Chương 2653: Trận đầu đắc thắng. (Thượng)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Không hổ là cường giả tuyệt thế, cho dù nguyên thần bị áp chế, tu vi bị hạn chế, thực lực cũng bị ràng buộc vẫn có thể sử dụng thủ đoạn người khác không bằng, không ra tay thì thôi, vừa ra tay đã vô cùng kinh người, Sở Mộ cũng nheo mắt nhìn chằm chằm vào thân thể Trịnh Lệ, tư duy của hắn đảo ngược thật nhanh.
Tiếng xé rách vang lên, giống như có người dùng sức xé vải.
Dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của mọi người, dường như Trịnh Lệ biến thành một con diều hâu hung ác, hai tay của hắn cũng biến thành ưng trảo lợi hại chém giết đối thủ.
Bị hạn chế lực lượng khủng bố, kỹ xảo của Trịnh Lệ vô cùng tinh diệu, hắn tấn công làm đối phương không thể phản kích, chỉ có thể lui về phía sau cùng né tránh phòng ngự, chẳng qua là phí công, vừa thấy mặt hắn đã bị Trịnh Lệ dùng ưng trảo phá phòng thủ, sau đó dùng quỹ tích đặc biệt không thể né tránh, hắn bị ưng trảo đánh trúng nên máu tươi đầm đìa.
Cuối cùng Trịnh Lệ dùng ưng trảo phân biệt bắt lấy bả vai của đối phương sau đó móng vuốt sắc bén xuyên thấu xương cốt của đối phương, hai tay phát lực làm người này bị xé nát, huyết dịch giàn giụa, nội tạng bắn tung tóe, cảnh tượng cực kỳ huyết tinh.
- Con sâu cái kiến chính là con sâu cái kiến.
Trịnh Lệ khinh thường nói một tiếng, hắn vẫy huyết dịch trên tay, ánh mắt hung tàn nhìn qua chung quanh, nhiều người khiếp sợ.
- Chúc mừng số ba đạt được một điểm tích lũy.
Thánh Linh nói, ngữ khí bình thảm, cũng không bởi vì Trịnh Lệ hung tàn xé nát đối thủ mà sinh ra biến hóa.
Sở Mộ tự hỏi, trong đầu nhớ lại mỗi động tác của Trịnh Lệ vừa rồi.
Mỗi động tác của hắn, bất kể là thân thể hay vẫn ra tay cũng chỉ có thể dùng ba chữ hình dung, không hoa lệ, cũng không mịt mờ, rất trực tiếp, rất lợi hại, không có chút động tác dư thừa nào, hoàn toàn lấy hiệu suất giết mục tiêu làm tiêu chuẩn làm đầu.
Không hổ là cường giả tuyệt thế, trải qua vô số lần chém giết sinh tử, cũng sống sót sau nhiều lần chém giết sinh tử mới biết được, lúc tao ngộ chiến đấu nên làm thế nào để phát huy ra thực lực bản thân mình tốt nhất, cho dù trong tình huống tu vi và uy lực bị hạn chế.
Phản phác quy chân!
Phong cách của Trịnh Lệ là trực tiếp lợi hại mà hung tàn, Sở Mộ cẩn thận phân tích, hắn biết rõ, Trịnh Lệ mỗi một lần công kích cũng không phải tùy ý mà làm, tất cả đều tồn tại mục đích.
Nếu trong tình huống tu vi và uy lực không bị hạn chế, hắn căn bản không cần như thế, một kích tiện tay cũng có thể chém giết đối thủ, trong tình huống tu vi và uy lực bị hạn chế, dùng lực lượng của hắn căn bản không khả năng xé nát thân thể của Kiếm Thánh cao giai, cho nên trước đó hắn làm ra một loạt công kích, mỗi một điểm công kích đều vì mục đích cuối cùng là xé nát đối phương.
Nói cách khác, từ khi vừa bắt đầu Trịnh Lệ đã có tâm tư xé nát đối thủ, cho nên ưng trảo của hắn lần lượt công kích vì phá hư thân thể đối thủ, vì hoàn thành một kích cuối cùng.
Sau khi hiểu ra điểm này, hắn càng nhận thức rõ tính cách tàn nhẫn của Trịnh Lệ hơn trước.
Trong trận đầu tiên, nửa người của số mười tám cháy đen nhìn rất thảm. Kỳ thật thương thế không nặng, sẽ khỏi nhanh thôi, trận chiến thứ hai, số bảy mươi lăm mới gọi là thê thảm, sau khi trải qua một phen ngược đãi mới bị xé nát thân thể, ngay cả nguyên thân của hắn cũng không đào thoát. Trực tiếp bị Trịnh Lệ xé nát trong quá trình xé nát thân thể.
Cường giả tuyệt thế có thủ đoạn như vậy là bình thường.
Thảm trạng của số bảy mươi lăm đã đánh vào tâm tư của không ít người, bao nhiêu cũng có chút ảnh hưởng.
Nhưng bắt đầu trận chiến thứ ba, mọi người cũng điều chỉnh tốt tâm tình và xem cuộc chiến.
Đây là một cơ hội không tệ, xem người khác chiến đấu, thực tế trong tình huống thực lực bị hạn chế rất lớn, tất cả phải dựa vào kỹ xảo và kinh nghiệm chiến đấu, lại càng làm nhiều người đại khai nhãn giới, cũng cảm ngộ sâu hơn về lực lượng và kỹ xảo.
Hai dối thủ trong trận chiến thứ ba có thực lực chênh lệch không nhiều, cũng như trận chiến đầu tiên, lại là một trận chiến đấu kịch liệt.
Trong quá trình chiến đấu đó tới khi chấm dứt, nhiều người cầu mong mình không gặp cường giả tuyệt thế, liên tưởng tới thảm trạng của số bảy mươi lăm đại đa số trực tiếp nhận thua, không có biện pháp, chỉ có thể cảm khái vận khí của mình không tốt.
Sở Mộ là sáu mươi ba số.
Trận chiến này là hắn rút thăm được.
Trong một trăm người nơi này, hắn có tu vi thấp nhất, hết lần này tới lần khác lại là người vượt qua rãnh trời đầu tiên cho nên nhiều người đều nhìn hắn.
Nhưng đối thủ của Sở Mộ là số mười sáu, một Kiếm Thánh cao giai, người nào cũng cho rằng Sở Mộ sẽ thất bại.
Những người khác cũng giống như thế, phải biết rằng, những người khác cũng bị hạn chế tu vi và uy lực, đều bị áp chế tại Thánh cấp tam tinh đỉnh phong, nếu dựa vào kỹ xảo và kinh nghiệm, mà lực lượng của Sở Mộ chỉ mới đạt Thánh cấp nhị tinh sơ giai mà thôi, không nói kỹ xảo, người khác có lực lượng mạnh hơn hắn nhiều, hoàn toàn có thể cưỡng ép áp chế, liận kinh nghiệm, nhiều người ở đây còn hơn cả hắn.
Cho nên có suy đoán như thế, Sở Mộ là người yếu nhất trong một trăm người, đối thủ rút trúng hắn sẽ có được một điểm tích lũy.
- Tiểu bối, chính ngươi nhận thua đi.
Đối thủ của Sở Mộ là cường giả số mười sáu bảo hắn nhận thua.
- Ngươi chưa chắc là đối thủ của ta!
Sở Mộ nói ra, hắn nói sự thật nhưng người nơi đây lại cho rằng hắn nói khoác.
- Tiểu bối này thật thú vị!
Một cường giả tuyệt thế cười nói.
- Khoác lác mà thôi.
Cũng có cường giả tuyệt thế khinh thường.
- Được rồi, vậy cho ta xem ngươi làm thế nào đánh bại ta.
Đối thủ Sở nghe xong liền cười càn rỡ, hắn bị một tiểu bối Thánh cấp nhị tinh sơ giai phản bác nên không vui.
- Ngươi sẽ biết nhanh thôi!
Sở Mộ nói xong vươn tay nắm chặt hư không, hỏa diễm bốc cháy hừng hực, Liệt Hoàng Linh Kiếm xuất hiện trong tay.
- Linh kiếm.
Ánh mắt đối phương sáng ngời và nói:
- Tuy linh kiếm rất tốt nhưng phải có đủ thực lực mới có thể phát huy uy lực của linh kiếm.
Sở Mộ không trả lời, hắn không muốn tranh chấp miệng lưỡi làm gì.
Bày ra một thức mở đầu, Sở Mộ xuất kiếm, kiếm quang như lưu tinh xẹt qua bầu trời bay thẳng về phía đối thủ.
Kiếm của Sở Mộ có thể nhanh hơn nhưng lại bị hạn chế ở tiêu châẩn Thánh cấp tam tinh đỉnh phong.
Hắn chỉ là Thánh cấp nhị tinh sơ giai mà thôi, kiếm nhanh chóng đạt tới Thánh cấp tam tinh đỉnh phong thật sự làm người ta kinh ngạc nhưng cũng không có quá mức khiếp sợ, dù sao hắn là người đầu tiên thông qua rãnh trời mười vạn mét, không có bổn sự hơn người là không thể nào.
Tiếng xé rách vang lên, giống như có người dùng sức xé vải.
Dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của mọi người, dường như Trịnh Lệ biến thành một con diều hâu hung ác, hai tay của hắn cũng biến thành ưng trảo lợi hại chém giết đối thủ.
Bị hạn chế lực lượng khủng bố, kỹ xảo của Trịnh Lệ vô cùng tinh diệu, hắn tấn công làm đối phương không thể phản kích, chỉ có thể lui về phía sau cùng né tránh phòng ngự, chẳng qua là phí công, vừa thấy mặt hắn đã bị Trịnh Lệ dùng ưng trảo phá phòng thủ, sau đó dùng quỹ tích đặc biệt không thể né tránh, hắn bị ưng trảo đánh trúng nên máu tươi đầm đìa.
Cuối cùng Trịnh Lệ dùng ưng trảo phân biệt bắt lấy bả vai của đối phương sau đó móng vuốt sắc bén xuyên thấu xương cốt của đối phương, hai tay phát lực làm người này bị xé nát, huyết dịch giàn giụa, nội tạng bắn tung tóe, cảnh tượng cực kỳ huyết tinh.
- Con sâu cái kiến chính là con sâu cái kiến.
Trịnh Lệ khinh thường nói một tiếng, hắn vẫy huyết dịch trên tay, ánh mắt hung tàn nhìn qua chung quanh, nhiều người khiếp sợ.
- Chúc mừng số ba đạt được một điểm tích lũy.
Thánh Linh nói, ngữ khí bình thảm, cũng không bởi vì Trịnh Lệ hung tàn xé nát đối thủ mà sinh ra biến hóa.
Sở Mộ tự hỏi, trong đầu nhớ lại mỗi động tác của Trịnh Lệ vừa rồi.
Mỗi động tác của hắn, bất kể là thân thể hay vẫn ra tay cũng chỉ có thể dùng ba chữ hình dung, không hoa lệ, cũng không mịt mờ, rất trực tiếp, rất lợi hại, không có chút động tác dư thừa nào, hoàn toàn lấy hiệu suất giết mục tiêu làm tiêu chuẩn làm đầu.
Không hổ là cường giả tuyệt thế, trải qua vô số lần chém giết sinh tử, cũng sống sót sau nhiều lần chém giết sinh tử mới biết được, lúc tao ngộ chiến đấu nên làm thế nào để phát huy ra thực lực bản thân mình tốt nhất, cho dù trong tình huống tu vi và uy lực bị hạn chế.
Phản phác quy chân!
Phong cách của Trịnh Lệ là trực tiếp lợi hại mà hung tàn, Sở Mộ cẩn thận phân tích, hắn biết rõ, Trịnh Lệ mỗi một lần công kích cũng không phải tùy ý mà làm, tất cả đều tồn tại mục đích.
Nếu trong tình huống tu vi và uy lực không bị hạn chế, hắn căn bản không cần như thế, một kích tiện tay cũng có thể chém giết đối thủ, trong tình huống tu vi và uy lực bị hạn chế, dùng lực lượng của hắn căn bản không khả năng xé nát thân thể của Kiếm Thánh cao giai, cho nên trước đó hắn làm ra một loạt công kích, mỗi một điểm công kích đều vì mục đích cuối cùng là xé nát đối phương.
Nói cách khác, từ khi vừa bắt đầu Trịnh Lệ đã có tâm tư xé nát đối thủ, cho nên ưng trảo của hắn lần lượt công kích vì phá hư thân thể đối thủ, vì hoàn thành một kích cuối cùng.
Sau khi hiểu ra điểm này, hắn càng nhận thức rõ tính cách tàn nhẫn của Trịnh Lệ hơn trước.
Trong trận đầu tiên, nửa người của số mười tám cháy đen nhìn rất thảm. Kỳ thật thương thế không nặng, sẽ khỏi nhanh thôi, trận chiến thứ hai, số bảy mươi lăm mới gọi là thê thảm, sau khi trải qua một phen ngược đãi mới bị xé nát thân thể, ngay cả nguyên thân của hắn cũng không đào thoát. Trực tiếp bị Trịnh Lệ xé nát trong quá trình xé nát thân thể.
Cường giả tuyệt thế có thủ đoạn như vậy là bình thường.
Thảm trạng của số bảy mươi lăm đã đánh vào tâm tư của không ít người, bao nhiêu cũng có chút ảnh hưởng.
Nhưng bắt đầu trận chiến thứ ba, mọi người cũng điều chỉnh tốt tâm tình và xem cuộc chiến.
Đây là một cơ hội không tệ, xem người khác chiến đấu, thực tế trong tình huống thực lực bị hạn chế rất lớn, tất cả phải dựa vào kỹ xảo và kinh nghiệm chiến đấu, lại càng làm nhiều người đại khai nhãn giới, cũng cảm ngộ sâu hơn về lực lượng và kỹ xảo.
Hai dối thủ trong trận chiến thứ ba có thực lực chênh lệch không nhiều, cũng như trận chiến đầu tiên, lại là một trận chiến đấu kịch liệt.
Trong quá trình chiến đấu đó tới khi chấm dứt, nhiều người cầu mong mình không gặp cường giả tuyệt thế, liên tưởng tới thảm trạng của số bảy mươi lăm đại đa số trực tiếp nhận thua, không có biện pháp, chỉ có thể cảm khái vận khí của mình không tốt.
Sở Mộ là sáu mươi ba số.
Trận chiến này là hắn rút thăm được.
Trong một trăm người nơi này, hắn có tu vi thấp nhất, hết lần này tới lần khác lại là người vượt qua rãnh trời đầu tiên cho nên nhiều người đều nhìn hắn.
Nhưng đối thủ của Sở Mộ là số mười sáu, một Kiếm Thánh cao giai, người nào cũng cho rằng Sở Mộ sẽ thất bại.
Những người khác cũng giống như thế, phải biết rằng, những người khác cũng bị hạn chế tu vi và uy lực, đều bị áp chế tại Thánh cấp tam tinh đỉnh phong, nếu dựa vào kỹ xảo và kinh nghiệm, mà lực lượng của Sở Mộ chỉ mới đạt Thánh cấp nhị tinh sơ giai mà thôi, không nói kỹ xảo, người khác có lực lượng mạnh hơn hắn nhiều, hoàn toàn có thể cưỡng ép áp chế, liận kinh nghiệm, nhiều người ở đây còn hơn cả hắn.
Cho nên có suy đoán như thế, Sở Mộ là người yếu nhất trong một trăm người, đối thủ rút trúng hắn sẽ có được một điểm tích lũy.
- Tiểu bối, chính ngươi nhận thua đi.
Đối thủ của Sở Mộ là cường giả số mười sáu bảo hắn nhận thua.
- Ngươi chưa chắc là đối thủ của ta!
Sở Mộ nói ra, hắn nói sự thật nhưng người nơi đây lại cho rằng hắn nói khoác.
- Tiểu bối này thật thú vị!
Một cường giả tuyệt thế cười nói.
- Khoác lác mà thôi.
Cũng có cường giả tuyệt thế khinh thường.
- Được rồi, vậy cho ta xem ngươi làm thế nào đánh bại ta.
Đối thủ Sở nghe xong liền cười càn rỡ, hắn bị một tiểu bối Thánh cấp nhị tinh sơ giai phản bác nên không vui.
- Ngươi sẽ biết nhanh thôi!
Sở Mộ nói xong vươn tay nắm chặt hư không, hỏa diễm bốc cháy hừng hực, Liệt Hoàng Linh Kiếm xuất hiện trong tay.
- Linh kiếm.
Ánh mắt đối phương sáng ngời và nói:
- Tuy linh kiếm rất tốt nhưng phải có đủ thực lực mới có thể phát huy uy lực của linh kiếm.
Sở Mộ không trả lời, hắn không muốn tranh chấp miệng lưỡi làm gì.
Bày ra một thức mở đầu, Sở Mộ xuất kiếm, kiếm quang như lưu tinh xẹt qua bầu trời bay thẳng về phía đối thủ.
Kiếm của Sở Mộ có thể nhanh hơn nhưng lại bị hạn chế ở tiêu châẩn Thánh cấp tam tinh đỉnh phong.
Hắn chỉ là Thánh cấp nhị tinh sơ giai mà thôi, kiếm nhanh chóng đạt tới Thánh cấp tam tinh đỉnh phong thật sự làm người ta kinh ngạc nhưng cũng không có quá mức khiếp sợ, dù sao hắn là người đầu tiên thông qua rãnh trời mười vạn mét, không có bổn sự hơn người là không thể nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.