Chương 1844: Trở thành đội phó. (Hạ)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Thượng Quan Hoa và Hoa Diệp cũng có thể bỏ phiếu, Thượng Quan Hoa bỏ phiếu cho Sở Mộ, Hoa Diệp thì bỏ phiếu cho người khác.
Mạc Phàm luôn đứng ở bên cạnh, thờ ơ lạnh nhạt. Trải qua chuyện trước đó, hiện tại căn bản hắn không có cách nào thoáng cái dung nhập vào trong chiến đội số tám này được. Cũng không có cách nào làm cho mọi người thoáng cái tiếp nhận hắn, đối đãi hắn như đồng bạn. Nếu không có một màn trước đó, hiện tại hoặc ít hoặc nhiều hắn cũng có cảm giác dung nhập vào trong đoàn thể.
Bất quá đối với chuyện này Mạc Phàm không thèm để ý. Mục đích ở lại của hắn chỉ có một, đó là đánh bại Thượng Quan Hoa chứ không hơn.
Sau khi thống kê, cuối cùng kết quả cũng có. Sở Mộ nhận được mười lăm phiếu. Hai người khác một người được mười phiếu, một người được chín phiếu, không nhiều bằng Sở Mộ.
- Sở Mộ nhận được mười lăm phiếu, vượt lên đầu. Như vậy đội phó thứ hai của chiến đội số tám chúng ta là Sở Mộ.
Cuối cùng Thượng Quan Hoa tuyên bố.
- Chúc mừng ngươi, Sở đội phó.
Các đội viên lại tiếp tục chúc tụng một phen.
- Tốt rồi, là hai chuyện tốt như vậy, đáng để chúc mừng.
- Đúng vậy, quả thực nên chúc mừng một chút.
Mọi người cao hứng bừng bừng nói.
- Một Kiếm Vương ngũ tinh không ngờ lại đảm nhiệm chức vị đội phó. Xem ra ta ở lại chiến đội số tám là quyết định sai lầm.
Một đạo thanh âm lạnh lùng, lại có chút âm dương quái khí vang vọng. Mọi người nhìn lại, hóa ra là Mạc Phàm.
- Cũng không có ai mời ngươi gia nhập chiến đội số tám, ngươi muốn đi thì hiện tại có thể đi được rồi.
Lâm Khải là người đầu tiên phản bác.
Mạc Phàm dường như không nghe được lời Lâm Khải nói, hắn nhìn về phía Sở Mộ, chân bước ra, bước về phía Sở Mộ.
- Ta không phải là đội trưởng, cho nên không có quyền quyết định ngươi ở hay đi. Nhưng mà làm một thành viên của chiến đội số tám, ta cho rằng ngươi không có tư cách đảm nhiệm chức vị đội phó.
Mạc Phàm nói, không thèm để ý tới lời nói của Lâm Khải.
- Mạc Phàm, chiến đội số tám này không chào đón ngươi.
Thượng Quan Hoa nhướng mày, ngăn ở trước mặt Mạc Phàm, lạnh lùng nói.
- Đội trưởng, ta là một thành viên của chiến đội số tám. Đây là chuyện được bộ trưởng Duẫn Phong đồng ý, cho nên ngươi có phản đối cũng vô dụng.
Khóe miệng Mạc Phàm nở nụ cười vui vẻ, ngạo nghễ nói.
- Cho nên với tư cách là đội viên của chiến đội số tám, ta không hài lòng với thực lực của đội phó. Vì vậy ta chỉ điểm muốn khiêu chiến đội phó.
- Ngươi muốn gây chuyện đúng không?
Lâm Khải cả giận nói, những đội viên khác cũng tức giận. Đều dùng vẻ mặt bất thiện nhìn chằm chằm vào Mạc Phàm.
- Các ngươi nghĩ như thế nào cũng được, nhưng hiện tại ta là một thành viên của chiến đội số tám. Ta có quyền lợi đưa ra yêu cầu, một Kiếm Vương ngũ tinh làm đội phó. Ta cho rằng không có tư cách, cho nên ta muốn khiêu chiến.
Mạc Phàm không sợ hãi một chút nào.
- Khiêu chiến thì sao?
Sở Mộ lạnh nhạt hỏi, đã bị chỉ đích danh khiêu khích, đương nhiên hắn sẽ không né tránh, làm như không thấy.
- Rất đơn giản, ngươi thua thì chứng minh ngươi không có tư cách đảm nhiệm chức vị đội phó.
Mạc Phàm nói.
- Ngươi vô sỉ ta đã thấy, nhưng mà chưa từng thấy ai vô sỉ như vậy.
Lâm Khải nói.
- Một Kiếm Vương cửu tinh lại đi tuyên bố khiêu chiến một Kiếm Vương ngũ tinh. Nói ra chẳng khác nào ném đi thể diện của chiến đội số tám chúng ta.
- Không quản các ngươi nói gì đều không thể thay đổi sự thực, ta muốn khiêu chiến.
Da mặt của Mạc Phàm không ngờ lại dày vượt quá ý định của mọi người.
- Bất quá ngươi là Kiếm Vương ngũ tinh, có thể được mọi người chọn làm đội phó, nhất định có chỗ hơn người. Nhưng mà cân nhắc tới việc tu vi của ngươi kém ta quá lớn, không công bằng với ngươi. Nh ư vậy đi, chỉ cần ngươi có thể ngăn cản ba kiếm của ta, ta sẽ cho rằng ngươi có tư cách đảm nhiệm chức vị đội phó này.
Mọi người nghe vậy sắc mặt liên tục biến đổi, cố nín cười. Mạc Phàm lại cho rằng bọn họ cho rằng Sở Mộ không có cách nào ngăn cản ba kiếm của hắn.
- Ngươi khiêu chiến, ta thua mất đi chức vị đội phó. Như vậy ta thắng ngươi sẽ trả cái gì đây?
Sở Mộ hỏi ngược lại.
- Ngươi có thể nói ra bất kỳ thứ gì, chỉ cần ta có là được.
Mạc Phàm nói, hắn cho rằng Sở Mộ tuyệt đối không thể nào đối kháng được ba kiếm của hắn.
- Ta thấy kiếm pháp Thiên cấp của ngươi không tệ.
Sở Mộ nói.
- Đó là chuyện không có khả năng, Thương Long kiếm pháp tuyệt đối không truyền ra ngoài. Không có cách nào dùng ba kiếm đánh bại ngươi, ta sẽ đưa cho ngươi một môn kiếm pháp không kém hơn Địa cấp cao giai.
Mạc Phàm nói.
- Một lời đã định.
Sở Mộ nói.
- Chúng ta làm người làm chứng.
Những người khác nói, bộ dáng vô cùng chờ mong.
Các đội viên chiến đội số tám rất tự giác lùi lại, nhường khoảng trống cho Sở Mộ và Mạc Phàm.
Vẻ mặt bọn hắn không chút biểu tình, nhưng mà khóe mắt thi thoảng lại tiết lộ suy nghĩ trong lòng bọn hắn hiện tại, rất hoạt kê, cười rất đã. Bọn hắn đều nghĩa tới một việc, khi Mạc Phàm chính thức giao thủ với Sở Mộ, phát hiện ra một Kiếm Vương ngũ tinh không được Mạc Phàm đặt vào trong mắt như Sở Mộ lại có thực lực chống lại tinh anh Kiếm Vương cửu tinh, khi đó không biết vẻ mặt Mạc Phàm sẽ đặc sắc như thế nào.
Suy nghĩ một chút, có một loại cảm giác khó hiểu xông lên đầu, khiến cho bọn hắn vô cùng chờ mong sắc mặt của Mạc Phàm đại biến.
- Sở đội phó, ngươi nên cố gắng một chút, cố chống đỡ được ba chiêu a.
Lâm Khải hô lớn, mọi người hiểu rõ ý tứ trêu chọc trong lời nói của hắn. Chỉ có một mình Mạc Phàm hiểu sai, cho nên hắn mới thản nhiên cười nói:
- Yên tâm đi, ta sẽ kiếm hạ lưu tình.
- Vậy thì làm phiền ngươi.
Đột nhiên Sở Mộ cảm thấy rất im lặng
Vốn hắn cảm thấy Mạc Phàm này rất là cao ngạo, nhưng mà hiện tại hắn lại phát hiện ra, đối phương không những cao ngạo, thậm chí còn cao ngạo tới mức vô tri.
- Ngoại trừ kiếm pháp Thiên cấp cấp thấp như Thiên Long kiếm pháp ra ta còn kiếm pháp Địa cấp khác. Ba chiêu, ta sẽ dùng kiếm pháp Địa cấp cao giai chiến với ngươi.
Mạc Phàm nói, trong lòng của hắn thực sự không coi Sở Mộ là đối thủ. hắn cảm thấy dùng Thương Long kiếm pháp đối phó với Sở Mộ, thực sự đã quá để mắt tới Sở Mộ.
Sở Mộ có thể đứng trong chiến đội số tám, thậm chí được lựa chọn làm đội phó, nhất định là có chỗ hơn người. Nhưng mà Mạc Phàm nghĩ, coi như người này có chỗ hơn người, cùng lắm là tiềm lực tốt một chút. Không có khả năng dùng tu vi Kiếm Vương ngũ tinh đối kháng với Kiếm Vương cửu tinh. Trên thực tế, Sở Mộ có thể dùng cấp độ Kiếm Vương ngũ tinh đối kháng với Kiếm Vương thất tinh thì Mạc Phàm đã cảm thấy rất là không tồi rồi.
Mạc Phàm luôn đứng ở bên cạnh, thờ ơ lạnh nhạt. Trải qua chuyện trước đó, hiện tại căn bản hắn không có cách nào thoáng cái dung nhập vào trong chiến đội số tám này được. Cũng không có cách nào làm cho mọi người thoáng cái tiếp nhận hắn, đối đãi hắn như đồng bạn. Nếu không có một màn trước đó, hiện tại hoặc ít hoặc nhiều hắn cũng có cảm giác dung nhập vào trong đoàn thể.
Bất quá đối với chuyện này Mạc Phàm không thèm để ý. Mục đích ở lại của hắn chỉ có một, đó là đánh bại Thượng Quan Hoa chứ không hơn.
Sau khi thống kê, cuối cùng kết quả cũng có. Sở Mộ nhận được mười lăm phiếu. Hai người khác một người được mười phiếu, một người được chín phiếu, không nhiều bằng Sở Mộ.
- Sở Mộ nhận được mười lăm phiếu, vượt lên đầu. Như vậy đội phó thứ hai của chiến đội số tám chúng ta là Sở Mộ.
Cuối cùng Thượng Quan Hoa tuyên bố.
- Chúc mừng ngươi, Sở đội phó.
Các đội viên lại tiếp tục chúc tụng một phen.
- Tốt rồi, là hai chuyện tốt như vậy, đáng để chúc mừng.
- Đúng vậy, quả thực nên chúc mừng một chút.
Mọi người cao hứng bừng bừng nói.
- Một Kiếm Vương ngũ tinh không ngờ lại đảm nhiệm chức vị đội phó. Xem ra ta ở lại chiến đội số tám là quyết định sai lầm.
Một đạo thanh âm lạnh lùng, lại có chút âm dương quái khí vang vọng. Mọi người nhìn lại, hóa ra là Mạc Phàm.
- Cũng không có ai mời ngươi gia nhập chiến đội số tám, ngươi muốn đi thì hiện tại có thể đi được rồi.
Lâm Khải là người đầu tiên phản bác.
Mạc Phàm dường như không nghe được lời Lâm Khải nói, hắn nhìn về phía Sở Mộ, chân bước ra, bước về phía Sở Mộ.
- Ta không phải là đội trưởng, cho nên không có quyền quyết định ngươi ở hay đi. Nhưng mà làm một thành viên của chiến đội số tám, ta cho rằng ngươi không có tư cách đảm nhiệm chức vị đội phó.
Mạc Phàm nói, không thèm để ý tới lời nói của Lâm Khải.
- Mạc Phàm, chiến đội số tám này không chào đón ngươi.
Thượng Quan Hoa nhướng mày, ngăn ở trước mặt Mạc Phàm, lạnh lùng nói.
- Đội trưởng, ta là một thành viên của chiến đội số tám. Đây là chuyện được bộ trưởng Duẫn Phong đồng ý, cho nên ngươi có phản đối cũng vô dụng.
Khóe miệng Mạc Phàm nở nụ cười vui vẻ, ngạo nghễ nói.
- Cho nên với tư cách là đội viên của chiến đội số tám, ta không hài lòng với thực lực của đội phó. Vì vậy ta chỉ điểm muốn khiêu chiến đội phó.
- Ngươi muốn gây chuyện đúng không?
Lâm Khải cả giận nói, những đội viên khác cũng tức giận. Đều dùng vẻ mặt bất thiện nhìn chằm chằm vào Mạc Phàm.
- Các ngươi nghĩ như thế nào cũng được, nhưng hiện tại ta là một thành viên của chiến đội số tám. Ta có quyền lợi đưa ra yêu cầu, một Kiếm Vương ngũ tinh làm đội phó. Ta cho rằng không có tư cách, cho nên ta muốn khiêu chiến.
Mạc Phàm không sợ hãi một chút nào.
- Khiêu chiến thì sao?
Sở Mộ lạnh nhạt hỏi, đã bị chỉ đích danh khiêu khích, đương nhiên hắn sẽ không né tránh, làm như không thấy.
- Rất đơn giản, ngươi thua thì chứng minh ngươi không có tư cách đảm nhiệm chức vị đội phó.
Mạc Phàm nói.
- Ngươi vô sỉ ta đã thấy, nhưng mà chưa từng thấy ai vô sỉ như vậy.
Lâm Khải nói.
- Một Kiếm Vương cửu tinh lại đi tuyên bố khiêu chiến một Kiếm Vương ngũ tinh. Nói ra chẳng khác nào ném đi thể diện của chiến đội số tám chúng ta.
- Không quản các ngươi nói gì đều không thể thay đổi sự thực, ta muốn khiêu chiến.
Da mặt của Mạc Phàm không ngờ lại dày vượt quá ý định của mọi người.
- Bất quá ngươi là Kiếm Vương ngũ tinh, có thể được mọi người chọn làm đội phó, nhất định có chỗ hơn người. Nhưng mà cân nhắc tới việc tu vi của ngươi kém ta quá lớn, không công bằng với ngươi. Nh ư vậy đi, chỉ cần ngươi có thể ngăn cản ba kiếm của ta, ta sẽ cho rằng ngươi có tư cách đảm nhiệm chức vị đội phó này.
Mọi người nghe vậy sắc mặt liên tục biến đổi, cố nín cười. Mạc Phàm lại cho rằng bọn họ cho rằng Sở Mộ không có cách nào ngăn cản ba kiếm của hắn.
- Ngươi khiêu chiến, ta thua mất đi chức vị đội phó. Như vậy ta thắng ngươi sẽ trả cái gì đây?
Sở Mộ hỏi ngược lại.
- Ngươi có thể nói ra bất kỳ thứ gì, chỉ cần ta có là được.
Mạc Phàm nói, hắn cho rằng Sở Mộ tuyệt đối không thể nào đối kháng được ba kiếm của hắn.
- Ta thấy kiếm pháp Thiên cấp của ngươi không tệ.
Sở Mộ nói.
- Đó là chuyện không có khả năng, Thương Long kiếm pháp tuyệt đối không truyền ra ngoài. Không có cách nào dùng ba kiếm đánh bại ngươi, ta sẽ đưa cho ngươi một môn kiếm pháp không kém hơn Địa cấp cao giai.
Mạc Phàm nói.
- Một lời đã định.
Sở Mộ nói.
- Chúng ta làm người làm chứng.
Những người khác nói, bộ dáng vô cùng chờ mong.
Các đội viên chiến đội số tám rất tự giác lùi lại, nhường khoảng trống cho Sở Mộ và Mạc Phàm.
Vẻ mặt bọn hắn không chút biểu tình, nhưng mà khóe mắt thi thoảng lại tiết lộ suy nghĩ trong lòng bọn hắn hiện tại, rất hoạt kê, cười rất đã. Bọn hắn đều nghĩa tới một việc, khi Mạc Phàm chính thức giao thủ với Sở Mộ, phát hiện ra một Kiếm Vương ngũ tinh không được Mạc Phàm đặt vào trong mắt như Sở Mộ lại có thực lực chống lại tinh anh Kiếm Vương cửu tinh, khi đó không biết vẻ mặt Mạc Phàm sẽ đặc sắc như thế nào.
Suy nghĩ một chút, có một loại cảm giác khó hiểu xông lên đầu, khiến cho bọn hắn vô cùng chờ mong sắc mặt của Mạc Phàm đại biến.
- Sở đội phó, ngươi nên cố gắng một chút, cố chống đỡ được ba chiêu a.
Lâm Khải hô lớn, mọi người hiểu rõ ý tứ trêu chọc trong lời nói của hắn. Chỉ có một mình Mạc Phàm hiểu sai, cho nên hắn mới thản nhiên cười nói:
- Yên tâm đi, ta sẽ kiếm hạ lưu tình.
- Vậy thì làm phiền ngươi.
Đột nhiên Sở Mộ cảm thấy rất im lặng
Vốn hắn cảm thấy Mạc Phàm này rất là cao ngạo, nhưng mà hiện tại hắn lại phát hiện ra, đối phương không những cao ngạo, thậm chí còn cao ngạo tới mức vô tri.
- Ngoại trừ kiếm pháp Thiên cấp cấp thấp như Thiên Long kiếm pháp ra ta còn kiếm pháp Địa cấp khác. Ba chiêu, ta sẽ dùng kiếm pháp Địa cấp cao giai chiến với ngươi.
Mạc Phàm nói, trong lòng của hắn thực sự không coi Sở Mộ là đối thủ. hắn cảm thấy dùng Thương Long kiếm pháp đối phó với Sở Mộ, thực sự đã quá để mắt tới Sở Mộ.
Sở Mộ có thể đứng trong chiến đội số tám, thậm chí được lựa chọn làm đội phó, nhất định là có chỗ hơn người. Nhưng mà Mạc Phàm nghĩ, coi như người này có chỗ hơn người, cùng lắm là tiềm lực tốt một chút. Không có khả năng dùng tu vi Kiếm Vương ngũ tinh đối kháng với Kiếm Vương cửu tinh. Trên thực tế, Sở Mộ có thể dùng cấp độ Kiếm Vương ngũ tinh đối kháng với Kiếm Vương thất tinh thì Mạc Phàm đã cảm thấy rất là không tồi rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.