Chương 3032: Truyền thuyết Vô Song. (Thượng)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
- Cứ quyết định như vậy, Vô Song Vương.
Bạch Ngân Vương cười nói.
- Bái kiến Vô Song Vương, ngày sau thỉnh chỉ giáo nhiều hơn.
Thanh Sát Vương trêu chọc.
- Các vị tiền bối chiết sát ta.
Sở Mộ nói.
- Ha ha ha ha.
Thất vương cười to.
Bát vương, cho dù không phải cảnh giới đạt tới cấp vương giả chân chính nhưng thực lực đã đạt tới cấp vương giả, kỳ thật đối với rất nhiều người mà nói có được thực lực vương giả đã là cấp vương giả.
Từ trước tới nay không người đạt tới, cho nên bát vương xuất hiện là tin tức trọng đại.
- Vô Song Vương, sau khi trở về, không bằng lại vào Tinh Huyết Trì tu luyện tới khi thánh khi đạt tới Cửu cấp đỉnh phong.
Đồ Huyết Vương đề nghị.
- Ta vẫn do dự có nên mặt dày nhắc tới hay không, nếu Đồ Huyết Vương tiền bối chủ động nói thì ta từ chối bất kính.
Sở Mộ cười nói.
- Vô Song Vương, nếu có gì cần cứ nói.
Lưu Quang Vương cười nói.
- Vô Song Vương, ta thấy ngươi thiện dùng song kiếm, hôm nay thiếu một thanh, ta có cất chứa một ít linh kiếm coi như không tệ, không bằng ngươi lựa chọn một hai.
Bạch Ngân Vương cũng nói ra.
Đã định ra tên tuổi Vương Vô Song Vương, bọn họ cũng đối đãi Sở Mộ ngang hàng, nói chuyện không như lúc trước, có thể đùa giỡn và đối đãi như bằng hữu.
Đây là thực lực mang lại sự tôn trọng.
Trừ thất vương và Sở Mộ ra, không có người nào biết rõ bọn họ vừa trải qua nguy cơ sinh tử.
Sau khi thất vương quay về nơi của mình, bọn họ không có nuốt lời, tin tức truyền bá thật nhanh, lúc này năm đại thành thị và hơn mười nơi trú quân đều biết.
Bát vương!
Từ xưa đến nay, lưu vong chi địa chỉ có thất vương, một đời một đời truyền thừa xuống, có rất nhiều thế hệ kinh thái tuyệt diễm đều cố gắng trùng kích bát vương nhưng không ai làm được.
Hiện tại có tin tức bát vương truyền ra, hơn nữa còn là năm đại thành chủ và Lưu Quang Quân truyền ra ngoài, cũng từ miệng thất vương Huyền Diệu Vương lên tiếng nên không phải là tin vịt.
Dùng thân phận thất vương, bọn họ căn bản không cần bịa đặt, nói đúng hơn tin tức bát vương là sự thật.
Tin tức thứ hai!
Vô Song Vương Sở Mộ!
Kỳ thật hai tin tức này chỉ là một, bởi vì bát vương chính là Vô Song Vương Sở Mộ.
- Vô Song Kiếm Tinh. . . Vô Song Vương. . .
- Ta sớm biết rõ có ngày hắn nhất định thành vương giả, không nghĩ tới nhanh như vậy.
- Bát vương, vinh quang vô thượng.
- Chủ yếu nhất không phải là bát vương, mà là Vô Song Vương, thất vương cùng nhau tán thành Vô Song Vương.
Hai chữ Vô Song có ý nghĩa cực kỳ nghiêm khắc, đại biểu đỉnh phong không ai bằng, sáu đại tinh thần đều là yêu nghiệt, là thế hệ kiêu ngạo nhưng vẫn tán thành Sở Mộ là Vô Song Kiếm Tinh, hôm nya thất vương tán thành danh xưng Vô Song Vương, ý nghĩa Sở Mộ rất có thể trở thành người đứng đầu bát vương, có thể nói vô song trong lưu vong chi địa.
Trên vạn vạn người, vinh quang vô thương.
...
Trong chớp mắt, từ khi Sở Mộ và thất vương liên thủ chém giết sạch hoàng kim tội dân vương, giải quyết lưu vong chi địa đã qua năm năm rồi.
Kỳ hạn ba mươi năm càng ngày càng tiếp cận, còn thừa lại không tới ba năm.
Khí huyết trong người Sở Mộ càng ngày càng cường đại, giống như có ngọn núi lửa ẩn nấp, không bộc phát thì thôi, một khi bộc phát sẽ kinh thiên động địa, phá hủy tất cả
Trải qua Tinh Huyết Trì tu luyện, hôm nay tu vi thánh khu của Sở Mộ tiến thêm một bước, đạt tới Cửu cấp trung kỳ, thời gian còn lại dùng đột phá Cửu cấp hậu kỳ.
Về phần tu vi nguyên lực, không hề ngoài ý muốn, đạt tới Vạn Cổ cửu trọng thiên đỉnh phong, nhưng đỉnh phong này không phải cực hạn, hắn còn phải chiết xuất nguyên lực, một bước này ai cũng phải trải qua, cho nên một người đột phá Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong sẽ dừng ở Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong vài chục năm, tu vi nguyên lực không khác nhau nhưng độ tinh khiết có chênh lệch rõ ràng, uy lực cũng phân chia cao thấp.
Rèn luyện chiết xuất nguyên lực là quá trình dài dòng.
Kỳ thật thánh khu chi đạo cũng như vậy, đạt tới Cửu cấp đỉnh phong cũng cần trải qua rèn luyện. Nguyên thần chi đạo cũng như thế, trăm sông đổ vào một biển.
- Còn hơn hai năm, cần phải lắng đọng.
Sở Mộ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, hôm nay thời tiết rất tốt, là bầu trời xanh thẩm.
Thời gian hơn hai năm, Thần Hoang kiếm nguyên của Sở Mộ đạt tới Thánh cấp đỉnh phong, Long Nguyên Đan chỉ còn hêệu quả bổ sung tiêu hao.
- Thánh khu chi đạo.. . Cửu cấp trung kỳ... Vẫn còn kém không ít.
Sở Mộ nói thầm.
- Nhất luyện ah, còn chưa đủ.
Sở Mộ suy nghĩ.
Muốn quay về thế giới Thâm Lam, hắn phải đối kháng rất nhiều thế lực, như hoàng đình, như Thiên Tộc, chỉ cần có thực lực cường giả tuyệt thế nhất luyện vẫn không đủ, còn phải có thực lực cường đại hơn mới được.
Hiện tại thời gian không đủ, thực lực tăng lên lần nữa không dễ dàng, cũng bởi vì thực lực tăng lên, một ít át chủ bài mất đi tác dụng, ví dụ như bạch ngân thần trang, ví dụ như hàng ma giáp tí.
Thực lực càng cường đại, bảo vật có thể tăng phúc lại càng ít, hoặc là nói càng khó được, muốn trở nên cường đại hơn, chỉ có thể tự ra tay với mình.
Sự thật như thế, Sở Mộ cũng sốt ruột không được, tay phải nắm chặc hư không, một đám khí tức màu bạc xuất hiện, hóa thành kiếm màu bạc.
Thân kiếm mỏng manh toàn thân màu trắng bạc, nó như mặt kính phản chiếu tất cả, chỉ thấy cổ tay Sở Mộ run lên, kiếm trong tay hắn bắn ra hào quang màu bạc bỏ qua tất cả lực lượng biến ảo, kiếm quang rét lạnh như băng, có thể phá tan mọi thứ.
Linh kiếm Ngân Quang!
Linh kiếm này là Bạch Ngân Vương tặng cho hắn, đó là linh kiếm trung phẩm lấy sắc bén làm chủ.
Liệt Hoàng Linh Kiếm đã bị hủy hoại, tương đương bị phế bỏ, thanh linh kiếm thứ hai sáng ngời có thể phát huy thực lực của hắn rất tốt, Sở Mộ đành phải nắm giữ linh kiếm khác, dùng vĩnh hằng linh kiếm phối hợp sẽ phát huy tác dụng rất tốt.
Phẩm cấp của Ngân Quang linh kiếm không khác gì Liệt Hoàng Linh Kiếm, chỉ có điều cả hai có khác biệt, Liệt Hoàng Linh Kiếm ẩn chứa lực lượng hỏa diễm và công kích cuồng bạo, mà Ngân Quang linh kiếm là sắc bén, lực cắt kinh người, cả hai đều có sở trường.
Linh kiếm Ngân Quang nơi tay, Sở Mộ tu hành kiếm pháp.
- Công tử, trang chủ Phách Kiếm Sơn Trang tới bái phỏng.
Tiểu thị nữ Lâm Bích Nhược đi vào báo cáo.
So sánh với năm năm trước, tu vi của Lâm Bích Nhược đột nhiên tăng mạnh, kết quả này trừ nàng khổ tu ra, nguyên nhân lớn nhất là được Sở Mộ bồi dưỡng.
Bạch Ngân Vương cười nói.
- Bái kiến Vô Song Vương, ngày sau thỉnh chỉ giáo nhiều hơn.
Thanh Sát Vương trêu chọc.
- Các vị tiền bối chiết sát ta.
Sở Mộ nói.
- Ha ha ha ha.
Thất vương cười to.
Bát vương, cho dù không phải cảnh giới đạt tới cấp vương giả chân chính nhưng thực lực đã đạt tới cấp vương giả, kỳ thật đối với rất nhiều người mà nói có được thực lực vương giả đã là cấp vương giả.
Từ trước tới nay không người đạt tới, cho nên bát vương xuất hiện là tin tức trọng đại.
- Vô Song Vương, sau khi trở về, không bằng lại vào Tinh Huyết Trì tu luyện tới khi thánh khi đạt tới Cửu cấp đỉnh phong.
Đồ Huyết Vương đề nghị.
- Ta vẫn do dự có nên mặt dày nhắc tới hay không, nếu Đồ Huyết Vương tiền bối chủ động nói thì ta từ chối bất kính.
Sở Mộ cười nói.
- Vô Song Vương, nếu có gì cần cứ nói.
Lưu Quang Vương cười nói.
- Vô Song Vương, ta thấy ngươi thiện dùng song kiếm, hôm nay thiếu một thanh, ta có cất chứa một ít linh kiếm coi như không tệ, không bằng ngươi lựa chọn một hai.
Bạch Ngân Vương cũng nói ra.
Đã định ra tên tuổi Vương Vô Song Vương, bọn họ cũng đối đãi Sở Mộ ngang hàng, nói chuyện không như lúc trước, có thể đùa giỡn và đối đãi như bằng hữu.
Đây là thực lực mang lại sự tôn trọng.
Trừ thất vương và Sở Mộ ra, không có người nào biết rõ bọn họ vừa trải qua nguy cơ sinh tử.
Sau khi thất vương quay về nơi của mình, bọn họ không có nuốt lời, tin tức truyền bá thật nhanh, lúc này năm đại thành thị và hơn mười nơi trú quân đều biết.
Bát vương!
Từ xưa đến nay, lưu vong chi địa chỉ có thất vương, một đời một đời truyền thừa xuống, có rất nhiều thế hệ kinh thái tuyệt diễm đều cố gắng trùng kích bát vương nhưng không ai làm được.
Hiện tại có tin tức bát vương truyền ra, hơn nữa còn là năm đại thành chủ và Lưu Quang Quân truyền ra ngoài, cũng từ miệng thất vương Huyền Diệu Vương lên tiếng nên không phải là tin vịt.
Dùng thân phận thất vương, bọn họ căn bản không cần bịa đặt, nói đúng hơn tin tức bát vương là sự thật.
Tin tức thứ hai!
Vô Song Vương Sở Mộ!
Kỳ thật hai tin tức này chỉ là một, bởi vì bát vương chính là Vô Song Vương Sở Mộ.
- Vô Song Kiếm Tinh. . . Vô Song Vương. . .
- Ta sớm biết rõ có ngày hắn nhất định thành vương giả, không nghĩ tới nhanh như vậy.
- Bát vương, vinh quang vô thượng.
- Chủ yếu nhất không phải là bát vương, mà là Vô Song Vương, thất vương cùng nhau tán thành Vô Song Vương.
Hai chữ Vô Song có ý nghĩa cực kỳ nghiêm khắc, đại biểu đỉnh phong không ai bằng, sáu đại tinh thần đều là yêu nghiệt, là thế hệ kiêu ngạo nhưng vẫn tán thành Sở Mộ là Vô Song Kiếm Tinh, hôm nya thất vương tán thành danh xưng Vô Song Vương, ý nghĩa Sở Mộ rất có thể trở thành người đứng đầu bát vương, có thể nói vô song trong lưu vong chi địa.
Trên vạn vạn người, vinh quang vô thương.
...
Trong chớp mắt, từ khi Sở Mộ và thất vương liên thủ chém giết sạch hoàng kim tội dân vương, giải quyết lưu vong chi địa đã qua năm năm rồi.
Kỳ hạn ba mươi năm càng ngày càng tiếp cận, còn thừa lại không tới ba năm.
Khí huyết trong người Sở Mộ càng ngày càng cường đại, giống như có ngọn núi lửa ẩn nấp, không bộc phát thì thôi, một khi bộc phát sẽ kinh thiên động địa, phá hủy tất cả
Trải qua Tinh Huyết Trì tu luyện, hôm nay tu vi thánh khu của Sở Mộ tiến thêm một bước, đạt tới Cửu cấp trung kỳ, thời gian còn lại dùng đột phá Cửu cấp hậu kỳ.
Về phần tu vi nguyên lực, không hề ngoài ý muốn, đạt tới Vạn Cổ cửu trọng thiên đỉnh phong, nhưng đỉnh phong này không phải cực hạn, hắn còn phải chiết xuất nguyên lực, một bước này ai cũng phải trải qua, cho nên một người đột phá Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong sẽ dừng ở Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong vài chục năm, tu vi nguyên lực không khác nhau nhưng độ tinh khiết có chênh lệch rõ ràng, uy lực cũng phân chia cao thấp.
Rèn luyện chiết xuất nguyên lực là quá trình dài dòng.
Kỳ thật thánh khu chi đạo cũng như vậy, đạt tới Cửu cấp đỉnh phong cũng cần trải qua rèn luyện. Nguyên thần chi đạo cũng như thế, trăm sông đổ vào một biển.
- Còn hơn hai năm, cần phải lắng đọng.
Sở Mộ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, hôm nay thời tiết rất tốt, là bầu trời xanh thẩm.
Thời gian hơn hai năm, Thần Hoang kiếm nguyên của Sở Mộ đạt tới Thánh cấp đỉnh phong, Long Nguyên Đan chỉ còn hêệu quả bổ sung tiêu hao.
- Thánh khu chi đạo.. . Cửu cấp trung kỳ... Vẫn còn kém không ít.
Sở Mộ nói thầm.
- Nhất luyện ah, còn chưa đủ.
Sở Mộ suy nghĩ.
Muốn quay về thế giới Thâm Lam, hắn phải đối kháng rất nhiều thế lực, như hoàng đình, như Thiên Tộc, chỉ cần có thực lực cường giả tuyệt thế nhất luyện vẫn không đủ, còn phải có thực lực cường đại hơn mới được.
Hiện tại thời gian không đủ, thực lực tăng lên lần nữa không dễ dàng, cũng bởi vì thực lực tăng lên, một ít át chủ bài mất đi tác dụng, ví dụ như bạch ngân thần trang, ví dụ như hàng ma giáp tí.
Thực lực càng cường đại, bảo vật có thể tăng phúc lại càng ít, hoặc là nói càng khó được, muốn trở nên cường đại hơn, chỉ có thể tự ra tay với mình.
Sự thật như thế, Sở Mộ cũng sốt ruột không được, tay phải nắm chặc hư không, một đám khí tức màu bạc xuất hiện, hóa thành kiếm màu bạc.
Thân kiếm mỏng manh toàn thân màu trắng bạc, nó như mặt kính phản chiếu tất cả, chỉ thấy cổ tay Sở Mộ run lên, kiếm trong tay hắn bắn ra hào quang màu bạc bỏ qua tất cả lực lượng biến ảo, kiếm quang rét lạnh như băng, có thể phá tan mọi thứ.
Linh kiếm Ngân Quang!
Linh kiếm này là Bạch Ngân Vương tặng cho hắn, đó là linh kiếm trung phẩm lấy sắc bén làm chủ.
Liệt Hoàng Linh Kiếm đã bị hủy hoại, tương đương bị phế bỏ, thanh linh kiếm thứ hai sáng ngời có thể phát huy thực lực của hắn rất tốt, Sở Mộ đành phải nắm giữ linh kiếm khác, dùng vĩnh hằng linh kiếm phối hợp sẽ phát huy tác dụng rất tốt.
Phẩm cấp của Ngân Quang linh kiếm không khác gì Liệt Hoàng Linh Kiếm, chỉ có điều cả hai có khác biệt, Liệt Hoàng Linh Kiếm ẩn chứa lực lượng hỏa diễm và công kích cuồng bạo, mà Ngân Quang linh kiếm là sắc bén, lực cắt kinh người, cả hai đều có sở trường.
Linh kiếm Ngân Quang nơi tay, Sở Mộ tu hành kiếm pháp.
- Công tử, trang chủ Phách Kiếm Sơn Trang tới bái phỏng.
Tiểu thị nữ Lâm Bích Nhược đi vào báo cáo.
So sánh với năm năm trước, tu vi của Lâm Bích Nhược đột nhiên tăng mạnh, kết quả này trừ nàng khổ tu ra, nguyên nhân lớn nhất là được Sở Mộ bồi dưỡng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.