bỗng nhiên gầm lên giận dữ, hai mắt trừng trừng, trên người có quang mang kim sắc lóe lên, trực tiếp vận dụng bí pháp chủng tộc Kim Cương Chi Khu, tiếp theo, hai đấm hung hăng oanh kích.
Vũ khí của Kim Cương tộc, là thân thể cùng bao tay của bọn hắn.
Không hề ngoài ý muốn, hai đấm của Kim Cương tộc Tiểu Thánh Tôn này trước sau oanh kích, cùng một kiếm của Sở Mộ va chạm, kiếm quang lại không có bị đánh tan, ngược lại bộc phát lực lượng, một kiếm phá vỡ hai đấm của Kim Cương tộc Tiểu Thánh Tôn, thẳng vào trong cung, giống như Đại Sơn Vương, phách trảm lên ngực Kim Cương tộc, đánh bay ra vài trăm mét.
Uy lực của một kiếm này cường hoành, trực tiếp đánh bại Kim Cương Chi Khu của đối phương, trong lúc nhất thời ngã xuống đất, khó có thể đứng dậy, mất đi lực tái chiến.
Lúc này đây, mọi người hoàn toàn trợn mắt hốc mồm.
Nếu như nói lúc trước đánh bại Đại Sơn Vương, còn có thể tìm một ít lý do, ví dụ như Đại Sơn Vương liên tục chiến đấu mười một tràng, lực lượng đại bộ phận tiêu hao, còn thừa không có mấy, ví dụ như hắn cũng bị thương, ảnh hưởng thực lực phát huy..., nhưng lúc này bất đồng, là ở thời kỳ toàn thịnh chiến đấu, vậy mà cũng bị một kiếm đánh bay.
- Nhân tộc chúng ta được thiên trạch a.
Bên tháp lâu của Nhân tộc, rất nhiều người cao hứng không thôi, nhóm Đại Đế cao tầng cũng mừng rỡ, ánh mắt đều rơi vào trên người Sở Mộ, phảng phất như muốn nhìn thấu hắn.
- Một kiếm đánh bại Tiểu Thánh Tôn, thực lực nàyrất mạnh, chẳng lẽ thực lực của hắn đạt đến Đại Thánh Tôn?
- Nếu như thực lực của hắn, đạt đến Đại Thánh Tôn, vậy hắn không phải tuyệt thế thiên tài, mà là thiên kiêu.
- Thiên kiêu!
- Nhân tộc chúng ta có khả năng lại sẽ thêm một thiên kiêu!
- Người trẻ tuổi thú vị, ta từ trên người của hắn, thấy được một loại không giống bình thường.
Một Nhân tộc Đại Đế ngồi ở trong một tháp lâu, híp hai mắt thuận miệng nói.
Cường giả Đại Đế cấp, ở trên cảnh giới là hơn xa Tuyệt Thế cảnh, bởi vậy, thường thường có thể thấy được càng nhiều ảo diệu, đương nhiên, bọn hắn cũng không cách nào nhìn ra ảo diệu của bản thân Sở Mộ, chỉ là một loại cảm giác thuần túy mà thôi.
- Tuy ta bị thương, lực lượng cũng tiêu hao không ít, nhưng cũng không phải ngươi một Tuyệt Thế cảnh Tam luyện cao giai nho nhỏ có thể đối kháng, đi xuống cho ta.
Đại Sơn Vương lộ ra rất phẫn nộ, hắn cảm giác mình bị coi thường.
Ở trong Sát Lục giới, thiên tài quá thông thường. Dù sao dám vào Sát Lục giới lịch lãm rèn luyện, đều là Tu Luyện giả có bản lĩnh, nhưng ở bên ngoài, thiên tài lại tương đối ít thấy, đây cũng không phải là nói thiên tài ít. Mà là vì số lượng Tu Luyện giả ở ngoại giới quá lớn quá lớn, dưới tỉ lệ như vậy, thiên tài dĩ nhiên là tương đối hiếm thấy rồi.
Huống chi, dùng tu vi Tuyệt Thế cảnh Tam luyện đi đối kháng Tiểu Thánh Tôn, vượt qua như vậy, kia chỉ có tuyệt thế thiên tài mới có thể làm được.
Đại Sơn Vương không cho rằng Nhân tộc tùy tiện xuất hiện kia sẽ là một tuyệt thế thiên tài.
Nắm đấm của Đại Sơn Vương phá không, oanh kích tới, quyền kình kim sắc uy lực cường hoành kinh người, xé rách trường không, mang theo uy năng đáng sợ bá đạo oanh tới Sở Mộ. Phảng phất muốn một quyền nổ nát.
Mọi người thấy, Nhân tộc Tuyệt Thế cấp Tam luyện cao giai kia, vậy mà không có bất kỳ né tránh, hoặc là nói, đối mặt một quyền này của Đại Sơn Vương, hắn không cách nào né tránh.
- Thảm rồi.
- Chọc giận Đại Sơn Vương, một quyền này bất tử cũng bị giày vò.
Tiếp theo, trước mắt mọi người, một đạo quang mang chợt lóe lên, hào quang kia sắc bén mà nhanh chóng, phảng phất như mở ra hư không.
Cái kia, là một đạo kiếm quang.
Không biết lúc nào, Nhân tộc Tuyệt Thế cảnh Tam luyện cao giai kia xuất kiếm rồi, tựa hồ không có thi triển kiếm pháp đặc biệt gì, chỉ là một kiếm kéo lê, kiếm quang phá không, như cắt đậu hủ mở ra quyền kình kim sắc của Đại Sơn Vương. Thế như chẻ tre bổ về phía Đại Sơn Vương, dùng tư thái không thể né tránh cùng chống cự, trực tiếp vẽ lên ngực của Đại Sơn Vương, lực lượng cường hoành bộc phát, lập tức đánh bay hắn ra vài trăm mét.
Từ Đại Sơn Vương phẫn nộ ra quyền, Sở Mộ xuất kiếm phản kích, đến Đại Sơn Vương bị một kiếm đánh bay vài trăm mét, chỉ phát sinh ở trong một hơi ngắn ngủn, quá nhanh, hơn nữa còn hoàn toàn phá vỡ cách nghĩ chủ quan của mọi người, để cho bọn hắn ngây ngẩn, trong lúc nhất thời sững sờ nhìn Đại Sơn Vương muốn giãy dụa đứng dậy, trong đầu một mảnh bột nhão.
Vẻ mặt của Đại Sơn Vương cũng mờ mịt, hắn đến bây giờ, còn không có kịp phản ứng, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, về phần giãy dụa đứng dậy hoàn toàn là bản năng của thân thể.
Chỉ là, một kiếm kia để cho hắn thương càng thêm thương, sau khi giãy dụa đứng dậy, chỉ cảm thấy toàn thân đau đớn, nhấc tay cũng cảm thấy khó khăn, căn bản không có lực tái chiến.
Mấy hơi sau, Đại Sơn Vương mới tỉnh ngộ, mình bị đánh bại rồi, mà người xem cũng kịp phản ứng, Đại Sơn Vương bị đánh bại, bị một Nhân tộc Tuyệt Thế cảnh Tam luyện cao giai mà bọn hắn nhìn không tốt đánh bại.
- Ta không có nằm mơ chứ, Đại Sơn Vương lại bị đánh bại.
Có người nhịn không được thét to.
- Một kiếm, chỉ một kiếm đánh bại.
- Không thể tưởng tượng nổi, Tuyệt Thế cảnh Tam luyện cao giai vậy mà xuất ra một kiếm đánh bại Tiểu Thánh Tôn Đại Sơn Vương, mặc dù Đại Sơn Vương bị thương, lực lượng cũng không bằng một nửa thời kỳ toàn thịnh, thế nhưng mà, Tuyệt Thế cảnh Tam luyện cao giai kia, chỉ tiện tay một kiếm liền đánh bại hắn.
Tiếng thét chói tai không ngừng.
- Thiên tài.
- Không, tuyệt thế thiên tài, đây là một tuyệt thế thiên tài.
Bên Nhân tộc, lập tức đều kích động lên, bởi vì tuyệt thế thiên tài mới xuất hiện này, là của Nhân tộc.
Đối với Nhân tộc vui mừng, chủng tộc khác không khỏi có chút khó chịu.
- Bất quá là một hồi thắng lợi mà thôi, may mắn thắng được Đại Sơn Vương bị thương, căn bản không coi vào đâu.
Một Tiểu Thánh Tôn của Kim Cương tộc lập tức nhảy xuống, trực diện Sở Mộ.
Hắn như Đại Sơn Vương, đã lấy được hai mươi thắng liên tiếp, chỉ có điều sau hai mươi thắng liên tiếp hắn nghỉ ngơi, cho nên không có thương tổn, lực lượng cũng rất tràn đầy, nói ngắn lại, là ở vào thời kỳ toàn thịnh.
Tất cả mọi người nhìn ra được, mục đích của người này, là vì tranh một hơi, vì Kim Cương tộc tranh một hơi.
Sở Mộ không mở miệng, Ly Thương Kiếm nhẹ nhàng chấn động, kiếm quang phá không giết ra, ngay lập tức tới.
- Toái!
Kim Cương tộc Tiểu Thánh Tôn này bỗng nhiên gầm lên giận dữ, hai mắt trừng trừng, trên người có quang mang kim sắc lóe lên, trực tiếp vận dụng bí pháp chủng tộc Kim Cương Chi Khu, tiếp theo, hai đấm hung hăng oanh kích.
Vũ khí của Kim Cương tộc, là thân thể cùng bao tay của bọn hắn.
Không hề ngoài ý muốn, hai đấm của Kim Cương tộc Tiểu Thánh Tôn này trước sau oanh kích, cùng một kiếm của Sở Mộ va chạm, kiếm quang lại không có bị đánh tan, ngược lại bộc phát lực lượng, một kiếm phá vỡ hai đấm của Kim Cương tộc Tiểu Thánh Tôn, thẳng vào trong cung, giống như Đại Sơn Vương, phách trảm lên ngực Kim Cương tộc, đánh bay ra vài trăm mét.
Uy lực của một kiếm này cường hoành, trực tiếp đánh bại Kim Cương Chi Khu của đối phương, trong lúc nhất thời ngã xuống đất, khó có thể đứng dậy, mất đi lực tái chiến.
Lúc này đây, mọi người hoàn toàn trợn mắt hốc mồm.
Nếu như nói lúc trước đánh bại Đại Sơn Vương, còn có thể tìm một ít lý do, ví dụ như Đại Sơn Vương liên tục chiến đấu mười một tràng, lực lượng đại bộ phận tiêu hao, còn thừa không có mấy, ví dụ như hắn cũng bị thương, ảnh hưởng thực lực phát huy..., nhưng lúc này bất đồng, là ở thời kỳ toàn thịnh chiến đấu, vậy mà cũng bị một kiếm đánh bay.
- Nhân tộc chúng ta được thiên trạch a.
Bên tháp lâu của Nhân tộc, rất nhiều người cao hứng không thôi, nhóm Đại Đế cao tầng cũng mừng rỡ, ánh mắt đều rơi vào trên người Sở Mộ, phảng phất như muốn nhìn thấu hắn.
- Một kiếm đánh bại Tiểu Thánh Tôn, thực lực nàyrất mạnh, chẳng lẽ thực lực của hắn đạt đến Đại Thánh Tôn?
- Nếu như thực lực của hắn, đạt đến Đại Thánh Tôn, vậy hắn không phải tuyệt thế thiên tài, mà là thiên kiêu.
- Thiên kiêu!
- Nhân tộc chúng ta có khả năng lại sẽ thêm một thiên kiêu!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.