Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1361: Trên mặt đất đều là bảo. (Hạ)

Lục Đạo Trầm Luân

08/06/2020

Linh dược hoang hệ!

Sở Mộ tới gần, hắn hái linh dược hình cây nấm, hái linh dược cũng có chú ý, không phải muốn hái là tùy tiện hái, không hiểu thủ pháp sẽ làm tổn thương linh dược, xói mòn dược tính.

- Không tệ, đạt tới cực phẩm.

Gật đầu, Sở Mộ thu linh dược vào người.

Trên đoạn đường qua đi không biết có phải đụng vận khí hay không, Sở Mộ không ngừng thu hoang thạch và linh dược.

Nghĩ lại cũng đúng, nơi này là Thần Hoang Bí Cảnh, phải trăm năm mới mở ra một lần, lực lượng bên trong cũng rất quái dị, hoàn toàn khác với bên ngoài, cho nên xuất hiện nhiều hoang thạch và linh dược cũng không kỳ quái.

Trọng yếu nhất khi tiến vào Thần Hoang Bí Cảnh cũng không phải thu hoạch hoang thạch và linh dược bốn phía, mà là chuyện khác, ví dụ như thời gian triều tịch, thu hoạch Thì Chi Sa hoặc thứ khác.

Bởi vì hiểu biết về Thần Hoang Bí Cảnh có hạn, Sở Mộ cũng không biết còn có thu hoạch tốt hơn hay không, tất cả tùy duyên, bằng không chỉ có một cơ hội đi vào Thần Hoang Bí Cảnh, chẳng phải quá đáng tiếc.

Bất kể như thế nào, thời gian rất ngắn, chỉ có một tháng mà thôi, một tháng qua đi sẽ tự động bị Thần Hoang Bí Cảnh đẩy ra ngoài.

Thời gian một tháng rất ngắn, phải nắm chắc thời gian mới được.

Đáng tiếc hiểu biết của hắn về Thần Hoang Bí Cảnh rất có hạn, tiến vào nơi này không khác gì con ruồi đi loạn.

nội tâm Sở Mộ muốn tìm thời gian triều tịch, nhưng nghe Nhậm Độc Hành nói muốn gặp thời gian triều tịch phải nhờ vào vận khí, hoàn toàn không biết nó xuất hiện khi nào.

Có lẽ lúc xuất hiện Sở Mộ đã rời khỏi Thần Hoang Bí Cảnh, có lẽ lúc xuất hiện Sở Mộ không ở gần nên bỏ qua.

Cho dù nói thế nào thì thời gian triều tịch là mục tiêu lớn nhất khi Sở Mộ tiến vào Thần Hoang Bí Cảnh.

Sở Mộ cố gắng, người khác cũng cố gắng, thu hoạch hoang thạch, hái linh dược... Với tư cách là kiếm giả, hiểu biết hái linh dược là tri thức cần học, thuận tiện ra ngoài lịch lãm rèn luyện gặp linh dược cũng có thể hái, hơn nữa trừ thái điểu ra, mọi người rất quen thuộc.

Tuy cũng có ý tận thu hoang thạch và linh dược nhưng mục đích của những đệ tử nội cung rất rõ ràng, cũng không bị lợi ích che mắt.



Trong Thần Hoang Bí Cảnh, có hoang thạch cũng có linh dược hoang hệ, cũng có sinh mạng tồn tại, tính mạng tại nơi này là hoang thú, nhưng mà hoang thú trong Thần Hoang Bí Cảnh khác với hoang thú bên ngoài.

Có lẽ bởi vì Thần Hoang Bí Cảnh tương đối đặc thù cho nên hình thể hoang thú nơi này không lớn, lực lượng và tốc độ còn mạnh hơn hoang thú bên ngoài.

Vì cái gì biết rõ?

Bởi vì Sở Mộ đang chiến đấu với hoang thú!

Hoang thú này có ngoại hình giống con béo, toàn thân màu vàng nâu, một khi bất động thì bất động, rất dễ dàng xen lẫn với màu đất, mặt đất nơi này cung cấp tự vệ cho hoang thú.

Hơn nữa hoang thú còn biết che dấu khí tức của mình, Sở Mộ hái một cây linh dược, con hoang thú này từ phía sau lao tới tấn công, phát động tập kích trí mạng giống như thích khách tuyệt thế.

Cũng may Sở Mộ biết rõ nơi này là Thần Hoang Bí Cảnh, bởi vì không dám buông lỏng cảnh giác, tinh thần ý niệm của hắn vẫn phóng thích ra bên ngoài.

Lúc con hoang thú này phát động công kích, Sở Mộ đã có thể cảm giác được, nếu không bỏ phong ấn sáu viên ý niệm chi tinh, chỉ cần dựa vào tinh thần ý niệm lúc trước, Sở Mộ không thể cảm nhận.

Tốc độ hoang thú này rất nhanh, sức bật rất mạnh, Sở Mộ chỉ có thể né tránh, xuất kiếm phản kích nhưng hoang thú uốn éo thân thể tránh né một kiếm của Sở Mộ, móng vuốt bắn ra hàn quang sắc lạnh như xé rách không khí.

Sở Mộ huy kiếm chiến đấu với hoang thú.

Thực lực của hắn có ẩn tàng nhưng hoang thú không yếu, chiến đấu rất mạnh, năng lực ứng biến thật nhanh, tiến thối có độ, ngay ngắn trật tự lại không có quy luật nào.

Sau khi chiến đấu kịch liệt, hoang thú cuối cùng vẫn là hoang thú, trí tuệ không đủ cao, bị Sở Mộ tìm hiểu rõ ràng, Sở Mộ cũng học được một ít thứ trên người hoang thú và dung nhập vào kiếm thuật của mình.

Nếu đã học một ít thì không cần tiếp tục, thực lực đã tăng cao một chút, hắn lập tức chém hoang thú dưới kiếm của mình.

Mở đầu lâu hoang thú ra, tìm được một viên hoang thú kết tinh, bên trong ẩn chứa lực lượng tinh hoa của hoang thú.

Kỳ thật kiếm giả có thể hấp thu lực lượng hoang thú kết tinh giống như hoang thạch, chỉ có điều lực lượng trong hoang thú kết tinh là hoang thú thai nghén ra, nó càng cuồng bạo và bá đạo hơn, nếu hấp thu kinh mạch sẽ nghiền nát, trọng thương hoặc tẩu hỏa nhập ma...



Bởi vậy cực ít kiếm giả hấp thu lực lượng hoang thú kết tinh, thà rằng đổi nó thành hoang thạch.

Nhưng dùng hoang thú kết tinh thay thế hoang thạch bố trí một ít trận pháp sẽ có hiệu quả rất tốt.

Giết chết con hoang thú và lấy hoang thú kết tinh, Sở Mộ tiếp tục đi tới, trên đường đi nhìn thấy đồ vật có giá trị liền thu vào trong không gian giới chỉ.

Nơi này không chỉ có hoang thạch, cũng có linh dược hoang hệ và kim loại như Thiên Hoang thạch... Cũng có thể săn giết hoang thú, thu hoạch một ít hoang thú kết tinh, thu hoạch cũng không tệ lắm.

Đơn giản có thể dùng mấy từ hình dung Thần Hoang Bí Cảnh: trên mặt đất đều là bảo!

Thần Hoang Bí Cảnh đúng là nơi bảo vật tụ tập.

Thần Hoang Bí Cảnh tự thành thế giới, Sở Mộ không biết là lớn hay nhỏ, hắn không biết mình đã đi bao xa, hắn không nhìn thấy điểm cuối cùng, nhìn từ xa thấy dãy núi như lúc mới vào, xa như vậy nhưng lại ngay trơớc mắt, lại giống như xa tận chân trời.

Trong lúc bất tri bất giác, Sở Mộ tăng thêm tốc độ, không biết vì sao, lúc hắn nhìn thấy dãy núi kia, trong nội tâm xuất hiện một giọng nói đang kêu gọi hắn, bảo hắn nhanh chóng tới dãy núi kia...

Hắn tin tưởng trực giác của mình, cho nên tốc độ nhanh hơn, hắn muốn đi tới dãy núi, nhưng trên đường đi xảy ra chuyện gì hay không cũng không nhất định.

Trong Thần Hoang Bí Cảnh không cảm giác thời gian trôi qua, bởi vì không có phân biệt được ngày và đêm.

Lại có một đầu hoang thú chết dưới kiếm Sở Mộ, Sở Mộ có chút cảm khái, bởi vì đánh chết con hoang thú này hắn phải dùng tám thành thực lực.

Tám thành thực lực đủ sánh ngang với kiếm giả Thần Ngưng Cảnh đại thành đỉnh phong.

Khó trách nói muốn đi vào nơi này tốt nhất phải có tu vi Thần Ngưng Cảnh, nếu kiếm giả Nguyên Cực Cảnh tao ngộ hoang thú nơi này hẳn phải chết không nghi ngờ.

Sở Mộ xem như dị loại.

Tu vi của hắn là Nguyên Cực Cảnh nhưng thực lực đủ chém giết cường giả Thần Ngưng Cảnh viên mãn.

Tiến lên tiến lên tiến lên, trong lúc bất tri bất giác, trong không gian giới chỉ chứa không ít hoang thạch, linh dược và hoang thú kết tinh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Đạo Độc Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook