Chương 751: Bắt giữ Ngụy Long Đào
Kiếm Du Thái Hư
02/07/2013
- Là thanh kiếm này đánh bại Ngụy điện chủ?
Giờ mọi người mới hiểu được, sát chiêu Diệp Trần là một phi kiếm, còn có phải dùng tay ném phi kiếm đi hay không, bọn họ có điểm mơ hồ, bởi vì lúc đo bọn họ chưa kịp chú ý.
- Kiếm Tông Diệp Trần, hoàn toàn xứng đáng.
Ngô Xuyên và Hứa Đại Niên kính nể vạn phần, lúc trước bọn họ biết Diệp Trần là Kiếm Tông, cũng không hề coi là chuyện to tát, nhưng bây giờ bọn họ rõ ràng, bên trong tông sư kiếm đạo, chỉ sợ không có người nào là đối thủ Diệp Trần, Diệp Trần, chính là một đời Kiếm Tông, cho dù tại khu vực đông phương thiển hải cũng không có một tông sư kiếm đạo nào có thể chống lại hắn.
- Ngụy Điện chủ uy chấn Huyết Chiến Hải mấy chục năm lại bị đánh bại, Diệp Phó điện chủ này cường hãn nghịch thiên a, thật không thể tin được
- Ta cũng vậy, vừa nãy ta còn tưởng rằng hắn mạnh miệng nói.
- Chỉ là, chúng ta còn không biết Ngụy Điện chủ tại sao lại đại chiến cùng Diệp Phó điện chủ.
Mọi người sôi nổi nghị luận, cảm khái không ngớt.
Một chiêu kiếm đánh trọng thương Ngụy Long Đào, Diệp Trần đưa tay thu hồi kim kiếm trở về, làm cho đối phương phun ra một ngụm máu tươi lần thứ hai.
- Ngụy Long Đào, người còn lời gì muốn nói?
Ngụy Long Đào đã không còn lực tái chiến, khí lực động một ngón tay đều không có, hắn oán độc nhìn về phía Diệp Trần, nói:
- Đánh bại ta thì làm sao, ngươi cho rằng các vị trưởng lão trưởng lão hội sẽ bênh ngoại nhân, mạnh mẽ trị tội ta sao? Diệp Trần, cái nhục ngày hôm nay, ngày khác tất báo, Ngụy Long Đào ta cùng ngươi không chết không thôi.
- Những lời này, ngươi nên giữ lại để nói với các vị trưởng lão trưởng lão hội, còn lựa chọn tin tưởng ai thì là chuyện của bọn hắn.
Đưa tay nắm lấy Ngụy Long Đào, Diệp Trần nhấc theo đối phương, hướng về truyền tống đại điện bay đi, việc khẩn cấp, hắn không thể không chạy tới Long Thần Thiên Cung.
Chờ Diệp Trần rời khỏi, Trần Vũ Hân và Hình Mỹ Liên hai mặt nhìn nhau, Diệp Trần thô bạo làm các nàng chấn động, đường đường Điện chủ Thanh Long điện, cuối cùng vận mệnh như trước chạy không thoát, Diệp Trần là người thứ nhất, chỉ sợ cũng là người cuối cùng.
Long Thần Thiên Cung, truyền tống đại điện.
Diệp Trần nhấc theo Ngụy Long Đào xuất hiện ở ngoài cửa đá truyện tống đại điện.
- Thần Long Sử!
Bốn tên chấp sự bảo vệ bên trong truyền tống đại điện thấy Diệp Trần, liền mở miệng chào.
Diệp Trần nói:
- Các ngươi đi thông báo hết thảy trưởng lão trưởng lão điện.
- Vâng!
Trước khi đi, bốn tên chấp sự liếc mắt nhìn Ngụy Long Đào một cái, sắc mặt có điểm cổ quái nhưng lại không dám hỏi nhiều, thân hình lóe lên, từng người tách ra.
Bên trong Trưởng lão điện, lần lượt từng tên trưởng lão chạy tới, bất quá khi bọn họ nhìn thấy Ngụy Long Đào bị Diệp Trần áp giải, có chút trợn mắt há mồm, trước tiên không nói Diệp Trần như thế nào bắt Ngụy Long Đào, chỉ nói riêng Ngụy Long Đào có tội tình gì, bọn họ đặc biệt không rõ.
Chỉ chốc lát sau, Tam trưởng lão, Nhị trưởng lão và Đại trưởng lão đều tới.
Dù sao cũng là tam đại trưởng lão, công phu rất cao, ngoại trừ bên ngoài có hơi chút bất ngờ, cũng không biểu hiện ra quá nhiều thần tình.
Hắng giọng một cái, Đại trưởng lão hỏi:
- Thần Long Sử, chuyện gì đã xảy ra?
Diệp Trần đem việc Diêu Nhất Phong là gian tế và sự tình Ngụy Long Đào đánh chết Diêu Nhất Phong lúc trước thuật lại vô cùng tỉ mỉ, sau đó cũng nói ra lý do chính mình hoài nghi Ngụy Long Đào, không thêm mắm thêm muối bất kỳ tình tiết nào trong đó.
Ngụy Long Đào ngẩng đầu lên, lạnh lùng nói:
- Các ngươi là tin tưởng ta, hay tin tưởng hắn?
- Cái này..
Không ít trưởng lão do dự, nói thật, Ngụy Long Đào đánh chết Diêu Nhất Phong đích xác có điểm kỳ quái, nhưng hắn dù sao cũng là Điện chủ Thanh Long điện, quyền cao chức trọng, địa vị chỉ dưới Đại trưởng lão, mà Diệp Trần nói bắt là bắt, bọn hắn liên tưởng đến chính mình, nếu như có một ngày, hắn hoài nghi mình, có phải bất kể quy củ gì cũng bắt mình hay không.
Đương nhiên, Diệp Trần là Thần Long Sử, bọn họ không thể ra mặt nói như vậy được, mặc dù trưởng lão hội là nơi quyết sách, chuyện lớn chuyện nhỏ đều do bọn họ làm chủ, nhưng quyền lực cũng không phải là lớn nhất, trên bọn hắn còn có tả hữu hộ pháp ẩn tàng trong bóng tối.
- Ngụy điện chủ, nếu ngươi không có tội, sẽ không ai làm khó ngươi, ngươi yên tâm. Một tên trưởng lão giao hảo cùng Ngụy Long Đào an ủi hắn, cũng nhanh chóng liếc mắt nhìn Diệp Trần một cái.
- Đúng vậy, Ngụy Điện chủ, ngươi bình tĩnh, đừng nóng, Diệp phó điện chủ cũng chỉ hoài nghi ngươi mà thôi, ngươi đánh chết Diêu Nhất Phong, cũng thật có chút xung động rồi.
Du trưởng lão truyền âm cho Diệp Trần, nói:
- Thần Long Sử, ngươi lần này lỗ mãng rồi, Ngụy Long Đào dù sao cũng là điện chủ Thanh Long điện, giao thiệp không nhỏ, trọng yếu nhất là không đủ chứng cứ, hơn nữa ta dám khẳng định, rất nhiều trưởng lão sẽ vì việc này mà kiêng kị ngươi, dần dần xa lánh ngươi.
Trên mặt Diệp Trần hiện lên một nụ cười lạnh lùng.
- Lỗ mãng? Ta không cảm thấy thế, nếu như hắn là gian tế, tiếp tục lưu hắn lại Thanh Long điện, thật tai họa vô cùng, còn thành viên trưởng lão hội kiêng kỵ ta, xa lánh ta, ha ha, Du trưởng lão, nói thật, ta đối với quyền lực không mê không luyến, ta chỉ tin tưởng thực lực, có đủ thực lực, có thể chọc thủng thiên đô, quyền lực bất quá chỉ là phù vân mà thôi.
Nghe Diệp Trần nói, Du trưởng lão cười khổ một tiếng, quả thật Diệp Trần nói không sai, thực lực mới là trọng yếu, đáng tiếc, biết là một chuyện, làm được lại là một chuyện khác, hơn nữa không phải người nào cũng như Diệp Trần, tiềm lực vô cùng, tiềm lực của bọn hắn đã dùng hết, chỉ có dựa vào tông môn mới có thể có được một ít tài nguyên, thực lực tiếp tục tăng lên chậm chạp.
- Tình huống cá nhân bất đồng, vấn đề góc độ đối đãi cũng bất đồng, ngược là ta lỗ mãng rồi.
Du trưởng lão vừa rồi cho rằng Diệp Trần quá xúc động mà hành động lỗ mãng, nhưng nghe Diệp Trần nói như vậy, hắn ngược lại có cảm giác mình đã quá lo lắng, Diệp Trần có thể có thành tựu hiện tại, làm sao có thể không phân rõ chính phụ, làm như vậy khẳng định đã cân nhắc kỹ càng.
Trưởng lão hội có hai mươi bốn vị trưởng lão, Diệp Trần nhìn bọn họ nói chuyện, phát hiện chừng bảy tám người có thiên hướng nghiêng về Ngụy Long Đào, tuy bọn hắn che dấu vô cùng tốt, nhưng cũng không thể nào qua được con mắt tinh tường của Diệp Trần, có thể thấy được nhân mạch Ngụy Long Đào cường đại như thế nào.
Bất quá Diệp Trần cũng không để ý, dù trưởng lão hội nhận định Ngụy Long Đào không có tội, có thể tiếp tục làm Điện chủ Thanh Long điện, hắn cũng không có sao, hắn chỉ làm những gì chính mình nên làm, kết quả như thế nào, ảnh hưởng đối với hắn không lớn, đương nhiên, nếu đối phương không biết tự lượng sức mình mà trả thù hắn, hắn cũng sẽ không nén giận mà đáp trả.
Giờ mọi người mới hiểu được, sát chiêu Diệp Trần là một phi kiếm, còn có phải dùng tay ném phi kiếm đi hay không, bọn họ có điểm mơ hồ, bởi vì lúc đo bọn họ chưa kịp chú ý.
- Kiếm Tông Diệp Trần, hoàn toàn xứng đáng.
Ngô Xuyên và Hứa Đại Niên kính nể vạn phần, lúc trước bọn họ biết Diệp Trần là Kiếm Tông, cũng không hề coi là chuyện to tát, nhưng bây giờ bọn họ rõ ràng, bên trong tông sư kiếm đạo, chỉ sợ không có người nào là đối thủ Diệp Trần, Diệp Trần, chính là một đời Kiếm Tông, cho dù tại khu vực đông phương thiển hải cũng không có một tông sư kiếm đạo nào có thể chống lại hắn.
- Ngụy Điện chủ uy chấn Huyết Chiến Hải mấy chục năm lại bị đánh bại, Diệp Phó điện chủ này cường hãn nghịch thiên a, thật không thể tin được
- Ta cũng vậy, vừa nãy ta còn tưởng rằng hắn mạnh miệng nói.
- Chỉ là, chúng ta còn không biết Ngụy Điện chủ tại sao lại đại chiến cùng Diệp Phó điện chủ.
Mọi người sôi nổi nghị luận, cảm khái không ngớt.
Một chiêu kiếm đánh trọng thương Ngụy Long Đào, Diệp Trần đưa tay thu hồi kim kiếm trở về, làm cho đối phương phun ra một ngụm máu tươi lần thứ hai.
- Ngụy Long Đào, người còn lời gì muốn nói?
Ngụy Long Đào đã không còn lực tái chiến, khí lực động một ngón tay đều không có, hắn oán độc nhìn về phía Diệp Trần, nói:
- Đánh bại ta thì làm sao, ngươi cho rằng các vị trưởng lão trưởng lão hội sẽ bênh ngoại nhân, mạnh mẽ trị tội ta sao? Diệp Trần, cái nhục ngày hôm nay, ngày khác tất báo, Ngụy Long Đào ta cùng ngươi không chết không thôi.
- Những lời này, ngươi nên giữ lại để nói với các vị trưởng lão trưởng lão hội, còn lựa chọn tin tưởng ai thì là chuyện của bọn hắn.
Đưa tay nắm lấy Ngụy Long Đào, Diệp Trần nhấc theo đối phương, hướng về truyền tống đại điện bay đi, việc khẩn cấp, hắn không thể không chạy tới Long Thần Thiên Cung.
Chờ Diệp Trần rời khỏi, Trần Vũ Hân và Hình Mỹ Liên hai mặt nhìn nhau, Diệp Trần thô bạo làm các nàng chấn động, đường đường Điện chủ Thanh Long điện, cuối cùng vận mệnh như trước chạy không thoát, Diệp Trần là người thứ nhất, chỉ sợ cũng là người cuối cùng.
Long Thần Thiên Cung, truyền tống đại điện.
Diệp Trần nhấc theo Ngụy Long Đào xuất hiện ở ngoài cửa đá truyện tống đại điện.
- Thần Long Sử!
Bốn tên chấp sự bảo vệ bên trong truyền tống đại điện thấy Diệp Trần, liền mở miệng chào.
Diệp Trần nói:
- Các ngươi đi thông báo hết thảy trưởng lão trưởng lão điện.
- Vâng!
Trước khi đi, bốn tên chấp sự liếc mắt nhìn Ngụy Long Đào một cái, sắc mặt có điểm cổ quái nhưng lại không dám hỏi nhiều, thân hình lóe lên, từng người tách ra.
Bên trong Trưởng lão điện, lần lượt từng tên trưởng lão chạy tới, bất quá khi bọn họ nhìn thấy Ngụy Long Đào bị Diệp Trần áp giải, có chút trợn mắt há mồm, trước tiên không nói Diệp Trần như thế nào bắt Ngụy Long Đào, chỉ nói riêng Ngụy Long Đào có tội tình gì, bọn họ đặc biệt không rõ.
Chỉ chốc lát sau, Tam trưởng lão, Nhị trưởng lão và Đại trưởng lão đều tới.
Dù sao cũng là tam đại trưởng lão, công phu rất cao, ngoại trừ bên ngoài có hơi chút bất ngờ, cũng không biểu hiện ra quá nhiều thần tình.
Hắng giọng một cái, Đại trưởng lão hỏi:
- Thần Long Sử, chuyện gì đã xảy ra?
Diệp Trần đem việc Diêu Nhất Phong là gian tế và sự tình Ngụy Long Đào đánh chết Diêu Nhất Phong lúc trước thuật lại vô cùng tỉ mỉ, sau đó cũng nói ra lý do chính mình hoài nghi Ngụy Long Đào, không thêm mắm thêm muối bất kỳ tình tiết nào trong đó.
Ngụy Long Đào ngẩng đầu lên, lạnh lùng nói:
- Các ngươi là tin tưởng ta, hay tin tưởng hắn?
- Cái này..
Không ít trưởng lão do dự, nói thật, Ngụy Long Đào đánh chết Diêu Nhất Phong đích xác có điểm kỳ quái, nhưng hắn dù sao cũng là Điện chủ Thanh Long điện, quyền cao chức trọng, địa vị chỉ dưới Đại trưởng lão, mà Diệp Trần nói bắt là bắt, bọn hắn liên tưởng đến chính mình, nếu như có một ngày, hắn hoài nghi mình, có phải bất kể quy củ gì cũng bắt mình hay không.
Đương nhiên, Diệp Trần là Thần Long Sử, bọn họ không thể ra mặt nói như vậy được, mặc dù trưởng lão hội là nơi quyết sách, chuyện lớn chuyện nhỏ đều do bọn họ làm chủ, nhưng quyền lực cũng không phải là lớn nhất, trên bọn hắn còn có tả hữu hộ pháp ẩn tàng trong bóng tối.
- Ngụy điện chủ, nếu ngươi không có tội, sẽ không ai làm khó ngươi, ngươi yên tâm. Một tên trưởng lão giao hảo cùng Ngụy Long Đào an ủi hắn, cũng nhanh chóng liếc mắt nhìn Diệp Trần một cái.
- Đúng vậy, Ngụy Điện chủ, ngươi bình tĩnh, đừng nóng, Diệp phó điện chủ cũng chỉ hoài nghi ngươi mà thôi, ngươi đánh chết Diêu Nhất Phong, cũng thật có chút xung động rồi.
Du trưởng lão truyền âm cho Diệp Trần, nói:
- Thần Long Sử, ngươi lần này lỗ mãng rồi, Ngụy Long Đào dù sao cũng là điện chủ Thanh Long điện, giao thiệp không nhỏ, trọng yếu nhất là không đủ chứng cứ, hơn nữa ta dám khẳng định, rất nhiều trưởng lão sẽ vì việc này mà kiêng kị ngươi, dần dần xa lánh ngươi.
Trên mặt Diệp Trần hiện lên một nụ cười lạnh lùng.
- Lỗ mãng? Ta không cảm thấy thế, nếu như hắn là gian tế, tiếp tục lưu hắn lại Thanh Long điện, thật tai họa vô cùng, còn thành viên trưởng lão hội kiêng kỵ ta, xa lánh ta, ha ha, Du trưởng lão, nói thật, ta đối với quyền lực không mê không luyến, ta chỉ tin tưởng thực lực, có đủ thực lực, có thể chọc thủng thiên đô, quyền lực bất quá chỉ là phù vân mà thôi.
Nghe Diệp Trần nói, Du trưởng lão cười khổ một tiếng, quả thật Diệp Trần nói không sai, thực lực mới là trọng yếu, đáng tiếc, biết là một chuyện, làm được lại là một chuyện khác, hơn nữa không phải người nào cũng như Diệp Trần, tiềm lực vô cùng, tiềm lực của bọn hắn đã dùng hết, chỉ có dựa vào tông môn mới có thể có được một ít tài nguyên, thực lực tiếp tục tăng lên chậm chạp.
- Tình huống cá nhân bất đồng, vấn đề góc độ đối đãi cũng bất đồng, ngược là ta lỗ mãng rồi.
Du trưởng lão vừa rồi cho rằng Diệp Trần quá xúc động mà hành động lỗ mãng, nhưng nghe Diệp Trần nói như vậy, hắn ngược lại có cảm giác mình đã quá lo lắng, Diệp Trần có thể có thành tựu hiện tại, làm sao có thể không phân rõ chính phụ, làm như vậy khẳng định đã cân nhắc kỹ càng.
Trưởng lão hội có hai mươi bốn vị trưởng lão, Diệp Trần nhìn bọn họ nói chuyện, phát hiện chừng bảy tám người có thiên hướng nghiêng về Ngụy Long Đào, tuy bọn hắn che dấu vô cùng tốt, nhưng cũng không thể nào qua được con mắt tinh tường của Diệp Trần, có thể thấy được nhân mạch Ngụy Long Đào cường đại như thế nào.
Bất quá Diệp Trần cũng không để ý, dù trưởng lão hội nhận định Ngụy Long Đào không có tội, có thể tiếp tục làm Điện chủ Thanh Long điện, hắn cũng không có sao, hắn chỉ làm những gì chính mình nên làm, kết quả như thế nào, ảnh hưởng đối với hắn không lớn, đương nhiên, nếu đối phương không biết tự lượng sức mình mà trả thù hắn, hắn cũng sẽ không nén giận mà đáp trả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.