Chương 1514: Bất Tử Tà Công
Kiếm Du Thái Hư
27/09/2014
Chương
1514: Bất Tử Tà Công
Bạch Cốt Kiếm Hoàng rất cường thế, xác thực mà nói, Táng Kiếm Thuật của hắn quá biến thái, trừ hắc lão nhân cùng lão giả áo vàng, Bạch Cốt Kiếm Hoàng là cùng một cấp bậc với bốn lão già khác, bất quá bởi vì hắn là Nhân Tộc hoàng giả, cho nên Yến Khinh Huyên không tính đến hắn, dù sao Nhân Tộc hoàng giả giao thủ với Nhân Tộc hoàng giả, dưới tình huống bình thường sẽ không ra tay hạ sát.
"Đến phiên ta rồi."
Hồng sắc quang trụ bắn về phía Kim Y Hoàng, sau một khắc, Kim Y Hoàng xuất hiện ở trên đài giác đấu.
Đối thủ của hắn là một kẻ vóc người nhỏ thấp, là một trung niên Ma Tộc có bề ngoài giống như một con khỉ con vậy.
Kim Y Hoàng trong lòng rùng mình, thần sắc trở nên ngưng trọng vô cùng.
Gã Ma tộc này chính Thiểm Ma Hoàng xếp hạng thứ hai mươi trên Chuẩn Tôn bảng, đến từ Ma Tộc, bản thể là một con Thiết Ma Hầu, tốc độ hết sức mau lẹ, công kích thì điên cuồng quỷ dị, cho nên mới được gọi là Thiểm Ma Hoàng.
"Tiểu bối, gặp phải Thiểm Ma Hoàng ta là bất hạnh của ngươi rồi." Thiểm Ma Hoàng liếm liếm đôi môi, trong mắt hắn hiện lên một tia giảo hoạt tàn nhẫn.
"Hãy bớt sàm ngôn đi, tiếp chiêu."
Không có bất kỳ lời nói nhảm nào, Kim Y Hoàng trực tiếp tấn công tới một côn.
Sưu!
Thiểm Ma Hoàng thân hình chợt lóe lên, biến mất vô ảnh vô tung.
Kim Y Hoàng vội vàng ngừng bước, Linh Hồn Lực tỏa ra hóa thành một cái lưới lớn, dò xét chung quanh.
"Ở chỗ này."
Nhận thấy được thời không xuất hiện một tia ba động, Kim Y Hoàng hai tay cầm côn phóng ra Hoàng Kim côn pháp vô cùng cương mãnh, “coong coong”, hoàng kim côn ảnh tiến vào chỗ sâu trong thời không, sau một khắc từ đó truyền đến thanh âm kim khí va chạm. Thấy thế, Kim Y Hoàng trong lòng vui mừng, tiếp tục tung ra Hoàng Kim côn pháp mạnh hơn ba phần, côn ảnh nối thành một mảnh lao đi giống như một cơn sóng biển màu vàng vậy.
"Quá chậm, chết cho ta."
Bỗng nhiên, thân ảnh Thiểm Ma Hoàng xuất hiện ở sau lưng Kim Y Hoàng, móng vuốt màu đen dữ tợn lập tức quét tới, Hoàng cấp khôi giáp của Kim Y Hoàng căn bản không thể ngăn nổi một trảo bá đạo này, trực tiếp bị trảo thủng một lỗ to, máu từ vết thương không ngừng tuôn ra, trong lúc nguy cấp, Kim Y Hoàng xoay người một cái, quét cây gậy hoàng kim về phía Thiểm Ma Hoàng.
Nhảy về phía sau tránh thoát, Thiểm Ma Hoàng nhướng mày, với một trảo này, hắn đã nghĩ là có thể đục thủng thân thể Kim Y Hoàng rồi, không nghĩ tới đối phương lại phản ứng nhanh như vậy.
Tay phải đưa lên khóe miệng, Thiểm Ma Hoàng liếm liếm đám máu tươi trên đầu ngón tay, nhếch miệng cười nói: "Cũng tốt, giết chết dễ dàng quá cũng sẽ không còn thú vị nữa."
Kim Y Hoàng sắc mặt vẫn không thay đổi, bất diệt lực lượng trong cơ thể bắt đầu vận động, trong nháy mắt, thương thế đã được khôi phục. Đạt đến cảnh giới này của bọn hắn, thất cấp Linh Thể trở lên sẽ mang đến lực lượng bất diệt, cái gọi là “Bất Tử Chi Thân” căn bản đã trở nên vô dụng rồi, dưới tình huống võ đạo ý chí đủ cường đại thì Bất Tử Chi Thân của Sinh Tử Cảnh vương giả quả thực đã trở thành trò cười rồi.
"Tên này có thân pháp quá lợi hại, Hoàng Kim côn pháp đối với hắn không có hiệu quả, chỉ còn cách dùng đến Di Thiên Côn pháp mà thôi, bất quá bây giờ vẫn chưa thể dùng đến, phải chờ đến thời điểm hắn vừa thư giãn xuống thì sẽ vận dụng, một ván định thắng bại."
Nghĩ tới đây, Kim Y Hoàng hai tay cầm côn, điên cuồng vũ động, dần dần, một cái vòng tròn màu hoàng kim được hình thành và bao phủ quanh người Kim Y Hoàng.
Hoàng Kim Chí Tôn tuyệt học - Hoàng Kim Viên.
"Hắc hắc, không tấn công nữa sao?"
Thiểm Ma Hoàng lộ ra một tia kinh ngạc, chợt lần nữa ẩn vào trong hư không.
Đinh đinh đinh!
Trong một khắc kế tiếp, Thiểm Ma Hoàng bắt đầu tấn công Kim Y Hoàng từ các góc độ, nhưng chung quy vẫn không cách nào chọc thủng được Hoàng Kim Viên của Kim Y Hoàng, bởi căn bản nó không có bất kỳ sơ hở nào.
"Ngươi tính cứ dông dài cùng ta như vậy sao?" Thiểm Ma Hoàng không tiếp tục ẩn nấp vào hư không nữa, cả giận nói.
Kim Y Hoàng khinh thường nói, "Có bản lãnh thì cứ công phá phòng thủ của ta."
"Vậy để ta phá cho ngươi sáng mắt."
Thiểm Ma Hoàng thét dài một tiếng, cả người từ một thước năm đã bành trướng đến trên dưới ba thước, cơ bắp cánh tay cũng trở nên cuồn cuộn, cứng như sắt thép.
"Thiểm Ma Đào Tâm Quyển!"
Vù vù hô!
Dùng hai cánh tay làm thiết chùy, thân thể làm thân chùy, Thiểm Ma Hoàng lúc này trông thật giống như một cái cái mũi dùi cự đại, điên cuồng xoay tròn công kích về hướng Kim Y Hoàng, đòn tấn công của hắn mạnh đến mức làm phát ra tràn ngập những tia chớp màu đen.
"Ta đã tu luyện Thiểm Ma Đào Tâm Quyển tới cực hạn, có thể xoáy ra cả một cái hắc động, nhìn xem ngươi làm sao ngăn chặn được ta."
Chỉ một ý niệm hiện lên, Thiểm Ma Hoàng một mực hóa thành một cái “dùi sắt” điên cuồng tấn công lên Hoàng Kim Viên.
“Thương thương thương”, thanh âm va chạm vang lên như những tiếng chuông. . .
Hoàng Kim Viên phòng ngự mạnh đến đáng sợ, mặc cho Thiểm Ma Hoàng dùi xoáy như thế nào cũng đều không thể phá được tầng phòng ngự này của Hoàng Kim Viên. Trên thính phòng, người có nhãn lực đã nhìn ra đầu mối vấn đề, Hoàng Kim Viên, có thể đem lực lượng của đối phương phân tán đi ra ngoài, mười tầng lực lượng đánh vào thì trong nháy mắt sẽ bị phân tán ra ngoài hết chín tầng rồi, trừ phi Thiểm Ma Đào Tâm Quyển của Thiểm Ma Hoàng có lực lượng cường thịnh gấp đôi, nếu không thì cực kỳ khó xoáy phá được.
Rốt cục, lực lượng của Thiểm Ma Đào Tâm Quyển cũng tiêu hao hết, cả người Thiểm Ma Hoàng bị lực lượng phản chấn của Hoàng Kim Viên bắn ra, làm lộ ra sơ hở.
"Cơ hội đã tới."
Hoàng Kim Viên tản đi, Kim Y Hoàng bước ra một bước, lập tức Di Thiên Côn pháp ầm ầm bộc phát.
Bùm bùm!
Trong nháy mắt, không ai biết được Kim Y Hoàng đã đánh ra bao nhiêu côn, lúc vừa mới bắt đầu chỉ có mấy vạn côn nên Thiểm Ma Hoàng còn có thể phòng ngự được, nhưng mấy vạn côn sau đó, hai tay của hắn cũng bắt đầu chết lặng, vô số côn ảnh lập tức đánh vượt qua vòng phòng thủ trống rỗng mà oanh kích lên trên người hắn, cuối cùng, Thiểm Ma Hoàng bị đánh phá thành từng mảnh nhỏ, đến một giọt huyết nhục cũng bị vô số côn ảnh trừ khử thành hư vô.
Trở lại chỗ ngồi, Kim Y Hoàng cười khổ một tiếng, "Thắng được thật không dễ dàng."
“Thắng là được rồi”.
Diệp Trần cười nói.
Trong cuộc giữa các cường giả, tỷ lệ tử vong đột nhiên tăng vọt lên, có thể đi tới được một bước này, có thể nói tất cả mọi người đều có mấy phần bản lãnh, trừ phi thực lực chênh lệch quá lớn, dưới tình huống bình thường tuyệt nhiên sẽ không bỏ cuộc. Tỷ như Kim Y Hoàng cùng Thiểm Ma Hoàng có thực lực gần bằng nhau, thậm chí Thiểm Ma Hoàng so sánh với Kim Y Hoàng còn hơi mạnh hơn một chút, nhưng cuối cùng, Kim Y Hoàng dựa vào kiên nhẫn cùng trí tuệ lại có thể đánh chết Thiểm Ma Hoàng.
Không phải “vạn bất đắc dĩ” thì không ai nguyện ý bỏ cuộc cả, bởi vì khi gặp phải địch nhân có thực lực không chênh lệch mình quá nhiều mà cũng lựa chọn bỏ cuộc, như vậy trên căn bản cả đời cũng không thể trở thành Chí Tôn được, để có thể trở thành Chí Tôn, từ trước đến nay không ai mà chưa từng có ý chí chiến đấu cùng lòng tin, hai thứ này dù chỉ thiếu một thôi cũng đều là thiếu sót cả.
Ý nghĩa tồn tại của Tu La giới thật ra chính là để bồi dưỡng cho giai đoạn trước Chí Tôn đấy.
Một cuộc giác đấu vừa kết thúc thì một cuộc đấu mới liền bắt đầu, trong lúc này, Từ Tĩnh đã bỏ cuộc một lần, đối thủ của nàng là hắc bạch lão nhân có trình độ nguy hiểm không thua kém gì lão giả áo vàng.
Về phần Diệp Trần thì không có chút áp lực nào, ở trong mắt của hắn, chỉ có lão giả áo vàng và những tồn tại xếp hạng thứ 5 trở lên trên Chuẩn Tôn bảng mới có thể được cho là đối thủ.
Hồng sắc quang trụ bao phủ, Diệp Trần lần nữa tiến vào giác đấu trường.
Đối thủ của hắn là Đồng Hoàng!
Tà Linh Tộc Đồng Hoàng xếp hạng thứ mười lăm Chuẩn Tôn bảng.
Đồng Hoàng chính là ca ca của Tà Đồng Vương, mà ở thời điểm trước đây, lúc Diệp Trần còn ở trong chiến trường săn thú cao cấp đã gặp phải, Tà Đồng Vương cùng Đồng Hoàng đều đến từ một gia tộc được gọi là Bất Tử gia tộc, trong gia tộc này cứ mỗi mười vạn năm sẽ xuất hiện một vị Chí Tôn, Bất Tử gia tộc sở dĩ phồn thịnh như vậy là vì có quan hệ với Bất Tử Tà Công - một thứ tà công bất truyền của gia tộc. Đây là một môn võ học nếu được tu luyện tới cực hạn thì những công pháp chân chính sẽ không giết chết được người tu luyện. Mà điều kiện cơ bản nhất để tu luyện thành công môn công pháp này là phải có được Bất Tử Chi Thân, cũng chính là phải trở thành Sinh Tử Cảnh vương giả. Trừ việc đó ra, tu luyện môn tà công này sẽ dẫn đến ngoại hình bị biến thành trẻ tuổi, cuối cùng trở thành hình hài một đứa trẻ, nhìn qua tuổi càng nhỏ thì công lực càng thâm hậu.
Đồng Hoàng ở trước mắt, nhìn qua bất quá chỉ chừng mười tuổi, so với Tà Đồng Vương thì càng là một đứa trẻ yếu ớt hơn, trông quỷ dị đến dị thường.
"Nguy rồi, Diệp Trần lại đụng phải Đồng Hoàng."
Một số hoàng giả Cự Nhân tộc và Man Tộc hơi lo lắng, đại danh của Diệp Trần tất nhiên bọn họ đã nghe nói qua, đây mới thật là thiên tài trăm vạn năm cũng khó gặp, ngày sau hoàn toàn có thể trở thành siêu cấp Chí Tôn, đối với bọn họ mà nói cũng có lợi rất lớn, ít nhất cũng có thể triệt tiêu đi áp lực Ma Tộc.
Bạch Cốt Kiếm Hoàng rất cường thế, xác thực mà nói, Táng Kiếm Thuật của hắn quá biến thái, trừ hắc lão nhân cùng lão giả áo vàng, Bạch Cốt Kiếm Hoàng là cùng một cấp bậc với bốn lão già khác, bất quá bởi vì hắn là Nhân Tộc hoàng giả, cho nên Yến Khinh Huyên không tính đến hắn, dù sao Nhân Tộc hoàng giả giao thủ với Nhân Tộc hoàng giả, dưới tình huống bình thường sẽ không ra tay hạ sát.
"Đến phiên ta rồi."
Hồng sắc quang trụ bắn về phía Kim Y Hoàng, sau một khắc, Kim Y Hoàng xuất hiện ở trên đài giác đấu.
Đối thủ của hắn là một kẻ vóc người nhỏ thấp, là một trung niên Ma Tộc có bề ngoài giống như một con khỉ con vậy.
Kim Y Hoàng trong lòng rùng mình, thần sắc trở nên ngưng trọng vô cùng.
Gã Ma tộc này chính Thiểm Ma Hoàng xếp hạng thứ hai mươi trên Chuẩn Tôn bảng, đến từ Ma Tộc, bản thể là một con Thiết Ma Hầu, tốc độ hết sức mau lẹ, công kích thì điên cuồng quỷ dị, cho nên mới được gọi là Thiểm Ma Hoàng.
"Tiểu bối, gặp phải Thiểm Ma Hoàng ta là bất hạnh của ngươi rồi." Thiểm Ma Hoàng liếm liếm đôi môi, trong mắt hắn hiện lên một tia giảo hoạt tàn nhẫn.
"Hãy bớt sàm ngôn đi, tiếp chiêu."
Không có bất kỳ lời nói nhảm nào, Kim Y Hoàng trực tiếp tấn công tới một côn.
Sưu!
Thiểm Ma Hoàng thân hình chợt lóe lên, biến mất vô ảnh vô tung.
Kim Y Hoàng vội vàng ngừng bước, Linh Hồn Lực tỏa ra hóa thành một cái lưới lớn, dò xét chung quanh.
"Ở chỗ này."
Nhận thấy được thời không xuất hiện một tia ba động, Kim Y Hoàng hai tay cầm côn phóng ra Hoàng Kim côn pháp vô cùng cương mãnh, “coong coong”, hoàng kim côn ảnh tiến vào chỗ sâu trong thời không, sau một khắc từ đó truyền đến thanh âm kim khí va chạm. Thấy thế, Kim Y Hoàng trong lòng vui mừng, tiếp tục tung ra Hoàng Kim côn pháp mạnh hơn ba phần, côn ảnh nối thành một mảnh lao đi giống như một cơn sóng biển màu vàng vậy.
"Quá chậm, chết cho ta."
Bỗng nhiên, thân ảnh Thiểm Ma Hoàng xuất hiện ở sau lưng Kim Y Hoàng, móng vuốt màu đen dữ tợn lập tức quét tới, Hoàng cấp khôi giáp của Kim Y Hoàng căn bản không thể ngăn nổi một trảo bá đạo này, trực tiếp bị trảo thủng một lỗ to, máu từ vết thương không ngừng tuôn ra, trong lúc nguy cấp, Kim Y Hoàng xoay người một cái, quét cây gậy hoàng kim về phía Thiểm Ma Hoàng.
Nhảy về phía sau tránh thoát, Thiểm Ma Hoàng nhướng mày, với một trảo này, hắn đã nghĩ là có thể đục thủng thân thể Kim Y Hoàng rồi, không nghĩ tới đối phương lại phản ứng nhanh như vậy.
Tay phải đưa lên khóe miệng, Thiểm Ma Hoàng liếm liếm đám máu tươi trên đầu ngón tay, nhếch miệng cười nói: "Cũng tốt, giết chết dễ dàng quá cũng sẽ không còn thú vị nữa."
Kim Y Hoàng sắc mặt vẫn không thay đổi, bất diệt lực lượng trong cơ thể bắt đầu vận động, trong nháy mắt, thương thế đã được khôi phục. Đạt đến cảnh giới này của bọn hắn, thất cấp Linh Thể trở lên sẽ mang đến lực lượng bất diệt, cái gọi là “Bất Tử Chi Thân” căn bản đã trở nên vô dụng rồi, dưới tình huống võ đạo ý chí đủ cường đại thì Bất Tử Chi Thân của Sinh Tử Cảnh vương giả quả thực đã trở thành trò cười rồi.
"Tên này có thân pháp quá lợi hại, Hoàng Kim côn pháp đối với hắn không có hiệu quả, chỉ còn cách dùng đến Di Thiên Côn pháp mà thôi, bất quá bây giờ vẫn chưa thể dùng đến, phải chờ đến thời điểm hắn vừa thư giãn xuống thì sẽ vận dụng, một ván định thắng bại."
Nghĩ tới đây, Kim Y Hoàng hai tay cầm côn, điên cuồng vũ động, dần dần, một cái vòng tròn màu hoàng kim được hình thành và bao phủ quanh người Kim Y Hoàng.
Hoàng Kim Chí Tôn tuyệt học - Hoàng Kim Viên.
"Hắc hắc, không tấn công nữa sao?"
Thiểm Ma Hoàng lộ ra một tia kinh ngạc, chợt lần nữa ẩn vào trong hư không.
Đinh đinh đinh!
Trong một khắc kế tiếp, Thiểm Ma Hoàng bắt đầu tấn công Kim Y Hoàng từ các góc độ, nhưng chung quy vẫn không cách nào chọc thủng được Hoàng Kim Viên của Kim Y Hoàng, bởi căn bản nó không có bất kỳ sơ hở nào.
"Ngươi tính cứ dông dài cùng ta như vậy sao?" Thiểm Ma Hoàng không tiếp tục ẩn nấp vào hư không nữa, cả giận nói.
Kim Y Hoàng khinh thường nói, "Có bản lãnh thì cứ công phá phòng thủ của ta."
"Vậy để ta phá cho ngươi sáng mắt."
Thiểm Ma Hoàng thét dài một tiếng, cả người từ một thước năm đã bành trướng đến trên dưới ba thước, cơ bắp cánh tay cũng trở nên cuồn cuộn, cứng như sắt thép.
"Thiểm Ma Đào Tâm Quyển!"
Vù vù hô!
Dùng hai cánh tay làm thiết chùy, thân thể làm thân chùy, Thiểm Ma Hoàng lúc này trông thật giống như một cái cái mũi dùi cự đại, điên cuồng xoay tròn công kích về hướng Kim Y Hoàng, đòn tấn công của hắn mạnh đến mức làm phát ra tràn ngập những tia chớp màu đen.
"Ta đã tu luyện Thiểm Ma Đào Tâm Quyển tới cực hạn, có thể xoáy ra cả một cái hắc động, nhìn xem ngươi làm sao ngăn chặn được ta."
Chỉ một ý niệm hiện lên, Thiểm Ma Hoàng một mực hóa thành một cái “dùi sắt” điên cuồng tấn công lên Hoàng Kim Viên.
“Thương thương thương”, thanh âm va chạm vang lên như những tiếng chuông. . .
Hoàng Kim Viên phòng ngự mạnh đến đáng sợ, mặc cho Thiểm Ma Hoàng dùi xoáy như thế nào cũng đều không thể phá được tầng phòng ngự này của Hoàng Kim Viên. Trên thính phòng, người có nhãn lực đã nhìn ra đầu mối vấn đề, Hoàng Kim Viên, có thể đem lực lượng của đối phương phân tán đi ra ngoài, mười tầng lực lượng đánh vào thì trong nháy mắt sẽ bị phân tán ra ngoài hết chín tầng rồi, trừ phi Thiểm Ma Đào Tâm Quyển của Thiểm Ma Hoàng có lực lượng cường thịnh gấp đôi, nếu không thì cực kỳ khó xoáy phá được.
Rốt cục, lực lượng của Thiểm Ma Đào Tâm Quyển cũng tiêu hao hết, cả người Thiểm Ma Hoàng bị lực lượng phản chấn của Hoàng Kim Viên bắn ra, làm lộ ra sơ hở.
"Cơ hội đã tới."
Hoàng Kim Viên tản đi, Kim Y Hoàng bước ra một bước, lập tức Di Thiên Côn pháp ầm ầm bộc phát.
Bùm bùm!
Trong nháy mắt, không ai biết được Kim Y Hoàng đã đánh ra bao nhiêu côn, lúc vừa mới bắt đầu chỉ có mấy vạn côn nên Thiểm Ma Hoàng còn có thể phòng ngự được, nhưng mấy vạn côn sau đó, hai tay của hắn cũng bắt đầu chết lặng, vô số côn ảnh lập tức đánh vượt qua vòng phòng thủ trống rỗng mà oanh kích lên trên người hắn, cuối cùng, Thiểm Ma Hoàng bị đánh phá thành từng mảnh nhỏ, đến một giọt huyết nhục cũng bị vô số côn ảnh trừ khử thành hư vô.
Trở lại chỗ ngồi, Kim Y Hoàng cười khổ một tiếng, "Thắng được thật không dễ dàng."
“Thắng là được rồi”.
Diệp Trần cười nói.
Trong cuộc giữa các cường giả, tỷ lệ tử vong đột nhiên tăng vọt lên, có thể đi tới được một bước này, có thể nói tất cả mọi người đều có mấy phần bản lãnh, trừ phi thực lực chênh lệch quá lớn, dưới tình huống bình thường tuyệt nhiên sẽ không bỏ cuộc. Tỷ như Kim Y Hoàng cùng Thiểm Ma Hoàng có thực lực gần bằng nhau, thậm chí Thiểm Ma Hoàng so sánh với Kim Y Hoàng còn hơi mạnh hơn một chút, nhưng cuối cùng, Kim Y Hoàng dựa vào kiên nhẫn cùng trí tuệ lại có thể đánh chết Thiểm Ma Hoàng.
Không phải “vạn bất đắc dĩ” thì không ai nguyện ý bỏ cuộc cả, bởi vì khi gặp phải địch nhân có thực lực không chênh lệch mình quá nhiều mà cũng lựa chọn bỏ cuộc, như vậy trên căn bản cả đời cũng không thể trở thành Chí Tôn được, để có thể trở thành Chí Tôn, từ trước đến nay không ai mà chưa từng có ý chí chiến đấu cùng lòng tin, hai thứ này dù chỉ thiếu một thôi cũng đều là thiếu sót cả.
Ý nghĩa tồn tại của Tu La giới thật ra chính là để bồi dưỡng cho giai đoạn trước Chí Tôn đấy.
Một cuộc giác đấu vừa kết thúc thì một cuộc đấu mới liền bắt đầu, trong lúc này, Từ Tĩnh đã bỏ cuộc một lần, đối thủ của nàng là hắc bạch lão nhân có trình độ nguy hiểm không thua kém gì lão giả áo vàng.
Về phần Diệp Trần thì không có chút áp lực nào, ở trong mắt của hắn, chỉ có lão giả áo vàng và những tồn tại xếp hạng thứ 5 trở lên trên Chuẩn Tôn bảng mới có thể được cho là đối thủ.
Hồng sắc quang trụ bao phủ, Diệp Trần lần nữa tiến vào giác đấu trường.
Đối thủ của hắn là Đồng Hoàng!
Tà Linh Tộc Đồng Hoàng xếp hạng thứ mười lăm Chuẩn Tôn bảng.
Đồng Hoàng chính là ca ca của Tà Đồng Vương, mà ở thời điểm trước đây, lúc Diệp Trần còn ở trong chiến trường săn thú cao cấp đã gặp phải, Tà Đồng Vương cùng Đồng Hoàng đều đến từ một gia tộc được gọi là Bất Tử gia tộc, trong gia tộc này cứ mỗi mười vạn năm sẽ xuất hiện một vị Chí Tôn, Bất Tử gia tộc sở dĩ phồn thịnh như vậy là vì có quan hệ với Bất Tử Tà Công - một thứ tà công bất truyền của gia tộc. Đây là một môn võ học nếu được tu luyện tới cực hạn thì những công pháp chân chính sẽ không giết chết được người tu luyện. Mà điều kiện cơ bản nhất để tu luyện thành công môn công pháp này là phải có được Bất Tử Chi Thân, cũng chính là phải trở thành Sinh Tử Cảnh vương giả. Trừ việc đó ra, tu luyện môn tà công này sẽ dẫn đến ngoại hình bị biến thành trẻ tuổi, cuối cùng trở thành hình hài một đứa trẻ, nhìn qua tuổi càng nhỏ thì công lực càng thâm hậu.
Đồng Hoàng ở trước mắt, nhìn qua bất quá chỉ chừng mười tuổi, so với Tà Đồng Vương thì càng là một đứa trẻ yếu ớt hơn, trông quỷ dị đến dị thường.
"Nguy rồi, Diệp Trần lại đụng phải Đồng Hoàng."
Một số hoàng giả Cự Nhân tộc và Man Tộc hơi lo lắng, đại danh của Diệp Trần tất nhiên bọn họ đã nghe nói qua, đây mới thật là thiên tài trăm vạn năm cũng khó gặp, ngày sau hoàn toàn có thể trở thành siêu cấp Chí Tôn, đối với bọn họ mà nói cũng có lợi rất lớn, ít nhất cũng có thể triệt tiêu đi áp lực Ma Tộc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.