Chương 270: Ai khắc ai?
Kiếm Du Thái Hư
13/05/2013
Trận mười tám Cừu Vô Huyết chiến Lâm Kỳ, là cao thủ Tiềm Long Bảng khóa trước trên Tiềm Long Bảng, Cừu Vô Huyết tuy chưa lĩnh ngộ đao ý, nhưng kinh nghiệm chiến đấu phong phú, hai người đánh hơn trăm chiêu, Cừu Vô HUyết thắng một bậc.
Trận mười chín ... trận hai lăm qua đi, trên khán đài bộc phát âm thanh ủng hộ.
Lần này là Diệp Trần lên đài, đối thủ của hắn là đại đệ tử của Phi Thiên ma tông Ma Nhãn Mạc Ngôn.
Mạc Ngôn sau khi bại dưới tay Thác Bạt Khổ, nhân khí hơi giảm, nhưng Bão Nguyên Cảnh võ giả không ai dám xem nhẹ hắn, hắn bại bởi Thác Bạt Khổ vì phòng ngự của đối phương biến thái, xem thấu nhược điểm cũng không hiệu quả nhiều lắm, bằng không thực lực tương đương không biết ai thắng ai thua, dù sao thân là tiểu đầu sỏ Tiềm Long Bảng khóa trước, Ma Nhãn Mạc Ngôn làm sao có thể đơn giản?
Đương nhiên, mọi người càng không dám khinh thị Diệp Trần, từ khi bắt đầu đấu loại... đối phương dần lộ thực lực, chiến thắng liên tiếp, hiện nay chưa từng bại, kiếm kỹ đủ so với Lý Đạo Hiên, bản thân có năm thành kiếm ý, lại phối hợp với tu dưỡng cực cao, có thể nói Diệp Trần trong giới trẻ chính là nhân tài mới nổi đáng sợ nhất, so với Thác Bạt Khổ là hai đại tân tinh đệ nhất, danh tiếng càng mạnh hơn, đạt tới cấp bậc đám tiểu đầu sỏ Tư Không Thánh.
Càng khiến mọi người chú ý chính là Mạc Ngôn tu luyện Thông Thiên Ma Nhãn, am hiểu xem thấu nhược điểm, không ra tay thì thôi, ra tay đều đánh trúng nhược điểm đối phương, mà từ lúc bắt đầu tranh tài đền giờ, bản lĩnh nhìn thấu nhược điểm của Diệp Trần quả thực đáng sợ, khác với Mạc Ngôn chính là, Diệp Trần xem thấu nhược điểm chiêu thức chỉ cần hắn chăm chú ai cũng đừng mong thi triển chiêu thức hoàn hảo trước mắt hắn, Băng Linh và Kiền Vân là một ví dụ tốt nhất.
Trên võ đài.
Diệp Trần đứng cách Mạc Ngôn tám mươi thước.
Khác với mọi người nghĩ, Diệp Trần không dám coi thường Mạc Ngôn, trên thực tế, trong đám tiểu đầu sỏ, ngoại trừ Tư Không Thánh, Nghiêm Xích Hỏa, Lý Đạo Hiên, Mộ Dung Khuynh Thành, có thể so chiêu với hắn, Mạc Ngôn xếp thứ nhất, ngay cả Thác Bạt Khổ hay Lâm Vẫn đều kém hơn, bởi vì kỹ xảo của Diệp Trần đạt cảnh giới cực cao, mà Thác Bạt Khổ và Lâm Vẫn so ra lại rất yếu điểm này.
Nhưng mà Diệp Trần cũng biết thực lực Thác Bạt Khổ và Lâm Vẫn ở trên Mạc Ngôn, dù sao bọn họ đều đạt cảnh giới thập nhất trọng, sức chiến đấu cường hãn vô cùng.
- Thông Thiên Ma Nhãn huyền ảo vô cùng, có thể xem thấu nhược điểm sự vật, không che đậy hộ thể chân khí của Diệp Trần yếu ớt, chỉ sợ không hay a.
- Không sai, trong tiểu cự đầu có mấy người tương khắc, như Thác Bạt Khổ khắc chế Mạc Ngôn, Mộ Dung Khuynh Thành khắc chế Băng Linh, Mạc Ngôn từ phương diện nào đó mà nói, có thể khắc chế Diệp Trần.
- Nói như thế, chiêu thức của Mạc Ngôn cũng bị Diệp Trần xem thấu, không đánh một hồi, ai cũng không biết xảy ra cái gì.
Tranh tài chưa bắt đầu, mọi người đều phát biểu ý kiến của mình.
- Chân khí hộ thể của người có hai điểm yếu, khiến ta rất kinh ngạc.
Mạc Ngôn không lập tức ra tay đột nhiên nói một câu.
Diệp Trần cười nhạt:
- Bản thân ai mà không có nhược điểm, ta cũng thế, nhìn thấu nhược điểm và đánh trúng mục tiêu là hai việc khác nhau hoàn toàn.
Hắn tu luyện Thái Huyền Công tới cảnh giới cao nhất, mà Thái Huyền Công xuất phát từ Thiên Mộng Chiến Điện, nhược điểm tự nhiên rất ít, về phần các bí quyết của cao thủ khác, phẩm cấp tuy cao nhưng không đạt tới cảnh giới cao nhất, uy lực thuần túy thì mạnh nhưng hộ thể chân khí lại có không ít nhược điểm.
Mạc Ngôn cười nhạt:
- Ta còn chưa nói xong, hộ thể chân khí của ngươi có hai nhược điểm, nhưng trong mắt ta, hộ thể chân khí của ngươi toàn là nhược điểm, chỉ cần trúng chiêu tuyệt đối trong nháy mắt, không, chỉ nửa lần nháy mắt là không thể duy trì.
- Ngươi đã tự tin như vậy, ta cũng không nói nữa, để xem ngươi công kích trúng ta thế nào.
Tinh Ngân Kiếm xuất hiện ở tay, Diệp Trần không hề tốn lời vô ích.
- Huyễn Linh Chỉ!
Ngay khi Diệp Trần nói, Mạc Ngôn đã động, tay phải giơ chỉ, phía trên xuất hiện một đoàn u quang, cách không đánh tới Diệp Trần.
Trong lòng hắn thầm nghĩ: Hư là thực, thực là hư, đây mới là phong cách tác chiến của ta, nếu người không thích ứng, vậy xin lỗi rồi.
Võ giả quan chiến không còn gì để nói, phong cách Mạc Ngôn mọi người đã sớm biết, nhưng mà khi người khác nói chuyện mà ra tay, nhiều ít có điểm không phóng khoáng..
Đàm người Lưu Vân Tông nhíu mày, Mạc Ngôn lợi hại chẳng lẽ bọn họ không biết, Thác Bạt Khổ bị đánh trúng vài lần, nếu không phải phòng ngự cường đại thì đã sớm thua trên tay hắn, mà Diệp Trần tu luyện pháp quyết quả thực phòng ngự yếu, chỉ bằng hộ thể chân khí chống đỡ không nổi một chỉ này a!
Huyễn Linh Chỉ hư hư thực thực, có thể trong nháy mắt cải biến lộ tuyến, lần này cũng không ngoại lệ, tới gần Diệp Trần thì hàn mang đột ngột biến mất lần thứ hai xuất hiện thì đã tới trước mặt Diệp Trần.
Phốc! Nhưng lúc này một đạo kiếm quang bắn tới, như hoàng tước xòe đuôi, đánh tan hàn mang, dường như chờ sẵn ở đó rồi.
- Sao có thể, hoàn toàn nhìn thấy mê hoặc của Huyễn Linh Chỉ?
Mạc Ngôn chưa từng trông cậy vào Huyễn Linh Chỉ có thể đánh bại Diệp Trần, hắn cho rằng, Diệp Trần khẳng định né tránh như Thác Bạt KHổ vậy khi đó Huyễn Linh Chỉ biến mất sau đó chờ phân phó dù không đánh bại Diệp Trần cũng khiến hắn chật vật một chút, mất đi phong thái.
Hắn thế nào cũng không nghĩ ra, Diệp Trần liếc mắt đã xem thấu lộ tuyến của Huyễn Linh Chỉ.
Phá hàn mang, Diệp Trần thản nhiên nói:
- Ta nói rồi, công kích của ngươi không thể đụng tới ta.
- Cuồng vọng!
Mạc Ngôn giận dữ, hai tay giơ lên, song chỉ lần nữa đánh tới Diệp Trần, chính là Huyễn Linh Thất Tiệt Chỉ đã xén đứt lông mi của Thác Bạt Khổ.
Keng keng keng....!
Không cần ra bảy kiếm, Diệp Trần chỉ ra ba kiếm đã phá vỡ hàn mang, mà bản thân hắn chưa từng nhúc nhích chút nào.
- Vù!
Làm xong tất cả, Diệp Trần triển động thân hình, cực nhanh đánh tới Mạc Ngôn.
Lùi!
Mạc Ngôn dùng Ma Linh Chỉ uy lực lớn hơn nữa đánh tới Diệp Trần.
Phốc!
Hàn mang nghiền nát tàn ảnh của Diệp Trần, chân thân đã tới cách Mạc Ngôn một trượng, áo lam lay động, trường kiếm trong tay chém ra bốn lần.
- Quỷ Ảnh Mê Tung!
Thân ảnh hóa thành hắc khí tản ra, Mạc Ngôn thôi động chân khí, trong nháy mắt biến ra phía sau Diệp Trần, thế nhưng đồng dạng chờ hắn cũng là một đoàn kiếm quang.
Bùng, hộ thể chân khí bị phá vỡ, Mạc Ngôn hoảng hốt, hắn dường như thấy quỷ, hoàn toàn chưa từng thấy có ai thoải mái như vậy trước mặt hắn, dường như nắm toàn cục trong tay, mình như phi trùng dính mạng nhện, mặc kệ giãy dụa làm sao đều phí công, loại cảm giác này khiến hắn cực kỳ căm tức.
Trận mười chín ... trận hai lăm qua đi, trên khán đài bộc phát âm thanh ủng hộ.
Lần này là Diệp Trần lên đài, đối thủ của hắn là đại đệ tử của Phi Thiên ma tông Ma Nhãn Mạc Ngôn.
Mạc Ngôn sau khi bại dưới tay Thác Bạt Khổ, nhân khí hơi giảm, nhưng Bão Nguyên Cảnh võ giả không ai dám xem nhẹ hắn, hắn bại bởi Thác Bạt Khổ vì phòng ngự của đối phương biến thái, xem thấu nhược điểm cũng không hiệu quả nhiều lắm, bằng không thực lực tương đương không biết ai thắng ai thua, dù sao thân là tiểu đầu sỏ Tiềm Long Bảng khóa trước, Ma Nhãn Mạc Ngôn làm sao có thể đơn giản?
Đương nhiên, mọi người càng không dám khinh thị Diệp Trần, từ khi bắt đầu đấu loại... đối phương dần lộ thực lực, chiến thắng liên tiếp, hiện nay chưa từng bại, kiếm kỹ đủ so với Lý Đạo Hiên, bản thân có năm thành kiếm ý, lại phối hợp với tu dưỡng cực cao, có thể nói Diệp Trần trong giới trẻ chính là nhân tài mới nổi đáng sợ nhất, so với Thác Bạt Khổ là hai đại tân tinh đệ nhất, danh tiếng càng mạnh hơn, đạt tới cấp bậc đám tiểu đầu sỏ Tư Không Thánh.
Càng khiến mọi người chú ý chính là Mạc Ngôn tu luyện Thông Thiên Ma Nhãn, am hiểu xem thấu nhược điểm, không ra tay thì thôi, ra tay đều đánh trúng nhược điểm đối phương, mà từ lúc bắt đầu tranh tài đền giờ, bản lĩnh nhìn thấu nhược điểm của Diệp Trần quả thực đáng sợ, khác với Mạc Ngôn chính là, Diệp Trần xem thấu nhược điểm chiêu thức chỉ cần hắn chăm chú ai cũng đừng mong thi triển chiêu thức hoàn hảo trước mắt hắn, Băng Linh và Kiền Vân là một ví dụ tốt nhất.
Trên võ đài.
Diệp Trần đứng cách Mạc Ngôn tám mươi thước.
Khác với mọi người nghĩ, Diệp Trần không dám coi thường Mạc Ngôn, trên thực tế, trong đám tiểu đầu sỏ, ngoại trừ Tư Không Thánh, Nghiêm Xích Hỏa, Lý Đạo Hiên, Mộ Dung Khuynh Thành, có thể so chiêu với hắn, Mạc Ngôn xếp thứ nhất, ngay cả Thác Bạt Khổ hay Lâm Vẫn đều kém hơn, bởi vì kỹ xảo của Diệp Trần đạt cảnh giới cực cao, mà Thác Bạt Khổ và Lâm Vẫn so ra lại rất yếu điểm này.
Nhưng mà Diệp Trần cũng biết thực lực Thác Bạt Khổ và Lâm Vẫn ở trên Mạc Ngôn, dù sao bọn họ đều đạt cảnh giới thập nhất trọng, sức chiến đấu cường hãn vô cùng.
- Thông Thiên Ma Nhãn huyền ảo vô cùng, có thể xem thấu nhược điểm sự vật, không che đậy hộ thể chân khí của Diệp Trần yếu ớt, chỉ sợ không hay a.
- Không sai, trong tiểu cự đầu có mấy người tương khắc, như Thác Bạt Khổ khắc chế Mạc Ngôn, Mộ Dung Khuynh Thành khắc chế Băng Linh, Mạc Ngôn từ phương diện nào đó mà nói, có thể khắc chế Diệp Trần.
- Nói như thế, chiêu thức của Mạc Ngôn cũng bị Diệp Trần xem thấu, không đánh một hồi, ai cũng không biết xảy ra cái gì.
Tranh tài chưa bắt đầu, mọi người đều phát biểu ý kiến của mình.
- Chân khí hộ thể của người có hai điểm yếu, khiến ta rất kinh ngạc.
Mạc Ngôn không lập tức ra tay đột nhiên nói một câu.
Diệp Trần cười nhạt:
- Bản thân ai mà không có nhược điểm, ta cũng thế, nhìn thấu nhược điểm và đánh trúng mục tiêu là hai việc khác nhau hoàn toàn.
Hắn tu luyện Thái Huyền Công tới cảnh giới cao nhất, mà Thái Huyền Công xuất phát từ Thiên Mộng Chiến Điện, nhược điểm tự nhiên rất ít, về phần các bí quyết của cao thủ khác, phẩm cấp tuy cao nhưng không đạt tới cảnh giới cao nhất, uy lực thuần túy thì mạnh nhưng hộ thể chân khí lại có không ít nhược điểm.
Mạc Ngôn cười nhạt:
- Ta còn chưa nói xong, hộ thể chân khí của ngươi có hai nhược điểm, nhưng trong mắt ta, hộ thể chân khí của ngươi toàn là nhược điểm, chỉ cần trúng chiêu tuyệt đối trong nháy mắt, không, chỉ nửa lần nháy mắt là không thể duy trì.
- Ngươi đã tự tin như vậy, ta cũng không nói nữa, để xem ngươi công kích trúng ta thế nào.
Tinh Ngân Kiếm xuất hiện ở tay, Diệp Trần không hề tốn lời vô ích.
- Huyễn Linh Chỉ!
Ngay khi Diệp Trần nói, Mạc Ngôn đã động, tay phải giơ chỉ, phía trên xuất hiện một đoàn u quang, cách không đánh tới Diệp Trần.
Trong lòng hắn thầm nghĩ: Hư là thực, thực là hư, đây mới là phong cách tác chiến của ta, nếu người không thích ứng, vậy xin lỗi rồi.
Võ giả quan chiến không còn gì để nói, phong cách Mạc Ngôn mọi người đã sớm biết, nhưng mà khi người khác nói chuyện mà ra tay, nhiều ít có điểm không phóng khoáng..
Đàm người Lưu Vân Tông nhíu mày, Mạc Ngôn lợi hại chẳng lẽ bọn họ không biết, Thác Bạt Khổ bị đánh trúng vài lần, nếu không phải phòng ngự cường đại thì đã sớm thua trên tay hắn, mà Diệp Trần tu luyện pháp quyết quả thực phòng ngự yếu, chỉ bằng hộ thể chân khí chống đỡ không nổi một chỉ này a!
Huyễn Linh Chỉ hư hư thực thực, có thể trong nháy mắt cải biến lộ tuyến, lần này cũng không ngoại lệ, tới gần Diệp Trần thì hàn mang đột ngột biến mất lần thứ hai xuất hiện thì đã tới trước mặt Diệp Trần.
Phốc! Nhưng lúc này một đạo kiếm quang bắn tới, như hoàng tước xòe đuôi, đánh tan hàn mang, dường như chờ sẵn ở đó rồi.
- Sao có thể, hoàn toàn nhìn thấy mê hoặc của Huyễn Linh Chỉ?
Mạc Ngôn chưa từng trông cậy vào Huyễn Linh Chỉ có thể đánh bại Diệp Trần, hắn cho rằng, Diệp Trần khẳng định né tránh như Thác Bạt KHổ vậy khi đó Huyễn Linh Chỉ biến mất sau đó chờ phân phó dù không đánh bại Diệp Trần cũng khiến hắn chật vật một chút, mất đi phong thái.
Hắn thế nào cũng không nghĩ ra, Diệp Trần liếc mắt đã xem thấu lộ tuyến của Huyễn Linh Chỉ.
Phá hàn mang, Diệp Trần thản nhiên nói:
- Ta nói rồi, công kích của ngươi không thể đụng tới ta.
- Cuồng vọng!
Mạc Ngôn giận dữ, hai tay giơ lên, song chỉ lần nữa đánh tới Diệp Trần, chính là Huyễn Linh Thất Tiệt Chỉ đã xén đứt lông mi của Thác Bạt Khổ.
Keng keng keng....!
Không cần ra bảy kiếm, Diệp Trần chỉ ra ba kiếm đã phá vỡ hàn mang, mà bản thân hắn chưa từng nhúc nhích chút nào.
- Vù!
Làm xong tất cả, Diệp Trần triển động thân hình, cực nhanh đánh tới Mạc Ngôn.
Lùi!
Mạc Ngôn dùng Ma Linh Chỉ uy lực lớn hơn nữa đánh tới Diệp Trần.
Phốc!
Hàn mang nghiền nát tàn ảnh của Diệp Trần, chân thân đã tới cách Mạc Ngôn một trượng, áo lam lay động, trường kiếm trong tay chém ra bốn lần.
- Quỷ Ảnh Mê Tung!
Thân ảnh hóa thành hắc khí tản ra, Mạc Ngôn thôi động chân khí, trong nháy mắt biến ra phía sau Diệp Trần, thế nhưng đồng dạng chờ hắn cũng là một đoàn kiếm quang.
Bùng, hộ thể chân khí bị phá vỡ, Mạc Ngôn hoảng hốt, hắn dường như thấy quỷ, hoàn toàn chưa từng thấy có ai thoải mái như vậy trước mặt hắn, dường như nắm toàn cục trong tay, mình như phi trùng dính mạng nhện, mặc kệ giãy dụa làm sao đều phí công, loại cảm giác này khiến hắn cực kỳ căm tức.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.