Chương 355: Tông sư tiểu thành. (Hạ)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Trái lại, nếu như không có cách nào đánh vỡ phòng hộ của chúng, không có cách nào mau chóng đánh trúng nhược điểm duy nhất là trái tim của chúng, nếu như cứ triền đấu, cho dù lực lượng ngươi cao hơn tiểu Huyết Yêu, một khi bị trảo của nó làm cho tổn thương, cuối cùng cũng chỉ có một con đường chết mà thôi.
Sở Mộ cũng không có đi đánh chết tiểu Huyết Yêu tứ vân là tiểu Huyết Yêu ngũ vân, một khi nhìn thấy đối phương ở khoảng cách xa, Sở Mộ quyết định quay người bỏ chạy thật nhanh, tuyệt đối không cho đối phương cơ hội bắt kịp.
Bởi vì lúc trước Sở Mộ từng gặp được một đầu tiểu Huyết Yêu tứ vân lạc đàn, kết quả hắn phát hiện ra, cho dù thị kiếm của mình có thể nắm bắt di chuyển của đối phương rất nhanh, hơn nữa cũng có thể nắm bắt quỹ tích mà dùng một kiếm đánh trúng mục tiêu. Nhưng mà một kiếm u quang kia không có cách nào phá vỡ làn da của tiểu Huyết Yêu tứ vân, chứ đừng nói là phá nát trái tim của nó.
Trừ phi Sở Mộ có được kiếm khí trung phẩm, có lẽ dùng sự sắc bén của kiếm khí trung phẩm mới có thể phá vỡ được, nếu không phải thi triển Phá ngục nhất kiếm.
Phá ngục nhất kiếm tiêu hao quá lớn, Sở Mộ chỉ có thể dùng làm đòn sát thủ, mà không phải là thủ đoạn thông thường. Có lẽ sẽ có một ngày hắn có thể tiện tay thi triển ra Phá Ngục nhất kiếm, nhưng mà tuyệt đối không phải là hiện tại.
Lúc này Sở Mộ không khỏi nhớ lại một kiếm kinh diễn, giống như tràn ngập phong tình của Hàn Nhược Tuyết.
Tuyết chi ý cảnh và kiếm thế tiểu thành dung hợp.
Theo lý thuyết, lực lượng linh hồn của Hàn Nhược Tuyết không có khả năng cao hơn Sở Mộ, nhưng mà nàng thi triển một kiếm kia ra, sau đó dường như không có suy yếu như Sở Mộ.
Từ điểm này cũng có thể thấy được, hiểu biết về tác dụng của kiếm thế của Hàn Nhược Tuyết còn lớn hơn Sở Mộ, hơn nữa lại thêm tu vi cảnh giới của nàng cao hơn Sở Mộ, điều này cũng làm cho Sở Mộ nhìn thấy tiềm năng vô hạn của kiếm thế.
Hơi lắc đầu, Sở Mộ đột nhiên cảm giác được sở học của mình quá phức tạp. So với Kiếm giả khác mà nói, thứ Sở Mộ quan tâm tới quá nhiều.
Không nói những thứ khác, chỉ cần là ba loại ý cảnh cũng đã vượt quá rất nhiều người, huống chi hắn còn lĩnh ngộ kiếm thế.
Không chỉ riêng lĩnh ngộ, mà sau khi lĩnh ngộ còn phải hiểu được tác dụng thực tế của nó, mới có thể biết được cách tiêu hao nhỏ nhất mà lại tạo thành hiệu quả lớn nhất được.
Trong nháy mắt này, Sở Mộ hận không thể nắm giữ thuật phân thân, một phân thành hai, hai thành ba, khi đó mới có thể cùng nhau tìm hiểu những thứ mà hắn quan tâm.
- Có lẽ trong một ngày không xa, ta phải tiến hành chọn lọc, nhưng không phải hiện tại.
Ánh mắt Sở Mộ trở nên thâm thúy.
- Hiện tại ta phải đi con đường rõ ràng trước mắt, tăng lên thực lực bản thân, không thể buông tha bất kỳ thứ gì có thể làm tăng thực lực. Chỉ có thể có thực lực cường đại và cao thâm thì ta mới có thể lĩnh ngộ thứ tinh thúy nhất, chung cực, mới có thể hiểu rõ nên bỏ thứ nào, nên giữ thứ nào.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, trong lúc bất tri bất giác, ba mươi ngày đã trôi qua.
Lúc này, Sở Mộ đang dùng một kiếm giết chết một đầu tiểu Huyết Yêu nhị vân, còn chưa kịp lấy ra Huyết Yêu hạch của đầu tiểu Huyết Yêu nhị vân này thì một cỗ lực lượng thiên địa cường đại lập tức bao phủ Sở Mộ, trong lúc Sở Mộ còn chưa kịp phản ứng đã cảm thấy trời đất quay cuồng, không có cách nào khống chế được.
Cùng lúc đó ở những nơi khác trong Huyết Yêu cảnh, những Kiếm giả nhân loại còn sống sót khác liên tục bị một cỗ lực lượng cường đại bao phủ, lực lượng thiên địa mạnh mẽ bao phủ từng người, sau đó thân thể bọn họ lóe lên rồi biến mất.
Tiếng sưu sưu liên tục vang vọng.
Dưới chân một tòa sơn mạch trong nội phủ của Đại Khôn kiếm phủ, từng đoàn quang mang lóe lên, từng đạo từng đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện, không bao lâu đã có hơn một ngàn người.
- Chúng ta đi ra rồi sao?
Rất nhiều người dùng vẻ mặt mờ mịt hỏi nhau.
- Ồ? Đây không phải là Huyết Yêu cảnh nha.
- Là kiếm phủ, nơi này là dưới chân sơn mạch của nội phủ.
Có người kịp phản ứng, lập tức kêu to.
Mọi người tức thì tỉnh táo lại, mới phát hiện ra hóa ra trong lúc bất tri bất giác mình đã rời khỏi Huyết Yêu cảnh, trở về tới dưới chân ngoại sơn mạch trong nội phủ, cũng chính là nơi trước đó bọn họ tiến vào trong Huyết Yêu cảnh.
- Ta nhớ trên điển tịch dường như có ghi lại, Huyết Yêu cảnh là một Hư cảnh rất là thần kỳ, khác với Hư cảnh khác. Thời gian mở ra không cố định, nhưng mà mỗi một lần đều có thể tiến vào bên trong một tháng, thời gian vừa tới sẽ lập tức bị lực lượng thiên địa trong Huyết Yêu cảnh bài xích, đưa về địa phương trước đó tiến vào Huyết Yêu cảnh.
Có người như bừng tỉnh nói.
Những người khác liên tục gật đầu, bọn họ cũng tự mình xem qua điển tịch, hoặc là nghe qua loại lời này, chỉ là bất quá trong lúc nhất thời quên đi mà thôi.
Sở Mộ cũng bị truyền tống ra, hắn nhanh chóng nhìn chung quanh một vòng mới phát hiện ra mình đang ở nơi nào. hắn không khỏi kinh ngạc về Huyết Yêu cảnh, đồng thời hắn liếc mắt nhìn ra xa đã thấy Hàn Nhược Tuyết ở cách đó không xa.
Trên thân người bị truyền tống ra, hoặc ít hoặc nhiều đều mang theo chút sát khí, nhưng mà những sát khí này giống có giống như là lục bình, bám theo không dứt, mà nhanh chóng phai nhạt đi.
- Sở Mộ...
Một tiếng gọi vang lên, một đạo thân ảnh nhanh chóng vọt tới bên cạnh Sở Mộ:
- Ta biết ngay ngươi còn sống mà.
- Thật cao hứng khi nhìn thấy ngươi cũng còn sống.
Sở Mộ nhìn qua Lương Hải Sơn cười nói, Lương Hải Sơn nhìn qua tương đối chật vật, nhưng mà có thể sống sót ở trong nơi như Huyết Yêu cảnh đã rất không tồi rồi. Cho dù có chật vật cũng không sao.
- May mắn mà ta gặp được đội ngũ của Tư Đồ khấu sư huynh, bằng không quả thực khó mà sống được.
Lương Hải Sơn cười cười, chợt có chút hiếu kỳ hỏi:
- Ngươi sao lại có thể tránh được đầu tiểu Huyết Yêu tứ vân biến dị kia truy kích vậy?
- May mắn được cứu vớt.
Sở Mộ cười nói, hắn cũng không có nói ai cứu.
- Được cứu?
Lương Hải Sơn khẽ giật mình, trong đầu hiện lên vô số suy đoán, dường như đang hỏi ai có thực lực có thể giết chết đầu tiểu Huyết Yêu tứ vân biến dị kia.
- Chẳng lẽ là ...
Lời còn chưa nói ra đã có người bên cạnh gấp gáp rống lớn nói:
- Tránh ra một chút, đi tới Bách Sự đường thôi. Lần này ta đạt được hơn mười khỏa Huyết Yêu hạch, có thể đổi được mấy ngàn học phần a.
- Chỉ hơn mười khỏa thôi sao? Ta đạt được hơn trăm khỏa, có thể đổi được hơn vạn học phần a.
- Đi thôi.
Sở Mộ nói.
- Sao... Được...
Lương Hải Sơn tỉnh lại, liên tục gật đầu.
...
Một mặt đi tới Bách Sự đường của cửu viện, Sở Mộ một mặt nhìn đám người chung quanh, nhìn qua không nhiều người như lúc tiến vào, tối thiếu cũng thiếu đi chừng một nửa.
Cũng có thể nói là, mấy ngàn đệ tử nội phủ tiến vào trong Huyết Yêu cảnh có hơn một ngày người chết trong Huyết Yêu cảnh. Tổn thất như vậy, tin rằng đây là lần đâu tiên trong nhiều năm qua nội phủ mất nhiều người như vậy.
Sở Mộ cũng không có đi đánh chết tiểu Huyết Yêu tứ vân là tiểu Huyết Yêu ngũ vân, một khi nhìn thấy đối phương ở khoảng cách xa, Sở Mộ quyết định quay người bỏ chạy thật nhanh, tuyệt đối không cho đối phương cơ hội bắt kịp.
Bởi vì lúc trước Sở Mộ từng gặp được một đầu tiểu Huyết Yêu tứ vân lạc đàn, kết quả hắn phát hiện ra, cho dù thị kiếm của mình có thể nắm bắt di chuyển của đối phương rất nhanh, hơn nữa cũng có thể nắm bắt quỹ tích mà dùng một kiếm đánh trúng mục tiêu. Nhưng mà một kiếm u quang kia không có cách nào phá vỡ làn da của tiểu Huyết Yêu tứ vân, chứ đừng nói là phá nát trái tim của nó.
Trừ phi Sở Mộ có được kiếm khí trung phẩm, có lẽ dùng sự sắc bén của kiếm khí trung phẩm mới có thể phá vỡ được, nếu không phải thi triển Phá ngục nhất kiếm.
Phá ngục nhất kiếm tiêu hao quá lớn, Sở Mộ chỉ có thể dùng làm đòn sát thủ, mà không phải là thủ đoạn thông thường. Có lẽ sẽ có một ngày hắn có thể tiện tay thi triển ra Phá Ngục nhất kiếm, nhưng mà tuyệt đối không phải là hiện tại.
Lúc này Sở Mộ không khỏi nhớ lại một kiếm kinh diễn, giống như tràn ngập phong tình của Hàn Nhược Tuyết.
Tuyết chi ý cảnh và kiếm thế tiểu thành dung hợp.
Theo lý thuyết, lực lượng linh hồn của Hàn Nhược Tuyết không có khả năng cao hơn Sở Mộ, nhưng mà nàng thi triển một kiếm kia ra, sau đó dường như không có suy yếu như Sở Mộ.
Từ điểm này cũng có thể thấy được, hiểu biết về tác dụng của kiếm thế của Hàn Nhược Tuyết còn lớn hơn Sở Mộ, hơn nữa lại thêm tu vi cảnh giới của nàng cao hơn Sở Mộ, điều này cũng làm cho Sở Mộ nhìn thấy tiềm năng vô hạn của kiếm thế.
Hơi lắc đầu, Sở Mộ đột nhiên cảm giác được sở học của mình quá phức tạp. So với Kiếm giả khác mà nói, thứ Sở Mộ quan tâm tới quá nhiều.
Không nói những thứ khác, chỉ cần là ba loại ý cảnh cũng đã vượt quá rất nhiều người, huống chi hắn còn lĩnh ngộ kiếm thế.
Không chỉ riêng lĩnh ngộ, mà sau khi lĩnh ngộ còn phải hiểu được tác dụng thực tế của nó, mới có thể biết được cách tiêu hao nhỏ nhất mà lại tạo thành hiệu quả lớn nhất được.
Trong nháy mắt này, Sở Mộ hận không thể nắm giữ thuật phân thân, một phân thành hai, hai thành ba, khi đó mới có thể cùng nhau tìm hiểu những thứ mà hắn quan tâm.
- Có lẽ trong một ngày không xa, ta phải tiến hành chọn lọc, nhưng không phải hiện tại.
Ánh mắt Sở Mộ trở nên thâm thúy.
- Hiện tại ta phải đi con đường rõ ràng trước mắt, tăng lên thực lực bản thân, không thể buông tha bất kỳ thứ gì có thể làm tăng thực lực. Chỉ có thể có thực lực cường đại và cao thâm thì ta mới có thể lĩnh ngộ thứ tinh thúy nhất, chung cực, mới có thể hiểu rõ nên bỏ thứ nào, nên giữ thứ nào.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, trong lúc bất tri bất giác, ba mươi ngày đã trôi qua.
Lúc này, Sở Mộ đang dùng một kiếm giết chết một đầu tiểu Huyết Yêu nhị vân, còn chưa kịp lấy ra Huyết Yêu hạch của đầu tiểu Huyết Yêu nhị vân này thì một cỗ lực lượng thiên địa cường đại lập tức bao phủ Sở Mộ, trong lúc Sở Mộ còn chưa kịp phản ứng đã cảm thấy trời đất quay cuồng, không có cách nào khống chế được.
Cùng lúc đó ở những nơi khác trong Huyết Yêu cảnh, những Kiếm giả nhân loại còn sống sót khác liên tục bị một cỗ lực lượng cường đại bao phủ, lực lượng thiên địa mạnh mẽ bao phủ từng người, sau đó thân thể bọn họ lóe lên rồi biến mất.
Tiếng sưu sưu liên tục vang vọng.
Dưới chân một tòa sơn mạch trong nội phủ của Đại Khôn kiếm phủ, từng đoàn quang mang lóe lên, từng đạo từng đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện, không bao lâu đã có hơn một ngàn người.
- Chúng ta đi ra rồi sao?
Rất nhiều người dùng vẻ mặt mờ mịt hỏi nhau.
- Ồ? Đây không phải là Huyết Yêu cảnh nha.
- Là kiếm phủ, nơi này là dưới chân sơn mạch của nội phủ.
Có người kịp phản ứng, lập tức kêu to.
Mọi người tức thì tỉnh táo lại, mới phát hiện ra hóa ra trong lúc bất tri bất giác mình đã rời khỏi Huyết Yêu cảnh, trở về tới dưới chân ngoại sơn mạch trong nội phủ, cũng chính là nơi trước đó bọn họ tiến vào trong Huyết Yêu cảnh.
- Ta nhớ trên điển tịch dường như có ghi lại, Huyết Yêu cảnh là một Hư cảnh rất là thần kỳ, khác với Hư cảnh khác. Thời gian mở ra không cố định, nhưng mà mỗi một lần đều có thể tiến vào bên trong một tháng, thời gian vừa tới sẽ lập tức bị lực lượng thiên địa trong Huyết Yêu cảnh bài xích, đưa về địa phương trước đó tiến vào Huyết Yêu cảnh.
Có người như bừng tỉnh nói.
Những người khác liên tục gật đầu, bọn họ cũng tự mình xem qua điển tịch, hoặc là nghe qua loại lời này, chỉ là bất quá trong lúc nhất thời quên đi mà thôi.
Sở Mộ cũng bị truyền tống ra, hắn nhanh chóng nhìn chung quanh một vòng mới phát hiện ra mình đang ở nơi nào. hắn không khỏi kinh ngạc về Huyết Yêu cảnh, đồng thời hắn liếc mắt nhìn ra xa đã thấy Hàn Nhược Tuyết ở cách đó không xa.
Trên thân người bị truyền tống ra, hoặc ít hoặc nhiều đều mang theo chút sát khí, nhưng mà những sát khí này giống có giống như là lục bình, bám theo không dứt, mà nhanh chóng phai nhạt đi.
- Sở Mộ...
Một tiếng gọi vang lên, một đạo thân ảnh nhanh chóng vọt tới bên cạnh Sở Mộ:
- Ta biết ngay ngươi còn sống mà.
- Thật cao hứng khi nhìn thấy ngươi cũng còn sống.
Sở Mộ nhìn qua Lương Hải Sơn cười nói, Lương Hải Sơn nhìn qua tương đối chật vật, nhưng mà có thể sống sót ở trong nơi như Huyết Yêu cảnh đã rất không tồi rồi. Cho dù có chật vật cũng không sao.
- May mắn mà ta gặp được đội ngũ của Tư Đồ khấu sư huynh, bằng không quả thực khó mà sống được.
Lương Hải Sơn cười cười, chợt có chút hiếu kỳ hỏi:
- Ngươi sao lại có thể tránh được đầu tiểu Huyết Yêu tứ vân biến dị kia truy kích vậy?
- May mắn được cứu vớt.
Sở Mộ cười nói, hắn cũng không có nói ai cứu.
- Được cứu?
Lương Hải Sơn khẽ giật mình, trong đầu hiện lên vô số suy đoán, dường như đang hỏi ai có thực lực có thể giết chết đầu tiểu Huyết Yêu tứ vân biến dị kia.
- Chẳng lẽ là ...
Lời còn chưa nói ra đã có người bên cạnh gấp gáp rống lớn nói:
- Tránh ra một chút, đi tới Bách Sự đường thôi. Lần này ta đạt được hơn mười khỏa Huyết Yêu hạch, có thể đổi được mấy ngàn học phần a.
- Chỉ hơn mười khỏa thôi sao? Ta đạt được hơn trăm khỏa, có thể đổi được hơn vạn học phần a.
- Đi thôi.
Sở Mộ nói.
- Sao... Được...
Lương Hải Sơn tỉnh lại, liên tục gật đầu.
...
Một mặt đi tới Bách Sự đường của cửu viện, Sở Mộ một mặt nhìn đám người chung quanh, nhìn qua không nhiều người như lúc tiến vào, tối thiếu cũng thiếu đi chừng một nửa.
Cũng có thể nói là, mấy ngàn đệ tử nội phủ tiến vào trong Huyết Yêu cảnh có hơn một ngày người chết trong Huyết Yêu cảnh. Tổn thất như vậy, tin rằng đây là lần đâu tiên trong nhiều năm qua nội phủ mất nhiều người như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.