Chương 3533: Thiên Phú Thần Bia
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Vừa nói, ba người Sở Mộ cũng đi tới trước một tòa đại điện, tòa đại điện này tạo hình hết sức kỳ lạ, giống như một khối Hắc Sắc Thạch Bia cực lớn đứng vững trên đại địa của Thái Cổ Kiếm Thành, nguy nga hùng hồn.
Cái này, là Thần Bia Điện đặt Thiên Phú Thần Bia.
Ngoài Thần Bia điện, có bốn Thái Cổ kiếm vệ trấn thủ.
Sở Mộ đã ở trong phủ thành chủ nhận được Thái Cổ Kiếm Thành Lệnh, là vật do Thái Cổ Kiếm Thành phát hành, cầm lệnh bài trong tay liền có thể thông suốt.
Tiến vào Thần điện, trước mắt là một khối Hắc Sắc Thạch Bia cao đến 10m, ngoại hình của tấm bia đá kia phảng phất như Cự Kiếm phong cách cổ xưa, đứng vững ở trung ương Thần Bia Điện, tản mát ra một tia linh tính như có như không, còn tản mát ra một loại khí tức cổ xưa.
Thần bia cao tới 10m, từ trái đến phải, theo thứ tự có sáu hàng văn tự, Luyện Khí, Luyện Thể, Luyện Thần, ngộ tính, chiến đấu, cuối cùng là một đánh giá chung.
Dưới mỗi hàng chữ, từ trên xuống dưới, là từng đồ án hình ngôi sao, tổng cộng có mười hai cái.
Đang có một người đứng dưới Thiên Phú Thần Bia, dùng bàn tay tiếp xúc tấm bia đá, tiến hành khảo thí thiên phú.
Sở Mộ còn không có tự mình đi khảo thí, bởi vậy không biết khảo thí đến cùng là dạng tình huống gì, nhưng có thể khẳng định. Tuyệt đối không phải để tay trên Thiên Phú Thần Bia đơn giản như vậy.
- Sở lão đệ, đi khảo thí được chưa?
Trương Hoán hỏi thăm ý kiến của Sở Mộ.
- Xem trước một chút.
Sở Mộ nói, mới đến, hắn không nóng nảy, ý định nhìn nhiều một chút, hiểu rõ thêm nữa, Sở Mộ nói như thế, Trương Hoán cũng không có tự chủ trương, một phút hay một ngày đối với bọn họ mà nói, ở dưới tình huống bình thường là không có gì khác biệt.
- Sao mới chỉ Nhị Tinh.
Một người kiểm tra xong, ngẩng đầu nhìn lên, trên Thiên Phú Thần Bia từ trái sang phải sáng lên hai ngôi sao, một ngôi sao, một ngôi sao, hai ngôi sao, một ngôi sao, cuối cùng đánh giá chung là Nhị Tinh, vẻ mặt lập tức không thể tin được, cả kinh kêu lên:
- Kiểm tra này không được a, ta ở chỗ chúng ta, là thiên tài trong trăm có một a.
- Nói hưu nói vượn, cái gì không được, Thiên Phú Thần Bia khảo nghiệm là chuẩn xác nhất.
- Đúng vậy, mình thiên phú không đủ, còn dám nghi vấn Thiên Phú Thần Bia.
Bị mọi người chỉ trích, người này mặt mũi tràn đầy xấu hổ, hận không thể đào một chỗ động chui vào.
- Tránh ra tránh ra, ta đến khảo thí một phen.
Có người đi ra phía trước, gạt mở người nọ, đứng ở trước mặt Thiên Phú Thần Bia, hít sâu một hơi, tựa hồ điều chỉnh tinh khí thần của mình, chợt, xòe bàn tay ra, đặt ở trên Thiên Phú Thần Bia, cặp mắt của hắn cũng tự nhiên mà nhắm lại.
Ước chừng một phút đồng hồ sau, người này mở hai mắt ra, bàn tay cũng thoát ly Thiên Phú Thần Bia, mà trên Thiên Phú Thần Bia, ánh sao tùy theo sáng lên.
Từ trái đến phải, theo thứ tự là ba ngôi sao, hai ngôi sao, một ngôi sao, hai ngôi sao, hai ngôi sao, cuối cùng đánh giá chung là Nhị Tinh rưỡi.
Cái này, còn ở vào cấp bậc thiên tài tinh anh.
Lần lượt đi lên khảo thí, có ngay cả một ngôi sao cũng không thắp sáng, đó là cấp bậc dưới thiên tài tinh anh, không bao lâu, xuất hiện một thiên tài tuyệt thế thiên phú Luyện Khí đạt tới sáu ngôi sao.
Chỉ là, ở trong Thái Cổ Kiếm Thành, thiên tài tuyệt thế hoàn toàn chính xác không coi vào đâu, bởi vì rất nhanh, đã có người thông qua khảo thí, cao nhất thiên phú Thất Tinh, cái kia, là thiên phú thuộc về thiên kiêu cấp.
Lúc này, có ba người tiến vào trong Thần Bia Điện, không coi ai ra gì trực tiếp đi đến dưới Thiên Phú Thần Bia, căn bản cũng không có ý tứ xếp hàng, để cho không ít người cảm thấy bất mãn.
- Ba người các ngươi là chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ không biết thứ tự đến trước sau à.
Có người lập tức hô, nguyên bản mình xếp hàng chờ khảo thí thiên phú, sắp đến phiên mình rồi, lúc này lại đột nhiên đến ba người, hai cái cưỡng ép chen ngang ở trước nhất, tự nhiên là cực kỳ khó chịu.
- Ngươi đang nói chuyện với ta phải không?
Một trong ba người nghe được thanh âm, lập tức quay lại, hai mắt bắn ra tinh mang lăng lệ ác liệt, áp lực đáng sợ lập tức rơi lên thân người nói chuyện, mỗi chữ mỗi câu của hắn phảng phất như mũi kiếm.
- Đúng.
Sắc mặt người nọ không tự giác trắng bệch, nhưng vẫn kiên cường nói.
- Ngươi muốn chết a, biết hắn là ai sao?
Lập tức có người kéo người nọ, chợt lộ ra dáng tươi cười nịnh nọt:
- Dương huynh, thật có lỗi, hắn là mới tới, còn chưa từng nghe qua uy danh của ngươi, có chỗ mạo phạm, mong ngài đại nhân đại lượng không nên so đo.
- Mới tới nên hảo hảo tuân thủ quy củ.
Người họ Dương lạnh lùng cười cười, cũng không có nói gì nữa, tựa hồ cảm thấy bằng thân phận của mình so đo với đối phương, là một sự tình rất mất giá trị con người.
- Người này là ai?
Sở Mộ hỏi Trương Hoán, thanh âm không lớn không nhỏ, không có tận lực che dấu, bởi vậy, mọi người ở đây đều nghe được rất rõ ràng, người họ Dương kia cũng có chút ngạc nhiên nhìn về phía Sở Mộ, tựa hồ rất kinh ngạc, lại vẫn có người không biết mình.
- Ngươi cũng mới tới.
Khóe miệng người họ Dương treo lên một vòng vui vẻ lạnh lùng, tựa hồ có chút khinh thường nói với Sở Mộ.
- Dương Tông Ninh, là thiên kiêu trong Thiên Kiêu Doanh, Thiên Phú Thần Bia khảo thí, thiên phú Luyện Khí chín ngôi sao, thiên phú Luyện Thể bảy ngôi sao, thiên phú Luyện Thần bảy ngôi sao, thiên phú ngộ tính chín ngôi sao, thiên phú chiến đấu chín ngôi sao, đánh giá chung là Cửu Tinh.
Trương Hoán nói.
Dương Tông Ninh nhìn Trương Hoán, biết rõ Trương Hoán là sứ giả, nhưng không lộ ra chút kính sợ nào, nghe Trương Hoán nói, trên mặt ngược lại hiện lên một vòng tự đắc.
Hắn là thiên kiêu, một thiên kiêu đỉnh cấp, tương lai thành tựu, tuyệt đối sẽ không kém hơn Trương Hoán, thậm chí thành tựu Chúa Tể cảnh cũng không phải việc khó gì.
- Thiên Kiêu Doanh?
Sở Mộ lại nghe ra một từ ngữ mới.
- Thiên Kiêu Doanh là một địa phương Thái Cổ Kiếm Thành chúng ta chuyên môn bồi dưỡng trẻ tuổi có thiên phú, thiên phú ít nhất phải đạt tới thiên kiêu, tu vi còn không có đạt tới Đại Đế cảnh, mới có thể tiến vào trong đó.
Trương Hoán nói:
- Dưới Thiên Kiêu Doanh, còn có Thiên Tài Doanh, phải là thiên tài chính thức mới có thể tiến vào.
Dùng quá trình người phát triển đến ví von, Đại Đế cảnh chẳng khác nào là người trưởng thành, tính dẻo trở nên rất thấp, mà Tuyệt Thế cảnh thì là giai đoạn thanh thiếu niên, đang đứng ở thời cơ phát triển tốt nhất, bởi vậy, rất nhiều địa phương, rất nhiều chủng tộc, đều coi Tuyệt Thế cảnh là tuyển giai đoạn bồi dưỡng nhân tài tốt nhất.
Cái này, là Thần Bia Điện đặt Thiên Phú Thần Bia.
Ngoài Thần Bia điện, có bốn Thái Cổ kiếm vệ trấn thủ.
Sở Mộ đã ở trong phủ thành chủ nhận được Thái Cổ Kiếm Thành Lệnh, là vật do Thái Cổ Kiếm Thành phát hành, cầm lệnh bài trong tay liền có thể thông suốt.
Tiến vào Thần điện, trước mắt là một khối Hắc Sắc Thạch Bia cao đến 10m, ngoại hình của tấm bia đá kia phảng phất như Cự Kiếm phong cách cổ xưa, đứng vững ở trung ương Thần Bia Điện, tản mát ra một tia linh tính như có như không, còn tản mát ra một loại khí tức cổ xưa.
Thần bia cao tới 10m, từ trái đến phải, theo thứ tự có sáu hàng văn tự, Luyện Khí, Luyện Thể, Luyện Thần, ngộ tính, chiến đấu, cuối cùng là một đánh giá chung.
Dưới mỗi hàng chữ, từ trên xuống dưới, là từng đồ án hình ngôi sao, tổng cộng có mười hai cái.
Đang có một người đứng dưới Thiên Phú Thần Bia, dùng bàn tay tiếp xúc tấm bia đá, tiến hành khảo thí thiên phú.
Sở Mộ còn không có tự mình đi khảo thí, bởi vậy không biết khảo thí đến cùng là dạng tình huống gì, nhưng có thể khẳng định. Tuyệt đối không phải để tay trên Thiên Phú Thần Bia đơn giản như vậy.
- Sở lão đệ, đi khảo thí được chưa?
Trương Hoán hỏi thăm ý kiến của Sở Mộ.
- Xem trước một chút.
Sở Mộ nói, mới đến, hắn không nóng nảy, ý định nhìn nhiều một chút, hiểu rõ thêm nữa, Sở Mộ nói như thế, Trương Hoán cũng không có tự chủ trương, một phút hay một ngày đối với bọn họ mà nói, ở dưới tình huống bình thường là không có gì khác biệt.
- Sao mới chỉ Nhị Tinh.
Một người kiểm tra xong, ngẩng đầu nhìn lên, trên Thiên Phú Thần Bia từ trái sang phải sáng lên hai ngôi sao, một ngôi sao, một ngôi sao, hai ngôi sao, một ngôi sao, cuối cùng đánh giá chung là Nhị Tinh, vẻ mặt lập tức không thể tin được, cả kinh kêu lên:
- Kiểm tra này không được a, ta ở chỗ chúng ta, là thiên tài trong trăm có một a.
- Nói hưu nói vượn, cái gì không được, Thiên Phú Thần Bia khảo nghiệm là chuẩn xác nhất.
- Đúng vậy, mình thiên phú không đủ, còn dám nghi vấn Thiên Phú Thần Bia.
Bị mọi người chỉ trích, người này mặt mũi tràn đầy xấu hổ, hận không thể đào một chỗ động chui vào.
- Tránh ra tránh ra, ta đến khảo thí một phen.
Có người đi ra phía trước, gạt mở người nọ, đứng ở trước mặt Thiên Phú Thần Bia, hít sâu một hơi, tựa hồ điều chỉnh tinh khí thần của mình, chợt, xòe bàn tay ra, đặt ở trên Thiên Phú Thần Bia, cặp mắt của hắn cũng tự nhiên mà nhắm lại.
Ước chừng một phút đồng hồ sau, người này mở hai mắt ra, bàn tay cũng thoát ly Thiên Phú Thần Bia, mà trên Thiên Phú Thần Bia, ánh sao tùy theo sáng lên.
Từ trái đến phải, theo thứ tự là ba ngôi sao, hai ngôi sao, một ngôi sao, hai ngôi sao, hai ngôi sao, cuối cùng đánh giá chung là Nhị Tinh rưỡi.
Cái này, còn ở vào cấp bậc thiên tài tinh anh.
Lần lượt đi lên khảo thí, có ngay cả một ngôi sao cũng không thắp sáng, đó là cấp bậc dưới thiên tài tinh anh, không bao lâu, xuất hiện một thiên tài tuyệt thế thiên phú Luyện Khí đạt tới sáu ngôi sao.
Chỉ là, ở trong Thái Cổ Kiếm Thành, thiên tài tuyệt thế hoàn toàn chính xác không coi vào đâu, bởi vì rất nhanh, đã có người thông qua khảo thí, cao nhất thiên phú Thất Tinh, cái kia, là thiên phú thuộc về thiên kiêu cấp.
Lúc này, có ba người tiến vào trong Thần Bia Điện, không coi ai ra gì trực tiếp đi đến dưới Thiên Phú Thần Bia, căn bản cũng không có ý tứ xếp hàng, để cho không ít người cảm thấy bất mãn.
- Ba người các ngươi là chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ không biết thứ tự đến trước sau à.
Có người lập tức hô, nguyên bản mình xếp hàng chờ khảo thí thiên phú, sắp đến phiên mình rồi, lúc này lại đột nhiên đến ba người, hai cái cưỡng ép chen ngang ở trước nhất, tự nhiên là cực kỳ khó chịu.
- Ngươi đang nói chuyện với ta phải không?
Một trong ba người nghe được thanh âm, lập tức quay lại, hai mắt bắn ra tinh mang lăng lệ ác liệt, áp lực đáng sợ lập tức rơi lên thân người nói chuyện, mỗi chữ mỗi câu của hắn phảng phất như mũi kiếm.
- Đúng.
Sắc mặt người nọ không tự giác trắng bệch, nhưng vẫn kiên cường nói.
- Ngươi muốn chết a, biết hắn là ai sao?
Lập tức có người kéo người nọ, chợt lộ ra dáng tươi cười nịnh nọt:
- Dương huynh, thật có lỗi, hắn là mới tới, còn chưa từng nghe qua uy danh của ngươi, có chỗ mạo phạm, mong ngài đại nhân đại lượng không nên so đo.
- Mới tới nên hảo hảo tuân thủ quy củ.
Người họ Dương lạnh lùng cười cười, cũng không có nói gì nữa, tựa hồ cảm thấy bằng thân phận của mình so đo với đối phương, là một sự tình rất mất giá trị con người.
- Người này là ai?
Sở Mộ hỏi Trương Hoán, thanh âm không lớn không nhỏ, không có tận lực che dấu, bởi vậy, mọi người ở đây đều nghe được rất rõ ràng, người họ Dương kia cũng có chút ngạc nhiên nhìn về phía Sở Mộ, tựa hồ rất kinh ngạc, lại vẫn có người không biết mình.
- Ngươi cũng mới tới.
Khóe miệng người họ Dương treo lên một vòng vui vẻ lạnh lùng, tựa hồ có chút khinh thường nói với Sở Mộ.
- Dương Tông Ninh, là thiên kiêu trong Thiên Kiêu Doanh, Thiên Phú Thần Bia khảo thí, thiên phú Luyện Khí chín ngôi sao, thiên phú Luyện Thể bảy ngôi sao, thiên phú Luyện Thần bảy ngôi sao, thiên phú ngộ tính chín ngôi sao, thiên phú chiến đấu chín ngôi sao, đánh giá chung là Cửu Tinh.
Trương Hoán nói.
Dương Tông Ninh nhìn Trương Hoán, biết rõ Trương Hoán là sứ giả, nhưng không lộ ra chút kính sợ nào, nghe Trương Hoán nói, trên mặt ngược lại hiện lên một vòng tự đắc.
Hắn là thiên kiêu, một thiên kiêu đỉnh cấp, tương lai thành tựu, tuyệt đối sẽ không kém hơn Trương Hoán, thậm chí thành tựu Chúa Tể cảnh cũng không phải việc khó gì.
- Thiên Kiêu Doanh?
Sở Mộ lại nghe ra một từ ngữ mới.
- Thiên Kiêu Doanh là một địa phương Thái Cổ Kiếm Thành chúng ta chuyên môn bồi dưỡng trẻ tuổi có thiên phú, thiên phú ít nhất phải đạt tới thiên kiêu, tu vi còn không có đạt tới Đại Đế cảnh, mới có thể tiến vào trong đó.
Trương Hoán nói:
- Dưới Thiên Kiêu Doanh, còn có Thiên Tài Doanh, phải là thiên tài chính thức mới có thể tiến vào.
Dùng quá trình người phát triển đến ví von, Đại Đế cảnh chẳng khác nào là người trưởng thành, tính dẻo trở nên rất thấp, mà Tuyệt Thế cảnh thì là giai đoạn thanh thiếu niên, đang đứng ở thời cơ phát triển tốt nhất, bởi vậy, rất nhiều địa phương, rất nhiều chủng tộc, đều coi Tuyệt Thế cảnh là tuyển giai đoạn bồi dưỡng nhân tài tốt nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.