Chương 3210: Thánh Tôn. (1)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Đại Thiên Uy kiếm thức!
Trảm!
Kiếm quang không cách nào hình dung làm thiên địa tầng thứ hai ảm đạm, hư không dưới kiếm vỡ vụn và bắn tung tóe.
Tiếng sấm vang rền, kiếm quang hóa thành sấm sét diệt thế từ trên cao đánh xuống. Một kiếm xé rách không trung, vết nứt không gian đen kịt tựa như miệng của hung thú thái cổ thôn phệ thiên địa.
Dưới một kiếm giống như sấm sét, một đạo thân ảnh bị cháy đen, còn tản mát ra từng đạo khói trắng màu xám cùng với mùi khét lẹt đang giống như một ngôi sao rơi xuống bên dưới.
Tiếng vang ầm ầm tựa như núi lửa bộc phát, mặt đất chấn động không thôi. Bóng người bị cháy đen kia mạnh mẽ phá vỡ mặt đất cứng rắn. Trong lúc mặt đất chấn động, vô số vết nứt tựa như mạng nhện trải rộng, mặt đất trong phương viên mấy ngàn thước đều sụp đổ. Trung tâm còn có một cái lỗ màu đen, sâu không thấy đáy.
Liên tục điên cuồng tấn công không ngừng. Mỗi một kiếm đều là công kích toàn lực, rồi sau đó lại thi trển đủ loại kiếm thức công kích đã được nắm giữ. Cuối cùng lại thi triển ra Thiên Uy kiếm thức. Liên tục công kích với cường độ như vậy khiến cho Sở Mộ có cảm giác lực lượng mình hơi trì trệ. Nếu là bình thường tối thiểu cũng phải tốn vài tức thời gian mới có thể hòa hoãn được. Nhưng mà dưới Khô Thương bí pháp, chưa tới một hơi Sở Mộ đã nhanh chóng khôi phục được.
Công kích liên tục mà cuồng bạo như vậy, cho dù là Kiếm Vương tái sinh cũng hoàn toàn không thể nào thừa nhận được. Đoán chừng không thể chống đỡ tới một kiếm cuối cùng sẽ mất mạng. Sở Mộ tin rằng tên Thánh vương này coi như mạnh mẽ hơn Kiếm Vương. nhưng mà cũng khó có thể thừa nhận được công kích như vậy của hắn. Cho dù không chết, hơn phân nửa cũng gần chết.
Chỉ là không biết vì sao trong lòng Sở Mộ thủy chung vẫn có một loại cảm giác nguy cơ, loại cảm giác nguy cơ này khiến cho hắn không dám buông lỏng, ngược lại còn càng thêm cảnh giác.
Hai mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào trong cái lỗ màu đen kia, phong mang trên song kiếm không dứt, kiếm ý vờn quanh thân.
Thời gian trôi qua từng chút một, mỗi một hơi dường như đều dài dằng dặc như một năm vậy.
Sở Mộ ngừng thở, ngay cả tim giống như cũng ngừng đập. Toàn bộ lực chú ý đều tập trung vào trong cái lỗ đen kịt kia.
Bỗng nhiên cảm giác nguy cơ mãnh liệt, không cách nào hình dung từ sâu trong linh hồn Sở Mộ nổ tung. Từ trong cái lỗ đen kia có một đạo quang mang giống như lưu tinh xẹt qua phía chân trời, bắn về phía Sở Mộ.
Nhanh, thực sự quá nhanh. Lúc Sở Mộ vừa mới phát giác ra thì quang mang kia đã bay vụt tới trước mắt, không có cách nào né tránh được.
Thậm chí song kiếm của Sở Mộ còn chưa kịp giao với nhau tạo thành phòng ngự thì đã lập tức cảm giác được từ ngực truyền tới cảm giác đau đớn mãnh liệt. Quang mang đáng sợ như kiếm đâm thủng Huyết Sa bào và Huyết Sa giáp trên người hắn, ngay cả thân thể mạnh mẽ cũng không thể phòng ngự đuuợc, bị quang mang kia trực tiếp xuyên qua.
Quang mang đáng sợ xuyên qua thân thể Sở Mộ, đồng thời lực lượng khổng lồ cũng mang theo thân thể Sở Mộ phóng lên trên không trung tới mấy ngàn thước.
Bên trong quang mang kia ẩn chứa lực lượng kinh người vô cùng, giống như muốn đánh nát vòm trời. Cỗ lực lượng này nhanh chóng lan tràn khắp toàn thân Sở Mộ, điên cuồng tàn sát bừa bãi, làm cho thân thể Sở Mộ giống như vòm trời, xuất hiện vô số vết rách, thậm chí còn có cảm giác thân thể hắn sắp vỡ vụn.
Cùng lúc đó từ trong lỗ đen kia có một đạo thân ảnh bay ra, toàn thân cháy đen, giống như từng bị thiêu cháy qua vậy. Tiếp đó, một màn khiến cho người ta kinh sợ xuất hiện. Làn da bị cháy đen của người này trực tiếp tróc xuống, Thánh Vương từ trong đó chui ra, làn da đỏ hồng như là trẻ con, nhìn giống như mới sinh ra vậy.
Toàn thân không có một chút vết thương nào, khí tức cũng không có một chút hỗn loạn nào cả. Giống như tất cả công kích trước đó của Sở Mộ đều không có tác dụng với hắn vậy.
Công kích khủng bố như vậy không ngờ lại không làm tổn thương chút nào cho Thánh Vương?
Sở Mộ cảm thấy rất là khó hiểu, hắn cảm thấy Thánh Vương dù có thực lực ngũ luyện sơ giai, đối mặt với công kích như vậy cũng không có khả năng không chịu một chút thương thế nào chứ?
Thân thể cơ hồ sắp vỡ vụn ra, lực lượng Khô Thương bí pháp lan tràn toàn thân, Thiên Băng chi lực dưới Khô Thương chi lực cũng không có bao nhiêu năng lực chống cự, nhanh chóng bị ăn mòn, thôn phệ. Mà thương thế của bản thân Sở Mộ cũng trong thời gian ngắn nhanh chóng khôi phục lại như thường. Lực lượng cũng hoàn toàn khôi phục như lúc ban đầu.
Hai người cách xa nhau mấy vạn trượng, khoảng cách này so với mấy ngàn thước cũng không có gì khác biệt cả.
Nhìn thấy dưới một ngón tay của mình mà Sở Mộ không chết, thậm chí thương thế còn nhanh chóng khỏi hẳn, lực lượng cũng hoàn toàn khôi phục làm cho Thánh Vương này vô cùng kiếp sợ.
- Chẳng lẽ kẻ này cũng tu luyện Bất Tử thần công?
Trong đầu Thánh Vương không tự chủ toát lên suy nghĩ này, chợt hắn lại phủ nhận. Bởi vì Bất Tử thần công là tuyệt học của Bất tử nhất mạch, trừ Bất Tử Thánh Hoàng ra cũng chỉ có hắn tu luyện. Coi như là Bất Tử Hoàng vệ trong Hoàng Đình cũng chỉ có tiếp nhận qua Bất tử chi lực cải tạo, cũng không chính thức tu luyện Bất Tử thần công.
Như vậy, nếu như khoogn tu luyện Bất Tử thần công thì có lẽ là một môn công pháp tương tự với Bất Tử thần công. Chỉ là dùng kiến thức và tích lũy của Thánh Vương, hắn cũng không thấy có loại công pháp nào có thể so sánh với Bất Tử thần công cả.
- Ngươi tu luyện công pháp gì?
Không ngờ Thánh Vương lại trực tiếp mở miệng dò hỏi.
- Ta nên gọi ngươi là Thánh Vương hay là Thánh Tôn?
Sở Mộ không có trực tiếp trả lời mà hỏi lại.
- Dùng tuổi tác của ngươi thực lực có thể đạt tới bán bộ ngũ luyện, thậm chí còn tới gần vô hạn ngũ luyện, quả thực khó có được. đáng tiếc, chênh lệch giữa ngũ luyện chính thức và tứ luyện không phải là thứ mà ngươi có thể hiểu rõ.
Thánh Vương nói.
- Tuyệt Thế cường giả ngũ luyện, duy chỉ có ngũ luyện mới có cơ hội trở thành Thánh tôn.
Một câu đã nói ra điểm khác biệt giữa ngũ luyện và trước tứ luyện.
Thánh Tôn, cường giả dưới Thánh Hoàng.
Bất quá Sở Mộ cũng nghe ra ý tứ trong lời nói của Thánh Vương. Cũng không phải thực lực đạt tới ngũ luyện là có thể được gọi là Thánh Tôn. Mà đạt tới ngũ luyện mới có cơ hội trở thành Thánh Tôn, đây là hai ý tứ hoàn toàn khác biệt.
Nói cách khác, muốn trở thành Thánh tôn, điều kiện tiên quyết là trước tiên phải đạt tới ngũ luyện. Nhưng mà đạt tới ngũ luyện lại không phải là đã trở thành Thánh Tôn.
Trảm!
Kiếm quang không cách nào hình dung làm thiên địa tầng thứ hai ảm đạm, hư không dưới kiếm vỡ vụn và bắn tung tóe.
Tiếng sấm vang rền, kiếm quang hóa thành sấm sét diệt thế từ trên cao đánh xuống. Một kiếm xé rách không trung, vết nứt không gian đen kịt tựa như miệng của hung thú thái cổ thôn phệ thiên địa.
Dưới một kiếm giống như sấm sét, một đạo thân ảnh bị cháy đen, còn tản mát ra từng đạo khói trắng màu xám cùng với mùi khét lẹt đang giống như một ngôi sao rơi xuống bên dưới.
Tiếng vang ầm ầm tựa như núi lửa bộc phát, mặt đất chấn động không thôi. Bóng người bị cháy đen kia mạnh mẽ phá vỡ mặt đất cứng rắn. Trong lúc mặt đất chấn động, vô số vết nứt tựa như mạng nhện trải rộng, mặt đất trong phương viên mấy ngàn thước đều sụp đổ. Trung tâm còn có một cái lỗ màu đen, sâu không thấy đáy.
Liên tục điên cuồng tấn công không ngừng. Mỗi một kiếm đều là công kích toàn lực, rồi sau đó lại thi trển đủ loại kiếm thức công kích đã được nắm giữ. Cuối cùng lại thi triển ra Thiên Uy kiếm thức. Liên tục công kích với cường độ như vậy khiến cho Sở Mộ có cảm giác lực lượng mình hơi trì trệ. Nếu là bình thường tối thiểu cũng phải tốn vài tức thời gian mới có thể hòa hoãn được. Nhưng mà dưới Khô Thương bí pháp, chưa tới một hơi Sở Mộ đã nhanh chóng khôi phục được.
Công kích liên tục mà cuồng bạo như vậy, cho dù là Kiếm Vương tái sinh cũng hoàn toàn không thể nào thừa nhận được. Đoán chừng không thể chống đỡ tới một kiếm cuối cùng sẽ mất mạng. Sở Mộ tin rằng tên Thánh vương này coi như mạnh mẽ hơn Kiếm Vương. nhưng mà cũng khó có thể thừa nhận được công kích như vậy của hắn. Cho dù không chết, hơn phân nửa cũng gần chết.
Chỉ là không biết vì sao trong lòng Sở Mộ thủy chung vẫn có một loại cảm giác nguy cơ, loại cảm giác nguy cơ này khiến cho hắn không dám buông lỏng, ngược lại còn càng thêm cảnh giác.
Hai mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào trong cái lỗ màu đen kia, phong mang trên song kiếm không dứt, kiếm ý vờn quanh thân.
Thời gian trôi qua từng chút một, mỗi một hơi dường như đều dài dằng dặc như một năm vậy.
Sở Mộ ngừng thở, ngay cả tim giống như cũng ngừng đập. Toàn bộ lực chú ý đều tập trung vào trong cái lỗ đen kịt kia.
Bỗng nhiên cảm giác nguy cơ mãnh liệt, không cách nào hình dung từ sâu trong linh hồn Sở Mộ nổ tung. Từ trong cái lỗ đen kia có một đạo quang mang giống như lưu tinh xẹt qua phía chân trời, bắn về phía Sở Mộ.
Nhanh, thực sự quá nhanh. Lúc Sở Mộ vừa mới phát giác ra thì quang mang kia đã bay vụt tới trước mắt, không có cách nào né tránh được.
Thậm chí song kiếm của Sở Mộ còn chưa kịp giao với nhau tạo thành phòng ngự thì đã lập tức cảm giác được từ ngực truyền tới cảm giác đau đớn mãnh liệt. Quang mang đáng sợ như kiếm đâm thủng Huyết Sa bào và Huyết Sa giáp trên người hắn, ngay cả thân thể mạnh mẽ cũng không thể phòng ngự đuuợc, bị quang mang kia trực tiếp xuyên qua.
Quang mang đáng sợ xuyên qua thân thể Sở Mộ, đồng thời lực lượng khổng lồ cũng mang theo thân thể Sở Mộ phóng lên trên không trung tới mấy ngàn thước.
Bên trong quang mang kia ẩn chứa lực lượng kinh người vô cùng, giống như muốn đánh nát vòm trời. Cỗ lực lượng này nhanh chóng lan tràn khắp toàn thân Sở Mộ, điên cuồng tàn sát bừa bãi, làm cho thân thể Sở Mộ giống như vòm trời, xuất hiện vô số vết rách, thậm chí còn có cảm giác thân thể hắn sắp vỡ vụn.
Cùng lúc đó từ trong lỗ đen kia có một đạo thân ảnh bay ra, toàn thân cháy đen, giống như từng bị thiêu cháy qua vậy. Tiếp đó, một màn khiến cho người ta kinh sợ xuất hiện. Làn da bị cháy đen của người này trực tiếp tróc xuống, Thánh Vương từ trong đó chui ra, làn da đỏ hồng như là trẻ con, nhìn giống như mới sinh ra vậy.
Toàn thân không có một chút vết thương nào, khí tức cũng không có một chút hỗn loạn nào cả. Giống như tất cả công kích trước đó của Sở Mộ đều không có tác dụng với hắn vậy.
Công kích khủng bố như vậy không ngờ lại không làm tổn thương chút nào cho Thánh Vương?
Sở Mộ cảm thấy rất là khó hiểu, hắn cảm thấy Thánh Vương dù có thực lực ngũ luyện sơ giai, đối mặt với công kích như vậy cũng không có khả năng không chịu một chút thương thế nào chứ?
Thân thể cơ hồ sắp vỡ vụn ra, lực lượng Khô Thương bí pháp lan tràn toàn thân, Thiên Băng chi lực dưới Khô Thương chi lực cũng không có bao nhiêu năng lực chống cự, nhanh chóng bị ăn mòn, thôn phệ. Mà thương thế của bản thân Sở Mộ cũng trong thời gian ngắn nhanh chóng khôi phục lại như thường. Lực lượng cũng hoàn toàn khôi phục như lúc ban đầu.
Hai người cách xa nhau mấy vạn trượng, khoảng cách này so với mấy ngàn thước cũng không có gì khác biệt cả.
Nhìn thấy dưới một ngón tay của mình mà Sở Mộ không chết, thậm chí thương thế còn nhanh chóng khỏi hẳn, lực lượng cũng hoàn toàn khôi phục làm cho Thánh Vương này vô cùng kiếp sợ.
- Chẳng lẽ kẻ này cũng tu luyện Bất Tử thần công?
Trong đầu Thánh Vương không tự chủ toát lên suy nghĩ này, chợt hắn lại phủ nhận. Bởi vì Bất Tử thần công là tuyệt học của Bất tử nhất mạch, trừ Bất Tử Thánh Hoàng ra cũng chỉ có hắn tu luyện. Coi như là Bất Tử Hoàng vệ trong Hoàng Đình cũng chỉ có tiếp nhận qua Bất tử chi lực cải tạo, cũng không chính thức tu luyện Bất Tử thần công.
Như vậy, nếu như khoogn tu luyện Bất Tử thần công thì có lẽ là một môn công pháp tương tự với Bất Tử thần công. Chỉ là dùng kiến thức và tích lũy của Thánh Vương, hắn cũng không thấy có loại công pháp nào có thể so sánh với Bất Tử thần công cả.
- Ngươi tu luyện công pháp gì?
Không ngờ Thánh Vương lại trực tiếp mở miệng dò hỏi.
- Ta nên gọi ngươi là Thánh Vương hay là Thánh Tôn?
Sở Mộ không có trực tiếp trả lời mà hỏi lại.
- Dùng tuổi tác của ngươi thực lực có thể đạt tới bán bộ ngũ luyện, thậm chí còn tới gần vô hạn ngũ luyện, quả thực khó có được. đáng tiếc, chênh lệch giữa ngũ luyện chính thức và tứ luyện không phải là thứ mà ngươi có thể hiểu rõ.
Thánh Vương nói.
- Tuyệt Thế cường giả ngũ luyện, duy chỉ có ngũ luyện mới có cơ hội trở thành Thánh tôn.
Một câu đã nói ra điểm khác biệt giữa ngũ luyện và trước tứ luyện.
Thánh Tôn, cường giả dưới Thánh Hoàng.
Bất quá Sở Mộ cũng nghe ra ý tứ trong lời nói của Thánh Vương. Cũng không phải thực lực đạt tới ngũ luyện là có thể được gọi là Thánh Tôn. Mà đạt tới ngũ luyện mới có cơ hội trở thành Thánh Tôn, đây là hai ý tứ hoàn toàn khác biệt.
Nói cách khác, muốn trở thành Thánh tôn, điều kiện tiên quyết là trước tiên phải đạt tới ngũ luyện. Nhưng mà đạt tới ngũ luyện lại không phải là đã trở thành Thánh Tôn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.