Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2358: Yêu nghiệt hàng lâm. (3)

Lục Đạo Trầm Luân

08/06/2020

- Nói đúng, mới bảy ngàn trượng cũng không có gì đáng nói.

- Đúng thế, thiên tài yêu nghiệt vạn cổ khó tìm, áp 

thiên tài tuyệt thế đỉnh cấp, có lẽ biểu phải cao hơn đám người Tiếu Nguyên Cát mới đúng.

- Cưỡng từ đoạt lý, thiên tài chênh lệch không thể tính toán như thiên tài bình thường, thiên tài tuyệt thế Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ không thể so với thiên tài Thiên cấp Niết Bàn cửu trọng thiên sơ kỳ, Tiếu Nguyên Cát chính là thiên tài tuyệt thế đỉnh cấp, bản thân lại là Niết Bàn cửu trọng thiên đỉnh phong. BỌn họ có thể chống lại cường giả Thánh cấp nhất tinh sơ kỳ, sao có thể lấy Sở Mộ tu vi Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ ra so sánh.

Một thiên tài ngoại môn phản bác nói.

- Hừ, thiên tài không phải là người bình thường, đã được xưng là thiên tài yêu nghiệt vạn cổ khó tìm tự nhiên là phải có điểm thần kỳ.

Thiên tài nội môn lại phản bác.

- Đừng cãi nữa, cho dù Tiếu Nguyên Cát thật sự lợi hại như thế, có thể khiêu chiến độ cao tám ngàn trượng của Vạn Tuyệt Phong, tốc độ của bọn họ so được với Sở Mộ sao?

Một thiên tài ngoại môn lớn tiếng nói, hắn vương tay chỉ về phía Sở Mộ.

Đúng thế, từ khi vừa bắt đầu cho tới bây giờ, tốc độ của Sở Mộ vẫn bảo trì tốc độ vô cùng nhanh chóng, không có xu thế nhanh hơn hay giảm xuống, tốc độ như vậy ngay từ đầu vô cùng bình thường, sau khi vượt qua sáu ngàn trượng vẫn bảo trì tốc độ như thế đã làm người ta hết sức kinh ngạc, hiện tại đã qua bảy ngàn trượng, mỗi một mét đều phỉa thừa nhận áp lực mạnh hơn, tốc độ cũng bị áp chế, hơn nữa leo lên tới khoảng cách bảy ngàn trượng, một thân lực lượng đều tiêu hao rất lớn, đối mặt với áp lực như thế phải suy nghĩ rất rõ ràng.

Nhưng thiên tài yêu nghiệt vạn cổ khó tìm lại làm như không thừa nhận áp lực, giống như không bị tiêu hao, hắn vẫn bảo trì tốc độ như cũ.

Bọn họ cũng không rõ việc này, Sở Mộ luyện khí luyện thể cùng tu, hơn nữa đan điền của hắn còn biến dị càng lớn càng cứng cỏi hơn xa người khác, uy năng của kiếm nguyên càng hơn xa nguyên lực bình thường, kiếm nguyên Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ không chút thua kém nguyên lực của Niết Bàn cửu trọng thiên sơ kỳ, tốc độ khôi phục còn nhanh hơn nữa.

Còn nữa, tu vi phương diện luyện thể còn mang lại khí lực cường hoành, trong huyết nhục ẩn chứa sinh cơ đáng sợ, càng giúp hắn khôi phục thể năng tiêu hao cực nhanh.

Điểm thứ ba, hắn có thể khống chế lực lượng của mình một cách hoàn mỹ, cho dù đa số cường giả Thánh cấp cũng không làm được.

Từ đủ loại uy thế như vậy, tốc độ của Sở Mộ rất nhanh.

Mặc dù như thế, Sở Mộ vẫn cảm giác được áp lực không ngừng tăng cường, từng đợt từng đợt từ bốn phương tám hướng bao phủ bản thân, oanh kích trên người hắn, trấn áp hắn xuống dưới.

Không ngừng leo lên, không ngừng tới gần tám ngàn trượng.

Phía dưới có vô số thiên tài đang quan sát, cho dù là ngoại môn hay nội môn, bọn họ không ngừng ngẩng đầu quan sát, cũng ngừng thở.

Tám ngàn trượng, một thiên tài tuyệt thế đỉnh phong Niết Bàn Cảnh cực hạn có thể khiêu chiến tám ngàn trượng.

Bọn họ chưa từng nhìn thấy tu vi Niết Bàn bát trọng thiên, thậm chí là lúc Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ lại có thể khiêu chiến độ cao tám ngàn trượng.



Khác với tâm tình của bọn họ, Sở Mộ không có cảm giác khẩn trương, hắn vẫn bảo trì tốc độ như cũ bò lên trên.

- Ba trăm mét, còn kém ba trăm mét, cố gắng lên, xông lên!

Rất nhiều thiên tài ngoại môn không tự giác nắm chặt nắm đấm, âm thầm phát lực, dường như bọn họ muốn tiếp thêm lực lượng để Sở Mộ bò lên cao hơn.

- Không nên đi lên, không nên đi lên!

Trái ngược với thiên tài ngoại môn, những thiên tài nội môn nhất mạch đang rống to trong lòng, thậm chí có người còn thấp giọng thì thào lẩm bẩm, dường như muốn quấy nhiễu Sở Mộ.

Mặc kệ thiên tài nội môn nhất mạch châm chọc như thế nào, bọn họ cũng hiểu tu vi Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ khiêu chiến tám cao ngàn trượng là chuyện không có khả năng, nếu có thể làm được, đủ để chứng minh thiên tài yêu nghiệt cường đại khó lường.

Thiên tài ngoại môn nhất mạch ủng hộ, thiên tài nội môn nhất mạch nguyền rủa, tất cả đều không có tác dụng gì, Sở Mộ cũng không quan tâm tới.

Hai trăm mét!

Một trăm mét!

Càng ngày càng gần.

Khoảng cách càng gần, người quan sát hít thở càng dồn dập.

Chín mươi mét... Tám mươi mét... Bảy mươi mét...

Lúc này Sở Mộ đạt tới độ cao tám ngàn mét.

- Tám đoạn!

- Qua, không thể tưởng tượng nổi.

- Điều này sao có thể.

Ánh mắt nhiều người như rớt xuống đất

Bởi vì kinh ngạc, một bộ phận người trên Vạn Tuyệt Đỉnh quên mình đang ở nơi nào, trực tiếp rơi xuống dưới, bộ dạng thê thảm.

- Áp lực gia tăng hết sức rõ ràng.

Sở Mộ leo lên độ cao tám ngàn trượng, thân thể hắn trầm xuống, hắn cảm giác được nên vội vàng ổn định nhưng tốc độ bắt đầu hạ thấp.



- Tám ngàn trượng, lại còn bò lên trên.

- Chẳng lẽ người này muốn khiêu chiến chín ngàn trượng?

- Hừ, hắn là một yêu nghiệt đấy, thiên tài yêu nghiệt, được gọi là vạn cổ khó tìm, leo đến tám ngàn trượng là đương nhiên, chín ngàn trượng cũng có thể.

Một thiên tài nội môn nói chuyện mang theo vị chua, thiên tài ngoại môn không quan tâm tới hắn.

Tám ngàn trượng, tới tận nơi này, các thiên tài trong thiên tài tiểu thế giới vẫn còn ở Niết Bàn Cảnh chỉ đạt tới mức này là cao nhất, đại biểu cho một cực hạn, hôm nay Sở Mộ đã đạt tới cực hạn này, xem ra còn muốn phá cực hạn.

- Tốc độ hạ thấp nhưng rất ổn.

- Tiếp tục như thế sẽ sáng tạo kỷ lục.

- Để cho đám nội môn xem thế nào là thiên tài cấp yêu nghiệt đi.

Tuy tốc độ hạ thấp nhưng rất ổn, bảo trì tần suất leo lên, lần nữa vượt qua vài trăm mét, hắn đi lên nơi cao hơn.

Tám ngàn trượng và chín ngàn trượng, kém một ngàn trượng cũng đại biểu chênh lệch giữa Niết Bàn Cảnh và Vạn Cổ Cảnh với nhau.

Tốc độ hạ thấp bằng một nửa lúc trước, nhìn hắn vẫn không chậm bao nhiêu.

Không bao lâu, Sở Mộ dùng tốc độ đều đều leo tám ngàn năm trăm trượng, độ cao này đã vượt qua tất cả kỷ lục lúc trước, là cực hạn của tất cả thiên tài Niết Bàn Cảnh, hắn đã sáng tạo kỷ lục mới nhưng vẫn chưa kết thúc.

Tám ngàn sáu trăm trượng!

Tám ngàn bảy trăm trượng!

Tám ngàn tám trăm trượng!

Tám ngàn chín trăm trượng!

Đám người phía dưới trợn mắt há hốc mồm.

Chẳng lẽ muốn khiêu chiến chín đoạn chín ngàn trượng sao?

Phải biết rằng, một Vạn Cổ Cảnh nhất trọng thiên cũng khó có thể khiêu chiến độ cao chín ngàn trượng.

Đạt tới, Sở Mộ thực đạt tới độ cao chín cao ngàn trượng, đã vượt qua một ít Vạn Cổ Cảnh, hơn nữa những Vạn Cổ Cảnh này chính là thiên tài Vạn Cổ Cảnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Đạo Độc Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook