Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 779: Ai có thể cười cuối cùng. (Thượng)

Kiếm Du Thái Hư

03/07/2013

Ổn định cục diện, Liễu Vô Kiếm nín thở ngưng thần, quét ra một kiếm tà ác, ngưng tụ thành một kiếm khí xuyên qua khe hở, hướng về phía Diệp Trần, một kiếm này nếu như trúng mục tiêu, ắt phải bị trọng thương, xét về lực công kich hay tốc độ, đều thập phần kinh khủng.

- Lôi Phệ Ngưng!

Diệp Trần không chút hoang mang, hai tay cầm kiếm, bằng tư thái trầm trọng mau lẹ, chém ra một kiếm, đùng, lôi điện màu đen tụ họp trên mũi kiếm, phát ra, tạo thành một lôi cầu, hình thái lôi cầu thay đổi, từ hình tròn hoàn mỹ biến thành hình bầu dục, lại từ hình bầu dục biến thành hình tròn dẹp, giống như một mai thoi, toàn thân một màu đen.

Sau khi lôi cầu hình thành, nhanh đến mơ hồ, va chạm với kiếm khí, một thanh âm vang lên, kiếm khí màu trắng bị chặt thành hai đoạn, bay qua hai bên Diệp Trần.

Mà hắc sắc lôi cầu, hóa thành chùm tia sáng, đánh thẳng vào Liễu Vô Kiếm.

Dù uy lực giảm đi rất nhiều, bất quá Liễu Vô Kiếm vẫn lui lại mấy bước như cũ, khí huyết rối loạn.

- Không sai, có thể cùng ta đấu ngang tay, ngươi là người thứ nhất, chỉ tiếc, thực lực của ta, không phải ngươi có thể tưởng tượng được, gặp phải ta, là bất hạnh của ngươi, cũng là lúc bắt đầu thất bại của ngươi.

Thần thái Liễu Vô Kiếm thong dong, nhưng ánh mắt trở nên vô cùng bén nhọn, mở miệng nói.

- Đây cũng là những lời ta muốn nói với ngươi.

Con mắt Diệp Trần hơi híp lại, ngưng tụ thành một đường, tinh quang trong mắt phảng phất ngưng tụ thành chùm tia sáng màu bạc, cuồng phong thổi lên, đầu tóc đen bay múa như mây.

- Ha ha, có ý tứ!

Diệp Trần chẳng những là đối thủ mạnh nhất Liễu Vô Kiếm từng gặp, mà cũng là người thứ nhất lấy ánh mắt nhìn người bao quát nhìn hắn, cái này làm hắn giận quá hóa cười, cảm giác như chính mình bị coi thường.

- Ngươi đã có tự tin như vậy, ta sẽ đánh ngươi không còn chút tự tin nào, Liễu Vô Kiếm ta tung hoành Tây Hải mười năm, chưa từng bại một lần, hôm nay cũng như vậy, ta sẽ đánh bại ngươi.

Cắm trường kiếm vào trong vỏ, thân thể Liễu Vô Kiếm có chút nghiêng về phía trước, tay phải đặt lên chuôi kiếm, kiếm thế ngưng tụ không xuất ra, rất nhanh hình thành kiếm thế.

- Vậy sao? Ngươi sẽ thất vọng đấy.

Chỉ xéo Lôi Kiếp kiếm xuống dưới, mũi kiếm phụt ra một đám kiếm quang màu đen, tê tê rung động, tư thế Diệp Trần không thay đổi, ánh mắt nhìn thẳng vào Liễu Vô Kiếm.



- Kình Phá Thủy, Cuồng Sát!

Tích súc kiếm thế đến cực hạn, trong sát na sẽ nổ tung, Liễu Vô Kiếm xuất thủ, OANH.., kiếm thế màu xanh trắng sáng chói lóng lánh phía chân trời, phảng phất như hải dương mênh mông, trong hải dương, một quái vật khổng lồ phá nước mà ra, là một đầu cự kình, không phải chân nguyên ngưng tụ thành mà là kiếm khí ngưng tụ thành hình, cách làm giống nhau với Hồ tuyệt vọng của Độc Cô Tuyệt nhưng kết quả lại khác nhau, so với Hồ tuyệt vọng thì đầu cự kình này càng bá đạo hơn, khí thế đáng sợ.

Cự kình mang theo sát khí lạnh thấu xương, ngẩng đầu lên, mở miệng rộng ra, hướng về phía Diệp Trần mà nuốt lấy, chúng nhân quan chiến đều hoảng sợ, miệng cự kình há to, bên trong tối đen như mực, rộng lớn vô cùng, phảng phất như một cái lỗ đen không ngừng biến lớn, như muốn nuốt mảng thiên địa phía trước vào, bọn hắn vô thức lui ngược lại vài bước.

- Ngươi muốn nuốt, ta liền cho ngươi nuốt!

Giơ cao Lôi Kiếp kiếm qua đầu, hai tay Diệp Trần cầm kiếm, từng dòng điện màu đen tụ tập trên mũi kiếm, sau một khắc, một khỏa Lôi cầu hình thành, xoay tròn cao tốc, rồi bành trướng, to dần ra.

- Đi!

Diệp Trần dụng sức chém ra Lôi Kiếp kiếm, thoáng cái Lôi cầu cực lớn tiến vào trong miệng cự kình, theo cổ họng tiến vào trong cơ thể nó.

Cốt cốt!

Âm thanh trầm đục truyền ra, thế tới cự kình trì hoãn, chậm lại dần, thân thể phồng lên, như là một quả bóng da, và vẫn tiếp tục phồng lên.

Oanh!

Thân thể phồng lên đến cực hạn, cự kình nổ thành phấn vụn, sóng xung kích hắc bạch nhị sắc đan vào nhau, khuếch tán ra thành một vòng tròn, một đám khí lưu như mây hình nấm hai màu trắng đen phóng lên, chọc một lỗ thủng trên nền trời, sâu không thể lường, giờ khắc này, Diệp Trần cảm giác như có một đầu đạn hạt nhân khủng bố nổ tung trước mặt, thân thể bị sóng xung kích thổi bay, thoáng dừng lại một phát rồi bay rớt ra ngoài rất nhanh.

Liễu Vô Kiếm cũng không chịu nổi, hắn không nghĩ tới Lôi Phệ của Diệp Trần còn có nhiều biến hóa như vậy, lúc trước là áp súc lôi cầu, tăng lực ngưng tụ, bây giờ là rót vào đại lượng chân nguyên, tăng lực phá hoại, xem ra quy mô và lực phá hoại của lôi cầu này, ẩn chứa Lôi chi áo nghĩa, vượt qua tiểu thành cảnh giới không ít, tiêu chuẩn tối thiểu có bốn thành.

Lực phá hoại của lôi cầu này thập phần khủng bố, mà lại nổ bên trong cơ thể cự kình, có thể nghĩ uy lực mạnh như thế nào, sóng xung kích không ngừng lan ra, ngưng tụ thành từng vòng tròn lớn, uy lực mãnh liệt.

Cót két..!

Chân nguyên hộ thể phát ra thanh âm khó nghe, Liễu Vô Kiếm chỉ cảm thấy thân thể tê rần, thân bất do kỷ bay rớt ra ngoài, cảnh sắc hai bên rất nhanh rời xa hắn, thành một mảnh mơ hồ.



- Lui nữa!

Từng vòng sóng xung kích quá mãnh liệt, ngoại trừ một số ít người, những người còn lại đều nhao nhao rút lui, triệt thoái ra xa vài dặm, thân ảnh Diệp Trần và Liễu Vô Kiếm đã biến thành hai điểm nhỏ, cũng may vận chuyển chân nguyên đến hai mắt, có thể thấy rõ như trước.

- Sóng kình xung kích thật bá đạo!

Ngọn núi dưới chân thoáng cái hóa thành tro bụi, bọn người Bạch Vô Tuyết nhao nhao nhảy lên, đứng trên hư không, chân nguyên hộ thể lập lòe bất định.

Phá!

Cổ Liệt ngăn tại trước người Thải y nữ tử, chân nguyên hộ thể ngưng tụ ra một đại đao, phân sóng xung kích đến gần ra thành hai nửa, không lan đến gần thải y nữ tử.

- Cái này.. Kình Phá Thủy của Liễu huynh cũng bị phá?

Thải y nữ tử có chút không tiếp nhận được.

Thần sắc Cổ Liệt ngưng trọng nói:

- Hiện tại còn chưa tới thời khắc cuối cùng.

- Đúng, át chủ bài cường đại nhất, Liễu huynh còn chưa có thi triển ra. Thải y nữ tử khôi phục lòng tin đối với Liễu Vô Kiếm, nhìn không nháy mắt về hướng Liễu Vô Kiếm.

Bay ngược ra xa ước chừng bảy tám dặm, Diệp Trần mới ngừng lại, híp mắt lại đề phòng cường quang làm bị thương mắt.

- Có lẽ hắn còn có sát chiêu chưa sử ra, không hổ là Kiếm Tông Tây Hải.

Ngoại trừ chưa thi triển ra Kim Chi Liên Y và Ngự Kiếm Thuật, Diệp Trần đã ứng phó toàn lực, Liễu Vô Kiếm là kiếm khách mạnh nhất hắn gặp từ trước đến này, không thể chủ quan.

- Hảo, có thể phá vỡ Kình Phá Thủy của ta.

Liễu Vô Kiếm thong dong, biểu lộ ngưng trọng như nước, hắn đã phát giác được, không thể dễ dàng đánh bại Diệp Trần như vậy, không xuất ra tất cả vốn liếng, chỉ sợ đối phương một cộng tóc cũng không thương tổn gi, có thể nói, Diệp Trần chính là mội khối đá cản đường lớn nhất kể từ lúc hắn chào đời tới nay, hoặc là bị đá cản đường làm trượt chân, đầu rơi máu chảy, hoặc là vượt qua, tiếp tục tiến lên phía trước.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Đạo Độc Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook