Chương 394: Vị trí thứ nhất của ta chứ không phải là ai khác. (Hạ)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Lĩnh ngộ ý cảnh vốn không dễ dàng, nhất là loại người lĩnh ngộ ba loại ý cảnh như hắn, khi muốn tăng lên ý cảnh vô cùng khó khăn, chứ đừng nói là về sau có thể lĩnh ngộ ý cảnh khác hay không.
- Đúng vậy, chính là tăng ý cảnh lên.
Gia Cát Minh gật đầu, dùng ngữ khí khẳng định thậm chí là mang theo chút khát khao nói:
- Nhưng mà công hiệu của Luyện ý đan cũng có hạn chế, chỉ có thể tăng lên ý cảnh dưới bảy thành, cũng có thể nói là sau khi phục dụng Luyện ý đan, trong thời gian ngắn lĩnh ngộ nhanh chóng, tăng lên ý cảnh, về phần có thể tăng lên bao nhiêu thì hoàn toàn xem vào ngộ tính của bản thân. Có khả năng tăng từ bốn thành nhất lên bốn thành hai, thậm chí là năm thành. Nhưng mà cực hạn cũng chỉ là sáu thành chín, cho dù là người có sáu thành ý cảnh phục dụng Luyện Ý đan cũng không có cách nào tăng lên tới bảy thành. Về phần ý cảnh dưới bốn thành không thể nào phục dụng Luyện Ý đan, bởi vì không có cách nào chịu đựng được dược lực. Không chỉ có thể tăng lên ý cảnh, ngược lại còn bị sụp đổ.
Hai mắt đám người Hàn Nhược Tuyết không hẹn mà cùng hiện lên vẻ khát khao, Luyện ý đan.
- Đệ nhất.
Ngón tay Sở Mộ nhẹ nhàng gõ, dùng thanh âm mà chỉ chính bản thân hắn mới có thể nghe được.
- Ta nhất định phải đạt được a.
Bất kể là Nhân Dương đan hay là kỹ xảo phát lực, hay là Luyện Ý ddan, Sở Mộ đều muốn đạt được, về phấn kiếm khí cực phẩm, Cổ Kiếm thuật các loại Sở Mộ cũng muốn, nhưng mà cảm giác không có mãnh liệt như Luyện Ý đan.
- Muốn đạt được top ba rất khó khanw a.
Thật lâu sau, Gia Cát Minh mới liên tục thở dài nặng nề nói.
Lần trước hắn chỉ đạt được vị trí thứ ba mươi lăm trong top một trăm tổng bảng, lần này coi như kiếm thuật hắn tăng trưởng không ít, nhưng mà những người khác cũng có tăng lên. Nhất là top ba người đứng đầu ba năm trước, vô cùng đáng sợ.
- Top mười ta cũng không dám hy vọng xa vời.
Dương Kiếm nhàn nhạt nói.
Mấy người khác mặc dù không có nói chuyện, nhưng mà vẻ mặt bọn họ cũng hiện lên suy nghĩ trong lòng, không phải là không muốn, mà không cách nào làm được.
- Gia Cát sư huynh, top mười theo thứ tự là những ai? Có đặc thù gì?
Trong lòng Sở Mộ khẽ động, hỏi.
Tuy rằng không biết kiếm thuật trong top một trăm này rốt cuộc như thế nào, nhưng mà xem qua trận đấu của Hoàng Bất Câu Sở Mộ đã biết rõ, trình độ kiếm thuật của Hoàng Bất Câu còn chưa đạt tới tông sư, chỉ có thể coi là cấp độ ở giữa kiếm thuật đại sư đại thành và viên mãn mà thôi.
Mà Hoàng Bất Câu lần trước đứng ở vị trí thứ bốn mươi bảy, có lẽ tạo nghệ kiếm thuật của Gia Cát Minh đứng thứ ba lăm nhiều lắm cũng chỉ là kiếm thuật đại sư đỉnh phong mà thôi, khả năng kiếm thuật tông sư cũng không lớn.
- Kiếm thuật tông sư tiểu thành, U ám nhất kiếm đã triệt để nắm giữ, tuy rằng Vô quang nhất kiếm còn chưa có đầu mối, nhưng mà dùng tạo nghệ kiếm thuật của ta top mười tuyệt đối không thành vấn đề. Top ba cũng có thể tranh giành một hai.
- Ngươi đã muốn biết vậy thì ta sẽ nói một cách đơn giản cho ngươi vậy.
Gia Cát Minh thoáng giật mình rồi cười nói.
- Người thứ mười gọi là Hoàng Phủ Kiếm Nam, một thành viên của Thiên Vương điện trong nhất viện, bài danh thứ chín trong Đồng Kiếm bảng. Trụ cột kiếm thuật của hắn vô cùng xảo trá, làm cho người ta khó lòng phòng bị, được xưng là lăng lệ chi kiếm.
- Người thứ chín gọi là Bộ Kinh Long, là một thành viên của Thiên Âm các trong tam viện, bài danh thứ mười trên Đồng Kiếm bảng, trụ cột kiếm thuật của hắn có đặc điểm là trực tiếp, rầm rộ, được xưng là long hình chi kiếm.
- Người thứ tám gọi là Phó Xà, một thành viên của Chưởng Kiếm các nhị viện, bài danh thứ sáu trong Đồng Kiếm bảng, trụ cột kiếm thuật của hắn lại phát triển theo đường lối giống tên của hắn, linh hoạt như rắn, so với kiếm của Hoàng Phủ Kiếm Nam kia còn âm hiểu, xảo trá hơn nhiều, được xưng là Xà hình chi kiếm.
- Người đứng thứ bảy gọi là An hàn, là một thành viên của Ảnh Minh trong ngũ viện, bài danh thứ tám trên Đồng Kiếm bảng, kiếm thật của nàng linh hoạt nhẹ nhàng, lúc xuất kiếm sẽ khiến cho kiếm sinh ra âm thanh, loại thanh âm này sẽ quấy nhiễu đối thủ, làm cho lực chú ý của đối thủ khó có thể tập trung, tiến tới bị kiếm thuật linh hoạt của nàng đánh bại, cho nên được xưng là Kinh linh chi kiếm.
- Người thứ sáu gọi là Hướng Thiên Hà, một thành viên của Kim Phong minh trong lục viện, bài danh thứ bảy trên Đồng Kiếm bảng, kiếm thuật của hắn theo đường liên miên không dứt, chiến đấu cùng hắn ngàn vạn lần không thể để cho hắn công kích trước, nếu không sẽ không có cách nào đánh gãy thế công của hắn, cho nên mới gọi là Trường hà chi kiếm.
- Người thứ năm gọi là Đông Phương Cố, một thành viên của Lôi Hỏa minh trong tứ viện, bài danh thứ năm trên Đồng Kiếm bảng, hắn sử dụng tử mẫu kiếm, một công một thủ, bởi vậy kiếm thuật thường thay đổi thất thường, làm cho người ta khó có thể dự đoán, cho nên được gọi là Kỳ chính chi kiếm.
- Người thứ tư gọi là Hoàng Phủ Ngạo Sương, một thành viên của Thiên Vương điện trong nhất viện, bài danh thứ tư trên Đồng Kiếm bảng, đặc điểm kiếm thuật của nàng chính là vô cùng tàn nhẫn, xuất kiếm không lưu tình chút nào, lại thêm tinh chuẩn vô cùng, lại bởi vì nàng tời sinh là Băng Linh kiếm thể, cho nên mỗi một kiếm tự nhiên đều có một cỗ lực lượng lạnh lẽo, được xưng là Băng Hàn chi kiếm.
- Băng linh kiếm thể?
Sở Mộ lần đầu tiên nghe nói qua khái niệm này.
- Dưới đời này có một ít người được gọi là thiên kiêu chi tử, bọn họ là sủng nhi của ông trời, vừa mới sinh ra đời đã có thiên phú mà người khác không có, gọi là kiếm thể.
Gia Cát Minh giải thích:
- Loại người này cũng gọi là kiếm thể trời sinh, ví dụ như Băng Linh kiếm thể, Phong linh kiếm thể.... Những người có được kiếm thể khi tu luyện kiếm khí quyết hoặc là kiếm thuật tương ứng đều mau chóng hơn người bình thường rất nhiều, hơn nữa khi lĩnh ngộ ý cảnh so với Kiếm giả bình thường nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
- Thì ra là thế.
Sở Mộ giật mình, gật gật đầu.
Trên đời này không thiếu cái lạ, loại người trời sinh kiếm thể này thực sự là may mắn, vừa ra đời đã có căn cơ hùng hậu mà người khác không có, trên con đường tu luyện lại càng nhanh chóng hơn người khác.
Gia Cát Minh lại giới thiệu từng người, đồng thời lúc giới thiệu còn chỉ rõ căn cơ của từng người một cho Sở Mộ nghe.
Cho dù cách mấy trăm mấy ngàn mét Sở Mộ cũng nhìn rõ bọn họ, bởi vì chỗ ngồi của bọn họ đều khiến cho người ta chú ý vô cùng.
Trừ Sở Mộ ra, những người khác như Lôi Hạo, Lương Hải Sơn.... đều vểnh tai lắng nghe, có lẽ bọn họ không có khả năng cạnh tranh top mười, nhưng mà hiểu thêm một chút cũng không sai a.
- Người thứ ba gọi là Khương Ngọc Hoàn, bài danh thứ ba Đồng Kiếm bảng, kiếm thuật của nàng rất nhu hòa, có thể hỏa giải tất cả công kích, hơn nữa còn mượn lực phản kích, là một người đáng sợ, được người ta gọi Chí nhu chi kiếm.
- Đúng vậy, chính là tăng ý cảnh lên.
Gia Cát Minh gật đầu, dùng ngữ khí khẳng định thậm chí là mang theo chút khát khao nói:
- Nhưng mà công hiệu của Luyện ý đan cũng có hạn chế, chỉ có thể tăng lên ý cảnh dưới bảy thành, cũng có thể nói là sau khi phục dụng Luyện ý đan, trong thời gian ngắn lĩnh ngộ nhanh chóng, tăng lên ý cảnh, về phần có thể tăng lên bao nhiêu thì hoàn toàn xem vào ngộ tính của bản thân. Có khả năng tăng từ bốn thành nhất lên bốn thành hai, thậm chí là năm thành. Nhưng mà cực hạn cũng chỉ là sáu thành chín, cho dù là người có sáu thành ý cảnh phục dụng Luyện Ý đan cũng không có cách nào tăng lên tới bảy thành. Về phần ý cảnh dưới bốn thành không thể nào phục dụng Luyện Ý đan, bởi vì không có cách nào chịu đựng được dược lực. Không chỉ có thể tăng lên ý cảnh, ngược lại còn bị sụp đổ.
Hai mắt đám người Hàn Nhược Tuyết không hẹn mà cùng hiện lên vẻ khát khao, Luyện ý đan.
- Đệ nhất.
Ngón tay Sở Mộ nhẹ nhàng gõ, dùng thanh âm mà chỉ chính bản thân hắn mới có thể nghe được.
- Ta nhất định phải đạt được a.
Bất kể là Nhân Dương đan hay là kỹ xảo phát lực, hay là Luyện Ý ddan, Sở Mộ đều muốn đạt được, về phấn kiếm khí cực phẩm, Cổ Kiếm thuật các loại Sở Mộ cũng muốn, nhưng mà cảm giác không có mãnh liệt như Luyện Ý đan.
- Muốn đạt được top ba rất khó khanw a.
Thật lâu sau, Gia Cát Minh mới liên tục thở dài nặng nề nói.
Lần trước hắn chỉ đạt được vị trí thứ ba mươi lăm trong top một trăm tổng bảng, lần này coi như kiếm thuật hắn tăng trưởng không ít, nhưng mà những người khác cũng có tăng lên. Nhất là top ba người đứng đầu ba năm trước, vô cùng đáng sợ.
- Top mười ta cũng không dám hy vọng xa vời.
Dương Kiếm nhàn nhạt nói.
Mấy người khác mặc dù không có nói chuyện, nhưng mà vẻ mặt bọn họ cũng hiện lên suy nghĩ trong lòng, không phải là không muốn, mà không cách nào làm được.
- Gia Cát sư huynh, top mười theo thứ tự là những ai? Có đặc thù gì?
Trong lòng Sở Mộ khẽ động, hỏi.
Tuy rằng không biết kiếm thuật trong top một trăm này rốt cuộc như thế nào, nhưng mà xem qua trận đấu của Hoàng Bất Câu Sở Mộ đã biết rõ, trình độ kiếm thuật của Hoàng Bất Câu còn chưa đạt tới tông sư, chỉ có thể coi là cấp độ ở giữa kiếm thuật đại sư đại thành và viên mãn mà thôi.
Mà Hoàng Bất Câu lần trước đứng ở vị trí thứ bốn mươi bảy, có lẽ tạo nghệ kiếm thuật của Gia Cát Minh đứng thứ ba lăm nhiều lắm cũng chỉ là kiếm thuật đại sư đỉnh phong mà thôi, khả năng kiếm thuật tông sư cũng không lớn.
- Kiếm thuật tông sư tiểu thành, U ám nhất kiếm đã triệt để nắm giữ, tuy rằng Vô quang nhất kiếm còn chưa có đầu mối, nhưng mà dùng tạo nghệ kiếm thuật của ta top mười tuyệt đối không thành vấn đề. Top ba cũng có thể tranh giành một hai.
- Ngươi đã muốn biết vậy thì ta sẽ nói một cách đơn giản cho ngươi vậy.
Gia Cát Minh thoáng giật mình rồi cười nói.
- Người thứ mười gọi là Hoàng Phủ Kiếm Nam, một thành viên của Thiên Vương điện trong nhất viện, bài danh thứ chín trong Đồng Kiếm bảng. Trụ cột kiếm thuật của hắn vô cùng xảo trá, làm cho người ta khó lòng phòng bị, được xưng là lăng lệ chi kiếm.
- Người thứ chín gọi là Bộ Kinh Long, là một thành viên của Thiên Âm các trong tam viện, bài danh thứ mười trên Đồng Kiếm bảng, trụ cột kiếm thuật của hắn có đặc điểm là trực tiếp, rầm rộ, được xưng là long hình chi kiếm.
- Người thứ tám gọi là Phó Xà, một thành viên của Chưởng Kiếm các nhị viện, bài danh thứ sáu trong Đồng Kiếm bảng, trụ cột kiếm thuật của hắn lại phát triển theo đường lối giống tên của hắn, linh hoạt như rắn, so với kiếm của Hoàng Phủ Kiếm Nam kia còn âm hiểu, xảo trá hơn nhiều, được xưng là Xà hình chi kiếm.
- Người đứng thứ bảy gọi là An hàn, là một thành viên của Ảnh Minh trong ngũ viện, bài danh thứ tám trên Đồng Kiếm bảng, kiếm thật của nàng linh hoạt nhẹ nhàng, lúc xuất kiếm sẽ khiến cho kiếm sinh ra âm thanh, loại thanh âm này sẽ quấy nhiễu đối thủ, làm cho lực chú ý của đối thủ khó có thể tập trung, tiến tới bị kiếm thuật linh hoạt của nàng đánh bại, cho nên được xưng là Kinh linh chi kiếm.
- Người thứ sáu gọi là Hướng Thiên Hà, một thành viên của Kim Phong minh trong lục viện, bài danh thứ bảy trên Đồng Kiếm bảng, kiếm thuật của hắn theo đường liên miên không dứt, chiến đấu cùng hắn ngàn vạn lần không thể để cho hắn công kích trước, nếu không sẽ không có cách nào đánh gãy thế công của hắn, cho nên mới gọi là Trường hà chi kiếm.
- Người thứ năm gọi là Đông Phương Cố, một thành viên của Lôi Hỏa minh trong tứ viện, bài danh thứ năm trên Đồng Kiếm bảng, hắn sử dụng tử mẫu kiếm, một công một thủ, bởi vậy kiếm thuật thường thay đổi thất thường, làm cho người ta khó có thể dự đoán, cho nên được gọi là Kỳ chính chi kiếm.
- Người thứ tư gọi là Hoàng Phủ Ngạo Sương, một thành viên của Thiên Vương điện trong nhất viện, bài danh thứ tư trên Đồng Kiếm bảng, đặc điểm kiếm thuật của nàng chính là vô cùng tàn nhẫn, xuất kiếm không lưu tình chút nào, lại thêm tinh chuẩn vô cùng, lại bởi vì nàng tời sinh là Băng Linh kiếm thể, cho nên mỗi một kiếm tự nhiên đều có một cỗ lực lượng lạnh lẽo, được xưng là Băng Hàn chi kiếm.
- Băng linh kiếm thể?
Sở Mộ lần đầu tiên nghe nói qua khái niệm này.
- Dưới đời này có một ít người được gọi là thiên kiêu chi tử, bọn họ là sủng nhi của ông trời, vừa mới sinh ra đời đã có thiên phú mà người khác không có, gọi là kiếm thể.
Gia Cát Minh giải thích:
- Loại người này cũng gọi là kiếm thể trời sinh, ví dụ như Băng Linh kiếm thể, Phong linh kiếm thể.... Những người có được kiếm thể khi tu luyện kiếm khí quyết hoặc là kiếm thuật tương ứng đều mau chóng hơn người bình thường rất nhiều, hơn nữa khi lĩnh ngộ ý cảnh so với Kiếm giả bình thường nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
- Thì ra là thế.
Sở Mộ giật mình, gật gật đầu.
Trên đời này không thiếu cái lạ, loại người trời sinh kiếm thể này thực sự là may mắn, vừa ra đời đã có căn cơ hùng hậu mà người khác không có, trên con đường tu luyện lại càng nhanh chóng hơn người khác.
Gia Cát Minh lại giới thiệu từng người, đồng thời lúc giới thiệu còn chỉ rõ căn cơ của từng người một cho Sở Mộ nghe.
Cho dù cách mấy trăm mấy ngàn mét Sở Mộ cũng nhìn rõ bọn họ, bởi vì chỗ ngồi của bọn họ đều khiến cho người ta chú ý vô cùng.
Trừ Sở Mộ ra, những người khác như Lôi Hạo, Lương Hải Sơn.... đều vểnh tai lắng nghe, có lẽ bọn họ không có khả năng cạnh tranh top mười, nhưng mà hiểu thêm một chút cũng không sai a.
- Người thứ ba gọi là Khương Ngọc Hoàn, bài danh thứ ba Đồng Kiếm bảng, kiếm thuật của nàng rất nhu hòa, có thể hỏa giải tất cả công kích, hơn nữa còn mượn lực phản kích, là một người đáng sợ, được người ta gọi Chí nhu chi kiếm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.