Chương 877: Đánh bại Lang Vương. (Hạ)
Kiếm Du Thái Hư
02/08/2013
- Thực lưc của tên Lang Vương này cũng tương đương với Tần Liễu tiền bối!
Diệp Trần liếc mắt đã nhìn ra trong võ học của Lang Vương ẩn chứ Hoả và Thổ hai loại áo nghĩa. Đương nhiên, Hoả Thổ áo nghĩa kết hợp do mỗi người thi triển ra đều bất đồng.
"Phanh!"
Diệp Trần vẫn không rút kiếm, hắn điểm ra một kiếm chỉ, một khoải lôi cầu ngưng tụ lại phóng tới Lang Vương, bộc phát ra khí lưu nóng bỏng vô cùng cuồng bạo.
- Hả? Cản được!
Lang Vương không tin, quyền đầu giống như mưa sao chổi điên cuồng công kích Diệp Trần. Một quyền so với một quyền càng mãnh liệt hơn, hung ác hơn. Hắn không tin Diệp Trần có thể thừa nhận được trọng kích liên tiếp như vậy.
"Bành bành bành bành bành ..."
Âm thanh khí kình va chạm liên tục vang lên, bùn đất trên đảo bị đánh bay một lớp, bất quá Diệp Trần vẫn không hề lui lai nửa bước.
- Đến phiên ta!
"Choang!"
Diệp Trần rút Lôi Kiếp Kiếm ra, kiếm quang loé lên rồi đâm thẳng tới.
- Quá nhanh, tránh không được!
Lang Vương thập phần kinh hãi, hắn phát hiện vô luận muốn tránh như thế nào cũng không thể thoát khỏi một kiếm này. Bởi vì một kiếm này nhanh đến không thể tưởng nổi.
Một kiếm này chính là Linh tê nhất kiếm của Diệp Trần. Linh tê nhất kiếm vừa ra thì không mấy Bán bộ Vương Giả có thể ngăn trở được.
- Cho dù không tránh được thì sao! Trước hết phá được hộ thể chân nguyên của ta rồi hãy nói!
Lang Vương thầm nói.
"Xoẹt!"
Linh tê nhất kiếm không chỉ nhanh mà lực công kích cũng phi thường đáng sợ. Gần như chỉ một sát na đã đâm thủng hộ thể chân nguyên của Lan Vương rồi tiếp tục đâm vào lồng ngực hắn.
"Phốc!"
Bán Cực phẩm bảo giáp của Lang Vương thoáng vặn vẹo, bản thân hắn lập tức phun ra một ngụm máu tươi bay ngược ra sau.
- Lang Vương cũng bại?
- Tên này rốt cuộc là ai?
Đám người Hắc Sơn khu đã thấy không ít người tự tin nhưng tất cả đều không có ngoại lệ, toàn bộ đều bị Lang Vương đánh bại, kết cục vô cùng bi thảm. Mà Diệp Trần xuất hiện phảng phất như mặt trời hé sáng sau màn mưa, phá vỡ tầng mây âm u toả sáng rực rỡ.
- Hắc Sơn khu muốn thay đổi rồi!
Không ít người thầm nghĩ trong lòng.
- Đem Trữ vật linh giới của bọn họ toàn bộ thu lại!
Diệp Trần cũng không phải người tốt lành gì, hắn cũng muốn rời khỏi đây cho nên làm sao có thể hạ thủ lưu tình với hắc thế lực nơi đây! Cho nên hắn bảo Mộ Dung Khuynh Thành đi lấy tất cả Trữ vật linh giới của đối phương về.
- Đừng quá phận!
Đám thủ hạ của Lang Vương quá sợ hãi nhưng vẫn cố gắng mạnh miệng.
Diệp Trần nói:
- Đừng ép ta hạ độc thủ, ở đây tuy không cho giết người nhưng không nói là không thể đánh tàn phế. Nếu ta chặt đứt cánh tay của các ngươi thì để xem các ngươi làm sao có thể chế tạo Thuỷ tinh chân nguyên? Cho nên, không nên ép ta!
Mộ Dung Khuynh Thành lấy Trữ vật linh giới của đám thủ hạ Lang Vương, còn riêng Lang Vương tất nhiên do Diệp Trần tự mình động thủ.
- Tiểu tử, nếu ngươi không muốn chết ta khuyên ngươi tốt nhất không nên đánh chủ ý lên Thuỷ tinh chân nguyên. Loại chuyện này không phải chưa từng phát sinh qua, trước kia cũng từng có người lợi hại hơn người xuất hiện, nhưng chỉ cần hắn đánh chủ ý lên Thuỷ tinh chân nguyên thì kết cục rất thảm!
Ngữ khí của Lang Vương lạnh băng nói.
- Ngươi đang doạ ta?
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, ánh mắt như đao.
Cảm giác được sát khí lạnh thấu xương của Diệp Trần, Lang Vương cũng không dám quá mức hung hăng, nói:
- Không phải ta hù doạ ngươi, chúng ta thu được Thuỷ tinh chân nguyên cũng chỉ giữ được một phần ba, đại bộ phận đều phải đưa lên trên, về phần đưa cho ai thì trong lòng ngươi cũng rõ!
Mỗi khu nộp lên tỉ lệ không giống nhau. Lang Vương ở đây cũng thuộc về nhân vật Top năm, số Thuỷ tinh chân nguyên thu được cũng dựa theo tỉ lệ tám hai mà chia. Hai thành quy về cho thế lực của hắn, còn tám thành còn lại đều đưa lên cho Hắc Thuỷ liên minh. Cả Hắc Sơn khu một tháng ước chừng có thể thu được khoảng từ hai ngàn bốn trăm viên Thuỷ tinh chân nguyên. Hai thành ước chừng bốn trăm tám mươi viên, tính ra cũng không ít. Ở các khu yếu nhược khác tỉ lệ phân phối đều là một chính hoặc là nửa thành và chín thành rưỡi.
Tháng này, Lang Vương đã thu được không ít Thuỷ tinh chân nguyên, nếu như toàn bộ bị Diệp Trần lấy đi thì hắn không cách nào đào ra tám thành Thuỷ tinh chân nguyên nộp lên cho Hắc Thuỷ liên minh, đến lúc đó Hắc Thuỷ liên minh nhất định sẽ đi tìm Diệp Trần.
- Yên tâm, đến lúc đó ta sẽ nói chuyện với Hắc Thuỷ liên minh!
Diệp Trần làm sao có thể không biết được điều này!
Mặc dù biết Lang Vương là thủ lĩnh ở Hắc Sơn khu này thì Thuỷ tinh chân nguyên hẳn là không ít nhưng khi Diệp Trần tra xét Trữ vật linh giới của hắn vẫn không khỏi giật mình.
Thuỷ tinh chân nguyên chất đầy trong một cái rương nhỏ, ước chừng không ít hơn năm ngàn viên, phải biết rằng ở Thuỷ Tinh đảo, năm ngàn Hạ phẩm Thuỷ tinh chân nguyên tính ra cũng phải năm trăm triệu Thượng phẩm linh thạch!
Sắc mặt của Lang Vương vô cùng bối rối, trong cái rương đó tổng cộng có năm ngàn bốn trăm viên Thuỷ tinh chân nguyên, mà chỉ có sáu trăm viên là vừa thu được, bốn ngàn tám trăm viên còn lại đều là tư sản của hắn tích luỹ trong nhiều năm.
Tại Thôn Phệ Đảo, Bán bộ Vương Giả mỗi tháng phải giao một trăm viên Thuỷ tinh chân nguyên, mà một tháng Bán bộ Vương Giả ước chừng cũng chỉ có thể chế tạo được một trăm ba một trăm bốn mươi viên mà thôi. Lang Vương một tháng chế tạo được một trăm bốn mươi viên, trong đó có một trăm viên phải giao nộp, một tháng cũng chỉ lưu lại được khoảng bốn mươi viên thì đã có ba mươi viên phải giao cho Hắc Thuỷ liên minh, cho nên hắn cũng chỉ còn có mười viên. Do hắn là thủ lĩnh của hắc thế lực Hắc Sơn khu nên thu nhập thêm cũng không ít, trong hai thành thu được hàng tháng hắn cầm trong đó ba thành, một tháng cũng hơn một trăm viên.
Nói cách khác, bốn ngàn tám trăm viên Thuỷ tinh chân nguyên này Lang Vương cần tích luỹ khoảng bốn năm mới có được, nếu hắn có dùng Thuỷ tinh chân nguyên tu luyện thì ít ít cũng phải năm sáu năm mới đủ.
- Đừng nói là ta không cho ngươi cơ hội, ta để lại cho ngươi một trăm viên Thuỷ tinh chân nguyên.
Lấy cái rương ra, Diệp Trần để lại đúng một trăm viên cho Lang Vương.
...
- Chỗ nàng có được bao nhiêu Thuỷ tinh chân nguyên?
Trên đường đi, Diệp Trần hỏi Mộ Dung Khuynh Thành.
Mộ Dung Khuynh Thành nói:
- Đại bộ phận đều nằm trong tay Lang Vương, cộng thêm một số bọn họ tự lưu lại thì cũng chí có tám trăm viên.
- Cũng không tệ, góp gió thành bão, góp cát thành tháp!
Diệp Trần rất hài lòng.
- Kế tiếp chúng ta sẽ làm gì? Hắc Thuỷ liên minh đoán chừng rất nhanh sẽ tìm tới chúng ta!
Diệp Trần liếc mắt đã nhìn ra trong võ học của Lang Vương ẩn chứ Hoả và Thổ hai loại áo nghĩa. Đương nhiên, Hoả Thổ áo nghĩa kết hợp do mỗi người thi triển ra đều bất đồng.
"Phanh!"
Diệp Trần vẫn không rút kiếm, hắn điểm ra một kiếm chỉ, một khoải lôi cầu ngưng tụ lại phóng tới Lang Vương, bộc phát ra khí lưu nóng bỏng vô cùng cuồng bạo.
- Hả? Cản được!
Lang Vương không tin, quyền đầu giống như mưa sao chổi điên cuồng công kích Diệp Trần. Một quyền so với một quyền càng mãnh liệt hơn, hung ác hơn. Hắn không tin Diệp Trần có thể thừa nhận được trọng kích liên tiếp như vậy.
"Bành bành bành bành bành ..."
Âm thanh khí kình va chạm liên tục vang lên, bùn đất trên đảo bị đánh bay một lớp, bất quá Diệp Trần vẫn không hề lui lai nửa bước.
- Đến phiên ta!
"Choang!"
Diệp Trần rút Lôi Kiếp Kiếm ra, kiếm quang loé lên rồi đâm thẳng tới.
- Quá nhanh, tránh không được!
Lang Vương thập phần kinh hãi, hắn phát hiện vô luận muốn tránh như thế nào cũng không thể thoát khỏi một kiếm này. Bởi vì một kiếm này nhanh đến không thể tưởng nổi.
Một kiếm này chính là Linh tê nhất kiếm của Diệp Trần. Linh tê nhất kiếm vừa ra thì không mấy Bán bộ Vương Giả có thể ngăn trở được.
- Cho dù không tránh được thì sao! Trước hết phá được hộ thể chân nguyên của ta rồi hãy nói!
Lang Vương thầm nói.
"Xoẹt!"
Linh tê nhất kiếm không chỉ nhanh mà lực công kích cũng phi thường đáng sợ. Gần như chỉ một sát na đã đâm thủng hộ thể chân nguyên của Lan Vương rồi tiếp tục đâm vào lồng ngực hắn.
"Phốc!"
Bán Cực phẩm bảo giáp của Lang Vương thoáng vặn vẹo, bản thân hắn lập tức phun ra một ngụm máu tươi bay ngược ra sau.
- Lang Vương cũng bại?
- Tên này rốt cuộc là ai?
Đám người Hắc Sơn khu đã thấy không ít người tự tin nhưng tất cả đều không có ngoại lệ, toàn bộ đều bị Lang Vương đánh bại, kết cục vô cùng bi thảm. Mà Diệp Trần xuất hiện phảng phất như mặt trời hé sáng sau màn mưa, phá vỡ tầng mây âm u toả sáng rực rỡ.
- Hắc Sơn khu muốn thay đổi rồi!
Không ít người thầm nghĩ trong lòng.
- Đem Trữ vật linh giới của bọn họ toàn bộ thu lại!
Diệp Trần cũng không phải người tốt lành gì, hắn cũng muốn rời khỏi đây cho nên làm sao có thể hạ thủ lưu tình với hắc thế lực nơi đây! Cho nên hắn bảo Mộ Dung Khuynh Thành đi lấy tất cả Trữ vật linh giới của đối phương về.
- Đừng quá phận!
Đám thủ hạ của Lang Vương quá sợ hãi nhưng vẫn cố gắng mạnh miệng.
Diệp Trần nói:
- Đừng ép ta hạ độc thủ, ở đây tuy không cho giết người nhưng không nói là không thể đánh tàn phế. Nếu ta chặt đứt cánh tay của các ngươi thì để xem các ngươi làm sao có thể chế tạo Thuỷ tinh chân nguyên? Cho nên, không nên ép ta!
Mộ Dung Khuynh Thành lấy Trữ vật linh giới của đám thủ hạ Lang Vương, còn riêng Lang Vương tất nhiên do Diệp Trần tự mình động thủ.
- Tiểu tử, nếu ngươi không muốn chết ta khuyên ngươi tốt nhất không nên đánh chủ ý lên Thuỷ tinh chân nguyên. Loại chuyện này không phải chưa từng phát sinh qua, trước kia cũng từng có người lợi hại hơn người xuất hiện, nhưng chỉ cần hắn đánh chủ ý lên Thuỷ tinh chân nguyên thì kết cục rất thảm!
Ngữ khí của Lang Vương lạnh băng nói.
- Ngươi đang doạ ta?
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, ánh mắt như đao.
Cảm giác được sát khí lạnh thấu xương của Diệp Trần, Lang Vương cũng không dám quá mức hung hăng, nói:
- Không phải ta hù doạ ngươi, chúng ta thu được Thuỷ tinh chân nguyên cũng chỉ giữ được một phần ba, đại bộ phận đều phải đưa lên trên, về phần đưa cho ai thì trong lòng ngươi cũng rõ!
Mỗi khu nộp lên tỉ lệ không giống nhau. Lang Vương ở đây cũng thuộc về nhân vật Top năm, số Thuỷ tinh chân nguyên thu được cũng dựa theo tỉ lệ tám hai mà chia. Hai thành quy về cho thế lực của hắn, còn tám thành còn lại đều đưa lên cho Hắc Thuỷ liên minh. Cả Hắc Sơn khu một tháng ước chừng có thể thu được khoảng từ hai ngàn bốn trăm viên Thuỷ tinh chân nguyên. Hai thành ước chừng bốn trăm tám mươi viên, tính ra cũng không ít. Ở các khu yếu nhược khác tỉ lệ phân phối đều là một chính hoặc là nửa thành và chín thành rưỡi.
Tháng này, Lang Vương đã thu được không ít Thuỷ tinh chân nguyên, nếu như toàn bộ bị Diệp Trần lấy đi thì hắn không cách nào đào ra tám thành Thuỷ tinh chân nguyên nộp lên cho Hắc Thuỷ liên minh, đến lúc đó Hắc Thuỷ liên minh nhất định sẽ đi tìm Diệp Trần.
- Yên tâm, đến lúc đó ta sẽ nói chuyện với Hắc Thuỷ liên minh!
Diệp Trần làm sao có thể không biết được điều này!
Mặc dù biết Lang Vương là thủ lĩnh ở Hắc Sơn khu này thì Thuỷ tinh chân nguyên hẳn là không ít nhưng khi Diệp Trần tra xét Trữ vật linh giới của hắn vẫn không khỏi giật mình.
Thuỷ tinh chân nguyên chất đầy trong một cái rương nhỏ, ước chừng không ít hơn năm ngàn viên, phải biết rằng ở Thuỷ Tinh đảo, năm ngàn Hạ phẩm Thuỷ tinh chân nguyên tính ra cũng phải năm trăm triệu Thượng phẩm linh thạch!
Sắc mặt của Lang Vương vô cùng bối rối, trong cái rương đó tổng cộng có năm ngàn bốn trăm viên Thuỷ tinh chân nguyên, mà chỉ có sáu trăm viên là vừa thu được, bốn ngàn tám trăm viên còn lại đều là tư sản của hắn tích luỹ trong nhiều năm.
Tại Thôn Phệ Đảo, Bán bộ Vương Giả mỗi tháng phải giao một trăm viên Thuỷ tinh chân nguyên, mà một tháng Bán bộ Vương Giả ước chừng cũng chỉ có thể chế tạo được một trăm ba một trăm bốn mươi viên mà thôi. Lang Vương một tháng chế tạo được một trăm bốn mươi viên, trong đó có một trăm viên phải giao nộp, một tháng cũng chỉ lưu lại được khoảng bốn mươi viên thì đã có ba mươi viên phải giao cho Hắc Thuỷ liên minh, cho nên hắn cũng chỉ còn có mười viên. Do hắn là thủ lĩnh của hắc thế lực Hắc Sơn khu nên thu nhập thêm cũng không ít, trong hai thành thu được hàng tháng hắn cầm trong đó ba thành, một tháng cũng hơn một trăm viên.
Nói cách khác, bốn ngàn tám trăm viên Thuỷ tinh chân nguyên này Lang Vương cần tích luỹ khoảng bốn năm mới có được, nếu hắn có dùng Thuỷ tinh chân nguyên tu luyện thì ít ít cũng phải năm sáu năm mới đủ.
- Đừng nói là ta không cho ngươi cơ hội, ta để lại cho ngươi một trăm viên Thuỷ tinh chân nguyên.
Lấy cái rương ra, Diệp Trần để lại đúng một trăm viên cho Lang Vương.
...
- Chỗ nàng có được bao nhiêu Thuỷ tinh chân nguyên?
Trên đường đi, Diệp Trần hỏi Mộ Dung Khuynh Thành.
Mộ Dung Khuynh Thành nói:
- Đại bộ phận đều nằm trong tay Lang Vương, cộng thêm một số bọn họ tự lưu lại thì cũng chí có tám trăm viên.
- Cũng không tệ, góp gió thành bão, góp cát thành tháp!
Diệp Trần rất hài lòng.
- Kế tiếp chúng ta sẽ làm gì? Hắc Thuỷ liên minh đoán chừng rất nhanh sẽ tìm tới chúng ta!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.