Chương 537: Uy lực Chấn Thạch kính. (Thượng)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Mấy đầu hoang thu đồng loạt nhào tới, mang theo tuyệt sát. Một ít hoang thú khác thì liên tục nhổ ra hoang khí đan, muốn đuổi giết Sở Mộ.
Đám hoang thu công kích, mang theo không khí chấn động, sinh ra một cỗ lực lượng chấn động. Khiến cho không khí bốn phía truyền tới chấn động.
Những lực chấn động rất nhỏ này lập tức khiến cho Sở Mộ chú ý, hắn tinh tế cảm nhận.
Đối mặt với hơn mười đầu hoang thú vây công, tuyệt sát. Sở Mộ bất động, phảng phất như là người sắp tử vong chờ đợi công kích vậy.
Mà trên thực tế, toàn bộ tâm thần hắn đều đắm chìm trong cảm ngộ, bởi vì lúc này hắn có một cảm giác ...
Sở Mộ có một loại cảm giác, loại cảm giác chưa bao giờ sai lầm này nói cho hắn biết. Hiện tại đây là thời cơ tốt nhất, thời cơ đột phá tốt nhất.
Cơ hội như vậy một khi bỏ qua, Sở Mộ không biết lúc nào mới có thể đạt được. Bởi vì đây là lĩnh ngộ từ sâu trong linh hồn, cấp độ cao sâu hơn.
Từng tia hiểu ra hiện lên, phảng phất như trăng sáng xuyên qua mây mù.
Trong tích tắc, móng vuốt sắc bén của mấy đầu hoang thú đã xé rách kiếm khí hộ thể của Sở Mộ, bắn thẳng tới vô hình kiếm khí hộ thể.
Cho dù là dùng trình độ cứng cỏi của vô hình kiếm khí hộ thể cũng không có cách nào ngăn cản móng vuốt sắc bén của đám hoang thú. Lại không cần phải nói tới thân thể Sở Mộ, trong nháy mắt cũng bị móng vuốt sắc bén của đám hoang thú xuyên thủng, sau đó xé rách.
Sở Mộ bất động, hai tay lại động. Địa Nguyên kiếm và Đồng Tâm kiếm lập tức khẽ chấn động. Có tiếng vang ông ông rất rõ vang lên, khiến cho da đầu người ta run lên.
Trong giây lát, song kiếm tỏng tay Sở Mộ tựa hồ như có gợn sóng màu vàng nhạt khuếch tán ra, đó là lực lượng chấn động.
Song kiếm huy vũ, quỹ tích như hồn nhiên thiên thành, không thể tìm ra quỹ tích. Dùng góc độ huyền diệu, khó giải thích chém giết qua. Dưới lực lượng chấn động đáng sợ, lập tức, công kích của toàn bộ hoang thú đều bị song kiếm của Sở Mộ đón đỡ. Thời gian và không gian phảng phất như trong tích tắc này trở nên cố định, trở thành hình ảnh từ cổ chí kim.
Móng vuốt sắc bén và hoang thú đạn của mấy đầu hoang thú muốn công kích Sở Mộ đều dừng lại trên không trung. Hai kiếm trong tay Sở Mộ phảng phất như không chỗ nào không có, ngăn cản công kích từ hơn mười góc độ bất đồng của mấy đầu hoang thú. Thế nhưng hết lần này tới lần khác, nhìn qua lại chỉ thấy hai thanh kiếm khí ở hai tay Sở Mộ mà thôi.
Huyền diệu khó giải thích, không có cách nào giải thích được.
Tiếp theo, hình ảnh phảng phất như từ cổ chí kim bị đánh phá, lực lượng chấn động đáng sợ lan tràn, tần suất cao kinh người. Song kiếm trong tay Sở Mộ lóe lên, trong tích tắc khuếc tán ra. Ngay cả không khí chung quanh cũng bị liên lụy.
Tất cả hoang khí đan trong tích tắc phát ra tiếng phanh một tiếng, toàn bộ bị nghiền nát. Rồi sau đó, phảng phất như sương mù bị gió thổi qua, tản ra chung quanh, nhanh chóng tiêu tán ở trong không khí.
Mấy móng vuốt sắc bén tiếp xúc với song kiếm, thân thể mấy đầu hoang thú này chấn động. Móng vuốt sắc bén của chúng dưới chấn động tần suất cao bị đánh nát. Thân thể đồng thời cũng bị đánh bay, thoáng cái rơi xuống đất cách đó mấy trượng.
Trong mắt Sở Mộ hiện lên vẻ kinh ngạc, lập tức nhìn qua song kiếm trong tay, tiếp theo trong mắt tràn ngập vẻ mừng rỡ.
- Đây là tầng thứ hai Chấn Thiên kính sao?
Thì thào một tiếng, hai mắt Sở Mộ bắn ra tinh mang sắc bén, cánh tay chấn động. Bước chân biến ảo, lập tức nhảy vào trong đám hoang thú.
Địa Nguyên kiếm và Đồng Tâm kiếm chấn động với tần suất cao, uy lực của tầng thứ hai Chấn Thạch kính hiển hiện.
Chém ra một kiếm, tốc độ cực nhanh, phảng phất như tia chớp xé rách trời xanh bổ về phía một đầu hung thú. Đầu hoang thú này căn bản không kịp né tránh, bị trúng chiêu. Dưới lực lượng chấn động đáng sợ, ngay cả cơ hội phản kích đầu hoang thú này cũng không có. Thân thể bị đánh bay về phía sau, đập vào người một đầu hoang thú khác, trực tiếp bị đánh bay. Hai đầu hoang thú cùng lăn lông lốc một chỗ.
Uy lực của Chấn Thạch kính đâu chỉ mạnh hơn lực lượng chấn động trụ cột gấp mười lần.
Trong lòng Sở Mộ kích động, lúc xuất kiếm, Chấn Thạch kích không hề giữ lại. Hiện tại hắn mới chỉ bước vào Chấn Thạch kính, là ở cấp độ nhập môn của Chấn Thạch kính. Còn chưa đủ ổn định, cho nên hắn phải không ngừng dùng Chấn Thạch kính công kích hoang thú, đây cũng là một loại phương pháp củng cố.
- Không biết có thể đem kiếm khí dung hợp với Chấn Thạch kính hay không?
Một mặt xuất kiếm, một mặt Sở Mộ thầm nghĩ.
Trước đó, không phải Sở Mộ không có thử qua. Nhưng đáng tiếc lực lượng chấn động và kiếm khí là hai thể, không có phương pháp dung hợp, không có cách nào cùng tồn tại. Mà bây giờ, căn cứ vào điển tịch Chấn Thiên lưu ghi lại, một khi Chấn thiên kính đột phá từ tầng thứ nhất lên tầng thứ hai sẽ xảy ra biến hóa nào đó.
Rốt cuộc là biến hóa gì?
Trừ uy lực tăng cường gấp hơn chục lần ra, còn có biến hóa gì khác hay không?
Ôm suy nghĩ thử xem, Sở Mộ vận chuyển Thiên nguyên kiếm khí trong đan điền. Thiên nguyên kiếm khí vận chuyển, nhanh chóng tiến vào trong kinh mạch, rót vào thân kiếm trong hai tay, lập tức, Chấn Thạch kính được thi triển.
Tiếng ông ông vang lên, Sở Mộ kinh hỉ phát hiện ra. Chấn Thạch kính và Thiên Nguyên kiếm khí cũng không có chút bài xích nào, hai loại lực lượng ngưng tụ, phụ tải vào trên Đồng Tâm kiếm và Địa Nguyên kiếm như hai hợp làm một, tuy hai mà một, dưới tác dụng của Chấn Thạch kính, lại dùng tần suất chấn động còn cao hơn.
Sau khi được Chấn Thạch kính gia trì, uy lực của Thiên nguyên kiếm khí sẽ mạnh tới mức nào đây?
Tiếp theo, Sở Mộ lập tức biết rõ.
Một kiếm của Đồng Tâm kiếm chém vào trên đầu hoang thú. Lập tức, uy lực của một kiếm này bộc phát, không chỉ có khiến cho đầu hoang thú này bị bắn ngược ra xa chừng bảy tám trượng. Hơn nữa chỗ bị Đồng Tâm kiếm chém trúng, càng trực tiếp xuất hiện một miệng vết thương dài hơn một trượng, một chân thì trực tiếp bị chặt đứt. Đầu hoang thú này trực tiếp bị trọng thương.
Nhưng mà hoang thú không giống như dị thú khác, chúng không có huyết dịch, kinh mạch. Thuần túy là do hoang khí trong Thiên hoang cảnh, Thiên Hoang địa cung hội tụ mà thành. Cho nên loại tổn thương này đối với hoang thú mà nói, cũng không có ảnh hưởng quá lớn.
Cho dù là như vậy cũng nhìn ra uy lực của Chấn Thạch kính không kém. Ngay cả uy lực của Thiên Nguyên kiếm khí cũng được tăng phúc cực lớn. Một kiếm này nếu như đổi lại là yêu thú hoặc là Kiếm giả nhân loại, tất sẽ tạo thành tổn thương không nhỏ.
Một tiếng gầm rú vang lên, bên cạnh Sở Mộ có ba đầu hoang thú từ ba phía nhào tới, sát khí bức nhân.
Trên Địa Nguyên kiếm có Thiên nguyên kiếm khí bắt đầu khởi động, Chấn thạch kính dung nhập vào bên trong. Một kiếm vung ra, nhanh như thiểm điện.
Ba đầu hoang thú duỗi ra móng vuốt sắc bén, còn chưa kịp chạm vào người Sở Mộ đã bị kiếm của Sở Mộ đánh trúng trước. Miệng phát ra một tiếng gầm rú quái dị rồi bay ngược về phía sau. Chân trước chúng đều bị chém đứt, ngực còn lưu lại một vết thương thật sâu.
Đám hoang thu công kích, mang theo không khí chấn động, sinh ra một cỗ lực lượng chấn động. Khiến cho không khí bốn phía truyền tới chấn động.
Những lực chấn động rất nhỏ này lập tức khiến cho Sở Mộ chú ý, hắn tinh tế cảm nhận.
Đối mặt với hơn mười đầu hoang thú vây công, tuyệt sát. Sở Mộ bất động, phảng phất như là người sắp tử vong chờ đợi công kích vậy.
Mà trên thực tế, toàn bộ tâm thần hắn đều đắm chìm trong cảm ngộ, bởi vì lúc này hắn có một cảm giác ...
Sở Mộ có một loại cảm giác, loại cảm giác chưa bao giờ sai lầm này nói cho hắn biết. Hiện tại đây là thời cơ tốt nhất, thời cơ đột phá tốt nhất.
Cơ hội như vậy một khi bỏ qua, Sở Mộ không biết lúc nào mới có thể đạt được. Bởi vì đây là lĩnh ngộ từ sâu trong linh hồn, cấp độ cao sâu hơn.
Từng tia hiểu ra hiện lên, phảng phất như trăng sáng xuyên qua mây mù.
Trong tích tắc, móng vuốt sắc bén của mấy đầu hoang thú đã xé rách kiếm khí hộ thể của Sở Mộ, bắn thẳng tới vô hình kiếm khí hộ thể.
Cho dù là dùng trình độ cứng cỏi của vô hình kiếm khí hộ thể cũng không có cách nào ngăn cản móng vuốt sắc bén của đám hoang thú. Lại không cần phải nói tới thân thể Sở Mộ, trong nháy mắt cũng bị móng vuốt sắc bén của đám hoang thú xuyên thủng, sau đó xé rách.
Sở Mộ bất động, hai tay lại động. Địa Nguyên kiếm và Đồng Tâm kiếm lập tức khẽ chấn động. Có tiếng vang ông ông rất rõ vang lên, khiến cho da đầu người ta run lên.
Trong giây lát, song kiếm tỏng tay Sở Mộ tựa hồ như có gợn sóng màu vàng nhạt khuếch tán ra, đó là lực lượng chấn động.
Song kiếm huy vũ, quỹ tích như hồn nhiên thiên thành, không thể tìm ra quỹ tích. Dùng góc độ huyền diệu, khó giải thích chém giết qua. Dưới lực lượng chấn động đáng sợ, lập tức, công kích của toàn bộ hoang thú đều bị song kiếm của Sở Mộ đón đỡ. Thời gian và không gian phảng phất như trong tích tắc này trở nên cố định, trở thành hình ảnh từ cổ chí kim.
Móng vuốt sắc bén và hoang thú đạn của mấy đầu hoang thú muốn công kích Sở Mộ đều dừng lại trên không trung. Hai kiếm trong tay Sở Mộ phảng phất như không chỗ nào không có, ngăn cản công kích từ hơn mười góc độ bất đồng của mấy đầu hoang thú. Thế nhưng hết lần này tới lần khác, nhìn qua lại chỉ thấy hai thanh kiếm khí ở hai tay Sở Mộ mà thôi.
Huyền diệu khó giải thích, không có cách nào giải thích được.
Tiếp theo, hình ảnh phảng phất như từ cổ chí kim bị đánh phá, lực lượng chấn động đáng sợ lan tràn, tần suất cao kinh người. Song kiếm trong tay Sở Mộ lóe lên, trong tích tắc khuếc tán ra. Ngay cả không khí chung quanh cũng bị liên lụy.
Tất cả hoang khí đan trong tích tắc phát ra tiếng phanh một tiếng, toàn bộ bị nghiền nát. Rồi sau đó, phảng phất như sương mù bị gió thổi qua, tản ra chung quanh, nhanh chóng tiêu tán ở trong không khí.
Mấy móng vuốt sắc bén tiếp xúc với song kiếm, thân thể mấy đầu hoang thú này chấn động. Móng vuốt sắc bén của chúng dưới chấn động tần suất cao bị đánh nát. Thân thể đồng thời cũng bị đánh bay, thoáng cái rơi xuống đất cách đó mấy trượng.
Trong mắt Sở Mộ hiện lên vẻ kinh ngạc, lập tức nhìn qua song kiếm trong tay, tiếp theo trong mắt tràn ngập vẻ mừng rỡ.
- Đây là tầng thứ hai Chấn Thiên kính sao?
Thì thào một tiếng, hai mắt Sở Mộ bắn ra tinh mang sắc bén, cánh tay chấn động. Bước chân biến ảo, lập tức nhảy vào trong đám hoang thú.
Địa Nguyên kiếm và Đồng Tâm kiếm chấn động với tần suất cao, uy lực của tầng thứ hai Chấn Thạch kính hiển hiện.
Chém ra một kiếm, tốc độ cực nhanh, phảng phất như tia chớp xé rách trời xanh bổ về phía một đầu hung thú. Đầu hoang thú này căn bản không kịp né tránh, bị trúng chiêu. Dưới lực lượng chấn động đáng sợ, ngay cả cơ hội phản kích đầu hoang thú này cũng không có. Thân thể bị đánh bay về phía sau, đập vào người một đầu hoang thú khác, trực tiếp bị đánh bay. Hai đầu hoang thú cùng lăn lông lốc một chỗ.
Uy lực của Chấn Thạch kính đâu chỉ mạnh hơn lực lượng chấn động trụ cột gấp mười lần.
Trong lòng Sở Mộ kích động, lúc xuất kiếm, Chấn Thạch kích không hề giữ lại. Hiện tại hắn mới chỉ bước vào Chấn Thạch kính, là ở cấp độ nhập môn của Chấn Thạch kính. Còn chưa đủ ổn định, cho nên hắn phải không ngừng dùng Chấn Thạch kính công kích hoang thú, đây cũng là một loại phương pháp củng cố.
- Không biết có thể đem kiếm khí dung hợp với Chấn Thạch kính hay không?
Một mặt xuất kiếm, một mặt Sở Mộ thầm nghĩ.
Trước đó, không phải Sở Mộ không có thử qua. Nhưng đáng tiếc lực lượng chấn động và kiếm khí là hai thể, không có phương pháp dung hợp, không có cách nào cùng tồn tại. Mà bây giờ, căn cứ vào điển tịch Chấn Thiên lưu ghi lại, một khi Chấn thiên kính đột phá từ tầng thứ nhất lên tầng thứ hai sẽ xảy ra biến hóa nào đó.
Rốt cuộc là biến hóa gì?
Trừ uy lực tăng cường gấp hơn chục lần ra, còn có biến hóa gì khác hay không?
Ôm suy nghĩ thử xem, Sở Mộ vận chuyển Thiên nguyên kiếm khí trong đan điền. Thiên nguyên kiếm khí vận chuyển, nhanh chóng tiến vào trong kinh mạch, rót vào thân kiếm trong hai tay, lập tức, Chấn Thạch kính được thi triển.
Tiếng ông ông vang lên, Sở Mộ kinh hỉ phát hiện ra. Chấn Thạch kính và Thiên Nguyên kiếm khí cũng không có chút bài xích nào, hai loại lực lượng ngưng tụ, phụ tải vào trên Đồng Tâm kiếm và Địa Nguyên kiếm như hai hợp làm một, tuy hai mà một, dưới tác dụng của Chấn Thạch kính, lại dùng tần suất chấn động còn cao hơn.
Sau khi được Chấn Thạch kính gia trì, uy lực của Thiên nguyên kiếm khí sẽ mạnh tới mức nào đây?
Tiếp theo, Sở Mộ lập tức biết rõ.
Một kiếm của Đồng Tâm kiếm chém vào trên đầu hoang thú. Lập tức, uy lực của một kiếm này bộc phát, không chỉ có khiến cho đầu hoang thú này bị bắn ngược ra xa chừng bảy tám trượng. Hơn nữa chỗ bị Đồng Tâm kiếm chém trúng, càng trực tiếp xuất hiện một miệng vết thương dài hơn một trượng, một chân thì trực tiếp bị chặt đứt. Đầu hoang thú này trực tiếp bị trọng thương.
Nhưng mà hoang thú không giống như dị thú khác, chúng không có huyết dịch, kinh mạch. Thuần túy là do hoang khí trong Thiên hoang cảnh, Thiên Hoang địa cung hội tụ mà thành. Cho nên loại tổn thương này đối với hoang thú mà nói, cũng không có ảnh hưởng quá lớn.
Cho dù là như vậy cũng nhìn ra uy lực của Chấn Thạch kính không kém. Ngay cả uy lực của Thiên Nguyên kiếm khí cũng được tăng phúc cực lớn. Một kiếm này nếu như đổi lại là yêu thú hoặc là Kiếm giả nhân loại, tất sẽ tạo thành tổn thương không nhỏ.
Một tiếng gầm rú vang lên, bên cạnh Sở Mộ có ba đầu hoang thú từ ba phía nhào tới, sát khí bức nhân.
Trên Địa Nguyên kiếm có Thiên nguyên kiếm khí bắt đầu khởi động, Chấn thạch kính dung nhập vào bên trong. Một kiếm vung ra, nhanh như thiểm điện.
Ba đầu hoang thú duỗi ra móng vuốt sắc bén, còn chưa kịp chạm vào người Sở Mộ đã bị kiếm của Sở Mộ đánh trúng trước. Miệng phát ra một tiếng gầm rú quái dị rồi bay ngược về phía sau. Chân trước chúng đều bị chém đứt, ngực còn lưu lại một vết thương thật sâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.