Chương 1586: Các Thống Lĩnh Của Ngũ Đại Bộ Lạc
Kiếm Du Thái Hư
22/12/2014
Chương
1586: Các Thống Lĩnh Của Ngũ Đại Bộ Lạc
Hỏa Thần kích sau khi được sáp nhập vào một khối Thần Thạch, đã chính thức trở thành Thánh khí, mặc dù chỉ là Nhất Tinh địa thánh khí, thế nhưng giữa vũ khí Chí Tôn và Thánh khí sẽ có chênh lệch rất lớn, còn giữa các Địa Thánh khí với nhau thì chênh lệch sẽ nhỏ đi rất nhiều.
Dựa vào Nhất Tinh Địa Thánh khí, thực lực Hỏa Vô Biên đã vững vàng đè áp lại Hỏa Vô Tẫn cùng Hắc Sát, hắn đã được xem như là một cao thủ bên trong các chuẩn Truyền Kỳ Chí Tôn rồi.
Dưới sự huy động của Hỏa Thần Kích, những ngọn lửa màu xanh bay lượn lờ xung quanh chợt hóa thành một con Kỳ Lân hung mãnh, đánh tới hướng Diệp Trần.
"Tới tốt lắm!"
Diệp Trần hét lớn một tiếng, ngay lập tức, Bá Kiếm thức được tung ra.
Oanh!
Hỏa Kỳ Lân và kiếm khí va vào nhau rồi cùng đồng quy vu tận, làm cho sóng xung kích mãnh liệt quét ngang tám phương.
"Lợi hại, không hổ là chuẩn Truyền Kỳ Chí Tôn."
Diệp Trần rất rõ ràng, bản thân mình là dựa vào Thiên kiếm mới có được thực lực chuẩn Truyền Kỳ Chí Tôn, còn bản thân bọn người Hỏa Vô Biên tựu đã có được thực lực chuẩn Truyền Kỳ Chí Tôn thực sự, vì vậy tất nhiên bọn hắn đều lợi hại phi phàm, không thể đơn giản đối phó được.
"Bất quá ta còn có Huyễn Kiếm thức, nếu Tâm lực của hắn không đủ cường đại thì cũng không phải là đối thủ của ta." Diệp Trần thập phần tự tin đối với Huyễn Kiếm thức của mình. Không phải mỗi chuẩn Truyền Kỳ Chí Tôn nào cũng đều có phòng ngự bản thân cường đại, thậm chí là rất ít, cho nên chỉ cần một sát na bị ảo giác ảnh hưởng thì mình có thể tìm được yếu điểm để trúng mục vào thân thể đối phương.
"Liệt Hỏa Hà Lưu!"
Thấy tuyệt chiêu của mình bị triệt tiêu, Hỏa Vô Biên phát ra một chiêu càng mạnh hơn nữa, chiêu này vừa ra, Hỏa Diễm mãnh liệt hóa thành một dòng sông, hạo hạo đãng đãng trùng kích tới hướng Diệp Trần với một thanh thế khổng lồ.
"Tới lúc hành động rồi."
Diệp Trần không tránh không né, đưa Thiên Kiếm lên nghênh tiếp lấy dòng sông hỏa diễm đang xông tới.
"Muốn chết."
Hỏa Vô Biên cười lạnh.
Bất quá sau một khắc, nét mặt của hắn chợt cứng lại, Diệp Trần rõ ràng vượt qua được dòng sông Hỏa Diễm, không ngừng “bổ sóng trảm biển” ở bên trong. Hỏa Diễm bành trướng mãnh liệt trúng vào người Diệp Trần liền nhanh chóng bị dập tắt.
"Huyễn Kiếm thức!"
Sau khi dùng Thiên Kiếm chẽ dọc một tầng cuối cùng của dòng sông Hỏa Diễm, Diệp Trần đã xuất hiện tại phía trước Hỏa Vô Biên, lập tức huy sái ra một kiếm.
"Không tốt!"
Hỏa Vô Biên đã từng nếm trải qua sự lợi hại của Huyễn Kiếm thức, nhưng cho dù có biết rõ thì như trước vẫn không có biện pháp phòng bị.
Muốn phòng bị Huyễn Kiếm thức thì trừ phi Tâm lực phải đủ mạnh, hoặc là có tu luyện một loại Vô Thượng Tâm lực bí pháp nào đó.
Phốc!
Thiên kiếm của Diệp Trần đã đâm xuyên thủng bả vai Hỏa Vô Biên, vốn dĩ, Diệp Trần muốn đâm vào lồng ngực của hắn nhưng hắn đã sớm tỉnh lại và kịp đưa Hỏa Thần kích lên chống đỡ, sự ma sát giữa hai món thánh khí đã khiến cho quỹ tích công kích của Thiên kiếm bị chếch lên trên.
Một kiếm vừa đâm xuyên qua bả vai Hỏa Vô Biên, ngay tiếp đó, Diệp Trần nhẹ nhàng hất mũi Thiên kiếm lên. Phảng phất như mị phấn bị ném ra, nửa người Hỏa Vô Biên triệt để tan nát.
"Đây là Thất Tinh Địa Thánh khí!"
Hỏa Vô Biên lắp bắp kinh hãi, một kích quét ra khiến Diệp Trần phải lui lại, tránh để đối phương tiếp tục gây trọng thương cho mình.
"Hôm nay, cả ba người các ngươi cũng không phải đối thủ của ta."
Diệp Trần lui ra phía sau vài trăm mét, cũng không tiếp tục tấn công nữa, muốn giết ba gã chuẩn Truyền Kỳ Chí Tôn là quá khó khăn, nếu bức đối phương đến tuyệt cảnh thì cũng giống như bức chúng dốc sức liều mạng với mình vậy.
Ba người trầm mặc không nói gì, những gì Diệp Trần nói với bọn hắn đều là sự thật, bọn hắn không được phép phản bác rồi, bởi dù có phản bác một ngàn câu cũng không bằng đem thực lực bản thân bày ra, cho nên tâm tình bọn hắn bây giờ rất mâu thuẫn.
"Chúng ta đi."
Thấy ba người đều không nói lời nào, Diệp Trần biết rõ, hiện tại nếu làm quá ở chỗ này sẽ chỉ khiến cho đối phương thẹn quá hoá giận, thân hình mở ra cùng Lam Nguyệt bay mất.
"Để cho bọn hắn đi dễ dàng như vậy sao?"
Hắc Sát có chút không cam lòng.
"Vậy có thể làm sao nữa, hắn cầm trong tay Thất Tinh Địa Thánh khí, chuẩn Truyền Kỳ Chí Tôn như chúng ta đều rất khó động đến hắn, may ra chỉ có Truyền Kỳ Chí Tôn thì mới đủ năng lực áp chế mà thôi. Ta và ngươi cũng biết rõ, Truyền Kỳ Chí Tôn sẽ không đơn giản xuất thủ, trừ phi thắng được sự coi trọng của bọn hắn đấy."
Mỗi Thất cấp bộ lạc đều có Truyền Kỳ Chí Tôn chống lưng, cho nên Truyền Kỳ Chí Tôn bình thường sẽ không ra tay, bởi sợ rằng trong lúc vô tình mà chọc phải các Thất cấp bộ lạc khác sẽ dẫn phát đại chiến. Những người cấp dưới đánh nhau thì còn có thể, chứ người ra mặt cuối cùng thì phải chú ý cẩn thận một chút.
"Tầng thứ mười hai có khả năng vẫn còn có Thần Thạch khác, chúng ta tìm tiếp thử xem."
Tâm tình Hỏa Vô Biên không tính là quá kém, đoạt được một khối Thần Thạch thì hắn đã đủ hài lòng, trước đó hắn đuổi giết Diệp Trần là vì sợ Diệp Trần sẽ tiết lộ bí mật, khiến cho mình không còn cơ hội đoạt được Thần Thạch tại tầng thứ mười hai nữa.
Sau khi khôi phục bổn nguyên Thiên kiếm, Diệp Trần không tiếp tục dừng lại tại Thần Hỏa huyệt nữa, chuẩn Truyền Kỳ Chí Tôn không đáng sợ, mà đáng sợ chính là Truyền Kỳ Chí Tôn. Nếu là rước lấy Truyền Kỳ Chí Tôn của Thần Hỏa bộ lạc thì chỉ sợ bản thân mình sẽ phải chết tại nơi này rồi.
Thời gian dần dần khôi phục mọi chuyện bình tĩnh trở lại, Diệp Trần cùng Lam Nguyệt ngẫu nhiên ra ngoài đi dạo một vòng, cũng đôi khi đi săn, thời gian còn lại trên cơ bản đều ở trong Vĩnh Hằng bộ lạc tu luyện kiếm pháp và đao pháp. Đương nhiên, Diệp Trần cũng bắt đầu thử chế tạo Chí Tôn Bảo kiếm.
Tại Hoang Thần Đại Lục trung bộ, có một ngọn núi cao lẻ loi trơ trọi, phần đỉnh của ngọn núi này đã bị người ta phá nát, ở trên đó có một tòa đại điện bằng vàng sáng chói.
Trong đại điện, có năm cái ghế Kim sắc, trên thượng diện đều có người đang ngồi đợi.
Nếu có Truyền Kỳ Chí Tôn ở chỗ này, nhất định sẽ nhận ra, năm người trong đại điện này hiển nhiên là đầu lĩnh của ngũ đại Bát cấp bộ lạc, theo thứ tự là đầu lĩnh Khang Ti Vi của Tử Kinh Hoa bộ lạc, đầu lĩnh Ưng Liệt Hùng của Bất Lạc Chi Ưng bộ lạc, đầu lĩnh Vân Phiếu Miểu của Vân Trung bộ lạc, đầu lĩnh Thái Thản của Chiến Tháp bộ lạc, và đầu lĩnh Thần Thiên Định của Tinh Hải bộ lạc.
"Quy củ vẫn như trước, chữ “Vũ” sẽ do Hoang Thần tháp quyết định thời gian nắm giữ." đầu lĩnh Thần Thiên Định của Tinh Hải bộ lạc nói ra.
"Vậy thì tốt rồi, cứ theo như quy củ trước đây mà làm." Thái Thản tỏ vẻ đồng ý, bất quá ngay sau đó hắn lại nói: "Nhưng chi tiết cần phải cải biến một chút, người nào đoạt danh hiệu đệ nhất khi xông vào Hoang Thần tháp, thì bộ lạc của hắn sẽ trực tiếp được hai phần thời gian, chứ không phải là một phần như trước kia."
Đầu lĩnh Khang Ti Vi của Tử Kinh Hoa bộ lạc nhướng mày, "Như thế chẳng phải là chỉ có 9 hạng đầu tiên mới có thể vì bộ lạc mình mà tranh đoạt thời gian ấn định sao ?"
"Không tệ."
Thái Thản gật đầu.
"Thái Thản, xem ra ngươi rất có tự tin đối với những người trẻ tuổi của bộ lạc ngươi ư?" Ưng Liệt Hùng đánh giá Thái Thản đầy ẩn ý.
Đầu lĩnh Vân Phiếu Miểu của Vân Trung bộ lạc duỗi tay phải ra, "Ta đồng ý ý kiến của Thái Thản."
"Ta sợ gì chứ, vậy thì cứ theo như cái quy củ này là tốt rồi."
Ưng Liệt Hùng nói ra.
Vĩnh Hằng bộ lạc.
"Ngũ Hành Kiếm Pháp muốn đại thành, hoàn toàn chính xác là không phải là sự tình một sớm một chiều!"
Diệp Trần thở dài một hơi, Ngũ Hành Kiếm Pháp là căn cơ của hắn, một khi Ngũ Hành Kiếm Pháp đạt đến đại thành thì khi đó, căn cứ vào Ngũ Hành áo nghĩa để sáng tạo ra kiếm chiêu, tất cả chúng đều sẽ đạt đến đại thành. Đến lúc đó, bất kể là công kích hay phòng thủ cũng đều không còn bất kỳ sơ hở nào, hơn nữa còn có thể ngưng tụ ra tinh túy của Ngũ Hành Kiếm Pháp, tiếp tục tiến đến một tầng cao hơn. Ví dụ như sáng tạo ra siêu Vô Thượng kiếm pháp, phải biết rằng, siêu Vô Thượng võ học ngay cả Truyền Kỳ Chí Tôn cũng chưa chắc có thể sáng tạo, chỉ có những cao đẳng Truyền Kỳ Chí Tôn thì mới có thể tạo ra siêu Vô Thượng võ học. Gã Hủ Ma Thiên Tôn vào thời kỳ toàn thịnh, có lẽ tựu là một cao đẳng Truyền Kỳ Chí Tôn.
Thế như trong khoảng thời gian này, Ngũ Hành Kiếm Pháp không có bất kỳ tiến triển gì, tuy nhiên Diệp Trần cũng không phải là không có thu hoạch. Hắn đã đúc tạo ra được một thanh Chí Tôn Bảo kiếm bán thành phẩm, trong quá trình chế tạo Chí Tôn Bảo kiếm, Diệp Trần kinh ngạc phát hiện ra Hủy Diệt Kiếm Ý và Bất Hủ Kiếm Ý của mình đang chậm chạp tăng lên. Trong đó, Quang Minh Kiếm Ý tăng lên nhanh nhất, đã tiến nhập vào hàng ngũ Bát giai, có lẽ đến khi hắn chế tạo thành công một thanh Chí Tôn Bảo kiếm, cũng là lúc có thể đem hai đại chí cao Kiếm Ý tăng lên tới Cửu giai. Còn Quang Minh Kiếm Ý tắc thì có thể đạt tới Bát giai đỉnh phong, đương nhiên, đây chỉ là suy đoán, Cửu giai chí cao Kiếm Ý không phải dễ dàng tăng lên như vậy.
"Diệp Trần, ngươi có hứng thú đi đến Bất Lạc Chi Ưng bộ lạc với ta hay không."
Ngày hôm đó, Lam Nguyệt tới nói ra.
Hỏa Thần kích sau khi được sáp nhập vào một khối Thần Thạch, đã chính thức trở thành Thánh khí, mặc dù chỉ là Nhất Tinh địa thánh khí, thế nhưng giữa vũ khí Chí Tôn và Thánh khí sẽ có chênh lệch rất lớn, còn giữa các Địa Thánh khí với nhau thì chênh lệch sẽ nhỏ đi rất nhiều.
Dựa vào Nhất Tinh Địa Thánh khí, thực lực Hỏa Vô Biên đã vững vàng đè áp lại Hỏa Vô Tẫn cùng Hắc Sát, hắn đã được xem như là một cao thủ bên trong các chuẩn Truyền Kỳ Chí Tôn rồi.
Dưới sự huy động của Hỏa Thần Kích, những ngọn lửa màu xanh bay lượn lờ xung quanh chợt hóa thành một con Kỳ Lân hung mãnh, đánh tới hướng Diệp Trần.
"Tới tốt lắm!"
Diệp Trần hét lớn một tiếng, ngay lập tức, Bá Kiếm thức được tung ra.
Oanh!
Hỏa Kỳ Lân và kiếm khí va vào nhau rồi cùng đồng quy vu tận, làm cho sóng xung kích mãnh liệt quét ngang tám phương.
"Lợi hại, không hổ là chuẩn Truyền Kỳ Chí Tôn."
Diệp Trần rất rõ ràng, bản thân mình là dựa vào Thiên kiếm mới có được thực lực chuẩn Truyền Kỳ Chí Tôn, còn bản thân bọn người Hỏa Vô Biên tựu đã có được thực lực chuẩn Truyền Kỳ Chí Tôn thực sự, vì vậy tất nhiên bọn hắn đều lợi hại phi phàm, không thể đơn giản đối phó được.
"Bất quá ta còn có Huyễn Kiếm thức, nếu Tâm lực của hắn không đủ cường đại thì cũng không phải là đối thủ của ta." Diệp Trần thập phần tự tin đối với Huyễn Kiếm thức của mình. Không phải mỗi chuẩn Truyền Kỳ Chí Tôn nào cũng đều có phòng ngự bản thân cường đại, thậm chí là rất ít, cho nên chỉ cần một sát na bị ảo giác ảnh hưởng thì mình có thể tìm được yếu điểm để trúng mục vào thân thể đối phương.
"Liệt Hỏa Hà Lưu!"
Thấy tuyệt chiêu của mình bị triệt tiêu, Hỏa Vô Biên phát ra một chiêu càng mạnh hơn nữa, chiêu này vừa ra, Hỏa Diễm mãnh liệt hóa thành một dòng sông, hạo hạo đãng đãng trùng kích tới hướng Diệp Trần với một thanh thế khổng lồ.
"Tới lúc hành động rồi."
Diệp Trần không tránh không né, đưa Thiên Kiếm lên nghênh tiếp lấy dòng sông hỏa diễm đang xông tới.
"Muốn chết."
Hỏa Vô Biên cười lạnh.
Bất quá sau một khắc, nét mặt của hắn chợt cứng lại, Diệp Trần rõ ràng vượt qua được dòng sông Hỏa Diễm, không ngừng “bổ sóng trảm biển” ở bên trong. Hỏa Diễm bành trướng mãnh liệt trúng vào người Diệp Trần liền nhanh chóng bị dập tắt.
"Huyễn Kiếm thức!"
Sau khi dùng Thiên Kiếm chẽ dọc một tầng cuối cùng của dòng sông Hỏa Diễm, Diệp Trần đã xuất hiện tại phía trước Hỏa Vô Biên, lập tức huy sái ra một kiếm.
"Không tốt!"
Hỏa Vô Biên đã từng nếm trải qua sự lợi hại của Huyễn Kiếm thức, nhưng cho dù có biết rõ thì như trước vẫn không có biện pháp phòng bị.
Muốn phòng bị Huyễn Kiếm thức thì trừ phi Tâm lực phải đủ mạnh, hoặc là có tu luyện một loại Vô Thượng Tâm lực bí pháp nào đó.
Phốc!
Thiên kiếm của Diệp Trần đã đâm xuyên thủng bả vai Hỏa Vô Biên, vốn dĩ, Diệp Trần muốn đâm vào lồng ngực của hắn nhưng hắn đã sớm tỉnh lại và kịp đưa Hỏa Thần kích lên chống đỡ, sự ma sát giữa hai món thánh khí đã khiến cho quỹ tích công kích của Thiên kiếm bị chếch lên trên.
Một kiếm vừa đâm xuyên qua bả vai Hỏa Vô Biên, ngay tiếp đó, Diệp Trần nhẹ nhàng hất mũi Thiên kiếm lên. Phảng phất như mị phấn bị ném ra, nửa người Hỏa Vô Biên triệt để tan nát.
"Đây là Thất Tinh Địa Thánh khí!"
Hỏa Vô Biên lắp bắp kinh hãi, một kích quét ra khiến Diệp Trần phải lui lại, tránh để đối phương tiếp tục gây trọng thương cho mình.
"Hôm nay, cả ba người các ngươi cũng không phải đối thủ của ta."
Diệp Trần lui ra phía sau vài trăm mét, cũng không tiếp tục tấn công nữa, muốn giết ba gã chuẩn Truyền Kỳ Chí Tôn là quá khó khăn, nếu bức đối phương đến tuyệt cảnh thì cũng giống như bức chúng dốc sức liều mạng với mình vậy.
Ba người trầm mặc không nói gì, những gì Diệp Trần nói với bọn hắn đều là sự thật, bọn hắn không được phép phản bác rồi, bởi dù có phản bác một ngàn câu cũng không bằng đem thực lực bản thân bày ra, cho nên tâm tình bọn hắn bây giờ rất mâu thuẫn.
"Chúng ta đi."
Thấy ba người đều không nói lời nào, Diệp Trần biết rõ, hiện tại nếu làm quá ở chỗ này sẽ chỉ khiến cho đối phương thẹn quá hoá giận, thân hình mở ra cùng Lam Nguyệt bay mất.
"Để cho bọn hắn đi dễ dàng như vậy sao?"
Hắc Sát có chút không cam lòng.
"Vậy có thể làm sao nữa, hắn cầm trong tay Thất Tinh Địa Thánh khí, chuẩn Truyền Kỳ Chí Tôn như chúng ta đều rất khó động đến hắn, may ra chỉ có Truyền Kỳ Chí Tôn thì mới đủ năng lực áp chế mà thôi. Ta và ngươi cũng biết rõ, Truyền Kỳ Chí Tôn sẽ không đơn giản xuất thủ, trừ phi thắng được sự coi trọng của bọn hắn đấy."
Mỗi Thất cấp bộ lạc đều có Truyền Kỳ Chí Tôn chống lưng, cho nên Truyền Kỳ Chí Tôn bình thường sẽ không ra tay, bởi sợ rằng trong lúc vô tình mà chọc phải các Thất cấp bộ lạc khác sẽ dẫn phát đại chiến. Những người cấp dưới đánh nhau thì còn có thể, chứ người ra mặt cuối cùng thì phải chú ý cẩn thận một chút.
"Tầng thứ mười hai có khả năng vẫn còn có Thần Thạch khác, chúng ta tìm tiếp thử xem."
Tâm tình Hỏa Vô Biên không tính là quá kém, đoạt được một khối Thần Thạch thì hắn đã đủ hài lòng, trước đó hắn đuổi giết Diệp Trần là vì sợ Diệp Trần sẽ tiết lộ bí mật, khiến cho mình không còn cơ hội đoạt được Thần Thạch tại tầng thứ mười hai nữa.
Sau khi khôi phục bổn nguyên Thiên kiếm, Diệp Trần không tiếp tục dừng lại tại Thần Hỏa huyệt nữa, chuẩn Truyền Kỳ Chí Tôn không đáng sợ, mà đáng sợ chính là Truyền Kỳ Chí Tôn. Nếu là rước lấy Truyền Kỳ Chí Tôn của Thần Hỏa bộ lạc thì chỉ sợ bản thân mình sẽ phải chết tại nơi này rồi.
Thời gian dần dần khôi phục mọi chuyện bình tĩnh trở lại, Diệp Trần cùng Lam Nguyệt ngẫu nhiên ra ngoài đi dạo một vòng, cũng đôi khi đi săn, thời gian còn lại trên cơ bản đều ở trong Vĩnh Hằng bộ lạc tu luyện kiếm pháp và đao pháp. Đương nhiên, Diệp Trần cũng bắt đầu thử chế tạo Chí Tôn Bảo kiếm.
Tại Hoang Thần Đại Lục trung bộ, có một ngọn núi cao lẻ loi trơ trọi, phần đỉnh của ngọn núi này đã bị người ta phá nát, ở trên đó có một tòa đại điện bằng vàng sáng chói.
Trong đại điện, có năm cái ghế Kim sắc, trên thượng diện đều có người đang ngồi đợi.
Nếu có Truyền Kỳ Chí Tôn ở chỗ này, nhất định sẽ nhận ra, năm người trong đại điện này hiển nhiên là đầu lĩnh của ngũ đại Bát cấp bộ lạc, theo thứ tự là đầu lĩnh Khang Ti Vi của Tử Kinh Hoa bộ lạc, đầu lĩnh Ưng Liệt Hùng của Bất Lạc Chi Ưng bộ lạc, đầu lĩnh Vân Phiếu Miểu của Vân Trung bộ lạc, đầu lĩnh Thái Thản của Chiến Tháp bộ lạc, và đầu lĩnh Thần Thiên Định của Tinh Hải bộ lạc.
"Quy củ vẫn như trước, chữ “Vũ” sẽ do Hoang Thần tháp quyết định thời gian nắm giữ." đầu lĩnh Thần Thiên Định của Tinh Hải bộ lạc nói ra.
"Vậy thì tốt rồi, cứ theo như quy củ trước đây mà làm." Thái Thản tỏ vẻ đồng ý, bất quá ngay sau đó hắn lại nói: "Nhưng chi tiết cần phải cải biến một chút, người nào đoạt danh hiệu đệ nhất khi xông vào Hoang Thần tháp, thì bộ lạc của hắn sẽ trực tiếp được hai phần thời gian, chứ không phải là một phần như trước kia."
Đầu lĩnh Khang Ti Vi của Tử Kinh Hoa bộ lạc nhướng mày, "Như thế chẳng phải là chỉ có 9 hạng đầu tiên mới có thể vì bộ lạc mình mà tranh đoạt thời gian ấn định sao ?"
"Không tệ."
Thái Thản gật đầu.
"Thái Thản, xem ra ngươi rất có tự tin đối với những người trẻ tuổi của bộ lạc ngươi ư?" Ưng Liệt Hùng đánh giá Thái Thản đầy ẩn ý.
Đầu lĩnh Vân Phiếu Miểu của Vân Trung bộ lạc duỗi tay phải ra, "Ta đồng ý ý kiến của Thái Thản."
"Ta sợ gì chứ, vậy thì cứ theo như cái quy củ này là tốt rồi."
Ưng Liệt Hùng nói ra.
Vĩnh Hằng bộ lạc.
"Ngũ Hành Kiếm Pháp muốn đại thành, hoàn toàn chính xác là không phải là sự tình một sớm một chiều!"
Diệp Trần thở dài một hơi, Ngũ Hành Kiếm Pháp là căn cơ của hắn, một khi Ngũ Hành Kiếm Pháp đạt đến đại thành thì khi đó, căn cứ vào Ngũ Hành áo nghĩa để sáng tạo ra kiếm chiêu, tất cả chúng đều sẽ đạt đến đại thành. Đến lúc đó, bất kể là công kích hay phòng thủ cũng đều không còn bất kỳ sơ hở nào, hơn nữa còn có thể ngưng tụ ra tinh túy của Ngũ Hành Kiếm Pháp, tiếp tục tiến đến một tầng cao hơn. Ví dụ như sáng tạo ra siêu Vô Thượng kiếm pháp, phải biết rằng, siêu Vô Thượng võ học ngay cả Truyền Kỳ Chí Tôn cũng chưa chắc có thể sáng tạo, chỉ có những cao đẳng Truyền Kỳ Chí Tôn thì mới có thể tạo ra siêu Vô Thượng võ học. Gã Hủ Ma Thiên Tôn vào thời kỳ toàn thịnh, có lẽ tựu là một cao đẳng Truyền Kỳ Chí Tôn.
Thế như trong khoảng thời gian này, Ngũ Hành Kiếm Pháp không có bất kỳ tiến triển gì, tuy nhiên Diệp Trần cũng không phải là không có thu hoạch. Hắn đã đúc tạo ra được một thanh Chí Tôn Bảo kiếm bán thành phẩm, trong quá trình chế tạo Chí Tôn Bảo kiếm, Diệp Trần kinh ngạc phát hiện ra Hủy Diệt Kiếm Ý và Bất Hủ Kiếm Ý của mình đang chậm chạp tăng lên. Trong đó, Quang Minh Kiếm Ý tăng lên nhanh nhất, đã tiến nhập vào hàng ngũ Bát giai, có lẽ đến khi hắn chế tạo thành công một thanh Chí Tôn Bảo kiếm, cũng là lúc có thể đem hai đại chí cao Kiếm Ý tăng lên tới Cửu giai. Còn Quang Minh Kiếm Ý tắc thì có thể đạt tới Bát giai đỉnh phong, đương nhiên, đây chỉ là suy đoán, Cửu giai chí cao Kiếm Ý không phải dễ dàng tăng lên như vậy.
"Diệp Trần, ngươi có hứng thú đi đến Bất Lạc Chi Ưng bộ lạc với ta hay không."
Ngày hôm đó, Lam Nguyệt tới nói ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.