Chương 351: Tiêu chuẩn kiếm thuật tông sư chính thức.
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
- Lần thứ hai tìm hiểu phong chi họa quyển, mặc dù không có thu hoạch khác, nhưng mà ta nhận được tin tức mơ hồ, phong chi họa quyển giống như thứ trong mật thất Sở gia tổng cộng còn có bảy bức.
Sở Mộ thầm nghĩ.
- Hẳn đây là một trong bảy bức còn lại a.
Không phải là Sở Mộ sinh ra suy nghĩ linh tinh, mà bởi vì thứ trong tay hắn quả thực quá giống với phong chi họa quyển lúc trước.
Lập tức trong đầu hắn hiện lên suy nghĩ không thể nào khống chế được.
Nếu như thực sự là đồ vật cùng loại với phong chi họa quyển, một khi mở ra, tất sẽ có chấn động truyền ra.
Mà Sở Mộ cũng không chắc thứ cùng loại với phong chi họa quyển này có giúp hắn tiến vào trong trạng thái nào đó. Mà dưới trạng thái này, có thứ đồ vật gì không hắn cũng không biết trước được.
Huyết Yêu cảnh không phải là chỗ an toàn, thậm chí hoàn toàn không có chút liên quan nào tới hai chữ an toàn.
Một lần nữa thu bức họa này vào trong Oản luân không gian, Sở Mộ lại đem Huyết Yêu hạch, đan dược, linh thạch ... Chuyển toàn bộ vào trong Oản luân không gian trung phẩm, lại nhét Oản luân không gian hạ phẩm vào trong ngực.
Kỳ thực bỏ Oản luân không gian hạ phẩm vào trong Oản luân không gian trung phẩm cũng không tệ, Sở Mộ cũng rất muốn làm như vậy.
Nhưng mà không được, Oản luân không gian bên trong đều có không gian, bất kể là lớn hay nhỏ, bên trong đều là có không gian.
Muốn đem Oản luân không gian này ném vào trong Oản luân không gian khác, không gian bên trong sẽ sinh ra lực bài xích. Mà kết cục cuối cùng của lực bài xích này chính là một không gian bên trong hai Oản luân không gian sẽ bị sụp đổ, cũng có nghĩ là oản luân không gian bị hủy hoại.
Trên sách nói như vậy, nhưng mà hiện tại Sở Mộ không có khả năng đi nghiệm chứng xem cách nói này có là thật hay không. Đối với hắn mà nói, bất kể là Oản luân không gian trung phẩm hay là Oản luân không gian hạ phẩm đều rất trân quý. Hủy hoại bất luận một cái nào đều là hành động ngu xuẩn.
Cuối cùng Sở Mộ đem thanh trường kiếm màu đỏ dài hẹp kia nhặt lên, bỏ vào trong Oản luân không gian. Thanh trường kiếm màu đỏ như máu này theo Sở Mộ phán đoán, hẳn là kiếm khí trung phẩm.
- Kế tiếp là lúc đi tôi luyện kiếm thuật a.
Thu thập xong tất cả, Sở Mộ ngẩng đầu nhìn về phía xa, lầm bầm nói.
...
Kiếm quang đen kịt xuyên thủng hư không, không có máu tươi bắn ra, ngực một đầu tiểu Huyết Yêu nhị vân bị phá vỡ, trái tim bị xuyên thủng, cắn nát. Ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không có phát ra đã trực tiếp tử vong.
Xoát xoát mấy kiếm, mỗi một kiếm nhìn như đơn giản, kiếm quang ngưng tụ trên mỗi một kiếm so với trước càng thêm đen kịt, nhưng mà uy lực lại hết sức kinh người. CHo dù là dùng trình độ cứng cỏi của da tiểu Huyết Yêu nhị vân cũng không có cách nào ngăn cản, bị một kiếm phá vỡ, một kích tất sát.
So với trước kia, kiếm của Sở Mộ càng thêm ngắn gọn, càng thêm sắc bén, phong mang trong đó bắt đầu nội liễm. Thanh thế và chấn động khi xuất kiếm tạo thành càng thêm yếu ớt.
Kiếm là hung khí, kiếm thuật chính là thuật giết người.
Đây là đường mà Sở Mộ đi theo để lĩnh ngộ kiếm thuật tới tông sư. Trước đó hắn thực sự có tạo nghệ kiếm thuật tông sư, nhưng mà kiếm thuật chính thức còn chưa đạt tới tiêu chuẩn kiếm thuật tông sư một cách xứng đáng.
Tông sư kiếm thuật của Sở Mộ là tự mình lĩnh ngộ mà thành, thiếu đi tiến triển và chỉ bảo của người đi trước, tất cả đều chỉ có thể do hắn tự mình mày mò. Nhưng mà sau khi đạt tới cảnh giới tông sư, mỗi một điểm tiến bộ đều vô cùng khó khăn, huống chi dưới tình huống không có chút chỉ điểm nào của người đi trước mà tự mình lục lọi, muốn phát triển thêm khó càng thêm khó.
Trải qua nhiều lần chém giết sinh tử trong Huyết Yêu cảnh, dưới thân kiếm không biết có bao nhiêu đầu tiểu Huyết Yêu bị chém giết, trong loại giết chóc thực tế này, không ngừng đề thăng cảnh giới kiếm thuật của Sở Mộ.
Cho tới hiện tại Sở Mộ rốt cuộc cũng đạt tới cực hạn trước mắt, không chỉ có tri thức lý luận của kiếm thuật tông sư, cũng có được tiêu chuẩn kiếm thuật xứng đáng của kiếm thuật tông sư. Hắn đã biết được giới hạn của kiếm thuật tông sư không nằm bó buộc ở một góc.
- Ta có dự cảm, trước khi Huyết Yêu cảnh chấm dứt, tạo nghệ kiếm thuật của ta có thể lần nữa đột phá.
Sở Mộ thầm nghĩ, hai mắt lập lòe lóe sáng, tràn ngập tự tin mười phần.
....
Trong vùng đất màu đỏ bao la mờ mịt có một đạo thân ảnh bước đi như bay, vừa mới sải bước đã xuất hiện ở vị trí cách lúc trước chừng bảy tám mét, lại sải bước ra, lần nữa vọt lên trên bảy tám mét, tốc độ cực nhanh, cho dù là một đầu báo đi săn cũng không thể nào so sánh được.
Đạo thân ảnh này nhanh chóng chạy qua, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi, còn có một cỗ sát khí lan tràn, đó là bởi vì giết quá nhiều tiểu Huyết Yêu mà lưu lại sát khí.
Ba đầu tiểu Huyết Yêu nhất vân xuất hiện ở nơi đó không xa, nhìn thấy nhân loại chạy tới lập tức hưng phấn vạn phần, phát ra tiếng kêu ngao ngao mừng rỡ. Nhưng ngay sau đó chúng cảm nhận được sát khí đáng sợ quấn quanh nhân loại này, trong đó dường như tràn ngập rất nhiều oán niệm của tiểu Huyết Yêu trước khi chết, ba đầu tiểu Huyết Yêu này lập tức rên rỉ.
Ba đầu tiểu Huyết Yêu dừng lại, vô cùng hoảng sợ, vội vàng vỗ đôi cánh sau lưng nhanh chóng lui về phía sau, muốn chạy trốn nhân loại này.
Tuy rằng chúng vô cùng hung hãn, nhưng mà sát khí nhân loại kia phát ra khiến cho chúng nó biết rõ, tiểu Huyết Yêu chết dưới thân kiếm nhân lọai kia ít nhất cũng có mấy trăm đầu, đủ để dọa lá gan của bọn chúng.
Người đang chạy đi kia cũng phát hiện ra ba đầu tiểu Huyết Yêu đang di chuyển, trong mắt có quang mang màu đỏ hiện lên, hơi điều chỉnh phương hướng, tốc độ bỗng nhiên gia tăng, giống như là tùy phong lược ảnh.
Một tiếng sưu sắc bén như xé rách không khí vang vọng, kiếm quang đen kịt như lưu tinh phá không mà đi. Kiếm quang nhoáng lên một cái, hóa thành ba đạo lưu quang, mang theo một đám tiên thiên kiếm khí, từ phía sau lưng xuyên thủng thân thể ba đầu tiểu Huyết Yêu.
Thân ảnh bay vút qua, ngay khi ba đầu tiểu Huyết Yêu còn chưa ngã xuống đất thì lập tức xuất ra mấy kiếm. Tức thì có ba khỏa Huyết Yêu hạch bay lên, tay trái người kia vươn ra chộp một cái, ba khỏa Huyết Yêu hạch biến mất không thấy gì nữa. Đạo thân ảnh này tiếp tục rời đi, thi thể ba đầu tiểu Huyết Yêu lúc này mới ngã xuống đất, nhanh chóng khô quắt lại.
Đối với sự hữu ích của Phong chi ý cảnh, Sở Mộ ngày càng cảm thấy thỏa mãn.
Chỉ sử dụng hai thành Phong chi ý cảnh thi triển tật phong lược ảnh, kiếm khí bản thân cũng tiêu hao một chút là có thể bảo trì loại di chuển tốc độ cao này, trong quá trình chạy đi, gặp phải bất luận một đầu tiểu Huyết Yêu nhị vân, nhất vân nào, Sở Mộ đều dùng một kiếm đánh chết.
- Hiện tại so với trước khi tiến vào Huyết Yêu cảnh, tuy rằng tu vi ta không có tăng lên, nhưng mà thực lực chỉnh thể lại cường đại hơn không ít.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Sở Mộ thầm nghĩ.
- Hẳn đây là một trong bảy bức còn lại a.
Không phải là Sở Mộ sinh ra suy nghĩ linh tinh, mà bởi vì thứ trong tay hắn quả thực quá giống với phong chi họa quyển lúc trước.
Lập tức trong đầu hắn hiện lên suy nghĩ không thể nào khống chế được.
Nếu như thực sự là đồ vật cùng loại với phong chi họa quyển, một khi mở ra, tất sẽ có chấn động truyền ra.
Mà Sở Mộ cũng không chắc thứ cùng loại với phong chi họa quyển này có giúp hắn tiến vào trong trạng thái nào đó. Mà dưới trạng thái này, có thứ đồ vật gì không hắn cũng không biết trước được.
Huyết Yêu cảnh không phải là chỗ an toàn, thậm chí hoàn toàn không có chút liên quan nào tới hai chữ an toàn.
Một lần nữa thu bức họa này vào trong Oản luân không gian, Sở Mộ lại đem Huyết Yêu hạch, đan dược, linh thạch ... Chuyển toàn bộ vào trong Oản luân không gian trung phẩm, lại nhét Oản luân không gian hạ phẩm vào trong ngực.
Kỳ thực bỏ Oản luân không gian hạ phẩm vào trong Oản luân không gian trung phẩm cũng không tệ, Sở Mộ cũng rất muốn làm như vậy.
Nhưng mà không được, Oản luân không gian bên trong đều có không gian, bất kể là lớn hay nhỏ, bên trong đều là có không gian.
Muốn đem Oản luân không gian này ném vào trong Oản luân không gian khác, không gian bên trong sẽ sinh ra lực bài xích. Mà kết cục cuối cùng của lực bài xích này chính là một không gian bên trong hai Oản luân không gian sẽ bị sụp đổ, cũng có nghĩ là oản luân không gian bị hủy hoại.
Trên sách nói như vậy, nhưng mà hiện tại Sở Mộ không có khả năng đi nghiệm chứng xem cách nói này có là thật hay không. Đối với hắn mà nói, bất kể là Oản luân không gian trung phẩm hay là Oản luân không gian hạ phẩm đều rất trân quý. Hủy hoại bất luận một cái nào đều là hành động ngu xuẩn.
Cuối cùng Sở Mộ đem thanh trường kiếm màu đỏ dài hẹp kia nhặt lên, bỏ vào trong Oản luân không gian. Thanh trường kiếm màu đỏ như máu này theo Sở Mộ phán đoán, hẳn là kiếm khí trung phẩm.
- Kế tiếp là lúc đi tôi luyện kiếm thuật a.
Thu thập xong tất cả, Sở Mộ ngẩng đầu nhìn về phía xa, lầm bầm nói.
...
Kiếm quang đen kịt xuyên thủng hư không, không có máu tươi bắn ra, ngực một đầu tiểu Huyết Yêu nhị vân bị phá vỡ, trái tim bị xuyên thủng, cắn nát. Ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không có phát ra đã trực tiếp tử vong.
Xoát xoát mấy kiếm, mỗi một kiếm nhìn như đơn giản, kiếm quang ngưng tụ trên mỗi một kiếm so với trước càng thêm đen kịt, nhưng mà uy lực lại hết sức kinh người. CHo dù là dùng trình độ cứng cỏi của da tiểu Huyết Yêu nhị vân cũng không có cách nào ngăn cản, bị một kiếm phá vỡ, một kích tất sát.
So với trước kia, kiếm của Sở Mộ càng thêm ngắn gọn, càng thêm sắc bén, phong mang trong đó bắt đầu nội liễm. Thanh thế và chấn động khi xuất kiếm tạo thành càng thêm yếu ớt.
Kiếm là hung khí, kiếm thuật chính là thuật giết người.
Đây là đường mà Sở Mộ đi theo để lĩnh ngộ kiếm thuật tới tông sư. Trước đó hắn thực sự có tạo nghệ kiếm thuật tông sư, nhưng mà kiếm thuật chính thức còn chưa đạt tới tiêu chuẩn kiếm thuật tông sư một cách xứng đáng.
Tông sư kiếm thuật của Sở Mộ là tự mình lĩnh ngộ mà thành, thiếu đi tiến triển và chỉ bảo của người đi trước, tất cả đều chỉ có thể do hắn tự mình mày mò. Nhưng mà sau khi đạt tới cảnh giới tông sư, mỗi một điểm tiến bộ đều vô cùng khó khăn, huống chi dưới tình huống không có chút chỉ điểm nào của người đi trước mà tự mình lục lọi, muốn phát triển thêm khó càng thêm khó.
Trải qua nhiều lần chém giết sinh tử trong Huyết Yêu cảnh, dưới thân kiếm không biết có bao nhiêu đầu tiểu Huyết Yêu bị chém giết, trong loại giết chóc thực tế này, không ngừng đề thăng cảnh giới kiếm thuật của Sở Mộ.
Cho tới hiện tại Sở Mộ rốt cuộc cũng đạt tới cực hạn trước mắt, không chỉ có tri thức lý luận của kiếm thuật tông sư, cũng có được tiêu chuẩn kiếm thuật xứng đáng của kiếm thuật tông sư. Hắn đã biết được giới hạn của kiếm thuật tông sư không nằm bó buộc ở một góc.
- Ta có dự cảm, trước khi Huyết Yêu cảnh chấm dứt, tạo nghệ kiếm thuật của ta có thể lần nữa đột phá.
Sở Mộ thầm nghĩ, hai mắt lập lòe lóe sáng, tràn ngập tự tin mười phần.
....
Trong vùng đất màu đỏ bao la mờ mịt có một đạo thân ảnh bước đi như bay, vừa mới sải bước đã xuất hiện ở vị trí cách lúc trước chừng bảy tám mét, lại sải bước ra, lần nữa vọt lên trên bảy tám mét, tốc độ cực nhanh, cho dù là một đầu báo đi săn cũng không thể nào so sánh được.
Đạo thân ảnh này nhanh chóng chạy qua, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi, còn có một cỗ sát khí lan tràn, đó là bởi vì giết quá nhiều tiểu Huyết Yêu mà lưu lại sát khí.
Ba đầu tiểu Huyết Yêu nhất vân xuất hiện ở nơi đó không xa, nhìn thấy nhân loại chạy tới lập tức hưng phấn vạn phần, phát ra tiếng kêu ngao ngao mừng rỡ. Nhưng ngay sau đó chúng cảm nhận được sát khí đáng sợ quấn quanh nhân loại này, trong đó dường như tràn ngập rất nhiều oán niệm của tiểu Huyết Yêu trước khi chết, ba đầu tiểu Huyết Yêu này lập tức rên rỉ.
Ba đầu tiểu Huyết Yêu dừng lại, vô cùng hoảng sợ, vội vàng vỗ đôi cánh sau lưng nhanh chóng lui về phía sau, muốn chạy trốn nhân loại này.
Tuy rằng chúng vô cùng hung hãn, nhưng mà sát khí nhân loại kia phát ra khiến cho chúng nó biết rõ, tiểu Huyết Yêu chết dưới thân kiếm nhân lọai kia ít nhất cũng có mấy trăm đầu, đủ để dọa lá gan của bọn chúng.
Người đang chạy đi kia cũng phát hiện ra ba đầu tiểu Huyết Yêu đang di chuyển, trong mắt có quang mang màu đỏ hiện lên, hơi điều chỉnh phương hướng, tốc độ bỗng nhiên gia tăng, giống như là tùy phong lược ảnh.
Một tiếng sưu sắc bén như xé rách không khí vang vọng, kiếm quang đen kịt như lưu tinh phá không mà đi. Kiếm quang nhoáng lên một cái, hóa thành ba đạo lưu quang, mang theo một đám tiên thiên kiếm khí, từ phía sau lưng xuyên thủng thân thể ba đầu tiểu Huyết Yêu.
Thân ảnh bay vút qua, ngay khi ba đầu tiểu Huyết Yêu còn chưa ngã xuống đất thì lập tức xuất ra mấy kiếm. Tức thì có ba khỏa Huyết Yêu hạch bay lên, tay trái người kia vươn ra chộp một cái, ba khỏa Huyết Yêu hạch biến mất không thấy gì nữa. Đạo thân ảnh này tiếp tục rời đi, thi thể ba đầu tiểu Huyết Yêu lúc này mới ngã xuống đất, nhanh chóng khô quắt lại.
Đối với sự hữu ích của Phong chi ý cảnh, Sở Mộ ngày càng cảm thấy thỏa mãn.
Chỉ sử dụng hai thành Phong chi ý cảnh thi triển tật phong lược ảnh, kiếm khí bản thân cũng tiêu hao một chút là có thể bảo trì loại di chuển tốc độ cao này, trong quá trình chạy đi, gặp phải bất luận một đầu tiểu Huyết Yêu nhị vân, nhất vân nào, Sở Mộ đều dùng một kiếm đánh chết.
- Hiện tại so với trước khi tiến vào Huyết Yêu cảnh, tuy rằng tu vi ta không có tăng lên, nhưng mà thực lực chỉnh thể lại cường đại hơn không ít.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.