Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2650: Trò chơi Thánh Hoàng. (Thượng)

Lục Đạo Trầm Luân

08/06/2020

Bờ bên kia, trong một nén nhang, tro hương cuối cùng cũng rơi xuống.

Đã đến giờ, tất cả mâm tròn đột nhiên bất động, sau đó chúng bay ngược về phía sau.

- Các ngươi bị loại bỏ!

Thánh điện chi linh nói ra.

- Không công bình.

Những người không thông qua kiểm tra lập tức kêu to.

- Chủ nhân của ta khi còn sống am hiểu suy tính chi đạo, lần này lựa chọn người thừa kế, tự nhiên phải có được năng lực suy tính hơn người.

Thánh Linh giải thích đơn giản:

- Cửa ải khảo hạch này kiểm tra năng lực suy tính của các ngươi, hoàn toàn không quan hệ tới thực lực, năng lực suy tính của các ngươi không hợp cách, nhanh chóng rời đi, nếu không ta sẽ không khách khí.

Thánh Linh nói ra, trong lời nói mang theo chút sát khí.

Cho dù không cam tâm, những người này không thể tiếp tục lưu lại, chỉ có thể quay người rời đi.

Bọn họ nhìn bên kia rất ít người, thập phần hâm mộ, cũng hết sức ghen tỵ.

Bên ngoài Thiên Cổ Thánh Điện có một trăm người đang đứng, vừa vặn có hơn một trăm người hoàn thành.

Nói cách khác, người thông qua rãnh trời chỉ hơn một trăm người, một người trong đó thông qua sớm nhất, ngoài ra còn mười bốn cường giả tuyệt thế, những người cuối cùng đều là những Kiếm Thánh cao giai, số ít là cường giả Thánh cấp trung giai, còn có có một ít là Thánh cấp đê giai.

Cổ Loạn Không, Dương Chiến Thiên và Luyện Hồng Vân không thông qua, bọn họ biểu hiện không tệ khi so với những người khác, bởi vì bọn họ đều có tư chất yêu nghiệt, nhưng mà cấp độ quá thấp hạn chế bọn họ, lại không có linh hồn hơn người như Sở Mộ, cuối cùng kém một vạn mét không thể vượt qua.

Về phần những người khác của Cổ Thần Kiếm Minh, trơớc tiên là minh chủ Dương Phàm và phó minh chủ Hình Lương, Hình Lương chỉ kém mấy ngàn mét, Dương Phàm lại thông qua vào lúc nén nhang cháy hết.

Ba mươi mấy người của Cổ Thần Kiếm Minh cũng chỉ có hai người Sở Mộ và Dương Phàm thông qua.

- Tiểu bối, ngươi tên gì?

Trịnh Lệ bước tới, sắc mặt vô cùng âm trầm, sâu trong mắt còn mang theo sát cơ đáng sợ, nó như vòng xoáy xoay tròn có thể nghiền nát tâm thần người khác, đổi thành người khác bị Trịnh Lệ nhìn chằm chằm vào sẽ hoảng hốt thất thố và phát run.

Sở Mộ sẽ không, ý chí bản thân hắn hơn xa người khác. Còn nữa, Trịnh Lệ bị áp chế nguyên thần và tu vi, lực uy hiếp từ ánh mắt giảm đi rất nhiều, căn bản không thể ảnh hưởng tới Sở Mộ.

- Sở Mộ.



Sở Mộ dùng ngữ khí bình tĩnh trả lời.

Không có ngoài dự liệu của mọi người, dù sao một Thánh cấp nhị tinh và cường giả tuyệt thế, ai mạnh ai yếu rất rõ ràng, trừ phi đầu óc có vấn đề mới cố ý đối nghịch với cường giả tuyệt thế, thực tế còn là cường giả tuyệt thế tâm ngoan thủ lạt giết người trong nháy mắt..

Nếu là Sở Mộ lúc trước, có lẽ hắn không trả lời Trịnh Lệ, hoặc sẽ nói một câu “Vì sao ta phải nói cho ngươi biết?

Sau khi hắn lĩnh ngộ kiếm tới cấp độ càng sâu, hắn biết rõ kiếm cũng không phải thà gãy không cong, kiếm có thể uốn lượn thích hợp và phản kích.

Hắn là tông chủ Chân Kiếm Tông, nếu đối địch với Trịnh Lệ, hơn nữa đối phương còn là kẻ tâm ngoan thủ lạt, nếu hắn nhìn chằm chằm vào Chân Kiếm Tông, sẽ mang tới phiền toái không cần thiết cho tông môn.

Trong cảm giác của Sở Mộ, thực lực Trịnh Lệ còn cường đại hơn Độc Cô Xung, Thái Thượng không ít, cho dù hiện tại Chân Kiếm Tông có Thương Lan hoàng triều che chở nhưng đó chỉ là ngoại lực, là lực lượng của người khác, có thể mượn nhưng không thể mượn thường xuyên.

Cường giả phải tự mình cố gắng!

- Không tệ, ta bắt đầu cảm thấy hứng thú với con sâu cái kiến như ngươi rồi.

Trên mặt Trịnh Lộ lộ ra nụ cười âm hàn, nói:

- Nhớ kỹ, ra khỏi thánh điện không cần vội vã rời đi, nếu không, mặc kệ ngươi ở nơi nào, mặc kệ ngươi có chỗ dựa là ai, ta sẽ bắt được ngươi.

Sở Mộ chỉ nhìn Trịnh Lệ, không có trả lời.

Trịnh Lệ không nói gì nữa, ánh mắt không nhìn Sở Mộ, hắn nhìn sang Thiên Cổ Thánh Điện cách đó không xa.

Quan sát thánh điện khoảng cách gần như thế mang cho đám người Sở Mộ lực trùng kích thị giác vô cùng mãnh liệt, càng cứng rắn hùng hồn, dường như thái cổ thần sơn áp trên người, hắn đứng trước mặt nó liền cảm giác bản thân mình nhỏ bé.

Cho dù là hơn mười cường giả tuyệt thế cũng có cảm giác nhỏ bé như vậy, loại cảm giác này đối với bọn họ quá hiếm có nhưng lại làm bọn họ hưng phấn, trong lòng càng nóng bỏng, không hổ là trọng bảo cấp Thánh Hoàng, chỉ có thứ này mới mang tới áp lực cho bọn họ.

Bởi vì trọng bảo cấp Thánh Hoàng từ trình độ nào đó đã có thể so được với Thánh Hoàng.

- Tại sao ngươi trêu chọc hắn?

Dương Phàm đi đến bên cạnh Sở Mộ, truyền âm hỏi.

- Có khả năng ta là người tới đây đầu tiên.

Sở Mộ đáp lại.

- Tiếp theo cẩn thận chút!



Dương Phàm nói.

- Ngươi cũng thế.

Sở Mộ trả lời một câu

Bọn họ nói chuyện cũng không có dụng tâm, bởi vì cả hai đang nhìn thánh điện.

- Đầu tiên ta phải chúc mừng các vị.

Giọng nói cứng cáp của Thánh Linh vang lên lần nữa:

- Các ngươi đạt được tư cách đi vào thánh điện nhưng truyền thừa của chủ nhân chỉ có thể do một người trong các ngươi đạt được, như vậy trong một trăm người các ngươi ai có được truyền thừa đây?

Một câu nói làm nội tâm bọn họ nóng bỏng, bọn họ nhắm tới truyền thừa Thiên Cổ Thánh Hoàng khi tới đây

- Tiếp theo ta phải nói chút quy tắc cho các ngươi biết, chú ý, ta chỉ nói một lần.

Thánh Linh nói:

- Sau khi đi vào thánh điện, các ngươi sẽ biến thành đối thủ, hơn nữa trên thân mỗi người các ngươi đều có điểm tích lũy, ta sẽ tùy cơ hội rút từ hai người các ngươi ra làm đối thủ đấu một trận, người thắng sẽ được điểm tích lũy của đối phương, người thua phải xem vận khí, người còn sống sẽ bị đưa ra ngoài thánh điện, nhớ kỹ, có thể nhận thua, mặt khác ta phải nhắc các ngươi, sau khi các ngươi có được mười điểm tích lũy là có thể rút thưởng, phần thưởng chính là một trong số các bảo vật của chủ nhân nhà ta lưu lại, có thể rút thăm được cái gì phải xem vận khí của các ngươi.

Nghe Thánh Linh nói thế, sắc mặt mọi người ngạc nhiên.

Rút thưởng?

Sống nhiều năm như vậy, cũng xông qua không ít bí cảnh truyền thừa nhưng chưa bao giờ gặp qua việc này.

- Thú vị!

Một cường giả tuyệt thế mỉm cười.

- Đúng là thú vị!

- Thiên Cổ Thánh Hoàng rất thích chơi.

- Đương nhiên, chủ nhân của ta khi còn sống rất ưa thích chơi, đây là quy củ do hắn thiết lập.

Thánh Linh cười nói:

- Người chiến đấu tới cuối cùng sẽ đạt được truyền thừa của chủ nhân ta.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Đạo Độc Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook