Chương 929: Thu hoạch cực lớn. (Hạ)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
- Sao lại đi vào?
- Chẳng lẽ lần này hắn thu hoạch rất nhiều sao?
- Không có khả năng, hắn chỉ có một mình, chỉ có thực lực kiếm thú sơ cấp, có thể có bao nhiêu thu hoạch được chứ?
Nhân viên phụ trách đổi điểm của Kiếm Thú phủ há hốc mồm nhìn Sở Mộ không ngừng lấy ra thân thể, tài liệu và nội đan của Man Hoang cự thú, hắn cảm thấy đầu óc mình không đủ dùng.
Bởi vì quá nhiều.
Bắt đầu công tác thống kê.
Ước chừng sau một phút đồng hồ, công tác thông kê hoàn tất.
- Tổng cộng là hai vạn sáu ngàn điểm tích lũy săn bắn.
Nhân viên phụ trách hối đoái của Kiếm Thú phủ nói với Sở Mộ.
- Ngươi nhìn xem thứ này giá trị thế nào?
Trong lòng Sở Mộ khẽ động, hắn nghĩ tới đầu Man Hoang cự thú kỳ lạ mà mình chém giết được trong động quật có hoang nhũ kia. Hắn không nhận ra nó cho nên lúc này nhanh chóng lấy ra thi thể đầu Man Hoang cự thú kia.
HÌnh thể của đầu Man Hoang cự thú này cũng không quá khổng lồ, tính cả đầu cho đuôi cũng chỉ dài hơn mười trượng mà thôi.
Ngoại hình của đầu Man Hoang cự thú này cũng vô cùng kỳ lạ, giống như cá sâu, lại có chút giống như mãng xà. Chẳng khác gì là tồn tại do cả hai kết hợp lại một thể, lại có một ít đặc thù của Man Hoang trảo long.
Trên thân có lân phiến rất nhỏ, màu đỏ sậm, có vô số đường vân. Thân thể gần như hoàn mỹ, trên trán có một sừng, chân trước tương đối ngắn, móng vuốt rất là sắc bén. Chi sau thì tương đối thô to, dài, nhìn qua giống như là cá sấu có thể bò lên trên bờ, lại giống như Man Hoang tấn long dùng hai chi sau chạy trốn.
Đặc biệt là cái đuôi của nó, tổng thân thể dài hơn mười trượng thì cái đuôi đã dài năm trượng. Chỗ thô to nhất tương đương với cái đùi của người trưởng thành. Phía cuối thì rất là sắc bén, giống như một đạo hàn mang, lợi hại vô cùng, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.
Uy lực cái đuôi của đầu Man Hoang cự thú này ra sao, Sở Mộ biết rất rõ.
Lại nói, có thể chém giết đầu Man Hoang cự thú này Sở Mộ cũng có một phần may mắn. Bởi vì đầu Man Hoang cự thú này vừa mới đẻ trứng không lâu, thân thể suy yếu, còn chưa khôi phục lại. Thực lực chỉ vẻn vẹn có một thành bình thường. Mà xúc kiếm của Sở Mộ lại đạt tới viên mãn, hơn nữa hai lần vận dụng lực lượng Song cực gấp chục lần mới chém giết được nó.
- Đây là ...
Nhân viên Kiếm Thú phủ nhướng mày.
Là nhân viên của Kiếm Thú phủ, đối với Man Haong cự thú nhất định hắn biết nhiều hơn Sở Mộ. Vậy mà hắn không hiểu đây là loại Man Hoang cự thú gì.
- Ngươi chờ một lát, ta đi mời trưởng lão tới.
Chỉ một lát sau, Đổng trưởng lão mặc áo bào trắng kia đã được mời tới.
- Hóa ra là ngươi.
Đổng trưởng lão nhìn Sở Mộ, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc. Lại nói, Sở Mộ là một trong mấy người thông qua khảo hạch kiếm thú sơ cấp do hắn chủ trì, Đổng trưởng lão tự nhiên vẫn còn ấn tượng.
- Bái kiến trưởng lão.
Sở Mộ hạ kiếm lễ.
- Những thứ này đều là Man Hoang cự thú ngươi săn giết?
Đổng trưởng lão liếc nhìn qua đống Man Hoang cự thú, có chút kinh ngạc hỏi Sở Mộ.
- Có một ít là phải, có một ít là không.
Sở Mộ đáp.
Đổng trưởng lão cũng không có hỏi nữa mà ánh mắt nhìn vào đầu Man Hoang cự thú kỳ lạ kia, giống như bị hấp dẫn, không thể nào rời mắt đi được.
- Kỳ quái, tại sao có thể như vậy?
Đổng trưởng lão dùng tốc độ quỷ dị xuất hiện bên cạnh đầu Man Hoang cự thú kỳ lạ kia, vươn tay vuốt lân phiến rậm rạp, cẩn thận keiemr tra, càng kiểm tra trên mặt càng hiện lên vẻ rung động.
Mãi một lúc lâu sau Đổng trưởng lão mới đứng dậy, lắc đầu rồi lại gật đầu, miệng thì thào lẩm bẩm điều gì đó, ngay cả Sở Mộ cũng không hiểu hắn ta đang nói gì.
- Ngươi gọi là Sở Mộ đúng không? Đầu Man Hoang cự thú này là do ngươi giết chết?
Đổng trưởng lão bỗng nhiên nhìn về phía Sở Mộ hỏi. Trong nháy mắt Sở Mộ chỉ cảm thấy có một cỗ khí tức mênh mông đập vào mặt. Dưới cỗ khí tức này bất luận thứ gì cũng không thể nào che dấu, lẩn trốn. Một loại cảm giác sinh ra trong đầu, khiến cho Sở Mộ xúc động thiếu chút nữa nói ra tất cả.
Cũng may ý chí của Sở Mộ cường đại, kịp thời tỉnh táo lại.
- Lúc ta phát hiện đầu Man Hoang cự thú này nó đã chết, bất quá dường như vừa mới chết không lâu, nội đan cũng không thấy.
Sở Mộ nói, nội đan của nó kỳ thực đang ở trong giới chỉ của Sở Mộ. Bởi vì đầu Man Hoang cự thú này hẳn phải là Man Hoang cự thú Phá Sơn cấp, nội đan của nó so với nội đan Liệt Địa cấp còn tốt hơn. Đương nhiên Sở Mộ phải giữ lại.
Trên thực tế trong oản luân không gian cực phẩm của Sa Cuồng Sở Mộ cũng tìm được nội đan của mấy đầu Man Hoang cự thú Phá Sơn cấp, hắn cũng giữ lại toàn bộ.
Đổng trưởng lão nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, ánh mắt vô cùng lợi hại, phảng phất như mũi kiếm, muốn nhìn thấu Sở Mộ vậy.
Hắn cũng không có cách nào xác định được Sở Mộ nói thật hay nói dối. Bất quá đối với lực lượng của mình hắn rất tinh tường, cảm thấy Sở Mộ chỉ là một kiếm thú sơ cấp, không có cách nào nói dối dưới khí thế của hắn như vậy.
Bởi vậy mặc dù chuyện Sở Mộ nói không hoàn toàn là sự thực, nhưng mà có lẽ cũng quá quan được.
- Đầu Man Hoang cự thú này ta chưa từng thấy qua, là một huyết mạch biến dị nhiều lần, vô cùng thưa thớt. Như vậy đi, đầu Man Hoang cự thú biến dị này Kiếm Thú phủ muốn. Cho ngươi mười vạn điểm tích lũy săn bắn coi như ban thưởng vậy.
Đổng trưởng lão hơi trầm ngâm một lát rồi nói.
- Mười vạn?
Nhân viên Kiếm Thú phủ bên cạnh kinh hãi nói.
- Mười vạn...
Sở Mộ cũng vô cùng khiếp sợ, không dám tin tưởng.
- Mười vạn quả thực không ít. Bất quá đầu Man Hoang cự thú không biết này càng thêm trân quý hơn.
Đổng trưởng lão giải thích với hai người.
- Được.
Sở Mộ cũng không nói nhảm, mười vạn điểm tích lũy săn bắn. Không cầm mới là kẻ ngu. Có mười vạn điểm tích lũy săn bắn này, đủ để hắn ngây ngốc thời gian rất lâu trong Ngộ Đạo tháp và Vạn sát trận. Hoàn toàn có thể khiến cho thực lực của hắn càng tiến thêm một bước.
- Nghe nói còn có hơn tháng ngươi và Dương Liên Phong sẽ chiến một trận?
Đổng trưởng lão bỗng nhiên nói, lại nhìn Sở Mộ thật sâu:
- Ta cảm thấy sẽ xuất hiện chuyện ngoài dự kiến của tất cả mọi người.
Thu hoạch được một lượng lớn điểm tích lũy săn bắn khiến cho Sở Mộ thở dài một hơi. Ít nhất từ nay về sau, trong khoảng thời gian ngắn hắn không cần vi điểm tích lũy săn bắn mà bôn ba nữa.
- Vậy thì dùng hết đám điểm tích lũy săn bắn này đi. Một khi dùng hết ta sẽ rời Man Hoang cổ vực, tiến về Vạn Nguyên cung.
- Chẳng lẽ lần này hắn thu hoạch rất nhiều sao?
- Không có khả năng, hắn chỉ có một mình, chỉ có thực lực kiếm thú sơ cấp, có thể có bao nhiêu thu hoạch được chứ?
Nhân viên phụ trách đổi điểm của Kiếm Thú phủ há hốc mồm nhìn Sở Mộ không ngừng lấy ra thân thể, tài liệu và nội đan của Man Hoang cự thú, hắn cảm thấy đầu óc mình không đủ dùng.
Bởi vì quá nhiều.
Bắt đầu công tác thống kê.
Ước chừng sau một phút đồng hồ, công tác thông kê hoàn tất.
- Tổng cộng là hai vạn sáu ngàn điểm tích lũy săn bắn.
Nhân viên phụ trách hối đoái của Kiếm Thú phủ nói với Sở Mộ.
- Ngươi nhìn xem thứ này giá trị thế nào?
Trong lòng Sở Mộ khẽ động, hắn nghĩ tới đầu Man Hoang cự thú kỳ lạ mà mình chém giết được trong động quật có hoang nhũ kia. Hắn không nhận ra nó cho nên lúc này nhanh chóng lấy ra thi thể đầu Man Hoang cự thú kia.
HÌnh thể của đầu Man Hoang cự thú này cũng không quá khổng lồ, tính cả đầu cho đuôi cũng chỉ dài hơn mười trượng mà thôi.
Ngoại hình của đầu Man Hoang cự thú này cũng vô cùng kỳ lạ, giống như cá sâu, lại có chút giống như mãng xà. Chẳng khác gì là tồn tại do cả hai kết hợp lại một thể, lại có một ít đặc thù của Man Hoang trảo long.
Trên thân có lân phiến rất nhỏ, màu đỏ sậm, có vô số đường vân. Thân thể gần như hoàn mỹ, trên trán có một sừng, chân trước tương đối ngắn, móng vuốt rất là sắc bén. Chi sau thì tương đối thô to, dài, nhìn qua giống như là cá sấu có thể bò lên trên bờ, lại giống như Man Hoang tấn long dùng hai chi sau chạy trốn.
Đặc biệt là cái đuôi của nó, tổng thân thể dài hơn mười trượng thì cái đuôi đã dài năm trượng. Chỗ thô to nhất tương đương với cái đùi của người trưởng thành. Phía cuối thì rất là sắc bén, giống như một đạo hàn mang, lợi hại vô cùng, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.
Uy lực cái đuôi của đầu Man Hoang cự thú này ra sao, Sở Mộ biết rất rõ.
Lại nói, có thể chém giết đầu Man Hoang cự thú này Sở Mộ cũng có một phần may mắn. Bởi vì đầu Man Hoang cự thú này vừa mới đẻ trứng không lâu, thân thể suy yếu, còn chưa khôi phục lại. Thực lực chỉ vẻn vẹn có một thành bình thường. Mà xúc kiếm của Sở Mộ lại đạt tới viên mãn, hơn nữa hai lần vận dụng lực lượng Song cực gấp chục lần mới chém giết được nó.
- Đây là ...
Nhân viên Kiếm Thú phủ nhướng mày.
Là nhân viên của Kiếm Thú phủ, đối với Man Haong cự thú nhất định hắn biết nhiều hơn Sở Mộ. Vậy mà hắn không hiểu đây là loại Man Hoang cự thú gì.
- Ngươi chờ một lát, ta đi mời trưởng lão tới.
Chỉ một lát sau, Đổng trưởng lão mặc áo bào trắng kia đã được mời tới.
- Hóa ra là ngươi.
Đổng trưởng lão nhìn Sở Mộ, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc. Lại nói, Sở Mộ là một trong mấy người thông qua khảo hạch kiếm thú sơ cấp do hắn chủ trì, Đổng trưởng lão tự nhiên vẫn còn ấn tượng.
- Bái kiến trưởng lão.
Sở Mộ hạ kiếm lễ.
- Những thứ này đều là Man Hoang cự thú ngươi săn giết?
Đổng trưởng lão liếc nhìn qua đống Man Hoang cự thú, có chút kinh ngạc hỏi Sở Mộ.
- Có một ít là phải, có một ít là không.
Sở Mộ đáp.
Đổng trưởng lão cũng không có hỏi nữa mà ánh mắt nhìn vào đầu Man Hoang cự thú kỳ lạ kia, giống như bị hấp dẫn, không thể nào rời mắt đi được.
- Kỳ quái, tại sao có thể như vậy?
Đổng trưởng lão dùng tốc độ quỷ dị xuất hiện bên cạnh đầu Man Hoang cự thú kỳ lạ kia, vươn tay vuốt lân phiến rậm rạp, cẩn thận keiemr tra, càng kiểm tra trên mặt càng hiện lên vẻ rung động.
Mãi một lúc lâu sau Đổng trưởng lão mới đứng dậy, lắc đầu rồi lại gật đầu, miệng thì thào lẩm bẩm điều gì đó, ngay cả Sở Mộ cũng không hiểu hắn ta đang nói gì.
- Ngươi gọi là Sở Mộ đúng không? Đầu Man Hoang cự thú này là do ngươi giết chết?
Đổng trưởng lão bỗng nhiên nhìn về phía Sở Mộ hỏi. Trong nháy mắt Sở Mộ chỉ cảm thấy có một cỗ khí tức mênh mông đập vào mặt. Dưới cỗ khí tức này bất luận thứ gì cũng không thể nào che dấu, lẩn trốn. Một loại cảm giác sinh ra trong đầu, khiến cho Sở Mộ xúc động thiếu chút nữa nói ra tất cả.
Cũng may ý chí của Sở Mộ cường đại, kịp thời tỉnh táo lại.
- Lúc ta phát hiện đầu Man Hoang cự thú này nó đã chết, bất quá dường như vừa mới chết không lâu, nội đan cũng không thấy.
Sở Mộ nói, nội đan của nó kỳ thực đang ở trong giới chỉ của Sở Mộ. Bởi vì đầu Man Hoang cự thú này hẳn phải là Man Hoang cự thú Phá Sơn cấp, nội đan của nó so với nội đan Liệt Địa cấp còn tốt hơn. Đương nhiên Sở Mộ phải giữ lại.
Trên thực tế trong oản luân không gian cực phẩm của Sa Cuồng Sở Mộ cũng tìm được nội đan của mấy đầu Man Hoang cự thú Phá Sơn cấp, hắn cũng giữ lại toàn bộ.
Đổng trưởng lão nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, ánh mắt vô cùng lợi hại, phảng phất như mũi kiếm, muốn nhìn thấu Sở Mộ vậy.
Hắn cũng không có cách nào xác định được Sở Mộ nói thật hay nói dối. Bất quá đối với lực lượng của mình hắn rất tinh tường, cảm thấy Sở Mộ chỉ là một kiếm thú sơ cấp, không có cách nào nói dối dưới khí thế của hắn như vậy.
Bởi vậy mặc dù chuyện Sở Mộ nói không hoàn toàn là sự thực, nhưng mà có lẽ cũng quá quan được.
- Đầu Man Hoang cự thú này ta chưa từng thấy qua, là một huyết mạch biến dị nhiều lần, vô cùng thưa thớt. Như vậy đi, đầu Man Hoang cự thú biến dị này Kiếm Thú phủ muốn. Cho ngươi mười vạn điểm tích lũy săn bắn coi như ban thưởng vậy.
Đổng trưởng lão hơi trầm ngâm một lát rồi nói.
- Mười vạn?
Nhân viên Kiếm Thú phủ bên cạnh kinh hãi nói.
- Mười vạn...
Sở Mộ cũng vô cùng khiếp sợ, không dám tin tưởng.
- Mười vạn quả thực không ít. Bất quá đầu Man Hoang cự thú không biết này càng thêm trân quý hơn.
Đổng trưởng lão giải thích với hai người.
- Được.
Sở Mộ cũng không nói nhảm, mười vạn điểm tích lũy săn bắn. Không cầm mới là kẻ ngu. Có mười vạn điểm tích lũy săn bắn này, đủ để hắn ngây ngốc thời gian rất lâu trong Ngộ Đạo tháp và Vạn sát trận. Hoàn toàn có thể khiến cho thực lực của hắn càng tiến thêm một bước.
- Nghe nói còn có hơn tháng ngươi và Dương Liên Phong sẽ chiến một trận?
Đổng trưởng lão bỗng nhiên nói, lại nhìn Sở Mộ thật sâu:
- Ta cảm thấy sẽ xuất hiện chuyện ngoài dự kiến của tất cả mọi người.
Thu hoạch được một lượng lớn điểm tích lũy săn bắn khiến cho Sở Mộ thở dài một hơi. Ít nhất từ nay về sau, trong khoảng thời gian ngắn hắn không cần vi điểm tích lũy săn bắn mà bôn ba nữa.
- Vậy thì dùng hết đám điểm tích lũy săn bắn này đi. Một khi dùng hết ta sẽ rời Man Hoang cổ vực, tiến về Vạn Nguyên cung.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.