Chương 1080: Tư Không Chiến siêu mạnh. (Thượng)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Mười lăm phút sau Sở Mộ vẫn không cảm ứng dao động lực lượng ánh sao của thiên phủ tinh, nhưng hắn không nóng nảy, sắc mặt bình tĩnh nhắm mắt tiếp tục đẩy ý niệm tinh thần khuếch tán trên bầu trời.
Lần đầu tiên cảm ứng là khó khăn nhất, nhiều người đều biết vậy, Sở Mộ cũng biết.
Càng nôn nóng càng khó cảm ứng được, Sở Mộ hiểu rõ nhất, nên hắn ung dung bình tĩnh vô cùng. Ở chỗ thấp khó cảm ứng dao động lực lượng sao thì đẩy ý niệm tinh thần lên trên, vươn tới trời cao lại cảm ứng kỹ.
Càng lên cao trong không khí ẩn chứa lực lượng sao càng đậm hơn.
Ý niệm tinh thần của Sở Mộ siêu mạnh, hơn xa Kiếm Giả, độ tinh thuần cũng rất cao, tuy rằng chỉ có thể phủ lên phạm vi một trăm thước nhưng khi ngưng tụ thành một thì nâng cao gấp mười lần.
Tức là ý niệm tinh thần của Sở Mộ ngưng tụ thành một điểm có thể khuếch tán phạm vi ngàn thước.
Ý niệm tinh thần của Sở Mộ nhanh chóng lan tràn đến tận cùng bầu trời ngàn thước, hết sức cảm ứng lực lượng sao của thiên phủ tinh.
Đêm khuya sao giăng đầy trời, ánh sao lấp lánh như vô số con mắt nhấp nháy, sâu thẳm mênh mang.
Dưới Quan Kiếm phong, Sở Mộ hết sức chăm chú rót ý niệm tinh thần ra với cường độ cao, một bên cảm ứng lực lượng sao thiên phủ tinh một bên lôi kéo vào thế giới tinh thần để rèn luyện ý niệm tinh thần.
Cảm ứng lực lượng sao thiên phủ tinh làm Sở Mộ mất hết hai buổi tối, bây giờ bắt đầu lôi kéo từng tia vào thế giới tinh thần rèn luyện. Nhưng thiên phủ tinh cách mặt đất quá xa, lực lượng sao yếu vô cùng, chỉ có thể lôi kéo từng chút một, hiệu quả rèn luyện rất yếu.
Sở Mộ biết đây sẽ là quá trình dài lâu, trừ phi ở nơi kỳ lạ có thể cảm ứng rõ ràng lực lượng sao.
Trời sáng, lực lượng sao càng yếu hơn, Sở Mộ kết thúc tu luyện bắt đầu dùng Tôi Ý công phục hồi ý niệm tinh thần bị tiêu hao.
Vì Sở Mộ còn chưa đến ngưỡng nhập môn Nam Đẩu Luyện Ý kinh nên không thể dùng nó để phục hồi.
Nam Đẩu Luyện Ý kinh khó tu luyện chứng minh nó có tiềm lực vô cùng.
Hôm nay là ngày Tần Sơn Hà và Tư Không Chiến quyết chiến, đặt thời gian ở giờ Mùi.
Nhưng mới mười giờ sáng xung quanh đấu kiếm đài số một đã tụ tập nhiều Kiếm Giả, vẫn còn nhiều Kiếm Giả từ xa kéo đến, rất là náo nhiệt. Bọn họ chậm chân thì không giành được vị trí quan sát tốt.
Đến buổi trưa quanh đấu kiếm đài đã chật ních người, bao vây từng vòng, đầu người lúc nhúc trông rất kinh người.
Thời gian chậm rãi trôi, đám người cảm giác một giây bằng một năm.
Cuối cùng giờ Mùi đến, hai tiếng xé gió cùng vang lên. Hai bóng người từ hai hướng khác nhau lao nhanh tới, chớp mắt vọt lên lướt qua đầu đám người.
Một người bề ngoài cao thấp béo gầy vừa đúng, tỷ lệ hoàn mỹ, bắn nhanh tới như mũi tên, người phát ra khí thế quân lâm thiên hạ vạn vật thần phục, như vị vua giáng lâm. Trường bào sao mặc trên người bay phần phật trong gió, có ánh sao tràn ngập trong không khí rực rỡ vô cùng.
Một người khác cao to vạm vỡ, vừa xuất hiện đã gây áp lực nặng nề ầm ầm lao đến như núi cao bay nhanh, như sông dài cuồn cuộn thủy triều.
Thân thể khác nhau, khí thế khác nhau va chạm trên bầu trời đấu kiếm đài nổ đì đùng.
Sóng khí vô hình mãnh liệt dâng trào, trùng kích bốn phương tám hướng làm đám Kiếm Giả xung quanh tóc dài bay phấp phới, vạt áo bay phần phật, phải híp mắt lại.
Tư Không Chiến đáp xuống đấu kiếm đài trước như từ ngôi sao nhảy xuống, người thẳng tắp như chỉ hướng vì sao. Tần Sơn Hà đáp xuống, rầm một tiếng như núi cao nặng nề đập xuống làm đấu kiếm đài rung rinh.
Tần Sơn Hà rút cự kiếm ra, tiếng gió rít gào, kiếm áp tàn phá chỉ thẳng vào Tư Không Chiến.
Tần Sơn Hà rống to như hồng chung gióng lên:
- Tư Không Chiến, ta trải qua giết chóc sinh tử hơn một năm ở ngoài kiếm cung chỉ vì cuộc chiến hôm nay với ngươi.
Tư Không Chiến ung dung chắp hai tay sau lưng khuôn mặt hờ hững, đôi mắt như ngôi sao sâu thẳm.
Tư Không Chiến từ tốn nói, hoàn toàn không thèm để Tần Sơn Hà vào mắt:
- Hơn một năm trước ngươi không địch ta, hiện giờ ngươi vẫn không phải đối thủ của ta.
Tần Sơn Hà không giận, cười to bảo:
- Có phải là đối thủ của ngươi hay không rất nhanh ngươi sẽ biết!
Tiếng cười kia tràn ngập lực lượng, làm không khí chấn động không ngớt. Giây sau Tần Sơn Hà bùng nổ lực lượng, thân hình cao to vạm vỡ phá tan không khí cách trở như đạn pháo bay vọt ra đánh hướng Tư Không Chiến. Cự kiếm làm tiên phong bỗng đâm tới trước, xuyên qua vô số không khí đằng trước.
Một kiếm này thế lớn lực nặng, kiếm áp đáng sợ tới gần người trước, ập vào mặt. Đám Kiếm Giả đứng xem sau lưng Tư Không Chiến thấy nghẹt thở.
Như dời núi lấp biển, núi non nghiền áp.
Đối diện một kiếm khí thế mạnh mẽ nhưng Tư Không Chiến không nhúc nhích.
Sở Mộ ở bên dưới quan sát chợt mắt sáng rực, ra chiều đăm chiêu.
Sau khi đến thế giới Thái Cổ xảy ra rất nhiều chuyện nằm ngoài dự đoán của Sở Mộ, ví dụ tu luyện kiểm soát lực lượng này nọ.
Tại đây Sở Mộ thấy Kiếm Giả chiến đấu không thi triển kiếm kỹ, kiếm đạo mà ứng dụng kiếm thuật phối hợp các loại lực lượng biến ảo ra, rồi dung nhập kiểm soát lực lượng vào. Nếu đến đẳng cấp Nhập cảnh thì sẽ thi triển vào lúc thích hợp, lực lượng bạo phát hình thành tuyệt sát.
Có thể nói cùng là một trận chiến thì chiến đấu giữa Kiếm Giả thế giới Thái Cổ giản dị, ngắn gọn hơn Kiếm Giả Cổ Kiếm đại lục, biến đổi ứng dụng phong phú hơn.
Tần Sơn Hà chiến đấu khiến Sở Mộ lại được mở rộng tầm mất. Cách chiến đấu khác với Kiếm Giả thế giới Thái Cổ bình thường, bên trong hòa vào một số thứ độc đáo. Sở Mộ đoán có lẽ Tần Sơn Hà truyền thừa tinh nghĩa kiếm đạo, gã lấy nó ra dung nhập vào trong.
Cự kiếm nháy mắt đến gần Tư Không Chiến, lúc này gã mới nhúc nhích. Tư Không Chiến không rút kiếm ra, chỉ một cái, ánh sao ngưng tụ nở rộ trên đầu ngón tay gã.
Đinh!
Tư Không Chiến bay ra sau, cự kiếm run lên lệch sang bên. Ngón tay Tư Không Chiến búng nhẹ, kiếm quang như từng luồng sao băng phá không bắn ra, mỗi một lũ bắn hướng điểm yếu của Tần Sơn Hà, cho thấy năng lực tìm sơ hở kinh người của Tư Không Chiến.
Tần Sơn Hà biến sắc mặt, huơ cự kiếm, kiếm phong gầm rống như nước sông dài trùng kích, đánh nát tất cả ánh sao.
Ngay sau đó Tần Sơn Hà vung tay trái, một thanh kiếm ngắn kỳ lạ hiện ra nháy mắt nối với chuôi cự kiếm, làm cự kiếm thành kiếm khí kỳ lạ có thân kiếm một dài một ngắn.
- Tư Không Chiến, hơn một năm nay ta luyện thành chiêu này, bây giờ cho ngươi thử uy lực của nó!
Tần Sơn Hà nói rồi lao lên trước, dùng cách khó tin áp sát Tư Không Chiến, cự kiếm công kích.
Lần đầu tiên cảm ứng là khó khăn nhất, nhiều người đều biết vậy, Sở Mộ cũng biết.
Càng nôn nóng càng khó cảm ứng được, Sở Mộ hiểu rõ nhất, nên hắn ung dung bình tĩnh vô cùng. Ở chỗ thấp khó cảm ứng dao động lực lượng sao thì đẩy ý niệm tinh thần lên trên, vươn tới trời cao lại cảm ứng kỹ.
Càng lên cao trong không khí ẩn chứa lực lượng sao càng đậm hơn.
Ý niệm tinh thần của Sở Mộ siêu mạnh, hơn xa Kiếm Giả, độ tinh thuần cũng rất cao, tuy rằng chỉ có thể phủ lên phạm vi một trăm thước nhưng khi ngưng tụ thành một thì nâng cao gấp mười lần.
Tức là ý niệm tinh thần của Sở Mộ ngưng tụ thành một điểm có thể khuếch tán phạm vi ngàn thước.
Ý niệm tinh thần của Sở Mộ nhanh chóng lan tràn đến tận cùng bầu trời ngàn thước, hết sức cảm ứng lực lượng sao của thiên phủ tinh.
Đêm khuya sao giăng đầy trời, ánh sao lấp lánh như vô số con mắt nhấp nháy, sâu thẳm mênh mang.
Dưới Quan Kiếm phong, Sở Mộ hết sức chăm chú rót ý niệm tinh thần ra với cường độ cao, một bên cảm ứng lực lượng sao thiên phủ tinh một bên lôi kéo vào thế giới tinh thần để rèn luyện ý niệm tinh thần.
Cảm ứng lực lượng sao thiên phủ tinh làm Sở Mộ mất hết hai buổi tối, bây giờ bắt đầu lôi kéo từng tia vào thế giới tinh thần rèn luyện. Nhưng thiên phủ tinh cách mặt đất quá xa, lực lượng sao yếu vô cùng, chỉ có thể lôi kéo từng chút một, hiệu quả rèn luyện rất yếu.
Sở Mộ biết đây sẽ là quá trình dài lâu, trừ phi ở nơi kỳ lạ có thể cảm ứng rõ ràng lực lượng sao.
Trời sáng, lực lượng sao càng yếu hơn, Sở Mộ kết thúc tu luyện bắt đầu dùng Tôi Ý công phục hồi ý niệm tinh thần bị tiêu hao.
Vì Sở Mộ còn chưa đến ngưỡng nhập môn Nam Đẩu Luyện Ý kinh nên không thể dùng nó để phục hồi.
Nam Đẩu Luyện Ý kinh khó tu luyện chứng minh nó có tiềm lực vô cùng.
Hôm nay là ngày Tần Sơn Hà và Tư Không Chiến quyết chiến, đặt thời gian ở giờ Mùi.
Nhưng mới mười giờ sáng xung quanh đấu kiếm đài số một đã tụ tập nhiều Kiếm Giả, vẫn còn nhiều Kiếm Giả từ xa kéo đến, rất là náo nhiệt. Bọn họ chậm chân thì không giành được vị trí quan sát tốt.
Đến buổi trưa quanh đấu kiếm đài đã chật ních người, bao vây từng vòng, đầu người lúc nhúc trông rất kinh người.
Thời gian chậm rãi trôi, đám người cảm giác một giây bằng một năm.
Cuối cùng giờ Mùi đến, hai tiếng xé gió cùng vang lên. Hai bóng người từ hai hướng khác nhau lao nhanh tới, chớp mắt vọt lên lướt qua đầu đám người.
Một người bề ngoài cao thấp béo gầy vừa đúng, tỷ lệ hoàn mỹ, bắn nhanh tới như mũi tên, người phát ra khí thế quân lâm thiên hạ vạn vật thần phục, như vị vua giáng lâm. Trường bào sao mặc trên người bay phần phật trong gió, có ánh sao tràn ngập trong không khí rực rỡ vô cùng.
Một người khác cao to vạm vỡ, vừa xuất hiện đã gây áp lực nặng nề ầm ầm lao đến như núi cao bay nhanh, như sông dài cuồn cuộn thủy triều.
Thân thể khác nhau, khí thế khác nhau va chạm trên bầu trời đấu kiếm đài nổ đì đùng.
Sóng khí vô hình mãnh liệt dâng trào, trùng kích bốn phương tám hướng làm đám Kiếm Giả xung quanh tóc dài bay phấp phới, vạt áo bay phần phật, phải híp mắt lại.
Tư Không Chiến đáp xuống đấu kiếm đài trước như từ ngôi sao nhảy xuống, người thẳng tắp như chỉ hướng vì sao. Tần Sơn Hà đáp xuống, rầm một tiếng như núi cao nặng nề đập xuống làm đấu kiếm đài rung rinh.
Tần Sơn Hà rút cự kiếm ra, tiếng gió rít gào, kiếm áp tàn phá chỉ thẳng vào Tư Không Chiến.
Tần Sơn Hà rống to như hồng chung gióng lên:
- Tư Không Chiến, ta trải qua giết chóc sinh tử hơn một năm ở ngoài kiếm cung chỉ vì cuộc chiến hôm nay với ngươi.
Tư Không Chiến ung dung chắp hai tay sau lưng khuôn mặt hờ hững, đôi mắt như ngôi sao sâu thẳm.
Tư Không Chiến từ tốn nói, hoàn toàn không thèm để Tần Sơn Hà vào mắt:
- Hơn một năm trước ngươi không địch ta, hiện giờ ngươi vẫn không phải đối thủ của ta.
Tần Sơn Hà không giận, cười to bảo:
- Có phải là đối thủ của ngươi hay không rất nhanh ngươi sẽ biết!
Tiếng cười kia tràn ngập lực lượng, làm không khí chấn động không ngớt. Giây sau Tần Sơn Hà bùng nổ lực lượng, thân hình cao to vạm vỡ phá tan không khí cách trở như đạn pháo bay vọt ra đánh hướng Tư Không Chiến. Cự kiếm làm tiên phong bỗng đâm tới trước, xuyên qua vô số không khí đằng trước.
Một kiếm này thế lớn lực nặng, kiếm áp đáng sợ tới gần người trước, ập vào mặt. Đám Kiếm Giả đứng xem sau lưng Tư Không Chiến thấy nghẹt thở.
Như dời núi lấp biển, núi non nghiền áp.
Đối diện một kiếm khí thế mạnh mẽ nhưng Tư Không Chiến không nhúc nhích.
Sở Mộ ở bên dưới quan sát chợt mắt sáng rực, ra chiều đăm chiêu.
Sau khi đến thế giới Thái Cổ xảy ra rất nhiều chuyện nằm ngoài dự đoán của Sở Mộ, ví dụ tu luyện kiểm soát lực lượng này nọ.
Tại đây Sở Mộ thấy Kiếm Giả chiến đấu không thi triển kiếm kỹ, kiếm đạo mà ứng dụng kiếm thuật phối hợp các loại lực lượng biến ảo ra, rồi dung nhập kiểm soát lực lượng vào. Nếu đến đẳng cấp Nhập cảnh thì sẽ thi triển vào lúc thích hợp, lực lượng bạo phát hình thành tuyệt sát.
Có thể nói cùng là một trận chiến thì chiến đấu giữa Kiếm Giả thế giới Thái Cổ giản dị, ngắn gọn hơn Kiếm Giả Cổ Kiếm đại lục, biến đổi ứng dụng phong phú hơn.
Tần Sơn Hà chiến đấu khiến Sở Mộ lại được mở rộng tầm mất. Cách chiến đấu khác với Kiếm Giả thế giới Thái Cổ bình thường, bên trong hòa vào một số thứ độc đáo. Sở Mộ đoán có lẽ Tần Sơn Hà truyền thừa tinh nghĩa kiếm đạo, gã lấy nó ra dung nhập vào trong.
Cự kiếm nháy mắt đến gần Tư Không Chiến, lúc này gã mới nhúc nhích. Tư Không Chiến không rút kiếm ra, chỉ một cái, ánh sao ngưng tụ nở rộ trên đầu ngón tay gã.
Đinh!
Tư Không Chiến bay ra sau, cự kiếm run lên lệch sang bên. Ngón tay Tư Không Chiến búng nhẹ, kiếm quang như từng luồng sao băng phá không bắn ra, mỗi một lũ bắn hướng điểm yếu của Tần Sơn Hà, cho thấy năng lực tìm sơ hở kinh người của Tư Không Chiến.
Tần Sơn Hà biến sắc mặt, huơ cự kiếm, kiếm phong gầm rống như nước sông dài trùng kích, đánh nát tất cả ánh sao.
Ngay sau đó Tần Sơn Hà vung tay trái, một thanh kiếm ngắn kỳ lạ hiện ra nháy mắt nối với chuôi cự kiếm, làm cự kiếm thành kiếm khí kỳ lạ có thân kiếm một dài một ngắn.
- Tư Không Chiến, hơn một năm nay ta luyện thành chiêu này, bây giờ cho ngươi thử uy lực của nó!
Tần Sơn Hà nói rồi lao lên trước, dùng cách khó tin áp sát Tư Không Chiến, cự kiếm công kích.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.