Chương 1038: Tổng giáo tập chú trọng
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Ban đầu kiếm của Sở Mộ chỉ có thể đánh nát tàn ảnh của Tất Trung Thiên, bây giờ còn cắt đứt lọn tóc trên trán gã, hắn tiến bộ rõ rệt.
Thấy Sở Mộ còn định tiếp tục ra kiếm thì Tất Trung Thiên vội quát ngăn lại:
- Ngừng lại!
Tất Trung Thiên thu kiếm vào vỏ, nói:
- Hôm nay chiến với ngươi khiến ta thu hoạch được nhiều ích lợi, tuy thực lực của ngươi không bằng ta nhưng tiềm lực rất kinh người, ta tin cho ngươi thêm thời gian nhất định có thể khiến ta lấy ra thực lực thật sự để chiến đấu.
Ý là mới rồi Tất Trung Thiên còn chưa đánh thật với Sở Mộ.
Sở Mộ không hề ngạc nhiên, không lộ vẻ gì. Tất Trung Thiên có thể xếp vào trăm cường trong hai trăm vạn đệ tử thì thực lực tuyệt đối siêu mạnh.
- Ta nói cho ngươi biết mới rồi ta chỉ dùng ba mươi phần trăm thực lực, vì mục đích của ta đơn giản là thể nghiệm Nhập cảnh.
Tất Trung Thiên tiếp tục bảo:
- Lúc trước ta nói rồi, nếu ngươi thật sự đến đẳng cấp Nhập cảnh, đánh nhau với ngươi thì chắc chắn ta sẽ có thu hoạch, ngươi xứng đáng lấy một trăm Thiên Phong tệ.
Tất Trung Thiên nói rồi vung tay trái lên, các khối Thiên Phong tệ bay ra, một trăm Thiên Phong tệ bắn thẳng hướng Sở Mộ.
Sở Mộ giơ tay trái quét qua, một trăm khối Thiên Phong tệ chui vào không gian giới chỉ trên ngón tay hắn.
Trong thế giới Thái Cổ, không gian giới chỉ cấp thấp giống cực phẩm không gian oản luân trên Cổ Kiếm đại lục, Kiếm Giả có chút thực lực đều có không gian giới chỉ. Nhưng không gian giới chỉ trung cấp thì quý giá hơn chút.
Từ bề ngoài bình thường rất khó nhìn ra không gian giới chỉ cao thấp thế nào, cho nên Sở Mộ có không gian giới chỉ không gây náo động gì.
Tất Trung Thiên bớt kiêu ngạo, thêm chút tôn kính nói:
- Hy vọng ngươi nhanh chóng nâng cao thực lực, sau này chúng ta lại thỏa thích chiến một trận.
Dù trong thế giới nào thì cường giả luôn được tôn kính, Sở Mộ chưa phải là cường giả nhưng hắn thể hiện tiềm lực trở thành cường giả, thiên phú khiến người khâm phục. Tất Trung Thiên cũng không ngoại lệ.
Sở Mộ mỉm cười nói:
- Sẽ có ngày đó.
Sở Mộ không thấy chán nản vì Tất Trung Thiên cường đại, cũng không vì được công nhận mà mừng rỡ, hắn thản nhiên nhận tất cả.
Tất Trung Thiên hành kiếm lễ với Sở Mộ:
- Sau này gặp lại.
Tất Trung Thiên nhảy người lên, hai tay vung ống tay áo như biến thân chim đại bàng lướt qua đám đông bay nhanh rời đi.
Tuy không thể bay nhưng đổi lại các Kiếm Giả sáng tạo ra công pháp có thể bay nhanh trong cự ly ngắn, cái gì cần có đều có.
Đám Kiếm Giả cùng trong trăm cường với Tất Trung Thiên cũng đi.
- Tuy chưa đích thân chiến nhưng xem cuộc chiến cũng có thu hoạch, trở lại tham ngộ thôi.
Sở Mộ định đi xuống đấu kiếm đài thì nghe một thanh âm không lớn nhưng rõ ràng:
- Sở Mộ, đi theo ta.
Sở Mộ nhìn lại, thấy giáo tập Quý Thiên Tường đứng ở góc.
Sở Mộ đổi hướng, thi triển thân pháp xuyên qua đám đông bay tới chỗ Quý Thiên Tường.
Đám Kiếm Giả định bắt chuyện với Sở Mộ rồi hỏi thăm về Nhập cảnh đều ngây người, chạy theo sau nhưng khi thấy Quý Thiên Tường liền dừng bước, nhìn theo Sở Mộ và Quý Thiên Tường rời đi.
***
Quý Thiên Tường vừa đi vừa nói:
- Đừng hỏi gì hết, ta mang ngươi đi gặp một người.
Sở Mộ gật đầu, ngoan ngoãn theo Quý Thiên Tường đi tới trước.
Tuy bảo là đi đường nhưng bước chân của họ rất nhanh, trông như hai chân là trục bánh xe chuyển động nhanh.
Vèo vèo!
Họ đi xa chỉ để lại hai bóng lưng.
Khoảng nửa canh giờ sau Quý Thiên Tường giảm thấp tốc độ thành đi bộ, Sở Mộ cũng chậm lại theo. Họ ngừng lại trước một Kiếm Lâu cổ xưa.
Quý Thiên Tường đứng ngoài Kiếm Lâu lớn tiếng thông báo:
- Tổng giáo tập, ta mang Sở Mộ đến đây!
Sở Mộ giật nảy mình, tổng giáo tập!
Trong Tóm Tắt Kiếm Cung có ghi Thiên Phong kiếm cung chia ra đệ tử tạp dịch, đệ tử chính thức và đệ tử tinh anh.
Nghe xưng hô đệ tử tạp dịch là biết đãi ngộ không tốt. đệ tử chính thức thì được giáo tập chỉ điểm, đệ tử tinh anh thì do đại giáo tập chỉ dạy.
Nhưng trên đại giáo tập còn có tồn tại cao cấp hơn, đó là tổng giáo tập.
Theo điều ghi trong Tóm Tắt Kiếm Cung thì có ba vị tổng giáo tập Thiên Phong kiếm cung, không biết Quý Thiên Tường dẫn Sở Mộ đến gặp vị nào?
Một thanh âm dịu dàng như từ hư vô vọng lại truyền vào tai Quý Thiên Tường, Sở Mộ:
- Vào đi.
Phong cấm Kiếm Lâu mở ra, Quý Thiên Tường đi đằng trước, Sở Mộ theo sau vào Kiếm Lâu, lên tầng thứ hai.
Tầng hai rất rộng, có bàn có ghế. Một người ngồi xếp bằng trước cái bàn, trên bàn đặt ba ly nhỏ và một bình rượu. Mùi rượu hỗn hợp nồng phát tán từ ly nhỏ làm say người.
Sở Mộ chỉ phân biệt được mùi rượu hỗn hợp bao nhiêu mùi hương, nhưng hắn không biết cái gì ủ ra rượu.
Sở Mộ nhìn người kia, có cảm giác như xuyên qua thời không. Khuôn mặt bình thường, ánh mắt tang thương, trong mắt như ẩn chưa vô vàn huyền diệu, vì sao tự diễn biến trong đó. Sở Mộ có cảm giác bị hút linh hồn sa vào đó.
Thanh âm dịu dàng vang lên:
- Đến rồi thì ngồi đi.
Sở Mộ giật nảy mình tỉnh táo lại, mọi thứ huyền ảo mông lung trước mắt đều biến mất. Người kia là một nam nhân trung niên khuôn mặt bình thường, mắt chứa ý cười dịu dàng, vết chân chim ở khóe mắt toát ra tang thương. Lông mày và tóc mai trắng như nói với người ta rằng người này có kinh nghiệm cực kỳ phong phú.
Quý Thiên Tường cung kính ngồi xuống:
- Rõ!
Sở Mộ hành kiếm lễ rồi ngồi xuống theo.
Tổng giáo tập mở miệng hỏi:
- Thấy Thiên Phong kiếm cung sao?
Sở Mộ ngẫm nghĩ, trả lời:
- Chưa rõ lắm.
Tổng giáo tập vẫn dịu dàng nói, bưng ly rượu nhỏ trước mặt lên:
- Uống rượu.
Sở Mộ không khách sáo bưng ly rượu nhỏ lên, mùi rượu hỗn hợp thật nồng tranh nhau chui vào lỗ mũi của hắn. Sở Mộ cảm giác tinh thần phấn khởi, dồi dào như sắp đột phá cực hạn.
Sở Mộ nhấp nhẹ một ngụm, hương vị khó tả lan tràn trong miệng, cực kỳ phức tạp.
Rượu dọc theo cổ họng hóa thành dòng nước dâng lên, Sở Mộ chưa kịp phản ứng thì nó đã xông vào thế giới tinh thần, khuếch tán ra như sóng gợn vỗ đập.
Xoay một vòng rồi sóng xanh tuôn hướng giữa hình thức ban đầu của kiếm phách, biến mất như đã bị hấp thu.
Cảm giác thoải mái sảng khoái càng rõ ràng hơn, tinh thần càng dồi dào. Ngay sau đó Sở Mộ cảm giác như sáng tạo xuất khiếu nhìn thấu thiên địa huyền bí. Cảm giác kia chỉ thoáng qua một giây nhưng khiến Sở Mộ chìm đắm trong đó không thể thoát ra.
Từ ánh mắt của tổng giáo tập, Quý Thiên Tường thấy Sở Mộ đang nhắm mắt, vẻ mặt say mê.
Hai người không lên tiếng, rượu này không tầm thường, Kiếm Giả cảnh giới thấp lần đầu tiên uống sẽ có thu hoạch.
Thấy Sở Mộ còn định tiếp tục ra kiếm thì Tất Trung Thiên vội quát ngăn lại:
- Ngừng lại!
Tất Trung Thiên thu kiếm vào vỏ, nói:
- Hôm nay chiến với ngươi khiến ta thu hoạch được nhiều ích lợi, tuy thực lực của ngươi không bằng ta nhưng tiềm lực rất kinh người, ta tin cho ngươi thêm thời gian nhất định có thể khiến ta lấy ra thực lực thật sự để chiến đấu.
Ý là mới rồi Tất Trung Thiên còn chưa đánh thật với Sở Mộ.
Sở Mộ không hề ngạc nhiên, không lộ vẻ gì. Tất Trung Thiên có thể xếp vào trăm cường trong hai trăm vạn đệ tử thì thực lực tuyệt đối siêu mạnh.
- Ta nói cho ngươi biết mới rồi ta chỉ dùng ba mươi phần trăm thực lực, vì mục đích của ta đơn giản là thể nghiệm Nhập cảnh.
Tất Trung Thiên tiếp tục bảo:
- Lúc trước ta nói rồi, nếu ngươi thật sự đến đẳng cấp Nhập cảnh, đánh nhau với ngươi thì chắc chắn ta sẽ có thu hoạch, ngươi xứng đáng lấy một trăm Thiên Phong tệ.
Tất Trung Thiên nói rồi vung tay trái lên, các khối Thiên Phong tệ bay ra, một trăm Thiên Phong tệ bắn thẳng hướng Sở Mộ.
Sở Mộ giơ tay trái quét qua, một trăm khối Thiên Phong tệ chui vào không gian giới chỉ trên ngón tay hắn.
Trong thế giới Thái Cổ, không gian giới chỉ cấp thấp giống cực phẩm không gian oản luân trên Cổ Kiếm đại lục, Kiếm Giả có chút thực lực đều có không gian giới chỉ. Nhưng không gian giới chỉ trung cấp thì quý giá hơn chút.
Từ bề ngoài bình thường rất khó nhìn ra không gian giới chỉ cao thấp thế nào, cho nên Sở Mộ có không gian giới chỉ không gây náo động gì.
Tất Trung Thiên bớt kiêu ngạo, thêm chút tôn kính nói:
- Hy vọng ngươi nhanh chóng nâng cao thực lực, sau này chúng ta lại thỏa thích chiến một trận.
Dù trong thế giới nào thì cường giả luôn được tôn kính, Sở Mộ chưa phải là cường giả nhưng hắn thể hiện tiềm lực trở thành cường giả, thiên phú khiến người khâm phục. Tất Trung Thiên cũng không ngoại lệ.
Sở Mộ mỉm cười nói:
- Sẽ có ngày đó.
Sở Mộ không thấy chán nản vì Tất Trung Thiên cường đại, cũng không vì được công nhận mà mừng rỡ, hắn thản nhiên nhận tất cả.
Tất Trung Thiên hành kiếm lễ với Sở Mộ:
- Sau này gặp lại.
Tất Trung Thiên nhảy người lên, hai tay vung ống tay áo như biến thân chim đại bàng lướt qua đám đông bay nhanh rời đi.
Tuy không thể bay nhưng đổi lại các Kiếm Giả sáng tạo ra công pháp có thể bay nhanh trong cự ly ngắn, cái gì cần có đều có.
Đám Kiếm Giả cùng trong trăm cường với Tất Trung Thiên cũng đi.
- Tuy chưa đích thân chiến nhưng xem cuộc chiến cũng có thu hoạch, trở lại tham ngộ thôi.
Sở Mộ định đi xuống đấu kiếm đài thì nghe một thanh âm không lớn nhưng rõ ràng:
- Sở Mộ, đi theo ta.
Sở Mộ nhìn lại, thấy giáo tập Quý Thiên Tường đứng ở góc.
Sở Mộ đổi hướng, thi triển thân pháp xuyên qua đám đông bay tới chỗ Quý Thiên Tường.
Đám Kiếm Giả định bắt chuyện với Sở Mộ rồi hỏi thăm về Nhập cảnh đều ngây người, chạy theo sau nhưng khi thấy Quý Thiên Tường liền dừng bước, nhìn theo Sở Mộ và Quý Thiên Tường rời đi.
***
Quý Thiên Tường vừa đi vừa nói:
- Đừng hỏi gì hết, ta mang ngươi đi gặp một người.
Sở Mộ gật đầu, ngoan ngoãn theo Quý Thiên Tường đi tới trước.
Tuy bảo là đi đường nhưng bước chân của họ rất nhanh, trông như hai chân là trục bánh xe chuyển động nhanh.
Vèo vèo!
Họ đi xa chỉ để lại hai bóng lưng.
Khoảng nửa canh giờ sau Quý Thiên Tường giảm thấp tốc độ thành đi bộ, Sở Mộ cũng chậm lại theo. Họ ngừng lại trước một Kiếm Lâu cổ xưa.
Quý Thiên Tường đứng ngoài Kiếm Lâu lớn tiếng thông báo:
- Tổng giáo tập, ta mang Sở Mộ đến đây!
Sở Mộ giật nảy mình, tổng giáo tập!
Trong Tóm Tắt Kiếm Cung có ghi Thiên Phong kiếm cung chia ra đệ tử tạp dịch, đệ tử chính thức và đệ tử tinh anh.
Nghe xưng hô đệ tử tạp dịch là biết đãi ngộ không tốt. đệ tử chính thức thì được giáo tập chỉ điểm, đệ tử tinh anh thì do đại giáo tập chỉ dạy.
Nhưng trên đại giáo tập còn có tồn tại cao cấp hơn, đó là tổng giáo tập.
Theo điều ghi trong Tóm Tắt Kiếm Cung thì có ba vị tổng giáo tập Thiên Phong kiếm cung, không biết Quý Thiên Tường dẫn Sở Mộ đến gặp vị nào?
Một thanh âm dịu dàng như từ hư vô vọng lại truyền vào tai Quý Thiên Tường, Sở Mộ:
- Vào đi.
Phong cấm Kiếm Lâu mở ra, Quý Thiên Tường đi đằng trước, Sở Mộ theo sau vào Kiếm Lâu, lên tầng thứ hai.
Tầng hai rất rộng, có bàn có ghế. Một người ngồi xếp bằng trước cái bàn, trên bàn đặt ba ly nhỏ và một bình rượu. Mùi rượu hỗn hợp nồng phát tán từ ly nhỏ làm say người.
Sở Mộ chỉ phân biệt được mùi rượu hỗn hợp bao nhiêu mùi hương, nhưng hắn không biết cái gì ủ ra rượu.
Sở Mộ nhìn người kia, có cảm giác như xuyên qua thời không. Khuôn mặt bình thường, ánh mắt tang thương, trong mắt như ẩn chưa vô vàn huyền diệu, vì sao tự diễn biến trong đó. Sở Mộ có cảm giác bị hút linh hồn sa vào đó.
Thanh âm dịu dàng vang lên:
- Đến rồi thì ngồi đi.
Sở Mộ giật nảy mình tỉnh táo lại, mọi thứ huyền ảo mông lung trước mắt đều biến mất. Người kia là một nam nhân trung niên khuôn mặt bình thường, mắt chứa ý cười dịu dàng, vết chân chim ở khóe mắt toát ra tang thương. Lông mày và tóc mai trắng như nói với người ta rằng người này có kinh nghiệm cực kỳ phong phú.
Quý Thiên Tường cung kính ngồi xuống:
- Rõ!
Sở Mộ hành kiếm lễ rồi ngồi xuống theo.
Tổng giáo tập mở miệng hỏi:
- Thấy Thiên Phong kiếm cung sao?
Sở Mộ ngẫm nghĩ, trả lời:
- Chưa rõ lắm.
Tổng giáo tập vẫn dịu dàng nói, bưng ly rượu nhỏ trước mặt lên:
- Uống rượu.
Sở Mộ không khách sáo bưng ly rượu nhỏ lên, mùi rượu hỗn hợp thật nồng tranh nhau chui vào lỗ mũi của hắn. Sở Mộ cảm giác tinh thần phấn khởi, dồi dào như sắp đột phá cực hạn.
Sở Mộ nhấp nhẹ một ngụm, hương vị khó tả lan tràn trong miệng, cực kỳ phức tạp.
Rượu dọc theo cổ họng hóa thành dòng nước dâng lên, Sở Mộ chưa kịp phản ứng thì nó đã xông vào thế giới tinh thần, khuếch tán ra như sóng gợn vỗ đập.
Xoay một vòng rồi sóng xanh tuôn hướng giữa hình thức ban đầu của kiếm phách, biến mất như đã bị hấp thu.
Cảm giác thoải mái sảng khoái càng rõ ràng hơn, tinh thần càng dồi dào. Ngay sau đó Sở Mộ cảm giác như sáng tạo xuất khiếu nhìn thấu thiên địa huyền bí. Cảm giác kia chỉ thoáng qua một giây nhưng khiến Sở Mộ chìm đắm trong đó không thể thoát ra.
Từ ánh mắt của tổng giáo tập, Quý Thiên Tường thấy Sở Mộ đang nhắm mắt, vẻ mặt say mê.
Hai người không lên tiếng, rượu này không tầm thường, Kiếm Giả cảnh giới thấp lần đầu tiên uống sẽ có thu hoạch.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.