Chương 3300: Tìm tới cửa. (Hạ)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Hiện nay tu sửa chỉ là tu sửa tương đối đơn giản bình thường. Nếu muốn làm sâu sắc, ví dụ như tăng một ít các loại Thánh Địa Tu Luyện, lại cần sau này nỗ lực.
- Kiếm quán khai trương là chuyện thật tốt. Quán chủ, đi Tam Vị Lâu chúc mừng một chút.
Cát Nhạc gia hỏa ăn hàng này nói.
- Được.
Bên trong Kiếm Thành Lệnh của Sở Mộ có hơn sáu vạn điểm Kiếm Thành. Số lượng vô cùng dọa người. Tất nhiên hắn không quan tâm tốn một hai trăm điểm.
Chỉ có điều, bọn họ mới đi ra khỏi Sở Môn Kiếm Quán, phía đối diện cũng một đám người đi tới, tản ra sóng chấn động khí tức cường đại.
- Sở Vương Đình, ngươi thật đúng là khiến cho chúng ta dễ dàng tìm được.
Đám người kia, chính là người của Thiên La Môn. Mỗi người đều là cao thủ Thiên La Môn. Tổng cộng có chín người, đều nắm giữ tu vi Vạn Cổ Cảnh cao giai, thực lực không kém.
Ở bên trong Kiếm Thành, Sở Mộ không sử dụng cái tên Sở Vương Đình này. Bởi vậy, cho dù là người của Thiên La Môn điều tra ra được Sở Vương Đình rời khỏi Hoa Thành sau đó đi thẳng đến, tiến vào Kiếm Thành. Bọn họ truy kích tới, tiến vào Kiếm Thành, lại mất đi tung tích của Sở Vương Đình.
Cái tên khác nhau, muốn truy tìm ở trong Kiếm Thành ra ra vào vào mấy trăm vạn nhân khẩu, rất khó.
Trước trước sau sau, tổng cộng tốn hết mấy ngày, bọn họ mới tìm được manh mối, truy kích đến đây. Sau khi nhìn thấy Sở Mộ, bọn họ liền xác định, đúng là bản thân Sở Vương Đình bọn họ muốn tìm. Bởi vì bọn họ đã xem qua tranh vẽ.
Sau khi mỗi người nhìn thấy Sở Mộ, sát ý tức giận hận ý, tất cả đều hiện rõ ở trên mặt.
Đám người Thượng Chí Chân thật ra có phần kinh ngạc liếc mắt nhìn Sở Mộ. Bọn họ lập tức hiểu rõ, trong đó tất nhiên có ẩn tình gì đó. Bằng không đối phương làm sao có thể gọi Sở lão đệ là Sở Vương Đình.
- Hiện tại tâm tình ta rất tốt, không muốn giết người. Cút ra khỏi Kiếm Thành.
Sở Mộ không chút khách khí nói.
Chín người Thiên La Môn nhất thời nổi giận, hận không thể lập tức ra tay, lập tức hạ gục Sở Mộ. Nhưng một tia lý trí duy nhất của bọn họ, khiến cho bọn họ cứng rắn kìm chế sự phẫn nộ, không dám ra tay.
Ở đây lại chính là Kiếm Thành!
Kiếm Thành một trong 36 tòa thành thị, nhưng không giống với ba mươi lăm tòa thành thị khác, có bản chất khác nhau. Ở chỗ này, cho dù là thế lực Thiên Thần Tông cũng có không cách nào thâm nhập vào. Nhiều nhất chính là thành lập được một cứ điểm, không hơn.
Một khi bọn họ ra tay ở chỗ này, hậu quả, chính là bị giết chết. Ngay cả Thiên La Môn cũng sẽ phải chịu liên lụy.
Phải biết rằng, trong toàn bộ Thiên La Môn, người mạnh nhất mới là Tuyệt Thế nhị luyện mà thôi. Kiếm Thành lại là tồn tại khủng khiếp có thể chống lại Thiên Thần Tông. Giữa hai bên chênh lệch, giống như một trời một vực.
Bọn họ muốn báo thù, nhưng không muốn đặt Thiên La Môn vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục.
Giờ này phút này, chín người này rơi vào tình thế tiến thối lưỡng nan. Đến đây với khí thế hung hăng, nhưng không có cách nào động thủ. Vậy phải làm sao bây giờ?
Lúc này, lại có một đám người đi nhanh tới. Ánh mắt của một người trong đó rơi vào trên mặt Sở Mộ, tràn ngập thù hận và sát ý. Đó chính là con trai của Trương Hồng Long Trương Hoành Vũ.
Thù giết cha, vừa nhìn thấy Sở Mộ, Trương Hoành Vũ không có khả năng bình tĩnh được. Nếu không phải trên đường đi tới, người đi theo đã căn dặn nhiều lần, chỉ sợ hắn đã trực tiếp ra tay. Không ra tay, mạnh mẽ áp chế, toàn thân hắn đều đang run rẩy. Hai tay nắm chặt thành quyền. Lực lượng ở trong người không ngừng dâng lên.
- Sở Vương Đình, chúng ta chính là đệ tử chân truyền của Thiên Thần Tông. Chuyện ngươi đã làm ở Hoa Thành, đã quấy nhiễu nghiêm trọng tới trật tự Hoa Thành, trái lại luật pháp của Hoa Thành. Ở trên trình độ nhất định, đã tạo thành tổn thất cho Thiên Thần Tông ta. Hi vọng ngươi đi theo chúng ta một chuyến.
Người dẫn đầu đám người kia mở miệng nói. Đó là một vị cao thủ Vạn Cổ Cảnh trung giai, bộ dạng hòa khí, hai tròng mắt lại nheo lại, tinh quang lóe lên không ngừng.
- Từ lúc nào, Thiên Thần Tông lại thò bàn tay đến Kiếm Thành, lại muốn Kiếm Vương Kiếm Thành chúng ta đi theo Thiên Thần Tông các ngươi vậy?
Thượng Chí Chân lạnh lùng cười, không chút khách khí nói.
- Kiếm Vương!
Sắc mặt đám người Thiên người Thần Tông và Thiên La Môn chợt đại biến, kinh hãi nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.
Bọn họ biết, Sở Vương Đình còn chưa tới hai mươi tuổi. Hắn giết chết Trương Hồng Long đã khiến cho bọn họ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Nhưng không ngờ, còn có thân phận của Kiếm Vương Kiếm Thành.
Kiếm Vương Kiếm Thành, hắn có thân phận kinh người, cũng vô cùng quan trọng. Bọn họ căn bản cũng không thể lay chuyển. Trong lúc nhất thời, bất luận là người của Thiên La Môn hay là người của Thiên Thần Tông, đều cảm thấy vô cùng vướng tay vướng chân.
Sở Mộ chỉ liếc mắt nhìn bọn họ, bất chợt không để ý tới, cùng đám người Thượng Chí Chân đi thẳng. Đối phương không thể không né tránh. Nhưng một khí né tránh, khí thế trực tiếp rơi xuống hạ phong.
Ngọn lửa thù hận, khiến cho Trương Hoành Vũ nổi giận, mất hết lý trí. Thời điểm Sở Mộ đi lướt qua bên cạnh hắn, hắn trực tiếp bạo phát, một kiếm đâm về phía gáy Sở Mộ.
Tu vi của Trương Hoành Vũ là Niết Bàn Cảnh, không sai. Nhưng so sánh với Sở Mộ, chênh lệch quá lớn.
Kiếm vừa đâm ra, lại mất đi mục tiêu. Thời khắc còn không kịp phản ứng, hắn đã cảm thấy đầu của mình bay lên thật cao, trời đất xoay tròn.
- Trương sư đệ!
Người của Thiên Thần Tông kinh sợ không thôi, cũng không dám nhúc nhích. Bởi vì bọn họ đều bị tập trung. Kiếm ý đáng sợ, tập trung vào bọn họ. Tản ra kiếm ý, tất nhiên là đám người Thượng Chí Chân.
- Đệ tử của Thiên Thần Tông lại dám cả gan ở bên trong Kiếm Thành ra tay đánh lén Sở Kiếm Vương. Chuyện này, Kiếm Thành chúng ta sẽ đòi Thiên Thần Tông phải có một câu trả lời hợp lý. Về phần các ngươi, cút ra khỏi Kiếm Thành. Bằng không giết không tha.
Thượng Chí Chân cả giận nói.
Đệ tử của Thiên Thần Tông không dám lại có chút dừng lại, ngay lập tức xoay người rời đi. Bởi vì bọn họ đều có thể cảm giác được loại sát ý này phát ra từ trên người Thượng Chí Chân. Người của Thiên La Môn cũng vậy, gần như là hốt hoảng chạy trốn rời khỏi đó.
Sở dĩ không giết chết mấy người bọn họ, tất nhiên là vì chiếm lý. Giết chết mấy đệ tử chân truyền, căn bản cũng không tính cái gì. Khiến cho Thiên Thần Tông trả ra một cái giá nho nhỏ. Hiệu quả sẽ tốt hơn.
Đến đây với khí thế hung hăng, cuối cùng lại hốt hoảng rời đi. Không thể không nói, đây là một đả kích vô cùng khổng lồ. Nhất là đối với đệ tử của Thiên Thần Tông.
- Kiếm quán khai trương là chuyện thật tốt. Quán chủ, đi Tam Vị Lâu chúc mừng một chút.
Cát Nhạc gia hỏa ăn hàng này nói.
- Được.
Bên trong Kiếm Thành Lệnh của Sở Mộ có hơn sáu vạn điểm Kiếm Thành. Số lượng vô cùng dọa người. Tất nhiên hắn không quan tâm tốn một hai trăm điểm.
Chỉ có điều, bọn họ mới đi ra khỏi Sở Môn Kiếm Quán, phía đối diện cũng một đám người đi tới, tản ra sóng chấn động khí tức cường đại.
- Sở Vương Đình, ngươi thật đúng là khiến cho chúng ta dễ dàng tìm được.
Đám người kia, chính là người của Thiên La Môn. Mỗi người đều là cao thủ Thiên La Môn. Tổng cộng có chín người, đều nắm giữ tu vi Vạn Cổ Cảnh cao giai, thực lực không kém.
Ở bên trong Kiếm Thành, Sở Mộ không sử dụng cái tên Sở Vương Đình này. Bởi vậy, cho dù là người của Thiên La Môn điều tra ra được Sở Vương Đình rời khỏi Hoa Thành sau đó đi thẳng đến, tiến vào Kiếm Thành. Bọn họ truy kích tới, tiến vào Kiếm Thành, lại mất đi tung tích của Sở Vương Đình.
Cái tên khác nhau, muốn truy tìm ở trong Kiếm Thành ra ra vào vào mấy trăm vạn nhân khẩu, rất khó.
Trước trước sau sau, tổng cộng tốn hết mấy ngày, bọn họ mới tìm được manh mối, truy kích đến đây. Sau khi nhìn thấy Sở Mộ, bọn họ liền xác định, đúng là bản thân Sở Vương Đình bọn họ muốn tìm. Bởi vì bọn họ đã xem qua tranh vẽ.
Sau khi mỗi người nhìn thấy Sở Mộ, sát ý tức giận hận ý, tất cả đều hiện rõ ở trên mặt.
Đám người Thượng Chí Chân thật ra có phần kinh ngạc liếc mắt nhìn Sở Mộ. Bọn họ lập tức hiểu rõ, trong đó tất nhiên có ẩn tình gì đó. Bằng không đối phương làm sao có thể gọi Sở lão đệ là Sở Vương Đình.
- Hiện tại tâm tình ta rất tốt, không muốn giết người. Cút ra khỏi Kiếm Thành.
Sở Mộ không chút khách khí nói.
Chín người Thiên La Môn nhất thời nổi giận, hận không thể lập tức ra tay, lập tức hạ gục Sở Mộ. Nhưng một tia lý trí duy nhất của bọn họ, khiến cho bọn họ cứng rắn kìm chế sự phẫn nộ, không dám ra tay.
Ở đây lại chính là Kiếm Thành!
Kiếm Thành một trong 36 tòa thành thị, nhưng không giống với ba mươi lăm tòa thành thị khác, có bản chất khác nhau. Ở chỗ này, cho dù là thế lực Thiên Thần Tông cũng có không cách nào thâm nhập vào. Nhiều nhất chính là thành lập được một cứ điểm, không hơn.
Một khi bọn họ ra tay ở chỗ này, hậu quả, chính là bị giết chết. Ngay cả Thiên La Môn cũng sẽ phải chịu liên lụy.
Phải biết rằng, trong toàn bộ Thiên La Môn, người mạnh nhất mới là Tuyệt Thế nhị luyện mà thôi. Kiếm Thành lại là tồn tại khủng khiếp có thể chống lại Thiên Thần Tông. Giữa hai bên chênh lệch, giống như một trời một vực.
Bọn họ muốn báo thù, nhưng không muốn đặt Thiên La Môn vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục.
Giờ này phút này, chín người này rơi vào tình thế tiến thối lưỡng nan. Đến đây với khí thế hung hăng, nhưng không có cách nào động thủ. Vậy phải làm sao bây giờ?
Lúc này, lại có một đám người đi nhanh tới. Ánh mắt của một người trong đó rơi vào trên mặt Sở Mộ, tràn ngập thù hận và sát ý. Đó chính là con trai của Trương Hồng Long Trương Hoành Vũ.
Thù giết cha, vừa nhìn thấy Sở Mộ, Trương Hoành Vũ không có khả năng bình tĩnh được. Nếu không phải trên đường đi tới, người đi theo đã căn dặn nhiều lần, chỉ sợ hắn đã trực tiếp ra tay. Không ra tay, mạnh mẽ áp chế, toàn thân hắn đều đang run rẩy. Hai tay nắm chặt thành quyền. Lực lượng ở trong người không ngừng dâng lên.
- Sở Vương Đình, chúng ta chính là đệ tử chân truyền của Thiên Thần Tông. Chuyện ngươi đã làm ở Hoa Thành, đã quấy nhiễu nghiêm trọng tới trật tự Hoa Thành, trái lại luật pháp của Hoa Thành. Ở trên trình độ nhất định, đã tạo thành tổn thất cho Thiên Thần Tông ta. Hi vọng ngươi đi theo chúng ta một chuyến.
Người dẫn đầu đám người kia mở miệng nói. Đó là một vị cao thủ Vạn Cổ Cảnh trung giai, bộ dạng hòa khí, hai tròng mắt lại nheo lại, tinh quang lóe lên không ngừng.
- Từ lúc nào, Thiên Thần Tông lại thò bàn tay đến Kiếm Thành, lại muốn Kiếm Vương Kiếm Thành chúng ta đi theo Thiên Thần Tông các ngươi vậy?
Thượng Chí Chân lạnh lùng cười, không chút khách khí nói.
- Kiếm Vương!
Sắc mặt đám người Thiên người Thần Tông và Thiên La Môn chợt đại biến, kinh hãi nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.
Bọn họ biết, Sở Vương Đình còn chưa tới hai mươi tuổi. Hắn giết chết Trương Hồng Long đã khiến cho bọn họ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Nhưng không ngờ, còn có thân phận của Kiếm Vương Kiếm Thành.
Kiếm Vương Kiếm Thành, hắn có thân phận kinh người, cũng vô cùng quan trọng. Bọn họ căn bản cũng không thể lay chuyển. Trong lúc nhất thời, bất luận là người của Thiên La Môn hay là người của Thiên Thần Tông, đều cảm thấy vô cùng vướng tay vướng chân.
Sở Mộ chỉ liếc mắt nhìn bọn họ, bất chợt không để ý tới, cùng đám người Thượng Chí Chân đi thẳng. Đối phương không thể không né tránh. Nhưng một khí né tránh, khí thế trực tiếp rơi xuống hạ phong.
Ngọn lửa thù hận, khiến cho Trương Hoành Vũ nổi giận, mất hết lý trí. Thời điểm Sở Mộ đi lướt qua bên cạnh hắn, hắn trực tiếp bạo phát, một kiếm đâm về phía gáy Sở Mộ.
Tu vi của Trương Hoành Vũ là Niết Bàn Cảnh, không sai. Nhưng so sánh với Sở Mộ, chênh lệch quá lớn.
Kiếm vừa đâm ra, lại mất đi mục tiêu. Thời khắc còn không kịp phản ứng, hắn đã cảm thấy đầu của mình bay lên thật cao, trời đất xoay tròn.
- Trương sư đệ!
Người của Thiên Thần Tông kinh sợ không thôi, cũng không dám nhúc nhích. Bởi vì bọn họ đều bị tập trung. Kiếm ý đáng sợ, tập trung vào bọn họ. Tản ra kiếm ý, tất nhiên là đám người Thượng Chí Chân.
- Đệ tử của Thiên Thần Tông lại dám cả gan ở bên trong Kiếm Thành ra tay đánh lén Sở Kiếm Vương. Chuyện này, Kiếm Thành chúng ta sẽ đòi Thiên Thần Tông phải có một câu trả lời hợp lý. Về phần các ngươi, cút ra khỏi Kiếm Thành. Bằng không giết không tha.
Thượng Chí Chân cả giận nói.
Đệ tử của Thiên Thần Tông không dám lại có chút dừng lại, ngay lập tức xoay người rời đi. Bởi vì bọn họ đều có thể cảm giác được loại sát ý này phát ra từ trên người Thượng Chí Chân. Người của Thiên La Môn cũng vậy, gần như là hốt hoảng chạy trốn rời khỏi đó.
Sở dĩ không giết chết mấy người bọn họ, tất nhiên là vì chiếm lý. Giết chết mấy đệ tử chân truyền, căn bản cũng không tính cái gì. Khiến cho Thiên Thần Tông trả ra một cái giá nho nhỏ. Hiệu quả sẽ tốt hơn.
Đến đây với khí thế hung hăng, cuối cùng lại hốt hoảng rời đi. Không thể không nói, đây là một đả kích vô cùng khổng lồ. Nhất là đối với đệ tử của Thiên Thần Tông.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.