Chương 840: Thu hoạch to lớn của Sở Mộ. (Hạ)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Thể thần hồn là tiêu chí của Thần Ngưng cảnh, với cảnh giới hiện tại của Sở Mộ tất nhiên không thể ngưng tụ thần hồn được. Có điều linh hồn của Sở Mộ cực kỳ mạnh, tinh thần lực siêu mạnh, lại đang trong thế giới tinh thần của mình nên tinh thần lực cường đại có thể miễn cưỡng ngưng tụ thành hình.
Nếu ở bên ngoài thì Sở Mộ không thể làm được điều đó, toàn do ưu thế sân nhà.
Tàn hồn cười phá lên:
- Xem ra tinh thần lực của ngươi rất mạnh, có thể ngưng tụ hình dạng thể thần hồn nhưng không phải hàng thật, để ta đánh tan tinh thần lực của ngươi, nghiền nát linh hồn ngươi rồi nắm giữ thân thể ngươi!
Nói như thể nó đã hoàn toàn khống chế được cơ thể của Sở Mộ.
Sở Mộ thản nhiên nói:
- Vậy ngươi cứ thử xem.
Nơi này là thế giới tinh thần của hắn, là sân nhà, hắn có ưu thế nên tràn đầy tự tin.
Nói rồi thể tinh thần Sở Mộ phất tay, hình thức ban đầu của kiếm phách bay lên hóa thành một thanh tiểu kiếm rơi vào tay thể tinh thần. Sở Mộ cầm kiếm đứng trong thế giới tinh thần, khí thế sắc bén khuếch tán.
Giây sau lực lượng Hư Thực áo nghĩa và Tê Liệt áo nghĩa hóa thành hai con giao long lao vào Sở Mộ, một con xoay quanh trên tiểu kiếm như hòa hợp làm một với tiểu kiếm, một con xoay quanh thể tinh thần của hắn, khiến thể tinh thần như ẩn như hiện, hư thực vô chừng.
Tàn hồn không hề lo lắng ngược lại càng vui vẻ hơn:
- Hai loại áo nghĩa biến dị, ngươi không ngừng cho ta niềm vui bất ngờ.
Sở Mộ nói:
- Còn bất ngờ hơn nữa đây!
Thể tinh thần nhúc nhích thoáng hiện như mây như khói đến trước mặt tàn hồn, đâm ra một kiếm.
Vì nơi này là thế giới tinh thần nên nhát kiếm này không mang chút tiếng gió, một kiếm âm thầm tựa quỷ mỵ ám sát, khiến tàn hồn giật nảy mình.
Tàn hồn vội vàng bay ngược về, tay ngưng tụ một thanh kiếm màu xám nhanh chóng đâm ra.
Thể tàn hồn không có lực lượng áo nghĩa, cũng không có kiếm ý nhưng nó là thể thần hồn, mạnh hơn thể tinh thần của Sở Mộ. Sở Mộ có hình thức ban đầu của kiếm phách, Tê Liệt ý cảnh, Hư Thực ý cảnh, ba thứ kết hợp lại cùng với kiếm thuật quỷ thần khó lường phát huy thực lực cực kỳ kinh người.
Vù vù vù vù vù!
Mấy nhát kiếm qua đi Sở Mộ dồn ép tàn hồn liên tục thụt lùi đón đỡ, không có bất cứ cơ hội phản kích.
Hình thức ban đầu của kiếm phách vụt qua, Hư Thực áo nghĩa phát huy, tàn hồn thấy hoa mắt, kiếm của Sở Mộ biến mất.
- Sao kiếm thuật của ngươi . . .!
Tàn hồn chưa nói hết câu đã bị Sở Mộ chém trúng một nhát kiếm hóa thành khói xám tan biến.
Tựa như điêu khắc, Sở Mộ đâm từng nhát kiếm phát huy kiếm thuật đến cực độ.
Thi triển kiếm thuật trong thế giới tinh thần và bên ngoài có hai cảm giác khác nhau. Tại đây không bị cái gì trói buộc, dùng kiếm thuật rất vui vẻ, khiến uy lực kiếm thuật phát huy ra trên trăm phần trăm.
Từng lũ khói xám bay ra từ người tàn hồn, tan biến. Tàn hồn dần mơ hồ, lực lượng nhỏ dần.
Tàn hồn kinh hoàng hét to:
- Chờ đã!
Tàn hồn đã nhận ra với thực lực hiện tại của nó không thể đánh tan thể tinh thần của Sở Mộ, ngược lại sẽ bị đối phương đánh tan tàn hồn của mình, nên nó tính van xin.
Nếu là thể thần hồn lúc nó ở đỉnh cao nhất thì dễ dàng tiêu diệt thể tinh thần của đối phương rồi.
Sở Mộ phớt lờ đối phương, giơ kiếm lên chém xuống. Tê Liệt áo nghĩa cực kỳ sắc bén xẻ đôi tàn hồn ra, đối phương phát ra tiếng hú cực kỳ thê lương.
Phát động Chấn Thạch Kình, tàn hồn bị chém đôi tan biến.
Với trạng thái thể tinh thần không thể sử dụng Chấn Sơn Kình, không thì thể tinh thần sẽ trước tiên tan vỡ. May mà nhằm vào tàn hồn thì uy lực của Chấn Thạch Kình đã đủ.
Đánh tan tàn hồn xong thể tinh thần Sở Mộ cũng tan biến, mọi thứ trở về như cũ.
***
Sở Mộ lại khống chế thân thể, nhìn thể thần hồn Tu La Kiếm Vương trước mặt mình.
Tu La Kiếm Vương nhìn mắt Sở Mộ là biết hắn bình an:
- Tàn hồn kia đâu?
Sở Mộ trả lời:
- Bị ta đánh tan rồi.
Tu La Kiếm Vương gật gù, lại chui vào tiểu kiếm đỏ thẫm:
- Thế thì tốt.
Sở Mộ sải bước tiến lên trước, đến trước cái xác xem thử, sửng sốt. Người đó là Tư Đồ Phong.
Cái xác mặt xám trắng nhưng Sở Mộ nhận ra đó là Tư Đồ Phong.
- Có lẽ bị tàn hồn trong Cổ Kiếm Mộ chiếm cứ thân thể.
Tu La Kiếm Vương nói:
- Trong Cổ Kiếm Mộ này có số ít tàn hồn tồn tại, bình thường bọn họ không thể xuất hiện, phải có nhân tố đặc biệt nào đó mới được.
Sở Mộ gật đầu, hắn kiểm tra xác của Tư Đồ Phong, tháo xuống một không gian oản luân cực phẩm trên cổ tay gã.
Tu La Kiếm Vương thúc giục:
- Mau, lấy nhẫn trên ngón tay của hắn xuống!
- Nhẫn . . .
Sở Mộ nhìn ngón tay Tư Đồ Phong có đeo một chiếc nhẫn ám kim, trông rất bình thường nhưng hắn vẫn tháo xuống.
Chiếc nhẫn màu ám kim trông như cái nhẫn sắt, bên trên có một số hoa văn mờ đan xen nhau, nhìn kỹ có cảm giác bí ẩn cổ xưa.
- Đây là không gian giới chỉ . . .
Ngữ điệu Tu La Kiếm Vương hơi kích động nói:
- Không gian giới chỉ và không gian oản luân giống nhau nhưng không gian giới chỉ cấp thấp nhất mạnh hơn không gian oản luân cực phẩm gấp trăm lần, có thể chứa không gian oản luân và không gian giới chỉ cấp thấp hơn. ngoài ra không gian giới chỉ khác nhau có năng lực khác biệt, ngươi nhỏ máu nhận chủ trước đi, đánh dấu tinh thần rồi xem thử không gian giới chỉ lớn cỡ nào, có năng lực gì.
Sở Mộ nghe lời nhận chủ, ý niệm tinh thần tiến vào trong không gian giới chỉ điều tra, giật mình vì phạm vi không gian trong đó. Gấp một ngàn lần, cỡ một ngàn lần không gian oản luân cực phẩm.
- Gấp một ngàn lần vậy là không gian giới chỉ trung cấp rồi.
Tu La Kiếm Vương kinh thán:
- Lúc trước ta dùng mới có không gian giới chỉ sơ cấp, không gian giới chỉ trung cấp của ngươi nếu mang đi đấu giá không chừng sẽ được trên ngàn vạn Linh Thạch vương phẩm.
Biểu tình Sở Mộ giật mình kêu lên:
- Ngàn vạn Linh Thạch vương phẩm!
Một viên Linh Thạch vương phẩm tương đương mười viên Linh Thạch cực phẩm. Ngàn vạn Linh Thạch vương phẩm tương đương một ức Linh Thạch cực phẩm, nếu đổi thành Linh Thạch thượng phẩm là mười ức.
Mười ức Linh Thạch thượng phẩm, tài phút ít nhất gấp mấy lần Táng Thiên Kiếm Môn, thậm chí trên gấp mười lần. Điều này làm tim Sở Mộ đập nhanh hơn gấp mấy lần.
Sở Mộ bình ổn tâm tình kích động, ý niệm của hắn phủ lên không gian giới chỉ. Sở Mộ làm theo cách Tu La Kiếm Vương nói xem xét không gian giới chỉ mang theo năng lực.
Tăng nhanh tốc độ ra kiếm một thành.
Nếu ở bên ngoài thì Sở Mộ không thể làm được điều đó, toàn do ưu thế sân nhà.
Tàn hồn cười phá lên:
- Xem ra tinh thần lực của ngươi rất mạnh, có thể ngưng tụ hình dạng thể thần hồn nhưng không phải hàng thật, để ta đánh tan tinh thần lực của ngươi, nghiền nát linh hồn ngươi rồi nắm giữ thân thể ngươi!
Nói như thể nó đã hoàn toàn khống chế được cơ thể của Sở Mộ.
Sở Mộ thản nhiên nói:
- Vậy ngươi cứ thử xem.
Nơi này là thế giới tinh thần của hắn, là sân nhà, hắn có ưu thế nên tràn đầy tự tin.
Nói rồi thể tinh thần Sở Mộ phất tay, hình thức ban đầu của kiếm phách bay lên hóa thành một thanh tiểu kiếm rơi vào tay thể tinh thần. Sở Mộ cầm kiếm đứng trong thế giới tinh thần, khí thế sắc bén khuếch tán.
Giây sau lực lượng Hư Thực áo nghĩa và Tê Liệt áo nghĩa hóa thành hai con giao long lao vào Sở Mộ, một con xoay quanh trên tiểu kiếm như hòa hợp làm một với tiểu kiếm, một con xoay quanh thể tinh thần của hắn, khiến thể tinh thần như ẩn như hiện, hư thực vô chừng.
Tàn hồn không hề lo lắng ngược lại càng vui vẻ hơn:
- Hai loại áo nghĩa biến dị, ngươi không ngừng cho ta niềm vui bất ngờ.
Sở Mộ nói:
- Còn bất ngờ hơn nữa đây!
Thể tinh thần nhúc nhích thoáng hiện như mây như khói đến trước mặt tàn hồn, đâm ra một kiếm.
Vì nơi này là thế giới tinh thần nên nhát kiếm này không mang chút tiếng gió, một kiếm âm thầm tựa quỷ mỵ ám sát, khiến tàn hồn giật nảy mình.
Tàn hồn vội vàng bay ngược về, tay ngưng tụ một thanh kiếm màu xám nhanh chóng đâm ra.
Thể tàn hồn không có lực lượng áo nghĩa, cũng không có kiếm ý nhưng nó là thể thần hồn, mạnh hơn thể tinh thần của Sở Mộ. Sở Mộ có hình thức ban đầu của kiếm phách, Tê Liệt ý cảnh, Hư Thực ý cảnh, ba thứ kết hợp lại cùng với kiếm thuật quỷ thần khó lường phát huy thực lực cực kỳ kinh người.
Vù vù vù vù vù!
Mấy nhát kiếm qua đi Sở Mộ dồn ép tàn hồn liên tục thụt lùi đón đỡ, không có bất cứ cơ hội phản kích.
Hình thức ban đầu của kiếm phách vụt qua, Hư Thực áo nghĩa phát huy, tàn hồn thấy hoa mắt, kiếm của Sở Mộ biến mất.
- Sao kiếm thuật của ngươi . . .!
Tàn hồn chưa nói hết câu đã bị Sở Mộ chém trúng một nhát kiếm hóa thành khói xám tan biến.
Tựa như điêu khắc, Sở Mộ đâm từng nhát kiếm phát huy kiếm thuật đến cực độ.
Thi triển kiếm thuật trong thế giới tinh thần và bên ngoài có hai cảm giác khác nhau. Tại đây không bị cái gì trói buộc, dùng kiếm thuật rất vui vẻ, khiến uy lực kiếm thuật phát huy ra trên trăm phần trăm.
Từng lũ khói xám bay ra từ người tàn hồn, tan biến. Tàn hồn dần mơ hồ, lực lượng nhỏ dần.
Tàn hồn kinh hoàng hét to:
- Chờ đã!
Tàn hồn đã nhận ra với thực lực hiện tại của nó không thể đánh tan thể tinh thần của Sở Mộ, ngược lại sẽ bị đối phương đánh tan tàn hồn của mình, nên nó tính van xin.
Nếu là thể thần hồn lúc nó ở đỉnh cao nhất thì dễ dàng tiêu diệt thể tinh thần của đối phương rồi.
Sở Mộ phớt lờ đối phương, giơ kiếm lên chém xuống. Tê Liệt áo nghĩa cực kỳ sắc bén xẻ đôi tàn hồn ra, đối phương phát ra tiếng hú cực kỳ thê lương.
Phát động Chấn Thạch Kình, tàn hồn bị chém đôi tan biến.
Với trạng thái thể tinh thần không thể sử dụng Chấn Sơn Kình, không thì thể tinh thần sẽ trước tiên tan vỡ. May mà nhằm vào tàn hồn thì uy lực của Chấn Thạch Kình đã đủ.
Đánh tan tàn hồn xong thể tinh thần Sở Mộ cũng tan biến, mọi thứ trở về như cũ.
***
Sở Mộ lại khống chế thân thể, nhìn thể thần hồn Tu La Kiếm Vương trước mặt mình.
Tu La Kiếm Vương nhìn mắt Sở Mộ là biết hắn bình an:
- Tàn hồn kia đâu?
Sở Mộ trả lời:
- Bị ta đánh tan rồi.
Tu La Kiếm Vương gật gù, lại chui vào tiểu kiếm đỏ thẫm:
- Thế thì tốt.
Sở Mộ sải bước tiến lên trước, đến trước cái xác xem thử, sửng sốt. Người đó là Tư Đồ Phong.
Cái xác mặt xám trắng nhưng Sở Mộ nhận ra đó là Tư Đồ Phong.
- Có lẽ bị tàn hồn trong Cổ Kiếm Mộ chiếm cứ thân thể.
Tu La Kiếm Vương nói:
- Trong Cổ Kiếm Mộ này có số ít tàn hồn tồn tại, bình thường bọn họ không thể xuất hiện, phải có nhân tố đặc biệt nào đó mới được.
Sở Mộ gật đầu, hắn kiểm tra xác của Tư Đồ Phong, tháo xuống một không gian oản luân cực phẩm trên cổ tay gã.
Tu La Kiếm Vương thúc giục:
- Mau, lấy nhẫn trên ngón tay của hắn xuống!
- Nhẫn . . .
Sở Mộ nhìn ngón tay Tư Đồ Phong có đeo một chiếc nhẫn ám kim, trông rất bình thường nhưng hắn vẫn tháo xuống.
Chiếc nhẫn màu ám kim trông như cái nhẫn sắt, bên trên có một số hoa văn mờ đan xen nhau, nhìn kỹ có cảm giác bí ẩn cổ xưa.
- Đây là không gian giới chỉ . . .
Ngữ điệu Tu La Kiếm Vương hơi kích động nói:
- Không gian giới chỉ và không gian oản luân giống nhau nhưng không gian giới chỉ cấp thấp nhất mạnh hơn không gian oản luân cực phẩm gấp trăm lần, có thể chứa không gian oản luân và không gian giới chỉ cấp thấp hơn. ngoài ra không gian giới chỉ khác nhau có năng lực khác biệt, ngươi nhỏ máu nhận chủ trước đi, đánh dấu tinh thần rồi xem thử không gian giới chỉ lớn cỡ nào, có năng lực gì.
Sở Mộ nghe lời nhận chủ, ý niệm tinh thần tiến vào trong không gian giới chỉ điều tra, giật mình vì phạm vi không gian trong đó. Gấp một ngàn lần, cỡ một ngàn lần không gian oản luân cực phẩm.
- Gấp một ngàn lần vậy là không gian giới chỉ trung cấp rồi.
Tu La Kiếm Vương kinh thán:
- Lúc trước ta dùng mới có không gian giới chỉ sơ cấp, không gian giới chỉ trung cấp của ngươi nếu mang đi đấu giá không chừng sẽ được trên ngàn vạn Linh Thạch vương phẩm.
Biểu tình Sở Mộ giật mình kêu lên:
- Ngàn vạn Linh Thạch vương phẩm!
Một viên Linh Thạch vương phẩm tương đương mười viên Linh Thạch cực phẩm. Ngàn vạn Linh Thạch vương phẩm tương đương một ức Linh Thạch cực phẩm, nếu đổi thành Linh Thạch thượng phẩm là mười ức.
Mười ức Linh Thạch thượng phẩm, tài phút ít nhất gấp mấy lần Táng Thiên Kiếm Môn, thậm chí trên gấp mười lần. Điều này làm tim Sở Mộ đập nhanh hơn gấp mấy lần.
Sở Mộ bình ổn tâm tình kích động, ý niệm của hắn phủ lên không gian giới chỉ. Sở Mộ làm theo cách Tu La Kiếm Vương nói xem xét không gian giới chỉ mang theo năng lực.
Tăng nhanh tốc độ ra kiếm một thành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.